Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 226

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 226: Đấu hồn Thần Xạ tự bạo đáng sợ
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đoàn mã tặc đều không muốn xảy ra nhiều xung đột với Lôi Địch. Người thủ hộ một thành thị luôn sẽ có chút thực lực, huống chi bên cạnh còn mang theo Chiến Sĩ Công Hội Chiến Sĩ Vĩnh Lưu thành? Công kích Lôi Địch tương đương tuyên chiến với Chiến Sĩ Công Hội Chiến Sĩ, sẽ biến thành cuộc quyết đấu giữa thế lực và thế lực.

Quan trọng nhất là theo tình báo các đoàn mã tặc trao đổi, Ám bộ từ hoàng tộc Lộ Tây Pháp mới đến đang tới gần Thanh Tuyền sơn, hai lực lượng này va chạm với nhau, ở gần lỡ như bị liên lụy thì rất có thể sẽ đắc tội Hồng Lưu Chiến Bảo hoặc Ám bộ Ma tộc.

Không có ích lợi đầy đủ thì đoàn mã tặc sẽ không ngu đắc tội thế lực nào, chỉ cần có đủ lợi ích thì dù gia nhập một phe tạm thời trở thành hỗ trợ cho quân chính quy tác chiến cũng không phải là chuyện gì kỳ lạ.

- Trước mắt là Thanh Tuyền sơn.

Đoạn Phong Bất Nhị quất roi ngựa chỉ hướng dãy núi xanh mượt trước mắt.

Càn Kình gicụ chiến mã dẫn đầu xông hướng Thanh Tuyền sơn. Trong thời gian này Càn Kình thường cưỡi ngựa, tuy không có kỹ thuật cưỡi ưu tú nhưng coi như hiểu cách xóc nảy.

Càng tới gần Thanh Tuyền sơn càng cảm giác tình huống có điều không đúng. Trên núi có sát khí rất mạnh hòa cùng nhau.

- Càn Kình.

Đoạn Phong Bất Nhị giục ngựa đuổi theo, nhỏ giọng nói:

- Hình như mặt trên có chút vấn đề.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Giữa sườn núi Thanh Tuyền sơn có khói bụi màu vàng nhạt bốc lên trời. Càn Kình trợn to mắt nhìn hai cây tùng trong rừng cây chậm rãi ngã xuống.

- Có người đang chiến đấu.

Càn Kình cưỡi ngựa đến dưới chân núi, leo xuống, vẫy tay lấy Xạ Nguyệt Cung ra khỏi đấu giới. Một tay Càn Kình cầm tên, khom lưng chạy nhanh lên núi.

Càn Kình nói:

- Đi xem một chút.

Đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc liếc nhau, đè nén đấu khí nhanh chóng theo sau lưng Càn Kình leo lên núi. Càng tới gần sườn núi càng nghe tiếng kim loại va chạm, cây cối gãy.

Đấu khí mạnh mẽ dù cách một khoảng thì Càn Kình vẫn cảm thấy lưng lạnh toát. Thực lực như vậy không phải Ám bộ nhị tinh sánh bằng được, so với Ám bộ nhị tinh hôm Càn Kình kịch chiến trong Ma tộc thì hai bên đang chiến đấu trên núi cường đại hơn rất nhiều.

Lại là tiếng va chạm kim loại chói tai đua nhau vang lên. Càn Kình bỗng ngừng bước, nhìn chiến trường kịch liệt hơn trăm thước. Càn Kình không dám đi tới nửa bước.

Bản năng. Huấn luyện phán đoán nguy hiểm trong Tứ Quý sơn cốc, Vô Tận thế giới cho Càn Kình biết nếu tiến tới một bước nữa sẽ bị người đang chiến đấu hoặc quan sát cuộc chiến phát hiện ra.

Càn Kình từ xa nhìn ra một trong hai bóng người chính là người thủ hộ Áo Khắc Lan, Lôi Địch nhiều ngày không gặp.

Đấu binh Thiên Lô trong tay, đấu khí dâng trào hùng hồn như sóng triều, ngoài người bốc hơi mắt thường trông thấy. Tóc dài theo đấu khí bùng nổ bay lên như gợn sóng, khí thế cường đại bao phủ cả Thanh Tuyền sơn.

Càn Kình dời ánh mắt hướng đối thủ của Lôi Địch, kiềm không được nhướng đuôi mày. Ám bộ, năm sao, Ám bộ ngũ tinh!

Nhuyễn giáp Ám bộ màu đen, hai tay cầm cây gậy không biết nên xem là cột hay gậy.

Thân thể vạm vỡ toát ra cảm giác lực lượng đáng sợ, đấu khí bốc hơi như khối sắt đè người, chỉ đứng đó đã tạo áp lực vô hạn.

Ma võ sĩ huyết mạch! Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma! Càn Kình bình tĩnh quan sát Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma lần thứ hai gặp, mạnh hơn Ni Lạp kia! Thực lực không chỉ mạnh gấp đôi, gấp ba. Nếu hôm đó do Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma này dẫn đội thì Càn Kình không có khả năng cứu Thiết Khắc.

- Nhân loại, ngươi mạnh hơn ta tưởng tượng nhiều.

Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma ưỡn ngực, nói:

- Hèn chi giết được thành viên Ám bộ của ta. Mới rồi chưa phải là toàn bộ lực lượng của ngươi đúng không? Hãy lấy ra tất cả lực lượng của ngươi, ta cho ngươi cái chết Chiến Sĩ vinh dự.

- Ma võ sĩ huyết mạch?

Mắt Lôi Địch lóe tia chán ghét. Nói:

- Ta ghét nhất là Chiến Sĩ huyết mạch, Ma võ sĩ huyết mạch.

- Lấy ra tất cả lực lượng của ngươi đi!

Hai tay Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma nắm chặt, làn da lại biến đổi, đấu khí tăng mạnh:

- A a a a... Hỡi lực lượng huyết mạch tứ giai, thức tỉnh đi!

Trong phút chốc Càn Kình cảm giác rõ ràng đấu khí trên người Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma sinh ra biến chất kinh người. Những đấu khí dường như không chỉ là đấu khí, chúng nó nhảy nhót như sinh mệnh sống.

- Hỡi Ma võ sĩ huyết mạch kiêu ngạo, hãy bỏ xuống tự hào vô vị của ngươi đi! Đấu hồn không phải lực lượng của riêng những gia tộc huyết mạch các ngươi!

Ngón tay Lôi Địch nhẹ vuốt kiếm phong, nhàn nhã nói:

- Chiến Sĩ bình thường chúng ta không có lực lượng huyết mạch lại cần cảm ngộ, hiểu cái gì gọi là đấu hồn mới thật sự có được nó.

Lôi Địch bỗng mở mắt ra, tia sáng chợt lóe như có tia chớp giáng xuống rừng cây. Đấu khí trên người Lôi Địch nhanh chóng biến hóa, từng tơ đấu khí trắng biến thành màu đỏ, tựa như ngọn lửa trào ra khỏi người nhảy múa.

- Đấu hồn!

Đấu hồn?

Lần đầu tiên Càn Kình nghe cái tên quái dị này. Càn Kình nhìn đấu khí trên người Lôi Địch, nhíu mày. Những đấu khí này như là sống, rốt cuộc cái gì là đấu hồn?

- Đấu khí thuộc tính?

Mắt Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma xoay tròn, nói:

- Quả nhiên, ngươi cũng luyện thành đấu hồn! Hơn nữa còn là đấu hồn loại hỏa diễm. Nhưng trước cường giả lực lượng huyết mạch chúng ta thì Chiến Sĩ bình thường vĩnh viễn chỉ là kẻ đáng thương! Hãy để Ni Duy Luân ta dùng đấu hồn Cự Ma đập nát đấu hồn lọa hỏa diễm không thuần của ngươi, đưa ngươi trở về Tinh Thần đi!

Đấu hồn? Rốt cuộc cái gì là đấu hồn? Tại sao trong biến đổi vừa rồi lượng đấu khí không tăng trưởng nhiều nhưng lực lượng hoàn toàn khác hẳn? Càn Kình nhíu mày suy tư. Học viện sẽ không dạy về thực lực cảnh giới Chiến Sĩ, bao gồm trong bút ký của các cường giả trong gia tộc cũng ít khi nhắc đến.

- Hỡi Hỏa Lang, hãy gầm rống đi!

Đấu binh Thiên Lô trong tay Lôi Địch tràn ngập luồng sáng đỏ cỡ một thước, cỏ xanh dưới chân gã tàn héo ngay, như bị nhiệt độ cao đốt cháy. Bóng sáng hóa thành vệt đỏ ra tay trước, đó là Lôi Địch giẫm xuống đất, lực lượng bay vọt ra kéo theo đất và cỏ xanh bắn lên trời.

- Hỡi Cự Ma, hãy thức tỉnh!

Đấu khí trong người Ni Duy Luân tăng vọt tổ thành thứgiống như Cự Ma trong truyền thuyết, uy nhiếp khổng lồ khiến thành viên Ám bộ sau lưng gã liên tục thụt lùi.

Cơ hội! Đấu khí Hàng Ma cửu chiến bùng nổ với tốc độ cao nhất trong người Càn Kình. Giờ phút này, không phải cách đấu khí tăng lên mà đơn thuần là hết sức bùng nổ. Không có thời gian tăng lên đấu khí, một khi đấu khí bùng nổ là sẽ bị người phát hiện ra.

Hàng Ma cửu chiến! Đấu khí trong Một trăm lẻ tám đấu khiếu với tốc độ ba ngàn tám trăm chuyển điên cuồng chuyển động, tất cả rót vào Xạ Nguyệt Cung trong tay Càn Kình. Đấu khí làm ánh sáng Xạ Nguyệt Cung chói lòa hơn, như Càn Kình không phải đang cầm cây cung mà là mặt trăng thật sự.

Cài tên, kéo cung, tỏa định, bắn tên! Bốn trình tự hoàn thành trong chớp mắt.

*****

Mũi Xạ Nguyệt Tiễn tỏa sáng rực rỡ rời khỏi dây cung, nó dán sát thảm cỏ bay ra ngoài. Cỏ xanh biếc bị khí lưu xoay tròn xé rách tung tóe, tên đi qua đâu là phía đuôi có cây gậy xanh dài theo sau như có thanh xà trườn trong bụi cỏ.

- Gia tộc Thần Xạ?

Da đầu Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma tê dại. Mũi tên đến quá đột ngột, thế quá hung mãnh, khi tên bay ra thì tên đã đến trước mặt. Khoảng cách trăm thước đối với Cung Tiễn Thủ không xem như khoảng cách.

Nhưng tại sao có người đến gần cự ly trăm thước? 68 Ni Duy Luân không thể hiểu nổi. Khoảnh khắc Cung Tiễn Thủ bùng nổ đấu khí chỉ là Hàng Ma cửu chiến, lẽ ra khoảng cách trăm thước rất dễ phát hiện ra hắn mới đúng, tại sao không bị phát hiện? Chỉ có Cung Tiễn Thủ gia tộc huyết mạch Thần Xạ Chân Sách hoàng triều mới có năng lực tiềm hành như vậy. Không lẽ Cung Tiễn Thủ này thuộc gia tộc huyết mạch Thần Xạ?

Không có bao nhiêu thời gian cho Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân suy nghĩ, mũi tên bắn hướng cổ chân gã. Tiễn phong lạnh lẽo toát ra vô tận túc sát, dù có đấu hồn hộ thể cũng không dám tùy tiện đỡ một mũi tên này. Đó là mũi tên đấu binh, trừ phi có công cụ bao bọc cổ chân đẳng cấp đấu binh nếu không thì sẽ bị bắn thủng.

Trong phút chỉ mành treo chuông, Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân nâng chân phải lên, cổ chân trái chuyển động xông tới trước, cầm gậy sắt chống lên trên tránh thoát tên của Càn Kình và đấu binh Thiên Lô của Lôi Địch che chắn.

Mấy thành viên Ám bộ cũng phát hiện ra Càn Kình, đao kiếm chém hướng hắn.

Hỡi lực lượng huyết mạch Cửu Đầu Xà hãy thức tỉnh đi! Đoạn Phong Bất Nhị hất Bất Nhị thương lắc người che trước mặt Càn Kình. Phần Đồ Cuồng Ca nắm Trảm Mã Đao đứng bên kia người Càn Kình.

Càn Kình nhìn phản ứng của Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân, cười nhạt:

- Muốn chết!

Mũi tên dán mặt đất bỗng xoay bảy mươi lăm độ lên trên, bắn hướng nách Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân.

Đây là!

Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân giật nảy mình, con ngươi co rút cỡ đầu kim, lòng thầm hét to: Biến Huyễn Tiễn! Là Biến Huyễn Tiễn của gia tộc huyết mạch Thần Xạ, hắn mới bao nhiêu tuổi?

Vù vù vù vù vù!

Vù vù vù vù vù!

Càn Kình giơ tay lên tên bay ra, ba mũi Liên Châu tiễn tỏa định các chỗ hiểm của Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân.

Chưa tránh được Biến Huyễn Tiễn lại có ba mũi tên đến. Chân trái Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân lại xoay, bị phân tâm nhiều. Kiếm đấu binh Thiên Lô của Lôi Địch đã đến... Ngực Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân.

Phập!

Trường kiếm đâm vào người, sau lưng Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân nổ một lỗ máu to, vô số thịt vụn phun ra từ lỗ máu, con mắt to oán hận trừng Lôi Địch. Một bàn tay to thô ráp chộp kiếm phong đấu binh Thiên Lô, máu từ lòng bàn tay chảy xuống.

- Ta không phục...

Thân thể Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân chậm rãi ngã ra sau:

- Chiến Sĩ nhân loại, ta không chết trong tay ngươi... Ta chết trong tay Cung Tiễn Thủ... Nếu không...

Thân thể Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân đập mạnh xuống đất, tròng mắt to không nhắm lại, không cam lòng, giận dữ lấp đầy con ngươi.

- Nếu không thì ngươi vẫn chết.

Lôi Địch rút trường kiếm về cất vào vỏ, lạnh nhạt nói:

- Ngươi chỉ luyện ra đấu hồn chứ không luyện đấu hồn phụ thể, làm sao thắng được ta?

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Trong không khí lại vang tiếng dây Xạ Nguyệt Cung rung. Ma võ sĩ Ám bộ thấy tên bay đến vội tránh né, Hồng Lưu Thập Chiến nắm thời cơ đuổi theo ngay.

Lôi Địch giương mắt nhìn Càn Kình, ngây ra, vẻ mặt cao ngạo tan rã thay vào đó là nụ cười.

Lôi Địch mỉm cười nói:

- Tiểu tử, ngươi làm ta tìm thật khổ.

- Không thắng, rút!

Một Ma võ sĩ trong Ám bộ bỗng hét to, gần mười thành viên Ma võ sĩ Ám bộ không dây dưa với Hồng Lưu Thập Chiến lập tức rút đi các hướng.

- Muốn đi?

Càn Kình cầm tên cài trên dây cung, nhắm vào Ám bộ nhất tinh. Thành viên Ám bộ là quân đội bí mật tư nhân của hoàng tộc Ma tộc, bất cứ cái đầu ma nào đều đáng giá. Nhiều người suốt đời chưa chắc được thấy thành viên Ám bộ Ma tộc, hôm nay Càn Kình đã thấy làm sao chịu để chúng chạy hết?

Ám bộ nhất tinh quay người, trường kiếm hất tên đi, cánh tay tê rần. Uy lực mũi tên quá mạnh, thân kiếm nứt một cái khe.

Hồng Lưu Thập Chiến vội nhào lên. Dưới mặt nạ đen của Ám bộ nhất tinh một đôi mắt lóe tia tàn ác, hai bàn tay chạm vào nhau.

Hồng Lưu Thập Chiến vội khựng người lùi ra sau, nghe Ma võ sĩ nhất tinh rống to:

- Bạo!

Bùm!

Thân thể Ma võ sĩ nhất tinh nổ tung, lực lượng mạnh mẽ bắn bốn phía dấy lên kình phong. Bán kinh ba thước vị trí Ma võ sĩ nhất tinh đứng không có một cọng cỏ, toàn bố khét đen.

Càn Kình hút ngụm khí lạnh, thật là lực lượng nổ kinh người. Không ngờ Ám bộ có thủ đoạn đặc biệt cùng người chết chung! Nếu không phải Chiến Sĩ Hồng Lưu Thập Chiến lùi nhanh thì không chết cũng trọng thương, có hồi phục chưa chắc sẽ trở về thực lực đỉnh cao.

- Bạo Thân Khí của Ám bộ.

Thiết Khắc lạnh nhạt nói:

- Đây là Phù Văn Sư dưới tay Ma Hoàng chế tạo ra Phù Văn Khí đặc biệt, mới vì tài liệu đặc biệt nên không thể sản xuất nhiều.

- Đúng vậy.

Càn Kình nhìn phạm vi nổ hủy diệt tất cả, nói:

- Nếu thứ này sản xuất đại trà thì Chân Sách hoàng triều sẽ bị diệt.

- Hắc Long Vệ của Chân Sách hoàng triều...

Thiết Khắc nói một câu nhiều nhất trong hai mươi mấy ngày họ gặp nhau:

- Nghe nói cũng có thứ cùng loại nhưng gọi là Long Bạo Hoàn.

- Tiểu tử, ngươi làm ta tìm mệt quá!

Lôi Địch một đấm đập ngực Càn Kình, nói:

- Ngươi dám nhận nhiệm vu jnguy hiểm như vậy.

Càn Kình xoa ngực bị Lôi Địch đánh đau, cười nói:

- Thì còn sống đây.

- May là ngươi sống!

Lôi Địch giơ tay kẹp cổ Càn Kình, nói:

- Ta đây còn không muốn đi vào Ma tộc vậy mà ngươi đi.

Càn Kình cười khổ, đứng im cho cường giả trưởng bối Lôi Địch trút giận.

- Nhưng mấy tên vừa rồi của ngươi thật đẹp.

Lôi Địch tặc lưỡi khen nói:

- Nói thật là những Cung Tiễn Thủ chưa mở ra lực lượng huyết mạch của gia tộc huyết mạch Thần Xạ không ai là đối thủ với ngươi về thuật bắn.

Càn Kình rút đầu khỏi cánh tay Lôi Địch, hỏi:

- Vậy còn những người mở ra huyết mạch?

- Như thế nào?

Lôi Địch nhìn Càn Kình, hỏi lại:

- Ngươi muốn so với Cung Tiễn Thủ mở ra huyết mạch Thần Xạ?

Càn Kình nhìn Càn Kình, nói:

- Người không muốn so với Chiến Sĩ huyết mạch sao?

- Hèn chi ta nhìn trúng ngươi.

Lôi Địch vỗ mạnh lưng Càn Kình kêu thùng thùng, nói:

- Thì ra ta nhìn thấy cái bóng lúc còn trẻ trên người ngươi, hoặc nên nói ta thấy cái bóng còn trẻ đã không tồn tại từ người ngươi. Nhưng ngươi hãy nhớ rằng...

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)