← Ch.0710 | Ch.0712 → |
"Thiếu chủ, Hồn Hoàng là nhân tố trọng yếu nhất trong thế giới nhân loại, Linh nguyên vốn là tài sản dành cho những người cấp bậc này, một cái Linh nguyên cấp thấp nhất sẽ cho ra sản lượng đủ để nuôi sống một con Hồn sủng chuẩn đế hoàng. Thiếu chủ có thể tranh thủ chuyến đi này thu thập tài nguyên bên trong Tây giới, dựa theo ta đoán chừng, sản lượng linh của Tây giới hẳn là 100/tháng. Thậm chí còn có vài mỏ Linh nguyên chưa khai phá. Nếu như may mắn tìm thấy thì thiếu chủ phát tài to rồi."
Ly lão nhi chậm rãi nói.
"Chỉ có 100 linh? Đổi thành kim tệ chẳng phải là một giới sản lượng hàng tháng chỉ khoảng mười tỷ?"
Sở Mộ ngạc nhiên hỏi.
"Thiếu chủ, đại nhân ngài muốn lão nhân gia ta nói bao nhiêu lần đây? Trên đời này không có thằng ngu nào dùng 1 linh đổi thành 100 triệu kim tệ cả. Về bản chất, linh không thể đánh đồng với kim tệ, hai thứ này hoàn toàn không cùng một cấp bậc. Hơn nữa, hiện tại Linh nguyên rất khan hiếm, rảo mắt nhìn khắp đại lục tai nạn triền miên, vì thế lực lượng cấp đế hoàng càng lúc càng trọng yếu. Đoán chừng mấy năm sau này, dùng một tỷ kim tệ đổi 1 linh cũng có Hồn Hoàng nguyện ý.
"Giá trị của linh dao động với tần số vô cùng lợi hại, mà liên quan trực tiếp nhất chính là thiên tai, 1 linh đổi 100 triệu kim tệ là mức giá thấp nhất của thời bình mà thôi."
Ly lão nhi nói.
"Được rồi, mặc dù trong túi ta bây giờ có 1000 linh tạm đủ chi tiêu, nhưng tài sản cố định vẫn phải tìm thêm, tránh cho sau này số lượng Hồn sủng đế hoàng gia tăng sẽ chịu không nổi gánh nặng. Ta đang suy nghĩ trở về gia tộc rồi tìm cách giải quyết vấn đề Linh nguyên."
Sở Mộ chậm rãi nói.
Sở Mộ bây giờ đã có thực lực miễn cưỡng đối kháng giới chủ, lấy sức một mình hắn chống đỡ gia tộc phát triển hưng thịnh cũng không thành vấn đề.
Tâm tình Sở Mộ lúc này thật sự vui vẻ, dù sao gia tộc cũng là nơi hắn sinh sống mười năm thời niên thiếu, rời khỏi lâu như vậy quả thật có chút nhớ nhung.
"Sa sa sa!"
Bọt nước bắn lên trắng xóa, tiểu Chập Long nằm trên bả vai Sở Mộ càng thêm khoái trá, tung mình nhảy lên trên lan can dự định đùa giỡn, bất chợt móng vuốt nho nhỏ trợt một cái té xuống sông. Cuối cùng Mạc Tà đành phải bất đắc dĩ dùng đuôi quấn lấy tiểu tử ham vui này đặt lại vị trí cũ.
Tiểu Mạc Tà vốn không thích đùa giỡn, trước giờ chủ yếu là tham ăn tham ngủ. Nhưng từ khi tiểu Chập Long ra đời, Mạc Tà bỗng nhiên đảm nhiệm vai trò bảo mẫu, thỉnh thoảng phải ngó chừng tiểu tử kia, tránh cho đùa giỡn quá mức rồi sinh chuyện ngoài ý muốn.
Sở Mộ lật bàn tay lấy ra hai viên linh trong suốt, đưa cho Mạc Tà miếng lớn và tiểu Chập Long miếng nhỏ.
Tiểu Chập Long có nhu cầu sử dụng năng lượng không lớn, trải qua Thánh Huyết Bích Tuyền tẩy lễ đã cường hóa đến cấp đế hoàng, nhưng lượng linh cần thiết không bằng một phần trăm so với Mạc Tà.
Bởi vì lực lượng cấp đế hoàng quá mạnh, năng lượng tiêu hao quá lớn mới cần linh bổ sung. Về phần ấu sủng đế hoàng hiển nhiên không thể nào ăn nhiều như vậy, chỉ cần phục dụng một phần nhỏ đã no cả tháng rồi.
Quá trình sử dụng Thánh Huyết Bích Tuyền tẩy lễ diễn ra trước khi Sở Mộ rời khỏi Thiên Hạ thành, tiểu Chập Long tiến vào lĩnh vực đế hoàng vô cùng đơn giản. Chẳng qua là thời gian ngủ say thật lâu, cho đến mấy ngày gần đây mới tỉnh lại.
Bây giờ tiểu Chập Long đã là một đoạn một giai, không còn yếu ớt như lúc mới ra đời nữa.
Nó đã có lực công kích nhất định, Sở Mộ dự định tìm một vài địa phương cấp thấp tiến hành rèn luyện tiểu Chập Long.
Cách đây ít lâu, Tiểu Chập Long đã phục dụng Bất Hủ tuyền thủy rồi, vì thế trong vòng hai năm nhất định là đạt tới mười đoạn. Nhưng Sở Mộ phải để cho tiểu Chập Long thường xuyên chiến đấu, vừa có thể rút ngắn thời gian trưởng thành lột xác vừa tích lũy kinh nghiệm chiến đấu.
"Sa sa sa!"
Tiểu Chập Long lắc lư thân thể tròn mập múp míp của mình trên lan can thuyền, ánh mắt khả ái nhìn xuống mặt nước vô cùng hưng phấn, chốc lát sau lại nhảy qua cấu xé cái đuôi Mạc Tà.
Đám thủy thủ rõ ràng là chưa từng thấy một con Hồn sủng khả ái như thế, một gã trong đó cười hỏi:
"Đại nhân, đây là Hồn sủng gì? Bộ dạng dễ thương quá, hẳn là mới vừa ra đời, một đoạn một giai đúng không?"
"Ừ, mới ra đời không bao lâu."
Sở Mộ cười cười hồi đáp, nhưng không nói đến chủng tộc tiểu Chập Long. Nếu như biết nó là Thanh Chập Long, đoán chừng thủy thủ đoàn sẽ bị hù dọa ngu rớt.
Đám thủy thủ đang muốn tiếp tục nói chuyện giết thời gian, bỗng nhiên một vòi nước thật to từ cách đó vài chục thước bắn thẳng lên sàn thuyền.
Bọn họ liền ngẩn người ngạc nhiên, ngay sau đó một cái đầu Cứ Xỉ Thiết Mãng khổng lồ trồi lên, cổ họng to như chậu máu không ngừng rít gào.
Cứ Xỉ Thiết Mãng dài tới ba thước, mục tiêu của nó chính là tiểu Chập Long đang chơi đùa trên lan can thuyền.
"Đại nhân, cẩn thận!"
Đám thủy thủ hô to một tiếng, dự định triệu hoán Hồn sủng cứu viện nhưng không kịp nữa. Mắt thấy Cứ Xỉ Thiết Mãng sắp sửa đớp tới tiểu Hồn sủng khả ái kia, trong lòng gã thủy thủ cực kỳ lo lắng.
Người thanh niên này giàu có xa hoa như vậy, Hồn sủng của hắn khẳng định không phải loại tầm thường. Cứ Xỉ Thiết Mãng là Hồn sủng cao đẳng cấp nô bộc, thực lực đại khái gần ba đoạn, chỉ cần cắn một phát là tiểu Hồn sủng kia chết ngay lập tức.
Gã thủy thủ đã hô to cảnh báo nhưng hắn lại thấy người thanh niên kia thờ ơ lãnh đạm, thậm chí trên mặt còn nở nụ cười vui vẻ.
"Xẹt!"
Một đạo hàn quang bỗng nhiên quét tới, tốc độ cực nhanh giống như bảo kiếm ra khỏi vỏ, ngay cả sóng nước cũng bị chém thành hai khúc.
Thoáng cái, máu tươi tràn ra nhuộm đỏ cả một khúc sông, đám thủy thủ đứng trên boong thuyền sững sờ nhìn tới một màn phát sinh đột ngột này.
"Vụt!"
Đỉnh đầu mãng xà dữ tợn rơi xuống, hai tròng mắt còn đang trợn trừng thật to, rõ ràng là đến lúc chết cũng không dám tin vào chuyện này.
Thời điểm Cứ Xỉ Thiết Mãng cắn tới tiểu Hồn sủng, không ngờ nổi con Hồn sủng khả ái, nhỏ bé kia lại dứt khoát đánh một trảo cắt đứt đầu Cứ Xỉ Thiết Mãng.
"Đây... cái này... tiểu tử kia không phải là một đoạn một giai sao?"
Một gã thủy thủ lắp bắp nói.
Một đoạn một giai Hồn sủng lại có thể trực tiếp tất sát ba đoạn Hồn sủng? Đẳng cấp chiến lực phải cao bao nhiêu mới làm được chuyện này?
"Sa sa sa!"
Tiểu Chập Long kêu lên một tràng sảng khoái, sau khi một trảo hạ xuống, trên người của nó lập tức phát ra quang mang màu xanh chói sáng, dĩ nhiên là trưởng thành rồi.
Nhìn thấy tiểu Chập Long trưởng thành, nụ cười trên mặt Sở Mộ lại càng rạng rỡ.
Mấy gã thủy thủ tưởng rằng tiểu Chập Long có thủ đoạn ẩn giấu thực lực đặc thù, cho nên giai đoạn chân chính không có bại lộ ra ngoài. Kết quả ánh sáng xanh hiện lên đã chứng minh tiểu tử kia quả thật chỉ mới một đoạn một giai. Điều này làm cho đám thủy thủ u mê triệt để, hoàn toàn không thể tiếp nhận được sự thật này.
Đám thủy thủ đoàn khiếp sợ thì cứ khiếp sợ, tiểu Chập Long vẫn hồn nhiên không biết chạy nhảy đùa giỡn lung tung, hết bò lên lan can chơi nước rồi lại quấn lấy Mạc Tà chọc phá.
Ở dưới đáy sông, một đàn Cứ Xỉ Thiết Mãng vốn chuẩn bị xông lên đánh lén, nhưng sau khi nhìn thấy tiểu Chập Long biểu hiện cường hãn dị thường, cả đàn mãng xà nhất thời sợ hãi vội vàng giải tán, sợ rằng chỉ cần lưu lại chốc lát sẽ bị tiểu quái vật kia biến thành đồ vật thử nghiệm móng vuốt.
"Đại nhân, đàn Cứ Xỉ Thiết Mãng bình thường cũng không có gì đáng ngại, nhưng mà chúng nó rất thích phục sẵn ở dưới đáy nước, thời điểm thuyền bè đi ngang qua sẽ tiến hành đánh lén tập thể, nếu không phòng bị sẽ gặp phải phiền toái rất lớn. Thế nhưng, tiểu Hồn sủng của ngài đúng là lợi hại, chẳng lẽ là chiến lực cấp quân chủ trong truyền thuyết?"
Một gã thủy thủ nhỏ giọng hỏi.
Lúc này nụ cười trên mặt hắn không còn vẻ nịnh bợ như lúc trước, thay vào đó là thái độ kính sợ đối với cường giả.
"Cấp quân chủ?"
Sở Mộ mỉm cười lắc đầu, cũng không nói thêm gì cả.
Đẳng cấp chiến lực của tiểu Chập Long?
Nói thật, chính Sở Mộ cũng không biết tiểu tử này trải qua Thánh Huyết Bích Tuyền tẩy lễ đã đạt tới trình độ nào rồi. Cấp đế hoàng là khẳng định, về phần là chuẩn đế hoàng, sơ đẳng đế hoàng hay là trung đẳng đế hoàng còn phải để từ từ xem xét lại.
← Ch. 0710 | Ch. 0712 → |