Vay nóng Tinvay

Truyện:Siêu Cấp YY Hệ Thống - Chương 158

Siêu Cấp YY Hệ Thống
Trọn bộ 310 chương
Chương 158: Trận chiến đầu tiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-310)

Siêu sale Lazada


"Đing! Chủ nhân có hay không kiểm tra hồn hoàn thiên sứ đầu tiên?" Hệ thống hỏi thăm.

Đường Minh gật đầu, nói ra: "Kiểm tra."

"Tên: Thiên Sứ Chi Thuẫn

Loại: hồn hoàn

Nội tại: Biến Đổi

Skill:

- Hình Dáng 1: Thiên Sứ Chi Thuẫn: tạo ra tấm chắn thiên sứ bảo vệ bản thân ở 1m bên trong. Tăng phúc bản thân 120% phòng ngự, giảm 60% sát thương nhận phải, và phản lại 80% đòn của kẻ địch dưới điều kiện không lớn hơn người thi triển 10 cấp bậc, thời gian 1 tiếng đồng hồ.

Hình dáng 2: Thiên Sứ Khiên: tạo ra chiếc khiên phòng ngự(thực thể hóa). Tăng 200% phòng ngự cho khiên, phản lại 100% toàn bộ đòn đánh kẻ địch khi đánh vào khiên. Phản chấn 30% - phạm vị 5m bên trong, bắt buộc kẻ thù đánh vào khiên phải lui về phía sau, khi kẻ thù bị phản chấn tốc độ sẽ giảm 30% trong vòng 3 giây. Tăng phúc +5% phòng ngự bản thân. Đẳng cấp không thấp hơn người thi triển 10 cấp. Duy trì 1 tiếng đồng hồ.

-Chú ý: chỉ có thể duy trì một trong hai hình thái, khi đổi trạng thái sẽ mất hồn lực."

"Cái gì? Còn có hình thái 2?" Đường Minh vừa nhìn không khỏi thất thanh la lên. Cái này cũng không thể trách hắn thất thố, loại này hồn kĩ quá kinh khủng rồi.

"Cái gì hình thái 2?" Bỉ Bỉ Đông đứng bên cạnh nghe Đường Minh la, nhìn hắn hỏi.

Đường Minh biết mình thất thố liền bình tĩnh trở lại, hắn nói: "Hồn kĩ này có hai cái hình thái, một hình thái chính là vầng sáng bảo vệ bản thân trong vòng sáng đó, giống như tấm khiên vô hình. Còn cái hình thái thứ hai chính là ngưng khiên thành thực thể."

"Ngưng khiên thành thực thể?" Bỉ Bỉ Đông cùng đằng xa hai phong hào đấu la bị hắn nói gợi lên tò mò.

Đường Minh không nói gì, thứ nhất hồn hoàn lóe lên, ánh sáng màu vàng xung quanh biến mất, thay vào đó chính là trên tay phải ngưng tụ ra vầng sáng, một chiếc khiên màu vàng hiện trên tay hắn.

Khiên không lớn không nhỏ, vừa vặn với tay Đường Minh.

"Ngưng thực thể?" Bỉ Bỉ Đông che miệng nhỏ của mình, trong mắt hiện lên khiếp sợ không sánh gì được, cái này hồn hoàn quá khủng, không những tăng phúc còn có hai hình thái khác nhau. Có thể nói loại này hồn kĩ có một không hai.

"Đúng, ngưng thực thể...." Đường Minh gật đầu nhẹ giọng nói, giới thiệu lại hồn kĩ hình thái hai này.

Nghe xong hắn nói, Bỉ Bỉ Đông và hai tên phong hào đấu la núp ở sau đều có loại đau tim muốn chết... cái này còn để người sống sao?

"Ta hiện tại muốn đi tìm hồn thú trăm năm khiêu chiến, coi như muốn kiểm nghiệm mình hồn hoàn." Đường Minh lúc này nói, cắt ngang Bỉ Bỉ Đông đang than thở trời xanh bất công.

Bỉ Bỉ Đông gật đầu, nói: "Được, coi như ta cũng muốn xem hồn kĩ của ngươi như thế nào trong thực chiến, bên cạnh đó sẽ giúp ngươi rèn luyện, mài giũa thêm về kỹ năng chiến đấu của mình."

Sau đó nàng dẫn Đường Minh đi tìm hồn thú loại trăm năm.

...

Nằm trong lòng Bỉ Bỉ Đông, Đường Minh như phát hiện cái gì, hai mắt nhìn xuống, tại lúc này, ở phía dưới một đàn sói lông xám chừng 10 con đang tập trung lại một chỗ, có vẻ như bọn chúng ăn thịt con hồn thú nào đó.

"Ta muốn khiêu chiến đàn sói phía dưới." Đường Minh mắt sáng lên, chỉ tay vào phía dưới.

"Đàn sói?" Bỉ Bỉ Đông đang bay nghe con trai mình nói, nàng tinh thần lực động, vừa xem liền biết đám sói này yếu nhất chỉ có 120 năm, mạnh nhất chỉ một con là 600 năm hồn thú, chắc là sói đầu đàn.

Trên 500 năm hồn thú thường có một chút trí tuệ, nhưng chỉ là một phần nhỏ, trí tuệ tương đương em bé 2-3 tuổi thôi. Dù sao loại này không bằng với loại vạn năm hồn thú trở lên.

Bỉ Bỉ Đông hơi suy nghĩ một chút rồi gật đầu, đối với hồn kĩ Đường Minh rất tin tưởng, chỉ là lo lắng với kinh nghiệm thực chiến của hắn, nàng ngắn gọn nói một câu: "Được, ngươi cẩn thận."

Nói xong Bỉ Bỉ Đông đưa thanh kiếm, thả hắn xuống cách đàn sói khoảng chừng 10m, sau đó nàng núp một bên canh chừng. Chỉ cần con trai nàng gặp nguy hiểm, nàng sẽ lập tức không chút do dự sử dụng hồn kĩ của mình, đem đàn sói giết hết!

Đường Minh thần sắc bình tĩnh trấn định, hồn kĩ hồn hoàn thứ nhất ra, trên tay trái xuất hiện cái khiến màu vàng, tay phải cầm kiếm, từng bước hướng đàn sói. Nhìn hắn một tay kiếm, một tay khiên, cả người tỏa ra khí tức thần thánh bất khả xâm phạm, tựa hồ hắn chính là một tôn chiến thần chuyển thế mà đến.

Đám sói lỗ tai rất thính, vừa nghe tiếng bước chân bọn chúng liền cùng nhau quay đầu nhìn lại. Khi thấy Đường Minh đi đến, con sói đầu đàn cơ thể lớn hơn những con khác nó hú lên một tiếng, tựa như là ra lệnh cho bầy sói.

Như nhận được lệnh sói đầu đàn, hơn chín con sói không chút do dự chạy đến Đường Minh, từng con sói chia ra hai bên trái phải, ý định bao vây hắn làm vòng tròn rồi dằn xé hắn từ từ, đây chính là chiến thuật nhỏ mà bọn chúng thường sử dụng để tấn công con mồi theo số ít, đề phòng con mồi chạy thoát.

Con sói đầu đàn không động, nó lẳng lặng đứng ở sau điều khiển đàn sói.

Đường Minh tinh thần lực luôn quan sát mọi chuyển động bọn chúng, vừa thấy bọn sói chạy tới, hắn ngay tức khắc liền nhận ra ý đồ bọn chúng. Bước chân Đường Minh chạy nhanh hơn, một tay cầm khiên, một tay cầm kiếm xông về trước.

"Giết!" Đường Minh lạnh lùng hét lên một tiếng, toàn thân máu sôi sục lên, dày đặc sát khí màu đỏ từ trên người hắn phóng ra.

Đám sói vừa chạy đến cách Đường Minh không tới 2m, lập tức bọn chúng cảm nhận được hơi thở chết chóc truyền đến, toàn bộ chín con trong nháy mắt co lại, tiến vào trạng thái đờ đẫn sợ hãi.

Đây chính là sát khí đến từ chính sâu trong linh hồn hắn, một người đã từng giết ngàn vạn tỷ sinh mạng, ngưng tụ lại thành một loại sát khí vô hình ẩn trong linh hồn.

Đường Minh biết sát khí của mình có tác dụng, nhân cơ hội đám sói còn rơi vào trạng thái hoảng sợ, một kiếm chém ngang.

"Phốc!" Đầu ba con sói gần nhất bị thanh kiếm Đường Minh chém ngang, trong nháy mắt cổ đứt lìa, từng dòng suối máu điên cuồng phun lên, thân thể ba con ầm một tiếng ngã xuống đất chết.

Con sói đầu lĩnh đứng đằng xa ánh mắt khó hiểu nhìn đàn sói. Bởi vì nó đứng ở xa cho nên không cảm nhận được sát khí của Đường Minh phóng, chỉ là khó hiểu, nghi hoặc tại sao đám sói lại đứng ngây ra không tấn công kẻ địch?

"Hú..."

Nó hú lên một tiếng, tựa như ra lệnh bầy đàn nhanh chóng tấn công. Bảy con sói còn lại nghe tiếng hú lấy lại tinh thần. Máu đồng bạn làm dẫn hung tính của bọn chúng, một con trong đó chạy nhào đến Đường Minh, hàm răng sắc bén nhe ra, ý định dùng răng cắn một nhát chết hắn.

Răng nó vô cùng sắc bén, coi như là sắt thép cũng phải bị hàm răng này cắn nát bấy.

Đường Minh bình tĩnh không đổi sắc, không lùi mà tiến, tay trái cầm khiên giơ lên, đỡ trước người mình.

"Ầm!" Con sói lúc này cắn tới, hàm răng sắc bén của nó vừa chạm vào khiên, cả người trong nháy mắt bị chấn bay ra xa năm, sáu mét, mới dừng lại. Cơ thể phát ra một tiếng "Rắc" nhỏ. Nhìn lại, lúc này toàn bộ cơ thể nó toàn bộ chấn nát bấy, thịt máu, xương sống, nội tạng bên trong toàn bộ lộ ra ngoài.

Nếu có người có thể mắt nhìn xuyên, có thể thấy bên trong trái tim, bộ não của con sói này hoàn toàn vỡ nát. Loại này thê thảm tình trạng, cho dù thần tiên có ra tay cũng không thể cứu sống được!

Đám sói đứng gần đó như bị lực xung kích vô hình đánh vào, bọn chúng cả sáu con cùng lúc lùi lại vài bước mới dừng lại, lại một đồng bạn chết, chúng nó không sợ mà hung tính ngày càng cường thịnh.

Con sói đầu đàn đứng đằng xa thấy một đồng bạn của mình lại chết, bản năng nó mách bảo người trước mắt này vô cùng nguy hiểm, không thể khinh thường tiếp. Nó quyết định tự mình chạy đến, trợ giúp đàn sói.

"Húúúúúú"

Sói đầu đàn vừa gia nhập đàn, lập tức phát ra tiếng hú dài, sáu con còn lại tinh thần phấn chấn, ánh mắt hung quang đại thịnh, tất cả tổng cộng bảy con, tính cả con sói vừa gia nhập. Sau đó từng con chậm chạp chia ra trái phải hai bên, hình thành trận bao vây Đường Minh.

"Vù." "Vù" "Vù" "Vù"

Lúc này hai tiếng xé gió một trái một phải vang lên, trước sau theo đó cũng có tiếng xé gió, bao vây lấy tứ phương Đường Minh. Hắn không quay đầu lại cũng biết là gì. Tay trái khiên lóe lên một cái rồi biến mất, thay vào đó xung quanh hắn một trận ánh sáng nhu hòa bao vây.

"Ẳng ẳng ẳng ẳng!"

Bốn con sói phân biệt làm trái phải trước sau, bọn chúng chạm vào tầng sáng bao quanh Đường Minh, tại khoảnh khắc này cả bốn đều chấn bay ra ngoài, trong miệng bọn chúng kêu lên một tiếng thê thảm, máu tươi điên cuồng từ miệng chảy ra.

"Bịch." Bốn con bay ra xa hơn năm mét mới dừng lại, cả bốn nằm rập dưới đất không nhúc nhích, mắt trợn tròn nhìn lên trời, trong miệng máu tươi chảy ra không ngừng, tắt thở, hiển nhiên đã chết.

Còn sót lại ba con, một con đầu lĩnh sói sáu trăm năm hồn thú, hai con lại khoảng từ ba trăm năm đến bốn trăm năm hồn thú.

Ba con dứng lại phía trước cách Đường Minh vài bước, không còn dám tự tiện xong lên trước như đám sói lúc nãy.

"Cái này phòng thủ coi như gần như vô địch rồi?" Đường Minh có chút nho nhỏ kinh ngạc uy lực của hồn kĩ thứ nhất của mình.

Không chỉ hắn, ba người Bỉ Bỉ Đông, Cúc Đấu La, Quỷ Đấu La ẩn núp vừa nhìn thấy màn này, bọn hắn cũng là có chút ngạc nhiên, có thể bởi vì trải qua hôm nay Đường Minh cho bọn hắn quá nhiều khiếp sợ, dẫn đến ba người toàn bộ chết lặng rồi.

Đường Minh kinh ngạc chỉ một chút, rất nhanh hắn hồi phục lại như cũ, nhìn ba con sói trước mắt không thay đổi. Thần sắc lạnh lùng tiến đến bọn chúng.

Vầng sáng xung quanh Đường Minh biến mất, thay vào đó là chiếc khiên màu vàng lại xuất hiện, tay trái cầm khiên, tay phải cầm kiếm.

Cả người hắn mặt mũi đầu tóc đều dính máu tươi từ đàn sói, khí tức băng lãnh, vô tình, sát phạt tràn ra.

"Giết!" Đường Minh không chờ bọn sói tấn công, hắn hét dày một tiếng xông lên.

Sát khí trên người lan tràn ra, kết hợp với hình dáng hiện giờ trông giống như một tôn sát thần quần lâm thế gian. Trái cầm khiên, phải cầm kiếm, dù đối mặt với nhiều kẻ thù nhưng thần sắc thủy chung không sợ hãi!

Ba con sói còn lại khi thấy Đường Minh xông lên, bọn nó gào lên một tiếng cùng tiến lên, con đầu đàn khi này móng vuốt đột nhiên càng dài ra, trông càng sắc bén hơn trước.

Con đầu lĩnh sói chạy trước, hai con còn lại một trước một sau chạy theo nó. Chỉ vài giây ngắn ngủi, hai bên đã gặp nhau.

Con sói đầu đàn bỗng nhiên chân nhấn mạnh một cái, cả người tung lên cao, vượt lên hơn hai mét đầu người trưởng thành.

Lúc này móng vuốt dài của nó đưa ra trước, cả người bay nhào về hướng Đường Minh. Hai con còn lại thì chạy đến, bọn nó không nhảy như con đầu lĩnh mà phân ra hai bên trái phải vồ lấy Đường Minh.

Khi con sói đầu đàn nhảy lên, Đường Minh cũng theo đó nhảy lên. Hai chân nhỏ của hắn mượn tốc độ chạy rồi bật lên cao.

Có điều... Bởi vì hắn hiện tại mới chỉ 7 tuổi chưa phát dục, hơn nửa sức bật còn rất yếu, chiều cao dưới 1m5. Tại lúc này hắn nhảy thấp hơn con sói kia, cho nên diễn ra cảnh tượng vô cùng hài hước:

Hai người một sói, một người nhảy trong không trung.

Con sói nhảy trên đầu Đường Minh, móng vuốt sắc bén lướt qua vài sợi tóc hắn. Còn Đường Minh bởi vì các loại nguyên nhân, cho nên nhảy thấp hơn, nằm ở dưới thân thể con sói. Lúc này, Đường Minh cảm nhận được trên đầu vài sợi tóc bị mất vài cọng, cảm giác lạnh lẽo tử vong từ móng vuốt phía trên con sói truyền đến, nhưng hắn không vì đó mà dừng lại, tay phải đang cầm kiếm tại thời khắc này đâm lên trên, một kiếm đâm chính xác vào tiểu jj của con sói.

Nói nhiều nhưng thời gian trôi qua rất nhanh, đây chính là một hồi giao thủ trong không trung chỉ từ ba đến năm giây.

Rốt cục, cả hai hạ đất, Đường Minh trừ mất vài sợi tóc còn lại bình yên vô sự, không trầy xát gì.

Phía bên kia con sói thì khác, dưới bụng nó liên tục chảy ra máu tươi, phía dưới tiểu jj dài thòng lọng lắc lư của nó bị một kiếm Đường Mihn cắt đứt, lộ ra bên trong jj là liên tục chảy ra sềnh sệch màu trắng chất lỏng cùng máu tươi.

"Ngaoooooooooo!" Một giây sau, con sói đầu đàn đột nhiên hét thảm một tiếng ngã xuống đất, cả thâ thể giật giật, jj bị cắt liên tục chảy ra máu, cho đến khi toàn bộ máu trong người chảy hết nó mới tắt thở uất ức mà chết.

Hai con sói đúng lúc này đã vồ đến bên hông Đường Minh.

Đường Minh bình tĩnh, khiên cầm trên tay trái biến mất, ánh sáng màu vàng bao bộc lấy cơ thể hắn.

"Ngao~~"

"Ngao~~"

Hai con sói móng vuốt vừa đụng vào tầng sáng lập tức văng ra xa.

Như bốn con sói lần trước, trong miệng điên cuồng phun ra máu rồi chết.

Đường Minh sắc mặt theo thời gian trôi qua chuyển thành trắng bệch, thân thể lung la lung lay như muốn ngã. Bởi vì thi triển hồn kĩ trạng thái qua lại nhiều quá, khiến hồn lực trong cơ thể hắn gần như cạn kiệt, không còn sót lại mấy tia.

Sau trận chiến này Đường Minh như rút ra nhiều điều hơn. Mặc dù hắn có kinh nghiệm thực chiến dày đặc, nhưng hồn lực quá ít ỏi, khi chiến đấu với kẻ địch phải tính toán chi li cẩn thận từng bước, hơn nửa phải tiết kiệm hồn lực tại mọi khắc, nếu không đến khi hồn lực cạn, đến lúc đó chính là chỗ chết, trí mạng của mình.

"Đing! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành trận chiến đầu tiên của mình, nhận được..."

Hệ thống vang lên âm thanh chúc mừng...

...

-Mình tả đánh nhau dc ko? Ae cmt cho nhận xé@@!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-310)