Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0826

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0826: Liên tục chém giết! Sở Mộ tuyệt cường
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Những người này đã đến, trong tối tăm Sở Mộ sinh ra cảm giác vô lực, nguy hiểm tới gần, phiền toái sẽ xuất hiện.

Sở Mộ ghi nhớ trong lòng nhưng cũng không quá phận coi trọng, hắn chỉ làm tốt chuẩn bị ứng phó tất cả phiền toái.

Rất nhiều kiếm giả tiến vào Loạn Không Vực, tuyệt đại đa số đều là kiếm giả Thần Ngưng Cảnh.

Nguyên Cực Cảnh càng gặp nguy hiểm cực lớn trong khu vực này.

Mặc dù nói gặp được vết nứt không gian và không gian loạn lưu, kiếm giả Thần Ngưng Cảnh và kiếm giả Nguyên Cực Cảnh không thể phản kháng, trực tiếp bị diệt sát, nhưng kiếm giả Thần Ngưng Cảnh có được thần niệm chi lực, cảm giác càng nhạy cảm, có thể nhanh chóng phát hiện vết nứt không gian và không gian loạn lưu chấn động, từ đó tránh thoát thật xa.

Càng nhiều người têến vào Loạn Không Vực, khí lưu trong Loạn Không Vực càng hỗn loạn.

Tiếng xuy xuy vang lên, trên không lại xuất hiện từng khe hở đen kịt, chúng không ngừng hấp thu không khí chung quanh tạo thành trạng thái chân không, làm người ta giật mình sợ hãi.

Đám người phía dưới bạo động, bọn họ nhanh chóng tản ra chung quanh.

Một mặt phải chú ý vết nứt không gian xuất hiện, vừa phải bốn phía tìm kiếm đệ tử ngoại cung Thiên Hoang Địa Cung, hai mắt sinh ra hào quang sáng ngời.

Nơi này cách Thiên Hoang Thần Sơn tương đối xa, hơn nữa còn là hiểm địa cao cấp thập phần nguy hiểm, đệ tử ngoại cung Thiên Hoang Địa cơ bản không tới nơi này, chỉ có một số ít đệ tử nội cung.

Bởi vậy bọn họ cảm thấy phải tìm một tên đệ tử ngoại cung trong Thiên Hoang Địa Cung cũng không phải chuyện khó khăn gì, xem xét y phục trên người là biết rõ.

Chỉ tìm nửa canh giờ, không hề phát hiện.

- Đệ tử ngoại cung Thiên Hoang Địa là kiếm giả tu vi Nguyên Cực Cảnh, không có khả năng xâm nhập Loạn Không Vực, tại sao tìm không thấy?

- Đúng thế, nói không chừng đối phương đã thay y phục trên người cho nên chúng ta không nhận ra.

- Tìm, tiếp tục phải tìm, mở rộng mục tiêu tìm kiếm, tu vi Nguyên Cực Cảnh có khả năng là đệ tử Thiên Hoang Địa Cung.

Trong lúc tìm kiếm, những kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tới từ các thế lực gia tộc thành Loạn Không liên tục xâm nhập Loạn Không Vực.

Xâm nhập Loạn Không Vực không có nghĩa là tiến vào bên trong Loạn Không Vực, phạm vi bên ngoài rất lớn.

Có khoảng ba đại đội, mỗi một đội ngũ đều có mười mấy người, ai cũng có tu vi Thần Ngưng Cảnh, ba đại đội đều có người cầm đầu, tu vi đạt tới Thần Ngưng Cảnh đại thành đỉnh phong.

Trong tiểu thế giới này có các thế lực bên ngoài Thiên Hoang Địa Cung, bọn họ không có Kiếm Vương tồn tại, Thần Ngưng Cảnh viên mãn đã là kiếm giả lợi hại nhất.

Huống chi gia tộc có kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tọa trấn đã là khó lường.

Sở Mộ đi lại rất chậm, bởi vì hắn vừa đi vừa cảm nhận.

- Tiểu bối phía trước đứng lại.

Lúc này có giọng nói vang lên, một đội ngũ chạy tới gần.

- Tiểu bối ta hỏi ngươi, ngươi có từng gặp đệ tử ngoại cung Thiên Hoang Địa Cung hay không?

Một kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành của Trương gia lên tiếng.

- Không có.

Sở Mộ trả lời, thật không có, trừ chính hắn ra, hắn thật sự chưa từng gặp đệ tử ngoại cung Thiên Hoang Địa nào khác trong Loạn Không Vực.

- Tiểu bối, giao không gian oản luân của ngươi ra cho ta kiểm tra.

Tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, ánh mắt hắn mang theo hoài nghi, hắn lặp tức ra lệnh.

Một số người khác dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Sở Mộ.

Sở Mộ nhướng mày, hắn hiểu mục tiêu của đám người này chính là mình, hoặc có thể nói là Tâm Kiếm Bí Lục trong không gian giới chỉ của hắn.

Giao không gian oản luân để kiểm tra, bọn họ cũng không tra ra được cái gì, bởi vì Tâm Kiếm Bí Lục và các bảo vật trọng yếu đều nằm trong không gian giới chỉ.

Nhưng đối mặt với một đám kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành thực lực không bằng mình, Sở Mộ không giao không gian oản luân ra, bởi vì đó là vũ nhục.

Mặc dù biết rõ đối phương có thực lực mạnh hơn mình. Sở Mộ cũng không khuất phục.

- Tiểu bối, không nên sai lầm.

Nhìn thấy Sở Mộ không chịu giao không gian oản luân ra kiểm tra, sắc mặt kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành vừa lên tiếng trầm xuống, ngữ khí mang theo lửa giận.

- Giao không gian oản luân của ngươi để ta kiểm tra.

Sở Mộ đáp lại.

- Tiểu bối, ngươi quá vô lý.

Tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành giận dữ, hắn lập tức tát một cái, kình phong bộc phát kinh người, những người khác kinh ngạc vì bạt tai kia không trúng, người này lập tức biến ảo thành trảo bắt giữ Sở Mộ.

Bản thân mình đường đường là kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành nhưng không làm gì được một kiếm giả Nguyên Cực Cảnh, lại còn ở trước mặt mọi người, đây là chuyện mất mặt cỡ nào, kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành tức giận, rút kiếm ra, kiếm quang bộc phát chuẩn bị đánh gãy tay chân Sở Mộ.

Sở Mộ tức giận vì cách làm của đối phương.

Vốn trong Loạn Không Vực, Sở Mộ không có ý định động thủ, bởi vì nguy hiểm thật lớn, nếu đối phương không kiêng nể gì, lấy thế đè người, không xuất kiếm làm sao xả một ngụm ác khí.

Vừa nghĩ tới điểm này, Bát Diện Thiên Hoang Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm ý và kim chi áo nghĩa bộc phát, thân thể hắn không ngừng lắc lư tránh né kiếm của đối phương, thậm chí còn chém giết.

Sức mạnh trong kiếm nội liễm, đối phương căn bản không cảm thấy cái gì, vẫn cho rằng bằng vào kiếm cương hộ thể và bảo giáp Vương phẩm của mình là có thể ngăn cản.

Tiếng "Phốc" vang lên, một đầu lâu bay lên cao.

Một kiếm giả Nguyên Cực Cảnh, một kiếm chém giết một kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành, kiếm này vớ vẩn cỡ nào.

Cho dù vớ vẩn nhưng xuất hiện ngay trước mắt mình, không tới phiên bọn họ không tin.

Một kiếm chém giết tất cả, Sở Mộ lấy không gian oản luân của đối phương sau đó lui ra sau.

- Đáng chết, dám đánh lén người Trương gia ta, tiểu bối đáng chết, đuổi theo.

Tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh đại thành đỉnh phong cầm đầu giận dữ hét lớn, kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang phá không đánh tới, lập tức đuổi theo.

Hơn mười tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh không ngừng đuổi theo Sở Mộ.

- Các vị, cho dù tiểu bối này không phải đệ tử ngoại cung Thiên Hoang Địa Cung nhưng trên người chắc chắn có bảo vật, nếu không làm sao có khả năng chém giết kiếm giả Thần Ngưng Cảnh.

Bọn họ đuổi theo, kiếm giả Trương gia cầm đầu truyền âm cho hai tên đội khác.

Người hai đội này không quan tâm người Sở Mộ, cũng không có ý định nhúng tay vào, vừa nghe nói như thế đôi mắt sáng ngời, lập tức động tâm.

Tuy Tâm Kiếm Bí Lục trọng yếu nhưng nếu đạt được bảo vật khác cũng không tồi, xem như thu hoạch ngoài ý muốn.

*****

Lúc này người hai đội khác lập tức đuổi theo Sở Mộ.

Tổng cộng có hơn bốn mươi kiếm giả Thần Ngưng Cảnh đuổi giết, trong đó có ba người tu vi Thần Ngưng Cảnh đại thành đỉnh phong, nếu có người nhìn thấy cảnh này không biết sẽ làm mắt bao nhiêu người rớt ra ngoài, bởi vì bọn họ đuổi giết một kiếm giả Nguyên Cực Cảnh.

Hơn bốn mươi kiếm giả Thần Ngưng Cảnh, tuy thực lực mỗi người đều không bằng chính mình nhưng liên thủ vẫn vô cùng đáng sợ, Sở Mộ cũng không nắm chắc đối kháng với đối phương, một khi bị đối phương vây quanh cũng bất lợi với mình.

Sau khi không ngừng lui ra sau, lộ tuyến dần xâm nhập vào trong Loạn Không Vực.

Bỗng nhiên Sở Mộ sởn gai ốc, hắn theo bản năng dời qua một bên, tại nơi hắn vừa tránh né xuất hiện khe hở đen kịt dài như ngón tay, lóe lên tức thì nhưng phóng thích khí tức làm người ta tuyệt vọng.

Vết nứt không gian!

Cũng may Sở Mộ né tránh kịp thời, nếu không một khi vào vết nứt không gian, chỉ sợ hắn sẽ bị xé nát và nuốt sạch.

Lúc né tránh cũng nhìn thấy vết nứt không gian xuất hiện, hắn khiếp sợ và hạ thấp tốc độ, lúc này có hai đạo kiếm quang của đám người phía sau đánh tới.

Sở Mộ cau mày, hắn hung ác phát động phản kích mãnh liệt, kiếm ý tám chuyển cực hạn và kim chi áo nghĩa tám chuyển cực hạn dung nhập vào trong kiếm, kiếm quang phân hoá chém giết hai tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh nhập môn.

Nếu như tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành lúc trước bị Sở Mộ chém giết sẽ có người còn khinh thị và cho rằng hắn may mắn, như vậy hiện tại hai tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh nhập môn bị chém giết chắc chắn không phải may mắn.

Hoặc Sở Mộ là tuyệt thế thiên tài có thể dùng tu vi Nguyên Cực Cảnh chém giết Thần Ngưng Cảnh, hoặc là hắn có được bảo vật nghịch thiên cung cấp cho hắn năng lực như thế.

Bọn họ từng nghe nói qua yêu nghiệt Nguyên Cực Cảnh chém giết Thần Ngưng Cảnh, cho dù Tru Tâm Kiếm Vương năm xưa đại danh đỉnh đỉnh cũng không được, cho nên khả năng thứ hai rất lớn.

Lúc này kiếm quang truy kích đánh tới, kiếm quang phá không, Sở Mộ liên tục né tránh và phản kích, thỉnh thoảng có kiếm giả Thần Ngưng Cảnh chết dưới thân kiếm của hắn.

Chém giết từng người, sắc mặt Sở Mộ không thay đổi giống như người lãnh huyết, không chút nương tay.

Không bao lâu đã có hơn mười kiếm giả Thần Ngưng Cảnh chết dưới kiếm của Sở Mộ, người ba thế lực vừa tức vừa hận, hận không thể lập tức phanh thây xé xác Sở Mộ thành nhiều mảnh, phải biết bất cứ kiếm giả Thần Ngưng Cảnh nào cũng là chủ lực trong thế lực của bọn họ.

Trong lúc đuổi giết, bất tri bất giác, Sở Mộ hoàn toàn xâm nhập Loạn Không Vực.

Lúc tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh thứ mười lăm chết dưới kiếm Sở Mộ, sắc mặt Sở Mộ lãnh khốc giống như thần ma, người khác nhìn thấy không rét mà run, kiếm của hắn là đoạt mệnh chi kiếm, cũng là tử vong chi kiếm.

Chỗ tốt khi lĩnh ngộ không chi áo nghĩa thể hiện ra, mỗi lần có vết nứt không gian xuất hiện là lúc Sở Mộ sớm có cảm ứng nên tránh né kịp thời.

Mỗi lần như thế Sở Mộ đều có thể tránh né vết nứt không gian, đám người đuổi giết không cói vận may như vậy, trong đó có người không cẩn thận va chạm với vết nứt không gian, vô thanh vô tức bị khe nứt không gian cắn nuốt, phần bị cắn nuốt hóa thành hư vô, bọn họ chết trong đau đớn.

Nhiều người giật mình khi thấy cảnh này, không ít người kinh hãi và lạnh buốt.

Những người còn lại dừng đuổi giết, bọn họ sợ hãi vết nứt không gian, chỉ có thể nhìn thấy Sở Mộ biến mất khỏi tầm mắt.

- Nơi này quá mức nguy hiểm, chúng ta lui ra ngoài trước.

- Truyền tin tức ra ngoài, điều động nhân thủ, phong tỏa bên ngoài, nhìn thấy có kiếm giả Nguyên Cực Cảnh xuất hiện phải lập tức động thủ.

Bọn họ vô cùng hận Sở Mộ, hận không thể lập tức bắt lấy Sở Mộ sau đó rút gân lột da nghiền xương.

Đồng thời Sở Mộ cường đại lưu lại ấn tượng sâu sắc trong nội tâm bọn họ, ngay cả có bảo vật cũng vô cùng đáng sợ, kiếm thuật giống như đoạt mệnh chi kiếm cực kỳ kinh tâm động phách.

Sở Mộ xâm nhập vào trong Loạn Không Vực, khí lưu càng ngày càng hỗn loạn, lưu động biến hóa bất định, Sở Mộ lĩnh ngộ không chi áo nghĩa cho nên có cảm ứng với lực lượng không gian, bởi vậy hắn sinh ra cảm giác rung động tâm linh, nơi này tùy thời sẽ xuất hiện vết nứt không gian.

Mỗi khi đi một bước, Sở Mộ đều cẩn thận từng li từng tí, tinh khí thần tăng lên đỉnh phong, hắn không dám có chút phân tâm.

Tuy nơi này là hiểm địa nhưng không phải là không có kỳ ngộ, ít nhất ở loại địa phương này có thể cảm giác được lực lượng không gian chấn động hết sức rõ ràng.

Bên ngoài Loạn Không Vực lại có nhiều thân ảnh ngự không phi hành đến gần, đều là người của ba đại gia tộc trong thành Loạn Không, tu vi ít nhất đạt tới Nguyên Cực Cảnh.

Nhân số hơn ba trăm người, đủ thấy thực lực ba đại gia tộc cực kỳ cường đại.

Những kiếm giả Nguyên Cực Cảnh được mười mấy kiếm giả Thần Ngưng Cảnh dẫn dắt đã phân tán ra, hình thành tuyến phong tỏa, tướng mạo của Sở Mộ cũng bị đám kiếm giả Thần Ngưng Cảnh đuổi giết vẽ ra, vừa nhìn đã có thể phân biệt rõ ràng.

Trừ hơn ba trăm kiếm giả Nguyên Cực Cảnh và mười mấy kiếm giả Thần Ngưng Cảnh cầm đầu ra, còn có ba kiếm giả đến chậm.

Ba kiếm giả này tuổi tác không nhỏ, bộ dáng hơn năm mươi mấy tuổi, khí độ bất phàm, thực lực không tầm thường.

Ba người bọn họ đáp xuống, kiếm giả Thần Ngưng Cảnh của ba đại gia tộc đi lên hành lẽ, bộ dạng cực kỳ cung kính.

Ba người này là cao thủ số một số hai trong mỗi gia tộc, mỗi người đều có tu vi Thần Ngưng Cảnh viên mãn, thực lực vô cùng cường đại.

- Nói rõ tình hình cụ thể.

Một trong ba người lên tiếng hỏi thăm.

- Vâng, người tuổi tác không lớn, tướng mạo vẫn chưa tới ba mươi tuổi...

Lúc nói tới Sở Mộ, nói rõ Sở Mộ chém giết hơn mười kiếm giả Thần Ngưng Cảnh thì ngữ khí biến thành tức giận.

- Nguyên Cực Cảnh chém giết Thần Ngưng Cảnh...

Sắc mặt ba người chấn động, hơn nữa còn liên tục chém giết mười mấy người.

Người như thế, nếu không phải có bảo vật vô cùng nghịch thiên, mà là dựa vào thực lực chém giết, tuyệt đối là thiên tài cấp yêu nghiệt.

Ba người nhìn nhau, đều nhìn thấy ngưng trọng trong mắt nhau.

Nhân vật như thế, có thể không đắc tội tốt nhất không đắc tội, cho dù đối phương mượn nhờ bảo vật cũng như thế, nếu đã đắc tội, đối phương còn kém giết mười mấy kiếm giả Thần Ngưng Cảnh xem như kết tử thù, không giải quyết không được.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2308)