Truyện ngôn tình hay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1338

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1338: Tịch Mịch Nữ Thần
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tất cả mọi người đều có cảm giác rợn cả tóc gáy. Cử động này của Tư Mệnh không thể nghi ngờ chính là muốn kéo theo tất cả chủng tộc trong thiên hạ chôn cùng với Phục Hy Thần Tộc.

Không chỉ là các tộc Thần Ma của thế lực đối địch, đồng dạng cũng kể cả những chủng tộc giao hảo với Tổ Đình như Lôi Trạch thị, Hoa Tư thị, Âm Khang thị này, lại càng kể cả Nhân Tộc.

Nàng nữ tử này thật sự vô cùng cương liệt. Bản thân nàng cũng không thừa nhận Nhân Tộc. Bởi vậy, cho dù là Nhân Tộc cũng nằm trong danh sách đoạn tử tuyệt tôn của nàng.

Muốn nguyền rủa người khác, trước phải nguyền rủa chính mình, bản thân sẽ rơi vào trong tai kiếp. Đây là hậu quả mà tất cả những kẻ nguyền rủa đều nhất định phải đối mặt.

Hắc Đế nguyền rủa Phục Hy Thần Tộc, vì vậy bị nhốt ở Đế cảnh mãi vẫn không thể đột phá trở thành Đạo Thần, cho nên mới liều mạng muốn cởi bỏ Cấu thân, để cho Cấu thân giúp chính mình gánh kiếp. Chung Nhạc tiến hành Phong Thiện, phong ấn Thần huyết các tộc Thần Ma trên Tổ Tinh, tổn hao vô số thọ nguyên, một đêm bạc đầu. May mà ác quả nguyền rủa cũng không quá lớn, về sau đề thăng tu vi đã khôi phục trở lại.

Mà nguyền rủa này của Tư Mệnh lại lớn tới không cách nào tưởng tượng. Đây là muốn khiến cho toàn bộ sinh linh và sinh mệnh trên thế gian diệt tuyệt, toàn bộ đều chôn cùng với Phục Hy Thần Tộc. Mặc kệ là sinh linh Hậu Thiên, hay là Tế Tự Tiên Thiên Thần, hoặc là Tiên Thiên Thần Ma do thiên địa sinh ra, kể cả các Thần Vương Thái Cổ, hết thảy cũng đều bị chôn vùi.

Nàng là sinh ra từ trong Thần khí Tạo Hóa, trời sinh đã có thể chưởng khống lực Tạo Hóa. Hiện tại Thần khí Tạo Hóa và Thần khí Vãng Sinh đã xác nhập, khiến cho lực lượng mà nàng có thể chưởng khống lại càng cường đại hơn.

- Vũ khí do Phục Hy thị chế tạo ra, quả nhiên không tầm thường!

Tôn Tứ Diện Thần kia lộ ra thần sắc kinh ngạc, một đường xông thẳng về phía Tư Mệnh. Hắn hung hãn xuất thủ, xông vào từng tòa từng tòa sát trận, nỗ lực muốn đánh chết nàng trước khi đại nguyền rủa của Tư Mệnh hoàn thành, thở dài nói:

- Không hỗ là tuyệt đại vũ khí phải trải qua tám vạn năm dựng dục mới sinh ra. Nếu để cho ngươi tế tự thành công, vũ trụ Lục Giới này chẳng phải sẽ bị ngươi tuyệt tự sao?

Lúc này, cho dù là đám Thần Ma của Tổ Đình cũng tâm thần đại loạn, không biết phải làm thế nào.

Trận đại nguyền rủa này của Tư Mệnh, ngay cả chủng tộc của bọn họ cũng nằm trong đám bị nguyền rủa, đoạn tuyệt tử tôn, đoạn tuyệt hậu đại, đoạn tuyệt truyền thừa.

Tư Mệnh dù sao cũng là Chủ soái của bọn họ, nhưng ngay cả chủng tộc của bọn họ cũng bị nguyền rủa, khiến cho trong lòng bọn họ không khỏi sinh ra thê lương và bi phẫn.

Nhất là Kim Ô Thần Đế, tâm thần lại càng đại loạn, thân hình loạng choạng, phun ra một ngụm Thần huyết, bất chấp đối thủ, vội vàng quay đầu lại kinh ngạc nhìn về phía Tư Mệnh, lẩm bẩm:

- Vì sao lại bạc tình như vậy...

Sắc mặt Thiên Yêu Đại Đế âm tình bất định, lại có chút động tâm tư, nghĩ muốn trực tiếp tạo phản, xoay đao chém chết Tư Mệnh.

Ngay cả bọn họ cũng như vậy, càng huống chi những người khác?

Mắt thấy nội bộ Tổ Đình sắp sửa đại loạn, đột nhiên, thanh âm bình bình đạm đạm của Âm Phần Huyên lan truyền khắp mỗi một ngõ ngách của Tổ Đình, rõ ràng truyền vào trong tai tất cả mọi người:

- Tổ Đình bị công phá, tất cả chủng tộc chúng ta đều sẽ bị địch nhân diệt tuyệt. Thay vì bị địch nhân diệt tộc diệt chủng, không bằng kéo theo đối thủ cùng lên đường a!

Đám tướng lĩnh Thần Ma của Tổ Đình nhất thời ngẩn ra.

Phải rồi! Nếu Tổ Đình bị công phá, vậy với tội trạng loạn thần tặc tử này của bọn họ, nhất định sẽ liên lụy tới chủng tộc, diệt tuyệt chủng tộc cũng là bình thường.

Nếu chủng tộc đã định trước cũng sẽ bị diệt tuyệt, sao lại không kéo theo đối thủ cùng nhau lên đường chứ?

Thiên Yêu Đại Đế đột nhiên buông lỏng tâm thần, cười hắc hắc, nói:

- Cũng được! Tốt xấu gì cũng có Chư Thiên Thần Vương chôn cùng, có chết cũng không tính là thua thiệt!

Trên mặt Kim Ô Thần Đế cũng lộ ra nụ cười, giơ tay lên chấn động từng thanh từng thanh Thần kiếm, tiếp tục giết về phía địch nhân, mỉm cười nói:

- Không ngờ ta cũng có ngày bị diệt tộc!

Tôn Tứ Diện Thần kia rốt cuộc cũng thi triển ra thủ đoạn mạnh nhất của chính mình. Hỗn Độn ầm ầm ba động, đột nhiên biến thành vô số thế giới khác nhau, mạnh mẽ đón đỡ từng tòa từng tòa sát trận, không ngừng bức thẳng về phía Tư Mệnh.

Hiện tại Tư Mệnh đang tiến hành tự tế, không rảnh phân tâm chưởng khống sát trận của Tổ Đình, chỉ dựa vào sát trận tự chủ vận chuyển, hắn phá trận cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Nếu có thể đánh chết Tư Mệnh trước khi đại tế hoàn thành, sẽ có thể ngăn cản trận đại nguyền rủa này bạo phát.

Mà vào lúc này, đại đạo và tu vi của Tư Mệnh cũng thiêu đốt càng lúc càng hung mãnh hơn. Toàn thể Vãng Sinh Luân cũng biến thành một quả cầu lửa thật lớn. Thi thể của đám Thần Ma chết thảm trong Tổ Đình kia cũng ầm ầm thiêu đốt. Máu tươi do bọn họ chảy ra đã nhiễm đỏ thổ địa Tổ Đình. Lúc này, máu tươi trong lòng đất vậy mà từ dưới đất bay lên, không ngừng thiêu đốt, gào thét lao vọt về phía Vãng Sinh Luân, rót vào trong Vãng Sinh Luân.

Mấy năm gần đây, đám Thần Ma chết trong Tổ Đình nhiều vô số kể, thi thể của bọn họ đã hóa thành năng lượng của trận đại nguyền rủa này, uy lực có thể tưởng tượng.

o0o

Cho dù là Đại Tư Mệnh đang ở trong khu Luân Hồi thứ bảy xa xa, lúc này cũng cảm thụ được cỗ uy năng hạo hãn kia, không khỏi ngẩng đầu nhìn lên, lộ ra thần sắc kinh ngạc.

- Đại biến sắp tới, các ngươi mau tới dưới tàng cây của ta, ta bảo vệ các ngươi an toàn, lưu chút mầm mống sinh mệnh cho cái vũ trụ này!

Đại Tư Mệnh mở miệng nói. Đám người Khởi Nguyên Thần Vương không khỏi lộ ra kinh sắc, vội vàng đi tới dưới tàng cây.

- Tế!

Đại Tư Mệnh chỉ tay một cái, Sinh Mệnh Cổ Thụ càng lúc càng nguy nga, phạm vi bao phủ càng lúc càng rộng, cành lá càng xanh um tươi tốt hơn, hình thành nên tầng tầng lớp lớp Sinh Mệnh Trường, đoàn đoàn bao vây Sinh Mệnh Cổ Thụ.

Chấn động của đại nguyền rủa kia lan truyền vào trong Hư Không Giới. Vô số Thần linh Ma linh trong Hư Không Giới nhao nhao thức tỉnh, có chút sợ hãi, có chút bất an, nhao nhao nhìn về phía Hạ giới.

Chỗ sâu nhất trong Hư Không Giới, một tiếng thở dài vang lên, Đại Toại đột nhiên thức tỉnh, toàn lực thôi động Hư Không Giới. Toàn thể Hư Không Giới dần dần hiển lộ ra chân dung to lớn khôn cùng, từ xa nhìn lại giống như một đóa hoa tươi xen giữa hư huyễn và chân thật.

Hoa nở Bỉ Ngạn, người sống không cửa để vào!

- Có thể mượn Bỉ Ngạn Hoa tránh né trận đại nguyền rủa này hay không? Chỉ sợ có chút khó khăn...

o0o

Tư Mệnh đứng trong hỏa quang hừng hực, đó chính là Đạo hỏa, hỏa diễm do đại đạo thiêu đốt. Đạo hỏa vừa cháy lên, vĩnh viễn cũng không thể dập tắt.

Trong vực sâu dưới chân nàng, Tiên Thiên Tà Đế đang nhanh chóng phóng chạy, bất chấp việc phá hư Thánh điện Tổ Đình, điên cuồng bay lên trên cao. Hắn chính là hóa thân của Tà đạo, Tiên Thiên Thần Ma do Tiên Thiên Tà Đạo sinh ra, hiểu rõ quá sâu đối với đại nguyền rủa này, biết rõ sự đáng sợ của đại nguyền rủa bạo phát.

Nhưng hiện tại, đại nguyền rủa của Tư Mệnh đã sắp sửa hoàn thành.

- Nhiều quan tài như vậy!

Tiên Thiên Tà Đế bay ngang qua một mảnh đại dương quan tài mênh mông, trong lòng thoáng giật mình. Nhưng hắn cũng không rảnh suy nghĩ quá nhiều, điên cuồng phóng thẳng lên cao, lao thẳng tới lối vào của vực sâu.

*****

Mà vào lúc này, từ phía dưới vực sâu, một gốc thanh đằng nhanh chóng xoắn lên.

Bành bành bành!

Từng cỗ từng cỗ quan tài bị cành lá của gốc thanh đằng kia nhao nhao xốc lên.

- Các Đại Đế Thượng Cổ đã tử nạn, dùng danh nghĩa của ta, mệnh lệnh các ngươi tỉnh lại, bảo vệ Tổ Đình!

Một đạo thanh âm non nớt vang lên, nhưng trong thanh âm kia lại mang theo bá khí vô tận, dùng ngôn ngữ của Tiên Thiên Thần Vương kêu gọi, không giống như khẩu khí của đứa bé kia. Tiên Thiên Tà Đế trong lúc vội vàng xoay đầu nhìn lại, chỉ thấy từng cỗ từng cỗ quan tài kia có tổng cộng chín tầng, gần ba ngàn cỗ chín tầng quan, trong mỗi một cỗ quan tài đều có thi thể một vị Đại Đế Thượng Cổ nằm đó.

- Ba ngàn Đại Đế đã chết trong tay Phục Mân Đạo Tôn! Hóa ra là bọn họ! Đúng rồi! Lần trước tiến vào nơi này, đám quan tài này đã xuất hiện, còn đánh hư Thân ngoại thân của ta... Không xong!

Trong đám quan tài kia, từng tôn từng tôn Đế thi thẳng tắp đứng lên, nhao nhao ngẩng đầu nhìn lên.

Da đầu Tiên Thiên Tà Đế nhất thời tê dại, sau đó nhìn thấy vô số đại thủ trảo về phía chính mình.

Tiên Thiên Tà Đế gầm lên một tiếng, Tiên Thiên Tà Đạo đan xen ngang dọc, mạnh mẽ ngênh đón đám Đế thi này. Chỉ nghe thanh âm xuy xuy vang lên, từng gốc từng gốc thanh đằng xuyên qua bên cạnh hắn. Trên một mảnh lá dây leo trong đó nâng đỡ một tiểu hài đồng chừng bốn năm tuổi, còn có hơn mười mảnh lá cây nâng đỡ từng chiếc từng chiếc lâu thuyền.

Tiểu hài đồng và đám lâu thuyền kia càng lên càng cao, vươn ra khỏi Vực sâu Tổ Đình.

- Mẹ!

Chung Hoàng Thần nhìn thấy thân ảnh trong Đạo hỏa kia, không khỏi vừa sợ vừa vội, vội vàng lớn tiếng nói:

- Mẹ! Phụ thân đưa ta trở về rồi!

Trong ánh lửa, Tư Mệnh quay đầu nhìn lại, nhìn thấy thân ảnh của hắn, trên mặt lộ ra thần sắc giật mình, ngay sau đó lại lộ ra nụ cười hòa ái.

- Hài tử của ta...

Trong mắt nàng lộ một tia do dự. Đại nguyền rủa sắp sửa hoàn thành, nhưng nàng lại có chút do dự. Chung Hoàng Thần là con trai của nàng, cũng lâm vào trong trận đại nguyền rủa này. Nàng vốn dĩ đã lau đi toàn bộ tình mẫu tử của chính mình, chỉ lưu lại lý trí tuyệt đối. Nhưng ngay khoảnh khắc nhìn thấy Chung Hoàng Thần kia, tình mẫu tử lại giống như nước thủy triều vậy tuôn trào ra.

Trong lòng Tư Mệnh xuất hiện vướng mắc, trong mắt chảy ra hai dòng nước mắt, ngay sau đó nước mắt đã biến thành Đạo hỏa hừng hực.

- Con trai của ta! Ta vẫn không cách nào nhẫn tâm...

Cũng trong nháy mắt nàng chần chừ này, tôn Tứ Diện Thần kia đã rất nhanh tiếp cận, chỉ còn cách nàng sáu tòa sát trận. Sắc mặt vị tồn tại vô cùng cường đại này vẫn như trước, vẫn như cũ lãnh tĩnh tới mức đáng sợ, vươn tay điểm ra một chỉ.

- Hỗn Độn Phá Giới!

Một chỉ này của hắn vừa điểm ra, khí Hỗn Độn nhất thời gào thét bay ra, ba một tiếng đản sinh ra một cái thế giới. Vô tận tinh tú xuất hiện, xông vào tòa sát trận đầu tiên kia. Tòa sát trận này tự chủ khởi động, yên diệt cái thế giới kia. Cũng ngay thời điểm cái thế giới kia yên diệt, chỉ lực của hắn từ trong cái thế giới tiêu tan kia xông ra, một lần nữa sinh ra một cái thế giới. Tiếp theo cái thế giới thứ hai vỡ nát.

Ba! Ba! Ba!

Từng cái từng cái thế giới không ngừng sinh ra, lập tức bị yên diệt. Từ xa nhìn lại, giống như một cái lại một cái viên cầu do vô số tinh tú và đại đạo cấu thành lần lượt sinh ra, lần lượt nổ tung vậy. Nhưng đạo chỉ lực kia lại xuyên thấu qua từng cái từng cái thế giới, lan truyền về phía trước, đã xuyên qua tòa sát trận đầu tiên, sau đó là tòa sát trận thứ hai, tòa sát trận thứ ba...

Sáu tòa sát trận lóe lên liền qua, chỉ để lại vô số thế giới đang không ngừng tiêu tan, một cái tiếp theo một cái nổ tung.

Xuy!

Đạo chỉ lực này mạnh mẽ xuyên thấu lồng ngực của Tư Mệnh.

Tư Mệnh nhất thời ngẩn ngơ, cúi đầu nhìn xuống cái động lớn trên lồng ngực chính mình kia, thân thể rung rung lắc lắc, từ trên Vãng Sinh Luân đang thiêu đốt rơi xuống.

- Ta vẫn là không thể hạ thủ được! Ta không đành lòng ngay cả con trai của ta cũng nguyền rủa, không thể hoàn thành một bước cuối cùng... Đây chính là nhân vị mà Tân Hỏa đã nói sao? Hiện tại ta đã hiểu rồi...

Đạo hỏa xung quanh thân thể nàng vẫn như cũ thiêu đốt hừng hực, bắt đầu khiến cho toàn thân nàng hư hóa. Đạo hỏa này một khi thiêu đốt lên sẽ không thể dập tắt, mãi cho tới khi thiêu đốt nàng thành tro bụi.

- Mẹ!

Chung Hoàng Thần hét lớn một tiếng. Trong tiếng thét, từ trong thân thể hắn, một đạo hư ảnh trong suốt bay ra, dang rộng hai cánh tay đón lấy Tư Mệnh. Luân Hồi Đằng bay lượn sau lưng đạo hư ảnh này, như rồng như mãng, phiêu hốt bất định.

Đạo hư ảnh kia ôm Tư Mệnh vào trong ngực. Tư Mệnh ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy bóng dáng mông mông lung lung quen thuộc kia.

- Chung Sơn thị, ta thua rồi! Ta triệt triệt để để thua rồi...

Nàng mỉm cười yếu ớt, nói:

- Lý trí của ta đã bại bởi nhân tính! Cường đại như ngươi, trí tuệ như ngươi cũng không nghĩ tới a? Ta có thể hủy diệt hết thảy mọi thứ, nhưng không cách nào hạ thủ hủy diệt hài tử của chúng ta...

Đạo hư ảnh này vươn bàn tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt không ngừng trở nên hư huyễn của nàng. Gốc Luân Hồi Đằng đang quấn lấy trên cánh tay hắn, không ngừng chui vào trong cơ thể nàng.

Thân ảnh Tư Mệnh dần dần biến mất.

Đạo hư ảnh này nhắm mắt lại, tựa hồ có chút không đành lòng.

- Tế!

Hắn nhẹ giọng nói.

Gốc Luân Hồi Đằng cuối cùng từ dưới vực sâu bay lên, phạm vi bao phủ càng lúc càng rộng rộng rãi, chậm rãi tương dung với thiên địa, diễn sinh về phía khu Luân Hồi thứ bảy.

Cuối cùng, gốc Luân Hồi Đằng này triệt để hóa đi, bổ toàn khu Luân Hồi thứ bảy.

Đạo hư ảnh kia cũng dần dần biến mất:

- Tư Mệnh, người yêu của ta! Ngươi sẽ cùng tồn tại với khu Luân Hồi thứ bảy, chỉ là ngươi vĩnh viễn cũng không thể rời khỏi nơi đó nữa rồi...

Khu Luân Hồi thứ bảy triệt để bổ toàn, Đạo Giới xuất hiện, cũng bị kéo vào trong cái vũ trụ này, tương liên với Tinh vực Tử Vi. Một tòa Đạo Giới Chi Môn chậm rãi xuất hiện.

Mà bên dưới Đạo Giới Chi Môn, trong tầng tầng Tinh vân do gốc Luân Hồi Đằng cuối cùng biến thành kia, một đóa hỏa quang hiện ra, một nàng Nữ Phục Hy thiêu đốt chậm rãi từ hư hóa thực, chỉ là Đạo hỏa trên người vĩnh viễn cũng không thể dập tắt.

Nàng nỗ lực đi ra khu Luân Hồi thứ bảy, quay trở lại Vũ trụ Cổ lão, nhưng lại phát hiện chính mình vĩnh viễn cũng không thể thoát ra. Nàng đã trở thành Tịch Mịch Nữ Thần trong khu Luân Hồi thứ bảy.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1489)