Vay nóng Homecredit

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 069

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 069: Nữ thần chiến tranh và trí tuệ
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Tác Tác cũng không có cho hắn cơ hội thở dốc, thời điểm nhìn thấy quần lót màu đen trên bẹn đùi trắng của nàng, chân nàng đã hạ xuống, mũi chân có một đạo ánh sáng đỏ thô to bắn ra, bắn thẳng vào lồng ngực của Tề Nhạc.

Tiếp nàng một kích lúc trước, Tề Nhạc đã biết rõ lợi hại, hắn ẩn ẩn cảm giác được, nữ nhân tên là Tác Tác trước mặt, mạnh nhất có lẽ chính là chân trái của nàng, Tề Nhạc không chút do dự sử dụng Kỳ Lân Du, thân thể trên không trung huyễn hóa thành nhiều tàn ảnh, né tránh ánh sáng màu đỏ công kích. Ánh sáng màu đỏ xuyên thấu qua tàn ảnh hắn đứng lúc trước, xuyên qua nhanh như thiểm điện, Tề Nhạc nhìn thấy, những nơi ánh sáng đỏ đi qua, không khí có chút vặn vẹo.

Chân của Tác Tác hạ xuống, không đợi Tề Nhạc cảm thấy đáng tiếc, báo động trong nội tâm tăng cao, chân hắn di động nhanh chóng, đồng thời thân thể ở giữa không trung xoay tròn thật đẹp, ánh sáng màu đỏ bay đi lúc nãy đã quay về, may mắn hắn phản ứng nhanh, mới miễn cưỡng tránh thoát được.

Tác Tác cười phóng đãng nhìn xem hắn.

- Tiểu ngốc nghếch, truy tung.

Quả nhiên, đạo ánh sáng đỏ kia xoẹt qua, lập tức bay trở về, mục tiêu vẫn là thân thể Tề Nhạc, cảm nhận được ánh sáng màu đỏ có uy hiếp với mình, Tề Nhạc tức giận trong lòng, hắn không có né tránh, nếu đây là công kích mạnh nhất của ngươi, như vậy, ta cũng phá giải nó thôi. Hai đạo quang mang đen bạc ngưng tụ lên cánh tay phải, cổ tay chấn động, một quyền đánh vào ánh sáng đỏ kia. Đồng dạng là năng lượng bén nhọn, nhưng năng lượng lúc này mạnh hơn lúc trước gấp ba lần, nhưng mà, lần này này Tề Nhạc dùng Kỳ Lân Tí cứng nhất ngăn cản.

- Lâm.

Khẽ quát một tiếng, hai đạo quang mang đen bạc hiện ra ngoài, trong khi đang đánh sống chết với hào quang màu đỏ kia, Kỳ Lân Tí đã chiếm cứ thượng phong, hai đạo quang mang đen bạc xoắn một cái, ánh sáng màu đỏ sậm như hóa thành vô hình, mà Tề Nhạc cũng bị đẩy lui ra phía sau ba bước mới đứng vững.

Lực công kích thật mạnh, đây là cảm giác duy nhất của Tề Nhạc, trong lòng của hắn âm thầm hoảng sợ, đồng dạng là thủ hộ giả phương tây, nhưng nữ nhân Tác Tác này lại mạnh hơn Nhạc Nguyên của giáo đình rất nhiều.

Trong đôi mắt mị hoặc của Tác Tác có một tia nghi hoặc, lần đầu tiên kinh ngạc nói:

- Anh rất mạnh nha! Lại có thể hóa giải công kích của tôi. Nhưng mà, anh đã nghe trộm chuyện của chúng tôi, tôi cũng chỉ có thể giết anh. Anh đã nhìn thấy nơi đó của tôi, chết cũng không tính oan uổng a.

Nàng vẫn vui vẻ như trước, nhưng thân thể lại không tiến mà lui, đột nhiên trên trán của nàng xuất hiện một đạo ánh sáng đỏ chói mắt, ngay sau đó, hai vai nàng, hai tay, ngực, bụng dưới, hai đầu gối đều có ánh sáng đỏ hiện ra, mỗi một đoàn ánh sáng màu đỏ dường như mang theo ý nghĩa đặc thù, hai con ngươi màu đỏ của Tác Tác vào lúc này như biến thành màu vàng.

Gió ngừng thổi, tất cả mọi thứ chung quanh đột nhiên yên tĩnh lại, Tề Nhạc đoán nàng đang tụ lực chờ phát động công kích, nhưng mà, Tề Nhạc cũng không phải người ngu, tuy hắn không sợ công kích của Tề Nhạc, nhưng cũng không muốn bại lộ thực lực của mình, hừ lạnh một tiếng, dùng vân lực ảnh hưởng tiếng nói biến thành khàn khàn.

- Tiểu oa nữ kia, lão tử không chơi với cô, bye bye.

Thân hình lóe lên, Tề Nhạc lúc này thúc dục phong vân lực tới đỉnh phong, đồng thời, dưới yểm hộ của Kỳ Lân Ẩn, hắn lặng lẽ hoàn thành Bản Chúc Tương Dị Hóa, thân thể phóng lên trời.

Vẻ mặt Tác Tác vui vẻ nhìn qua Tề Nhạc nhảy lên, trong nội tâm thầm nghĩ, ngươi nhảy đi, phạm vi công kích của ta rất lớn, vào lúc ngươi hạ xuống là lúc chết đi.

Nhưng mà, lúc này phán đoán của nàng xảy ra vấn đề, thân thể của Tề Nhạc không có hạ xuống, sau khi dùng Bản Chúc Tương Dị Hóa, bốn thuộc tính vân lực nâng thân thể của hắn phiêu phù trên không trung, lăng không bay cao, bay thẳng về phương xa. Tốc độ còn nhanh hơn chạy dưới đất nhiều. Thời điểm Tác Tác phát hiện không đúng lập tức phát động chín đạo hào quang màu đỏ, cũng đã không đuổi kịp thân ảnh của Tề Nhạc.

- Hỗn đản.

Tác Tác dùng sức đập mạnh xuống mặt đất, tươi cười trên mặt của nàng biến mất, đổi thành gương mặt lạnh như băng, trong đôi mắt của nàng có oán độc hiện ra. Đưa mắt nhìn phương hướng Tề Nhạc bay đi tới ba phút, lúc này mới không cam lòng hừ lạnh một tiếng, thân thể lui về phía sau, biến mất trong bóng tối.

Tề Nhạc vừa bay về biệt thự Long Vực, trong nội tâm Tề Nhạc đang suy tư. Vừa rồi đám người kia nói giáo hoàng giáo đình dùng chiêm tinh thuật, rốt cuộc là cái gì? Đáng tiếc ah! Mình khi đó bị phát hiện, nếu không, những nguyên nhân khiến đám người phương tây đi tới đây đã lộ ra ngoài. Nữ nhân Tác Tác vừa rồi quả nhiên biến thái, dùng thân thể của mình hấp dẫn lực chú ý của đối thủ, lại phát động công kích, tâm ngoan thủ lạt ít thấy trên đời.

Hơn nữa, thực lực của nàng rất mạnh, ít nhất sẽ không thua Từ Đông, cho dù mình dùng Bản Chúc Tương Dị Hóa, muốn thắng nàng sợ rằng cũng phải gặp nhiều khó khăn.

Có lẽ thực lực của nàng không phải rất mạnh, nhưng lực công kích xuyên thấu của nàng rất mạnh, ngưng tụ năng lượng có hạn vào một điểm, thể hiện lực công kích mạnh hơn.

Rốt cuộc đám người thủ hộ giả phương tây kế thừa năng lực như thế nào? Sau khi trở về mình phải nguyên cứu với Như Nguyệt mới được, biết mình biết người mới có thể bách chiến bách thắng a.

Thân ảnh của Tác Tác dần dần phai nhạt trong đầu Tề Nhạc, hiện ra trước mặt hắn, chính là dung nhan hoàn mỹ, chính là nữ nhân gọi là tiểu thư trong miệng của nữ nhân Tác Tác, như vậy, có khả năng nàng chính là nhân vật lãnh đạo trong đám thủ hộ giả Hy Lạp.

Nếu như mình suy đoán chính xác, như vậy, người kế thừa thần cách vương vị thủ hộ giả Hy Lạp chính là một nữ nhân. Lúc này đi tới khách sạn Hilton không uổng công, ít nhất cũng tìm được một ít tin tức đáng tin cậy.

Nghĩ tới những thứ này, Tề Nhạc lại hơi lo lắng cho việc Minh Minh và Lâm Nhất Phàm gặp nhau. Nếu như mình khởi xướng khiêu chiến với Lâm Nhất Phàm, Lâm Nhất Phàm mời nữ tử tóc tím ra tay, mình có nắm chắc thắng nàng không? Cẩn thận tính toán một chút, Tề Nhạc cười khổ phát hiện, mình không có một chút nắm chắc nào, nữ tử tóc tím cho hắn cảm giác thần bí, địch nhân không rõ mới là đáng sợ nhất.

Sau khi Tề Nhạc trở về biệt thự Long Vực đã là mười hai giờ đêm, hắn lặng lẽ quay về gian phòng của Như Nguyệt, chui vào trong chăn, cẩn thận ôm Như Nguyệt vào lồng ngực.

Ôm Như Nguyệt vào lòng, Tề Nhạc lập tức cảm giác nội tâm yên ổn hơn rất nhiều. Có lẽ là do chiến đấu lúc chiều quá mệt mỏi, Như Nguyệt vẫn ngủ như trước, cũng không có bị Tề Nhạc trở về mà kinh động.

Dường như Như Nguyệt có cảm giác, trong giấc mộng vô ý thức dán vào thân thể Tề Nhạc, khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào. Lúc này trên người nàng chỉ mặc nội y bằng tơ tằm mỏng manh, cảm giác như một đám lửa, nhưng mà, Tề Nhạc hiện tại không dám mơ màng chút nào, ôm Như Nguyệt nhắm mắt lại vận hành Thăng Lân Quyết của mình, đồng thời cẩn thận đem vân lực truyền vào người của Như Nguyệt, tiếp tục trợ giúp long khí của nàng vận hành để khôi phục thân thể.

*****

Sáng sớm, trong lúc Hải Như Nguyệt mơ màng tỉnh táo lại thì hơi ngượng ngừng vì mình đang nằm trong ngực của Tề Nhạc, Tề Nhạc nhắm hai mắt, khí tức trên người của hắn như nam châm hấp dẫn nàng, thân thể hơi động đậy một chút, tuy nhiên hạ thân vẫn không khỏe như trước, nhưng so với này hôm qua thì tốt hơn nhiều. Hồi tưởng lại cảnh trong thạch huyệt, ánh mắt của nàng hơi mê ly, nàng biết rõ, cả đời này nàng không có khả năng quên được chuyện vào chiều hôm qua.

Nhẹ nhàng vuốt ve lồng ngực kiên cố của Tề Nhạc, tuy cơ bắp của hắn không khoa trương, nhưng dưới làn da cổ đồng khỏe mạnh này là lực lượng bạo tạc mạnh mẽ, Kỳ Lân Châu trên cổ thủy chung biến hóa hào quang nhàn nhạt, khí tức bốn loại năng lượng biến hóa làm cho Hải Như Nguyệt cảm giác được vân lực của Thăng Long Quyết chấn động theo, đây là chuyện tốt.

Tuy trước kia nàng luôn có mâu thuẫn với Tề Nhạc, nhưng không thể phủ nhận là, từ khi Tề Nhạc xuất hiện, tốc độ tu luyện Thăng Long Quyết của nàng còn nhanh hơn trước kia rất nhiều, sự thật chứng minh, khí tức trên người Kỳ Lân mang lại chỗ tốt thật lớn cho những Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác.

Đột nhiên trên mông có bàn tay lớn tác quái, Tề Nhạc vẫn nhắm mắt, nói:

- Bảo bối, nếu em còn tác quái nữa, anh sẽ không khách khí đâu.

Vừa nói, khóe miệng của hắn hiện ra nụ cười quái dị, làm cho tâm hồn thiếu nữ của Như Nguyệt nhảy lên.

- Anh tỉnh khi nào?

Hải Như Nguyệt dừng vuốt ve lồng ngực Tề Nhạc lại. Tuy tình cảnh ngày hôm qua trong thạch huyệt khiến cho nàng cảm thấy rất hạnh phúc, nhưng cảm giác kia đúng là quá mạnh mẽ, cho dù nàng kế thừa huyết mạch của long, cũng rất khó tiếp nhận mưa móc liên tục từ Tề Nhạc.

Tề Nhạc mở hai mắt ra, lập tức, hắn làm cho Hải Như Nguyệt có cảm giác hắn như biến thành người khác, trong đôi mắt của hắn toát ra hào quang sáng ngời, đây không phải là khí thế mạnh mẽ, nhưng lại có tính xuyên thấu rất mạnh.

- Thời điểm người nào đó trêu chọc anh thì anh đã tỉnh rồi.

Tề Nhạc cười một tiếng, vuốt ve bờ mông săn chắc to lớn của Hải Như Nguyệt, cảm giác tràn ngập co giãn làm hắn thở ra một hơi, chăm chú ôm mỹ nữ tuyệt sắc vào ngực.

Hải Như Nguyệt cũng không có giãy dụa, nàng tựa đầu vào ngực Tề Nhạc, thấp giọng nói:

- Thu hoạch đêm qua như thế nào?

Tề Nhạc ngạc nhiên nói:

- Em biết anh đi ra ngoài?

Hải Như Nguyệt mỉm cười, nói:

- Nếu như ngay cả việc anh đi ra ngoài em cũng không biết, em cũng không cần làm chiến sĩ cầm tinh long. Nếu thân thể của em cho phép thì em đã đi theo anh rồi. Về sau khi anh trở về, trên người có hương khí nhàn nhạt, chắc là gặp được nữ nhân. Nhưng mà, anh có thể nói cho em biết trước, ngày hôm qua anh điện thoại cho ai vậy?

Đối với Hải Như Nguyệt Tề Nhạc không có giấu diếm, hắn tự thuật lại cuộc trò chuyện với Mạnh Bắc lại cho nàng nghe, nghe xong lời của Tề Nhạc, Hải Như Nguyệt gật gật đầu, nói:

- Thánh Hỏa Giáo em từng nghe nói trước kia. Tuy tập đoàn Long Vực không liên quan tới hắc đạo, nhưng em cũng biết Thánh Hỏa Giáo phi thường nổi danh. Theo em được biết, ở trong nước có hai bang phái lớn vượt qua các tỉnh, trong đó phương bắc có Thánh Hỏa Giáo. Mà phía nam chính là Quý Thủy Giáo. Sản nghiệp chính của Thánh Hỏa Giáo chủ yêu là đầu cơ trục lợi từ súng ống đạn dược, nghe nói bọn họ thậm chí có liên hệ với các tổ chức khủng bố, ở nước ngoài cũng có danh tiếng lớn, thực lực cực kỳ hùng hậu.

- Mà lão đại Thánh Hỏa Giáo hình như là hai người, nhưng cụ thể là người nào thì em không biết. Dù sao, Thánh Hỏa Giáo khống chế cả khu phía bắc Trường Giang. Bọn họ cũng chỉ là hắc đạo, không xung đột gì với chúng ta, cho nên em không có đi điều tra qua. Cùng so sánh với Thánh Hỏa Giáo, Quý Thủy Giáo đáng giận hơn rất nhiều, bởi vì sản nghiệp chủ yếu của bọn chúng là thuốc phiện, em nghĩ, chỉ cần là người bình thường, sẽ có cảm giác chán ghét với thuốc phiện.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Nói như vậy Thánh Hỏa Giáo vẫn còn tốt hơn đôi chút. Vừa vặn buổi trưa hôm nay anh sẽ đi gặp lão đại của bọn họ, xem là người nào, có lẽ thông qua trao đổi sẽ có được vài thứ hữu dụng. Anh nghĩ, những bang phái hắc đạo này nhất định là có được tình báo to lớn. Từ ngày hôm qua bọn họ có thể trong hai tiếng giúp anh tìm được tình báo về Lâm Nhất Phàm có thể thấy rõ điểm này. Nếu có thể được bọn họ trợ giúp, sau này chúng ta điều tra chuyện ở phương bắc không thành vấn đề.

Hải Như Nguyệt mỉm cười, nhẹ nhàng gật gật đầu, với tư cách Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cường đại, đương nhiên nàng không đặt hắc bang này vào trong mắt, nói:

- Vậy được rồi, giữa trưa em đi cùng anh, được không?

Tề Nhạc có chút ngây người, gần đây Hải Như Nguyệt cường thế lại dùng giọng điệu hỏi thăm ý kiến của mình, hơn nữa trong đó còn bao hàm vài phần làm nũng và khẩn cầu, xem ra, nàng quả nhiên là biến đổi rồi. Trách không được trước kia mình thường xuyên nghe nói, nữ nhân trao lần đầu tiên cho nam nhân, như vậy, nàng cả đời cũng không có khả năng quên nam nhân này, loại cảm giác này thật thật thoải mái ah!

- Đương nhiên là được rồi, chúng ta buổi trưa đi gặp người Thánh Hỏa Giáo, sau đó chờ đợi Cơ Đức liên lạc. Thời điểm Minh Minh gặp mặt Lâm Nhất Phàm anh nhất định phải ở bên cạnh. Thủ hộ giả Hy Lạp quá cường đại, đêm qua anh đụng phải kẻ yếu nhất, cuối cùng bằng vào Bản Chúc Tương Dị Hóa mới có thể thoát khỏi truy đuổi của đối phương. Như Nguyệt, em nên phân tích giúp anh một chút, nhìn xem lần này thủ hộ giả Hy Lạp rốt cuộc kế thừa lực lượng thần cách gì, tại sao lại quỷ dị như thế.

Lập tức, Tề Nhạc đem chuyện đêm qua trong khách sạn Hilton nói qua một lần. Tự thuật lại trận chiến với Tác Tác rất rõ ràng, ngay cả cảm giác sau khi thừa nhận công kích của đối phương cũng nói ra.

Nghe được Tề Nhạc nói thế, Hải Như Nguyệt lâm vào trong trầm tư, Tề Nhạc cúi đầu nhìn gương mặt hồng nhuận phơn phớt của nàng, nhịn không được đưa mặt hôn một cái, bởi vì gương mặt của nàng khiến cho hắn mê say.

Hải Như Nguyệt đang nghĩ ngợi, đột nhiên cảm thấy có đồ vật thô ráp đụng vào bụng dưới của mình, vô ý thức dùng tay bắt lấy thứ đồ vật cứng rắn đi, lập tức cảm thấy lòng bàn tay nóng rực, vật kia giật nhẹ hai cái.

- Ah! Tề Nhạc, anh...

Giật mình tỉnh lại, Hải Như Nguyệt lập tức ý thức được đó là vật gì, ngượng ngùng đỏ mặt tới tận mang tai.

- Đừng, hôm nay còn rất nhiều chính sự cần làm, không nên ồn ào được chứ?

Tề Nhạc bị Hải Như Nguyệt nắm tiểu đệ, cảm giác thật sự rất sảng khoái, ủy khuất nói:

- Chuyện này em không nên trách anh, ai bảo lực hấp dẫn của em lớn như vậy? Thì ra kế thừa huyết mạch không phải cái gì cũng tốt, anh nhịn vậy.

Như Nguyệt nhìn qua bộ dáng đáng thương của hắn, nhịn không được bật cười, cầm chặt tiểu đệ cứng rắn của hắn cọ xát hai cái.

- Được rồi, sau khi Minh Minh trở về, dù sao anh đã sớm có ý xấu với nàng, em nghĩ, hai chúng ta có lẽ có thể...

*****

Nghe xong lời này, Tề Nhạc lập tức đại hỉ, đây là song phi nha.

- Tốt, Như Nguyệt, anh phát hiện em càng ngày càng tốt rồi đấy.

Không có bất cứ nữ nhân nào đồng ý cùng hưởng trượng phu cả, Hải Như Nguyệt cũng không có ngoại lệ. Nhưng mà, nàng không cách nào tiếp thu toàn bộ mưa móc của hắn được, bởi vì mình nàng không cách nào thỏa mãn dục vọng của Tề Nhạc, nếu sau này hắn ra ngoài ăn vụng, còn không bằng đem Minh Minh kéo vào bên cạnh mình hình thành chiến tuyến thì tốt hơn.

- Anh đấy! Trong đầu toàn tư tưởng dâm dục. Không được ồn ào, em vừa suy nghĩ, đại khái đã có chút suy đoán. Theo lời anh nói, tên Lâm Nhất Phàm là con trai tổng thống còn tôn kính nữ tử tóc tím kia như vậy, như vậy xem ra, nữ tử tóc tím kia rất có khả năng là người thừa kế thần cách của thần, chính là vương của thủ hộ giả Hy Lạp thế hệ này. Mà trong nữ thần của Hy Lạp, người cường đại không ít, nhưng người có thể điều khiến thần bộc mạnh như Tác Tác, sợ rằng cũng chỉ có một người. Cũng chỉ có nàng, mới có thể có được thần bộc mạnh như vậy, hoặc nói chính là thủ hộ giả của nàng.

Tề Nhạc hiếu kỳ nói:

- Được rồi, Như Nguyệt không nên úp mở nữa, rốt cuộc là thần cách gì?

Hải Như Nguyệt ngẩng đầu, trong đôi mắt sáng chói của nàng có thần sắc ngưng trọng, nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Chỉ có thể là nữ thần chưởng quản chiến tranh.

Tề Nhạc gãi gãi đầu, nói:

- Nữ thần chưởng quản chiến tranh? Anh không rành thần thoại Hy Lạp, đoán chừng em nói tên anh cũng không biết.

Đột nhiên Hải Như Nguyệt cười lên, nói:

- Không, có lẽ nhân vật này trong thần thoại Hy Lạp không ai không biết, nhưng khẳng định anh cũng biết rõ. Bởi vì người trẻ tuổi trong chúng ta, khi còn bé có ai không xem manga của nước Thái Dương chứ?

Con mắt Tề Nhạc sáng ngời, nói:

- Ý của em nói chính là bộ manga Thánh Đấu Sĩ phải không? Ah! Như Nguyệt, em sẽ không nói cho anh biết, cô gái tóc tím kia chính là...

Hải Như Nguyệt kiên định gật gật đầu, nói:

- Nếu như em đoán không sai, nàng kế thừa, chính là thần cách của nữ thần chiến tranh và trí tuệ Athena. Là nữ thần mạnh nhất, nữ thần chiến tranh và trí tuệ Athena cùng với nữ thần ánh trăng Phoebe và nữ thần săn bắn Diana là ba nữ thần xử nữ. Trong đó, chỉ có Athena có được danh hiệu chủ thần.

Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Hải Như Nguyệt.

- Trời ơi! Athena? Chẳng lẽ thật sự là Athena? Người hôm qua anh giao thủ là ai? Chẳng lẽ là thánh đấu sĩ hoàng kim sao?

Hải Như Nguyệt tức giận nói:

- Anh đấy! Cho anh đi tới trường học mà không chịu học, Hy Lạp có ai là thánh đấu sĩ đâu! Chỉ là hư cấu của đám tác giả manga thôi. Thánh đấu sĩ hoàng kim trong manga chỉ là hư cấu từ thần thoại Hy Lạp. Mà thần thoại Hy Lạp chân chính, nữ thần chiến tranh và trí tuệ Athena là em gái của Thái Dương Thần Apollo, mà thủ hộ Thái Dương Thần Apollo chính là mười hai Kim Ô, mà thủ hộ Athena chính là chúa tể mười hai cung hoàng đạo, bọn họ cũng không xưng là thánh đấu sĩ.

- Trong thần thoại Hy Lạp, bọn họ được gọi là thủ hộ giả chòm sao, đồng thời, cũng có thể gọi là thần bộc của Athena. Đám người nước Thái Dương kia gọi là thánh đấu sĩ, kỳ thật chỉ tham khảo Thập Nhị Tinh Tọa Thủ Hộ Giả mà thành. Hiện tại có rất nhiều người trẻ tuổi các quốc gia xem thánh đấu sĩ là của nước Thái Dương, kỳ thật căn bản không phải là như vậy, cũng căn bản không có thánh đấu sĩ tồn tại. Thập Nhị Tinh Tọa Thủ Hộ Giả là của thần thoại Hy Lạp, đó là văn hóa thuộc về Hy Lạp, bọn họ cùng nữ thần Athena, đều là một trong những biểu tượng kiêu ngạo của Hy Lạp. Cho nên, anh phải biết một chuyện, vĩnh viễn không nên liên hệ bọn họ với thánh đấu sĩ, nếu không anh sẽ nhận thức sai lầm thật lớn.

Tề Nhạc chợt nói:

- Đám người nướcThái Dương kia đúng là không tốt gì, quốc gia mình không có văn hóa, lại đi tham khảo quốc gia khác.

Hải Như Nguyệt gật gật đầu, nói:

- Bây giờ không quản đám nước Thái Dương như thế nào, chúng ta đã có thể khẳng định đối phương là nữ thần chiến tranh và trí tuệ Athena, như vậy, chúng ta làm việc phải cẩn thận, cho dù hiện tại năng lực của Athena còn chưa thức tỉnh hoàn toàn, cũng tuyệt đối không dễ đối phó. Ngày hôm qua Tác Tác chiến đấu với anh, theo năng lực cùng tính cách mà nhìn, em nghĩ, nàng hẳn là thủ hộ giả chòm sao Thiên Hạt.

- Thiên Hạt? Ân, khi anh nhìn Tác Tác này rất biến thái, đúng là mỹ nữ bò cạp mọc đuôi độc rồi.

Nghĩ tới ánh mắt tràn ngập mị hoặc của Tác Tác, trong lòng Tề Nhạc thầm run sợ, tuy nhiên thực lực Tác Tác chưa hẳn mạnh hơn mình, nhưng mà, chiến thuật tâm lý và thần thái của nàng thật sự dễ dàng khiến người ta mắc câu, tập tính của mình là lưu manh, ngàn vạn lần không nên để sắc đẹp của nàng hấp dẫn.

Hải Như Nguyệt nhíu mày, nói:

- Một Thiên Hạt đã lợi hại như thế, không biết Athena có năng lực gì. Nếu như chỉ có hai người đi theo nàng thì tốt, nếu nhiều hơn mấy tên thủ hộ giả khác, sợ rằng chúng ta rất khó đối phó. Khó trách Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thế hệ này của chúng ta lại xuất hiện nhiều cầm tinh biến dị cường đại như vậy, ngay cả anh cũng lợi hại hơn các Kỳ Lân trước kia. Thì ra đối thủ chủ yếu của chúng ta là lại nữ thần chiến tranh và trí tuệ Athena cùng với Thập Nhị Tinh Tọa Thủ Hộ Giả.

Tề Nhạc tức giận nói:

- Dù sao đều là xử nữ, kế thừa thần cách cũng nên thục nữ một chút chứ.

Hải Như Nguyệt dùng ngón tay đâm đâm vào lồng ngực Tề Nhạc, nói:

- Anh nghĩ thật đẹp, thiên hạ nào có chuyện dễ dàng như vậy, theo em được biết, người thừa kế thần cách thủ hộ giả Hy Lạp các thời đại đều là chủ thần. Trong các chủ thần của thần thoại Hy Lạp, khó đối phó nhất cũng không phải Thần Vương Zeus, cũng không phải Thái Dương Thần Apollo. Mà là hai chủ thần một chính một tà, trong đó đại biểu chính nghĩa cùng quang minh, đó là Athena, mà đại biểu tà ác cùng hắc ám, chính là Minh Vương Hades, vận khí của chúng ta tốt hơn một chút. Nhưng mà, may mắn không phải Minh Vương Hades, nếu như là hắn, chúng ta càng không may. Dù sao, từ ý nào đó Athena vẫn thuộc về chính nghĩa, nàng dẫn thần bộc chiến đấu, ít nhất không gặp công kích tà ác gì.

Tề Nhạc nói:

- Như Nguyệt, vậy em nói xem mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần của chúng ta mạnh hơn hay Thập Nhị Tinh Tọa Thủ Hộ Giả mạnh hơn?

Như Nguyệt than nhẹ một tiếng, nói:

- Thế giới này là cân đối. Tuy em không biết ai là mạnh nhất, nhưng em đoán chừng, nếu như tu luyện tới cảnh giới mạnh nhất, thực lực cũng không kém nhau bao nhiêu. Nhưng mà, em không rõ sau này anh và Athena là thế nào. Từ khi có Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đến nay, anh chính là Kỳ Lân có được thực lực mạnh nhất. Thực lực của anh là ba vân, lại có thể sánh ngang với Bản Chúc Tương Dị Hóa giai đoạn thứ hai của em. Thực không tưởng tượng nổi thực lực khi anh đạt tới chín vân, thực lực mạnh tới mức độ nào. Em nghĩ, có lẽ cũng không chênh lệch với nữ thần chiến tranh và trí tuệ Athena đâu.

*****

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Những chuyện này tạm thời anh không quan tâm tới. Đêm qua nghe trộm bọn họ nói chuyện, hiện tại nhất làm anh phức tạp nhất chính là mục đích đám người phương tây đi tới địa bàn của chúng ta, có thể hấp dẫn Hắc Ám Quốc Hội, giáo đình, thủ hộ giả Hy Lạp cùng đi, có thể thấy được lực hấp dẫn mạnh cỡ nào. Như Nguyệt, tin tức của em tốt hơn anh, trong nước có cái gì đáng giá cho em hoài nghi hay không?

Như Nguyệt lắc đầu, nói:

- Nếu có chuyện đáng cho em hoài nghi xảy ra, như vậy bốn đại gia tộc nhất định sẽ thông tri. Địa bàn của bốn đại gia tộc trải dài từ nam chí bắc, chỉ cần có đại sự phát sinh, chỉ sợ rất thoát khỏi tai mắt của họ. Nhưng đến bây giờ, trừ hôm trước có thượng cổ hung thú xuất hiện ở phía nam ra, bọn họ không truyền tới tin tức nào khác.

Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng, nói:

- Anh thấy bốn đại gia tộc vẫn bảo trì dã tâm của mình, cũng không phải chân chánh thần phục chúng ta. Chỉ không muốn đối nghịch với chúng ta mà thôi, ngày đó uy thế bị chúng ta chấn nhiếp cho nên miễn cưỡng nghe theo. Nhưng bọn họ đang suy nghĩ cái gì trong bụng, chúng ta không rõ ràng được. Nếu như những gia hỏa phương tây này tới vì bảo bối vô giá, như vậy, chẳng lẽ bốn đại gia tộc không có tâm tư ngấp nghé bảo bối hay sao? Cho nên mỗi khi bọn họ báo cáo cái gì, cũng không có nghĩa bọn họ cái gì cũng nói. Xem ra, anh phải tìm cơ hội tới Kinh Thành Trầm gia một lần, nhìn xem có thể moi ra được tin tức tốt gì hay không.

Hải Như Nguyệt mỉm cười, nói:

- Tề Nhạc, anh bây giờ càng giống lãnh đạo rồi đấy. Anh phân tích rất chính xác, em cũng nghĩ như vậy. Nhưng hiện tại cục diện thủ hộ giả phương đông chúng ta vừa mới xác lập, không nên gây chuyện với bốn đại gia tộc thì tốt hơn. Chờ chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta trở nên mạnh hơn, không sợ bọn họ không nghe lệnh chúng ta.

Ánh mắt Tề Nhạc hơi lập lòe, nói:

- Bốn đại gia tộc tích lũy thực lực nhiều năm như thế không thể xem thường, nhưng ít nhất bọn họ cũng là thủ hộ giả phương đông như chúng ta, hiện dưới loại tình huống này, lựa chọn nhất trí đối ngoại đó là tốt nhất. Như Nguyệt, lát nữa em truyền tin tức cho bốn đại gia tộc, nói cho bọn họ biết đám phương tây đã tới địa bàn của chúng ta, bảo bọn họ giám thị mật thiết. Bất luận xuất phát từ góc độ lợi ích gia tộc, hay là vì thủ hộ phương đông, bọn họ cũng không cự tuyệt. Đi thôi, chúng ta đi tìm đại sư, xem đại sư có biết gì về mục đích của đám người phương tây hay không.

Vừa nói, Tề Nhạc từ rời khỏi giường, mặc quần áo tử tế muốn đi ra ngoài.

- Tề Nhạc.

Gương mặt Hải Như Nguyệt đỏ bừng gọi hắn, nhìn qua cửa sổ và bĩu môi.

Tề Nhạc có chút bất đắc dĩ nói:

- Còn phải đi cửa sổ ah! Dù sao mọi người sớm muộn cũng biết.

Như Nguyệt hơi sẳn giọng:

- Không, hiện tại còn không phải lúc, ít nhất phải chờ anh nói rõ cho Minh Minh nghe đã chứ. Nếu không em sẽ thành người nào, mọi người sẽ cho rằng em cướp anh từ tay Minh Minh đấy.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Không, không phải em đoạt anh, là anh đoạt em mới đúng. Nếu mọi người nghị luận thì cứ bảo anh cưỡng gian em là được. Dù sao anh vốn là côn đồ lưu manh nha.

Vừa nói, hắn ha ha cười cười, thả người mà lên, theo cửa sổ chỗ nhảy ra ngoài.

Hải Như Nguyệt có chút bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào, xem ra sức nặng của nàng trong lòng côn đồ này càng nặng hơn rồi.

Thời điểm Tề Nhạc đi vào cửa chính biệt thự, mới phát hiện mình nhảy ra khỏi cửa sổ là vẽ vời cho thêm chuyện. Lúc này đã là chín giờ sáng, những người khác đã tới trường, đi làm, chỉ có Trát Cách Lỗ một mình đang ngồi trong đại sảnh xem báo, thấy Tề Nhạc từ bên ngoài đi tới, khóe miệng xuất nụ cười hiểu ý, nhìn hắn gật đầu chào.

Tề Nhạc biết rõ mình có khả năng giấu diếm mọi người chứ không thể giấu được Trát Cách Lỗ, có chút xấu hổ ho khan một tiếng, nói:

- Đại sư, ngài thật rảnh rỗi ah!

Trát Cách Lỗ mỉm cười nói:

- Tôi dậy sớm mỗi ngày, sáu giờ đã bắt đầu khóa sớm, tám giờ ăn cơm, hiện tại có thể không rãnh rỗi sao? Buổi sáng hôm nay anh và Như Nguyệt đều không xuống dùng cơm, mọi người có hỏi nhiều lần. Tề Nhạc, mấy ngày nay anh tốt nhất nên cùng tu luyện với Như Nguyệt đi, các ngươi đều mới phá đồng thân, tinh khí của mỗi người đều chảy vào thân thể đối phương, chỉ có sớm thông qua tu luyện mới có thể tiêu hóa được những tinh khí này, có trợ giúp không nhỏ cho tu luyện của các người.

Tề Nhạc ho khan một tiếng, nói:

- Đại sư, ngài không cần phải nói rõ như vậy a. Những người khác có biết hay không?

Trát Cách Lỗ cười một tiếng, nói:

- Cho dù không thể xác định, đoán chừng bọn họ cũng đoán được vài phần. Ngày hôm qua Như Nguyệt nổi giận đùng đùng mang anh đi, sau khi trở về lại biến thành người khác, đổi lại là anh, anh sẽ nghĩ như thế nào?

Tề Nhạc bất đắc dĩ nói:

- Không sao cả, mọi người nghĩ ra sao cũng được. Đại sư, tôi có việc muốn nói với ngài.

Hắn đem những lời nói với Như Nguyệt vào buổi sáng kể lại, sau đó nói rõ phân tích của mình và Như Nguyệt cho Trát Cách Lỗ nghe một lần. Trong quá trình hắn tự thuật, Như Nguyệt cũng mặc quần áo và đi xuống lầu. Hiển nhiên nàng không có ý định đi làm vào hôm nay, cố ý mặc cáo váy cổ cao màu trắng, trên cổ đeo một sợi dây chuyền, dây chuyền có một khỏa hồng bảo thạch xinh đẹp, có hình trái tim.

Trên bờ vai mang một áo choàng da chồn màu bạc, chất liệu chính là chồn nước, chung quanh có lông chồn màu trắng điểm xuyến, tóc dài tự nhiên cột thành hình đuôi ngựa. Trong cao quý tao nhã, còn mang theo vài phần sức sống của tuổi trẻ, Tề Nhạc đang nói chuyện với Trát Cách Lỗ, ánh mắt không có rời khỏi thân thể của nàng.

- Mưa gió sắp đến phong mãn lâu, các người phán đoán rất chuẩn xác. Nếu anh từ chỗ thủ hộ giả Hy Lạp nghe được đây là kết quả chiêm tinh thuật của giáo hoàng giáo đình, vậy thì chắc không sai đâu. Đáng tiếc, phật tông chúng tôi không am hiểu tiên tri, chỉ đoán được một ít hung cát. Bởi vậy, tôi không cách nào đoán được sẽ có bảo vật gì.

Tề Nhạc cau mày, nói:

- Vậy phải làm sao bây giờ? Đám người phương tây này chắc chắn không bao giờ nói mục đích cho chúng ta biết, tôi nghĩ, chân chính biết rõ bí mật này chỉ có thể là người đầu não, thật sự không được, chúng ta phải nghĩ biện pháp bắt mấy người, sau đó tiến hành thẩm vấn, moi bí mật trong miệng đám người này.

Như Nguyệt lắc đầu nói:

- Biện pháp này không được. Chắc anh cũng biết rõ lai lịch của đám người phương tây này. Hắc Ám Quốc Hội, khi người của bọn họ ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, chỉ cần không phải đặc biệt cao cấp, chỉ sợ trên người đều có cấm chế tồn tại, cho dù anh bắt được thủ lĩnh của họ, muốn hỏi ra cái gì cũng ít có khả năng. Giáo đình thì càng không cần nói tới, đối với người tin vào tín ngưỡng tôn giáo, nếu như chịu nói bí mật cho anh biết, vậy tương đương với việc kẻ đó phản bội tín ngưỡng, so với giết người này còn thống khổ hơn.

Về phần thủ hộ giả Hy Lạp, chúng ta không có nắm chắc bắt được người ta a, huống chi người ta dùng danh nghĩa quốc gia đi tới chỗ chúng ta, làm sao có thể dễ dàng động thủ được chứ?


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-360)