← Ch.156 | Ch.158 → |
Chỉ vài phút ngắn ngủi, ba người cùng Đường Minh đã tới Tinh Đấu Sâm Lâm.
Tinh Đấu đại sâm lâm nổi tiếng một trong tam đại hồn thú rừng rậm trên đại lục, diện tích vô cùng rộng lớn, cơ hồ tương đương với Ba Lạp Khắc vương quốc, nó nằm giữa Thiên Đấu đế quốc và Tinh La đế quốc, hai phần thuộc về Thiên Đấu đế quốc ba phần còn lại là của Tinh La đế quốc.
Mặt khác, ba phần thuộc Tinh La đế quốc thì có một mảnh sâm lâm có địa hình nguyên thuỷ cao thấp rất phức tạp, ao đầm vô số. Chỗ đó hồn thú cực kỳ đáng sợ, càng đi sâu vào trung tâm thì Hồn thú càng cường đại.
Đoạn đường từ Võ Hồn Điện đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm rất gần, hơn nửa còn là dùng tốc độ Phong Hào Đấu La, cho nên ba người mang theo Đường Minh chỉ mất vài phút là tới.
Nơi đây cây cối cao lớn đã vượt quá hơn hai mươi thước, rừng cây rậm rạp căn bản không có đường đi, bên trong càng sâu hơn. Bóng cây cao lớn che khuất ánh sáng, nhìn không ra cảnh tượng chân thật tình hình bên trong.
"Đây chính là Tinh Đấu Đại Sâm Lâm sao? Đúng như miêu tả." Đường Minh nhìn xung quanh âm thầm nói, cảm giác sắp đụng độ với hồn thú nhất thời máu trong người sôi trào lên, nhất là mấy năm chưa đánh nhau khiến hắn có chút khó chịu.
Bỉ Bỉ Đông quay qua nhìn hắn, ôn nhu cười nói: "Ngươi muốn loại hồn hoàn nào trước tiên? Thiên sứ?
Cúc Đấu La cùng Quỷ Đấu La âm thầm núp một bên, thấy nụ cười ôn nhu của thánh nữ không khỏi ngẩn người. Đây là lần đầu hơn chục năm bọn hắn bên cạnh nàng mới nhìn thấy thánh nữ nở nụ cười xinh đẹp, ôn nhu như vậy.
"Chẳng lẽ thánh nữ đổi tính?" Hai người cùng một ý nghĩ trong đầu.
Đường Minh gật đầu, trên mặt hiện do dự một chút, nói: "Ta sau khi có hồn hoàn đầu tiên, tiếp đó ta muốn tự chiến đấu với hồn thú loại 100 năm được không? Coi như là rèn luyện kinh nghiệm thực chiến."
Cái này Đường Minh vừa nghĩ ra, dù sao hồn hoàn doraemon đầu tiên năng lực "cánh cửa thần kỳ" chỉ dùng trong việc thuấn di xa mà thôi, coi như là một kỹ năng dùng để chạy trốn, bảo mệnh, không giúp ích gì cho đánh nhau.
Hiện tại nếu có hồn hoàn thứ hai kỹ năng thuộc về loại chiến đấu thì vô cùng giúp ích hắn, khi đó có thể thoải mái thả tay chiến đấu với hồn thú rồi.
"Tốt." Bỉ Bỉ Đông nuông chiều Đường Minh, hắn muốn gì nàng cũng cho, nghĩ lại mình đẳng cấp 90 Hồn Đấu La cùng hai vị Phong Hào Đấu La chỉ với 100 năm hồn thú chắc không có nguy hiểm gì đối với hắn.
"Đi thôi, khu vực này chỉ là ở ngoài Tinh Đấu Sâm Lâm, không có hồn thú thuộc tính quang minh thích hợp với ngươi." Bỉ Bỉ Đông tinh thần lực phát tán, dò xét một chút. Nói xong, nàng mang theo Đường Minh đi sâu vào trong.
...
Không biết qua bao lâu, hai người đi đến một hồ nước khá lớn, mảnh hồ nước xanh biếc, rộng chừng 10m có hơn.
Tại hồ nước có một cái bóng mờ ảo phát ra ánh sáng, cả thân thể nó tựa như bảo thạch đem ánh sáng chiếu rọi bốn phương.
Kỳ dị là, sau lưng nó có hai cánh chim màu trắng nhỏ, chỉ vài cen-ti-met mà thôi.
Con này hình thù kỳ lạ đang cúi người, miệng nó há ra, tựa như đang uống nước vậy.
Hai người Bỉ Bỉ Đông cùng Đường Minh núp đằng xa. Bỉ Bỉ Đông một tay chỉ vào nó, quay đầu qua nhìn Đường Minh, nói: "Chúng ta thật may mắn, vậy mà gặp một con ấu niên thiên sứ. Đây chính là Thiên Sứ loại ấu niên chưa trưởng thành, dựa vào kích cỡ thân thể cùng cánh của nó, hiện tại chỉ mới 400 ~420 năm tuổi, thuộc tính chính là quang minh, là hồn thú vô cùng yếu, chỉ có năng lực là thiên sứ chi thuẫn, rất thích hợp với con."
"Loại thiên sứ này thuộc tính quang minh rất ôn hòa, chủ yếu phòng ngự cùng bảo trợ tăng phúc, lực công kích rất yếu, đa số loại hồn thiên sứ tại đấu la đại lục rất hiếm khi xuất hiện, duy nhất có một chỗ là đông đảo, đó chính là Thiên Sứ Vực!"
"Thiên Sứ Vực nằm ở phía tây đấu la đại lục, cách chúng ta rất xa, nơi đó chính là nơi trung tâm sinh sống của những loại thuộc tính quang minh như vậy, có từ năm trăm năm tuổi đến vạn năm tuổi, thậm chí là mười vạn năm, trăm vạn năm đều có."
"Tại đấu tinh sâm lâm cũng có, nhưng rất hiếm xuất hiện, hôm nay chúng ta gặp may bắt gặp con thiên sứ này... Nhưng bởi vì trang bị cho con chỉ cần hồn hoàn thứ nhất thôi, cho nên chúng ta đi tới đây để săn giết đỡ tốn thời gian hơn."
Đường Minh im lặng ghi nhớ tất cả lời của Bỉ Bỉ Đông vào trong lòng.
"Nhìn ta ra tay." Bỉ Bỉ Đông nói một tiếng, sau lưng nàng phát sáng, một quả cầu màu vàng hiện lên ở phía sau lưng nàng. Đường Minh vừa nhìn liền biến nó là gì, quả cầu này chính là tượng trưng cho 400~ 600 năm hồn hoàn!
"Hồn kỹ thứ hai Tử Vong Chu Hoàng, Nhả Tơ!" Bỉ Bỉ Đông nhỏ giọng một tiếng, tay nàng chỉ về thiên sứ hai cánh đang uống nước kia.
Sau đó từ trong lòng bàn tay nàng xuất hiện tơ màu xanh lá, tơ rất nhỏ, nhỏ đến Đường Minh phải trợn to mắt hết cỡ mới thấy được nó.
Lúc này Bỉ Bỉ Đông tay búng nhẹ một cái, sợi tơ trên tay nàng như thanh phi tiêu giết ngừời vô hình không tiếng động bay ra ngoài, theo sự khống chế điêu luyện không dư thừa của nàng, sợi tơ màu xanh chỉ trong nháy mắt bắn đến vị trí thiên sứ hai cánh.
Tại lúc này, thiên sứ hai cánh còn đang mải mê uống nước chưa biết mình đang gặp nguy hiểm."Phốc" một tiếng, sợi tơ nhện màu xanh bất ngờ bay đến, từng sợi tơ nhện nhỏ nhẹ dễ dàng đem nó quấn quanh trói lại.
"Oa Oa..." Thiên sứ hai cánh thét lớn một tiếng, tựa hồ đang tức giận vì có người phá mình uống nước, âm thanh nó tựa như tiếng trẻ sơ sinh khóc lên, thân thể liên tục vùng vẫy muốn thoát ra, nhưng sợi tơ chính là do Hồn Đấu La đỉnh phong thi triển, làm sao có thể một con hồn thú chỉ mới 400 năm tuổi thoát được?
Lúc này hai người Bỉ Bỉ Đông, Đường Minh đã đi tới.
"Ngươi giết nó đi, chỉ có người giết mới hấp thu hồn hoàn của con hồn thú đó được." Bỉ Bỉ Đông nhẹ nhàng nói, sau đó không biết từ đâu ra lấy thanh kiếm đưa cho Đường Minh.
Đường Minh gật đầu, tay tiếp thanh kiếm, sau đó không chút do dự nào, một kiếm chém ngay đầu nó.
"Oa~" Thiên sứ hai cánh phát ra tiếng khóc thảm, một lát sau cả thân thể dần mờ nhạt tan biến, để lại một tầng ánh sáng ánh sáng vàng nhạt lơ lửng trên không trung.
"Nhanh, ngồi xuống hấp thu hồn hoàn, đem tinh thần lực dẫn hồn hoàn đến, nếu trong một giờ không hấp thu hồn hoàn sẽ tự động biến mất." Bỉ Bỉ Đông chỉ dạy hắn.
Đường Minh gật đầu, làm theo lời nàng, tại chỗ ngồi xuống, đem tinh thần lực dẫn hồn hoàn vào.
Tầng ánh sáng vàng nhạt như bị thứ gì đó dẫn dụ, nó chậm rãi bay đến đỉnh đầu của Đường Minh, sau đó co rút nhỏ lại cỡ vòng tay rồi trực tiếp nhập vào tay phải của hắn.
Bên tay phải chính là hình thiên sứ 12 cánh, cũng chính là tượng trưng võ hồn của hắn.
Tại thời khắc này, Đường Minh cảm nhận được một cỗ năng lượng nóng bỏng điên cuồng dung nhập vào, trong nháy mắt, dòng nhiệt kịch liệt nhảy vào trong cơ thể, trong phút chốc, nội thể như bị chia ra đau đớn cực độ. Trên trán mồ hơi rơi như mưa, thân thể hắn không nhịn được run rẩy một trận kịch liệt.
"Cố gắng chịu đựng, cho dù đau đớn thế nào củng phải giữ được tinh thần tỉnh táo!"
Bỉ Bỉ Đông đứng một bên lo lắng la lên, tay nắm chặt nơi ngực mình. Tại thời khắc này, khi nàng nhìn thấy đứa con trai yêu quý của mình, bởi vì hấp thu hồn hoàn mà chịu đựng đau đớn.
Trái tim nàng vào lúc này giống như bị một lưỡi dao sắc bén đâm vào, một trận đau đớn tức ngực ở bên trong truyền đến.
Trong lòng nàng hiện tại vô cùng sốt ruột, muốn ra tay giúp hắn bớt đi thống khổ vượt qua lần này hấp thu hồn hoàn, nhưng biết việc này chỉ có bản thân hắn làm được...
Mười phút trôi qua, cơ thể Đường Minh độ run càng ngày ngày càng yếu dần. Tại thời khắc này, Đường Minh cảm nhận được xương cốt cùng tinh thần của mình như được một luồng sức mạnh vô hình tẩy luyện, từng trận nhỏ rắc rắc trong xương cốt vang lên, ấm áp bảo phủ toàn thân, trong phút chốc cảm giác thư sướng từ cơ thể dâng lên đầu hắn.
...
Từng giây từng phút trôi qua, cho đến khi tất cả cảm giác thư sướng biến mất, Đường Minh mới mở mắt ra.
Hắn đứng dậy, không biết có phải ảo giác hay không cơ thể hắn nhẹ nhõm hơn trước, chiều cao lại cao thêm vài cen-ti-met, tiểu jj hắn cũng theo đó dài ra vài cen-ti-met.
"Ngươi cảm giác thế nào?" Bỉ Bỉ Đông đi tới, vẻ mặt lo lắng nhìn hắn hỏi.
"Tốt thưa m... sư phụ" Nói tới chữ m, Đường Minh chợt nhớ còn có hai cao thủ đang ẩn núp gần đó, hắn vội vàng sửa lại.
"Ừ, ngươi hiện ra hồn kỹ cho ta xem nào." Bỉ Bỉ Đông sắc mặt không thay đổi, chỉ là nhẹ giọng nói.
Đường Minh gật đầu, sau lưng hắn phát ra ánh sáng, một quả cầu màu vàng hiện lên.
"Hồn kỹ thứ nhất võ hồn Thiên Sứ, Thiên Sứ Chi Thuẫn!" Đường Minh quát một tiếng, nửa giây sau, một tầng màu vàng ánh sáng nhu hòa bao trùm toàn thân hắn.
Bỉ Bỉ Đông thấy hồn kỹ này của hắn không có gì bất ngờ, nàng chỉ nhẹ giọng hỏi: "Cái này hồn kỹ năng lực như thế nào?"
Sau khi hấp thu hồn hoàn của một hồn thú nào đó vừa chết, người đó sẽ nắm giữ một hồn kỹ, kèm theo đó là thông tin về hồn kỹ đó.
Đường Minh gật đầu, nở nụ cười kiêu ngạo, nói ra: "Thiên Sứ Chi Thuẫn: tạo ra tấm chắn thiên sứ, tăng phúc bản thân 120% phòng ngự, giảm 60% sát thương nhận phải, và phản lại 80% đòn của kẻ địch, dưới điều kiện không lớn hơn người thi triển 10 cấp bậc." Nói tới đây, Đường Minh vẻ mặt tiếc than, nói ra: "Đáng tiếc, hồn kỹ này chỉ có thể cho bản thân sử dụng, hơn nửa chỉ có thể kéo dài 1 tiếng đồng hồ."
"Phốc!" Bỉ Bỉ Đông cùng hai tên Cúc Đấu La, Quỷ Đấu La núp đằng xa vừa nghe xong, cả ba đồng thời phun ra ngụm máu ngã xuống đất.
"Tên tiểu tử này muốn không để cho người sống? Chỉ là hồn hoàn đầu tiên 400 năm thôi, vậy mà tăng phúc kinh khủng đến thế, thời gian đến hơn một tiếng đồng hồ!!! "
Ba người than thở ông trời thật không công bằng, người không bằng người, lại có chút ghen tỵ, ước ao võ hồn của Đường Minh"Không hổ là siêu cấp võ hồn, thiên sứ 12 cánh nha, đến hồn kỹ cũng phải bá đến thế!"
Bỉ Bỉ Đông đứng dậy, tay nhẹ nhàng cốc đầu hắn, nàng giả bộ giận dữ nói: "Ngươi quá tham lam, ngươi có biết như vậy đã là ghê gớm lắm rồi không? Chỉ là một cái hồn hoàn dưới ngàn năm vậy mà tăng phúc đã như vậy, nếu lên ngàn năm hồn hoàn, một vạn năm hồn hoàn thì sao?"
"Ta ước chừng cái này hồn kỹ của ngươi bằng một cái vạn năm hồn kỹ, thậm chí là chục vạn năm võ hồn." Bỉ Bỉ Đông càng nói càng run. Nàng dừng lại không muốn nói tiếp, nàng hiện tại rất muốn tức chết thằng con trai này, không những sở hữu bốn võ hồn, hồn kỹ càng đạt đến trình độ kinh khủng, khiến người ta phải tức giận đến hốc máu, chỉ có thể thèm thuồng mà ngắm nhìn.
Đường Minh le lười làm mặt quỷ, bộ dáng dương dương đắc ý, nhưng trong lòng vô cùng vui vẻ, không nghĩ đến võ hồn thiên sứ 12 cánh lại kinh khủng đến vậy, chỉ một hồn hoàn rẻ rách dưới ngàn năm cũng biến thành một cái kinh khủng hồn hoàn không thua kém một cái vạn năm.
Hắn thật sự mong sớm hoàn thành nhiệm vụ giết giáo hoàng, thu được hồn hoàn thần thoại một ngàn vạn năm đây!
Chợt, Đường Minh nhớ đến chính mình thông tin lâu rồi chưa xem, không biết hiện tại đã đến cấp bậc nào rồi, mở hệ thống lên, click kiểm tra thông tin nhân vật.
Màn hình 4D hiện lên thông tin nhân vật.
"Tên: Đường Minh
Cấp Bậc: 21
Võ Hồn: 4 (Thiên sứ 12 cánh, Hạo Thiên Chùy, Tử Vong Chu Hoàng, Doraemon)
Hồn Lực: Đại Hồn Sư
Hồn Hoàn: 2
Hồn Kỹ:
-Cánh Cửa Thần Kỳ (doraemon - hồn hoàn thứ nhất – trăm vạn năm)
- Thiên Sứ Chi Thuẫn (thiên sứ - hồn hoàn thứ nhất – bốn trăm năm)
...
G9
← Ch. 156 | Ch. 158 → |