Vay nóng Tima

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 111

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 111: Thiên Ky Bách Biến Truyền Ki Giới Pháp vs Ngân Long Tráo
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Mà với tư cách Cự Thú Hoạt Xá Lợi, thuộc tính Văn Đình lại là hỏa, bởi vậy sau khi Tề Nhạc tiếp cận năng lượng của Văn Đình, tuy năng lượng có chỗ chuyển đổi nhưng cuối cùng năng lượng hỏa vẫn cường đại nhất. Bởi vậy khi thi triển công kích hỏa cầu với tần suất cao thế này hắn vẫn không hao tốn chút sức nào.

Lục Lân Liệt Thụ Tích mắt thấy Tề Nhạc tiếp cận, ánh mắt của nó đột nhiên nhìn về trái cây màu xanh cách đó không xa, hào quang hung tàn màu đỏ trong đôi mắt càng thêm mãnh liệt. Nó mãnh liệt ngẩng đầu lên, miệng phát ra một tiếng kêu to, quang mang xanh sẫm chung quanh đột nhiên trở nên cường thịnh.

Một đạo quang ảnh màu đỏ sậm từ trong trái cây kia phiêu nhiên bay ra, Lục Lân Liệt Thụ Tích hé miệng, nuốt vào hao quang đỏ sậm kia vào trong miệng. Ngay trong khoảnh khắc hào quang màu đỏ sậm vào miệng con thằn lằn kia, Tề Nhạc đột nhiên cảm giác được Lục Lân Liệt Thụ Tích bị mình áp chế không hề có lực hoàn thủ đột nhiên thay đổi.

Một cỗ năng lượng cực lớn vô cùng mênh mông dùng thân thể nó làm trung tâm nhanh chóng bộc phát ra bốn phương tám hướng, cái đuôi nó không phát ra năng lượng ngăn cản hỏa cầu của Tề Nhạc nữa mà trực tiếp khuếch trương quang mang màu xanh sẫm lên phạm vi 3m chặn lại hoàn toàn.

Lục Lân Liệt Thụ Tích ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể hướng về sau như thiểm điện, rơi vào trên một mặt đá trên vách núi, thân thể hơn 1, 5m run rẩy kịch liệt một hồi, hai mắt đỏ như máu tách ra hung quang mãnh liệt, lúc này thân thể của nó cũng bắt đầu có biến hóa.

- Không tốt, Tề Nhạc, phán đoán của chúng ta là sai lầm. Nó đặt nội đan trong trái cây kia để hấp thụ tinh khí, không có nội đan mà đã có tu vi hơn 3000 năm, sau khi nuốt nội đan trở lại thì chỉ sợ tu vi nó dù không đạt vạn năm thì cũng không kém hơn bao nhiêu. Anh ngàn vạn lần phải coi chừng, nếu thấy không ổn thì chúng ta cũng đừng tiếp tục công kích nữa.

Thanh âm nhắc nhở của Văn Đình vang lên, tuy nàng không cách nào nhìn thấy hết thảy bên ngoài nhưng có thể thông qua cảm giác của Tề Nhạc để cảm nhận hết thảy bên ngoài.

Ngay tại lúc Văn Đình nhắc nhở Tề Nhạc, thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích cũng xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, thân thể vốn 1, 5m lập tức bành trướng lên, đầu tiên là bành trướng năng lượng, ngay sau đó là bành trướng thân thể. Chỉ trong mấy giây, thân thể của nó đã vượt qua 5m, lân phiến màu xanh sẫm trên người biến thành màu xanh biếc, hai mắt mảu đỏ cũng biến thành màu lam thâm thúy, tứ chi so với lúc trước thì tráng kiện hơn 10 lần. Kỳ lạ nhất là trên đỉnh đầu nó mọc ra một cái sừng màu bạc dài chừng nửa thước, màu sắc hoàn toàn bất đồng với thân thể.

Tuy Tề Nhạc giật mình trong nội tâm nhưng hắn vẫn không có ý định rời đi. Dù sao thì hắn cũng có năng lực Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý của Kim Sí Đại Bằng Điêu, chỉ cần hắn muốn thì lúc nào cũng có thể rời khỏi chiến trường. Huống chi cho dù Lục Lân Liệt Thụ Tích trở nên cường đại thì hắn cũng không cho rằng mình không còn cơ hội. Thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích phát sinh dị biến, khí thế rõ ràng không giống lúc trước. Trước đó còn bị Tề Nhạc áp chế hoàn toàn nhưng lúc này khí thế đã ngang bằng với Tề Nhạc, con mắt màu xanh đậm nhìn chằm chằm Tề Nhạc, không bắn ra một tia cảm tình sắc thái nào. Cái đuôi cực lớn vẫn nhếch lên như trước, khối tam giác đã biến thành màu tím.

- Rống --

Mở to miệng, Lục Lân Liệt Thụ Tích tức giận gào thét một tiếng, hàm răng trắng hếu trong miệng của nó tràn ngập khí tức khủng bố, đột nhiên cái đuôi to lớn của nó đánh mạnh lên vách núi, thân thể cồng kềnh bay lên trời, xông về phía Tề Nhạc trên không trung.

Khoảng cách Tề Nhạc với vách núi còn chừng năm mươi mét, mắt thấy Lục Lân Liệt Thụ Tích đánh về phía mình, hắn không có né tránh, hào quang hỏa diễm trên người mạnh mẽ, dùng ý niệm thúc dục, trên lân phiến màu đen tràn ngập màu sắc hỏa hồng, Kỳ Lân Xích xuất hiện.

Dù sao thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích quá khổng lồ, cho dù cái đuôi của nó quất vào vách núi thì cũng mang theo lực lượng kinh người, bản thân năng lượng cũng tạo ra lực phản chấn ngược vào người của nó, nhưng dù sao nó không biết bay, thời điểm thân thể lên cao chừng hai mươi mét, tốc độ bay lên chậm lại, lập tức sắp rơi xuống đất lần nữa.

Lúc thân thể của hắn đạt tới điểm cao nhất, cái đuôi của Lục Lân Liệt Thụ Tích cái đuôi của nó chỉ thẳng xuống đất, một đạo hào quang màu tím bắn ra, lợi dụng năng lượng phản chấn, thân thể ngừng lại trên không trung lập tưc tăng tốc, chỉ trong nháy mắt đã đối diện Tề Nhạc rồi.

Làm cho Tề Nhạc có chút kỳ quái là, Lục Lân Liệt Thụ Tích lúc này không có dùng cái đuôi phát ra năng lực nữa, mà là cúi đầu xuống, dùng cái sừng dài nửa thước của nó hưởng thẳng vào ngực Tề Nhạc.

Đối phương không có phát ra năng lượng, cũng không có nghĩa Tề Nhạc chủ quan, chính năng lực mạnh nhất của hắn chính là sừng Kỳ Lân a! Chung cực Kỳ Lân Tí có uy lực khủng khiếp thế nào không ai rõ hơn Tề Nhạc cả, mà tu vi sáu ngàn năm của con Lục Lân Liệt Thụ Tích tập chung vào cái sừng màu bạc thế nào hắn không rõ ràng lắm. Nhưng trong lòng đã có cảnh giác.

Cận thân vật lộn cho tới bây giờ là chuyện Tề Nhạc không sợ nhất, lúc sừng trên cái đầu cực lớn của Lục Lân Liệt Thụ Tích đánh tới, thân thể của hắn lập tức khẽ động, cái sừng xoẹt qua bên người, một sừng qua đi, lại tới cái đầu to của Lục Lân Liệt Thụ Tích tiến hành cận thân bác đấu. Trên người Lục Lân Liệt Thụ Tích phát ra năng lượng nóng rực triệt tiêu hỏa diễm nóng rực của Kỳ Lân Xích, bất luận là Tề Nhạc hay Lục Lân Liệt Thụ Tích.

Thân thể cả hai bạo lộ trước mặt nhau. Tốc độ của Tề Nhạc không thể sánh bằng Lục Lân Liệt Thụ Tích, lúc xê dịch thân thể, nắm tay phải Tề Nhạc có đường vân ba màu đen bạc đỏ lóng lánh, sau đó hét lớn một tiếng đánh mạnh ra ngoài, Tề Nhạc lựa chọn rất có chú ý, công kích đúng sừng của Lục Lân Liệt Thụ Tích.

- Lâm --

Trong âm thanh ầm ầm, đầu của Lục Lân Liệt Thụ Tích hơi trầm xuống dưới, trong miệng của nó phun ra một cỗ chất lỏng màu xanh lá. Cái sừng của nó hơi lệch sang một chút, chỗ bị một quyền của Tề Nhạc đánh trúng lõm xuống nửa xích. Lân phiến toàn thân run rẩy kịch liệt.

Đột nhiên trong nội tâm Tề Nhạc xuất hiện cảm giác bạo động, bởi vì hắn nhớ tới, bản thân Lục Lân Liệt Thụ Tích không biết bay, nó cưỡng ép lợi dụng năng lượng và chính thân thể của mình bay lên không trung mà thôi, hoàn toàn bạo lộ ra dưới công kích của mình! Thế nhưng mà, trước mắt nó bắn người lên không trung, với tư cách một hung thú có trí tuệ hơn sáu ngàn năm. Loại lựa chọn này không có sáng suốt, trừ phi nó có mục đích khác.

Thời điểm Tề Nhạc chuẩn bị bổ sung thêm một quyền đánh vào sừng của Lục Lân Liệt Thụ Tích, trước cái sừng của nó đánh về phía Tề Nhạc rồi rống to một tiếng, ngay sau đó, một cỗ năng lượng bàn bạc hiện ra ngoài, phạm vi bao phủ của nó rộng tới trăm mét vuông.

Giống như một tấm lưới lớn, hoàn toàn bao phủ thân thể Tề Nhạc và Lục Lân Liệt Thụ Tích vào bên trong.

*****

Tề Nhạc đánh một quyền rơi vào khoảng không, tốc độ của Lục Lân Liệt Thụ Tích gia tăng thêm gấp ba, cái đuôi của nó lăng không dán lên tấm lưới lớn.

Tấm lưới lớn màu bạc này có đường kính chừng mười mét, mà thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích bành trướng lên năm mét, nó dán lên tấm lưới to lớn này mà không rơi xuống, trong không gian phạm vi nhỏ hẹp này, Tề Nhạc lại nhìn thấy hàm răng trắng hếu của Lục Lân Liệt Thụ Tích, đáng sợ giống như hàm răng cá mập trong phim Hàm Cá Mập vậy.

Bố cục thật âm hiểm! Trong nội tâm Tề Nhạc thầm nghĩ: Lục Lân Liệt Thụ Tích mạo hiểm chịu công kích của mình để bố trí tấm lưới này, mục đích chỉ có một. Chính là giam giữ thân thể mình trong phạm vi nhỏ thế này. Khiến mình không thể phát huy ưu thế linh hoạt.

Dưới loại tình huống này, cường độ năng lượng và công kích của nó mạnh hơn mình vài lần. Còn có thân thể cường hoành, Tề Nhạc muốn thắng lợi quá khó. Hơn nữa, hiện giờ bị lưới ánh sáng bao phủ, ngay cả Kim Sí Đại Bằng Điêu có năng lực tốc độ nhanh chóng cũng cũng khó đào mạng.

Trong miệng nhỏ của Lục Lân Liệt Thụ Tích có chất dịch màu xanh bắn ra ngoài, hiển nhiên Kỳ Lân Tí của Tề Nhạc vừa đánh vào sừng làm cho nó bị thương không nhẹ. Nhưng bởi vì tấm lưới bạc xuất hiện, tình thế đã chuyển sang đột ngột, cho nên biến thành cục diện bất lợi cho hắn.

Tuyết Nữ hiện giờ đứng ở bên ngoài không xa, lúc trước nàng nhìn thấy hào quang từ hỏa diễm đã biến mất, lãnh ý trên mặt hiện ra, không có nhào lên trợ giúp Tề Nhạc, cũng không có rời đi, chỉ lui ra phía sau trăm mét, phiêu phù trên không trung quan sát tất cả tình hình.

Lục Lân Liệt Thụ Tích súc tích năng lượng, Tề Nhạc cũng lặng lẽ bắn ra một đạo hỏa vân lực về phía sau, thử thăm dò cường độ năng lượng của tấm lưới màu bạc. Làm cho Tề Nhạc kinh ngạc là, tấm lưới màu bạc chỉ là hư ảnh, năng lượng xuyên thấu ra ngoài, căn bản không bị ngăn cản chút nào. Đây là chuyện gì? Sau khi giật mình, thân thể Tề Nhạc liên tiếp lập lòe ba lượt trong tấm lưới, di động gần tấm lưới màu bạc, lặng lẽ dùng tay đánh lên tấm lưới. Lúc này đây, hắn giật mình càng lớn hơn.

Trong nháy mắt tay của hắn giải trừ tấm lưới, bàn tay như xuyên thấu qua, nhưng lúc này tay của hắn phá hư năng lượng của tấm lưới, lại phát hiện năng lượng từ tấm lưới đan vào nhau khôi phục như ban đầu, căn bản không sinh ra hiệu quả gì.

- Tề Nhạc, không cần thử. Đây là năng lượng miễn dịch Ngân Long Tráo. Là một trong vài loại kết giới nổi tiếng của hung thú, chuyên môn dùng để làm phức tạp năng lượng cường đại, thần thú có lực lượng cơ thể tương đối nhỏ yếu. Với tư cách Kỳ Lân, tuy năng lượng trong người anh rất mạnh mẽ.

- Nhưng mà, trước khi anh đạt tới bảy vân, căn bản không thể bằng vào lực lượng cơ thể phá hư Ngân Long Tráo. Đồng thời, Lục Lân Liệt Thụ Tích đã có lực phát động kết giới này, nó sẽ không cho anh thời gian phá hư. Cái Ngân Long Tráo này bất luận là độ cứng hay là co dãn đều phi thường xuất sắc. Trừ phi anh có thể đạt tới cấp độ bảy vân thì mới có năng lực phá nó.

- Nếu không tuyệt đối không có khả năng một lần đem nó phá hư. Không nghĩ tới, Lục Lân Liệt Thụ Tích lại xuất hiện loại năng lực biến dị này. Đối với các loại hung thú bình thường như nó, đây quả thực là dị số, xem ra, nhất định có quan hệ tới quả trái cây màu xanh kia.

Tề Nhạc khống chế thân thể của mình cải biến phương hướng sáu lần trong kết giới, mỗi lần đổi hướng đều tránh né công kích điên cuồng của Lục Lân Liệt Thụ Tích, trong Ngân Long Tráo này, thân thể to lớn của Lục Lân Liệt Thụ Tích phát huy uy thế cực lớn. Năng lượng cường hoành từ cái đuôi màu bạc của nó phát ra công kích hình quạt về phía Tề Nhạc, hơn nữa kết hợp với thân thể tấn công. Khoảng cách né tránh của Tề Nhạc càng ngày càng nhỏ.

Tề Nhạc vừa cẩn thận ứng phó, vừa thông qua tinh thần nói chuyện với Văn Đình.

- Hiện giờ anh nên làm gì. Có cách nào phá giải Ngân Long Tráo không?

Văn Đình hấp tấp nói:

- Chỉ có một biện pháp, giết Lục Lân Liệt Thụ Tích. Mặc dù nó có tu vi sáu ngàn năm, nhưng thân thể không linh hoạt. Đáng tiếc không đủ không gian, nếu không, nó chắc chắn không phải đối thủ của anh.

Trong mắt Tề Nhạc xuất hiện vui vẻ quỷ dị.

- Ai nói không đủ không gian chứ?

Đột nhiên quang mang màu đỏ thu liễm lại, Tề Nhạc vào lúc này thu hồi Kỳ Lân Xích vào trong cơ thể, lực phòng ngự của bản thân hạ thấp trên phạm vi lớn, nương tựa vào Kỳ Lân Kính ngăn cản năng lượng công kích của Lục Lân Liệt Thụ Tích, thân thể không tránh không né, đôi cánh màu vàng sau lưng thu liễm lại, bốn loại vân lực đồng thời thu liễm, mà nắm tay phải ngưng kết năng lượng màu bạc. Nổi giận gầm lên một tiếng:

- Kỳ Lân Tí Hiện Phá Thương Khung.

- Oanh --

Quyền và sừng chạm nhau, không gian trong Ngân Long Tráo bộc phát năng lượng phong bạo không gì sánh kịp. Đáng tiếc Ngân Long Tráo có tác dụng miễn dịch năng lượng, cho dù năng lượng phong bạo có lớn hơn nữa, cũng không tạo thành bất cứ tổn thương gì cho nó. Ngược lại Tuyết Nữ ở cách đó trăm mét lại lui ra sau thêm vài trăm mét, né tránh cổ năng lượng phong bạo này.

Hư ảnh Kỳ Lân to lớn xuất hiện, hiện ra sau lưng Tề Nhạc, một màn quỷ dị xuất hiện, đó chính là hình thái năng lượng của hư ảnh Kỳ Lân, mà không gian trong Ngân Long Tráo thật sự nhỏ hẹp, hư ảnh Kỳ Lân chiếm một nửa không gian trong Ngân Long Tráo, mà một nửa khác chính là bên ngoài Ngân Long Tráo.

Tề Nhạc cùng thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích đồng thời bắn ngược ra ngoài nặng nề mà đụng vào Ngân Long Tráo, sắc mặt Tề Nhạc có chút tái nhợt. Tuy hợp thể với Văn Đình khiến năng lượng của hắn tăng lên năm vân, nhưng mà. Dù sao không phải năng lượng của bản thân. Cánh tay phải là do Văn Đình biến ảo mà thành, dưới xung đột năng lượng kịch liệt. Hắn lập tức cảm giác có chút ít cảm giác lực bất tòng tâm.

Lục Lân Liệt Thụ Tích có sừng bạc nên may mắn chiếm ưu thế, nó có thể cứng chọi cứng trước Kỳ Lân Tí của Tề Nhạc mà không bị tổn hại nào, nhưng mà, nhưng lực chấn động mạnh mẽ cũng làm thân thể của nó bị thương, trên miệng vết thương phun ra chất lỏng màu xanh lá, ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc càng thêm hung tàn.

Từng đạo hào quang xanh biếc lan tràn ra chung quanh, dưới tác dụng của năng lượng bành trướng, Lục Lân Liệt Thụ Tích ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ, thân thể to lớn co rút lại vài lần, mà cái sừng màu bạc trên đàu của nó sáng lên. Ngân Long Tráo lúc trước là từ cái sừng này sinh ra, mà lúc này, trên cái sừng này lại hiện ra đạo năng lượng có hình dáng ngôi sao, năng lượng này có thật thể, chậm rãi co rút lại, con mắt Lục Lân Liệt Thụ Tích cảnh giác nhìn chăm chú vào Tề Nhạc.

Tề Nhạc biết rõ, công kích trí mạng đã được sử dụng, nhưng mà, vào lúc này, trong mắt của hắn lại hiện ra vui vẻ nhàn nhạt, trong tươi cười, còn kèm theo một tia khinh thường.

*****

Tay phải đặt trước ngực, hào quang màu đỏ sậm hiện ra, cổ tay Tề Nhạc run lên, một cổ hào quang đỏ sậm hiện ra ngoài, hai tay của hắn thu vào ngực, kết hợp với thủ ấn kỳ quái, thần quang trong mắt mãnh liệt, trầm giọng nói từng chữ một.

- Thiên - Ky - Bách - Biến - Tuyền - Ki - Giới - Pháp!

Trong mắt Lục Lân Liệt Thụ Tích xuất hiện một tia nghi hoặc, đúng lúc này, trong thủ ấn kỳ quái của Tề Nhạc, quang mang màu bạc xoay tròn, hư ảnh Kỳ Lân sau lưng của hắn dung nhập vào cơ thể, đôi cánh màu vàng sau lưng biến mất.

Trong khoảnh khắc, trong Ngân Long Tráo nhỏ hẹp này, đột nhiên xuất hiện một đạo sương mù đỏ sậm, ngay sau đó, tất cả mọi thứ chung quanh biến đổi.

Cổ tay Tề Nhạc khẽ đảo, thủ ấn lập tức biến thành bộ dáng khác, lạnh nhạt nói:

- Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp - Không Gian Khoách Triển!

Lục Lân Liệt Thụ Tích cảm giác nó như lâm vào trong bóng tối, nó có chút kinh sợ lập tức bắn ngôi sao lớn màu bạc chưa ngưng tụ đủ năng lượng ra ngoài, nhưng mà, sau khi ngôi sao năm cánh bắn vào trong bóng tối, lặng lẽ biến mất.

Chung quanh lại sáng lên, chỉ có điều, lúc này không gian biến thành màu đỏ sậm.

Ngân Long Tráo không thấy, không gian nhỏ hẹp biến thành rộng lớn, không nhìn thấy điểm giới hạn của không gian. Lục Lân Liệt Thụ Tích nhìn thấy rõ ràng, Tề Nhạc lại đứng cách nó vài trăm mét, con mắt biến thành màu bạc không mang theo chút cảm tình nhìn qua nó.

Lục Lân Liệt Thụ Tích hoảng sợ nhìn chung quanh, trong đôi mắt hung tàn của nó tràn ngập cảm giác sợ hãi. Nó vốn không thể phi hành, vào lúc này lại phiêu phù trong không gian đỏ sậm. Nhìn qua Tề Nhạc ở phương xa, nó tức giận gào lên một tiếng, cái đuôi to đưa lên, một đạo năng lượng màu xanh bao phủ Tề Nhạc, đồng thời, cái sừng màu bạc của nó lại ngưng tụ năng lượng lần nữa. Công kích của Lục Lân Liệt Thụ Tích vừa tới gần thân thể Tề Nhạc liền biến mất, âm thanh của hắn vang vọng mỗi góc không gian này.

- Kết giới năng lượng sao, chẳng lẽ tao không có? Trong không gian này, tao chính là chúa tể.

Lục Lân Liệt Thụ Tích cảm giác nguy hiểm mãnh liệt xuất hiện, xoay người lại, Tề Nhạc vốn đang đứng cách nó vài trăm mét, lúc này lại đang ở phía sau khinh thường mình.

Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, chính là bằng vào Kỳ Lân Ẩn cùng huyết mạch Kỳ Lân của Tề Nhạc kết hợp lại và phát động, chỗ thần kỳ của nó nằm ở bốn chữ không gian bách biến, biến hóa rộng lớn, có thể nói là bao hàm toàn diện. Không Gian Khoách Triển chỉ là một năng lượng trong đó mà thôi.

Tuy Ngân Long Tráo có thể trói buộc Tề Nhạc trong không gian nhỏ hẹp, nhưng Tề Nhạc lại nương tựa vào thần diệu của Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, dùng nguyên lý giới tử tu di, lần đầu tiên phát động lĩnh vực cường đại thuộc về Kỳ Lân.

Mặc dù Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp cũng không phải không gì không làm được, tất cả năng lực trong đó chỉ gói gọn trong hai chữ biến hóa, nhưng đối với hắn hiện giờ mà nói, cũng đã đủ rồi. Trong hai chủng năng lực này, trừ Không Gian Khoách Triển, còn có năng lực di chuyển tức thời.

Nguyên nhân do không gian mở rộng ra, là vì Tề Nhạc biết rõ, chính mình có được năng lực Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý của Kim Sí Đại Bằng Điêu nên mới có đầy đủ năng lực phát động không gian, điều này cần phải có vân lực cường hoành làm phụ trợ.

Về phần di chuyển tức thời, cũng không có gì đặc thù, chẳng qua là khi Tề Nhạc nhìn thấy Hấp Huyết Quỷ Thân Vương thi triển di chuyển tức thời nên phi thường hâm mộ, bởi vậy mới cố ý nắm giữ loại biến hóa này trước. Trong năm ngày ngắn ngủi, có thể nắm giữ hai chủng biến hóa này, với hắn mà nói đã là cực hạn.

Lần đầu tiên sử dụng, Tề Nhạc lập tức lãnh hội được chỗ kỳ diệu của Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, vừa mới phát động lĩnh vực thuộc về mình, hạn chế không gian đã biến mất, kỳ thật, hắn và Lục Lân Liệt Thụ Tích đều đang ở trong Ngân Long Tráo, chỉ có điều, nương tựa vào kỳ diệu của lĩnh vực, không gian trong Ngân Long Tráo mở rộng ra vô hạn, không thể hạn chế hành động của Tề Nhạc.

Trong không gian màu đỏ sậm này, Tề Nhạc sinh ra cảm giác khống chế tất cả. Năng lượng của Lục Lân Liệt Thụ Tích đã không hề đáng sợ. Có lẽ nó phát ra công kích năng lượng ngôi sao năm cánh kia nên tiêu hao nhiều năng lượng, nhưng mà, nó căn bản không có khả năng đánh trúng mình, vậy nó làm được gì đây?

Thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích nhanh chóng đánh tới Tề Nhạc, sau khi hấp thu năng lượng vào trong nội đan, tốc độ của nó phi thường kinh người, cơ hồ chỉ mấy lần nhảy lên là tới trước mặt Tề Nhạc, ngôi sao bạc năm cánh lại mở ra, bao phủ thân thể của Tề Nhạc, đồng thời, lợi dùng thân thể mạnh mẽ, bay thẳng tới chỗ Tề Nhạc.

Trong Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, Tề Nhạc cho nó cơ hội này sao? Cười lạnh một tiếng. Thân thể của hắn trước khi bị bao phủ trong hào quang màu bạc, lại biến mất lần nữa.

- Đầu đất, ta ở chỗ này, mày đúng là đồ bò sát to lớn chậm chạp.

Tề Nhạc xuất hiện ở phương khác, nhìn qua Lục Lân Liệt Thụ Tích, hào quang khinh thường trong mắt càng nồng đậm.

Lục Lân Liệt Thụ Tích thở hổn hển kịch liệt, nó quả nhiên khá thông minh. Phát hiện mình căn bản không cách nào công kích được Tề Nhạc, tuy sừng của nó lại ngưng tụ ngôi sao năm cánh. Nhưng không chủ động công kích.

Trong nội tâm Tề Nhạc thầm khen một tiếng, hung thú vượt qua sáu ngàn năm quả nhiên trí tuệ không tầm thường! Chính mình không thể tiêu hao nổi với đối phương rồi. Từ khi chiến đấu tới bây giờ, thời gian đã vượt qua mười phút. Nếu quả thật chờ tới khi năng lượng của đối phương suy yếu, chỉ sợ mình cũng đã giải trừ hợp thể. Nhìn qua Lục Lân Liệt Thụ Tích làm ra tư thái ổn định, hắn cười lạnh nói:

- Đại gia hỏa, mày cho rằng làm vậy là tao không thể làm gì được mày sao?

Trước kia, sở dĩ Tề Nhạc thu hồi Kỳ Lân Xích. Chính là vì tiết kiệm vân lực của mình, Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp mặc dù tốt, nhưng trước khi nắm giữ nó hoàn toàn, cần hao phí vân lực khổng lồ. Bởi vậy, Tề Nhạc chỉ có thể tạo ra lĩnh vực trong mười phút mà thôi, trong mười phút này, hắn nhất định phải tiêu diệt đối thủ.

Thân thể của Tề Nhạc biến mất lần nữa, thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích bắt đầu chuyển động nhanh chóng. Tìm kiếm điểm mù trong tầm mắt, e sợ Tề Nhạc đột nhiên xuât hiện và công kích. Nhưng mà, nó tìm kiếm thì chẳng có khả năng tìm được mọi thương vị, bởi vậy, ngôi sao năm cánh trên sừng của nó không ngừng có hào quang lóe lên, ý đồ dò xét phương vị của Tề Nhạc.

Đáng tiếc, nó lúc này thân ở trong phạm vi Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, bất luận năng lượng mang tính dò xét nào cũng không có hiệu quả, giống như Ngân Long Tráo có thể miễn dịch năng lượng công kích vậy.

Năng lượng khổng lồ xuất hiện, thân thể Tề Nhạc lập lòe hiện ra phía sau bên trái của Lục Lân Liệt Thụ Tích, cánh tay phải của hắn bắt đầu ngưng tụ năng lượng, nhìn thấy hào quang đen bạc không ngừng tích súc năng lượng, sợ hãi trong mắt Lục Lân Liệt Thụ Tích càng thêm mạnh mẽ.

*****

Tề Nhạc chậm rãi nâng tay phải lên, tuy di chuyển tức thời chưa hẳn có thể trợ giúp hắn thành công tấn công chỗ hiểm của Lục Lân Liệt Thụ Tích, nhưng mà, di chuyển tức thời lại mang cho hắn đầy đủ thời gian. Vốn là. Dưới tình huống song phương đối địch. Bất kỳ đối thủ nào cũng không có khả năng cho hắn ngưng tụ năng lượng. Nhưng mà, có di chuyển tức thời. Loại tình huống này đã biến hóa.

Lục Lân Liệt Thụ Tích vì bảo tồn năng lượng, cũng không có phát động ngôi sao năm cánh đã ngưng tụ tới cực hạn, thân hình lóe lên, bổ nhào về phía Tề Nhạc, trước kia đã tiếp xúc hai lần với Tề Nhạc, nó biết rõ uy lực của Kỳ Lân Tí là kinh khủng cỡ nào, nếu để cho Tề Nhạc ngưng tụ đầy đủ năng lượng, số phận của nó đã được định đoạt.

- Lâm --

Tề Nhạc quát khẽ một tiếng, tam sắc quang mang như sợi to bám lên chiếc đũa. Đồng thời, thân thể của hắn đã xuât hiện bên ngoài chừng trăm mét, nhẹ nhõm né tránh công kích của Lục Lân Liệt Thụ Tích.

- Binh --

Lại hét lớn một tiếng, uy áp trên người Tề Nhạc lập tức mạnh hơn trước, một tầng hào quang hiện ra trên gương mặt của hắn, năng lượng cánh tay phải đã bắt đầu có bạo động, đồng thời, Kỳ Lân Châu trước ngực của hắn vốn có bốn sắc quang mang lập lòe đã biến thành màu bạc, giống như một quả cầu bạc phát ra hào quang khủng bố.

Lục Lân Liệt Thụ Tích không cam lòng nhào tới lần nữa. Kết quả vẫn như cũ, âm thanh trong miệng Tề Nhạc xuất hiện biến hóa.

- Đấu --

Hào quang màu đỏ sậm trong Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp sinh ra chấn động rất nhỏ. Bởi vì điều động năng lượng huyết mạch Kỳ Lân cực lớn, cho nên năng lượng sử dụng kết giới của Tề Nhạc sinh ra vấn đề.

- Nhân --

Thân thể Tề Nhạc mỗi lần hô lên đều tiến vào phạm vi mười mét trước người Lục Lân Liệt Thụ Tích, khi bốn âm thanh "Cửu Tự Chân Ngôn" xuất hiện. Cánh tay phải của hắn biến thành hào quang thông thấu, cánh tay phải do hào quang đen bạc đỏ ngưng tụ lại, năng lượng run lên nhè nhẹ, cánh tay phải của Tề Nhạc biến mất trong ba đạo hào quang này.

Kỳ thật, đầu tiên Tề Nhạc sử dụng Kỳ Lân Tí như vậy. Dĩ vãng, hắn cũng biết phương pháp sử dụng Kỳ Lân Tí này, trong thực chiến không quá hữu dụng, bởi vậy chưa bao giờ dùng qua. Mà bây giờ, đối thủ cho hắn đầy đủ thời gian, hắn căn bản không cần lo lắng công kích của đối phương phá tan quá trình ngưng kết năng lượng.

- Giai --

Kỳ Lân khi tăng lên một vân, có thể nhiều sử dụng một chữ trong "Cửu Tự Chân Ngôn", cảnh giới Tề Nhạc là năm vân, trong nháy mắt đã tăng thể lực lên tới cực hạn. Cùng lúc đó, Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp cũng bắt đầu ba động kịch liệt. Hào quang màu đỏ sậm biến thành sương mù, dưới tình huống năng lượng không đủ, kết giới đạt tới biên giơi tiêu tán.

- Rống --

Lục Lân Liệt Thụ Tích hình như vô cùng rõ ràng với biến hóa trước mắt. Nó tức giận gầm lên một tiếng, ngôi sao năm cánh trên đầu không còn trong trạng thái ngưng tụ như trước nữa, mà hoàn toàn biến thành thật thể, không có đi đuổi theo Tề Nhạc, trong miệng phun ra một đạo hào quang màu tím. Trực tiếp dung nhập vào tay phải. Lúc Tề Nhạc ngưng tụ năng lượng, hắn cũng chuẩn bị ăn được cả ngã vào không.

Trong mắt Tề Nhạc hiện ra hào quang xấu xa. Thân thể của hắn biến mất lần cuối cùng trong Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, thời điểm thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích xoay tròn và tìm kiếm tung tích của Tề Nhạc, Tề Nhạc lúc trước đã tìm hiểu được trình tự di động của nó, lặng yên xuất hiện trên thân thể của nó, thời điểm Lục Lân Liệt Thụ Tích kịp phản ứng, Tề Nhạc đã phiêu nhiên, hai chân dùng sức. Trực tiếp kẹp lấy cổ Lục Lân Liệt Thụ Tích.

- Cái sừng không tệ, tao tiễn mày đi.

Tề Nhạc cười hắc hắc, đột nhiên tay phải thò ra, trùng trùng điệp điệp một quyền nện vào địa phương từng bị lõm xuống, đồng thời, thân thể ép xuống, Lục Lân Liệt Thụ Tích phát ra ngôi sao năm cánh từ trên biên giới của sừng, lại sử dụng "Cửu Tự Chân Ngôn" tăng phúc Kỳ Lân Tí lập tức bộc phát. Trong tiếng nổ vang ầm ầm. Đánh lên ngôi sao năm cánh này.

Một bên là có ý định làm, một bên là ứng đối hoảng hốt, cho dù năng lượng cả hai bằng nhau, vào lúc này đã phân thắng bại. Khi Tề Nhạc thi triển Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, thắng bại đã không còn lo lắng.

Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp vừa đánh ra thì không gian lĩnh vực màu đỏ sậm này cũng hoàn toàn đổ vỡ, ánh sáng tái hiện, Tề Nhạc cùng Lục Lân Liệt Thụ Tích đồng thời xuất hiện trong Ngân Long Tráo.

Từ đỉnh đầu xuống cằm của Lục Lân Liệt Thụ Tích xuất hiện một lổ thủng xuyên thấu qua hai bên. Cái sừng màu bạc trên đầu của nó cũng biến mất không còn lại gì, thân thể to lớn không ngừng run rẩy, lân phiến toàn thân va chạm sàn sạt, đại lượng chất dịch màu xanh la từ lỗ thủng chảy ra ngoài, mắt thấy đã không còn sống.

Tề Nhạc phiêu phù trong Ngân Long Tráo, cảm thụ được năng lượng trong Ngân Long Tráo đang biến mất, sừng của Lục Lân Liệt Thụ Tích lúc trước hoàn toàn là cậy mạnh, lúc này trong tay phải của hắn, cầm chặt sừng nhọn. Cảm thụ được cái sừng nặng trăm ký này và năng lượng khác nhau trong người Lục Lân Liệt Thụ Tích.

Trong nội tâm Tề Nhạc không chỉ có hưng phấn, thu hoạch trận chiến ngày hôm nay quá phong phú. Nhưng mà, trạng thái của hắn hiện giờ không tốt, năng lượng tiêu hao quá độ làm thời gian hợp thể giữa hắn và Văn Đình giảm bớt, từ khi Tề Nhạc tính ra, tối đa chỉ mười phút, hợp thể sắp giải trừ. Ngân quang lóe lên, rốt cuộc Ngân Long Tráo biến mất, Tề Nhạc tay cầm ngân giác, mắt thấy thân thể to lớn của Lục Lân Liệt Thụ Tích từ trên không trung vài chục thước rơi xuống đất, thân thể nó mất đi nội đan và sừng, không ngừng thu nhỏ lại, thời điểm rơi xuống mặt đất, đã khôi phục chiều cao một mét năm, nhưng mà, Tề Nhạc không thừa nhận cũng không được, sinh mệnh lực của nó quá mạnh. Dưới tình huống đầu bị xuyên thủng, lại còn chưa chết. Đôi mắt màu đỏ toát ra ánh mắt như tro tàn, không cam lòng nhìn qua Tề Nhạc, năng lượng trên người chấn động không ổn định.

Thân thể của hắn nhẹ nhàng rơi xuống cành cây, Tề Nhạc nhìn qua Lục Lân Liệt Thụ Tích, nhẹ nhàng lắc đầu, nói:

- Đáng tiếc, hôm nay mày gặp tao. Hiện giờ tao sẽ cho mày thấy kỹ năng thôn phệ tao vừa mới học đấy.

Từ khi cha của Văn Đình truyền thụ tinh thần lực ấn cho hắn, Tề Nhạc trừ kỹ năng hợp thể ra, Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp có nghiên cứu ra, dụng tâm nhiều nhất chính là kỹ năng thôn phệ. Dù sao, chỉ có kỹ năng thôn phệ mới có thể giúp hắn khôi phục năng lượng và thể lực của hắn.

Lục Lân Liệt Thụ Tích từng bước một đi tới gần Tề Nhạc, ánh mắt của nó lúc này không còn tức giận nhìn Tề Nhạc nữa, mà là nhìn qua nhánh cây đinh ốc kia. Dường như nó rất khát vọng với quả trái cây này, nhưng khí tức sinh mệnh của hắn biến mất càng nhanh.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Mày cảm thấy tao có thể cho mày cơ hội phản kích sao?


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-360)