Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0958

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0958: Chiêu thứ nhất Không Chi kiếm kỹ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Sở Mộ kinh hãi, mi tâm đau đớn, chỉ cảm thấy bị bóng ma tử vong bao phủ. Bóng tối xâm nhập tới, không có cách nào né tránh.

- Đáng chết, ngươi dám ra tay?

Các lão Phi Thiên các biến sắc, vội vàng muốn ra tay cứu giúp. Nhưng mà vẫn chậm một bước, kiếm quang màu đen đã tới gần Sở Mộ. Thời khắc lâm nguy, chỉ thấy có một đạo thân ảnh lập lòe, kiếm quang màu đen kia bị điểm nát. Không ngờ là Kiếm giả trung niên của Kiếm Thần điện xuất hiện, cứu mạng Sở Mộ.

Sở Mộ nghĩ lại mà vẫn sợ, trong lòng vẫn còn kinh hoảng. Trong tích tắc vừa rồi không ngờ hắn lại cách tử vong gần như vậy.

- Thân là trưởng lão, không ngờ lại ra tay với hậu bối. Ngươi làm quá rồi đó.

Trưởng lão Phi Thiên các còn chưa kịp mở miệng chất vấn thì Kiếm giả trung niên của Kiếm Thần điện đã lên tiếng. ngữ khí lạnh nhạt, nhưng có chút trầm trọng. Hai mắt lập lòe tinh mang nhìn chằm chằm vào trưởng lão Hắc Cực cung vừa mới ra tay, lập tức khiến cho hắn phải thừa nhận áp lực thật lớn.

- Ta nhìn thấy đệ tử bổn cung bị thương, nhất thời nóng nảy mới ra tay. Cam đoan sẽ không có lần sau.

Trưởng lão cao gầy của Hắc Cực cung này nói, chỉ là trong lòng hắn rốt cuộc nghĩ như thế nào, chỉ có bản thân hắn hiểu rõ. Những người khác cũng hiểu. Lý do kia chỉ có ba phần là thực, bảy phần chỉ sợ là thực sự muốn diệt trừ Sở Mộ.

- Nếu có lần sau, Phi Thiên các và Hắc Cực cung không chết không ngớt.

Một vị các lão của Phi Thiên các nhìn chằm chằm vào mắt đối phương, nói ra từng chữ một.

- Hiểu lầm, hiểu lầm. Hiểu lầm mà thôi.

Sắc mặt vị trưởng lão Hắc Cực cung kia hơi đổi, chợt cười ha hả nói.

Nếu như Phi Thiên các quả thực không chết không ngớt với Hắc Cực cung. Mấy người bọn hắn sẽ trở thành tội nhân. Phần tội lỗi này bọn hắn không đảm đương nổi.

- Đa tạ tiền bối xuất thủ cứu giúp.

Sở Mộ hạ kiếm lễ với Kiếm giả trung niên của Kiếm Thần điện. Về phần lời nói báo đáp thì bỏ qua. Bởi vì không cần thiết, hiện tại hắn không có lực lượng như vậy.

Kiếm giả trung niên của Kiếm Thần điện kia mỉm cười gật đầu.

- Xin hỏi tục danh của vị trưởng lão này?

Sở Mộ nhìn về phía trưởng lão Hắc Cực cung vừa mới ra tay dồn hắn vào chỗ chết, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.

- Hắc hắc, lão phu gọi là Từ Kính. Tu vi là Vạn Cổ nhị trọng thiên.

Trưởng lão Hắc Cực cung này cười hắc hắc, không che dấu vẻ khinh thường của mình.

- Hoan nghênh ngươi tùy thời tới báo thù ta. Điều kiện tiên quyết là ngươi còn sống tới lúc đó.

Từ Kính nói, Sở Mộ không có trả lời. bất quá trong lòng hắn quả thực có tâm tư này.

Trong lòng nghẹn khuất một hơi, một ngày kia nhất định hắn phải phát tiết ra.

- thế giới Thái cổ, nhân tộc suy thoái. Nên đoàn kết chứ không phải nội đấu.

Kiếm giả trung niên của Kiếm Thần điện liếc nhìn Từ Kính, lại đảo qua mọi người rồi nói một câu.

- Tạo Hóa thiên thai sắp đóng. Các vị từ đâu mà tới thì trở về chỗ đó đi.

- Cáo từ.

- Lần sau gặp lại.

Mọi người liên tục chắp tay hạ kiếm lễ rồi sau đó xoay người rời đi.

Trước khi Lý Đào rời đi còn nhìn Sở Mộ, dường như có chủ ý gì đó.

- Sở Mộ, nếu như tới Hỗn Loạn đại vực, có thể tới Chân Long hoàng triều tìm ta.

Long Tôn mở miệng nói, cánh tay vung lên. Lập tức có một đạo kiếm quang nho nhỏ bắn về phía Sở Mộ.

Không có sát ý, cũng không có bất kỳ nguy hiểm gì. Sở Mộ vươn tay chộp một cái, trong tay xuất hiện một thanh đoản kiếm nhỏ màu vàng, bên trên có khắc hai chữ tinh xảo: Thái tử.

Sau khi ném đoản kiếm nhỏ màu vàng cho Sở Mộ, Long Tôn phóng lên trời, tạo thành một đạo khí hình hình chân long, nhanh chóng rời xa.

Phi Thiên các có kiếm khí như Ngự kiếm thuật. Chân Long hoàng triều, thế lực này còn cường đại hơn Phi Thiên các, có kiếm bí phi hành cùng loại cũng rất bình thường.

Người năm thế lực lớn lần lượt rời đi.

- Sở Mộ, ngươi theo chúng ta trở về Phi Thiên các hay là...

Một vị các lão Phi Thiên các hỏi.

- Các lão. Ta định tiếp tục lịch lãm rèn luyện bên ngoài.

Sở Mộ nói.

- Cũng tốt. Nhưng mà bản thân ngươi ngàn vạn lần phải cẩn thận.

Các lão dặn dò.

Phi Thiên các không giống như gà mái bảo hộ con, đi bảo hộ đệ tử bên dưới như vậy. Bởi vì như vậy khó có thể để cho các đệ tử chính thức phát triển được.

Ra ngoài lịch lãm rèn luyện là một loại phương thức. Sẽ gặp nguy hiểm, thậm chí còn có thể mất mạng. Nhưng mà đồng thời cũng có thu hoạch lớn.

Trừ Sở Mộ muốn lịch lãm rèn luyện bên ngoài ra, còn có Phương Thừa Thiên và Lưu Bất Bình cùng với Lý Đông Hà. Ba đệ tử mới của Phi Thiên viện kết bạn lịch lãm rèn luyện. Đám người Thương Mạc thì theo các vị các lão trở về Phi Thiên các.

- Sở Mộ, có muốn đi lịch lãm rèn luyện với chúng ta hay không?

Phương Thừa Thiên nhìn Sở Mộ, nhàn nhạt hỏi.

- Không cần.

Sở Mộ cự tuyệt.

- Tùy ngươi.

Phương Thừa Thiên lại lạnh nhạt nói rồi cùng với hai người khác quay người rời đi.

Sở Mộ lơ đễnh, hắn và đám người Phương Thừa Thiên cũng không có giao tình gì.

...

Trong một tòa sơn cốc yên tĩnh, có vô số hòn đá mọc lên san sát như rừng. Hoặc lớn hoặc nhỏ, phân bố tán loạn.

Sở Mộ ngồi xếp bằng trên một tảng đá trong đó. Hòn đá kia bị một kiếm chém qua, cho nên bề mặt bóng loáng như gương. bên trên có một cái bồ đoàn, là chỗ luyện công.

Hắn đang toàn lực tìm hiểu Không Chi áo nghĩa.

Trong Tạo Hóa bí cảnh, lý giải về Không Chi áo nghĩa đã siêu việt cấp độ của Không Chi kiếm thuật. Hiện tại hắn muốn nắm giữ Không Chi áo nghĩa, vận dụng một cách thuần thục hơn.

Phi Thiên các có đủ loại kiếm thuật. Kỳ thực bốn thế lực khác cũng đều có.

Chín chiêu kiếm thuật, đem lực lượng một loại áo nghĩa diễn biến tới cực hạn. Nhưng mà còn chưa đủ. Nếu như muốn đem lực lượng áo nghĩa lột xác thành lực lượng quy tắc thì cần phải nắm giữ, lý giải lực lượng áo nghĩa tăng lên tới trình trạng siêu việt chín chiêu kiếm thuật. Đây là cấp độ Không Chi áo nghĩa của Sở Mộ hiện tại.

Sở Mộ chỉ cần động tới lực lượng Không Chi áo nghĩa trong thế giới tinh thần, lực lượng thần niệm tràn ngập hai mắt là có thể nắm bắt được quỹ tích của khi tức Không Chi quy tắc.

Bất quá bởi vì hắn vẫn chỉ là Thần Ngưng cảnh, tuy rằng lĩnh ngộ ra tinh túy của tạo hóa. Nhưng mà còn chưa chính thức đột phá lên tới Tạo Hóa cảnh. Còn không có cách nào chính thức đem Không Chi áo nghĩa lột xác thành Không chi quy tắc.

Còn nữa, thiên phú tu luyện của hắn còn chưa tới tứ phẩm. Tu vi không có cách nào đột phá. Sở Mộ cũng định thừa dịp đoạn thời gian này tìm kiếm Địa Căn, luyện chế ra Đại Diễn đan. Dùng toàn lực tăng cường tiềm lực của mình. Chuẩn bị đột phá tới Tạo Hóa cảnh, trở thành Kiếm Vương có thể càng thêm mạnh mẽ.

*****

Cố gắng cảm nhận lực lượng Không Chi quy tắc trong không khi, so với Không Chi áo nghĩa còn yếu hơn.

Hai mắt nhắm chặt đột nhiên mở ra, trong mắt có sợi tơ màu bạc mờ ảo, như ẩn như hiện.

Sợi tơ màu bạc kia vô cùng nhỏ. Hơn nữa lại phiêu hốt biến ảo, giống như tùy thời sẽ tiêu tán vậy.

Sở Mộ thì cố gắng đi bắt, dùng lực lượng thần niệm đi đón đỡ, cảm nhận đứt quãng.

Mục đích của hắn rất đơn giản, là tăng lĩnh ngộ và nắm giữ Không Chi áo nghĩa lên. Rồi sau đó sáng tạo ra một chiêu Không chi kiếm kỹ.

Cho tới bây giờ, hắn lĩnh ngộ mười loại áo nghĩa. Có chín loại hắn đều sáng tạo ra kiếm kỹ tương quan. Hơn nữa còn làm được đem bốn loại áo nghĩa bất đồng dung hợp, sáng tạo ra một chiêu kiếm kỹ tứ phẩm uy lực mạnh mẽ. Duy chỉ có Không Chi áo nghĩa là còn không có sáng tạo ra được kiếm kỹ tương ứng.

Trước đó là bởi vì lý giải về Không Chi áo nghĩa không đủ sâu. Không có sáng tạo ra nội tình của Không chi kiếm kỹ. Hiện tại rốt cuộc cũng tới tầng thứ này, là thời điểm nên sáng tạo ra.

Đối với Không Chi kiếm kỹ, Sở Mộ cũng vô cùng chờ mong.

Chỉ cần bằng vào uy lực của Không Chi kiếm thuật đã siêu việt những kiếm thuật khác rất nhều. Mà đem chín chiêu Không Chi kiếm thuật tổ hợp thành một chiêu. Uy lực của nó thậm chí còn có thể so sánh với kiễm kỹ nahan giai tam cấp Phá địa cấp.

Nếu như dùng Không Chi áo nghĩa sáng tạo ra, tạo ra kiếm kỹ. Uy lực tất nhiên sẽ không kém. Tuyệt đối vượt qua kiếm kỹ Nhân giai tam phẩm phá Địa cấp.

Toàn lực tìm hiểu.

Ngón tay Sở Mộ khép lại như kiếm, lưu lại từng dấu vết trong hư không. Dấu vết kia dần dần tới gần sợi tơ màu bạc, mờ ảo trong mắt Sở Mộ.

Càng tới gần, Sở Mộ càng cảm nhận được lý giải, nắm giữ về Không Chi áo nghĩa của mình lại tăng lên. Càng ngày càng quen thuộc.

Trong thế giới tinh thần, lực lượng thần niệm không ngừng tiêu hao, Sở Mộ cũng không có phát hiện ra.

hắn không ngừng điều chỉnh, không ngừng nắm bắt quỹ tích của sợi tơ mờ màu bạc kia, sau đó lại dùng ngón tay làm kiếm, xuất kiếm.

Khi quy tích của kiếm chỉ trọng điệp, chồng lên quỹ tích của sợi tơ mờ màu bạc. Trên không trung lưu lại một quỹ tích hơi mờ, sau ba tức mới tiêu tán.

- Loại cảm giác này...

Sở Mộ một lần nữa nhắm hai mắt lại, nắm bắt cảm giác trong nháy mắt kia, lại lĩnh ngộ.

Trong lúc bất tri bất giác, lực lượng thần niệm tiêu hao không còn. Sở Mộ cảm thấy choáng váng đầu, vội vàng lấy ra đan dược khôi phục thần niệm để phục dụng. Đồng thời tu luyện bản thượng của bí pháp Kiếm đồng, tăng tốc độ khôi phục thần niệm.

Khi lực lượng thần niệm hoàn toàn khôi phục, Sở Mộ lại một lần nữa tìm hiểu. Lúc này hắn không dùng ngón tay làm kiếm nữa, mà dùng Vô Hồi kiếm.

Kiếm là cánh tay kéo dành, dưới cảnh giới nhân kiếm hợp nhất, kiếm trong tay giống như là cánh tay dài ra. Huyết mạch tương liên, sau khi cảnh giới Nhân kiếm hợp nhất sâu hơn, loại cảm giác huyết mạch tương liên này cũng càng ngày càng rõ ràng.

Vô Hồi kiếm nhẹ nhàng chém ra, phiêu nhiên, nhìn như không có lực. Lại lưu lại một dấu vết rất nhỏ trong không khí.

Sở Mộ đang dùng Vô Hồi kiếm kéo lê, tạo ra quỹ tích giống như quỹ tích của sợi tơ mờ màu bạc kia.

Xác suất thành công cũng không cao lắm, vài chục lần mới có thể thành công một lần. Một khi thành công, vết kiếm Vô Hồi kiếm xẹt qua tất sẽ lưu lại dấu vết trong không khí chừng ba tức rồi mới tiêu tán.

Không ngừng chém ra Vô Hồi kiếm, càng ngày càng thuần thục. Mấy lần là có thể nắm bắt được quỹ tích một lần.

Lực lượng thần niệm tiêu hao không còn, lần nữa khôi phục. Sau khi khôi phục lại tiếp tục tu luyện. Sơn cốc này vô cùng vắng vẻ, ít ai lui tới, Sở Mộ không lo lắng bị người khác quấy rầy.

Mặt trời lên, mặt trăng lặn. Cứ như vậy, ba ngày trôi qua, Sở Mộ đã có thể làm được việc, chém ra hai kiếm thì một kiếm nắm bắt được quỹ tích kia. Hơn nữa sau khi chém ra, dấu vết mà Vô Hồi kiếm tạo ra sẽ lưu lại trong không khí chừng bốn tức. Đây là tiến bộ rất lớn.

Nhưng mà như vậy còn chưa đủ. Hắn cần phải tiếp tục tu luyện.

Chỉ chớp mắt, mười ngày trôi qua, Sở Mộ đã có thể làm được việc mỗi một kiếm chém ra, đều tương đương với quỹ tisch.

Vô Hồi kiếm chém ra từng kiếm, lưu lại từng vết kiếm trong không khí, sau năm tức mới chậm rãi tiêu tán.

Một loại minh ngộ bỗng nhiên từ sâu trong linh hồn hiện lên, xuất hiện trong đầu Sở Mộ.

- Thì ra là thế. Có lẽ ta nên thử xem.

Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ tập trung tư tưởng suy nghĩ. Hồi tưởng lại một kiếm tổng hợp của chín chiêu trong Không Chi kiếm thuật, lập tức chém ra.

Chỉ là một kiếm này cũng không có giống như quỹ tích kia, bởi vậy không có hiệu quả.

Thu hồi tâm thần, Sở Mộ lại tập trung tư tưởng, lần nữa xuất kiếm.

Ý chí của hắn rất kiên cường, dẻo dai. Mặc dù lần lượt thất bại, lần lượt đi thử, đều không thành công, nhưng mà hắn vẫn kiên trì.

Ngày thứ năm, Sở Mộ không biết rõ đây là lần thứ mấy chém Vô Hồi kiếm trong tay ra.

Một kiếm này đối ứng với quỹ tích, trọng điệp, chồng lên nhau. Phảng phất như một đạo. Một màn kỳ dị xuất hiện. Chỉ thấy một đạo kiếm quang màu bạc, hơi mờ xé rách không trung, chém về phía một tảng đá cách đó hơn mười thước. Trong vô thanh vô tức, nửa khối đá bên trên của tảng đá lớn này rơi xuống.

Thân thể lóe lên, xuât hiện trên mặt khối đá lớn vừa bị chém, cẩn thận quan sát chỗ bị chém ra, càng xem, Sở Mộ càng cảm thấy kinh ngạc.

- Uy lực thật đáng sợ.

Sở Mộ không khỏi thầm nghĩ một tiếng.

Tuy rằng không thi triển kiếm kỹ. Hắn cũng có thể đơn giản làm một kiếm gọt khối đá như vậy, rất là nhẹ nhàng. Nhưng mà thông qua dấu vết lưu lại, hắn có thể đoán được một kiếm kia ẩn chứa uy lực lớn lao.

Tuyệt đối là cấp độ kiếm kỹ tứ phẩm.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Thành công sơ bộ chỉ là khởi đầu, cần phải chính thức nắm giữ. Sở Mộ lại siêng năng tu luyện.

Nắm Vô Hồi kiếm trong tay, hai mắt lập lòe tinh mang, nắm bắt sợi tơ màu bạc, hơi mờ trong không khí. Rồi sau đó lại thi triển ra một kiếm dung hợp chín chiêu của Không Chi kiếm thuật, đối ứng với quỹ tích.

Chuyện này rất khó, xác xuất thành công không cao. Nhưng mà sau một lần thành công, Sở Mộ nhận được động lực cực lớn, không có chút tức giận nào.

Từng ngày lại từng ngày qua đi. Mười ngày, hai mươi ngày, ba mươi ngày...

Kiếm tùy ý chém ra, cách đó một trăm trượng, một tảng đá lớn lại vô thanh vô tức bị bổ ra. Chậm rãi tách ra thành hai nửa.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)