Vay nóng Homecredit

Truyện:Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương 749

Mạo Bài Đại Anh Hùng
Trọn bộ 793 chương
Chương 749: Albalqa
0.00
(0 votes)


Chương (1-793)

Siêu sale Shopee


Đứng ở trên đài lộ thiên bị tiếng động cơ rền vang bao vây, cầm trong tay văn kiện báo cáo bệnh tình của Hastings. Mập mạp nhìn ánh chiều tà ở đường chân trời xa xa đã chỉ còn lại một đường cong, bỗng nhiên có một loại cô đơn thương cảm mắt thấy một siêu sao thời đại kết thúc.

Mặc dù hắn sớm biết rằng Hastings bệnh tình ở một năm trước đã không thể nghịch chuyển, cũng từng không tự chủ được tưởng tượng qua tình cảnh khi một ngày này đến. Nhưng mà, khi lịch bệnh trên văn kiện điện tử đem thời gian xác định đến một cái kỳ hạn ngắn làm cho người ta khó có thể tin, hắn vẫn như cũ cảm thấy khó có thể chấp nhận.

"Mập mạp, chúng ta không có đường lui" Mập mạp thầm đọc câu mà Hastings ở trên phần văn kiện thứ ba kia viết cho mình. Khi một chút hồng quang ở đường chân trời kia rốt cuộc hoàn toàn biến mất, hắn bỗng nhiên cảm thấy tâm của mình giống như bị cái gì đó chợt mạnh mẽ thu mất.

Người bên ngoài vĩnh viễn cũng sẽ không rõ ràng Hastings khi viết ra câu này là loại tâm tình gì. Duy nhất rõ ràng, chỉ có chính mình.

"Bệnh tình của ngoại công, đã bắt đầu ác hóa, có phải không?"

Bên tai, truyền tới thanh âm của Margaret. Thanh âm vẫn là thanh thúy động nhân, nhưng đã mang theo sự run run nhè nhẹ.

Hắn bỗng nhiên quay đầu, kinh ngạc nhìn Margaret. Phần báo cáo lịch bệnh này, Hastings chỉ chỉ định chính mình xem, Margaret sao lại có khả năng...

"Em nghĩ, văn kiện nhất định có báo cáo lịch bệnh của ngoại công, người báo cho anh biết có phải không?" Ánh mắt như lục bảo thạch của Margaret hơi hơi ươn ướt, chuyên chú nhìn ánh mắt mập mạp.

"Anh không cần nghĩ giúp người giấu em" Margaret cắt ngang lời mập mạp, gượng cười nói, "Thật ra ngày hôm qua em đã thông qua bác sĩ tư của gia tộc biết được bệnh tình của người. Không riêng gì em, còn có phụ mẫu cùng mấy cậu của em nữa. Chỉ bất quá, mọi người đều giả như không biết mà thôi".

Ánh mắt Mập mạp cùng Anlei tiếp xúc một chút, đều là một trận ảm đạm.

Ở trong hồng nhan tri kỷ bên cạnh mập mạp, trừ bỏ Anlei thanh mai trúc mã đối với hắn hiểu biết nhất ra, một người khác hắn thực khó lừa được chính là Margaret.

Luận tài trí, Margaret tuyệt không ở dưới mập mạp.

Lúc đó ở Mars, hai người đã một lần đấu đến tương đương. Cuối cùng mập mạp sở dĩ có thể chiếm được tiện nghi, bất quá là vì hắn từ Mars kéo lên Phỉ Quân, hơn nữa cho tới bây giờ cũng không có phong độ thân sĩ gì, chẳng những không ăn mỹ nhân kế của Margaret, thậm chí còn vô sỉ thêm mà thôi.

Nếu đổi là một người khác, không nói đấu, chỉ sợ mị nhãn điên đảo chúng sinh của Margaret ném qua, lập tức liền mất hồn mà cúi đầu hàng. Năm ấy Margaret ở Heidfeld, cũng không biết đã họa hại bao nhiêu thanh niên tuấn kiệt vì nàng quên ăn quên ngủ, thậm chí mà đi mạo hiểm để gặp được nàng. Bằng không, làm thế nào mà được danh hiệu tiểu ma nữ?

Người không biết, chỉ nhìn thấy Margaret bên ngoài mĩ lệ, chỉ nhìn thấy nàng im lặng theo ở bên cạnh mập mạp, làm một ít công tác phụ trợ.

Bọn họ như thế nào dám tin tưởng nàng khi mới mười tám tuổi đã bắt đầu độc lập chỉ huy chiến dịch trong khu xung đột, kỹ xảo cùng thủ đoạn cũng lão luyện không thua danh tướng đương đại nào. Làm sao dám tin tưởng nàng được rất nhiều tướng lãnh thủ hạ Hastings xem là thiên tài trăm năm khó gặp, xem là người nối nghiệp của Hastings.

Nàng giờ phút này hạ thấp, chỉ bất quá là vì nàng biết, bất luận là ở bên cạnh Hastings hay là ở Phỉ Quân, nàng đều không thể tranh đoạt hào quang mập mạp mà thôi.

Nàng luôn luôn kiệt lực thu liễm chính mình, lộ ra năng lực bình thường như không có kinh nghiệm gì. Nàng né ra ánh mắt Isaac, Tony, Diana các thành viên gia tộc cùng bộ hạ của Hastings, chưa bao giờ ở trước mặt mọi người triển hiện quan điểm của mình cùng mập mạp không giống, đem tất cả quyền chủ đạo đều dẫn tới trên thân mập mạp.

Mập mạp nói dối cho tới bây giờ là há miệng là được, mặt không đổi sắc. Đối với hắn vô sỉ nói dối, Metok cùng Audrey luôn luôn là rất tin không nghi ngờ. Phương Hương, Nya cùng Helen cũng dể lừa. Milan cùng Bonnie sau đó sẽ bán tín bán nghi, rồi dùng phương thức khác bức ra lời nói thật.

Mà hắn lừa không được, chính là Anlei đối với hắn rất hiểu biết cùng Margaret rất thông minh.

Bình thường muốn lừa Margaret đã thực không dễ dàng, huống gì là ở dưới tình huống nàng trước đó đã biết bệnh tình của Hastings. Chỉ cần vừa thấy thần sắc của mập mạp lúc này, nàng đã biết trên văn kiện có cái gì.

"Mập mạp, có chút lời em vẫn muốn nói với anh. Nếu ngoại công của em..." Margaret chậm rãi đi đến bên lan can nhìn sân bay ánh đèn tươi sáng, trầm mặc thật lâu sau mới nói, "... Anh có thể đánh bại Soberl không?"

Nghe vấn đề Margaret hỏi, Anlei ở một bên sắc mặt liền căng thẳng. Trong ánh mắt nhìn về phía mập mạp đã tràn đầy lo lắng.

Nói lời thật, không chỉ là nàng, còn bao gồm cả tầng chỉ huy Phỉ Quân cùng cả tầng lãnh đạo Leray, đều chưa từng có suy nghĩ qua khả năng mập mạp đơn độc đánh bại Soberl.

Ở trong ý tưởng của mọi người cho tới nay, Soberl chính là đối thủ của Hastings.

Hai vị quân sự gia kiệt xuất nhất thế giới nhân loại này, đem đông nam triển khai thành bọn họ đối quyết. Ở trong quá trình này, mập mạp hoặc là tiên phong, hoặc là sẽ mang theo Phỉ Quân phát huy tác dụng quan trọng, nhưng mà, hắn tuyệt đối không phải là người ngồi ở đối diện bàn cờ với Soberl.

Mặc cho mập mạp đã là người nối nghiệp trên sự thật của Hastings. Mặc cho tất cả mọi người biết một khi Hastings có chuyện, có thể dẫn dắt mọi người cũng chỉ là cái tên tai vểnh này. Nhưng mà, ý niệm này vẫn bị mọi người giấu ở sâu trong đáy lòng, không có dũng khí đi xem xét.

Các tướng lãnh Phỉ Quân tín nhiệm mập mạp, quan binh dưới trướng sùng bái mập mạp. Bọn họ mỗi ngày đều sẽ nhớ tới những kì tích mà mập mạp dẫn dắt liên bang Leray cùng Phỉ Quân sáng tạo ra. Bắt đầu từ hắn mới chỉ là một cơ tu binh mãi cho đến hắn dẫn lĩnh hạm đội Phỉ Quân trở về Leray toàn diệt Shelton.

Trên lịch sử Leray, rốt cuộc tìm không ra một ai có thể đặt cùng mập mạp mà luận anh hùng. Công huân của hắn đã hoàn toàn siêu việt truyền thuyết ba trăm năm trước đây.

Nhưng mà, cái này không phải lý do hắn có thể dẫn lĩnh cả Phỉ Minh thắng cuộc chiến tranh này.

Ở trong suy nghĩ của những tướng lãnh quốc gia Phỉ Minh kia, những quan quân này ôm tính bài ngoại rất cao, đám người rất sợ bị chiếm địa vị cùng ích lợi này vẫn dùng ánh mắt tràn đầy thiên kiến vẫn nhìn là một cơ tu binh nước nhỏ đông nam mà không phải một gã tướng quân. Cái trận này căn bản là không có khả năng chiến thắng.

Mập mạp không phải sủng nhi của nữ thần may mắn gì, cũng không phải chiến sĩ không trận nào mà không thắng gì, từ bản chất mà nói, hắn chính là một quan chỉ huy thanh niên ở trong chiến tranh trưởng thành lên bất quá nhất chỉ mới hai năm. Hắn thắng lợi trừ bỏ hắn ngoan cường bất khuất cùng thiên phú chỉ huy của hắn ra, càng nhiều là đến từ cơ giáp chiến hạm tiên tiến mà Phỉ Quân có cùng mọi người không hiểu biết đối với chi đội ngũ này.

Mọi người thừa nhận thiên phú của hắn. Nhưng mà ở trước mặt Hastings cùng Soberl loại cường nhân cấp bậc này, chỉ cậy vào thiên phú đã nghĩ lấy được thắng lợi, là một loại ảo tưởng buồn cười.

Mọi người cũng thừa nhận Phỉ Quân cường đại. Nhưng mà Phỉ Quân chỉ là một chi võ trang mang tính khu vực. Kỹ thuật có tiên tiến cũng sẽ có lúc bị kẻ địch xem thấu cùng khắc chế. Nếu không hiểu biết cũng sẽ có ngày nào đó bị hiểu biết. Lực chiến đấu đơn vị cũng không đại biểu lực chiến đấu chỉnh thể. Bọn họ không có khả năng chống lại cùng liên quân Tây Ước khổng lồ.

Mượn chiến dịch Metis trước đó mà nói, chỉ là đối mặt hạm đội tiền phong Banning, Phỉ Quân liền phải dựa vào Tatania cùng Pudituoke quân đồng minh tề tâm hiệp lực cùng lợi dụng kỹ thuật phân thể thức tập kích thủ đô Deseyker, vắt óc bày ra một cục cùng ở trong chiến đấu thảm liệt sau đó dẫn dụ đối thủ.

Có thể tưởng tượng, khi Banning biến thành Soberl, khi hạm đội tiền phong Tây Ước biến thành chủ lực liên quân Tây Ước binh lực còn hơn gấp 3 lần nữa, Phỉ Quân còn có thể lấy được thắng lợi hay không.

"Em đã biết bệnh tình của người, như vậy, ở trên đây cũng không có gì là bí mật" Mập mạp trầm mặc thật lâu, đón ánh mắt Margaret cùng Anlei, lên tiếng nói: "...Người nói với anh, chúng ta đã không có đường lui".

"Anh vừa rồi luôn luôn đang nghĩ, người rõ ràng phán đoán ra chiến lược kế hoạch của Soberl, rõ ràng có thể dùng phương thức khác đến xử lý cái trận nguy cơ này. Vì cái gì người phải để chính mình bị nghìn người nhắm vào, vì cái gì phải để Lý Phật trở thành tổng chỉ huy quân đồng minh" Mập mạp thở dài nói: "Lúc này, anh đã nghĩ rõ ràng".

"Vì sao" Margaret ôn nhu nhìn mập mạp.

"Bởi vì anh" Mập mạp thản nhiên nói: "Người mặc dù ở mặt ngoài là không để ý, bất quá anh biết, người được dân chúng yêu mến, đã ở trên lịch sử lưu lại thanh danh. Vài chục năm uy danh hiển hách đối với người mà nói là một chuyện thực đáng đắc ý nhất. Nhưng mà, người lựa chọn anh".

"Nếu không phải anh, người căn bản sẽ không nhúng tay trận chiến tranh này, sẽ không bức đi Lý Phật, sẽ không ở lúc này lấy phương thức như vậy thuận nước đẩy thuyền, để Soberl phân binh, một mặt giảm nhẹ áp lực đông nam, một mặt chịu được dân chúng chỉ trích dẫn lĩnh hạm đội nam hạ tác chiến".

"Tất cả cái này, đều bởi vì anh".

Ở trong Margaret cùng Anlei yên lặng mở to mắt, mập mạp lấy tay chỉ vào mũi mình, một khuôn mặt đắc ý làm cho người ta hận không thể tặng cho một quyền, ánh mắt lại hơi hơi phát hồng.

"Người so với tất cả mọi người càng tin tưởng anh".

Lại một chiếc chiến hạm chậm rãi lên không cách tòa nhà rất gần, tiếng rền vang thật lớn giống như thủy triều, nhấn chìm tất cả.

Thanh âm mập mạp, ở trong tiếng ồn ngắt quãng.

"Cái này con mẹ nó làm sao mà không có đường lui, lão già này... thật là... cố ý bức anh không có đường lui..."

"Nói nhảm".

Thẳng đến cùng Anlei hai người chia tay trở lại phòng làm việc của mình, hai lỗ tai mập mạp vẫn còn đỏ rực như thiêu như đốt.

Nhất thời mồm miệng quá nhanh, đổi lại chính là Anlei cùng Margaret một trái một phải đồng thời xuất thủ xoắn lỗ tai. Margaret trừng mắt, Anlei ôn nhu xem thường, đều có vận trí. Nhưng xuống tay đều là ổn chuẩn độc như nhau. Đối với một chiêu này, đám nữ nhân này thật ra đều rất có tâm đắc. ------

*****

Mập mạp hữu khí vô lực ở bàn làm việc ngồi xuống, phẫn nộ liếc mắt nhìn Helen cách đó không xa mặt ngoài như không có chuyện gì lạ khóe miệng lại đầu nụ cười ẩn ý một cái.

Hai cái tai của mình đỏ lên rất là dễ nhìn thấy. Người khác hoặc là không biết, nhưng dừng ở trong mắt Helen liền cùng đèn tín hiệu rõ ràng như nhau. Không cần động đầu óc suy nghĩ, nàng cũng có thể biết vừa mới phát sinh cái gì, nói không chừng buổi tối về nhà còn cùng nhau trao đổi cái gì đó.

Nghĩ đến chỗ này, mập mạp liền một trận uất ức.

Mập mạp từ nhỏ liền đã hướng tới sinh hoạt một chồng nhiều vợ của người Gatralan. Ở hắn thấy, mặc dù thời đại này kết hôn li hôn liền dễ dàng giống như ăn cơm vậy, tình một đêm thậm chí song phi tam phi chỗ nào cũng có, nhưng cái này chung cuộc so ra kém quý tộc đế quốc Tây Ước một nhà có vài vợ phục thị.

Huống hồ, béo gia cũng không phải là người tùy tiện gì, cái chuyện làm người ta thẹn thùng ở trên giường này đương nhiên phải thành lập ở trên cơ sở ái tình thuần chân.

Bởi vậy, hắn tự cho mình là truyền nhân đời thứ n của Điền Bá Quang, từ lâu đã không ưa gì cái chế độ hôn nhân một chồng một vợ cũ kỹ của quốc gia dân chủ, lập chí muốn kết hôn mười vợ.

Đương nhiên, ý tưởng như vậy nguyên bản chỉ là ý dâm gần như la tự sướng mà thôi. Nhưng không nghĩ đến theo chiến tranh bộc phát, một đường này đi tới, nữ nhân bên cạnh hắn thế mà càng lúc càng nhiều.

Trong nữ nhân làm bạn ở bên cạnh hắn này, có là thanh mai trúc mã, có là mối tình thắm thiết, có là lâu ngày sinh tình, có là hoạn nạn cùng nhau. Lại thêm chút... Hắn liếc liếc nhìn Helen, hơi hơi ho khan hai tiếng... đã thành cái hình dạng hiện tại này.

Nguyên bản mộng tưởng thời nhi đồng đã có thể thực hiện, nữ tính bên thân lại đều là mỹ nhân thiên kiều bách mị, chính ứng với nằm mộng cũng phải cười. Nhưng chỉ có mập mạp chính mình mới biết được, cái thống khổ ở trong đó.

Gatralan cũng tốt Binart cũng thế, chế độ hôn nhân một chồng nhiều vợ đều là thành lập ở trên cơ sở xã hội nam quyền cùng quan niệm giáo dục truyền thống. Tựa như Bonnie, mặc dù lúc đó thân là đoàn trưởng quân đoàn thần thoại, năng lực xuất chúng tướng mạo đẹp như tiên, đặt ở Leray, không nói cùng nữ nhân khác cùng một chồng, không đến cái một vợ nhiều chồng đã là không tệ rồi.

Nhưng nàng từ nhỏ lớn lên ở Gatralan, tựa như cho tới bây giờ đều không có nghĩ qua một chồng nhiều vợ có cái gì không đúng. Bất luận bên thân mập mạp xuất hiện bao nhiêu nữ nhân nàng đều không cảm thấy kỳ quái. Chỉ khăng khăng một mực làm bạn ở bên người, không ăn giấm không làm loạn, cùng ai cũng đều hòa hợp.

Ở Tây Ước chế độ nữ tính chung chồng này, nữ nhân có xuất chúng cũng phải dựa vào nam nhân. Nam nhân là thân cây nữ nhân là dây leo. Nhiều dây leo quấn quanh một gốc cây cũng không kỳ quái, nhiều cây quấn quanh một dây leo hoặc là nam nhân ưu tú chỉ có một nữ nhân mới làm cho người ta không thể tưởng tượng.

Đáng tiếc, không phải mỗi một người đều giống Bonnie... Ở cái xã hội dân chủ vạn ác này, sự tình hoàn toàn tương phản.

Bởi vì quần thể xã hội quan niệm cùng nhận giáo dục từ nhỏ khác nhau, bởi vậy, mặc cho bên trong sinh hoạt loạn thế ăn bữa hôm lo bữa mai như vậy cùng tỉ lệ nam nữ chênh lệch nghiêm trọng, để mỗi một cô gái đều nhận định quan niệm pháp luật truyền thống cùng hạnh phúc thực tế so ra là bé nhỏ không đáng kể, thậm chí nguyện ý vì thế chấp nhận bên cạnh hắn có nữ tính khác. Nhưng mà, chấp nhận là một chuyện, trong lòng không thoải mái lại là một chuyện khác.

Nữ nhân bình thường còn như thế, càng đừng nói tới loại thiên chi kiêu nữ như Anlei, Margaret, Phương Hương, Helen cùng Milan người theo đuổi có thể từ liên bang Leray sắp xếp đến Heidfeld.

Nữ nhân luôn không giảng đạo lý.

Bất luận kết quả hiện tại có phải là từ điều kiện hoàn cảnh tự nhiên hay là do cam tâm tình nguyện hay không, các nàng vẫn như cũ nhận định tất cả sai lầm đều ở trên thân mập mạp.

Các nàng vừa yêu cái tên đã trở thành một bộ phận sinh mệnh của các nàng này, một mặt lại đối với hắn hoa tâm mà nghiến răng thống hận.

Mà theo loại tâm lý này sinh sản ra chính là các loại bạo lực căn bản không có lý do. Một nữ nhân như vậy đã làm cho người ta khổ không nói nổi, huống gì là nhiều nữ nhân như vậy.

Đến hiện tại mập mạp rốt cuộc rõ ràng chỗ tốt của chế độ một vợ một chồng.

Phải biết rằng, mỗi một nữ nhân mỗi một tháng đều có vài ngày tì khí không tốt như vậy. Một vợ còn có thể thu phục, mấy vợ thì...

Cái này con mẹ nó còn có làm cho người ta tâm tình thoái mái hay sao.

Để cho mập mạp nghĩ không rõ nhất là, rõ ràng các nàng là vì tồn tại lẫn nhau mà tâm lý bất bình hành, nhưng vì cái gì giữa các nàng vẫn là hòa hợp tình như tỷ muội, mỗi lần đều là liên hợp nhau đến đối phó chính mình? Vừa cười vừa lặp đi lặp lại xông đến trên thân mình nhéo má xoắn lỗ tai, lại vui vẻ không gì sánh nổi.

Là vì trên thân mình thịt nhiều, có thể tùy tiện dày xéo sao?

Nhìn đến Helen một khuôn mặt ra vẻ không biết lại tựa cười mà không cười, mập mạp liền tức đến cắn răng. Đại quân Tây Ước áp cảnh, Lý Phật lại thành tổng chỉ huy liên quân Phỉ Minh, nội ưu ngoại hoạn nước sâu lửa nóng không đủ lại còn cấp cho chính mình thêm loạn.

Mập mạp hạ mí mắt, ở đài khống chế máy tính trên bàn làm việc gõ hai cái. Chr nghe thấy két một tiếng, cửa tự động phòng làm việc khóa lại, ánh đèn ảm đạm xuống, đèn đuốc thành thị sáng tỏ ở ngoài cửa sổ, cũng theo rèm cửa sổ tự động đóng lại mà biến mất không thấy.

Nhìn mập mạp đứng lên, một khuôn mặt cười xấu xa hướng về phía mình đi tới, Helen trên khuôn mặt bay lên hai đoàn lửa đỏ.

Thân làm thư ký cơ yếu của mập mạp chết tiệt này, nàng không chỉ một lần bị mập mạp chết tiệt hoang dâm vô đạo thân thể lại dị thường cường hãn này dày xéo. Ngay tại phòng làm việc này, mập mạp cũng không phải là lần đầu....

"Mập mạp chết tiệt, anh muốn..." Helen lời còn nói chưa xong, đã bị mập mạp đi đến trước mặt hung hăng hôn ở môi đem toàn bộ lời nói đều bị ngăn ở trong miệng, biến thành một trận ấp úng mơ hồ không rõ. Dần dần, thân thể nàng mềm nhũn xuống, sắc mặt đỏ hồng, hai bàn tay như rắn nước ở trong khi hôn kìm lòng không được quàng ở cổ mập mạp, nửa nhắm hờ mắt, sóng mắt vũ mị giống như muốn chảy ra nước vậy.

Mập mạp kéo thắt lưng mỹ nữ đệ nhất Leray, đem nàng từ trên ghế ôm lấy tựa ở trên bàn làm việc, một tay luồn xuống phía dưới tiến vào dưới váy của bộ đồng phục nàng đang mặc, phủ lên cái mông mềm mại nở nang, một tay kia hướng về phía trước thuận vòng eo thon đưa đến sau lưng, mở khóa cái áo ngực bằng tơ, bắt lấy một đoàn mềm mại trơn bóng ở trước ngực.

Helen trong miệng phát ra một tiếng rên rỉ ư ử. Nhiệt độ thân thể đột nhiên tăng cao lên.

Mập mạp đem nữ nhân đặt ở trên bàn làm việc, từng chút một giải trừ võ trang của nàng.

Mặc dù cùng Helen cùng một chỗ không phải là lần đầu tiên. Nhưng mà mỗi khi ôm lấy nữ nhân được vô số nam nhân Leray xem là tình nhân trong mộng này, cảm thụ toàn bộ ôn nhu cùng nhiệt tình của nàng từ khi đi theo chính mình lưu lạc Mars tới nay đã đối với mình như vậy, sẽ luôn kìm lòng không được mà trầm mê.

Nữ nhân thân thể xong lên, mỗi một chỗ đều là tròn trịa mềm mại như vậy, mỗi một đường cong đều là kinh tâm động phách như vậy. Bộ ngực trắng nõn cao ngất theo áo ngực màu trắng được cởi bỏ là run rẩy lên, từ từ lộ ra. Cái bụng bằng phẳng cùng vòng eo thon có lực xoay động, bộ váy rơi xuống, lộ ra một cặp đùi đẹp vừa mượt vừa dài.

"Sắc lang" Khi môi mập mạp ngậm lên bộ ngực đầy đặn của Helen, Helen chụp lấy tóc mập mạp, phát ra một tiếng rên nhẹ. Ở trong tiếng rên rỉ, bị mập mạp xoay vần. Cái mông tròn trịa nở nang theo bàn tay của mập mạp, như dấy lên từng tầng cuộn sóng.

"Đồ chết tiệt" Helen cắn môi mị nhãn như tơ, bộ ngực trắng nõn bị áp lên trên mặt bàn như một cái bánh bị đè ép. Nàng hơi xoay đầu, tóc rủ ở trên khuôn mặt, cái mông tròn khẽ lắc, muốn nghênh lại như là vùng vẫy đưa tới một loại hấp dẫn làm cho người ta huyết mạch sôi trào.

"Yêu tinh" Mập mạp cắn răng mạnh động thân. Cái bàn gỗ cùng Helen đồng thời phát ra một tiếng rên rỉ. Cả phòng làm việc đều lâm vào trong một mảng mê loạn.

"Dâm tặc chết tiệt, không phải đặt ở trên bàn của anh sao?"

"Chưa kịp xem, kể nghe".

"Ừm... ừm... Tướng quân Russell đã hoàn thành thanh tảo đối với tinh hệ Hera cùng tinh hệ Prometheus, hủy đi vượt qua 80% cảng hàng không cùng trạm không gian của Deseyker, mặt khác... Còn có 40% ổ thuyền vũ trụ. Mười giờ sáng hôm nay, tướng quân Russell cùng liên quân Pudituoke cùng hạm đội Tartanya đã đồng thời lui lại".

Helen đang nói, ở trong tiếng thở dốc kịch liệt dừng lại, lấy tay gắt gao chụp lấy góc bàn làm việc, cắn môi, thật lâu sau mới nói tiếp: "Đã xác nhận, liên quân Pudituoke cùng Tartanya tiến công đối với thủ đô Deseyker hiệu quả lớn lao, hủy đi vượt qua một nửa các phương tiện vũ trụ. Trong ngắn hạn, năng lực tiến công của Deseyker là 0, năng lực phòng ngự cũng không vượt qua cấp ba".

"Deseyker đã không có tác dụng, quan trọng là Soberl" Mập mạp nói.

Helen hô nhỏ một tiếng: "Muốn chết, nhẹ chút, em không phải kẻ địch cảu anh!" Tiếp theo, nàng dùng thanh âm có chút run rẩy nói: "Tướng quân Russell đã mang theo hạm đội rời khỏi tinh hệ Metis, dọc theo hành lang tinh hệ tiến hành bố phòng. Trước mắt đã cùng hạm đội chúng ta cung cấp tụ hợp. Mặt khác, căn cứ hạm trinh tra tiền phương báo cáo, hạm đội tiền phong chủ lực Soberl, đã tiến nhập Deseyker ".

"Ừm" Mập mạp nhẹ nhàng vuốt ve phía sau lưng bóng loáng của Helen, hai bàn tay từ hai bên bộ ngực bởi vì dè ép mà nhô ra di động đến, cầm lấy vòng eo thon, "Còn có tin tức gì nữa?"

"Văn kiện bộ trang bị vừa mới phát tới, nói công ty Lưu Tinh đã giao nhóm mẫu hạm vũ trụ Mạt Thế thứ hai, trong vòng một tuần, có thể đầu nhập tác chiến".

"Cái gì" Tay mập mạp hoạt động ở trên ngực Helen.

"Hương tỷ nhận được mật điện của một vị tướng quân Albalqa, sự tình cụ thể ra sao em cũng không rõ ràng" Helen miệng hơi mở ra, thân thể theo động tác của mập mạp mà nổi lên một chút phấn hồng, "Nàng nói buổi tối ở nhà chờ anh. Hiện tại cũng nên tới giờ trở về..."

Theo tiếng kêu cao vút của Helen, thật lâu sau, căn phòng dần dần an tĩnh xuống.

Mập mạp nhẹ nhàng ôm lấy Helen đã mềm nhũn như một bãi bùn, ánh mắt dừng lại ở bản đồ tinh tế trôi nổi trên không trung ở giữa căn phòng.

"Albalqa?!" ------


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-793)