Truyện ngôn tình hay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1167

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1167: Thế giới Cực Lạc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Chung Nhạc khom người tạ ơn, vẫn như cũ cực kỳ khách khí, nói:

- Chúng ta dự định tiếp tục tiến lên, không biết có thể mượn đường lãnh địa của Cực Lạc Thiên Vương, đi tới trọng thiên thứ ba hay không?

Cực Lạc Thiên Vương thoáng chần chừ một chút, nói:

- Cho các ngươi mượn đường cũng không phải không thể! Chỉ là nếu các ngươi mất mạng trên con đường phía trước, vậy cũng đừng có trách ta a!

Hắn dễ nói chuyện như vậy, khiến cho ngay cả Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ cũng có chút kinh ngạc. Hai người không ngừng tạ ơn. Ánh mắt Cực Lạc Thiên Vương lóe sáng, nói:

- Đám Thực Duyệt Ma do ta nuôi dưỡng này rất không nghe lời. Nếu các ngươi đơn độc đi tới trọng thiên thứ ba, sợ rằng sẽ bị đám tiểu hài tử ngoan này tập kích. Bọn chúng thật ra cũng không có ác ý, chỉ là gặp được người sống liền không tự chủ được bị hấp dẫn, nghĩ muốn ăn tươi vui sướng của người sống mà thôi. Các ngươi đi theo ta! Ta hộ tống các ngươi đi tới trọng thiên thứ ba Táng Hồn Thiên là được!

Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ một lần nữa chắp tay cảm ơn. Rất nhiều Thực Duyệt Ma nâng lên hình thể khổng lồ của Cực Lạc Thiên Vương, đi về phía sâu bên trong Cực Lạc Thiên, tốc độ cực nhanh.

Bất quá, tốc độ của Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ cũng không chậm, vững vững vàng vàng đi theo bên cạnh hắn.

Hồn Đôn Vũ nghi hoặc hỏi:

- Thiên Vương, sao ngươi lại thao túng đám Thực Duyệt Ma này thôn phệ ký ức của những linh hồn này?

- Người sống có chỗ không biết!

Cực Lạc Thiên Vương cười ha hả, nói:

- Có câu nói là 'Sinh không mang tới, chết không mang đi'! Những linh hồn này đã chết, trí nhớ của bọn họ là những đồ vật vốn dĩ không tồn tại trong vũ trụ. Thiên địa sinh dưỡng bọn họ, thời điểm cấp cho bọn họ sinh mệnh, cũng không có cấp cho bọn họ những ký ức này. Cho nên khi bọn họ hồn quy thiên địa, nhục thân biến thành bụi bặm, trở về vũ trụ, những ký ức này sẽ trở thành đồ vật dư thừa. Luân Hồi Táng Khu chúng ta chính là nơi quy chúc cuối cùng của toàn bộ các linh hồn, bất luận linh hồn nào đã chết đi tới nơi này, ký ức đều sẽ trở nên dư thừa, nhất định phải bị tẩy đi. Đám Thực Duyệt Ma này chính là sẽ thôn phệ bộ phận vui sướng trong ký ức của bọn họ, khiến cho bọn họ quay trở lại hình thái trước khi sinh ra!

Hắn thoáng dừng một chút, tiếp tục nói:

- Ngoại trừ Thực Duyệt Ma chuyên thôn phệ vui sướng, phía trước còn có các loại Ma linh khác nữa, có chuyên thôn phệ đi trí tuệ, chuyên thôn phệ đi thần thông, chuyên thôn phệ đi tham niệm, chuyên thôn phệ đi ác quả, chuyên thôn phệ đi thân tình, chuyên thôn phệ đi tình yêu... Sau khi trải qua trận Luân Hồi này, ký ức trong linh hồn sẽ triệt để tiêu tán, biến trở thành một tờ giấy trắng như lúc ban đầu!

Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ nghe giải thích của hắn, trong lòng nhất thời hiểu rõ.

Chung Nhạc dò hỏi:

- Thiên Vương, vậy sau khi biến trở lại như lúc ban đầu rồi, đám linh hồn tử vong kia sẽ trở về nơi nào?

Ánh mắt Cực Lạc Thiên Vương lóe sáng, cười ha hả, nói:

- Tự nhiên là quay về thiên địa! Bọn họ đã chết rồi, Linh và Hồn cũng đều đã yên diệt vỡ nát, sẽ gây dựng lại trong trọng thiên thứ mười của Luân Hồi Táng Khu, biến thành hạt giống linh hồn rơi xuống khắp các nơi trong vũ trụ. Sau đó sinh mệnh mới sẽ sinh ra, hình thành một vòng Luân Hồi mới!

Hồn Đôn Vũ không ngừng tán thán, nói:

- Hóa ra, những sinh mệnh không có kiếp trước như chúng ta này, thật ra thì vẫn có kiếp trước!

Cực Lạc Thiên Vương không ngừng cười ha hả.

Chung Nhạc khẽ nhíu mày. Khởi nguyên của linh hồn ở trong miệng Cực Lạc Thiên Vương, quả thật là một cố sự tốt đẹp, một cố sự xinh đẹp mỹ diệu. Nhưng sau lưng những cố sự càng xinh đẹp, luôn luôn có những chân tướng càng tàn nhẫn. Chỉ cần vạch trần bề ngoài xinh đẹp, sẽ là sự thật máu chảy đầm đìa.

- Thiên Vương, địa phương mà ngươi đang dẫn chúng ta đi tới, tựa hồ không phải là trọng thiên thứ ba a?

Chung Nhạc đột nhiên dừng bước lại, nửa cười nửa không nói:

- Cực Lạc Thiên của ngươi mặc dù vô cùng mỹ diệu, ẩn giấu rất sâu, thoạt nhìn giống hệt như là trọng thiên thứ ba, nhưng vẫn không thể gạt được con mắt của ta!

Hồn Đôn Vũ cũng vội vàng dừng bước lại, ngẩng đầu nhìn về phía trước. Chỉ thấy phía trước quả thật là hàng rào trọng thiên thứ ba, một vách đá cheo leo cao chót vót. Mà ở trên trọng thiên thứ ba vẫn có thể nhìn thấy đám Chư Thiên trọng thiên thứ tư, trọng thiên thứ năm...

- Đây là giả sao?

Hồn Đôn Vũ mở ra Hỗn Độn Thần Nhãn, trong mắt phát ra quang mang Hỗn Độn sáng ngời, nhưng phía trước vẫn là một tầng trọng thiên, không nhìn ra thật giả.

Hỗn Độn Thần Nhãn của hắn là đạt được từ huyết mạch của Hỗn Độn thị, có thể vạch phá mê chướng nhìn thấy chân thật. Bất quá, lại không thể nhìn ra thật giả, khiến cho trong lòng hắn không khỏi nghi hoặc.

- Vũ sư huynh, sở dĩ ngươi không nhìn ra thật giả, là bởi vì hắn để cho ngươi nhìn thấy sự vui sướng trong nội tâm của ngươi. Ngươi muốn nhìn thấy mấy trọng thiên phía sau, cho nên ngươi mới sẽ nhìn thấy mấy trọng thiên kia. Nếu ngươi muốn nhìn thấy những đồ vật khác, vậy ngươi sẽ nhìn thấy những cảnh tượng khác!

Chung Nhạc cười lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi có thể thử tưởng tượng những chuyện vui sướng khác, sau đó lại nhìn tình hình phía trước thử xem!

Hồn Đôn Vũ lập tức suy nghĩ những chuyện vui sướng khác, quả nhiên nhìn thấy mấy trọng thiên phía trước đột nhiên biến hóa, biến thành cảnh sắc tú lệ, thanh sơn lục thủy, chim muông rong chơi, yên tĩnh tường hòa.

- Quả nhiên là giả!

Trong lòng Hồn Đôn Vũ giật mình, thất thanh nói:

- Như vậy chúng ta đã tới nơi nào?

- Ngươi muốn nhìn thấy cảnh tượng chân thật, không thể dùng trái tim chính mình đi nhìn, không thể dùng linh hồn đi nhìn. Chỉ cần nhìn, sẽ liền trúng đạo của Cực Lạc Thiên Vương! Địa phương mà chúng ta đi tới, tự nhiên chính là Cực Lạc Chi Địa của Thiên Vương, nhưng lại là Địa Ngục của chúng ta!

*****

Từ trong Tam Mục Thiên Đồng của Chung Nhạc bắn ra một đạo quang mang, chiếu rọi lên vách tường một tầng trọng thiên phía trước kia. Chỉ thấy trọng thiên kia dưới đạo quang mang chiếu rọi đột nhiên tầng tầng thối lui, hiển lộ ra diện mạo vốn có của mấy trọng thiên.

Hồn Đôn Vũ không khỏi rùng mình một cái. Chỉ thấy phía trước không còn là Cực Lạc Chi Địa mà hắn đã nhìn thấy, mà là Địa Ngục âm sâm vô cùng khủng bố, là địa phương so với Địa Ngục còn đáng sợ hơn gấp trăm ngàn lần.

Hắn nhìn thấy vô số Thực Duyệt Ma nhiều tới vô biên vô tận, đang cung dưỡng từng kẻ từng kẻ chăn dê cường đại. Hình thể của những kẻ chăn dê kia so với Cực Lạc Thiên Vương thì nhỏ bé hơn rất nhiều, nhưng cũng là vô cùng to lớn, vừa mập vừa béo. Bọn chúng đang bắt lấy từng con từng con Thực Duyệt Ma, dùng sức vắt một cái, vắt ra những ký ức hạnh phúc mà đám Thực Duyệt Ma đã hấp thu trong cơ thể, hút vào trong cơ thể của chính mình.

Ngoại trừ đám Thực Duyệt Ma và những kẻ chăn dê nhiều tới bất tận kia, nơi này vẫn còn có từng cái từng cái lồng giam. Đang bị giam cầm trong những cái lồng giam này chính là từng gã từng gã Thần Ma, hẳn là đã có không ít Thần Ma đi lạc vào nơi này, đã bị bọn họ bắt giam.

Đám Thần Ma này bị treo lơ lửng trong lồng giam, toàn thân bị lột da co rút, huyết nhục mơ hồ, không còn hình người.

Còn có kẻ chăn dê cầm lên một con Thực Duyệt Ma vắt ký ức hạnh phúc vào trong đầu bọn họ, khiến cho đám Thần Ma đi lạc vào nơi này kia rơi vào trong vui sướng vô biên, trên khuôn mặt huyết nhục mơ hồ mang theo nụ cười phát ra từ tận nội tâm.

Sau đó, kẻ chăn dê sẽ cầm lấy đầu của bọn họ, hấp thu sự vui sướng của bọn họ. Sau khi bị hút đi một phen, đám Thần Ma kia chỉ còn lại có thống khổ, không ngừng kêu rên, tiếp theo lại bị ký ức vui sướng xâm nhập... cứ như vậy tuần hoàn chuyển hóa không thôi.

Da đầu Hồn Đôn Vũ tê dại, đột nhiên thoáng nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc, chính là một tôn Đế Quân đã đi theo Phong Vô Kỵ tới đây. Hắn vậy mà cũng bị bắt giữ, treo lơ lửng trong lồng giam, vô cùng thê thảm, không khỏi run giọng nói:

- Đây chính là Thế giới Cực Lạc?

- Đối với Thiên Vương, nơi này hẳn chính là Thế giới Cực Lạc a?

Chung Nhạc nhìn về phía Cực Lạc Thiên Vương, cười lạnh nói:

- Thiên Vương, ta nói có đúng không?

Cực Lạc Thiên Vương cười ha hả, núi thịt toàn thân nhúc nhích, cái đầu nhỏ trên cao nhìn xuống bao quát bọn họ:

- Các ngươi đã tới Thế giới Cực Lạc của ta, chính là đã rơi vào trong lòng bàn tay của ta, còn muốn lật trời nữa sao?

Chung Nhạc cười ha hả, khí tức kịch liệt dâng lên, sau đầu bảy đạo quang luân mở ra, điềm nhiên nói:

- Có lẽ, linh hồn đã tử vong bị ma diệt ký ức là đúng, nhưng nơi này sinh ra sinh vật tà ác như các ngươi bậc này, tuyệt đối chính là sai lầm! Cực Lạc Thiên Vương, ta chỉ là muốn mượn đường, không hỏi đúng sai, nếu ngươi cho qua, vậy thì cũng thôi, nếu ngươi không để cho chúng ta đi qua, ta sẽ san bằng Cực Lạc Tịnh Thổ của ngươi!

Cực Lạc Thiên Vương được rất nhiều Thực Duyệt Ma dâng lên, nhanh chóng tiến về phía trước, chạy nhanh vào trong Cực Lạc Tịnh Thổ, bộ dáng từ trên cao nhìn xuống bao quát Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ, ngữ khí châm chọc nói:

- Thật là to gan! Đã tiến vào Thế giới Cực Lạc của ta lại còn kiêu ngạo như vậy! Trong Thế giới Cực Lạc của ta, Cực Lạc Lão Ma nhiều tới bất tận, ngươi có năng lực gì lại dám nói năng lớn lối như thế?

Hồn Đôn Vũ nhất thời ngơ ngẩn, lẩm bẩm:

- Vừa rồi hắn không phải là rất hòa khí sao? Khuôn mặt hiện tại như thế nào lại đáng ghét như vậy?

Chung Nhạc cười lạnh một tiếng, nói:

- Vừa rồi hắn chỉ là giả vờ hiền lành mà thôi! Cực Lạc Thiên Vương chẳng qua là muốn dẫn dụ chúng ta tới nơi này, sau đó biến chúng ta thành kết quả giống như đám Thần Ma ở nơi này mà thôi. Cực Lạc Thiên Vương, trực tiếp hấp thu ký ức hạnh phúc từ trong cơ thể sinh linh, đối với các ngươi sẽ càng có tư vị hơn phải không?

Từng tôn từng tôn Cực Lạc Lão Ma lục tục đứng dậy, nhao nhao đi tới xung quanh Cực Lạc Thiên Vương. Cực Lạc Thiên Vương phất phất tay, đám Thực Duyệt Ma vô biên vô tận lập tức bao vây Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ lại, thản nhiên nói:

- Quả thật càng có tư vị hơn một chút! Hai vị tiến vào nơi này vẫn còn có thể sử dụng pháp lực thần thông, cho nên vừa rồi ta không thể không hiền lành một chút, khuyên bảo các ngươi rời đi. Dù sao lai lịch của các ngươi có khả năng rất lớn, ta không thích hợp đắc tội. Bất quá, ta đã tận lực khuyên can các ngươi, các ngươi vẫn nhất quyết khăng khăng cố chấp không đi, cố ý muốn đi vào Luân Hồi Táng Khu của ta. Bản thân các ngươi đã muốn tìm chết, vậy thì không trách được ta lòng dạ độc ác. Các con ngoan, bắt lấy bọn họ cho ta!

Từng tôn từng tôn Cực Lạc Lão Ma quát lớn, đám Thực Duyệt Ma nhiều tới bất tận lập tức nhao nhao phóng vọt về phía Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ.

- Định!

Thân thể Chung Nhạc khẽ biến, biến thành chân thân Phục Hy, quát khẽ một tiếng, quang luân sau đầu ầm ầm chấn động. Vô số Thực Duyệt Ma bị định trụ trong phạm vi bao phủ của Bí cảnh thứ bảy Bí cảnh Không Gian của hắn, không thể cử động.

- Phục Hy! Hắn là Phục Hy!

Từng tôn từng tôn Cực Lạc Lão Ma the thé gào lên, thanh âm vô cùng thê lương, chói tai vạn phần, vừa là sợ hãi vừa là phẫn nộ. Sắc mặt Cực Lạc Thiên Vương cũng đại biến, lạnh lùng nói:

- Hóa ra ngươi là Phục Hy! Vậy thì càng không thể bỏ qua cho ngươi rồi! Các con ngoan!

Tiếng kêu của hắn vừa vang lên, nhiều đếm không xuể Thực Duyệt Ma lập tức điên cuồng nhào tới, vừa mới lao vào phạm vi bao phủ của Bí cảnh thứ bảy liền bị định trụ lại, nhưng phía sau vẫn không ngừng có vô số Thực Duyệt Ma nhao nhao xông về phía trước.

Đám Thực Duyệt Ma phía trước đã chồng chất thành một bức tường, hơn nữa bức tường này càng ngày càng dầy, càng lúc càng cao, nhưng vẫn có cuồn cuộn không ngừng Thực Duyệt Ma đang chen chúc nhào về phía trước. Loại xu thế điên cuồng này, cơ hồ đã đạt tới mức độ khủng bố so với Côn Tộc dưới sự sai sử của Mẫu Thần mà công thành vậy.

Trên trán Chung Nhạc toát ra mồ hôi lạnh cuồn cuộn. Hắn có thể mượn Bí cảnh Không Gian định trụ trăm vạn ngàn vạn Thực Duyệt Ma, nhưng Thực Duyệt Ma ở nơi này đâu chỉ trăm ngàn vạn, chính là tới hơn ức vạn.

Rốt cuộc, chỉ nghe một tiếng ầm vang thật lớn, bức tường thành lũy Thực Duyệt Ma kia ầm ầm đổ sụp, biên giới Bí cảnh thứ bảy của Chung Nhạc bị ép cho sụp đổ, Bí cảnh Không Gian không ngừng chấn động. Vô số Thực Duyệt Ma điên cuồng phóng vọt về phía hai người bọn họ.

Hồn Đôn Vũ lập tức tế khởi Phù Tang Chi, biến thành Phù Tang Thụ, tạo thành một phiến Hỗn Độn Hỏa Hải bao phủ xung quanh hai người. Đám Thực Duyệt Ma kia vừa xông vào trong Hỗn Độn Hỏa Hải lập tức bị Hỗn Độn Hỏa đốt lên, hừng hực thiêu đốt. Trong không trung tràn ngập một cỗ mùi vị hôi thối.

Nhưng đám Thực Duyệt Ma phía sau vẫn còn đang không ngừng phóng vọt tới phía trước. Đám Thực Duyệt Ma phía trước bị đám Thực Duyệt Ma phía sau đạp lên, táng thân trong biển lửa. Màn tràng diện này giống như một quả cầu thịt cuộn trào, đang nhanh như chớp lăn lộn về phía trước vậy, đồng thời cũng giống như sóng biển, con sóng phía sau dâng lên, cuộn trào về phía trước, đè con sóng phía trước xuống.

Sắc mặt Hồn Đôn Vũ đại biến, vận khởi toàn bộ pháp lực, thôi phát uy năng của Đế binh càng mạnh hơn. Từng đạo từng đạo hào quang từ trên tán cây rũ xuống, quét về phía quần ma. Hỗn Độn Hỏa biến thành từng vầng từng vầng mặt trời, ở trong biển lửa cuộn trào tới lui, nghiền giết vô số Thực Duyệt Ma.

- Vũ sư huynh, an nguy xung quanh ta giao cho ngươi!

Chung Nhạc hút mạnh một hơi thật dài, mi tâm phát quang, trong Bí cảnh Đạo Nhất truyền ra thanh âm nổ vang chấn động. Thánh địa Tiên Thiên Bát Quái tản mát ra khí tức mênh mang giống như một cái tiểu vũ trụ vậy, cất bước đi về phía Cực Lạc Tịnh Thổ phía trước.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1489)