Truyện ngôn tình hay

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0425

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0425: Phỉ Thúy song long
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Cuối cùng người hối hận nhất vẫn là cô gái bỏ chạy kia.

Cô vốn là một thực tập sinh vừa học vừa làm, một việc làm ăn cô cũng chưa làm xong, nếu như lần này cô có thể nắm bắt được việc làm ăn này thì không những đạt được công việc chính thức mà còn có được phần trăm nữa.

Nếu cuối cùng Lý Dương mua ngôi nhà trị giá 160 triệu thì hoa hồng của công ít nhất cũng là 46 triệu, đây không phải là một con số nhỏ đâu.

-Lý tiên sinh, vừa rồi ngài muốn xem phòng, không biết là ngài xem trúng căn nhà nào?

Thường thịnh rất tự nhiên mời Lý Dương ngồi xuống, hơn nữa còn tự mình ngồi trước mặt hắn, Thường Thịnh là người làm ăn nên thái độ của hắn chuyển biến giỏi hơn Lý Dương nhiều.

-Chúng tôi nhìn trúng một ngôi nhà cổ điển, nghe nói là do chủ nhà di dân nên để lại, định đến xem thử không ngờ lại xảy ra chuyện này

Lý Dương cười khẽ lắc lắc đầu, hiện giờ chỉ sợ không có nhân viên nào dám tới gần hắn nữa.

-Biệt thự cổ điển, tôi hiểu rồi, ngài chờ một chút

Thường Thịnh mỉm cười đứng lên, hắn để cho Thường Phong tiếp, chính mình thì đi tìm hiểu tình hình cụ thể. Sau khi biết được Lý Dương chọn trúng chính là căn nhà 160 triệu thì hắn không nói hai lời liền lấy chìa khóa rồi đích thân mang Lý Dương đi xem nhà.

Sau khi lấy chìa khóa, Thường Thịnh và Lý Dương cùng nhau rời khỏi đại sảnh, người quản lí kia cũng đi theo vì Thường Thịnh không biết vị trí cụ thể của ngôi nhà này.

Chờ bọn họ rời khỏi, đại sảnh lại một lần nữa vang lên tiếng xì xào to nhỏ

Chuyện vừa rồi có thể nói là chuyện mà cả đời bọn họ không thể quên được, ai cũng không ngờ là cuối cùng lại có kết quả như vậy, lúc này bọn họ đã hiểu sâu sắc câu nói 'người thì không chỉ nhìn tướng mạo'.

Một ít người còn vui sướng nhìn cô gái bán hàng, hiện tại khách đã cùng ông chủ lớn đi xem nhà, căn bản không có khả năng tìm cô, vụ làm ăn này cuối cùng cũng rơi vào tay cô.

-Thường tổng, ngôi biệt thự này vốn là của chủ tịch công ty Khang Danh Lý Diệu, Lý chủ tịch năm nay đã di dân, việc làm ăn cũng từ từ chuyển ra nước ngoài nên mới bàn căn biệt thự này, cuối tuần trước ủy thác cho chúng ta, tới nay đã có 3 người xem ngôi nhà này

Người quản lí ở trên xe cẩn thận giới thiệu cho Thường Thịnh, Lý Dương và Vương Giai Giai đều ngồi trên chiếc Hồng Kỳ chứ không ngồi trên chiếc xe này.

Thường Thịnh trầm mặt một hồi rồi đột nhiên hỏi:

-Căn nhà này có giá quy định là bao nhiêu?

-Nó có giá 150 triệu, nếu thành giao thì chúng ta có 13% hoa hồng

Người quản lí vội vàng nói một câu, nói xong hắn suy nghĩ một chút rồi bổ sung:

-Căn nhà này Lý chủ tịch mua một năm trước với giá 52 triệu, trang hoàng xong thì có giá 60 triệu.

-Tôi biết rồi, cậu nhớ kỹ, căn nhà này có giá quy định là 120 triệu, một hồi trực tiếp báo giá này, thứ khác không cần nói tới

Thường Thịnh gật đầu rồi nói, người quản lý có chút sững sốt, vội vàng nói:

-Thường tổng, 120 triệu, cho dù là không có hoa hồng thì chúng ta cũng lỗ hơn nghìn vạn

-Lỗ tiền là chuyện của tôi, cậu chỉ cần làm theo lời tôi nói là được.

Thường Thịnh trừng mắt nhìn hắn một cái, người quản lí rụt đầu lại rồi không nói gì nữa, xem ra người thanh niên này rất có lai lịch, ngay cả ông chủ lớn cũng phải chịu thiệt để kết giao, một nghìn vạn a, không ngờ lại dùng số tiền này chỉ để kết giao.

Ngôi nhà mà Lý Dương nhìn trúng cách trung tâm nhà đất không xa, nó nằm ở dưới chân núi Ngọc Tuyền Sơn, cahc1 nhà Vương Giai Giai không tới 10 km

Hai chiếc xe trực tiếp chạy tới cửa biệt thự, nơi này có có một con đường đủ rộng cho hai chiếc xe chạy thẳng vào bên trong.

Trước cửa là một cánh cửa hiện đại, năng lực chống trộm rất tốt, máy camera theo dõi có thể nhìn thấy mọi vật trong phạm vi 50 thước.

Ngoại trừ máy theo dõi, nhân viên bảo an trong này làm việc rất có trách nhiệm, mỗi mười lăm phút sẽ có bảo an đi tuần tra xung quanh, mỗi ngày có nhân viên vệ sinh tới quét dọn, cam đoan hoàn cảnh thoải mái.

Điểm này làm cho Lý Dương rất vừa lòng, đồ tốt của hắn có không ít, đặt ở chỗ này cũng tốt.

Nhìn một số cây cổ thụ xung quanh biệt thư, Vương Giai Giai cũng vừa lòng gật gật đầu, hoàn cảnh biệt thự này rất tốt, cô rất vừa lòng với nó.

-Lý tiên sinh, tôi nghe nói chủ nhân biệt thự này cũng là một người ham mê đồ cổ nên lúc trang trí nhà có kèm theo không ít nhân tố cổ xưa, mấy thứ này khi đi chủ nhân ngôi nhà cũng không có mang theo, chúng ta vào xem một chút đi

Thường Thịnh cười cười rồi đi tới chỗ Lý Dương, người quản lí thì chạy đi mở cửa, kỳ thật mấy thứ mà Thường Thịnh vừa nói là do người quản lí ở trên xe nói cho hắn biết.

-Tốt

Lý Dương có chút động lòng, căn nhà này khẳng định đã trang trí qua, với những người khác mà nói thì cũng không tốt vì mỗi người đều có phong cách trang trí của riêng mình, rất nhiều người mua nhà xong liền trang trí lại theo cách của mình.

Có điều Lý Dương thì không có kiên kị nhiều, nếu như căn nhà này có trang trí phù hợp với hắn thì hắn chỉ trang trí lại một cách đơn giản là được, đặc biệt là hai ngày nữa cha mẹ hắn sẽ đến đây, trang trí tốt cũng tiện hơn.

-Lý tiên sinh, mời ngài.

Thường Thịnh khom người mời Lý Dương đi vào, Lý Dương cũng không khách khí, Vương Giai Giai kéo cánh tay hắn, hai người cùng nhau đi vào bên trong.

Kiến trúc của biệt thự mang những nét đặc sắc của Giang Tây vào thế kỉ 19, nó không giống với ngôi nhà cổ ở Bắc Kinh, biệt thự có 3 tầng, cánh cửa bên ngoài được sơn màu đỏ rất sáng.

Sau khi đi vào thì thấy ngay phòng khách, từ cửa tới phòng khách khoảng 30 thước, hai bên có đủ loại hoa cỏ, nhìn giống như là một vườn hoa thu nhỏ vậy.

Bên ngoài vườn hoa là một bể bơi, bên cạnh đó có một nơi dùng để nghỉ ngơi thư giãn, ở nơi này đủ rộng để tô chức một buổi tiệc ngoài trời.

Lý Dương trực tiếp đi theo Thường Thịnh vào phòng khách, phòng khách quả nhiên trang hoàng theo phong cách cổ, chỗ ngồi trong phòng khách và nơi cả Hà lão ở Minh Dương có chút giống nhau, dồ hiện đại torng này rất ít, nó mang lại cho người xem một cảm giác rất cổ kính.

Bên cạnh là một cái ghế sô pha bằng gỗ lim, bộ ghế này là hàng mỹ nghệ hiện đại, có điều vật liệu thì rất tốt, tính ra thì giá nó cũng hơn 10 vạn, người chủ nhân trước khi đi cũng không mang theo những thứ này.

Trung ương phòng khách có một cái bàn bát quái, bên trên có đặt rất nhiều đồ sứ, Lý Dương nhìn kỹ, những thứ này đều là tác phẩm phỏng chế hiện đại rất không tồi, giá trị của chúng rất cao.

Đứng ở khu trống trải torng phòng khách, Lý Dương yên lặng gật gật đầu, trên mặt còn lộ ra một nụ cười vừa lòng.

Vương Giai Giai cẩn thận đánh giá 4 phía xung quanh, nơi này rất có thể là nơi cô phải ở lại một thời gian rất lâu, xem cẩn thận một chút thì tốt hơn.

Với người không hiểu đồ cổ như Vương Giai Giai, hơi thở ấm áp của căn nhà này vẫn làm cô thấy rất thích, ít nhất thì ấn tượng của cô với nơi này rất là không tệ.

-Lý tiên sinh, phòng khách lầu 1 rất lớn, ngoại trừ phòng ăn và phòng bếp ra, phòng nghỉ đều nằm ở lầu 2, chúng ta có cần lên trên xem một chút hay không?

Thường Thịnh vẫn luôn chú ý tới sắc mặt của Lý Dương, thây Lý Dương tươi cười nên hắn cũng an tâm hơn không ít.

Từ sau khi ở Ruili về, Thường Thịnh vẫn luôn tìm cách thành lập quan hệ với Lý Dương và Hà Kiệt, đặc biệt là Lý Dương, Thường Thịnh càng coi trọng hắn hơn.

Dù sao thì Hà Kiệt là người của nhà nước, không có khả năng quá mức thân cận với hắn, mà Lý Dương thì không giống vậy, Lý Dương tính ra thì cũng là một thương nhân, hắn và Lý Dương có rất nhiều tiếng nói chung.

Có một điểm mấu chốt nữa là Lý Dương xuất thân rất bình thường, người như vậy càng dễ dàng tạo quan hệ. Hiện tại Bắc Kinh không có nhiều người biết thân phận của Lý Dương, nếu Thường Thịnh không nắm chắc thì sau này không chừng cơ hội làm quen này sẽ bị người khác cướp mất, đến lúc đó hắn sẽ không kịp hối hận.

Hôm nay thấy Lý Dương, đặc biệt là sau khi biết người xung đột với Triệu Bằng là Lý Dương, Thường Thịnh liền biết đây là một cơ hội rất tốt, mượn cơ hội này thành lập quan hệ với Lý Dương, tương lai cũng có thể tiến thêm một bước tăng cảm tình.

Thường Thịnh làm chuyện này giống như là chuyện của Trịnh Khải Đạt và Tư Mã Lâm lúc trước, không thể không nói loại từ từ tăng lên tình cảm này có hiệu quả rất tốt, cảm tình một khi thành lập thì tốt hơn nhiều việc giao dịch bằng tiền bạc

-Đây là phòng chính, lầu hai tổng cộng có hai thư phòng, tám phòng ngủ, hai phòng chứ đồ. Phòng chính có diện tích hơn 50 mét vuông, là căn phòng lớn nhất lầu hai, hơn nửa nó còn có đường thông qua phòng sách bên cạnh.

Tới lầu hai, người quản lí trực tiếp dẫn mọi người tới phóng sâu nhất bên trong.

Phòng chính có diện tích rất lớn, hơn nữa còn có cửa sổ sát đất, từ bên ngoài cửa sổ có thể thấy toàn bộ phong cảnh bên dưới.

Đứng trước cửa sổ, Vương Giai Giai lộ ra nụ cười tươi sáng, cảnh sắc bên ngoài quả thật không tệ, kiến trúc của căn biệt thự này không tính là nhiều, nhưng sân thì rất lớn, điểm nỳ làm cho cô rất thích.

Trong phòng chính nhìn một hồi, Lý Dương và Vương Giai Giai cùng nhau gật đầu rồi cùng quản lí đi tới phòng sách bên cạnh.

-o0o-

*****

Trong phòng sách cũng có những món đồ cổ, nhưng chúng tí hơn nhiều so với lầu một, trên bàn đặt rất nhiều đồ ngọc. Những đồ ngọc này không lớn, chúng đều là tác phẩm nghệ thuật hiện đại, chất liệu ngọc cũng rất bình thường, thứ dắt nhất cũng chỉ mấy nghìn, chủ củ của ngôi nhà không muốn xữ lý những thứ này nên đơn giản là để lại.

Lý Dương gật gật đầu, trực tiếp sử dụng hình ảnh lập thể bao phủ mọi thứ, ngay cả vách tường cũng không bỏ sót.

Đi thăm hai căn phòng ở lầu hai thì hắn đã quyết định mua căn nhà này nên sử dụng năng lực đặc thù quan sát ngôi nhà vận mệnh của mình một lần, xem bằng năng lực đặc thù thì tốt hơn nghe Thường Thịnh giới thiệu nhiều.

Sau khi xem một hồi, Lý Dương thu hồi năng lực đặc thù lại, kiến trúc nơi này rất không tệ, tường rất rắn chắc.

Dù sao người nơi này không phú thì cũng quý, chất lượng không tốt cũng không được.

Lúc Lý Dương đi qua phòng sách, hắn lại quay đầu lại nhìn thoáng qua, trong lòng thì tưởng tưởng tới bố cục của chính mình.

Ánh mắt Lý Dương dừng lại trên cái bàn, khi nhìn cái bàn, nụ cười của Lý Dương hoàn toàn biến mất, mắt ở to không thể tin được nhìn vào bên trong.

-Lý Dương, anh làm sao vậy?

Vuong Giai Giai thấy Lý Dương có chút không thích hợp nên nhỏ giọng hỏi một câu, bộ dáng của Lý Dương lúc này nhìn giống như làm gặp quỷ làm cho cô hơi sợ.

-Không có việc gì, anh vừa nhớ tới một việc

Lý Dương quay đầu lại, sắc mặt vẫn có chút không đúng, Lưu Cương và Thường Thịnh kỳ quái nhìn Lý Dương.

Lý Dương cố nén ý nghĩ quay đầu lại mà mở năng lực đặc thù ra, trong hình ảnh lập thể, toàn bộ căn phòng đều hiện ra trong đầu Lý Dương, mỗi một vật trên cái bàn Lý Dương đều nhìn thấy một cách rõ ràng.

-Đi thôi

Lý Dương ổn định tâm trạng lại rồi nhỏ giọng nói một câu, khi nói câu này rốt cuộc sắc măt của Lý Dương cũng đã bình thường trở lại.

Vương Giai Giai nghi hoặc nhìn hắn một chút, Lý Dương hôm nay có chút kỳ lạ, nhưng mà kỳ lạ chỗ nào thì cô lại không nói được, hiện tại cô cũng không tiện hỏi.

-Lý tiên sinh, tôi mang mọi người đi xem phòng nghỉ

Người quản lí chạy tới cửa, Lý Dương có chút mất tự nhiên đi theo phía sau, khi nhìn thấy đôi Phỉ Thúy hình rồng trong lòng hắn vẫn còn kinh hãi.

.........

Phòng nghỉ kỳ thật chính là phòng khách, căn biệt thự này cùng lúc chứa 2, 3 chục người cũng không sao, lầu ba còn có hơn 10 phòng, nơi này thường là quản gia, đầu bếp hay là người làm vườn ở.

Lầu hai có mấy phòng rèn luyện, lầu ba có một bể bơi, bể bơi này không có lớn như cái ngoài vườn, nhưng trang trí rất ấm áp, người một nhà ở trong này nghỉ ngơi thì rất thoải mái.

Sau khi đi xem chỉnh thể kiến trúc, người quản lí mang bọn họ đi thăm vườn.

Phía sau có một căn nhà nhỏ 2 tầng, nơi này không lớn, nơi này bình thường dùng để cất giữ công cụ, vật dụng hàng ngày, trước căn nhà nhỏ là một vườn rau, nơi này có thể trồng rau rồi tự mình nhắm nháp thứ mình trồng.

Không khác với những biệt thự khác, căn biệt thự này cũng có gara ngầm, như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều không gian, có điều gara nơi này không có lớn như căn nhà của Lý Dương ở Minh Dương, hầm gara chỉ rộng khoảng 200 mét vuông mà thôi.

Một giờ sau, căn biệt thự này xem như đã xem xong.

-Lý tiên sinh, chúng ta trở về?

Thường Thịnh mỉm cười hỏi Lý Dương một câu, thái độ của Lý Dương có chút kỳ quái, lúc đầu Lý Dương vẫn còn rất phấn chấn, trên mặt thỉnh thoảng vẫn nở nụ cười.

Nhưng mà từ khi đi ra khỏi phòng sách lầu 2, Lý Dương rất ít khi nở nụ cười, hơn nữa Thường Thịnh còn có cảm giác Lý Dương đang rất không yên lòng, nhớ lại những thứ bên torng căn phòng, Thường Thịnh lắc lắc đầu.

Trong phòng sách không có gì dặc biệt, vì sao Lý Dương không hài lòng hắn cũng không rõ ràng, nhưng mà hiện tại cũng không phải là thời điểm để hỏi, lần này mục đích lớn nhất của hắn chính là thành lập quan hệ với Lý Dương chứ không phải thỏa mãn sự hiếu kỳ của hắn.

-Tốt, trở về

Lý Dương nhanh chóng trả lời, lúc trên xe, hắn còn quay đầu lại nhìn thoáng qua lầu hai căn biệt thự, trong mắt hắn xuất hiện một tia sáng giống như là xuyên thẳng vào trong lầu hai căn biệt thự vậy.

Hai chiếc xe một trước một sau chạy về trung tâm, Thường Thịnh ngồi phía sau xe thỉnh thoảng cúi đầu, Thường Phng và người quản lí kia không dám nói gì.

Trong đải sảnh vẫn còn tiếp tục thảo luận chuyện vừa rồi, cửa lớn bị mở ra, sau khi nhìn thấy người vào mọi người liền ngậm miệng lại.

Dưới sự dẫn đường của Thường Thịnh, Lý Dương một lần nữa trở lại trung tâm, lúc này bọn họ không có dừng lạ mà trực tiếp lên phòng khách quý.

Trước sau chỉ cách 2 giờ, nhưng cảm giác mà Lý Dương mang lại không hề giống.

Lần đầu tiên tất cả mọi người đều xem hắn là người bình thường, thậm chí còn là tên lừa đảo, lần thứ hai mọi người đều cảm thấy hắn tỏa ra một cổ khí chất uy nghiêm, làm cho mọi người không dám nhìn thẳng vào hắn.

Cho tới khi bọn họ hoàn toàn lên lầu, phía dưới mới một lần nữa bắt đầu thảo luận.

Bọn họ đi ra ngoài xem nhà, hiện tại đã trở lại, thành công hay không rất nhanh sẽ biết được, cô gái trước đó tiếp đón Lý Dương thì ngồi một bên dùng sức cắn môi, ai cũng không biết hiện tại cô đang nghĩ gì nữa.

-Lý tiên sinh, đây là Đại Long Bào tôi cố ý mua ở HongKong, ngài nếm thử một chút đi

Trong phòng khách quý, Thường Thịnh lấy ra bộ trà cụ rồi tự mình pha trà mà không có lập tức hỏi Lý Dương có mua ngôi nhà hay không.

-Cho dù là trà có ngon hơn nữa thì tôi cũng không biết thưởng thức, Thường tổng, ngài đang lãng phí đó.

Nghe vậy, Lý Dương nhẹ lắc đầu, tạm thời không nghĩ tới ngôi nhà nữa.

-Ngài uống rồi hãy nói.

Nói xong Thường Thịnh liền dời lực chú ý lên bàn trà, chỉ chốc lát sau, mùi trà nộng dậm đã bay ra, Vương Giai Giai nhẹ nhàng gật đầu, cha cô rất mê uống trà nên cô từ nhỏ đã quen thuộc với thứ này.

Loại trà này quả thật là cực phẩm Đại Hồng Bào, có điều không phải là từ cây mẹ hái xuống, nhưng mà thứ này hiện nay là thứ có thể gặp chứ không thể muốn, lãnh đạo trung ương cũng rất ít người được uống loại trà này.

Sau khi pha trà xong, Thường Thịnh mang chén thứ nhất ch Lý Dương, đem chén thứ 2 cho Vương Giai Giai rồi mới tới mấy người Lý Dương, Lý Dương cầm lấy chén trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, trong miệng lập tức tràn đầy hương trà thơm.

Thứ này quả thật không tệ, cho dù là không phải thứ tốt nhất nhưng Lý Dương cảm thấy nó rất tốt, hơn nữa loại trà này dường như có tác dụng ổn định tâm thần, Lý Dương lúc này cũng đã bình tĩnh hơn trước.

-Không tồi, thật là trà ngon, Thường tổng, vừa rồi tôi và Giai Giai đã thương lượng qua, căn biệt thự kia rất khogn6 tệ, chúng tôi rất thích nó nên quyết định mua.

Lý Dương buông chén trà xuống, lúc trên xe hắn đã hỏi Vương Giai Giai, cô cũng rất vừa lòng với căn nhà này, căn nhà này có sân rộng, trang trí rất tốt, quang trọng nhất là nó gần nhà cha mẹ cô, sau này cũng tiện việc về thăm hơn

Vương Giai Giai không ý kiến Lý Dương lập tức quyết định mua căn nhà này.

-Lý tiên sinh, nếu ngài đã muốn thì tôi không khách khí với ngài nữa, căn nhà này có giá là 120 triệu, nếu ngài muốn thì chỉ cần trả cái giá này là được.

-120 triệu, vừa rồi là 160 triệu à nha.

Hia mắt Lý Dương sáng ngời, nếu căn nhà này có giá 120 triệu, vậy thì khẳng định là vượt siêu giá trị, giá nhà đất ở Bắc Kinh hiện giờ rât đắt, hơn nữa biệt thự lớn như vậy càng thêm khó kiếm.

-Ha ha, Lý tiên sinh có chuyện không biết, chúng tôi có chia ra khách quý và khách bình thường, khách quý có thể hưởng mức giá ưu đãi, ngài còn là khách quý đặc biệt nên ngôi nhà này mới có giá 120 triệu, nếu ngài đồng ý mua thì tôi sẽ lập tức lấy hợp đồng.

Người quản lí có chút há miệng, bọn họ quả thật có chia ra khách quý và khách bình thường, nhưng mà làm gì có khách quý đặc biệt chứ?

Có điều ông chủ đã nói như vậy thì cái chức danh khách quý đặc biệt này từ nay sẽ xuất hiện, Lý Dương chính là vị khách quý đặc biệt đầu tiên của công ty.

-Tốt, trước hết xin cảm ơn Thường tổng.

Lý Dương gật gật đầu, có thể tiết kiệm 40 triệu thì rất tốt40 triệu cũng không phải là một con số nhỏ, lúc trước Lý Dương cùng Trịnh Khải Đạt, Tư Mã Lâm mở công ty cũng chỉ đầu tư có 60 triệu mà thôi.

-Mã quản lí, cậu đi chuẩn bị hợp đồng rồi lập tức ký kết với Lý tiên sinh, sau đó nhanh chóng lo mọi thủ tục để Lý tiên sinh có thể nhanh chóng dọn vào nhà mới.

Thường Thịnh quay đầu lại nói với người quản lí một câu, thiệt hơn 10 triệu nhưng có thể làm cho Lý Dương nhớ rõ hắn thì rát xứng đáng, đừng nói Lý Dương có siêu cấp bối cnah3, chỉ cần Lý Dương chỉ điểm bọn hắn một chút trên phương diện đổ thạch thôi thì số tiền này cũng có thể dễ dàng kiếm lại.

Hợp đồng cần sao chép, máy copy thì ở lầ một, người quản lí khi cầm hợp đồng sao chép, nhân viên ngồi bên cạnh trừng mắt nhìn hợp đồng, xem ra vụ làm ăn này đã thành công.

-Mã quản lí, là một đại nhân vật ư?

Một nhân viên bình thường có quan hệ không tệ với Mã quản lí tiến lên hỏi, hơn nữa còn nhìn xuống hợp đồng.

-Phải, hơn nữa còn là người có tiền.

Mã quản lí nhịn không được cảm thán một tiếng, hơn trăm triệu mà có thể tùy tiện chi ra, một người thì dùng 10 triệu để kiếm một nhân tình, trịnh độ của hai người này cả đời hắn cũng không thể với tới.

-o0o-

*****

Lời của Mã quản lí làm cho bọn họ một lần nữa nghị luận, người thanh niên này quả nhiên giống như những gì họ muốn, hắn thật sự mua căn biệt thự hơn trăm triệu kia.

Bọn họ chủ yếu là tiêu thụ biệt thự, nhưng căn biệt thự xa hoa trị giá hơn trăm triệu như thế cũng không nhiều, loại nhà thế này chỉ cần nhân viên có thể bán được thì hoa hồng cũng đủ để mua một căn phòng nhỏ rồi.

Lúc này, người phục vụ cho Lý Dương trước đó càng thêm hối hận.

Mắt cô có chút đỏ lên, cô cúi đầu xuống, khi nghĩ tới món tiền này cứ vậy mà vuột khỏi tay cô, lòng cô như bị dao cắt vậy, lúc này cô vô cùng oán hận vị Triệu công tử kia.

Nếu không phải Triệu công tử khiêu khích, ông chủ lớn cũng sẽ không ra mặt, cô vẫn có thể làm phục vụ cho người trẻ tuổi kia, sau đó cô sẽ được một số hoa hồng rất lớn.

Nhưng mà hết thảy đã tan thành bọt biển.

Nước mắt cô yên lặng chảy xuống, khi oán hận và hối hận cô đã quên một việc là lúc đầu thái độ của cô cũng không tốt như vậy, từ đầu cô đã xem người ta là người không mua nổi nhà, nếu như cô có thái độ thành khẩn và kiên trì thì kết quả cũng sẽ không như thế này.

.........

Ký xong họp đồng, thanh toán chi phiếu, căn nhà này chính thức thuộc về Lý Dương.

Chuyện thủ tục không cần Lý Dương quan tâm, chuyện này Thường Thịnh sẽ an bài, sau khi mua xong nhà Vương Giai Giai có vẽ rất hưng phấn, cô bắt đầu suy nghĩ tới việc sửa chữa trang trí lại ngôi nhà.

Cô rất vừa lòng với ngôi biệt thự không có nghĩa là cô không muốn sửa chữa lại, Vương Giai Giai cũng có sở thích của riêng mình, không có khả năng giữ lại nguyên vẹn phong cách của căn nhà.

Đây chính là ngôi nhà tân hôn của bọn họ, cô không thể qua loa với nó được.

Mua nhà xong, tất cả mọi thứ bên trong đã thay đổi chủ sở hữu, khối Phỉ Thúy hình rồng làm Lý Dương chấn động rốt cuộc cũng thuộc về hắn. Nếu không phải là không muốn cho người khác nhận ra, hắn thật sự muốn trở lại lấy khối Phỉ Thúy này mang về biệt thự của Hà lão.

-Lý tiên sinh, chúng tôi đã thông báo cho bên kia, thủ tục đoán chừng phải một tuần mới xong xuôi, có điều hiện tại ngài đã có thể xữ lí căn nhà này.

Thường Thình cười nói, sau khi ký xong hợp đồng, hắn còn muốn giảm bớt cho Lý Dương phí quản lí, việc này không cần thiết nói thẳng ra, chỉ cần Lý Dương bàn giao thì sẽ biết việc này.

-Cám ơn Thường tổng, khi có thời gian chúng tôi nhất định sẽ tới làm khác, hôm nay sẽ không quấy rầy.

Lý Dương đứng dậy, mỉm cười vươn tay, tuy rằng có chút ngoài ý muốn khi mua nhà nhưng nói chung là có thể coi là thuận lợi.

-Lý tiên sinh, nếu không thì đi ăn với tôi một bửa trưa?

Thấy Lý Dương muốn đi, Thường Thịnh lại do dự, ăn cơm mới là cách tăng tình cảm tốt nhất.

-Ngài không thể vào, Thường Thịnh đang tiếp một vị khách quan trọng

-Cút ngay.

Ngoài cửa đột nhiên truyền đến một trận huyên náo, nghe giọng nói dường như là Vương tổng, Vương tổng giống như đang cầu xin người nào đó, một giọng nói khác Lý Dương cảm thấy hơi quen thuộc, người này đang mắng Vương tổng.

"Bồng "

Cánh cửa mạnh mẽ bị người đá văng ra, ngoài cửa có 3, 4 người, ở giữa là một người trẻ tuổi đang nổi giận, Vương tổng thì đang đứng ở bên cạnh hắn.

Phía sau Vương tổng là mấy bảo an, mấy tên bảo an đều đang rất tức giận nhưng không dám nói gì.

-Họ Thường, đừng cho là mấy tháng không thấy tôi sẽ sợ anh, nói, là ai đánh...

Người kia vừa vào liền lớn tiếng kêu, khi kêu hắn liền sững sờ nhìn về phía Lý Dương và Lưu Cương đang ngồi trên ghế.

-Triệu Phi, anh khùng à, chỗ nào cũng dám xông loạn?

Sắc mặt Thường Thịnh rất khó coi, có điều trong lòng thì cười tươi như hoa, tên Triệu Bằng bị đánh chính là em của tên này.

Khó trách nghe giọng nói lại quen thuộc như thế, Lý Dương cũng không xa lạ gì tên Triệu Phi này, lần trước đi chỗ của Hà Kiệt Lý Dương đã gặp người này, hơn nữa lúc đó Lưu Cương còn "thân thiết" với hắn một hồi nữa.

Lưu Cương đứng dậy, không có ý tốt nhìn Triệu Phi, Triệu Phi run lên dứng ngây ở đó.

Triệu Phi hiện đã e ngại Lưu Cương tới tận xương tủy, chuyện lần trước hắn cả đời khó quên, lần này hắn làm sao cũng không ngờ người Thường Thịnh đang chiêu đãi chính là mấy tên sát tinh nhìn trúng hắn lần trước.

-Không, Lý, Lý tiên sinh, thực xin lỗi, là lỗi của tôi, Thường, Thường tổng, cánh cửa này tôi sẽ bồi thường cho ngài, tôi, tôi đi trước.

Triệu Phi run run từ từ lui ra cửa, khi nói xong hắn còn cung kính khom người một cái, khi rời khỏi tầm mắt cả Lưu Cương hắn liền nhanh chân mang người của hắn chạy khỏi.

Triệu Phi tới mau, đi cũng mau, việc này làm cho bọn người Vương tổng trừng to mắt.

Thân phận của Triệu Phi bon họ biết rõ, hắn so với ông chủ còn lợi hại hơn vài phần, không ngờ người trẻ tuổi này lại có thể dọa hắn tới mức giống như là chuột thấy mèo vậy.

Vương tổng thở dài trong lòng, biểu hiện của Triệu Phi như vậy càng cho thấy thân phận của Lý Dương không bình thường, nhớ tới việc lúc đầu hắn còn quát mắng người thanh niên này, trái tim Vương tổng không nhịn được đập nhanh hơn.

Triệu Phi dẫn người của hắn chạy ra ngoài, sau khi ra ngoài hắn hận không thể đánh mình hai cái, tại sao hắn lại không hỏi rõ mà lại chạy tới đây hỏi tội, cũng may lần này hắn thông minh nếu không lại phải chịu khổ sở rồi.

Lần giáo huấn trước hắn còn nhớ rất rõ, chuyện lần trước phải cha hắn tự mình ra mặt mới có thể giải quyết được chuyện này, chuyện đó đã làm cho hắn thành thật một thời gian dài, khi xuất viện hắn vẫn luôn ở nhà không dám ra ngoài.

Lúc này hắn nghe được tin em mình bị đánh ở chỗ Thường Thịnh nên mới chạy tới xem, chuyện lần trước cũng vì Thường Thịnh nên hắn mới bị hại, cho nên hắn rất hận Thường Thịnh, vừa nghe nói em mình bị đánh, hắn theo bản năng cho rằng Thường Thịnh cố ý nên mới chạy tới.

-Triệu Bằng chính là em của hắn?

Trong phòng khách quý, Lý Dương đột nhiên hỏi Thường Thịnh một câu, Triệu Phi chạy nhanh, nếu không Lý Dương cũng không ngại cho Lưu Cương thân thiết với Triệu Phi một lần nữa.

-Đúng vậy, hai an hem nhà này từ nhỏ không có mẹ, cha bọn họ lại làm quan nên mới có thể tạo thành tâm lý như vậy.

Thường Thịnh khẽ thở dài, nghe thì giống như nói giúp hai người như thực tế là nói móc họ.

Lý Dương gật gật đầu, nhỏ giọng nói:

-Thường tổng, chuyện hôm nay phiền toái anh, sau này tôi sẽ xử lí, hiện tại không còn sớm nữa, chúng tôi về trước, khi nào có cơ hội sẽ gặp mặt.

Hắn cũng không để ý nhiều tới Triệu Phi, người này Hà Kiệt có thể giúp hắn xử lí, tính ra thì hai an hem nhà này xem như có duyên với hắn, cả hai đều bị hắn giáo huấn qua.

-Được rồi, hôm nào tôi mời ngài.

Thường Thịnh cười cười, Lý Dương cố ý đi, giữ lại cũng không tốt, hiện tại bọn họ vừa mới làm xong giao dịch, thủ tục vẫn còn chưa lo xong, sau này vẫn còn có cơ hội giao tiếp khác mà.

Lý Dương đi, Thượng Thịnh tự mình tiễn bọn họ ra tới cửa, khi thấy bọn họ lên xe hắn mới quay vào trong.

Chuyện xảy ra ngày hôm nay hắn phải mau chóng báo lại cho người nhà, hắn tin là người nhà sẽ ủng hộ quyết định của hắn, quan hệ tốt với Lý Dương chẵng khác nào quan hệ tốt với Hà gia, chuyện này gia đình hắn chắc chắn sẽ ủng hộ.

-Lý ca, chúng ta hiện tại đi đâu?

Ngồi ở ghế phó lái, Lưu Cương quay đầu lại hỏi một câu, chuyện ngày hôm nay hắn cũng không thèm để ý chút nào.

-Đi biệt thự, trở về nhìn một chút.

Lý Dương không hề nghĩ ngợi liền lập tức trả lời, sự quan tâm của hắn với khối Phỉ Thúy hình rồng này đã tăng lên tới cực điểm, hiện tại mấy thứ này đều thuộc về hắn, hắn muốn nhanh chóng xem nó một chút.

-Tốt

Lưu Cương quay đầu lại, tài xế nhanh chóng chạy về hướng biệt thự, Vương Giai Giai thì có chút tò mò nhưng cũng không nói gì.

Chìa khóa nhà đã nằm trong tay Lý Dương, saukhi trở lại biệt thự Vương Giai Giai một lần nữa đánh giá kiến trúc ngôi biệt thự, ngày mốt cha mẹ Lý Dương sẽ đến Bắc Kinh, đến lúc đó dẫn hai ông bà đến xem ngôi biệt thự, hỏi ý kiến của ông bà rồi mới quyết định nên trang trí thế nào.

Lý Dương không cho Lưu Cương đi theo mà chính mình một mình trở lại phỏng sách lầu hai, ánh mắt thì gắt gao nhìn vào khối Phỉ Thúy hình rồng, thứ này có màu xanh, giá trị cũng không cao, chạm trổ cũng rát bình thường, không coi là tinh phẩm.

Ngẫm lại cũng đúng, nếu nó là tinh phẩm thì chủ nhân ngôi nhà sao có thể để nó lại chứ.

Diểm đặc biệt của thứ này là hai còn rồng được khắc y như đúc, ngay cả màu sắc cũng hoàn toàn giống nhau, có thể làm thành như vậy thì không phải là chuyện dễ dàng gì.

Nhìn thứ này, tim Lý Dương có chút đập nhanh hơn.

Năng lực đặc thù từ từ xuất hiện, Lý Dương bao phủ cái bàn lại, Lý trong hình ảnh lập thể, hình một con rồng xuất hiện.

Một, đúng vậy, chỉ có một.

Đây là vật thể trạng tháng cố định đầu tiên mà Lý Dương trong hình ảnh lập thể nhìn không thấy, dùng mắt thường nhìn, một đôi Phỉ Thúy hình rồng tương ứng, rất là đẹp, mà trong hình ảnh lập thể, chỉ có con rồng bên trái là xuất hiện.

Tim Lý Dương lại đập nhanh hơn, không ai có thể hiểu được tâm trạng của hắn lúc này.

Năng lực đặc thù vẫn là chỗ dựa lớn nhất của hắn, có năng lực đặc thù hắn làm mọi việc đều thuận lợi, những thứ nhìn không ra cũng chỉ là vật thể dạng khí mà thôi, hiện tại không ngờ hắn đã gặp được một vật thể mà hình ảnh lập thể không thể nhìn thấy.

Lý Dương vươn tay nắm lấy hai khối Phỉ Thúy khắc hình rồng, cảm giác lạnh lẽo truyền tới cho hắn biết thứ này là thật.

Dưới hình ảnh lập thể, hai tay hắn đang nắm cái gì đó, một tay nắm lấy khối Phỉ Thúy khắc hình rồng, tay còn lại cũng đang nắm cá gì đó, lòng bàn tay cũng có biểu hiện biến dạng, nhưng trong tay thì cái gì cũng không thấy.

-o0o-

Crypto.com Exchange

Chương (1-1111)