Vay nóng Homecredit

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 114

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 114: Tự Nhiên Chi Nguyên
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Tuyết Nữ bất cận nhân tình, làm cho Tề Nhạc có chút bất mãn, nhưng mà, nhưng hắn vẫn nhịn với mỹ nữ, nhặt sừng bạc bên cạnh Lục Lân Liệt Thụ Tích lên, kéo Văn Đình ngồi qua một bên, bắt đầu triển khai kỹ năng thôn phệ, hấp thụ năng lượng trong Lục Lân Liệt Thụ Tích.

Lục sắc quang mang nhàn nhạt hiện ra trong động, Tề Nhạc cũng không biết, nếu là hung thú bình thường, có lẽ năng lượng trong nội đan và năng lượng trong thân thể không chênh lệch quá lớn. Mà Lục Lân Liệt Thụ Tích lại là dị số. Đại bộ phận năng lượng trong nó đều tập trung vào nội đan, được Luân Hồi quả làm thoải mái, nội đan xuất hiện biến dị nhất định, năng lượng cực kỳ ngưng tụ. Bởi vậy, Tề Nhạc hấp thu năng lượng trong nội đan, cũng tương đương với việc viên nội đan này bị Luân Hồi quả ảnh hưởng suốt mấy ngàn năm.

Thân thể có hào quang nhàn nhạt vây quanh Tề Nhạc, Văn Đình không có rời đi, ngồi tĩnh tu bên cạnh Tề Nhạc, tuy Tuyết Nữ đã đồng ý cùng chung tiến thối với Tề Nhạc, nhưng do có bài học trước kia, nên Văn Đình cũng không dám có chút chủ quan nào.

Tề Nhạc cảm giác có một đạo năng lượng nhàn nhạt tiến vào người. Thời gian dần qua, vân lực trong người chấn động. Nhưng mà, hắn nhanh chóng hấp thu năng lượng khác biệt trong viên nội đan của Lục Lân Liệt Thụ Tích vào trong thân thể. Khác biệt đầu tiên, chính là thông qua cảm nhận của Kỳ Lân Châu.

Lúc trước hấp thu năng lượng trong thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích, thông qua Kỳ Lân Châu loại bỏ, năng lượng trong thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích lập tức chuyển hóa bình quân thành bốn loại vân lực trong cơ thể Tề Nhạc, mà bốn loại vân lực này không ngừng làm cho thân thể của Tề Nhạc được thoải mái trong lúc tu luyện, tiềm lực của hắn trước kia tiêu hao quá độ lại được năng lượng này bổ sung một chút.

Mà bây giờ Tề Nhạc hấp thụ viên nội đan này hoàn toàn khác. Tuy cũng thông qua Kỳ Lân Châu loại bỏ. Nhưng mà, không biết vì cái gì, sau khi loại bỏ, hút năng lượng vào trong cơ thể vẫn là màu xanh như trước. Nhưng cũng không thuộc về phong vân lực, mà là một cổ khí tức tự nhiên và tinh khiết, không giống vân lực nó trực tiếp bổ sung thân thể của Tề Nhạc, nhưng sau khi hấp thu khí tức tự nhiên này, Tề Nhạc cảm giác kinh mạch toàn thân được thoải mái.

Thời điểm tu luyện trước đó. Bởi vì bản thân chủ quan, Tề Nhạc đã từng bị thua thiệt, cho nên, sau khi xuất hiện biến hóa đột ngột này, hắn trở nên cẩn thận, khống chế tốc độ thôn phệ. Trước hết khống chế hấp thu năng lượng cực nhỏ, sau đó dựa theo phương pháp tu luyện của Thăng Lân Quyết khống chế năng lượng này vận hành trong cơ thể.

Năng lượng màu xanh này ở trong kinh mạch vô cùng thông suốt, Tề Nhạc phát hiện, cổ năng lượng này đi qua nơi nào, kinh mạch trong cơ thể bắt đầu bị ảnh hưởng. Kinh mạch trong cơ thể dưới tác dụng của cổ năng lượng này rộng hơn, trở nên cứng cỏi, hơn nữa trình độ khoáng đạt rộng hơn một phần ba. Phát hiện cảm giác thoải mái này, từ khi Tề Nhạc mất đi cánh tay phải mới cảm nhận được lần đầu tiên.

Cổ năng lượng tự nhiên này vận hành vô cùng chậm chạp, bởi vì Tề Nhạc trong trạng thái nhập định không cảm nhận quá sâu. Thời điểm hoàn thành vân chu đầu tiên. Thời gian trôi qua một ngày, kinh mạch trong người Tề Nhạc rộng rãi hơn trước.

Trước kia, sau khi thi triển chung cực Kỳ Lân Tí. Tuy Tề Nhạc là Hắc Kỳ Lân, kịp thời bằng vào năng lực làm tinh thần Kim Sí Đại Bằng Điêu hoảng hốt mới có thể bảo trụ tính mạng của mình, cũng lưu nội đan Kim Sí Đại Bằng Điêu vào trong đan điền của mình. Nhưng chung cực Kỳ Lân Tí thật sự quá bá đạo.

Cổ năng lượng khổng lồ kia hủy diệt địch nhân, đồng thời cũng làm cho kinh mạch bản thân Tề Nhạc bị thương. Bởi vì mất đi vân lực, Kỳ Lân Tẩy Tủy Dịch Cân Công không thể tự hành vận chuyển. Tuy nhiên vẫn lợi dụng vân lực đồng nguyên làm thoải mái các loại vân lực khác, nhưng vấn đề kinh mạch lại không thể giải quyết.

Sau khi cổ năng lượng tinh khiết tự nhiên này vận hành một vân chu, Tề Nhạc kinh hỉ phát hiện, kinh mạch trong cơ thể đã khôi phục tới trình độ đỉnh phong lúc trước, khí tức trong cơ thể tinh khiết. Tuy sau một vân chu, thân thể chính mình hấp thụ một nửa khí tức tự nhiên này, nhưng những năng lượng này dung nhập vào đan điền, lại mang cho Tề Nhạc cảm giác phong phú.

Đồng thời, cổ năng lượng tự nhiên này làm Tề Nhạc kinh hỉ lớn nhât, nó lại có khả năng dẫn động Lam Hải Lôi Châu cùng nội đan Kim Sí Đại Bằng Điêu trong đan điền Tề Nhạc, chúng được cổ năng lượng tự nhiên này làm thoải mái, bắt đầu vận chuyển trong kinh mạch Tề Nhạc lần nữa.

Luân Hồi quả, được xưng là vương của thần quả, tuyệt đối không phải không có nguyên nhân. Kỳ thật năng lượng vốn có của nó không khổng lồ, thời điểm nó truyền tống Tề Nhạc vào thời đại này, kỳ thật cũng không có điều động quá nhiều năng lượng. Nhưng mà, Luân Hồi quả có một đặc điểm lớn nhất chính là tự mình ảnh hưởng mình. Nó trừ việc có khả năng mang sinh vật đưa về thời kỳ viễn cổ cự thú, đồng thời còn có tên gọi khác, tên là Tự Nhiên Chi Nguyên.

Công hiệu của Luân Hồi quả, vào lúc nghiền nát đã phát huy hoàn toàn, mà khi đó, nó trừ mang thi thể Lục Lân Liệt Thụ Tích và Tề Nhạc ra. Bản thân Lục Lân Liệt Thụ Tích không có chút quan hệ nào với Luân Hồi quả. Nhưng mà, nội đan của nó được hình thành từ năng lượng của Luân Hồi quả suốt mấy ngàn năm, đã sớm quen thuộc khí tức của Luân Hồi quả.

Bởi vậy, Luân Hồi quả bị Lục Lân Liệt Thụ Tích phá hư chính là cách được ăn cả ngã về không, nhưng mà năng lượng của Luân Hồi quả lại bị thứ quen thuộc nó nhất hấp dẫn, chính là viên nội đan trong tay Tề Nhạc. Bởi vậy, thời điểm Tề Nhạc hấp thu năng lượng nội đan này. Năng lượng Lục Lân Liệt Thụ Tích biến thành sản phẩm phụ thuộc, sinh ra chỗ tốt thật lớn với Tề Nhạc, bởi vì viên nội đan chẳng khác gì Luân Hồi quả.

Văn Đình từ trong tu luyện tỉnh táo lại, nàng là không thể không chấm dứt tu luyện của mình, bởi vì bên cạnh thân thể sinh ra cổ năng lượng kỳ dị nên nàng sinh ra cảm giác bất an. Mở to mắt, nàng lập tức cảm giác có người nhìn mình chằm chằm, từ cảm giác tinh thần lực nhìn qua. Chỉ thấy Tuyết Nữ đang dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn qua Tề Nhạc.

Văn Đình vô ý thức đem ánh mắt xoay qua chỗ khác, bộ dáng của Tề Nhạc lập tức dọa nàng nhảy dựng lên. Y phục trên người Tề Nhạc không biết biến mất từ lúc nào.

Cơ bắp và dáng người cường tráng hiện ra. Trước người hắn, khỏa nội đan của Lục Lân Liệt Thụ Tích vốn là màu tím, lúc này đã hoàn toàn biến thành xanh biếc sáng chói.

Khí tức năng lượng kỳ dị tản ra bên ngoài cơ thể Tề Nhạc, làn da của hắn biến thành giống như nội đan, sắc mặt Tề Nhạc rất bình tĩnh, trên khóe miệng còn mang theo nụ cười nhàn nhạt. Làm cho Văn Đình cảm giác kỳ quái là, không gian chung quanh giống như vặn vẹo. Phân tử năng lượng vốn không thể nhìn thấy bằng mắt thường, lúc này từng hạt phân tử màu xanh tiến vào lỗ chân lông của Tề Nhạc.

Cũng không phải bất kỳ loại năng lượng nào Văn Đình quen thuộc, nhưng khí tức năng lượng này phi thường tinh khiết. Càng làm cho Văn Đình giật mình là, vai phải của Tề Nhạc, hào quang biến thành mạnh nhất, thậm chí hào quang màu xanh biếc đang mọc dài ra ngoài.

*****

- Chuyện gì đang xảy ra thế này?

Văn Đình tự hỏi. Tình huống của Tề Nhạc làm cho nàng rất bất an, nhưng vào lúc đó, nàng không có quấy rầy Tề Nhạc. E sợ hắn lâm vào nguy cơ tẩu hỏa nhập ma.

Tuyết Nữ ngây ngốc ở bên kia, thì thào tự nhủ:

- Làm sao có thể chứ? Tự Nhiên Chi Nguyên, đây là... đây là năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên! Tại sao lưu manh này lại có, tự nhiên chi mẫu ah! Sao ngài lại chọn hắn?

Văn Đình nghe được Tuyết Nữ nói mấy lời này. Vội vàng đến bên cạnh người nàng, hai tay bắt lấy bả vai của nàng:

- Tuyết Nữ, cô biết Tề Nhạc là thế nào đúng không? Rốt cuộc anh ta xảy ra vấn đề gì à?

Ánh mắt Tuyết Nữ ngây ngốc lại có vài phần thần thái, nhưng trong mắt lại có thần sắc không thể tin nổi.

- Tự Nhiên Chi Nguyên, anh ta đang hấp thu năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên a.

- Tự Nhiên Chi Nguyên? Đó là cái gì?

Văn Đình kinh ngạc hỏi.

Tuyết Nữ nói:

- Tự Nhiên Chi Nguyên chính là năng lượng tự nhiên thuần khiết nhất trên đời. Có được năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên, có thể câu thông với sinh vật trong tự nhiên.

Văn Đình nói:

- Cô nói là thực vật sao?

Tuyết Nữ gật gật đầu, nói:

- Cô có thể hiểu là vậy. Nhưng mà sinh vật tự nhiên bao hàm rất rộng lớn, trong không khí có rất nhiều sinh vật trong ta không nhìn thấy cũng là sinh vật tự nhiên.

Nàng cũng không biết Luân Hồi quả. Nhưng lại biết Tự Nhiên Chi Nguyên. Đây là thánh vật thiên nhiên a.

Văn Đình hỏi:

- Vậy năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên sinh ra ảnh hưởng gì với Tề Nhạc?

Tuyết Nữ nói:

- Ảnh hưởng rất nhiều. Tôi cũng chỉ nghe nói sự tồn tại của Tự Nhiên Chi Nguyên, kể cả trong các tộc nhân của tôi. Còn có đám tiền bối, chưa từng có người nào nhìn thấy Tự Nhiên Chi Nguyên là cái dạng gì, về phần công hiệu của nó tôi không biết hoàn toàn. Nhưng mà, tôi có thể khẳng định là, sau khi hấp thụ năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên, anh ta sẽ biến thành con của tự nhiên.

- Từ nay về sau, chỉ cần nơi nào có sinh vật thiên nhiên, năng lượng của anh ta không bao giờ suy kiệt. Ah! Tốc độ tu luyện rất nhanh, hiện tại anh ta đang hấp thu vô số năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên. Cho dù chỉ có một tia năng lượng tự nhiên tinh khiết, đối với tu luyện mà nói cũng có chỗ tốt lớn lao.

Vừa nói xong, nàng không chờ đợi được khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu quá trình tu luyện.

Tình huống Tề Nhạc lúc này đúng là như lời Tuyết Nữ đã nói, thân thể của hắn xuất hiện biến hóa đặc thù, Luân Hồi quả có năng lực xuyên thấu thời gian không gian, sau khi trái cấm xuyên việt thời gian không gian, cấm chế đã tiêu trừ, mà hiệu lực của thần quả cũng bắt đầu phát huy ra ngoài.

Bởi vì sau khi hoàn thành vân chu đầu tiên mang lại chỗ tốt cực lớn, Tề Nhạc không còn nghi vấn với năng lượng trong nội đan, dần dần gia tăng hấp thu năng lượng trong đó. Hắn cho rằng mình sau khi hấp thu năng lượng tự nhiên này, năng lượng trong nội đan Kim Sí Đại Bằng Điêu nội đan cùng mấy khỏa Lam Hải Lôi Châu sẽ bị mình hấp thu toàn bộ.

Nếu là như vậy, tương đương với việc bản thân mình hấp thu năng lượng của hai hung thú vạn năm, mà tổn thương do sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí mang lại, nói không chừng có thể khôi phục hai thành. Thật sự là như vậy, tất cả quá mỹ diệu.

Nhưng mà, Tề Nhạc rất nhanh phát hiện, tuy năng lượng trong nội đan Kim Sí Đại Bằng Điêu cùng Lam Hải Lôi Châu bị điều động, nhưng cũng không bị thân thể của mình hấp thu, năng lượng của chúng cực kỳ ngưng kết, chỉ có thể chậm chạp vận hành trong kinh mạch.

Không đợi cảm giác mất mác xuất hiện, nội đan mang lại kinh hỉ lớn hơn cho Tề Nhạc. Một chút năng lượng tự nhiên đã giúp hắn khôi phục kinh mạch. Sau khi nhiều năng lượng tự nhiên tiến vào kinh mạch, những năng lượng tự nhiên này xuất hiện trong kinh mạch, bắt đầu cải tạo thân thể của hắn một cách toàn diện.

Sau khi kinh mạch được cải tạo ba lượt, nếu như nói kinh mạch trước kia của Tề Nhạc là dòng suối nhỏ, như vậy, kinh mạch của hắn hiện giờ là một dòng sông lớn, trong kinh mạch không còn nơi nào bế tắc nữa. Về sau là cốt cách cùng cơ bắp, cùng với nội tạng khí quan. Tề Nhạc phát hiện, thân thể của mình như biến thành màu xanh biếc.

Chẳng những nội đan mang năng lượng tự nhiên vận hành trong cơ thể, vô số phần tử năng lượng tự nhiên đang tiến nhanh vào người Tề Nhạc, thể tích những phần tử năng lượng này còn hấp thu nhiều vân lực của Tề Nhạc, hơn nữa tất cả phần tử năng lượng này ngưng kết cao độ, dưới tình huống trong ngoài tác động, Tề Nhạc biết rõ, thân thể của mình đã bắt đầu xuất hiện biến chất.

Chuyện này không đơn giản là năng lượng tăng phúc, đầu tiên Tề Nhạc cảm giác được chính là tiềm lực tiêu hao đang khôi phục nhanh chóng. Tiềm lực là thứ sờ không thấu không thấy được. Nhưng tinh thần lực của hắn lại cảm giác được tiềm lực, tất cả biến hóa này xuất hiện trong người hắn. Vai phải có chút ngứa ngáy, Tề Nhạc phát hiện vô số năng lượng tự nhiên trong người hắn đang trùng kích một điểm chính là vai phải. Mà tốc độ hấp thu năng lượng của mình lại không thể sánh bằng với tốc độ tiến vào của phần tử năng lượng bên ngoài. Nếu như so sánh, những năng lượng tự nhiên tinh khiết này đang cải tạo thân thể của mình, lúc này đang muốn khôi phục cánh tay phải.

Tại sao lại như vậy? Tề Nhạc chẳng còn suy nghĩ gì khác, tình huống mỹ diệu như vậy, cho dù là nằm mơ hắn cũng không muốn tỉnh táo lại. Hắn ẩn ẩn cảm giác được, bởi vì mình sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí tiêu hao thân thể cực lớn, đang dùng tốc độ kinh người khôi phục lại, dưới tình huống không cần hấp thu năng lượng hung thú, phát triển theo tình huống này là tốt nhất.

Thời gian một giờ trôi qua. Văn Đình cùng Tuyết Nữ phát hiện thân thể Tề Nhạc xuất hiện biến hóa, các nàng cho rằng hắn tu luyện suốt một ngày mà thôi. Mà bây giờ đã tu luyện suốt bảy ngày, mà Văn Đình cùng Tuyết Nữ cũng một mực tu luyện theo Tề Nhạc.

Những phần tử năng lượng tự nhiên này rất khó hấp thu, nhưng chỉ cần hấp thu một chút, các nàng đều cảm giác thân thể của mình biến hóa, Tề Nhạc giống như vòng xoáy năng lượng khổng lồ, những năng lượng tự nhiên này bị hấp thu vào trong huyệt động.

Bọn họ lâm vào trong trạng thái tu luyện, bên ngoài Thâm Hải Minh Xà cũng không có nhàn rỗi. Tuy hắn không rõ những năng lượng tinh khiết này làm sao tới. Nhưng mà, từ khi mất đi năng lượng vốn có, thân thể của nó hoàn toàn thoái hóa. Lần này thật vất vả gặp được năng lượng tốt như vậy, tự nhiên không bỏ qua rồi, căn bản không cần bất luận kẻ nào nhắc nhở, hắn đã sớm bắt đầu tu luyện và hấp thu.

Từ bảy ngày này lại qua bảy ngày khác, tất cả biến hóa chung quanh chìm vào yên tĩnh.

Huyệt động như bị ngăn cách. Trừ Thâm Hải Minh Xà ở bên ngoài chỉ sợ có hung thú hay thần thú quấy nhiễu bọn người Tề Nhạc tu luyện nên bảo trì thanh tỉnh ra, ba người Tề Nhạc trong nhập định tiến vào nhập định sâu.

Lúc này, thời gian thoáng cái đã qua bốn mươi chín ngày, thân thể Thâm Hải Minh Xà từ khi được Tề Nhạc phóng xuất ra đã to lên gấp mười lần.

*****

Lúc này, chỉ một cái đuôi của nó cũng có thể ngăn cách cửa động, mà thân thể to lớn của nó dán sát vách đá bên ngoài. Nếu như Tề Nhạc nhìn thấy bộ dáng của nó, nhất định sẽ bị giật mình. Bởi vì, sau bốn mươi chín ngày, Thâm Hải Minh Xà đã mọc ra tám đầu, sắp đạt tới chín đầu là trạng thái đỉnh phong trước kia của hắn. Chỉ có điều, hắn bây giờ là miệng cọp gan thỏ.

Tuy khôi phục đến chín đầu, nhưng năng lượng trong cơ thể của nó không gia tăng.

Năng lượng tự nhiên mang lại chỗ tốt rất lớn. Chính là khôi phục tất cả thương thế trong người, trạng thái thân thể hoàn toàn khôi phục như cũ. Tuy Thâm Hải Minh Xà không có năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên. Nhưng mà, canh giữ ở cửa động nó đạt được chỗ tốt rất lớn, chín đầu khôi phục, ý nghĩa nó có thể dùng thân thể đỉnh phong khôi phục thân thể của mình.

Chung cực Kỳ Lân Tí tiêu hao khổng lồ cỡ nào? Đó không phải dùng con số để tính ra. Nhất là nó tổn thương tới tiềm lực. Ban đầu Giải Trĩ nói cho Tề Nhạc nghe khi sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí cần trăm năm mới khôi phục, nhưng hắn cũng không biết, chỉ cần từng sử dụng qua chung cực Kỳ Lân Tí. Cho dù năng lượng khôi phục sau trăm năm, thân thể cũng vì hao tổn nguyên khí, cho nên Kỳ Lân sẽ vĩnh viễn không cách nào đạt tới đỉnh phong lúc trước.

Nhưng mà, bất luận năng lượng gì cũng có chỗ biến đổi, chung cực Kỳ Lân Tí tiêu hao năng lượng và tiềm lực thân thể, cho nên gây ra phá hư thân thể, mà tiêu hao đó vô cùng khổng lồ. Nhưng mà, nếu như cầm tính phá hư của năng lượng này đi so sánh với vương của thần quả, chênh lệch trong đó quá xa. Thời kỳ chúng thần, Thần quả chia làm thượng trung hạ ba phẩm cấp.

Cho dù là hạ phẩm thần quả, cũng có công hiệu người chết sống lại hay xương trắng mọc thịt, cũng có công dụng kéo dài tuổi thọ, tu vi tăng lên trăm năm. Người dùng thượng phẩm thần quả sẽ tăng tu vi một ngàn năm, hoặc có công hiệu đặc thù. Luân Hồi quả, với tư cách là một trong ba vương quả. Trừ nó có tác dụng vượt qua không gian thời gian ra, nó thân là năng lực Tự Nhiên Chi Nguyên, đã hoàn toàn có thể đền bù tổn thất thân thể của Tề Nhạc.

Năng lượng không ngừng đề thăng, tinh thần của Tề Nhạc hoàn toàn đắm chìm vào trong lĩnh vực của Tự Nhiên Chi Nguyên, lúc này, hắn đã quên toàn bộ ngoại giới, trong ý thức chỉ còn năng lượng tự nhiên, toàn thân giống như biến thành phỉ thúy, năng lượng không ngừng tiến vào vai phải của hắn, thời điểm tất cả khôi phục lại như lúc đầu.

Cho tới bây giờ hắn chưa từng cảm thụ năng lượng khác lạ này. Cũng chưa từng có được kinh lịch đặc thù. Ngay cả vết thẹo dưới chân khi còn nhỏ cũng biến mất, cảm giác của Tề Nhạc hiện tại. Mình giống như hài nhi mới sinh, hết thảy đều trở lại khởi điểm, nhưng năng lượng nguyên điểm này lại khác với trước, phát sinh biến hóa về bản chất.

Ngay cả trong huyệt động tràn ngập năng lượng tự nhiên, mọi người trong động còn chưa phát hiện, bên ngoài sơn động đã hình thành cảnh tượng khác, cánh rừng rậm nguyên thủy bên ngoài động chịu ảnh hưởng của Tự Nhiên Chi Nguyên, chúng không ngừng cung cấp năng lượng của mình cho Tề Nhạc.

Nói cho đúng, vào thời khắc này, tất cả năng lượng thiên nhiên trong Viêm Hoàng này, đều tản ra năng lượng bản thân, cung cấp về phương hướng có Tự Nhiên Chi Nguyên, có lẽ, một gốc cây cổ thụ không có năng lượng bao nhiêu, nhưng mà, trong thời kỳ viễn cổ cự thú, bao phủ toàn bộ Viêm Hoàng này chính là rừng rậm nguyên sinh.

Những rừng rậm nguyên sinh còn rậm rạp hơn tất cả những rừng rậm trên địa cầu sau này, số lượng của chung, vào thời kỳ viễn cổ hung thú không cách nào tính ra được.

Mà Luân Hồi quả với tư cách là nguồn phát Tự Nhiên Chi Nguyên tới cực hạn.

Cửu Đầu Thâm Hải Minh Xà khôi phục lại hoàn toàn cũng đang nằm hưởng thụ năng lượng tự nhiên này, nó dựa vào phương pháp tu luyện trước kia của mình khôi phục lại.

Có chín đầu, nó có thể khôi phục năng lượng thời kỳ đỉnh phong, chỗ cần năng lượng này duy trì trong thời gian dài thì nó sẽ khôi phục lại. Hiện tại nó chỉ để tâm tới bên ngoài. Nếu như không phải thân thể hoàn toàn tương liên với Tề Nhạc, không biết nó có lựa chọn phản bội hay không.

Đắm chìm trong ánh mặt trời tươi đẹp của thời kỳ này, Cửu Đầu Xà hiện giờ rất hưởng thụ, hiện giờ nó chỉ hi vọng năng lượng tự nhiên tẩy lễ cho mình càng nhiều càng tốt.

Tuy năng lượng tự nhiên do Tề Nhạc dẫn đạo nó không thể hấp thu từ Tề Nhạc, nhưng mà, Thâm Hải Minh Xà trừ khôi phục chín đầu ra, nó phát hiện, dưới tác dụng của tiểu quang điểm màu xanh này, ảnh hưởng khi không có nước với nó đã không còn mạnh như trước kia, ảnh hưởng từ từ nhỏ lại.

Đây cũng chính là nói, dưới năng lượng tự nhiên ảnh hưởng, thân thể của hắn đã được cải tạo, tuy Thâm Hải Minh Xà cũng không biết thân thể của mình bị cải tạo tới mức độ nào, nhưng nó vẫn hiểu. Ít nhất sau này nó rời khỏi nước, tuyệt đối cũng không chỉ còn lại một phần mười như trước. Nó đã từng là bá chủ trong biển, đang từ từ chuyển biến thành bá chủ trên đất liền.

Nhưng mà, Thâm Hải Minh Xà trải qua bốn mươi chín ngày hưởng thụ thoải mái, rốt cuộc quá trình mỹ diệu qua đi, không phải tự nhiên năng lượng biến mất, mà là vì nó bị quấy rầy.

Đột nhiên cả cánh rừng rậm nguyên thủy rung chấn mạnh. Chấn động rất có tiết tấu, lá cây trong rừng rập bị chấn động rụng lả tả trên mặt đất. Run rẩy rất nhỏ. Nhưng năng lượng tự nhiên khổng lồ vẫn nhanh chóng tiến về phía huyệt động.

Trong lòng Thâm Hải Minh Xà xiết chặt, lực lượng bây giờ của nó tuyệt đối không có dọa người như bề ngoài, tuy được năng lượng tự nhiên làm thoải mái suốt bốn mươi chín ngày nên khôi phục một chút, nhưng khoảng cách trạng thái thời kỳ đỉnh phong vẫn còn cách biệt không nhỏ.

Dù sao nó là hung thú sắp đạt tới cấp bậc vạn năm, trong hung thú cũng là chủng tộc cường đại nhất, từ khi mặt đất xuất hiện biến hóa, cộng thêm uy áp như ẩn như hiện ở xa xa. Nó thầm cảm giác được nguy cơ. Khí tức đó là của hung thú, hơn nữa, tuyệt đối không phải hung thú bình thường.

Thâm Hải Minh Xà chín đầu chậm rãi tụ tập cùng một chỗ, mười tám đôi mắt tỏa ra quang mang sâu kín, nhìn chấn động truyền đến, trong nội tâm âm thầm cầu nguyện, hy vọng không phải hung thú quá cường đại tới đây.

Nhưng mà, nguyện vọng là mỹ hảo. Đó không đại biểu cho hiện thực. Chấn động này từ từ mạnh hơn trước kia, hơn nữa mục tiêu chính là động huyệt Thâm Hải Minh Xà thủ vệ, cơ hồ tiến thẳng tới đây.

Rốt cuộc là cái gì? Thâm Hải Minh Xà làm ra phản ứng nhanh chóng, chín cái miệng động thời mở ra, hấp lực khổng lồ trong không khí hiện ra, nó muốn hấp thụ cũng không phải năng lượng tự nhiên trong không khí. Bởi vì những năng lượng tự nhiên này phải dùng tinh thần lực dẫn động mới có thể hấp thu một chút, hơn nữa, năng lượng tự nhiên chỉ có lợi với thân thể, không có chút hiệu quả cho việc tăng cường năng lượng.

Nó hiện giờ lâm trận mới mài gươm chứ không phải vì khôi phục thân thể.

Trong rừng rậm, từng đạo thủy tiễn bắn ra, nhanh chóng từ trong miệng Cửu Đầu Thâm Hải Minh Xà bắn mạnh ra ngoài, thủy tiễn màu xanh biết, phản chiếu ánh mặt trời rất rõ ràng, mười tám con mắt của Thâm Hải Minh Xà toát ra hào quang thỏa mãn. Từ khi đi chung với Tề Nhạc đã lâu rồi nó chưa hưởng thụ cảm giác này.

*****

Cơ hồ chỉ trong chốc lát. Dòng suốt nhỏ Văn Đình phát hiện được bị nó hấp cạn. Kỳ thật Thâm Hải Minh Xà đã sớm phát hiện sự tồn tại của dòng suối nhỏ này, dù sao nó cũng là hung thú thủy thuộc tính cường đại nhất. Chỉ có điều vì năng lượng tự nhiên đột nhiên xuất hiện, nó không muốn phân thần, cho nên mới không hấp thu nguồn nước bổ sung lực lượng thân thể. Mà bây giờ hiển nhiên không cách nào hấp thu năng lượng tự nhiên nữa, bảo vệ Tề Nhạc mới là thật, mạng của Tề Nhạc có thể nói là mạng của nó! Với tư cách sai khiến, rốt cuộc nó cũng xuất lực lần đầu tiên với Tề Nhạc.

Chấn động kịch liệt ngày càng mạnh mẽ, hấp thụ đại lượng nước suối tinh khiết, khí tức trên người Thâm Hải Minh Xà không giống trước, tuy đây là nguyên nhân không có đủ nước, nhưng mà, trải qua năng lượng tự nhiên và lần sấm chớp trên máy bay trước kia, nó hiện giờ, đã không thể hoàn toàn gọi là hung thú thủy thuộc tính.

Xa xa, Thâm Hải Minh Xà đã nhìn thấy rừng rậm trước mặt chấn động mạnh mẽ, phương xa, một đám rừng rậm nguyên thủy ngã xuống, một cái đầu rộng hơn mười mét hiện ra, đang hướng thẳng về chỗ huyệt động.

Thâm Hải Minh Xà nhìn thấy thân thể này, nó hít sâu một hơi, tự nhủ:

- Chó má, đây chính là đại gia hỏa, thân thể rộng hơn mười mét. Trời ạ! Ta thật đáng thương ah, tại sao xui xẻo như vậy. Từ khi đi chung với Tề Nhạc chẳng có khi nào là chuyện tốt cả.

Thời điểm nói những lời này, chính nó có cảm giác đuối lý, dù sao, năng lượng tự nhiên còn mang lại chỗ tốt thật lớn với nó nha.

Một con đường rộng rãi được hình thành trong rừng rậm, nhưng mà tốc độ nhìn thì rất chậm, chỉ cần hơi chút cẩn thận quan sát một chút, sẽ phát hiện tốc độ di chuyển của con đường này rất nhanh. Nhất là bộ dáng rừng rậm nguyên thủy bị phá hư quá dễ dàng, làm cho nội tâm ai nhìn thấy cũng phải sợ hãi.

Phải biết rằng, đây là rừng rậm nguyên thủy, tùy tiện tìm mỗi thân cây cũng cao hơn mười mét. Đây cũng là nguyên nhân Thâm Hải Minh Xà cho tới bây giờ ở trên sườn núi không quan sát được toàn bộ cảnh vật của rừng rậm nguyên thủy. Nhiều đại thụ che trời như vậy cũng không thể ngăn cản được bước tiến của đối phương, có thể thấy thực lực cường đại của nó.

Rốt cục, thời điểm đường hành lang này cách dãy núi hai cây số, nương tựa vào độ cao của bản thân, rốt cuộc Thâm Hải Minh Xà cũng nhìn thấy bộ dáng của đối phương, mà đối phương cũng đã dừng lại, ánh mắt đối mặt với Thâm Hải Minh Xà.

- Trời ạ! Lại là, lại là hung thú trong truyền thuyết, hung thú ác linh, -- Hỗn Độn.

Thâm Hải Minh Xà hít sâu một hơi, tuy nó cũng biết hung thú mình phải đối mặt rất khó đối phó, nhưng mà, cũng không nghĩ tới hung thú tới lại là khó đối phó nhất, Hỗn Độn.

Xa xa, trong rừng rậm có một con hung thú to lớn có hình dáng như chó, nhìn nó, bộ dáng không khác con chó bao nhiêu cả, đồng dạng bốn chân chạm đất, chỉ có điều, thân thể của nó to lớn hơn chó không biết bao nhiêu lần, toàn thân mọc lông trắng thật dài, bao phủ bản thân vào bên trong, đầu, miệng nhô ra phía trước, nhìn con mắt của nó rất khủng bố, bởi vì thật sự là quá lớn.

Dùng chiều dài thân thể vượt qua trăm mét, rộng mười mét, cao hơn mười mét, cặp mắt kia có thể nhìn rõ ràng, có thể thấy được nó lớn bao nhiêu. Một đôi mắt to xuất hiện hắc quang lại chiếm cứ bốn phần của gương mặt, con mắt của Hỗn Độn không phải hình tròn, mà là dài nhỏ, bất quy tắc hình bầu dục, từ xa nhìn lại, giống như hai cái hố sâu.

Dựa vào tỉ lệ bụng của Hỗn Độn, lớn hơn chó rất nhiều, nó hô hấp, rừng rậm trước mặt ngã đỗ liên tục. Sương mù màu xám nhàn nhạt từ bốn chi cường tráng của nó tản mát ra ngoài, dường như năng lượng màu xám này có tính ăn mòn, thân thể nó dừng lại, diện tích cây rừng ngã xuống lan rộng ra ngoài..

Hỗn Độn là cái gì, Thâm Hải Minh Xà quá rõ ràng. Bất luận là thần thú nhất tộc hay là hung thú nhất tộc, đều có được vài đơn vị chiến đấu cực mạnh, trong đó có một ít đơn vị đặc thù cường đại phải vào thời điểm đặc biệt mới xuất động. Kỳ Lân là vương của thần thú, đồng thời cũng là đơn vị chiến đấu cường đại nhất, nó cường đại nhất, chính là năng lực chung cực Kỳ Lân Tí. Mà trong hung thú, đơn vị chiến đấu cường đại nhất có vài loại, mà hiện ra trước mặt Thâm Hải Minh Xà chính là Hỗn Độn, một trong vài loại đó.

Số lượng Hỗn Độn gần đây phi thường thưa thớt, trong cùng một đời số lượng Hỗn Độn không vượt qua ba con, phương thức sinh sôi nảy nở của chúng vô cùng kỳ lạ, cũng không phải dựa vào giao phối mà sinh hậu đại, sau khi chúng tử vong, năng lượng của bản thân sẽ tự phân tán, trở thành hạt giống truyền bá rộng rãi, mà những hạt năng lượng này lại tiến hành tự hợp lần nữa.

Một khi gặp được năng lượng thể phù hợp, sẽ phụ thuộc vào đó, trải qua quá trình cực kỳ phức tạp mới có thể trở thành Hỗn Độn. Nhưng mà, tỉ lệ sống sót thấp tới đáng thương, bởi vậy, số lượng của Hỗn Độn phi thường thưa thớt. Trừ Phượng Hoàng mỗi đời chỉ có một con ra, luận số lượng, nó thuộc về ít nhất.

Nhưng mà, Phượng Hoàng khống chế tất cả thần thú loài chim bay, có được năng lực cường đại. Số lượng thưa thớt hơn Hỗn Độn vẫn có thể sống sót, đương nhiên đây là năng lực của bản thân nó. Hỗn Độn là một loại năng lượng thể tinh khiết, tuy nó giống loài chó, nhưng không có ngũ tạng. Năng lượng của nó là quái dị nhất trong hung thú, thôn phệ sinh vật để tăng cường thực lực là căn bản.

Mà sinh vật trong đó có thể là thần thú, cũng có thể là hung thú. Càng là sinh vật cường đại nó càng thích. Những năng lượng thôn phệ thì Hỗn Độn cũng không sử dụng trực tiếp được, một bộ phận trở thành đồ ăn duy trì cơ thể, một bộ phận khác lại biến thành động lực tăng trưởng thực lực. Bởi vậy, Hỗn Độn càng cường đại, mỗi ngày cần thôn phệ năng lượng càng nhiều, cho dù là hung thú, đều không muốn nhìn thấy Hỗn Độn quá cường đại xuất hiện.

Trong truyền thuyết, nếu như Hỗn Độn cường đại tới trình độ nhất định, thậm chí có khả năng nuốt trọn thế giới này. Thâm Hải Minh Xà biết rõ trong lịch sử, đã từng xuất hiện Hỗn Độn vô cùng cường đại, vì giữ gìn cả thế giới. Cuối cùng thần thú cùng hung thú lần đầu tiên liên thủ mới hủy diệt được nó.

Mà xuất hiện trước mặt Thâm Hải Minh Xà chính là Hỗn Độn đã có chiều dài hơn trăm mét, thân thể của nó cực lớn, đều là không ngừng thôn phệ năng lượng mới tăng trưởng a! Phải cắn nuốt bao nhiêu thần thú và hung thú mới có thể mạnh như vậy?

Nhìn từ bề ngoài, Thâm Hải Minh Xà biết rõ, thực lực Hỗn Độn này đã vượt qua hung thú vạn năm.

Thâm Hải Minh Xà nhìn thấy Hỗn Độn, Hỗn Độn cũng từ xa nhìn thấy nó, con mắt cực lớn của nó có quang mang mạnh mẽ. Đó là quang mang khát vọng, nhìn thấy Thâm Hải Minh Xà. Giống như nhìn thấy đồ ăn cực ngon vậy.

Ngàn vạn đừng tưởng rằng Hỗn Độn vì phi thường cường đại mà trí tuệ thấp, vừa vặn trái lại, Hỗn Độn chẳng những có năng lực thôn phệ đặc thù, lại là tà ác nhất trong hung thú, đồng thời, nó cũng có được trí tuệ cực cao


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-360)