Truyện ngôn tình hay

Truyện:Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Chương 0595

Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Trọn bộ 1592 chương
Chương 0595: Thần Công Truyền Đạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-1592)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Còn có Bạch Lôi, hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần với ánh mắt hứng thú, thậm hắn có cảm giác mình đã xem nhẹ Bạch Hạo, hôm nay đối phương quật khởi lại là cơ hội tốt với hắn.

Tuy cũng không phải toàn bộ tộc nhân đều như thế, người chủ mạch Bạch gia âm trầm, lúc bọn họ nhìn Bạch Tiểu Thuần mang theo địch ý, cho dù không lộ ra trước mặt nhưng trong lòng oán độc tới tận cùng, hận không thể lập tức giết Bạch Tiểu Thuần, cảm giác nhụ nhã bao phủ nội tâm, không chỉ Bạch Tề và Thái phu nhân nhục nhã, mà là toàn bộ dòng chính chủ mạch đều cảm thấy nhục nhã.

Thậm chí bọn họ xem ra, Bạch Hạo cũng là chủ mạch nhưng hành vi vừa rồi đã phản bội chủ mạch.

Thời gian trôi qua, sau nửa nén hương, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần thâm thúy, hắn ngẩng đầu nhìn đại tộc lão trên công đường sau đó ôm quyền cúi đầu.

Đại tộc lão công đường rung động, hắn cẩn thận lắng nghe, những người khác cũng như thế, sắc mặt các tộc lão nghiêm túc và trang trọng.

- Bẩm đại tộc lão, suy đoán sau luyện linh ba mươi lần, vãn bối chỉ nói lung tung mà thôi, tất cả là do vãn bối từ nhỏ quái gở, không có huynh đệ, bằng hữu, nhiều khi chỉ có thể một người đi tưởng tượng thế giới này, nghĩ về thiên địa chung quanh... Giống như trong thiên địa chỉ có một mình ta, đối với thế giới này ta là người dư thừa. - Có lẽ bởi vì loại tâm tính nên ta suy nghĩ mình mọc cánh không ngừng bay về phương xa...

Bạch Tiểu Thuần nói chuyện với giọng khàn khàn, dường như hắn đang đắm chìm trong cảm xúc lúc nhỏ.

Tộc nhân nơi này có không ít người biết rõ chuyện Bạch Hạo khi còn bé, sau khi nghe xong liền nghĩ tới hình ảnh hài đồng cô dộc, một người ngồi trong góc ngơ ngác nhìn trời, liên tưởng tới thế giới.

Nội tâm những tộc lão đều cảm giác đều cảm giác được, ngũ tiểu thư càng nghe càng bi ai thay Bạch Hạo.

Lúc tâm tình mọi người bị dẫn động, nội tâm Bạch Tiểu Thuần đắc ý, trong thời gian suy nghĩ suốt ưửa nén hương hắn mới nghĩ ra đáp án, hắn muốn làm tất cả mọi người bi thương, cũng làm bọn họ rung động.

Dù sao là nói khoác cứ nói mạnh miệng, điểm này Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình không am hiểu nhưng vẫn có thể dọa người khác, lúc này hắn tiếp tục đắm chìm trong suy nghĩ, giọng nói như phiêu du thiên địa, mọi người có cảm giác mình đang du ngoạn trong thế giới tinh thần của Bạch Hạo. - Ta thường xuyên suy nghĩ, phiến thiên địa này hình thành như thế nào... Chúng ta là tồn tại ra sao... Tại sao có hồn, tại sao có hỏa, tại sao có luyện linh... - Ta cũng thường xuyên suy nghĩ, thế gian này vốn không có tiên nhân, như vậy ai truyền cho chúng ta cách tu hành. .

- Ta còn thường xuyên suy nghĩ, bầu trời lớn như vậy, bên ngoài bầu trời có tồn tại thế giới khác hay không, nếu quả thật tồn tại, vậy phiến thế giới kia sẽ thế nào...

Bạch Tiểu Thuần thì thào, lúc lời hắn nói truyền vào tai mọi người, thời gian dần qua mọi người chung quanh yên tĩnh lại, mỗi người đang đắm chìm trong câu chuyện của Bạch Tiểu Thuần.

Những tộc lão thu liễm khí tức, lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, chợt bọn họ phát hiện mình trước kia quá xem thường Bạch Hạo.

Nhất là vị đại tộc lão công đường cũng biến sắc, là người đứng đầu, trong mắt hắn dường như nhìn thấy Bạch Hạo lúc nhỏ, càng nhận ra Bạch Hạo đang hồi tưởng. - Trong thế giới đó có phải có người hay không, trong mắt bọn họ, chúng ta... Là cái gì...

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần nhu hòa, trong mắt mang theo sương mù, giọng nói càng phiêu miểu.

- Ai có thể biết rõ, thế giới của chúng ta, có phải... do đại năng nào đó luyện linh vật phẩm ba mươi lần sau đó hóa thành thế giới hay không?

Những lời này làm mọi người chung quanh im lặng, sau đó có vô số người hít khí lạnh.

- Có ai biết rõ, vì sao thế gian này có luyện linh, ai biết khởi dầu của luyện linh trong thế giới này ở đâu?

- Đúng, đây chính là đáp án của ta!

Bạch Tiểu Thuần nói xong sau đó ôm quyền với đại tộc lão công đường, hắn trầm mặc không nói nhưng nội tâm hắn kích động vui sướng không nhỏ, khi hắn nói những lời này, ngay cả hắn cũng không rõ nó có ý nghĩa gì, trong thời gian nửa nén hương kia hắn đang suy nghĩ và biên câu chuyện.

Tuy hắn không hiểu, cảm thấy mình đang hù dọa người khác, càng thần bí cao xa, càng huyền diệu khó giải thích, hiệu quả sẽ càng tốt, giờ phút này hắn bình tĩnh dò xét chung quanh, nhìn thấy mọi người đang lo được lo mất.

Chung quanh thật sự quá yên tĩnh... Tất cả mọi người, kể cả tộc lão cũng ngơ ngác nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, tiêu điểm trong mắt tán loạn, nhìn bọn họ như bình tĩnh nhưng tâm thần nổ vang như sấm sét, đã bị những lời của Bạch Tiểu Thuần chấn trụ.

Bạch Tiểu Thuần tưởng tượng, bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng, cũng không biết nên dùng lời lẽ nào hình dung, ngay sau đó cũng hiểu vì sao Bạch Tiểu Thuần có thể nói ra đáp án là thế giới.

Dù sao mọi người khó tiêu hóa những tin tức này trong nhất thời nửa khắc, sau khi trôi qua mười hô hấp, bọn họ mới khôi phục lại, lúc này tiếng hít khí lạnh, tiếng nghị luận, tiếng kinh hô truyền ra xôn xao. - Phải chăng bên ngoài thiên ngoại có thể giới hay không?

- Thiên dịa của chúng ta, có lẽ thật sự là... Một pháp bảo do đại năng luyện linh ba mươi lần lưu lại.

- Trời ạ, ta nhớ tới truyền thuyết Khôi Hoàng, truyền thuyết nói rằng Khôi Hoàng đầu tiên khai thiên tích địa, vì thủ hộ tộc nhân nên chết trận.

Ngũ tiểu thư và Bạch Lôi rung động rất mạnh, Bạch Tiểu Thuần lời nói, nếu không suy nghĩ sâu xa thì không có việc gì, chỉ khi nào suy nghĩ sâu xa, càng nghĩ càng kinh hãi, ẩn ẩn cảm thấy trong lời Bạch Tiểu Thuần nói ẩn chứa bí mật của thiên địa, làm cho người ta lâm vào cảnh tượng huyền bí khó lường, tương lai vô hạn.

Nghe mọi người kinh hô, Bạch Tiểu Thuần thở ra một hơi, hắn vẫn còn thiên phú dọa người, lúc này vô cùng đắc ý, ánh mắt các tộc lão tỏa ra hào quang kỳ lạ, nhất là đại tộc lão công đường trực tiếp đứng lên, sắc mặt kích động ngửa mặt lên trời cười to. - Tốt, tốt, tốt!

Với tư cách đại tộc lão công đường, ngày bình thường uy nghiêm vô tận, lúc này hắn gật đầu tán thành, cho dù là với Bạch Tề, hắn cũng chỉ nói một chữ "Tốt"

Trước mắt hắn nói ba chữ tốt, sắc mặt kích động, từ đó có thể thấy hắn cực kỳ thưởng thức Bạch Tiểu Thuần, tất cả lọt vào mắt Bạch Tề, tâm thần hắn đau đớn giống như bị cwans xé, hai mắt đỏ rực, nắm đấm xiết chặc.

Sắc mặt hắn tái nhợt, đôi mắt mang theo sát cơ nhìn Bạch Tiểu Thuần.

- Trong tổ địa, sau khi ta lấy Thiên Nhân Hồn chính là ngày chết của ngươi.

Về phần tộc trưởng Bạch gia, ánh mắt hắn nhìn sang Bạch Tiểu Thuần mang theo phức tạp, ngay sau đó đôi mắt của hắn bị băng hàn thay thế.


Chương 595: Tổ Địa Mở Ra

- Muốn trách thì trách ngươi là thứ tử, mẫu thân ngươi ti tiện, ngươi cũng là kẻ ti tiện, không học thuận theo chính là tà đạo, ngươi cũng đáng chết như mẫu thân của ngươi. - Đây là đáp án lão phu nghe được, là đáp án lão phu tâm phục khẩu phục nhất.

- Bạch Hạo, ngươi rất tốt, phi thường tốt!

Đại tộc lão công đường cười to, lúc nhìn sang Bạch Tiểu Thuần vẫn còn mang theo tán thưởng cuồng nhiệt, nơi này đều là người Bạch gia, người nào cũng nhìn thấy đại tộc lão Bạch gia ưu ái Bạch Hạo có thừa.

Có thể tưởng tượng địa vị Bạch Hạo trong gia tộc sẽ khác trước rất lớn... Bạch Tề nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt tộc trưởng Bạch gia càng ngày càng âm lãnh, trong nội tâm nhiều người đều có suy nghĩ, đại tộc lão lại lên tiếng. - Bạch Hạo, lão phu có một tòa phủ đệ, mặc dù không tính là lớn nhất trong Bạch gia, nếu như có thể, ta muốn ban thưởng nó cho ngươi, hi vọng ngươi tu hành ngày sau tiến thêm một bước, sớm bước vào Kết Đan.

Nội tâm đại tộc lão cũng có tiếc nuối, nếu tu vi Bạch Hạo là Kết Đan, cho dù chỉ là Kết Đan sơ kỳ, hắn sẽ không chút do dự trở mặt với tộc trưởng cướp Bạch Hạo đến bên cạnh mình.

Đáng tiếc, tu vi Bạch Hạo quá yếu, chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, tuy hắn có giá trị nhưng cũng yếu đi quá nhiều, hiện tại tặng một cái phủ đệ kết thêện duyên, một phương diện khác cũng dò xét dụng ý tộc trưởng Bạch gia.

Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, cảm thấy mình cần phủ đệ cũng vô dụng, hắn đang cân nhắc nên nói thế nào, hỏi xem có thể đổi thành oan hồn hay không, vị tộc trưởng Bạch gia kia nhìn hắn với ánh mắt càng ngày càng lạnh lùng, hắn lãnh đạm cất tiếng. - Việc này cũng không nhọc đại tộc lão tốn kém, chuyện của con ta sẽ do ta an bài.

Hắn nói lời này cực kỳ kiên định, bên trong còn mang theo bất mãn, đại tộc lão công đường trầm ngâm, cũng không nói thêm lời nào.

Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu ôm quyền nói:

- Đa tạ đại tộc lão...

Sau đó hắn bình tĩnh nhìn tộc trưởng Bạch gia, nội tâm cười lạnh.

- Không cho Bạch Hạo chút chỗ tốt nào... Cũng được, ta vốn không muốn phủ đệ gì đó, ta muốn Thiên Nhân Hồn! Ngày mai tổ địa mở ra, ta muốn cho ngươi nhìn thấy ta lấy Thiên Nhân Hồn của Bạch gia thế nào. - Tế tổ chấm dứt!

Tộc trưởng Bạch gia nói lớn, trong lần tế tổ này hắn có cảm giác như đang ăn phải con ruồi, lúc này hất tay áo lên quay người hóa thành hào quang đi xa.

Đại tộc lão công đường dùng ánh mắt thâm ý nhìn bóng lưng tộc trưởng Bạch gia, âm thầm thở dài, thân phận Bạch Hạo mẫn cảm, hắn cảm thấy đáng tiếc, lúc nhìn Bạch Tiểu Thuần còn mang theo cổ vũ. - Nếu phụ thân ngươi có an bài, lão phu cũng không thể tự tiện làm chủ, Bạch Hạo, nếu sau này có nghi vấn gì trong tu hành, ngươi có thể tùy thời đến tìm lão phu giải thích nghi hoặc.

Nói xong đại tộc lão công đường cũng quay người rời đi, những tộc lão khác cũng biến mất, Bạch Tiểu Thuần nhìn thân ảnh đại tộc lão công đường, đây là một trong số ít mấy người Bạch gia làm hắn sinh ra hảo cảm. - Biết rõ Bạch Hạo là thứ tử, bị phụ thân không thích nhưng vẫn nói ra lời này, từ loại trình độ nào đó chính là một tầng bảo hộ Bạch Hạo, tâm ý đại tộc lão công đường này, Bạch Tiểu Thuần ta lĩnh thay Bạch Hạo.

Khi tế tổ chấm dứt, Bạch Tiểu Thuần quay người rời đi, lúc hắn đến không tiếng tăm gì, lúc hắn đi có nhiều ánh mắt nhìn theo, Bạch Tiểu Thuần hơi suy nghĩ một chút nhưng không quan tâm.

Hiện tại áp lực của Bạch gia đã tới khâu cuối cùng...

- Ngày mai sẽ thấy rõ tất cả.

Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hắn hóa thành hào quang bay trong đêm tối, sắc trời dần dần tối tăm, bay thẳng tới khu bắc.

Một đêm này quá nhiều người Bạch gia tộc không bình tĩnh, Bạch Hạo quật khởi làm rất nhiều người động dung, Bạch Tề tức giận, Thái phu nhân thét lên điên cuồng, tộc trưởng Bạch gia âm trầm, tất cả những việc này không ngừng xuất hiện trong tâm trí mọi người.

Nhất là ngày mai sẽ mở tổ địa, có thể nói tối nay là lúc mọi người hoàn thành tất cả chuẩn bị của mình, cũng là lần chuẩn bị cuối cùng, cho dù ngũ tiểu thư không muốn tranh đoạt cái gì, nàng vẫn đả tọa điều chỉnh trạng thái trong đêm, dù sao trong tổ địa trừ Thiên Nhân Hồn ra, nó còn có các bảo vật khác của gia tộc.

Bên trong đó có đồ vật quan trọng với nàng.

Càng không cần nói Bạch Lôi, mục tiêu của hắn chính là Thiên Nhân Hồn, hắn muốn tranh đoạt với Bạch Tề, tuy hắn hiểu hiệu quả không lớn nhưng nội tâm vẫn quyết định làm vậy.

Còn có Bạch Tề, hắn vô cùng tức giận, cũng quyết tâm chém giết Bạch Tiểu Thuần trong tổ địa, hắn đả tọa thổ nạp trong đêm, điều chỉnh trạng thái đỉnh phong của mình - Trong tổ địa chính là nơi chôn thây ngươi! Mà ngươi muốn xin buông tha tư cách cũng không được, vào cũng phải vào, không vào cũng phải vào.

Lúc này người Bạch gia đều chuẩn bị các khâu trước khi vào tổ địa, Bạch Tiểu Thuần không có nhàn rỗi, hắn nhân ban đêm và nhờ lực lượng che dấu của mặt nạ không ngừng qua lại trong Bạch gia, hắn bố trí Sát Hồn Đinh.

Hắn đã sớm chọn được các vị trí chôn giấu Sát Hồn Đinh, vào đêm trước khi tiến vào tổ địa, hắn phải bố trí tất cả Sát Hồn Đinh.

Hắn không có mở ra, chỉ chọn làm thủ đoạn của mình mà thôi, một khi cần, chỉ dùng một ý niệm có thể dẫn động Sát Hồn Đinh sụp đổ nổ tung, từ đó rung chuyển trận pháp của Bạch gia.

Đêm nay không xảy ra chuyện gì cả.

Vào lúc bắt đầu bình minh, bầu trời đen kịt không ánh sáng, chỉ qua nháy mắt là ánh sáng bao phủ các nơi, Bạch Tiểu Thuần cũng thức tỉnh, ánh mắt hắn mang theo hỏa diễm sáng rực.

Hắn bước ra khỏi gian phòng tàn phá, mặc dù hắn sống trong Bạch gia không lâu nhưng sau khi không ngừng tìm hiểu những tin tức liên quan đến Bạch Hạo, Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ về Bạch Hạo. - Bạch Hạo, nếu như ngươi có linh, biết tất cả những việc xảy ra sau khi ngươi chết, có lẽ ngươi sẽ xúc động... Mặc dù vi sư không thích giết chóc nhưng lúc này ta phải thay mặt ngươi hoàn thành việc này.

Bạch Tiểu Thuần thì thào một câu, ánh mắt nhìn gian phòng, hào quang trong mắt biến mất.

Không bao lâu, trong Bạch gia có tiếng chuông vang lên, là tổ địa mở ra.

Tiếng chuông vang lên chín lần, không ngừng truyền ra khắp chung quanh, những tộc nhân Bạch gia chuẩn bị tiến vào trong tổ địa đều bay thẳng tới vị trí bia đá trước khu vực tế tổ.

Bạch Tiểu Thuần cũng bước ra khỏi gian phòng tàn phá, hắn bước nhanh về phía trước, lúc đi tới bia đá, hắn nhìn chung quanh và phát hiện có rất nhiều người nhìn mình. - Bạch Hạo lại tới...

- Chẳng lẽ hôm qua hắn không nhìn thấy sát cơ của Bạch Tề? Nếu ta là hắn, ta sẽ xin từ bỏ lần tiến vào tổ địa hiện tại...


Chương 595: Thiên Nhân Hồn

- Muốn chết mà thôi, tiểu tạp chủng không biết lượng sức!

- Hừ, hắn muốn buông tha là buông tha hay sao?

Có mấy trăm tộc nhân đi tới tổ địa, trong đó đa số là Trúc Cơ, chỉ có hơn mười Kết Đan mà thôi, lúc này có không ít người thấp giọng nghị luận với nhau.

Bạch Tề cũng đứng trong đám người, nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần đến, nội tâm hắn sinh ra sát cơ không chút giấu diếm.

Ngũ tiểu thư và Bạch Lôi cũng đứng trong đám người, nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần dám tới nơi đây, tuy có chút kinh ngạc nhưng suy nghĩ cẩn thận cũng biết rõ việc này là hợp tình hợp lý.

Bạch Tiểu Thuần ngoảnh mặt làm ngơ với những lời lẽ nghị luận và ánh mắt khinh miệt nhìn mình, hắn làm như không nhìn thấy, nội tâm hắn vô cùng bình tĩnh, hắn chỉ chờ mong nhìn tấm bia đá mở ra.

Chờ thêm một lúc cũng có không ít người tới, hiếm có người buông tha cơ hội này, mặc dù có người tới đây chỉ quan sát tình hình mà thôi, sau khi chú ý tới Bạch Tiểu Thuần, những người này càng nghị luận nhiều hơn nữa...

Lúc tộc lão và người hai đại gia tộc cùng sứ giả Cự Quỷ Vương cũng xuất hiện, đại tộc lão công đường nhìn thấy thân ảnh Bạch Tiểu Thuần liền cau mày.

Không chờ hắn lên tiếng, tộc trưởng Bạch gia từ xa bay tới gần, sau khi đến giữa không trung hắn đảo mắt nhìn qua đám người, lúc này người chung quanh an tĩnh lại. - Quả nhiên nghịch tử đã đến.

Tộc trưởng Bạch gia nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, trong mắt hắn mang theo hàn khí lạnh buốt, lần này tộc nhân tu vi Trúc Cơ, Kết Đan tiến vào tổ địa, theo như nguyên tắc nhất định phải tiến vào tổ địa, nếu thật không muốn có thể báo cáo từ đường, nếu xin sẽ được phê chuẩn.

Trên thực tế cũng có không ít tộc nhân báo cáo từ đường xin buông tha cơ hội tiến vào tổ địa, tất cả đều được phê chuẩn, mà tộc trưởng Bạch gia cũng hạ quyết tâm, thậm chí đã hạ lệnh xuống, cho dù ai báo cáo cũng ân chuẩn, chỉ có Bạch Hạo là không được đồng ý.

Cho tới bây giờ, hắn không thu được báo cáo Bạch Hạo xin buông tha tiến vào tổ địa, mặc dù ý định của hắn thất bại nhưng khi thấy Bạch Hạo xuất hiện ở nơi này liền cười lạnh. - Bản thân ngươi muốn chết thì đừng trách ta quân pháp bất vị thân!

Tộc trưởng Bạch gia thu hồi ánh mắt, hắn nâng tay phải lên bấm niệm pháp quyết điểm vào bia đá, hắn vận dụng quyền lực tộc trưởng trực tiếp ảnh hưởng trận pháp, lúc này cửa đá nổ vang bộc phát hào quang rất mạnh, sau khi tiếng nổ biến mất, trên bia đá xuất hiện khe hở.

Khi khe hở xuất hiện, ý chí tang thương từ trong bia đá bộc phát ra ngoài, giống như tới từ viễn cổ xa xưa...

- Tổ địa mở ra, sau khi mọi người tiến vào sẽ tự đóng lạisau khi có người đạt được Thiên Nhân Hồn mới có thể mở ra, sẽ thả các ngươi ra ngoài, tất cả tạo hóa đều xem cơ duyên, trong đó cũng không phải không có nguy hiểm, Bạch gia ta thí luyện, lịch đại đều có chuyện sinh tử, biết chưa? - Lúc này không vào thì còn chờ khi nào?

Tộc trưởng Bạch gia lên tiếng.

Tổ địa Bạch gia chỉ có thể mở từ bên ngoài, mỗi một lần mở ra cần chuẩn bị rất lâu, cũng hao phí tài nguyên không nhỏ, nhất là thời gian mở ra càng lâu thì tiêu hao càng lớn.

Cho nên mỗi khi mở ra một chút sẽ cho tộc nhân tiến vào, cũng tự hành đóng cửa, nếu muốn mở ra lần nữa cần chính người bên trong đạt được Thiên Nhân Hồn, mượn nhờ lực lượng Thiên Nhân Hồn làm vật dẫn mới có thể mở tổ địa từ bên trong.

Loại biện pháp mở ra từ bên trong sẽ không tiêu hao phẩm chất của Thiên Nhân Hồn, bởi vì cái gọi là tổ địa, trên thực tế chính là bí cảnh tẩm bổ hồn thể trong Bạch gia.

Vào lúc tộc trưởng Bạch gia lên tiếng, Bạch Tề là người tiến vào đầu tiên, lại có hơn mười người bay theo sau hắn, lúc bọn họ đã tiến vào và người Bạch gia tộc khác cũng tiến vào bên trong.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần hơi sáng lên, hắn hít sâu một hơi và áp chế tâm tình, hắn biết rõ thành bại là trong lần này.

- Thành công sẽ đạt được Thiên Nhân Hồn, cũng báo thù cho Bạch Hạo...

Bạch Tiểu Thuần cắn răng một cái, bỗng nhiên hắn bay lên tiến vào trong bia đá.

Ngay sau đó mấy trăm người cùng tiến vào bên trong, lúc này khe hở trên bia đá cũng đóng lại.

Vào lúc nó khép lại mọi thứ vẫn bình thường như cũ, sau đó trên bia đá xuất hiện hình ảnh, trên hình ảnh là tình cảnh trong tổ địa.

Cũng có thể nhìn thấy ngọn núi cao nhất trong tổ địa, vị trí đỉnh núi tồn tại một đạo hào quang sáng ngời, ẩn ẩn có thể nhìn thấy trên đó là một tế đàn, trên tế đàn cung phụng một cái Thiên Nhân Hồn!

Thiên Nhân Hồn đang sinh ra hào quang hấp dẫn người khác.

Trên ngọn núi này còn có nhiều đạo hào quang khác, mỗi một hào quang chính là tạo hóa Bạch gia chuẩn bị cho tộc nhân.

Có pháp bảo, có hồn thể, có công pháp, đủ loại tài nguyên, trên ngọn núi cái gì cũng có, đều cần cơ duyên và thực lực bản thân, chỉ cần thực lực đủ mạnh có thể tùy ý đạt được tạo hóa.

Mà lại rất rõ ràng, càng là tới gần đỉnh núi, quang quầng sáng sắc thái tựu càng mãnh liệt, hiển nhiên ban thưởng chi vật phẩm chất, cũng là càng cao.

Hình ảnh này hấp dẫn rất nhiều tộc nhân khác đứng bên ngoài xem xét, bọn họ nhìn thấy dưới chân núi có từng đạo hào quang truyền tống xuất hiện, có mấy trăm người đã vào bên trong.

Bạch Tiểu Thuần hơi cảm thấy hoa mắt, bên tai nghe được tiếng nổ mạnh, lúc âm thanh này biến mất và mọi thứ khôi phục như thường, hắn ngẩng đầu nhìn chung quanh, nhìn thấy mình đang đứng trên một mảnh vỡ phân cách thiên địa.

Trong này cũng có bầu trời, cũng có mặt đất, bầu trời màu tím, mặt đất màu đen, chỉ có mặt trời màu đỏ đang tỏa ra ánh sáng lờ mờ.

Hắn nhìn sang ngọn núi kinh thiên trước mặt, nhìn thấy trên ngọn núi có vô số đạo hào quang, ngọn núi quá lớn, trên đó còn tỏa ra từng tia uy áp vô cùng kinh người.

Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, trước khi vào đây hắn đã từng tìm hiểu rất nhiều tin tức, biết rõ tổ địa có một ngọn núi nhưng hôm nay gặp được liền giật mình. - Ngọn núi này cho ta cảm giác... Dường như nó không hợp với khu vực này... Ta cảm thấy nó là vật bên ngoài đưa vào đây!

Bạch Tiểu Thuần động dung, hắn ẩn ẩn cảm thấy ngọn núi này có chút tương tự với Vẫn Kiếm Sơn từ trên trời rơi xuống năm đó.

Trong lúc quan sát, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy từng đạo hào quang trên ngọn núi, cuối cùng nhìn tế đàn tỏa ra ánh sáng kinh người trên đỉnh núi, Thông Thiên pháp nhãn trong mi tâm cũng mở ra một tia nho nhỏ, hắn quan sát đỉnh núi, hắn nhìn thấy trên tế đàn đang cung phụng một cái Thiên Nhân Hồn!!

Thiên Nhân Hồn giống như một đám đất cát, chính là Thiên Nhân thổ hồn!


- Nếu hiện tại ta tiến lên.

Bạch Tiểu Thuần kích động, sau khi nhìn kỹ liền bỏ qua suy nghĩ này, có lẽ người khác nhìn không ra, hắn dùng Thông Thiên pháp nhãn quan sát được chung quanh đỉnh núi tồn tại cấm chế.

Cấm chế này mang theo huyết khí, cần máu của người Bạch gia tộc phá vỡ, nếu dùng biện pháp khác, độ khó khi phá không nhỏ, người có nồng độ huyết mạch cao sẽ mở cấm chế càng nhanh. - Một khi ta động thủ thời gian gấp gáp, biện pháp tốt nhất chính là chờ có người phá vỡ cấm chế, sau khi bắt được Thiên Nhân Hồn, ta sẽ tiến lên cướp đoạt.

Lúc Bạch Tiểu Thuần quan sát, chung quanh xuất hiện tiếng hít thở dồn dập, có mấy trăm người tham gia tiến vào tổ địa, ánh mắt bọn họ bị hào quang bảo vật trên ngọn núi hấp dẫn ánh mắt.

Bạch Tiểu Thuần hơi suy nghĩ, hắn nhìn chung quanh, lại thấy tổ địa đã đóng kín, muốn mở ra lần nữa, trừ phi sử dụng Thiên Nhân Hồn làm dẫn, nếu không muốn mở ra từ bên ngoài cần không ít thời gian, như vậy hắn càng nắm chắc. - Không khác những gì ta suy nghĩ... Đây là trời giúp ta!

Bạch Tiểu Thuần kích động không nhỏ, ánh mắt đảo qua chung quanh.

- Trước khi ta vào tổ địa đã tìm hiểu tin tức, ta đoán tộc nhân bên ngoài cũng nhìn thấy hình ảnh trong đây. Như vậy cũng tốt, ta ra tay sẽ bị người khác phát hiện ra, như vậy dứt khoát càng làm xinh đẹp hơn một chút!

Bạch Tiểu Thuần hạ quyết tâm, đột nhiên hắn phát hiện Bạch Tề đứng cách đó không xa, hắn dẫn theo hơn mười người nhìn chằm chằm về phía mình.

Đến nơi đây, mặc dù Bạch Tiểu Thuần có không ít băn khoăn nhưng cũng là thời điểm không cần kiêng nể gì, nếu Bạch Tề đã dám trừng mình, Bạch Tiểu Thuần không thê co đầu rụt cổ, hắn cũng trừng lại đối phương.

Ánh mắt Bạch Tề xuất hiện hàn quang sáng ngời, bộ dạng không khống chế nổi, muốn lập tức diệt sát Bạch Tiểu Thuần, đột nhiên có đồng bạn bên cạnh hắn cúi đầu nói nhỏ bên tai, lúc này Bạch Tề mới nhịn xuống và cười lạnh. - Đúng vậy, lấy Thiên Nhân Hồn trọng yếu nhất, đến lúc đó Thiên Nhân Hồn trong tay, ta nắm giữ phương pháp rời khỏi nơi này, không sợ Bạch Hạo đào tẩu, hôm nay hắn đã đi vào trong này, hắn tuyệt đối không thể rời khỏi đây.

Bạch Tề hít sâu một hơi, hắn hiểu mục đích của mình là gì, hắn không muốn làm phức tạp khi chưa chiếm được Thiên Nhân Hồn, hắn quay người dẫn theo người của mình đi lên cao.

Đồng thời các tộc nhân khác có đi một mình, có tốp năm tốp ba tiến lên ngọn núi.

Lập tức Bạch Tề chủ động thu hồi ánh mắt, Bạch Tiểu Thuần hừ một tiếng, thầm nghĩ mình lớn như vậy nhưng chưa bao giờ thua trong lúc trừng mắt.

- Trừng nhiều người như vậy làm gì...

Lúc hắn ngạo nghễ muốn tiến lên ngọn núi cao, đột nhiên sau lưng hắn có giọng con gái vang lên.

- Bạch Hạo... Núi này tồn tại uy áp, không nói khó lên, một ít khu vực tồn tại nguy hiểm, mặc dù nguy này không phải lớn với mọi người, nhưng với tu vi... Trúc Cơ sơ kỳ lời nói, vẫn có nguy hiểm. - Ta chỉ đi một mình cũng có chút khó khăn, ngươi nguyện ý đi chung với ta hay không?

Người nói chuyện là ngũ tiểu thư, đôi mắt của nàng mang theo hào quang nhu hòa, nàng nhỏ giọng nói với Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần dừng bước quay đầu nhìn sang ngũ tiểu thư, chẳng những nàng từng giải vây cho hắn lúc vừa vào Bạch gia, lúc tế tổ hôm qua cũng rất ôn hòa với hắn, hiện tại còn muốn chiếu cố mình, trong lời nói còn chiếu cố tự tôn của hắn, nói chuyện rất uyển chuyển giống như đang cần người giúp đỡ.

Bạch Tiểu Thuần do dự một lúc, hắn biết rõ đối phương có hảo ý, chuyện hắn làm không tiện mang theo người khác, vào lúc đang do dự, đột nhiên hắn nghe Bạch Lôi cười hào sảng đi tới gần. - Ngũ muội thật chiếu cố Bạch Hạo, cũng phải, ta cũng gia nhập vào, Bạch Hạo, ba người chúng ta cùng đi đi.

Bạch Lôi cười ha ha, cất bước đi tới, ánh mắt chân thành giống như muốn kết giao với Bạch Hạo.

- Tam ca có thể đi cùng tiểu muội một chuyến thật tốt, mục tiêu của tam ca không phải Thiên Nhân Hồn sao?

Ngũ tiểu thư nghe vậy cười cười, nàng vốn xinh đẹp, hiện tại cười lên như trăm hoa đua nở, có phong vị khác lạ.

- Không nói Thiên Nhân Hồn, chúng ta chỉ là vật phụ gia mà thôi.

Bạch Lôi thở dài, hắn có phần không cam lòng, cũng rất phiền muộn, đêm hôm qua hắn còn hào hứng bừng bừng, sáng hôm nay hắn nghe lão tổ trong mạch hắn khuyên bảo, biết rõ Thiên Nhân Hồn đã được cấp cho Bạch Tề, Bạch Tề tiến vào Nguyên Anh sẽ luyện linh Nguyên Anh bản thân, do đó sẽ tham gia tranh đoạt tư cách người thừa kế Minh Hoàng.

Mặc dù việc này đã được quyết định nhưng tồn tại nguy cơ sinh tử, luyện linh năm lần, không ai dám cam đoan mình sẽ sống sót, Bạch Tề nguyện ý, Bạch Lôi hắn không muốn như thế, mặc dù không phục nhưng hắn chỉ có thể cười khổ mà thôi.

Trong tộc cũng tiến hành bồi thường tổn thất cho hắn mới làm hắn cân đối một ít.

Lúc hai người lên tiếng, Bạch Tiểu Thuần cũng không thể cự tuyệt, tuy hắn hiểu ý định của ngũ tiểu thư, có lẽ nàng cũng đồng tình với Bạch Hạo, còn Bạch Lôi tham gia vào, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn sang, hắn biết người này muốn tiếp xúc mình là muốn lợi dụng mình châm ngòi mâu thuẫn với Bạch Tề. - Cũng được, Bạch Tề muốn đạt được Thiên Nhân Hồn cần thời gian không ngắn, ta cũng nên hồi báo hảo ý của ngũ tiểu thư một chút.

Bạch Tiểu Thuần hơi suy nghĩ sau đó có quyết định rõ ràng.

Ba người một đườn tới gần ngọn núi, khi tới gần uy áp từ ngọn núi rất mạnh, uy áp này đè ép tu sĩ Trúc Cơ không nhỏ, chỉ có Kết Đan mới có thể bỏ qua.

Vị trí đỉnh núi có uy áp mạnh nhất Bạch Tiểu Thuần tính ra chỉ có thực lực Kết Đan hậu kỳ mới có thể bước lên đỉnh núi.

Bởi vì cân nhắc có Bạch Tiểu Thuần ở đây, Ngũ tiểu thư dùng tu vi đi lên phía trước ngăn cản uy áp, Bạch Tiểu Thuần nhìn vào trong mắt, nội tâm cảm động, hắn dứt khoát hường thụ cảm giác này.

Không bao lâu, ba người bọn họ bước tới gần ngọn núi cao, từ rất nhiều con đường tiến vào ngọn núi, tùy tiện tìm một đường núi và bước lên cao, uy áp ngọn núi bộc phát càng mạnh các tộc nhân Trúc Cơ khác đổ mồ hôi như mưa, bọn họ chậm chạp leo lên không nói, còn phải thừa nhận cấm chế cho nên bước đi rất chậm.

Bạch Tiểu Thuần nhờ Ngũ tiểu thư dẫn đường nên áp lực của hắn nhỏ hơn rất nhiều, cho dù không có Ngũ tiểu thư, Bạch Tiểu Thuần không quan tâm chút uy áp này, trong cảm nhận của hắn uy áp chỉ là một cọng lông mà thôi, đừng nói vị trí chân núi, Bạch Tiểu Thuần không quan tâm uy áp trên đỉnh núi.

Bởi vì Ngũ tiểu thư có hảo ý, Bạch Tiểu Thuần chỉ có thể giả vờ ra bộ dạng không phải đặc biệt nhẹ nhõm, bộ dạng hơi có áp lực nhưng nội tâm lại rất đau khổ. ---------------

Chương 595: Ngươi Muốn Làm Gì?

Dù sao chuyện nơi này đều bị người tổ địa nhìn thấy, Bạch Tiểu Thuần không có biện pháp, hắn chỉ có thể giả bộ, ánh mắt thường xuyên nhìn Bạch Tề trên đỉnh núi.

Nhìn Bạch Tề đi lên rất nhanh, hắn không ngừng hướng lên núi, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn chằm chằm vào đối phương và tính toán thời gian Bạch Tề lên đỉnh núi. - Hạo đệ, nghe tam ca một câu, Bạch Tề... Ngươi không nên chọc hắn.

Chú ý ánh mắt Bạch Tiểu Thuần, hai mắt Bạch Lôi tỏa sáng, lập tức lên tiếng.

- Chẳng lẽ hắn có thể giết ta hay sao?

Bạch Tiểu Thuần nhìn Bạch Lôi sau đó tức giận nói một câu.

- Hạo đệ ah, ngươi còn không rõ hay sao, Thiên Nhân Hồn lần này đã được chỉ định giao cho Bạch Tề, có thể thấy được lão thiên vị cho hắn, nếu cứ tiếp tục dây dưa, sợ rằng... Sẽ có họa sát thân. - Nghe tam ca, sau này ngươi nên tiếp xúc với đại tộc lão công đường, có lão nhân gia bảo hộ, cho dù Bạch Tề muốn động ngươi cũng phải băn khoăn thật nhiều...

Bạch Lôi nói lời thấm thía, thâm ý sâu sắc nhìn Bạch Tiểu Thuần, đáy lòng cười khẽ, cảm thấy Bạch Hạo hôm qua nói chuyện sắc bén nhưng thật ra chỉ là tiểu hài tử mà thôi.

Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, hắn làm ra bộ dạng không cam lòng, cúi đầu xuống.

Ngũ tiểu thư nghe xong liền cau mày, nghe ra lời ói của Bạch Lôi giống như quan tâm nhưng thật ra lại có ý lợi dụng mâu thuẫn giữ Bạch Hạo và Bạch Tề, nàng lại không tiện mở miệng, đáy lòng than thở, nàng cảm giác, cả Bạch gia đều làm theo ý mình, rõ ràng là người một nhà nhưng luôn nội đấu và mâu thuẫn.

Gia tộc như vậy làm cho nàng cảm thấy mệt mỏi, cũng sớm có tâm bất hòa, nội tâm của nàng vô cùng đồng cảm và đáng thương Bạch Hạo, ngày bình thường hèn mọn không nói, trước mắt hơi lộ ra chút tài năng liền bị người khác lợi dụng.

Lúc Bạch Lôi còn muốn nói tiếp, Ngũ tiểu thư than thở lên tiếng.

- Bạch Hạo, ngươi nhìn hào quang kia đi, bên trong có một cái vòng tay... Hẳn là một kiện pháp bảo thích hợp với ngươi đấy.

Ngũ tiểu thư nói xong, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần đảo qua, lập tức nhìn thấy trên đường núi có một vòng tay màu xanh lá, tuy pháp bảo rung động không mạnh nhưng thích hợp cho Trúc Cơ sơ kỳ thi triển.

Thời điểm Bạch Tiểu Thuần nhìn sang, Ngũ tiểu thư bấm niệm pháp quyết thu vòng tay màu xanh bên kia vào trong tay.

Lúc vòng tay lọt vào tay Ngũ tiểu thư, nàng nhìn sơ qua sau đó giao cho Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần cầm vòng tay, lại nhìn sang Ngũ tiểu thư, trong mắt xuất hiện một tia thần thái nhu hòa, lúc này gật đầu với nàng.

- Cảm ơn Ngũ tỷ.

- Cầm đi, cũng nên có một ít đồ vật bảo vệ mình, gia tộc này... Ngươi không nên bất cứ kẻ nào.

Ngũ tiểu thư mở miệng, trong thần sắc có chút phiền muộn sau đó lắc đầu tiến lên phía trước.

Bạch Lôi cau mày, hắn làm sao không biết Ngũ muội cố ý cắt lời hắn chứ, hắn đã có chút không vui, lại nghĩ tới thân phận siêu nhiên của Ngũ muội trong gia tộc, rõ ràng cho thấy nàng sẽ bị gả ra ngoài, ngày sau địa vị trong gia tộc không tầm thường, lúc này mới bỏ qua chút tâm tình không vui, hắn lại làm như không có việc gì, cứ tiếp tục cười nói.

Ngũ tiểu thư cảm xúc không cao, nàng chỉ nói vài câu với Bạch Lôi sau đó tiếp tục têến lên, chỉ cần nhìn thấy đồ vật thích hợp Trúc Cơ, cho dù là pháp bảo hay vật phẩm khác đều đưa cho Bạch Tiểu Thuần.

Mấy canh giờ sau, Bạch Tiểu Thuần đã cầm được bảy tám kiện pháp bảo, thậm chí cũng có hơn cả ngàn oan hồn, cũng có một ít hồn dược.

Những hành động này càng làm Bạch Tiểu Thuần cảm động, lúc nhìn sang Ngũ tiểu thư, người này có thể nói là người thứ hai được hắn tán thành trong Bạch gia, trọng yếu nhất, hắn nhận ra Ngũ tiểu thư không có sở cầu gì với mình, đơn thuần xem mình là tộc nhân, càng chiếu cố đệ đệ mà thôi.

Hắn cũng nhìn ra trên ngọn núi có không ít thứ Ngũ tiểu thư khát vọng, đáng tiếc tu vi của nàng không đủ nên không đạt được.

Mặc dù Bạch Lôi cũng ra tay mấy lần nhưng chỉ lấy những thứ mình nhìn trúng, mặt dù có thu hoạch nhưng cảm xúc không tốt, vê sau cũng ra tay vài lấn lấy mấy viên hồn dược cho Bạch Tiểu Thuần.

Cầm những vật phẩm trong tay, Bạch Tiểu Thuần trầm mặc không nói, hắn đi theo hai người chừng nửa giờ, bọn họ đã tới giữa sườn núi, cũng chính vào lúc này Bạch Tề đã tiếp cận đỉnh núi, trên đường hắn đi không gặp chút trở ngại nào, cả đoạn đường vô cùng thông suốt. - Thiên Nhân Hồn là của ta, dĩ nhiên là của ta!

Bạch Tề hít sâu một hơi, sở dĩ hắn thuận lợi như vậy là bởi vì trước khi tới đây hắn biết con đường này đã bị phá hết cấm chế, cũng là Bạch phụ chỉ dẫn cho hắn, hắn cứ dựa theo con đường này đi lên nên không tổn hao tu vi, bộ dạng nhẹ nhõm. .

Lúc đứng trên đỉnh núi, thậm chí hắn đã nhìn thấy tế đàn và Thiên Nhân thổ hồn trên đó, trong sự kích động, Bạch Tề vô cùng chờ mong, hắn thu hồi ánh mắt, bởi vì hắn còn một cửa ải cuối cùng phải vượt qua, đó là cấm chế.

Sau khi làm xong hắn bước lên tế đàn lấy Thiên Nhân Hồn!

- Chỉ còn một tâng cấm chế, cũng là cấm chế mạnh nhất, cần huyết mạch Bạch gia mới có thể mở ra, huyết mạch càng tinh thuần tốc độ mở ra càng nhanh... Cũng may ta đã có chuẩn bị. - Chờ ta lấy được Thiên Nhân Hồn, ta sẽ đi giết Bạch Hạo!

Bạch Tề cười lạnh, hắn cắt vỡ ngón tay, dùng máu của mình chạm vào cấm chế, cũng lấy một bình ngọc trong túi trữ vật ra ngoài, hắn bóp nát bình ngọc, trong bình ngọc có một giọt máu tươi.

Giọt máu này đến từ Thiên Nhân lão tổ, dùng huyết mạch tinh thâần của Thiên Nhân lão tổ càng dễ dàng mở cấm chế.

Thời điểm Bạch Tề dến đỉnh núi, lúc hắn mở cấm chế đã có không ít tộc nhân nhìn thấy, liên tục phức tạp cảm thán, nội tâm chua xót, ghen ghét không ít nhưng không có biện pháp nào.

Bên ngoài tổ địa, lúc này không ít tộc nhân Bạch gia đứng ngoài bia đá nhìn thấy cảnh này, tộc trưởng Bạch gia vui vẻ ra mặt, các tộc lão hờ hững, hiển nhiên đã đạt thành nhận thức chung, biết rõ thí luyện lần này chỉ là một bước thủ tục mà thôi.

Cho dù Thái phu nhân bị bắt giữ cũng đứng trong đám người, nàng dùng ánh mắt kích động nhìn bia đá.

Bạch Tề đang làm gì đều bị Bạch Tiểu Thuần lưu ý, lúc hắn nhìn thấy Bạch Tề dùng huyết mạch mở cấm chế, hắn dừng bước nhìn sang, ánh mắt vô cùng thâm thúy. - Ngũ tỷ, cám ơn ngươi chiếu cố ta, ta không có biện pháp hồi báo, nếu như mang một nửa đồ vật trên ngọn núi này cho ngươi, chỉ sợ sẽ hại ngươi, ngươi nói, ngươi muốn cái gì... Chỉ cần ta có sẽ cho ngươi. ---------------

Chương 595: Ngươi Dám Muốn, Ta Dám Cho

Bạch Tiểu Thuần quay đầu nhìn sang Ngũ tiểu thư, khí thế trên người hắn không ngừng tăng lên, ánh mắt hắn không còn ảm đạm nữa, mà là vô cùng sáng chói mắt, mặc dù thân thể hắn vẫn như lúc trước nhưng lại cho người ta cảm giác hắn cao lớn hơn nhiều.

Hắn đứng ở nơi đó giống như có thể dẫn động thiên địa, ngọn núi dưới chân hắn trở nên thấp bé, hư vô chung quanh hắn vặn vẹo giống như hang động tối tăm thôn phệ tất cả.

Tất cả cải biến quá nhanh, nhanh đến mức không kịp phản ứng, cho dù Ngũ tiểu thư và Bạch Lôi cũng sững sờ.

- Ngươi...

Đôi mắt Bạch Lôi co rút lại, trái tim đập nhanh hơn trước, Bạch Tiểu Thuần cho hắn cảm giác uy nghiêm giống như đại tộc lão, thậm chí tâm thần hắn còn rung động rất mạnh, nhất là ánh mắt đối phương làm Bạch Lôi sợ hãi.

Ngũ tiểu thư dừng hô hấp, mở to mắt ngơ ngác nhìn Bạch Tiểu Thuần, nàng sững sốt khi nghe hắn nói.

- Ngũ tỷ, ngươi muốn cái gì?

Bạch Tiểu Thuần nhìn Ngũ tiểu thư, lại hỏi lần nữa.

Ngũ tiểu thư lại hít thở dồn dập, dường như nàng hiểu ra chuyện gì đó, thân thể hơi run rẩy, ánh mắt mang theo hào quang sáng ngời, nàng cười nói:

- Ngươi nói, có thể mang phân nửa vật phẩm trên ngọn núi cho ta, ngươi dám cầm... Vì cái gì ta không dám muốn?

- Tốt!

Bạch Tiểu Thuần nghe xong liền hiểu ý Ngũ tiểu thư, hắn cười lớn.

Vào lúc này trên ngọn núi không có ai nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần biến hóa, bọn họ đều bị hành động của Bạch Tề hấp dẫn, nhìn thấy Bạch Tề đang bài trừ cấm chế trên đỉnh núi, đại da số người Bạch gia đều có tâm tình khác nhau, có người phức tạp, hâm mộ, ghen ghét, bất đắc dĩ và bất công. - Hiện tại làm gì có công bằng đáng nói.

- Đúng vậy, cho dù Bạch Tề là thiên kiêu, cho dù tu vi Kết Đan Đại viên mãn nhưng tại sao hắn có thể thuận lợi tiến lên đỉnh núi nhanh như vậy?

- Hừ, trước kia ta quan sát nhiều lần, Bạch Tề không chạm qua cấm chế nào trên đường, dường như sớm biết như vậy cho nên đi đường rất thuận lợi.

- chẳng lẽ mọi người còn không rõ sao, lần mở tổ địa này là vì Bạch Lôi thôi, không cho kẻ khác tranh đoạt với Bạch Tề, chắc chắn Bạch Tề sẽ đạt được Thiên Nhân Hồn, dùng Thiên Nhân Hồn đổi Ngũ Hành Thiên Thú Hồn để Kết Anh!!

Người Bạch gia trên ngọn núi tức giận bất bình, người bất bình phần lớn đều là chi thứ, đám người thuộc chủ mạch lại đắc chí vừa lòng, nghe người chung quanh nghị luận liền quát tháo. - Bạch Tề là kỳ lân tử Bạch gia chúng ta, hắn đạt được Thiên Nhân Hồn là chuyện thiên kinh địa nghĩa!

Những ngôn luận như thế truyền ra khắp ngọn núi, những tộc nhân Bạch gia bên ngoài bia đá cũng có cảm giác tâm tình không thăng bằng.

Lúc này bọn họ không quan tâm Bạch Tiểu Thuần biến hóa, vào lúc này cả tổ địa đều bị Bạch Tề hấp dẫn lực chú ý, hào quang sáng ngời vô hạn, ánh mắt mọi người đều tập trung vào một người.

Nhìn thấy Bạch Tề dựa vào huyết mạch phá cấm chế trên ngọn núi, bên ngoài cửa đá cũng có nhiều ngôn luận khác nhau...

- Quả nhiên là Bạch Tề...

- Trước kia ta vẫn suy đoán, lúc này nhất định là Bạch Tề, nhưng có thể mở tổ địa cũng làm chúng ta không nói được lời nào.

- Tuy ta có dự định, trên thực tế không phải người khác không có khả năng đạt được, chỉ có điều không ai có ưu thế như Bạch Tề.

Vào lúc mọi người bên ngoài thấp giọng bàn bạc với nhau, những tộc lão đều không lên tiếng, mọi chuyện đều nằm trong dự liệu của bọn họ, cho dù đại tộc lão công đường và hình đường đều như vậy.

Lão tổ quyết định, không cho phép bọn họ phản bác, mà Bạch Tề đúng là người nổi danh nhất trong thế hệ trẻ Bạch gia.

So với bọn họ, người kích động nhất bên ngoài cửa đá chính là Thái phu nhân, thân thể nàng run rẩy, bởi vì kích động nên hít thở dồn dập, càng hân hoan nhìn Bạch Tề trong hình ảnh. - Tề nhi nhà ta chính là kỳ lân tử của Bạch gia, Thiên Nhân Hồn cũng được chuẩn bị cho hắn.

- Bạch Hạo tiểu tạp chủng, dám tranh phong với Tề nhi của ta, hắn có tư cách gì, tất cả mọi thứ của hắn đều chuẩn bị cho Tề nhi, chỉ là cầm bút ký cảm ngộ của hắn mà thôi, chẳng qua muốn hắn chết cho xong chuyện, hắn lại không thuận theo, không ngờ dám phản kháng. - Lại chờ một lát, sau khi Tề nhi cầm Thiên Nhân Hồn sẽ giết tiểu tạp chủng kia!

Thái phu nhân cười lớn, lúc này tâm tình vui sướng đến mức tận cùng.

Sắc mặt tộc trưởng Bạch gia không còn âm trầm, hắn vô cùng vui vẻ, ánh mắt nhìn lên người Bạch Tề mang theo ôn hòa và tự hào.

Hắn chờ cảnh tượng này quá lâu rồi, Bạch Tề không ngừng nếm thử phá vỡ cấm chế trên đỉnh núi, đột nhiên... Trong đám người bên ngoài tổ địa nhìn vào một góc trong hình ảnh trên bia đá, đó là vị trí của Bạch Tiểu Thuần, trên người hắn bộc phát khí thế kinh thiên động địa.

Khí thế bộc phát cũng làm hình ảnh trên bia đá vặn vẹo, dường như phải thừa nhận lực lượng cường đại quấy nhiễu thiên địa, muốn phóng thích lên trời, lúc này tất cả mọi người bên ngoài rung động, sắc mặt biến hóa. - Đó là...

- Bạch Hạo!

- Chuyện gì xảy ra, Bạch Hạo đang làm gì?

Trong tiếng kinh hô, lúc này có không ít tộc nhân mở to mắt ra nhìn, những tộc lão sững sờ, Thái phu nhân cũng tốt, tộc trưởng Bạch gia cũng được, bọn họ không tự chủ đều nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần!

Vào lúc này Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười to, hắn nói với Ngũ tiểu thư.

- Ngũ tỷ, ngươi dám muốn, ta dám cho!

Bạch Tiểu Thuần cười lớn, hắn phát hiện Ngũ tiểu thư nhìn như nhu nhược nhưng trong thực chất lại tồn tại cứng cỏi và tự tin.

Hơn phân nửa bảo vật trên đỉnh núi, một khi đạt được, muốn bảo trụ cũng không dễ dàng, Bạch Tiểu Thuần cũng tin tưởng, Ngũ tiểu thư nhìn ra cái gì, nếu như đối phương có tự tin như vậy, nếu như thế... Nàng dã lên tiếng, Bạch Tiểu Thuần không thể không đồng ý.

Vào lúc cười to, tóc Bạch Tiểu Thuần không gió mà bay, vào lúc này tu vi không ngừng bộc phát dữ dội, từ Trúc Cơ sơ kỳ đột phá trung kỳ, hậu kỳ, đại viên mãn, sau đó lại đột phá... Khí thế biến đổi, trở thành Kết Đan, khí thế của hắn bạo phát như xuyên phá bầu trời.

Chung quanh hắn hình thành phong bạo, trong chớp mắt phong bạo càn quét không gian, thậm chí khí thế tăng mạnh không cách nào hình dung nổi, hư vô nổ vang, tất cả người Bạch gia trên đỉnh núi đều kinh hô. - Này... Này...

- Trời ạ, xảy ra chuyện gì?



Crypto.com Exchange

Chương (1-1592)