Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Chương 0593

Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Trọn bộ 1592 chương
Chương 0593: Bạch Phụ Lãnh Khốc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1592)

Siêu sale Lazada


- Đây cũng không phải thứ ngươi nên có, ngươi không cầu phát triển cũng bỏ đi, ăn cắp phương pháp điều chế thập ngũ sắc hỏa của nghiên cứu Tề nhi cũng bỏ đi, hiện tại còn ăn gian...

Giọng nói lạnh như băng, càng giống như gió rét thổi qua người, tộc trưởng Bạch gia, phụ thân Bạch Hạo quay người lại, sắc mặt lạnh lùng không mang theo tình cảm, toàn thân chỉ có khí tức băng hàn như khối băng, lúc nhìn Bạch Tiểu Thuần chẳng khác gì nhìn người xa lạ.

Một câu nói kia, Bạch Tiểu Thuần đã hiểu, trước kia Bạch Hạo chết là do nói ra tư chất luyện hỏa của mình, muốn đạt được phụ thân hắn tán thành, hiển nhiên... Hắn quá ngây thơ.

Tộc trưởng Bạch gia hoàn toàn không cho Bạch Hạo cơ hội, có lẽ... Tộc trưởng Bạch gia đều hiểu nhưng hắn vẫn bỏ qua.

- Việc này do bổn tọa hổ thẹn, càng xúc phạm gia pháp, dựa theo gia quy nên thu hồi tu vi của ngươi, phạt ngươi nhập hồn trì mười năm... Bổn tọa niệm tình ngươi có huyết mạch Bạch gia cho nên tha cho ngươi một lần, nếu như còn lần sau, như vậy ta sẽ tự tay thanh lý môn hộ.

Trong mắt tộc trưởng Bạch gia sinh ra một tia sát cơ, giọng nói như giá rét mùa đông, Bạch Tiểu Thuần cũng lạnh tim thay Bạch Hạo, bởi vì chẳng có thân tình gì đáng nói.

Mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần, dường như tộc trưởng Bạch gia có phần không vừa ý bộ dạng im lặng của Bạch Tiểu Thuần, hắn cau mày, trong mắt xuất hiện một tia căm hận, hắn nâng tay phải lên chỉ vào giếng cạn. - Năm đó mẫu thân ngươi chết tại nơi này, nàng sinh ra là tỳ nữ, chết cũng là tỳ hồn, nên thuận theo vận mệnh, mà ngươi thân là thứ tử, ta hi vọng ngươi cũng nên học thuận theo. - Ngươi hiểu không?

Tộc trưởng Bạch gia chắp tay sau lưng, đạm mạc lên tiếng.

- Ta không hiểu!

Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lên, sau khi tộc trưởng Bạch gia chỉ vào giếng cạn, trong lòng của hắn tức giận không cách nào áp chế nổi.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần đầy lửa giận thiêu đốt tâm thần, hắn đồng tình Bạch Hạo, càng đau lòng Bạch Hạo, cho dù hắn nói không hiểu nhưng hắn sao không hiểu!

Kết hợp với những tin tức hắn biết và tất cả chân tướng, vào lúc này Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ ràng, có lẽ tộc trưởng Bạch gia từng không biết tư chất luyện hỏa của Bạch Hạo, sau khi Bạch Hạo giao phương pháp điều chế thập ngũ sắc hỏa, hắn không có khả năng không biết.

Hắn biết rõ tư chất luyện hỏa của Bạch Hạo, hắn càng biết rõ Bạch Tiểu Thuần không phải ăn gian, cái gì hắn cũng biết.

Thân là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, càng là tộc trưởng Bạch gia, trong Bạch gia có chuyện gì thoát khỏi mắt hắn, thậm chí Bạch Tiểu Thuần đã hiểu ra, cho dù Bạch Hạo bị đuổi giết, tộc trưởng Bạch gia cũng biết, hiển nhiên hắn không thèm quan tâm, không ra tay ngăn cản.

Tất cả những gì Bạch Hạo làm đều bị hắn gạt bỏm không nhìn, hắn đặt toàn bộ tâm tư của mình vào Bạch Tề, mục đích là muốn Bạch Tề có thể đi xa hơn, cho dù cái giả phải trả là Bạch Hạo tử vong cũng không tiếc, có thể nói rõ ràng, đối với tộc trưởng Bạch gia, Bạch Hạo chính là con sâu cái kiến, thậm chí còn không bằng con sâu cái kiến.

Về phần buổi nói chuyện hôm nay chính là muốn Bạch Hạo cúi đầu, không nên đi quấy rối vào lúc mấu chốt, thậm chí sát cơ trong mắt hắn đã làm Bạch Tiểu Thuần hiểu ra, phụ thân Bạch Hạo đã có tâm muốn giết hắn.

Hơn nữa hắn còn lựa chọn nói chuyện tại nơi này, mục đích đã rất rõ ràng, hắn muốn Bạch Tiểu Thuần phải thuận theo.

Thuận theo có thể sống, không thuận theo thì chết.

Dùng nơi mẫu thân Bạch Hạo tử vong làm nơi nói chuyện, tâm tư này rất ác độc, Bạch Tiểu Thuần đứng ở góc độ người ngoài nhìn vào cũng nhìn không được, hắn có thể không giận sao? Bạch Hạo chính là đệ tử của hắn, nhân hôm nay, quả ngày mai, Bạch Tiểu Thuần cảm giác được buồn bực và chua xót trong lòng Bạch Hạo, hắn càng kiên định với suy nghĩ nhận Bạch Hạo làm đệ tử.

Tính cách của Bạch Tiểu Thuần nhìn như sợ chết nhưng trong thực chất lại rất có nghĩa khí, lúc bằng hữu gặp nguy cơ sinh tử, cho dù hắn run rẩy sợ hãi, sợ tới mức rơi lệ cũng cắn răng rống giận xông lên cứu giúp, đồng dạng, một khi hắn xem Bạch Hạo thành đồ đệ chân chính, như vậy Bạch Hạo gặp ủy khuất chính là hắn bị xem thường.

Tính cách của hắn vô cùng mâu thuẫn, cho dù hắn sợ chết nhưng lại vô cùng dũng cảm.

Hiện tại đối mặt tộc trưởng Bạch gia lạnh lùng, vô tình đến cực điểm, lúc trước Bạch Tiểu Thuần có yêu cầu xa vời chính là muốn phụ thân Bạch Hạo tán thành, hiện tại cảm thấy... Rất không đáng! - Ngươi nói cái gì?

Tộc trưởng Bạch gia tộc trường nghe xong, ánh mắt của hắn xuất hiện băng hàn trong nháy mắt, tu vi bộc phát ra ngoài hóa thành sát cơ, giống như mây đen áp đỉnh, phong bạo càn quét bốn phương. - Dù gì cũng là cốt nhục của ngươi, hổ dữ không ăn thịt con, mà ngươi...

Bạch Tiểu Thuần nhìn chằm chằm tộc trưởng Bạch gia, hắn tức giận nói từng chữ.

- Làm càn!

Tộc trưởng Bạch gia tức giận quát một tiếng, tiếng quát giống như thiên lôi truyền khắp bốn phía, trong mắt hắn sinh ra sát cơ mạnh hơn, hắn đi từng bước về phía Bạch Tiểu Thuần, lúc hắn tới gần giống như phong bạo bộc phát.

Bạch Tiểu Thuần nhìn chằm chằm tộc trưởng Bạch gia, nếu như đối phương ra tay, cho dù ảnh hưởng tới mục đích đoạt Thiên Nhân Hồn, Bạch Tiểu Thuần cũng không muốn nén giận, hắn sẽ ra tay.

Vào lúc tình hình hết sức căng thẳng, đột nhiên tộc trưởng Bạch gia tới gần Bạch Tiểu Thuần dừng bước lại, hắn cau mày nhìn túi trữ vật, sau đó lấy một ngọc giản ra ngoài.

Sau khi thần thức đảo qua, tộc trưởng Bạch gia biến sắc, trong mắt sinh ra vui sướng, sau đó chán ghét nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần giống như nhìn người chết, hắn cũng không có thời gian chú ý quá nhiều, hắn quay người rời đi, trước khi đi còn lạnh lùng nói một câu. - Đừng tự tìm chết.

Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn thân ảnh tộc trưởng Bạch gia rời đi, hắn lại nhìn chung quanh, trong mắt sinh ra thần thái phức tạp, đứng trong tiểu viện suốt nửa ngày liền than thở. - Bạch Hạo ah Bạch Hạo, nếu ngươi có linh, ngươi cũng nhìn thấy cảnh này...

Bạch Tiểu Thuần bắt đầu thu nhặt y phục rách nát và đồ chơi tán loạn trong tiểu viện, cuối cùng nhìn vào giếng cạn.

Hắn cảm giác trong giếng cạn không còn hài cốt.

Qua một thời gian sau, Bạch Tiểu Thuần yên lặng rời khỏi khu tây đi vào khu bắc.

Lúc này trong lòng đất Bạch gia tồn tại một cung điện, trong cung điện dưới mặt đất này, tộc trưởng Bạch gia cung kính đứng ngoài cửa lớn chờ, hắn cúi người bái thật sâu, cũng không ngẩng lên, bắt đầu chờ đợi.

Sau một lúc lâu tại cửa lớn có giọng nói già nua mang theo uy áp dung nhập vào thiên địa vang lên, mỗi một chữ giống như thiên địa biến hóa.

- Chuyện ngươi nói lúc trước... Chuẩn!

- Đa tạ lão tổ!

Tộc trưởng Bạch gia vô cùng kích động, hắn cố áp chế tâm tình của mình, càng bái một cái thật sâu, hắn biết rõ lão tổ nói chuẩn không chỉ ý nghĩa mở tổ địa.

Lão tổ còn đồng ý ban Thiên Nhân Hồn cho Bạch Tề.

Mở tổ địa không thể chỉ cho phép một mình Bạch Tề ttến vào, mà là người Bạch gia thế hệ này có tu vi dưới Nguyên Anh tiến vào, dù sao Bạch gia lớn như vậy, thân là lão tổ cũng phải cân bằng với các chi thứ, bằng không khó nói phục mọi người.

Trong âm thầm cũng có biện pháp giúp một người đạt được Thiên Nhân Hồn, người đó chính là Bạch Tề!

- Ngươi trở về đi, thời gian định vào một tháng sau.

Sau nửa ngày, trong cửa lớn lại có giọng nói Thiên Nhân lão tổ của Bạch gia truyền ra, tộc trưởng Bạch gia hít sâu một hơi sau đó rời đi.

Rất nhanh, tin tức có quan hệ tới mở tổ địa cũng truyền ra khắp Bạch gia, tất cả người Bạch gia phù hợp yêu cầu, sau khi nghe tin tức liền động tâm.

Nhất là nghe nói trong tổ địa còn có Thiên Nhân Hồn tồn tại, lúc này thiên kiêu các chi thứ đều tham gia, bọn họ muốn tranh giành với thiên kiêu dòng chính.

Mở tổ địa là đại sự, thí luyện trong tổ địa càng là đại sự trong đại sự, cả Bạch gia đều oanh động, quá nhiều tộc nhân bắt đầu chuẩn bị cho mình.

Thái phu nhân vô cùng vui sướng, nàng càng tràn ngập mơ ước vào tương lai Bạch Tề.

Bạch Tề cũng như thế, đương nhiên hắn thủ khẩu như bình, không nói ra dự định của mình, hắn thích thú nhìn đám thiên kiêu chi thứ bận rộn chuẩn bị, nội tâm của hắn cười lạnh, càng có xem thường. - Thiên Nhân Hồn chỉ thuộc về ta!

Mở tổ địa vào một tháng sau, Bạch Tiểu Thuần biết rõ hơi muộn một ít, dù sao chuyện này quá lớn, mọi người nghị luận cho nên hắn mới biết thời gian chính xác. - Còn thừa hơn nửa tháng...

Bạch Tiểu Thuần thở dài, hắn chỉ chờ mong chuyện này, bởi vì hắn chờ đợi trong Bạch gia đủ rồi, hắn luôn cảm thấy áp lực khi ở đây, hơn nữa hắn có cảm giác mình không phát tiết chắc chắn sẽ bị nghẹn trọng thương. - Vì Bạch Hạo, cũng vì ta, ta muốn bọn chúng có một chuyến mở tổ địa thật náo nhiệt.

Có lẽ nguy hiểm trong tổ địa không phải quá lớn, Bạch Tiểu Thuần hiểu đoạt thức ăn trong miệng hổ không khó, khó là bị hổ đuổi giết, chỉ cần mình vừa động thủ trong tổ địa, từ thời điểm bắt đầu ra tay, chính mình sẽ lâm vào nguy cơ sinh tử.

Hắn muốn động thủ phải chuẩn bị sẵn sàng, như vậy càng được bảo đảm và an toàn.

- Đến lúc đó Man Hoang lớn như vậy, ta muốn xem Thiên Nhân lão tổ của Bạch gia có thể truy sát ta trong bao lâu... Bức ta không còn đường đi, ta tự bạo hồn tháp, từ đó đánh vỡ cân đối giữ Bạch gia và hai nhà khác, cứ xem lão tổ Bạch gia còn dám tiếp tục đuổi giết hay không. - Trừ lão tổ Bạch gia còn có những người khác trong Bạch gia, nếu như các Nguyên Anh... Muốn giết ta cũng không dễ dàng!

Mặc dù Bạch Tiểu Thuần khẩn trương nhưng hắn đã hạ quyết tâm tham dự việc này.

- Huống hồ, ta cũng không tin Bạch gia không có địch nhân...

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hàn quang, hắn tiếp tục tu hành.

Khi thời gian ngày từng ngày trôi qua, Bạch Tiểu Thuần vẫn ở trong gian phòng rách nát, hắn không bước chân ra khỏi cửa, đan dược trong túi trữ vật tiêu hao gần như không còn, rốt cuộc vào ngày hôm nay, một kinh mạch cuối cùng của Bất Tử Cân cũng mở ra, tu hành chấm dứt.

Hoàn toàn đại thành!

Bất Tử Trường Sinh Công tầng thứ ba, lúc Bất Tử Cân đại thành, cơ thể Bạch Tiểu Thuần sinh ra tiếng vù vù, cho dù hắn mặc quần áo nhưng kinh mạch trong người sinh ra hào quang màu vàng xuyên thấu quần áo bộc lộ ra ngoài.

Cùng lúc đó đầu óc hắn không ngừng nổ vang, thân thể của hắn có cảm giác nặng như núi xuất hiện rất rõ ràng, đó là gông cùm tầng thứ ba của thân thể!

Hắn lại lần nữa cảm giác được gông cùm thân thể.

Bạch Tiểu Thuần hận không thể lập tức phá tan gông cùm, một khi phá tan, cảm giác bị núi đè sẽ giúp hắn lột xác kinh người, đạt tới cảnh giới rất cao.

Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ, muốn đột phá gông cùm cần chờ thời điểm mình vừa đột phá Nguyên Anh, mượn nhờ lực lượng kinh người mới làm được.

Năm đó tu hành Bất Tử Trường Sinh Công tầng thứ nhất, tầng thứ hai đều dùng biện pháp này, lúc chạm đến gông cùm liền chờ một thời gian ngắn, sau khi tu vi đột phá sẽ đột phá.

Hai mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên, tâm thần rung động, hắn ngồi ở chỗ kia, bên cạnh thân thể xuất hiện thân ảnh thứ hai, đây không phải phân thân mà là tàn ảnh do tốc độ cao tạo thành.

Tàn ảnh không biến mất thật nhanh giống như lúc trước, nó duy trì mấy hô hấp mới mất đi.

Không cần nếm thử quá nhiều, Bạch Tiểu Thuần cũng đã đoán được tốc độ của mình lại đột phá, vào lúc này hắn không biết tốc độ bản thân đột phá thế nào, hắn hiểu cho dù Thiên Nhân giết tới cũng khó giết được mình. - Bất Tử Bì, trọng điểm là phòng hộ!

- Bất Tử Kim Cương, trọng điểm là lực lượng!

- Bất Tử Cân, bộc trọng điểm là tốc độ...

- Như vậy Bất Tử Trường Sinh Công tầng thứ tư, Bất Tử Cốt... Sẽ là cái gì?

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền chờ mong.

- Đáng tiếc tu vu của ta không thể đột phá Nguyên Anh cho nên rất khó tu luyện... Trong Man Hoang có quá ít tài nguyên, Bất Tử Cốt tiêu hao còn lớn hơn Bất Tử Cân rất nhiều lần...

Bạch Tiểu Thuần phát sầu, sau nửa ngày hắn tập trung tinh thần củng cố Bất Tử Cân đại thành.

Trong quá trình Bạch Tiểu Thuần tu luyện, cách thời gian Bạch gia mở tổ địa đã càng ngày càng gần, cũng luc đó Bạch gia cũng chuẩn bị tế tổ long trọng.

Dựa theo tộc quy Bạch gia, trước một ngày mở tổ địa đều tiến hành một hồi tế tổ long trọng, trong buổi tế tổ long trọng này tất cả tộc nhân có huyết mạch Bạch gia đều phải đến, sau khi tham gia tế tổ sẽ có tộc lão ra mặt khảo hạch tộc nhân, những người có thành tích tốt sẽ được ban thưởng.

Thậm chí trong quá trình này còn mời một ít người gia tộc khác đến xem lễ, rất là long trọng, cho dù là Cự Quỷ Vương thành Quỷ Vương cũng sẽ an bài người đến xem lễ.

Dù sao tổ địa không dễ dàng mở ra, thời gian tới ngày mở tổ địa không nhiều.

Theo thời gian trôi qua, vào một ngày trước khi mở tổ địa, buổi lễ tế tổ long trọng cử hành trước tổ từ của Bạch gia.

Ngày hôm nay, hai đại luyện hồn thế gia trong thành Quỷ Vương đều phái tộc nhân đến, Cự Quỷ Vương cũng cho người đến tham gia náo nhiệt.

Trong khu vực tổ từ càng như vậy, nơi đây có sân rộng, nơi đó có một tấm bia đá cực lớn, mặt bia đá điêu khắc một nam nhân với thần sắc uy nghiêm giống như cúi đầu nhìn đại địa, người này chính là lão tổ Bạch gia đời thứ nhất.

Chung quanh tổ từ cũng có nhiều tộc nhân Bạch gia, số lượng nhiều hơn vạn, bọn họ đến đông đủ, mặt đất không thể dung nạp nên đứng giữa không trung, cảnh tượng vô cùng đồ sộ.

Nhất là vị trí càng gần tổ từ, tộc lão Bạch gia đều tươi cười, có khoanh chân ngồi đó, có người đang cười nói với tộc nhân khác trong gia tộc.

Mọi người đang chờ đợi thời khắc tế tổ.

Cách nơi này không xa, Thái phu nhân cùng một đám nữ quyến đang ở một khu vực riêng, oanh thanh yến ngữ bàn tán với nhau, cũng hấp dẫn nhiều ánh mắt nhìn các nàng.

Trong đám người, Bạch Tề giống như ánh sao cực kỳ chói mắt, hắn ngồi ở vị trí gần tổ từ, chung quanh có nhiều tộc nhân vây quanh, bọn họ đang cười nói với các thiên kiêu và tộc lão.

Trừ Bạch Tề ra, các chi nhánh của Bạch gia cũng có mấy người đáng chú ý, mặc dù không bằng Bạch Tề nhưng chung quanh vẫn có mấy người vây quanh, một người trong đó là ngũ tiểu thư từng giải vây cho Bạch Tiểu Thuần lần đầu đi vào Bạch gia, nữ tử này vô cùng xinh đẹp, mặc dù tính cách lạnh như băng nhưng bên cạnh lại có nhiều người ngoại tộc vây quanh nhất. .


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1592)