Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0894

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0894: Hùng bá Thiên Phong
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


- Thực lực Sở Mộ cường đại, có hắn trấn thủ, cờ xí nhất định sẽ không bị đoạt đi.

- Vậy cũng không nhất định, dù sao mục tiêu của người Tinh Trần chiến đội là cờ xí, mà không phải là Sở Mộ, ý nghĩa khác biệt.

Khoảng cách mấy vạn trượng đối với Kiếm giả Thần Ngưng cảnh mà nói, kỳ thực rất ngắn, mà hạp cốc chỉ có một đường. Bởi vậy đội viên hai chiến đội gặp nhau là chuyện khó có thể tránh.

Ở một chỗ trong hạp cốc, chín thành viên của Chấn Thiên chiến đội gặp mười người của Tinh Trần chiến đội.

- Lên, đánh tan bọn hắn.

Tư Không Ngạo vung tay lên, lạnh lùng nói.

- Ai đánh tan ai còn không nhất định nha.

Ngô Không cười hắc hắc, mọi người cũng phóng về phía mười người của Tinh Trần chiến đội. mà người Chấn Thiên chiến đội lập tức kết thành kiếm trận, Thiên Cực kiếm trận.

Luận sức chiến đấu, Cung Phi Vũ còn mạnh hơn Tư Không Ngạo, tám người khác cũng mạnh hơn chín người của Tinh Trần chiến đội. Luận kiếm trận, uy lực cũng mạnh hơn kiếm trận của bọn hắn.

Dưới thực lực mạnh mẽ và kiếm trận tăng phúc, sẽ càng thêm cường đại hơn. Hai kiếm trận tiếp xúc, song phương lập tức giao thủ, kiếm quang bay múa, kiếm ảnh vờn quanh, sát khí trùng kích bốn phương tám hướng.

Chỉ trong mười tức, kiếm trận của Tinh Trần chiến đội đã bị Chấn Thiên chiến đội đánh tan. Người ngã ngựa đổ, các đội viên của Chấn Thiên chiến đội dùng tốc độ trước nay chưa từng có phóng tới đài cao của Tinh Trần chiến đội.

- Đi.

Sắc mặt Tư Không Ngạo âm trầm, một lần nữa tổ chức lại đội ngũ, oán hận nhìn đội viên của Chấn Thiên chiến đội, nhanh chóng tiến về đài cao của Chấn Thiên chiến đội.

Hắn tin rằng có Tư Không Chiến tọa trấn, nhất định sẽ giữ vững cờ xí, không để bị đoạt đi. Mà mục tiêu của bọn hắn là cờ xí của Chấn Thiên chiến đội.

- Chú ý, chúng ta phải lấy cướp cờ xí làm chủ.

Tư Không Ngạo một mặt tiến lên, một mặt nhắc nhở, mọi người liên tục gật đầu. Cái gì nặng, cái gì nhẹ bọn hắn vẫn hiểu rõ.

Cơ hồ cùng lúc, người Chấn Thiên chiến đội và Tinh Trần chiến đội cùng tới đài cao của đối phương, phi thân nhảy lên, đáp xuống đài cao.

Cùng lúc hô lớn, lập tức rút kiếm.

- Có ta ở đây, ai cũng đừng mong cướp đi cờ xí.

Tư Không Chiến thét dài một tiếng, kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang cuồn cuộn như lưu quang ngang trời. Bốn Kiếm giả Thần Ngưng cảnh khác cũng động thủ, lập tức kết thành ngũ hành kiếm trận.

Đám người Tần Sơn Hà giữ vững kiếm trận, không thay đổi. Lấy Cung Phi Vũ làm chủ, cây kim so với cọng râu, trực chỉ Tư Không Chiến.

Thực lực của bản thân Tư Không Chiến mạnh mẽ, rất có thủ đoạn. Kiếm trận này cũng coi như tinh diệu. Trong lúc nhất thời song phương đối kháng. Ở một bên khác, Tư Không Ngạo dẫn theo tiểu đội cũng kết thành kiếm trận vây quanh Sở Mộ. Chín người xuất kiếm công kích Sở Mộ, từ bốn phương tám hướng đều là kiếm. Bản thân Tư Không Ngạo thì vung kiếm chém về phía cờ xí, định mang đi.

Sở Mộ sẽ để cho Tư Không Ngạo chặt đứt cờ xí sao?

Đương nhiên sẽ không, kiếm trận của bọn hắn có thể nói là tinh diệu, uy lực cũng không yếu. Nhưng mà trong mắt Sở Mộ còn xa không đủ, sơ hở rõ ràng.

Thân thể lóe lên, Vô Hồi kiếm rời khỏi vỏ, đánh ra một kiếm. Dưới thân kiếm nhìn như nhẹ nhàng, chín Kiếm giả Thần Ngưng cảnh chỉ cảm thấy kiếm của mình dường như không có cách nào bổ ra được. Bằng không sẽ vô cùng khó chịu, cơ hồ muốn phun máu.

Chỉ là một kiếm Sở Mộ đã phá kiếm trận của bọn hắn. Lại dùng một kiếm đánh bay Tư Không Ngạo.

Kiếm thứ ba quét ngang, chín Kiếm giả Thần Ngưng cảnh khác liên tục rơi xuống đài cao.

- CHuyện này...

Đám người bên ngoài trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, có chút khó tin.

- Như vậy sao có thể cướp được cờ xí cơ chứ?

Một người thì thào nói.

Đây là suy nghĩ chung trong lòng mọi người, loại tình huống này sao có thể cướp được cờ xí đây?

Tư Không Ngạo khẽ cắn môi, vô cùng không cam lòng. Lại một lần nữa tổ chức lại đội ngũ, kết thành kiếm trận, biến hóa giết tới tận đài cao. Lúc thân ảnh bọn hắn vừa mới xuất hiện ở trên đài cao thì trước mắt đã hiện lên một đạo kiếm quang sáng rực, lập tức xé rách không trung. ngay sau đó cả đám chỉ cảm thấy ngực trúng một kích, lại một lần nữa bay ngược về phía sau, ngực cảm thấy khó chịu, phun ra một ngụm máu tươi mới cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Đồng thời ngụm máu tươi kia dường như cũng mang đi lực lượng của bọn hắn, khiến cho mỗi một người đều mệt mỏi, suy yếu.

ở bên kia, năm người Tư Không Chiến kết thành kiếm trận chống lại Thiên Cực kiếm trận, dần dần rơi xuống thế hạ phong.

- Xem ra Tinh Trần chiến đội sắp thua rồi.

- Một mình Sở Mộ trấn thủ cũng đủ để khiến cho Chấn Thiên chiến đội ở thế bất bại.

Cung Phi Vũ chém ra một kiếm, kiếm thuật mạnh mẽ đánh lui Tư Không Chiến. Kiếm trận của đối phương tan rã, lại bị người của Chấn Thiên chiến đội thừa thắng xông lên, liên tục đánh lui.

Tư Không Chiến còn muốn giãy dụa một phen, nhưng Cung Phi Vũ lại đâm ra một kiếm, bay bổng, giống như không cố định, lại giống như lục bình không rễ, lại giống như lông vũ rơi xuống. Khiến cho Tư Không Chiến biến sắc, không có cách nào nắm chắc.

Đạm Đài Lưu Quang xuất kiếm, kiếm như lưu quang, chém đứt cờ xí, nắm trong tay.

Kế tiếp chỉ cần mang cờ xí về đài của chiến đội mình là trận chiến này chấm dứt. Nhưng mà tới đây mọi người đã biết rõ, Chấn Thiên chiến đội thắng.

Tư Không Chiến cũng hiểu rõ điểm này cho nên hắn rất dứt khoát nhận thua. Nếu như lại tiếp tục cũng không có ý nghĩa, chỉ là phí công dãy dụa một hồi mà thôi.

Tinh Trần chiến đội thua, Chấn Thiên chiến đội thắng, đồng nghĩa với ngày hôm sau sẽ có trận chiến thứ hai. Chấn Thiên chiến đội đấu với Đồ Yêu chiến đội.

Nếu như đánh bại Đồ Yêu chiến đội sẽ có trận thứ ba.

Trận chiến này ba đại siêu cấp chiến đội lâm năm đều nhìn thấy rõ ràng. Bọn hắn cũng liên tục suy nghĩ, nếu như đổi lại thành bọn họ chiến với Chấn Thiên chiến đội một trận, nên ứng phó thế nào đây?

- Chấn Thiên chiến đội quả thực rất cường đại. Nhưng mà nhược điểm của bọn hắn cũng rất rõ ràng, là nhân số quá ít. Chỉ vẻn vẹn có mười người mà thôi.

Người của ba đại siêu cấp chiến đội đều hiểu rõ điểm này.

Đã muốn chiến, tự nhiên phải dùng sở trường của mình đấu với sở đoản của địch.

- Trận thứ hai, áp lực của Chấn Thiên chiến đội sẽ tăng lên rất nhiều. Muốn thắng, rất khó.

Tư Không Chiến nói, hắn cho rằng bọn hắn sở dĩ thua là bởi vì thực lực không đủ cường đại. Đương nhiên nếu như Kiếm giả Thần Ngưng cảnh của bọn hắn có gấp đôi mà nói, nhất định sẽ không thua, mà là chiến thắng.

*****

Sự thực rốt cuộc như thế nào cũng chỉ là suy đoán, không thể nào biết được.

Sau khi rời khỏi tiểu chiến trường, Đồ yêu chiến đội lập tức thương nghị, làm thế nào mới ứng phó được với Chấn Thiên chiến đội, đánh bại đối phương.

Một đêm nhanh chóng đi qua, mỗi người đều không có nghỉ ngơi, mà là đang không ngừng tranh luận, đàm luận, mãi tới sáng.

Tiểu chiến trường lập tức kín chỗ, ba vị tổng giáo tập lại ở trên không trung đài cao.

Lúc này địa hình lựa chọn là rừng rậm.

Đài cao của song phương một đỏ một xanh, cách xa nhau mấy vạn trượng, đối diện với nhau.

Đội ngũ Chấn Thiên chiến đội xuất động vẫn như hôm qua. Bởi vì đây là đội ngũ duy nhất của Chấn Thiên chiến đội. Mà Đồ Yêu chiến đội thì xuất động nhiều người hơn rất nhiều.

Tổng đội trưởng Vương Đạo. Hai Phó tổng đội trưởng, sáu vị trưởng lão. Ngoài ra còn có hai mươi mốt tên Kiếm giả Thần Ngưng cảnh. Tổng nhân số đạt tới ba mươi người, vừa vặn tạo thành ba tiểu đội.

- Cách làm chính xác.

Đám người Tư Không Chiến gật đầu, nhiều Kiếm giả Thần Ngưng cảnh như vậy, đủ để cướp lấy cờ xí của Chấn Thiên chiến đội.

Sau khi Tổng giáo tập tuyên bố bắt đầu, Vương Đạo cũng dựa theo thương lượng trước đó chỉ huy. Người của Đồ Yêu chiến đội lập tức hành động.

Vương Đạo suất lĩnh một đội, sáu vị trưởng lão suất lĩnh một tiểu đội khác rời khỏi đài cao, tiến vào trong rừng rậm. Binh chia làm hai đường, nhanh chóng tiến lên. Chạy tới đài cao của Chấn Thiên chiến đội. Hai phó tổng đội trưởng thì mang theo tám Kiếm giả Thần Ngưng cảnh kết thành kiếm trận vây quanh cạnh cờ xí, trấn thủ cờ xí.

người của Chấn Thiên chiến đội cũng xuất động, vẫn là chín người xuất động. Một mình Sở Mộ ở lại.

Vừa mới tiến vào rừng rậm sẽ rất khó quan sát đối phương, hơn nữa đối phương lại cố gắng tránh đi, cho nên sẽ không gặp được nhau.

Không bao lâu sau hai chi tiểu đội của Đồ Yêu chiến đội phân biệt từ hai hướng trái phải đi tới dưới đài cao của Chấn Thiên chiến đội. Chín người Tần Sơn Hà cũng cơ hồ đi tới dưới đài cao của Đồ Yêu chiến đội.

Phi thân nhảy lên, đáp xuống đài cao, lập tức kết thành Thiên Cực kiếm trận, cùng với tiểu đội ở lại của Đồ Yêu chiến đội đối kháng.

Đồ Yêu chiến đội cuối cùng vẫn là trong ba đại siêu cấp chiến đội lâu năm, nội tình thâm hậu. Kiếm trận này rất tinh diệu, hơn nữa mọi người rất quen thuộc, cho nên phát huy ra đầy đủ uy lực.

Trong lúc nhất thời, đám người Tần Sơn Hà kết thành Thiên Cực kiếm trận chỉ có thể đối kháng với đối phương, mà không có cách nào đánh tan được.

Hai phó tổng đội trưởng của Đồ Yêu chiến đội, luận thực lực không kém nhiều với phó tổng đội trưởng Trảm Ma chiến đội. Mặc dù bọn hắn không có tu luyện qua loại kiếm thuật cao thâm như Thiên Hoang kiếm thuật, Thiên Cực kiếm thuật, nhưng mà có nhiều năm tích lũy, cũng làm cho kiếm thuật bọn hắn đạt tới tình trạng rất là cao thâm. Uy lực bạo phát thậm chí còn đạt tới dung hợp chín mươi chín thức của Thiên Cực kiếm thuật thành ba kiếm, còn chưa đạt tới cấp độ liên kích.

Chỉ là bọn hắn không có kiếm thuật như Thiên Cực kiếm thuật, bởi vậy thiếu đi chỉ dẫn, không rõ ảo diệu bên trong, tỉnh tỉnh mê mê. Tuy rằng đạt tới một bước kia, nhưng mà lại dựa vào quanh năm suốt tháng lắng đọng, không có cách nào ổn định chính thức mà phát huy ra uy lực chính đáng.

Cũng chính bởi vì như vậy cho nên trước đó Cung Phi Vũ mới dùng thực lực dung hợp mười thức đầu, chiến ngang tay với hai Phó tổng đội trưởng của Trảm Ma chiến đội.

Thực lực của Cung Phi Vũ hôm nay so với trước càng mạnh hơn không ít, dưới tình huống một chọi một, đủ để đánh bại phó tổng đội trưởng của Đồ Yêu chiến đội. Bất quá lúc này là kiếm trận đối kháng, trong lúc nhất thời hắn cũng không làm gì được đối phương.

Một mặt khác, Vương Đạo suất lĩnh đội ngũ và sáu vị trưởng lão suất lĩnh đội ngũ cũng phi thân nhảy lên, đáp xuống đài cao của Chấn Thiên chiến đội, kiếm chỉ Sở Mộ.

Gió thổi tới bất động, không khí như hạt lơ lửng khiến cho người ta cảm thấy áp lực.

- Ồ? Hóa ra là tên chỉ biết trốn tránh không dám chiến..

Sở Mộ nhìn Vương Đạo, vẻ mặt lạnh nhạt, từ từ mở miệng.

- Ta đang bế quan.

Vương Đạo được gọi là Duy Ngã Kiếm Tôn, cảm giác tồn tại của hắn vô cùng mạnh mẽ. Hắn đứng đâu sẽ trở thành trung tâm của nơi đó, một thân khí tức đặc biệt. Nghe thấy Sở Mộ nói như vậy hắn lập tức nhảy dựng lên, ngắt lời Sở Mộ, nói.

- Xuất kiếm đi, để ta xem Duy Ngã Kiếm Tôn có danh xứng với thực hay không.

Sở Mộ thản nhiên cười nói.

- Hừ.

Vương Đạo cười lạnh một tiếng, sẵng giọng, xuất kiếm. Những người khác liên tục xuất kiếm. Hai kiếm trận ở hai bên, Sở Mộ bị kẹp vào giữa.

Khí tức cường đại từ hai bên trùng kích Sở Mộ, giống như có hai thanh tuyệt thế thần kiếm muốn cắt Sở Mộ thành từng mảnh nhỏ vậy.

Xuất kiếm, hai đại kiếm trận vận chuyển, liên tục công kích Sở Mộ. Kiếm quang đáng sợ xé rách hư không, một trái một phải, lúc lên lúc xuống, làm cho Sở Mộ sinh ra cảm giác không chỗ né tránh.

Sau hai đạo kiếm quang, thân ảnh lập lòe, một kiếm trận thì biến ảo, vây quanh Sở Mộ. Một kiếm trận khác thì ở bên ngoài phát động công kích.

Nhân cơ hội này Vương Đạo ra tay, mục tiêu là cờ xí.

Đây là sách lược của bọn hắn, trước tiên toàn lực công kích Sở Mộ. Làm cho Sở Mộ bận rộn ứng phó, lại nội ứng ngoại hợp tăng cường công kích. Về sau Vương Đạo lại ra tay cướp đoạt cờ xí, tất cả chỉ hoàn thành trong ba tức ngắn ngủi.

Rất nhanh, cơ hồ chỉ lóe lên một cái. Ngay khi kiếm quang của Vương Đạo sắp chặt đứt cờ xí thì một đạo kiếm quang kinh diễm, sáng chói tựa như lưu quang xẹt qua bầu trời đêm, xinh đẹp không thôi.

Đạo kiếm quang kia cực kỳ đáng sợ, chỗ nó xẹt qua, từng đạo thân ảnh liên tục bay ngược ra. Chợt, kiếm quang ngưng thực lại, xuyên thủng hư không, bắn thẳng về phía Vương Đạo.

Nếu như Vương Đạo cố ý chặt đứt cờ xí, chắc chắn sẽ bị đạo kiếm quang này đánh trúng. Hiển nhiên Vương Đạo không có quyết tâm như vậy, hắn vội vàng thu lại kiếm. Va chạm với đạo kiếm quang sắc bén kia.

Sau đó hắn lập tức hối hận, vì hắn đã triệt để đánh mất đi cơ hội duy nhất chặt đứt cờ xí.

Một kiếm Sở Mộ đánh bại mười chín Kiếm giả Thần Ngưng cảnh, lại đánh lui Vương Đạo.

Sau lưng Vương Đạo hiển hiện một hư ảnh, cảm giác tồn tại tăng lên gấp chục lần, khiến cho ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người hắn.

- Duy Ngã kiếm đạo.

- Kiếm đạo hiện hình.

Hải Vô Nhai thì nở nụ cười nhạo. Thực lực Vương Đạo còn không bằng hắn, kiếm đạo hiện hình thì thế nào chứ? Căn bản không phải là đối thủ của Sở Mộ.

*****

Dưới kiếm đạo hiện hình, kiếm của Vương Đạo càng thêm mạnh mẽ. Đạo kiếm quang kia giống như độc nhất vô nhị, vượt qua không trung, bắn thẳng về phía Sở Mộ.

- Duy Ngã kiếm đạo, có chút thú vị, nhưng quá yếu.

Sở Mộ mỉm cười, Vô Hồi kiếm chém ra. Đánh tan kiếm quang của Vương Đạo. Dư thế không mất, kiếm quang gần tới mức tìm hiểu được Bất Diệt kiếm ý, lĩnh ngộ được một tia ảo diệu của Bất Diệt kiếm ý, khiến cho kiếm ý của hắn sau khi ly thể có thể tồn tại thời gian dài hơn. Mặc dù chỉ tìm hiểu được một tia ảo diệu, nhưng mà cũng khiến cho uy lực của kiếm quang giữ được lâu hơn.

Không có cách nào đối kháng, Vương Đạo trực tiếp bị đánh trúng, phun máu, bay ngực ra, rơi xuống đài cao.

Hai chi tiểu đội của Đồ Yêu chiến đội có thể nói là toàn quân thua.

- Quá mạnh mẽ.

Cả đám người xem trợn mắt há hốc mồm, Sở Mộ mạnh như vậy, phải làm thế nào mới có thể đối phó dược đây?

Đám người Vương đạo cùng với những người khác trong Đồ Yêu chiến đội trợn mắt há hốc mồm. Quá mạnh mẽ, một kiếm quét ngang bọn hắn, làm sao có thể cướp cờ được đây?

Một chỗ khác, trận đấu giữa hai chi tiểu đội của Đồ Yêu chiến đội và Chấn Thiên chiến đội cũng dần dần phân cao thấp.

Thiên Cực kiếm trận có nguồn gốc từ Thiên Cực kiếm thuật, có thể nói là nhất mạch tương thừa. Dùng Thiên Cực kiếm thuật thi triển Thiên Cực kiếm trận, uy năng càng thêm mạnh mẽ. Đồng thời trong lúc chiến đấu, mọi ngươi càng hiểu rõ, nắm giữ Thiên Cực kiếm trận sâu hơn. Dần dần chiếm thế thượng phong.

Cuối cùng Thiên Cực kiếm trận đánh tan kiếm trận của đối phương, thành công lấy được cờ xí, chiến thắng.

- Thực sự là một môn kiếm trận tinh diệu.

- Quả thực là vậy. Bất quá môn kiếm trận này ta chưa từng thấy qua, cũng chưa từng nghe qua.

- Kiếm trận này dường như nhất mạch tương thừa với kiếm thuật mà bọn họ tu luyện.

Ba vị tổng giáo tập âm thầm nói chuyện với nhau. Dùng tầm mắt của bọn hắn, đương nhiên có thể thấy được Thiên Cực kiếm trận bất phàm.

Trận chiến thứ hai chấm dứt, Chấn Thiên chiến đội chiến thắng, cũng sắp tiến tới trận thứ ba.

Đêm đó Trảm Ma chiến đội thương nghị, điều chỉnh. Mà Sở Mộ cũng chỉ ra chỗ chưa đủ của mọi người, nắm chặt thời gian cố gắng thay đổi.

Trận thứ ba, Chấn Thiên chiến đội đấu với Trảm Ma chiến đội.

Lúc người Trảm Ma chiến đội xuất động, cả đám người xem ngơ ngẩn.

Tổng đội trưởng Hải Vô Nhai, hai phó tổng đội trưởng, sáu trưởng lão, ngoài ra còn có ba mươi Kiếm giả Thần Ngưng cảnh. Có thể nói đây là lực lượng cường đại nhất của Trảm ma chiến đội. Những đội viên còn lại chỉ có tu vi Nguyên cực cảnh, chiến đấu cấp độ Thần Ngưng cảnh bọn hắn không nhúng tay vào được.

Mọi người không biết nên nói gì cho phải. Cách làm của Trảm ma chiến đội dường như có chút...

Bất quá đây là chiến đấu, lại không có quy định nhân số. Bởi vậy cũng không có ai dị nghị. Quan trọng nhất là Chấn Thiên chiến đội đối với chuyện này dường như cũng không quan tâm.

Địa hình lựa chọn trận này là sa mạc, giống như máu nhuộm trời chiều, gió thu đìu hiu, thiên địa bi tráng.

Chiến đấu bắt đầu, nhân mã của Trảm ma chiến đội hành động.

Tổng đội trưởng Hải Vô Nhai cùng với hai phó tổng đội trưởng không nhúc nhích ở lại đài cao. Ngoài ra, sáu trưởng lão thì mỗi người suất lĩnh năm Kiếm giả Thần Ngưng cảnh rơi xuống đài cao, chia ra làm sáu đường, đi về phía chỗ đài cao Sở Mộ đang đứng.

Sáu tiểu đội, có thể tạo thành sáu kiếm trận. Mà Hải Vô Nhai và hai phó tổng đội trưởng thực lực mạnh hơn, lưu lại đài cao, trấn thủ cờ xí.

- Hải Vô Nhai tự mình ở lại sao?

Mọi người liên tục cả kinh. Thực lực Hải Vô Nhai cường đại là chuyện không thể nghi ngờ. Cho dù hắn ta từng thua dưới kiếm của Sở Mộ cũng là bởi vì Sở Mộ quá mạnh mẽ.

Người Chấn Thiên chiến đội dưới tình huống Sở Mộ không ra tay, có thể cướp lấy cờ xí dưới kiếm của Hải Vô Nhai sao?

Không có ai biết, chỉ có tiếp tục xem tiếp.

Vẻ mặt Sở Mộ lạnh nhạt, đứng bên cạnh cờ xí màu xanh của Chấn Thiên chiến đội, đón gió chính diện thổi tới. Quan sát ánh trời chiều trong sa mạc.

- Sở Mộ không tới, các ngươi không phải là đối thủ của ta.

Hai mắt Hải Vô Nhai như có điện mang, đảo qua mọi người rồi nói.

Trả lời hắn là Thiên Cực kiếm trận, chín người liên thủ tạo thành Thiên Cực kiếm trận.

Hai phó tổng đội trưởng không có động thủ, chỉ lẳng lặng đứng cạnh cờ xí, để một mình Hải Vô Nhai đối kháng với Thiên Cực kiếm trận, đây là mệnh lệnh của Hải Vô NHai. Kỳ thực bản chất của người này là một kẻ tự phụ.

Ở bên kia, sáu tiểu đội của Trảm ma chiến đội cũng liên tục xông lên đài cao của Chấn Thiên chiến đội, phân bố ở sáu phía, bao vây Sở Mộ và cờ xí vào giữa.

- Không ngờ lại là trận trong trận.

Liếc mắt một cái Sở Mộ đã nhìn ra ảo diệu bên trong.

Sáu trưởng lão ucra Trảm ma chiến đội phân biệt suất lĩnh năm Kiếm giả Thần Ngưng cảnh, tạo thành một môn kiếm trận. Sau đó sáu kiếm trận lại một lần nữa tổ hợp tạo thành một kiếm trận lớn hơn.

Uy lực càng cường đại hơn, biến hóa thêm...

Môn kiếm trận này vận chuyển, sáu kiếm trận nhỏ bên trong cũng vận chuyển. Kiếm quang bay lượn, kiếm ảnh vờn quanh bốn phương tám hướng, không chỗ nào không có.

Đủ loại lực lượng áo nghĩa phóng thích, hỗ trợ lẫn nhau, kiếm ý dâng trào, kinh thiên động địa, giống như muốn phá vỡ mây xanh, khiến cho khuôn mặt Sở Mộ khẽ động.

- có lẽ ta nên nghiên cứu ảo diệu trận trong trận này, bổ sung vào Thiên Cực kiếm trận.

Sở Mộ thầm nghĩ, hắn không có lập tức xuất kiếm đánh tan trận trong trận của Trảm ma chiến đội mà quần nhau với đối phương.

Một màn này rơi vào trong mắt người khác, là Sở Mộ không có cách nào nhẹ nhõm một kiếm phá trận như trước nữa.

Chỉ có ba vị tổng giáo tập mới có thể nhìn thấy rõ, không phải là Sở Mộ không thể một kiếm phá vỡ kiếm trận, mà dường như đang lĩnh ngộ ảo diệu của trận trong trận.

- Quả nhiên là kỳ tài a.

- Yêu nghiệt.

Đám tổng giáo tập liên tục thở dài, khuôn mặt Lăng Vân tổng giáo tập thì tràn ngập tự hào.

Bên này, Sở Mộ đối kháng trận trong trận. bên kia Hải Vô nhai đối kháng với Thiên Cực kiếm trận. Vừa mới tiếp xúc, Hải Vô Nhai đã kinh ngạc, hắn biết rõ kiếm trận của Chấn Thiên chiến đội bất phàm. Nhưng mà lúc tự mình cảm nhận hắn mới nhận thức được chỗ bất phàm bên trong.

Mặc dù dùng thực lực cường đại của hắn, dưới tình huống không sử dụng Thương Hải kiếm đạo đối kháng, cũng rất khó giải quyết.

Cuối cùng, Hải Vô Nhai chỉ có thể bất đắc dĩ sử dụng Thương Hải kiếm đạo. Sau lưng của hắn hiển hiện một mảnh biển rộng, bành trướng, gầm thét, vô cùng mênh mông.

*****

Dưới tình huống vận dụng kiếm, chiến lực của Hải Vô Nhai tăng lên rất lớn, đối kháng với Thiên Cực kiếm trận, không rơi xuống thế hạ phong một chút nào.

Hai phó tổng đội trưởng thì biến thành người xem. Bất quá nhiệm vụ của bọn hắn rất lớn, trấn thủ cờ xí, không thể phân tâm.

Chiến đấu vô cùng kịch liệt, nhìn trong thời gian ngắn dường như khó có thể phân ra thắng bại.

Đám người Cung Phi Vũ một mặt chiến đấu, một mặt thì suy tư. Hải Vô Nhai này quả thực rất cường đại, một mình đối kháng với Thiên Cực kiếm trận của bọn họ, không rơi xuống thế hạ phong một chút nào. Nhưng mà mục đích của bọn họ là thu lấy cờ xí của đối phương chứ không phải là chiến đấu với Hải Vô Nhai a.

Bất quá từ tình huống trước mắt mà nói, chỉ có thể kịch chiến với Hải Vô Nhai.

Sở Mộ thi tiến thoái trong kiếm trận, tránh đi từng kiếm công kích, phiêu hốt bất định, khó có thể nắm bắt.

Vô Hồi kiếm hắn không có rời khỏi vỏ. Dần dần dường như mọi người cũng biết được, dường như Sở Mộ có mục đích gì đó.

- Thì ra là thế....

Trong lúc không ngừng né tránh, Sở Mộ đã dần dần hiểu được ảo diệu bên trong. Mà thứ hắn cần làm là như thế nào để xây dựng trận trong trận. Lĩnh ngộ điểm này, lại dung nhập vào trong Thiên Cực kiếm trận, khiến cho Thiên Cực kiếm trận cũng có thể tạo thành trận trong trận, uy lực càng mạnh hơn, biến hóa nhiều hơn.

Trận chiến đầu tiên và trận chiến thứ hai chấm dứt rất nhanh. Trận chiến thứ ba này lại tốn không ít thời gian. Rất nhanh nửa canh giờ đã đi qua, chiến đấu vẫn tiếp tục. Song phương nhìn qua dường như không ai làm gì được ai.

Chín người kết thành Thiên Cực kiếm trận đang chiến đấu với Hải Vô Nhai, không ngừng lĩnh ngộ Thiên Cực kiếm trận sâu hơn. Tổ hợp, vận dụng như thế nào cũng ngày càng thêm rõ ràng, linh hoạt.

Hải Vô Nhai cũng cảm giác được, đối thủ của hắn dường như đang tăng thực lực lên.

ba vị tổng giáo tập lơ lửng trên không trung, cúi đầu quan sát, lực lượng linh hồn bao trùm cả tiểu chiến trường, đem toàn bộ mọi thứ nhìn thấy rõ ràng.

- Quả thực là một môn kiếm trận huyền diệu, chẳng lẽ có quan hệ với Sở Mộ?

Bọn hắn liên tục suy đoán, thậm chí còn động tâm, tìm Sở Mộ thương nghị một phen, nhìn xem có thể cống hiến môn kiếm trận này cho Thiên Phong kiếm cung hay không.

Giang Thiên Mạc nhìn chằm chằm vào Thiên Cực kiếm trận, mặt không biểu tình. Nhưng mà ở chỗ sâu trong mắt lại tràn ngập suy tư.

Đảo mắt, lại nửa thời thần trôi qua.

- Tới lúc phá trận rồi.

Sở Mộ thầm nghĩ, qua một giờ hắn đã lý giải được huyền bí của trận trong trận, còn lại là suy nghĩ, nên phá trận, chấm dứt trận chiến đấu này.

Thân thể phiêu hốt bất định bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt ba vị tổng giáo tập lập tức bị hấp dẫn. Mà trong lòng các đội viên Trảm ma chiến đội tạo thành trận trong trận kia thì đột nhiên nhảy dựng lên, giống như có chuyện không tốt sắp xảy ra.

Quả nhiên bọn hắn chỉ cảm thấy một đạo kiếm quang xẹt qua trước mắt, xé rách không trung. Chợt, cả đám bị kiếm quang đánh trúng, không có cách nào khống chế thân thể mà bị bay ngược ra.

Tính cả sáu trưởng lão, tổng cộng ba mươi Kiếm giả Thần Ngưng cảnh, không một ai may mắn thoát khỏi, toàn bộ đều bị một kiếm của Sở Mộ đánh bay, rơi xuống đài cao.

- Chấn Thiên chiến đội lại ở thế bất bại rồi.

Mọi người liên tục thở dài.

Thắng thua kế tiếp đành phải xem chín đội viên Chấn Thiên chiến đội chiến đấu với Hải Vô Nhai ra sao.

Một giờ chiến đấu cường độ cao, Hải Vô Nhai cũng sắp chịu không nổi, không có biện pháp. Vận dụng kiếm đạo, tuy rằng uy lực cường đại, nhưng mà tiêu hao cũng lớn.

Khó có thể chống đỡ tiếp, Hải Vô NHai đành phải thu liễm Thương Hải kiếm đạo.

- Cơ hội tốt.

Tinh mang trong mắt Cung Phi Vũ lóe lên, mọi người cũng vô cùng ăn ý, lấy Cung Phi Vũ cầm đầu, ba người khác làm phụ trợ, thi triển Thiên Cực kiếm trận, công kích Hải Vô Nhai. Năm người khác, có bốn người, hai hai tạo thành Thiên Cực kiếm trận, phân biệt công kích hai phó tổng đội trưởng trấn thủ cờ xí. Người cuối cùng là Đạm Đài Lưu Quang, đem Quang chi áo nghĩa phát huy tới mức tận cùng, một kiếm chém về phía cờ xí.

Biến cố đột nheien xuất hiện khiến cho mọi người kinh ngạc tới ngây người. Hải Vô Nhai và hai phó tổng đội trưởng của Trảm ma chiến đội cũng cả kinh một chút. Chỉ là bọn hắn lại nhanh chóng kịp phản ứng lại.

Chỉ là, Hải Vô Nhai đã thu liễm lại Thương hải kiếm đạo, trong lúc nhất thời không có cách nào phá tan xu thế liên thủ của bốn người tạo thành Thiên Cực kiếm trận. Mà hai phó tổng đội trưởng kia đối mặt với uy lực của Thiên Cực kiếm trận, trong lúc nhất thời không có cách nào đánh tan, chỉ có thể đối kháng. Đạm Đài Lưu Quang hoàn toàn không có đối thủ.

Trong chín người, tốc độ của hắn nhanh nhất, mà ngay cả Cung Phi Vũ cũng kém hơn một chút.

Một kiếm chặt đứt cột cờ, nắm lấy cờ. Đạm Đài Lưu Quang không lên tiếng mà trực tiếp quay người, triển khai toàn bộ tốc độ, vọt xuống đài cao, tiến vào trong rừng rậm, nhanh chóng phóng về phía đài cao của Chấn Thiên chiến đội.

- Cút ngay.

Hải Vô Nhai giận dữ, toàn lực bộc phát. Thương Hải kiếm đạo sau lưng lại hiện lên, lập tức một kiếm đánh bay Cung Phi Vũ, muốn đuổi theo Đạm Đài Lưu Quang. Nhưng trong nháy mắt ba đội viên khác của Chấn Thiên chiến đội lại kết thành Thiên Cực kiếm trận, lại lần nữa chặn đường Hải Vô Nhai trong tích tăc.

Khi Hải Vô Nhai phá vỡ Thiên Cực kiếm trận lao xuống dưới thì đã qua ba tức. Thời gian ba tức này dùng tốc độ toàn lực của Đạm Đài Lưu Quang, hắn đã lao ra khỏi hai ngàn trượng, tốc độ của Hải Vô Nhai cho dù có nhanh hơn cũng không có khả năng lập tức truy cản theo.

- Đáng chết, lưu lại cờ cho ta.

Hải Vô Nhai giận dữ hét lớn, thở hổn hển.

Nhưng Đạm Đài Lưu Quang lại không để ý tới hắn một chút nào, không ngừng nghiền ép tốc độ của mình. Vì để nhanh hơn, hắn trực tiếp vạn dụng bí pháp Phần Huyết biến. Tu luyện nhiều năm, hắn đã tu Phần Huyết biến tới đại thành, đây chính là bí pháp cường đại ngay cả đối với Kiếm Vương cũng có tác dụng.

Tinh huyết lập tức bị thiêu đốt, tốc độ tăng vọt, một hơi vượt một ngàn trượng. Vốn Hải Vô Nhai đang kéo gần khoảng cách lại, nhưng lúc này lại bị dứt bỏ. Mà sau lưng hắn, đám người Cung Phi Vũ cũng tăng tốc đuổi theo. Muốn ngăn lại Hải Vô Nhai. Dù chỉ ngăn chặn Hải Vô Nhai một hơi cũng tốt.

- Ngăn lại hắn.

Hải Vô Nhai hét lớn, thông báo cho sáu tiểu đội nhỏ kia. Để cho bọn hắn chặn đường Đạm Đài Lưu Quang, đồng thởi Hải Vô Nhai cũng thi triển bí pháp, thực lực bộc phát, tốc độ tăng vọt.

*****

Bí pháp của Hải Vô Nhai không bằng Phần Huyết biến, cũng không phải là một môn bí pháp chuyên môn tăng tốc độ. Bởi vậy đối với việc tăng phúc tốc độ cũng không bằng Phần Huyết biến. Tốc độ của hắn vốn hơn Đạm Đài Lưu Quang một ít, bởi vậy hiện tại cơ hồ ngang hàng. Cho nên hắn chỉ có thể trông cậy vào những người khác trong Trảm ma chiến đội ngăn chặn Đạm Đài Lưu Quang.

Chỉ là những người kia bị một kiếm của Sở Mộ đánh bay, người bị thương, một thân thực lực chỉ có thể phát huy ra bảy thành. Lúc chặn đường Đạm Đài Lưu Quang, Đạm Đài Lưu Quang lập tức xuất kiếm, dùng một kiếm mạnh nhất, dung hợp các thức trong Thiên Cực kiếm thuật, đánh tan toàn bộ Kiếm giả của Trảm ma chiến đội chặn đường, lại tiếp tục phóng về phía trước.

- Đuổi theo.

Các trưởng lão Trảm ma chiến đội cả kinh, tiếp đó cả giận nói. Quay người đuổi theo Đạm Đài Lưu Quang, đáng tiếc tốc độ của bọn hắn không bằng Đạm Đài Lưu Quang, cho nên chỉ có thể nhìn bóng lưng Đạm Đài Lưu Quang càng ngày càng đi xa mà thôi.

Cuối cùng Đạm Đài Lưu Quang xông lên đài cao, đem cờ xí của Trảm ma chiến đội giao vào trong tay Sở Mộ. Hải Vô Nhai nhìn thấy một màn như vậy, lập tức phun ra một ngụm máu tươi.

Kế hoạch chu đáo, chặt chẽ như vậy, cuối cùng vẫn thất bại.

Không cam lòng a, thực sự quá không cam lòng.

- Chấn Thiên chiến đội lại chiến thắng.

- Trận chiến sau đó có lẽ sẽ càng thêm đặc sắc.

Mọi người giải tán, trở về kiếm lâu của mình, liên tục nghị luận.

Sở Mộ thì triệu tập mọi người, nắm chặt mỗi một phút một giây, chỉ điểm cho bọn hắn. Đồng thởi đem ảo diệu hắn lĩnh ngộ từ trận trong trận truyền thụ cho mọi người. Lại liên thủ suy diễn, tiến hành thực chiến.

- Mai là trận chiến cuối cùng, xuất ra toàn lực của các ngươi.

Sở Mộ nói.

- vâng.

Đạm Đài Lưu Quang đã phục dụng Kim Vân Huyết Dương đan mà Sở Mộ đưa cho, tinh huyết tiêu hao đã được khôi phục toàn bộ.

Ngày hôm sau đã tới, tiểu chiến trường lại chật kín người.

Đối thủ cuối cùng của Chấn Thiên chiến đội là Thí Thần chiến đội. Người tham chiến đã tới đài cao. Địa hình lựa chọn là Sơn Hỏa cốc, có dòng nham thạc chảy, nhiệt độ không ngừng lên cao, mùi lưu huynh nồng đậm tràn ngập bốn phía.

Thí Thần chiến đội có Giang Thiên Mạc, còn có hai phó tổng đội trưởng cùng với bảy vị trưởng lão. Ngoài ra còn có một tiểu đội mười Kiếm giả Thần Ngưng cảnh tiểu thành.

Chiến đấu bắt đầu, Giang Thiên Mạc và hai phó tổng đội trưởng của Thí Thần chiến đội cùng với bảy trưởng lão không ngờ lại không nhúc nhích. Tiểu đội mười người kia thì hành động, đi về phía đài cao của Chấn Thiên chiến đội.

Chín đội viên của Chấn Thiên chiến đội cũng xuất động, lướt qua nham thạch nóng chảy, đi về phía Thí Thần chiến đội.

Một màn thú vị xuất hiện, tiểu đội mười người của Thí Thần chiến đội đi tới đài cao của Chấn Thiên chiến đội, lại không có nhảy vọt lên. Mà phân bố chung quanhd dài cao, giống như đang chờ đợi cơ hội vậy.

Chín người Chấn Thiên chiến đội bay vọt lên trên đài cao của Thí Thần chiến đội, chiến đấu bắt đầuu.

Đây là tổ hợp mạnh nhất của Thí Thần chiến đội, lập tức, Thiên Cực kiếm trận chín người xảy ra biến hóa. Ba người tổ hợp thành một Thiên Cực kiếm trận, ba kiếm trận lại tổ hợp thành một Thiên Cực kiếm trận lớn hơn, uy năng tăng gấp đôi, đối kháng với đám người Giang Thiên Mạc.

- Trận trong trận.

- Chẳng lẽ hôm qua Sở Mộ tự mình lĩnh ngộ trận trong trận, hiểu được ảo diệu trong đó, lập tức truyền thụ cho những người khác trong Chấn Thiên chiến đội.

- Khả năng này không lớn a.

Sắc mặt Hải Vô Nhai vô cùng khó coi.

Ngay cả kết thành trận trong trận thì mọi người vẫn không làm gì được đám người Giang Thiên Mạc. Tu vi của những người này, mỗi một người đều cao thâm, coi như là một chọi một, thực lực không bằng bọn hắn, nhưng liên thủ, uy lực vô cùng mạnh mẽ. Chín người Tần Sơn Hà chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ mà thôi.

Sở Mộ vẫn nhìn, hắn biết rõ bằng vào thực lực của chín đội viên trong Chấn Thiên chiến đội lúc này, coi như có trận trong trận cũng không có cách nào làm gì được đám người Giang Thiên Mạc, mục tiêu của hắn chỉ là muốn tôi luyện đám người Chấn Thiên chiến đội mà thôi.

Chiến đấu vô cùng kịch liệt, Giang Thiên Mạc cũng không có vận dụng Thiên Mục kiếm đạo.

Cuối cùng chín người Tần Sơn Hà không chỉ không có làm gì được đám người Giang Thiên Mạc, ngược lại còn bị đánh tan kiếm trận, toàn bộ bị thua.

- Thế phát triển của Chấn Thiên chiến đội rất mạnh, nhưng mà cuối cùng nội tình còn chưa đủ.

Một vị giáo tập thở dài.

- Thi triển bí pháp.

Cung Phi Vũ nói. Chín người cùng lúc thi triển bí pháp Phần Huyền biến, thiêu đốt tinh huyết, thực lực tăng lên gấp đôi. Lại một lần nữa kết thành kiếm trận, uy lực càng thêm mạnh mẽ. Giang Thiên Mạc không thể không thi triển ra Thiên Mục kiếm đạo. Những người khác cũng liên tục vận dụng bí pháp, lại một lần nữa đánh tan Thiên Cực kiếm trận.

Sở Mộ biết rõ, trận chiến này hắn phải ra tay. Thời gian phát triển của Chấn Thiên chiến đội cuối cùng vẫn quá ngắn. Bất quá rất có tiềm lực. Tin rằng nếu cho thêm chút thời gian, nhất định đám người này có thể phát triển nhanh chóng, trở nên mạnh mẽ hơn.

Thả người nhảy lên, Sở Mộ đáp xuống đài cao. Mọi người vừa nhìn thấy liên tục kinh hô, biết rõ Sở Mộ muốn ra tay. Đám người Thí Thần chiến đội phân bố dưới đài cao liên tục khởi hành, định xông lên đài cao cướp lấy cờ xí.

Kết quả bọn hắn chỉ thấy trước mắt có một đạo kiếm quang xẹt qua, thân thể giống như gặp trọng kích bay ngược về phía sau, đập vào mặt đất, không dậy nổi.

Thân teher Sở Mộ khẽ động, hóa thành một đạo lưu quang, tốc độ nhanh khiến cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối.

Nham thạch nóng bỏng tỏng Sơn Hỏa cốc mấy vạn trượng dường như gần trong gang tấc. Chỉ trong nháy mắt Sở Mộ đã xuất hiện trên đài cao của Thí Thần chiến đội, lập tức xuất kiếm.

Lúc Sở Mộ khởi hành tới Giang Thiên Mạc đã chuẩn bị tốt, toàn lực bộc phát thực lực. So với trận chiến với Sở Mộ trước đó còn mạnh hơn nửa phần. Hai phó tổng đội trưởng và bảy trưởng lão cũng toàn lực bộc phát. Hơn mười đạo kiếm quang đáng sợ xé rách không trung, chém về phía Sở Mộ.

Ngũ quang thập sắc, phong mang tuyệt thế.

Sở Mộ vừa sải bước ra, thân ảnh lập tức bị hơn mười đạo kiếm quang đánh trúng, tan thành mây khói.

Mọi người khẽ giật mình, chân thân của Sở Mộ lúc này đã xuất hiện phía sau cờ xí. Ngón tay như kiếm xẹt qua cột cờ, nắm cờ xí trong tay, hắn không thèm quay đầu lại mà lập tức rời đi.

- Đuổi theo.

Một phó tổng đội trưởng vội vàng hô.

- Không cần đuổi.

Giang Thiên Mạc nói, hắn biết rõ cờ rơi vào trong tay Sở Mộ, đừng nói có thể đuổi theo hay không. Cho dù có đuổi kịp, làm thế nào mới đoạt lại được đây?


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2308)