Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1339

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1339: Tình thế nghịch chuyển
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Nàng đã vĩnh viễn không thể bước vào lãnh địa của người sống, không thể bước vào Vũ trụ Cổ lão, không thể bước vào Tử Vi, không thể bước vào ba ngàn Lục Đạo Giới.

Nàng đã hòa làm một thể với khu Luân Hồi thứ bảy, đã biến thành Thần Minh của khu Luân Hồi thứ bảy, tình huống có chút tương tự với Đại Toại, nhưng cũng có chỗ bất đồng.

Đại Toại là thân ký thác vào hư không, cùng với hai mươi bốn vị Thánh Đế dùng đại thần thông biến thế giới trong Bỉ Ngạn Hoa thành Hư Không Giới. Đám người bọn họ không thể không lâm vào ngủ say. Nếu bọn họ tỉnh lại, hư không trong giấc mộng này sẽ đổ sụp, vô số Thần linh Đế linh không còn chỗ nghỉ lại.

Mà tình huống của Tư Mệnh chính là Chung Nhạc tại thời điểm đại đạo của nàng phân giải, tính mạng của nàng sắp tận, đã dung hợp nàng với Luân Hồi Đằng, sau đó tế khởi Luân Hồi Đằng, bổ toàn khu Luân Hồi thứ bảy.

Khu Luân Hồi thứ bảy triệt để mở ra, Tư Mệnh cũng sẽ giống như đám Luân Hồi Đằng kia, vĩnh hằng lạc ấn vào trong khu Luân Hồi thứ bảy, trở thành Thần Minh duy trì Luân Hồi.

- Hài tử của ta...

Tư Mệnh đứng trong Đạo hỏa, nhìn về phía Tổ Đình. Một kiện Vãng Sinh Luân thiêu đốt từ từ dâng lên sau lưng nàng, chậm rãi chuyển động, ảnh hưởng tới đại đạo của khu Luân Hồi thứ bảy.

- Mặc dù ta không thể đạp chân lên thế giới hiện thực, nhưng lại có thể bảo hộ hậu phương Tổ Đình!

Thân ảnh nàng bay lên, tiến về phía khu Luân Hồi thứ bảy mặt sau Tổ Đình. Nơi đó là chỗ sơ hở duy nhất của Tổ Đình.

o0o

Chung Hoàng Thần ngơ ngẩn nhìn bóng dáng mẫu thân của chính mình biến mất. Luân Hồi Đằng dưới chân hắn đã biến mất, lực lượng mà Chung Nhạc truyền tới từ tương lai cũng đã thối lui. Đã không còn Luân Hồi Đằng, Chung Nhạc cũng không thể truyền dẫn lực lượng của chính mình về quá khứ.

Tổ Đình cơ hồ sắp sửa tiêu tan.

Không còn Tư Mệnh chủ chưởng đại cục, cho dù có ba ngàn Đế thi của Đại Đế Thượng Cổ hỗ trợ, cũng không thể nào thay đổi kết cục của trận chiến này.

Đột nhiên, Chung Hoàng Thần chợt tiến lên, thay thế Tư Mệnh, khống chế hết thảy trận pháp của Tổ Đình, dốc hết khả năng chưởng khống chiến cuộc.

Nghiệp cha con gánh, mẹ đi con thế!

Đây chính là trách nhiệm của Phục Hy Thần Tộc!

Bất quá, nghĩ muốn điều khiển hết thảy trận pháp của Tổ Đình, thật sự quá gian nan. Hắn rất nhanh đã cảm thấy thần thức của chính mình xa xa không đủ dùng, thậm chí ngay cả một tòa đại trận cũng khó có thể điều động.

- Ta quá vô dụng rồi! Thậm chí ngay cả một chút bận rộn cũng không giúp được...

Trong lúc hắn còn đang tự trách, trong đầu đột nhiên bạo phát một cỗ Bất Diệt Thần Thức, thông qua tinh thần của hắn xâm nhập vào hạch tâm của Tổ Đình.

Cỗ Bất Diệt Thần Thức kia chính là trước khi Luân Hồi Đằng biến mất đã lưu lại trong cơ thể hắn, xỏ xuyên qua thời không, lúc này tương dung với tinh thần của hắn, khiến cho tinh thần của hắn trong phút chốc đã bành trướng lên không biết bao nhiêu lần.

- Phụ thân!

Tinh thần Chung Hoàng Thần đại chấn. Bất Diệt Thần Thức Kinh mà Ký Tiết Đế khai sáng bị Tân Hỏa đánh giá là công pháp cái rắm tác dụng cũng không có, nhưng khoảnh khắc này Chung Nhạc lại mượn môn công pháp cái rắm tác dụng cũng không có này truyền thần thức của chính mình tới cho Chung Hoàng Thần, mượn tay của Chung Hoàng Thần thao túng chiến cuộc.

Trong cỗ Bất Diệt Thần Thức kia còn ẩn chứa vô tận tri thức, vô tận tin tức, là Chung Nhạc thông qua thần thức truyền thụ hết thảy những ảo diệu vận chuyển sát trận của Tổ Đình cho hắn.

Chung Hoàng Thần cảm giác được bên cạnh chính mình phảng phất như có một vị trưởng giả vô hình đang ân cần chỉ dạy hắn làm cách nào thao túng đại trận, khiến cho trong lòng hắn không khỏi ấm áp.

Hắn chưa từng gặp qua phụ thân của chính mình, nhưng khoảnh khắc này, lại phảng phất như cảm thấy phụ thân đang ở bên cạnh chính mình, đang chỉ điểm hắn, đang hướng dẫn hắn, đang tay cầm tay chỉ dạy hắn, để hắn có thể gánh lấy trách nhiệm của chính mình, đi nghênh chiến cường địch, đi giải quyết khốn cảnh của Tổ Đình.

Ầm ầm!

Từng tòa từng tòa đại trận trong Tổ Đình khởi động, dưới sự giá ngự của Chung Hoàng Thần ầm ầm ầm vận chuyển. Tôn Tứ Diện Thần kia nhất thời kinh hãi, vội vàng nhìn lại. Chỉ thấy từng tòa từng tòa sát trận toàn diện bạo phát uy năng, so với ở trong tay Tư Mệnh còn hoàn thiện hơn, còn tinh diệu hơn rất nhiều.

Không chỉ như vậy, đám trận pháp lúc trước đã bị hắn phá giải kia, hiện tại vậy mà cũng đã khôi phục trở lại. Vô số văn lộ Đồ đằng đã đứt đoạn chậm rãi xuất hiện, giao thoa đan xen giữa không trung, một lần nữa tổ hợp trở lại, những trận pháp đã tổn hại một lần nữa khép lại, khôi phục như lúc ban đầu.

Tình huống này cực kỳ không tốt. Hắn đã thâm nhập vào trong Cấm khu, sắp sửa đi tới hạch tâm của Tổ Đình. Nếu hết thảy trận pháp của Tổ Đình hoàn toàn thôi động, vậy hắn sẽ rơi vào trong đại trận hạch tâm, tất nhiên sẽ nguy hiểm tầng tầng.

Cho dù hắn là Đạo Thần đã rơi xuống cảnh giới, cũng không thể tránh khỏi gặp phải nguy hiểm. Dù sao, nơi này cũng là Đệ nhất Sát trận do Phục Mân Đạo Tôn đích thân bày bố chỉnh hợp, Đệ nhất Sát trận từ cổ chí kim!

- Hiện tại có hai con đường, thứ nhất chính là nhanh chóng rút đi, rời khỏi Tổ Đình, từ khu Luân Hồi thứ bảy ngóc đầu trở lại!

Ánh mắt Tứ Diện Thần chớp động, ngẩng đầu nhìn về phía Chung Hoàng Thần đang giá ngự Sát trận Tổ Đình trên không trung vực sâu, trong lòng thầm nghĩ:

- Con đường thứ hai, chính là đánh chết tên tiểu Phục Hy này! Mà con đường thứ hai, không thể nghi ngờ là con đường đơn giản nhất trực tiếp nhất! Ta có thể đánh chết mẫu thân hắn Tư Mệnh, cũng có thể đánh chết hắn! Hơn nữa, lại càng dễ dàng hơn!

Hắn lại điểm ra một ngón tay, thi triển cách cũ, thi triển ra đại thần thông Hỗn Độn Phá Giới. Khí Hỗn Độn nhất thời tuôn ra, biến thành từng cái từng cái thế giới. Chỉ lực của hắn từ trong từng cái từng cái thế giới tiêu tan không ngừng bay ra, không ngừng tiếp cận Chung Hoàng Thần.

Mà vào lúc này, từng tòa từng tòa sát trận vờn quanh Chung Hoàng Thần ầm ầm vận chuyển. Từng tòa từng tòa sát trận oanh động giao thoa. Chỉ lực của tôn Tứ Diện Thần kia vừa mới xuyên qua một tòa sát trận, trận pháp đã lập tức điều chuyển. Chỉ lực xông vào tòa sát trận thứ hai, vừa mới xuyên qua tòa sát trận thứ hai, lại rơi vào trong tòa sát trận thứ ba, sau đó là tòa sát trận thứ tư, tòa sát trận thứ năm...

Từng tòa từng tòa trận pháp giao thoa, khiến cho thần thông Hỗn Độn Phá Giới của hắn thủy chung lưu chuyển trong đám trận pháp này, không thể nào tiếp cận Chung Hoàng Thần.

Tứ Diện Thần quyết đoán lui về phía sau. Chung Hoàng Thần tại phương diện điều động trận pháp đã hoàn toàn siêu việt Tư Mệnh. Đây cũng không phải là Chung Hoàng Thần đang đối chiến với hắn, mà là Chung Nhạc đang đối chiến với hắn, là Chung Nhạc xuyên qua thời gian tám mươi năm, dùng Bất Diệt Thần Thức thao túng chiến cuộc.

*****

Chung Nhạc, kẻ đã kéo hắn từ Đạo Giới rơi xuống Hạ giới, tuyệt không phải dễ dàng đối phó như vậy. Chỉ hơi chút lơ là, hắn thậm chí có khả năng sẽ luân hãm vào trong trận.

Ầm ầm!

Càng lúc càng nhiều trận pháp trong Tổ Đình khôi phục trở lại, mấy ngàn sát trận đan xen chằng chịt, vận chuyển xung quanh vực sâu hạch tâm. Vô số đại trận thương thương mang mang, không gian hỗn loạn, thời gian hỗn loạn, đại đạo hỗn loạn. Loại tình hình vô số đại trận kích khởi này, phảng phất như từng tôn từng tôn Thiên Hoàng Địa Hoàng Viễn Cổ, Thượng Cổ đang sống lại vậy.

Cái này hoàn toàn bất đồng với thời điểm Tư Mệnh chưởng khống Tổ Đình, càng hoàn bị hơn, càng cường đại hơn.

Tứ Diện Thần cảm thụ được khí tức của của ba mươi sáu vị Thiên Hoàng Hỏa Kỷ, hai mươi hai vị Địa Hoàng Địa Kỷ đang từng cái từng cái thức tỉnh. Yểm Tư Toại Hoàng của Thời đại Hỏa Kỷ, Phục Hy Địa Hoàng của Thời đại Địa Kỷ... Đám Đế Hoàng này cũng không đặt vào trong mắt hắn, cho dù tất cả bọn họ có sống lại, thì đối với hắn cũng không có bao nhiêu uy hiếp.

Nhưng khiến cho hắn rợn cả tóc gáy chính là, khí tức của tôn Địa Hoàng thứ hai mươi ba cũng đang sống lại!

Đó là khí tức của Phục Mân Đạo Tôn!

Phục Mân Đạo Tôn đã thân tử đạo tiêu, hồn phi phách tán, không còn tồn tại. Thậm chí ngay cả lạc ấn của hắn trong vũ trụ cũng đã hoàn toàn lau đi. Hắn không có khả năng phục sinh trở lại.

Nhưng trong Tổ Đình lại có sát trận do hắn lưu lại, thần thông do hắn lưu lại.

Chính diện đối mặt với sát trận và thần thông của Phục Mân Đạo Tôn, tuyệt đối là sự tình mà bất luận kẻ nào cũng không muốn gặp phải.

Đó chính là sự tình bết bát nhất!

Mà lúc này, khí tức của Phục Mân Đạo Tôn càng lúc càng cường đại, giống như Phục Mân Đạo Tôn đã phục sinh trở lại vậy. Nếu nhắm cặp mắt lại, tựa hồ có thể nhìn thấy từng tôn từng tôn Thiên Hoàng Hỏa Kỷ, Địa Hoàng Địa Kỷ đang đứng sừng sững tại mỗi một địa phương trong Tổ Đình. Mà ở trước mặt tất cả bọn họ, chính là vị Phục Mân Đạo Tôn vô cùng cường đại kia.

- Phục Mân Đạo Tôn, năm xưa ngươi vô địch, nhưng thần thông của ta được xưng là không cách nào phá giải! Chúng ta mặc dù từng giao phong qua, nhưng thủy chung chưa hề thật sự liều mạng bao giờ, ai cũng không biết kẻ nào càng cao hơn một bậc!

Tứ Diện Thần di động bước chân, mạnh mẽ xông ra ngoài Tổ Đình. Sau đầu hắn mở ra từng đạo từng đạo quang mang, đó là hình chiếu lực lượng Bí cảnh Nguyên thần của hắn.

Lực lượng Nguyên thần của hắn không giống bình thường. Bí cảnh Nguyên thần của người khác tuân theo Đạo Nhất, Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng, Ngũ Hành và Huyết Mạch. Chỉ có tại thời điểm Bí cảnh thứ bảy mới hơi có chút bất đồng, đại khái bởi vì Bí cảnh thứ bảy tới hiện tại vẫn chưa xác lập, trăm nhà đua tiếng.

Mà hình chiếu lực lượng Bí cảnh Nguyên thần của hắn lại là mông mông lung lung, một mảnh Hỗn Độn. Cả sáu tòa Bí cảnh đều là Hỗn Độn, thậm chí ngay cả Bí cảnh thứ bảy vừa mới xuất hiện cũng là một mảnh Hỗn Độn.

Bất quá, khí Hỗn Độn này lại đang theo tâm ý hắn mà chuyển biến. Mỗi một đạo quang luân đều có thể biến thành bất kỳ một tòa Bí cảnh nào, đây cũng chính là nguyên lý cơ bản của thần thông Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, càng là nguyên nhân chân chính hắn có thể biến thành những tồn tại như Đại Tư Mệnh, Lôi Trạch...

Thần thông đạo diệu của hắn quả thật tuyệt không thể tả.

- Phục Mân Đạo Tôn, không ngờ sau khi ngươi chết, chúng ta còn cơ hội lại giao phong một trận!

Tiếng cười chói tai của Tứ Diện Thần vang lên, Sát trận Tổ Đình hoàn toàn thôi động, toàn bộ trận pháp đã rách nát tả tơi hết thảy sống lại. Vô số sát trận chuyển động, bộc phát ra uy năng kinh thiên động địa, tách ra quang và ám cùng với ba mươi tầng trời đang bao phủ Tổ Đình, va chạm với tôn Tứ Diện Thần trong Tổ Đình kia.

Thiên địa chấn động kịch liệt, Hắc Đế Bạch Đế biến thành hai đạo quang mang một đen một trắng xa xa bỏ chạy. Đột nhiên, hai đạo quang mang chợt dừng lại, biến thành thân ảnh của Hắc Bạch Nhị Đế, ngưng thần quan sát.

Ba mươi tầng trời phân liệt, biến thành ba mươi kiện Bảo vật Thiên đạo, vây quanh một mảnh thiên khung xa xa tránh né. Mà thân thể Mục Tiên Thiên lóe lên, Thần Ma Thái Cực Đồ hiện ra, Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế phân biệt đứng thẳng hai bên nàng, dõi mắt nhìn về phía Tổ Đình, kinh nghi bất định.

Cỗ chấn động kia vẫn còn đang kéo dài, một luồng tiếp một luồng, quả thật rung động nhân tâm. Phảng phất như có một vị Đạo Tôn vô song đang cầm kiếm chếm giết trong đại trận Hỗn Độn mênh mang vậy. Loại va chạm kia khiến cho bọn họ biến sắc, không dám nhìn thẳng.

Trong Tổ Đình, tôn Tứ Diện Thần kia thi triển ra toàn bộ khả năng, đối kháng với Sát trận Tổ Đình, lúc thì biến thành Đại Tư Mệnh, lúc thì biến thành Lôi Trạch, lúc thì biến thành Hoa Tư, lúc thì biến thành Khởi Nguyên, lúc thì biến thành Hắc Đế, Bạch Đế... Các loại thần thông không ngừng tung bay, chống lại sát trận, từng bước một đi ra ngoài, từng bước gian nan, phảng phất như có một cỗ trọng lượng vô biên đang trấn áp trên người hắn vậy.

Quanh người hắn không ngừng bùng phát vô tận thế giới, vô tận thế giới không ngừng tiêu tan, lại có lực lượng của sát trận xâm nhập, phá vỡ Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, đánh thẳng lên trên người hắn.

Luận thần thông đạo diệu, Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của hắn không thể giải, nhưng lực lượng của sát trận quá mạnh, vẫn đã công kích lên trên người hắn, khiến cho vết thương trên người hắn càng lúc càng nhiều. Ở sau lưng hắn là một con đường nhuộm máu, một bước một vết chân, một bước một rãnh máu.

Rốt cuộc, Tứ Diện Thần đã đi ra khỏi Tổ Đình, thân hình thoắt một cái biến mất, bỏ chạy không thấy đâu nữa.

- Nếu cảnh giới ta không rơi xuống, Đạo Tôn ngươi cũng không làm gì được ta!

Thanh âm của hắn từ xa truyền tới.

Mà cùng lúc này, trong Vực sâu Tổ Đình truyền tới một tiếng hét thảm của Tà Đế. Tiên Thiên Tà Đế bị ba ngàn Đại Đế phân thây, đã quay trở về Thánh địa Chí Tà phục sinh trở lại.

Thiên khung cũng ẩn đi, biến mất không thấy đâu nữa.

Mục Tiên Thiên thoáng do dự một chút, nhìn về phía Thiên bỏ chạy, lắc đầu nói:

- Thật là không biết nhẫn nại a! Sư tôn, sư bá, nếu không thể công phá chính diện Tổ Đình, sao lại không công kích từ khu Luân Hồi thứ bảy?

Hai đạo quang mang trắng đen biến mất, tiến vào khu Luân Hồi thứ bảy. Hắc Bạch Nhị Đế ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Vãng Sinh Luân hỏa diễm thật lớn đang chậm rãi chuyển động ở mặt sau Tổ Đình. Nữ Phục Hy toàn thân thiêu đốt Đạo hỏa đang đứng ở nơi đó, thân thể tương dung với Đạo, Đạo lại tương dung với khu Luân Hồi thứ bảy.

- Khó! Khó! Khó!

Bạch Đế lắc đầu, nói:

- Trừ phi một nửa còn lại kia của ta hạ giới, bằng không khó có thể đối phó. Trở về bàn bạc kỹ hơn a!

Vừa mới dứt lời, biến thành một đạo bạch quang bay đi.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1489)