Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 132

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 132: Mộ Hiên Viên
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Y Nhược liếc nhìn Tề Nhạc, tựa như có thể nhận thấy được sự nghi hoặc của Tề Nhạc:

- Có phải anh đang đoán quan hệ của ta với Long Giang không. Không cần đoán, quan hệ giữa chúng ta là vợ chồng, suy đoán của các anh là chính xác. Nhưng là, tôi lại không thể nào cho hắn tình yêu thật sự được, cho nên trong lòng tôi vẫn luôn áy náy với hắn. Vừa rồi anh có hỏi tôi, vì sao lại ký thác hy vọng của thần thú chúng ta vào trong thứ Thần khí hư vô mờ mịt ấy.

- Kỳ thật, ngoại trừ tìm kiếm thần khí, chính ta cũng có một số toan tính khác. Ví dụ như quan hệ thông gia, những cường đại thần thú kết hợp, rất dễ dàng sinh ra hậu đại cường đại. Mà năng lực sinh nở của Kỳ Lân nhất tộc chúng ta thật rất kém, có khi cả đời cũng không thể sinh ra được một đứa bé, chính điều này càng làm cho truyền thừa của chúng ta càng ngày càng khó khăn, cũng chính vì số lượng Kỳ Lân không có cách nào tăng lên mới khiến cho Hung thú có khe hở mà lợi dụng.

- Cũng vì nguyên nhân như vậy, chúng ta nghĩ ra một biện pháp, chính là tiến hành thiết lập mối quan hệ thông gia giữa tộc Kỳ Lân chúng ta với những thần thú cường đại khác, nói như vậy, tỷ lệ sinh ra đời Kỳ Lân tiếp theo sẽ dễ hơn nhiều, tuy rằng không thể sinh ra Kỳ Lân thuần chủng, nhưng mà có được huyết mạch của Kỳ Lân cùng sức mạnh của thần thú cũng đã mạnh hơn thần thú bình thường rất nhiều.

- Đồng thời, chúng ta cũng ky vọng có thể có đột biến, thì có thể sinh ra Kỳ Lân càng mạnh hơn, nhưng mà, cho tới nay vẫn chưa hề thành công. Trong số thần thú chúng ta, ngoại trừ Kỳ Lân thì bốn tộc Tứ đại thần thú thủ hộ là đứng đầu Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước, bọn hắn đều có khả năng mạnh mẽ của riêng hắn, cũng là lựa chọn hàng đầu để kết thông gia với tộc Kỳ Lân chúng ta. Chính là vì thế, tôi mới trở thành thê tử của Long Giang.

Tề Nhạc lại nói:

- Tiến bối chính là vì không thích tiền bối Long Giang, nên mới không thể cho Long Giang tiền bối tình yêu chân thật sao? Đồng thời, tôi còn có một vấn đề, vốn dĩ số lượng Kỳ Lân không nhiều lắm, nếu như các người tiến hành thông gia với các tộc thần thú khác, chẳng phải là tộc Kỳ Lân càng sắp đoạn tuyệt sao?

Y Nhược lắc đầu nói:

- Chúng ta đương nhiên không thể làm cho chúng tộc của mình bị tuyệt đại. Đây cũng chính là lý do tôi cảm thấy áy náy với Long Giang. Trong tộc Kỳ Lân của chúng ta, nếu đã thành vợ chồng, cố gắng cả đời có lẽ có được một đứa con, mà nếu là với thần thú khác thì không có hạn chế như thế, cho nên, Long Giang là trượng phu của tôi. Đồng thời, tôi còn có một trượng phu Kỳ Lân nữa, tình yêu của ta, chỉ có thể dành cho trượng phu trong tộc mà thôi!

- Cái gì?

Tề Nhạc, Văn Đình cùng Tuyết Nữ cùng lên tiếng kinh hô. Dù sao Viêm Hoàng cũng đã từng trải qua xã hội phong kiến, cho nên chuyện một chồng nhiều vợ đối với bọn họ còn có chút dễ tiếp nhận. Nhưng đây lại là nhất vợ đa phu, thật là làm cho người ta không có cách nào tưởng tượng nổi. Tề Nhạc gần như đờ đẫn nhìn Y Nhược, nhất thời không biết nên nói gì cho phải.

Y Nhược cười nhạt một tiếng, nói:

- Tôi biết mấy người sẽ rất kinh ngạc, nhưng đây cũng là do chúng ta không còn cách nào khác, vị trượng phu khác của tôi chính là thần thú chi Vương hiện tại, cũng chính là tộc trưởng tộc Kỳ Lân. Giờ mấy người càng thêm tin tưởng tại sao tôi có thế đồng ý đưa mấy người đi gặp hắn, cũng cam đoan có thể nói cho các người vị trí của Côn Lôn Kính ở đâu chứ.

Không đợi Tề Nhạc từ trong kinh ngạc tỉnh táo lại, Y Nhược tiến lên ấn vào bả vai của hắn, nói:

- Bắt đầu tu luyện đi. Nhìn ra được, các người rất hy vọng sớm ngày trở về thời đại của mình, đã như vậy, cũng không nên lãng phí thời gian.

Mang theo kinh ngạc trong lòng, Tề Nhạc, Văn Đình cùng Tuyết Nữ đều khoanh chân ngồi lên cái ghế rộng thùng thình, tiến vào trạng thái tu luyện.

Ba ngày sau.

Nước sông chậm rãi chảy từ tây sang đông, mà đầu sông này, có thể nói là dòng sông nuôi sống Tộc Thổ. Nhân số Tộc Thổ rất nhiều, ước chừng hơn trăm vạn, ở đây là tổng bộ Tộc Thổ, sinh hoạt tiếp cận một phần ba nhân số. Mà dòng sông này bọn họ gọi là Thanh Giang. Cái tên rất đơn giản, đầy đủ thể hiện tính mộc mạc của người Tộc Thổ.

Thanh Giang dài bao nhiêu không ai biết rõ, dù sao, ở thời đại viễn cổ cự thú không có người nào rảnh rỗi đi thăm dò con sông dài bao nhiêu. Nơi rộng nhất của Thanh Giang chỉ rộng chừng bảy tám cây số, mà mặt đất tổng bộ Tộc Thổ, chính là địa phương hẹp nhất của Thanh Giang, ở chỗ này, bọn họ có một đội thuyền có thể thông hành qua bờ sông hai bên.

Sáng sớm, mặt trời mọc lên từ phương đông, ánh mặt trời tươi đẹp chiếu xuống dòng sông, có một loại mỹ cảm đặc thù, nước sông thanh tịnh không nhìn thấy đáy, nhìn từ phía trên chỉ thấy nó sâu vài mét, nhưng người quen thuộc con sông này cũng không biết Thanh Giang sâu bao nhiêu. Trong sông có một ít loài cá kỳ lạ, trong nước sông không ô nhiễm bơi lội thoải mái trong nước.

Tề Nhạc, Văn Đình, Tuyết Nữ cùng với phu thê Long Giang Y Nhược đi qua bờ sông Thanh Giang bên cạnh, nhìn thấy hào quang lăn tăn của nước sông, trong mắt năm người có thần sắc khác nhau.

Tề Nhạc nghi hoặc nói:

- Hai vị tiền bối, mộ Hiên Viên nằm ở dưới đáy sông sao?

Y Nhược gật gật đầu, nói:

- Nếu như không phải như vậy, tôi cũng không dẫn người Tộc Thổ an cư ở chỗ này. Thanh Giang này là nơi kỳ lạ, biểu hiện ra ngoài thì không sâu, nhưng mà, dưới đáy sông có rất nhiều vòng xoáy. Mà một trong số đó là con đường nhỏ đi thông tới mộ Hiên Viên. Chính vì đặc tính này, mới phi thường che giấu. Hung thú cũng đang tìm kiếm thập đại thần khí. Sở dĩ bọn chúng không tìm thấy mục tiêu, cũng có quan hệ lớn tới trình độ bảo mật của những di tích này.

Gương mặt Văn Đình đỏ ửng, nói:

- Thế nhưng mà, tôi không biết bơi. Hơn nữa, tôi là thuộc tính hỏa.

Y Nhược mỉm cười nói:

- Không sao cả, có Huyền Vũ ở đây, nước không thể trở thành chướng ngại của chúng ta.

Long Giang mỉm cười, nói:

- Các người chỉ cần chờ đợi tới mộ Hiên Viên là được rồi.

Vừa nói, hắn khẽ quát một tiếng, đột nhiên thân thể cao lớn bay lên trời. Hạ xuống Thanh Giang.

Thời điểm hạ xuống mặt sông, đột nhiên thân thể Long Giang biến thành bằng phẳng, ngay sau đó, quang mang màu vàng từ trên người hiện ra ngoài, nước sông đang chảy dừng lại trong nháy mắt. Sau một khắc, thân thể Long Giang vững vàng dừng lại trên Thanh Giang.

Hào quang màu vàng từ từ khổng lồ lên, hào quang mạnh mẽ này không ai dám nhìn thẳng, phạm vi bao trùm kéo dài ra chung quanh. Thân thể Long Giang biến mất, thời điểm thị giác của ba người khôi phục lại, một cổ uy áp nặng nề hiện ra trên mặt sông. Trong nước sông nơi này, một con rùa cực lớn đang phiêu phù, thân rùa có hình bầu dục, trên lưng có màu đen của vỏ sò, đường vân mai rùa là màu vàng. Phát ra hào quang rực rỡ dưới ánh mặt trời.

*****

Hào quang nhàn nhạt bao phủ, lúc Tề Nhạc nhìn kỹ, giật mình phát hiện, con rùa cực lớn này, chiều cao vượt qua ba mươi mét, độ rộng chừng hai mươi mét, hoàn toàn có thể xem là thuyền lớn.

Chân rùa giơ lên, con mắt màu vàng trong suốt như bảo thạch, âm thanh Long Giang truyền đến.

- Lên đây đi. Chỉ cần ở trên lưng của tôi thì các vị không cần lo lắng.

Y Nhược mỉm cười, nói:

- Đây là bản thể Huyền Vũ. Hắn là thủy thổ song thuộc tính. Ở trong nước, cho dù mạnh như Thâm Hải Minh Xà cũng phải sợ hắn vài phần.

Nghe Y Nhược nhắc tới Thâm Hải Minh Xà, trong lòng Tề Nhạc khẽ động, nói:

- Sao tôi lại quên đi chứ. Minh Xà đại ca, xuất hiện đi.

Hào quang lóe lên, thân thể khổng lồ của Thâm Hải Minh Xà từ trong hư không liền xuất hiện, không đợi Tề Nhạc nói chuyện, hắn đã hô hoan rít gào một tiếng, trực tiếp đâm vào trong nước, bọt nước bắn lên tung tóe.

- Thoải mái, quá thoải mái, đã lâu rồi không có thoải mái như vậy. Tề Nhạc, tôi phát hiện ra một điều rằng, từ khi Bạch nương tử đáng yêu xuất hiện, vận khí của tôi càng ngày càng tốt hơn. Ngay cả vương của hung thú cũng không thể hủy diệt chúng ta, lại có con sông lớn cho tôi tuần tra lui tới, đây quả thực là quá mỹ diệu.

Y Nhược có chút kinh ngạc nói:

- Nó là sai khiến của anh?

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Tất nhiên, hắn là đồng bọn của tôi.

Y Nhược khen ngợi gật đầu, nói:

- Đúng vậy, sai khiến của chúng ta chính là đồng bọn. Nếu anh có được cự thú thủy thuộc tính, vậy chúng ta đi thôi, cho đồng bọn của anh đi theo Long Giang.

Vừa nói, nàng đã nhảy lên, nhẹ nhàng rơi vào người Long Giang.

Sau ba ngày tu luyện điều chỉnh, có Tự Nhiên Chi Nguyên trợ giúp, thương thế của Y Nhược đã khôi phục cơ bản rồi. Chỉ cần điều dưỡng thời gian ngắn, có thể khôi phục lại trạng thái tốt nhất của nàng.

Tề Nhạc cùng Văn Đình, Tuyết Nữ đồng thời thả người bay lên, Thâm Hải Minh Xà đưa ba cái đầu lớn lên, tiếp lấy thân thể ba người.

Dường như Long Giang không có ưa thích Thâm Hải Minh Xà, chỉ chào hỏi Tề Nhạc, thân thể to lớn trầm xuống tiến vào Thanh Giang, không cần Tề Nhạc nói, toàn thân Thâm Hải Minh Xà toát ra hào quang màu tím, bảo vệ ba người vào trong, thân rắn cực lớn trầm xuống, đi theo sau đuôi Long Giang.

Huyền Vũ là cự thú thủy thuộc tính có phòng ngự mạnh nhất, nhưng mà, nếu bàn về tốc độ trong nước, vẫn còn kém hơn Thâm Hải Minh Xà một chút. Tuy Long Giang đã tu luyện tới cảnh giới biến ảo thành người, nhưng hắn toàn lực du động trong nước vẫn rớt lại sau đuôi Thâm Hải Minh Xà.

Chìm vào trong Thanh Giang, do có năng lượng Thâm Hải Minh Xà bảo hộ, Tề Nhạc ba người giống như đang ngồi trên tàu ngầm, nước và sinh vật trong nước bị hào quang màu tím ngăn cản ở bên ngoài, ánh mặt trời chiếu vào trong nước, đáy Thanh Giang xanh biết, lộ ra một vẻ kỳ quái chính là cảm giác huyễn lệ, trên bờ và trên không chẳng có được.

Hiển nhiên Thâm Hải Minh Xà rất hưng phấn, vừa đi theo Long Giang. Thân thể cực lớn không ngừng đong đưa trong nước, mỗi một lần đong đưa đều khiến nước sông nhộn nhạo.

Long Giang bơi nhanh về một hướng, thời gian không dài, Tề Nhạc đã nhìn thấy xoáy nước như lời Y Nhược đã nói. Sâu dưới nước chừng trăm mét có thể nhìn thấy một vòng xoáy lớn đang xoay tròn, kéo cát đá dưới đáy sông vào. Nước sông bắt đầu đục ngầu.

Vòng xoáy lớn nhỏ khác nhau, chỉ riêng lực hút của nó đã rất mạnh rồi. Nhưng mà lực hút này đối với siêu cấp hung thú trong nước như Thâm Hải Minh Xà hiển nhiên không có chút tác dụng nào. Nó không tránh không né, trực tiếp xuyên qua vòng xoáy đó, bọn người Tề Nhạc được nó bảo vệ, trừ cảnh vật chung quanh biến hóa ra, thậm chí ngay cả chấn động cũng không cảm giác được.

Trong lòng Tề Nhạc âm thầm tán thưởng, năng lực Thâm Hải Minh Xà ở trong nước quả nhiên là cường đại. Trách không được có thể trở thành một trong những chủng tộc cường đại của hung thú. Nếu sau khi thực lực đạt tới cảnh giới Thâm Hải Minh Long, còn không biết mạnh tới trình độ nào.

Nghĩ đến những thứ này, Tề Nhạc nghĩ tới mình có thể thoát chết trong tay vương của hung thú và đám hung thú vương thật may mắn.

Huyền Vũ Long Giang du động thêm chừng mười mét, đột nhiên dừng lại, thân thể cực lớn dán sát đáy sông, quay đầu nhìn qua ba người Tề Nhạc trên lưng Thâm Hải Minh Xà. Trong đầu Tề Nhạc vang lên âm thanh của Long Giang.

- Chúng ta đến rồi. Đợi lát nữa các người phải cẩn thận. Phía trước chính là vòng xoáy đó, tận lực bảo sai khiến của anh co rút thân thể lại, sau đó chui vào. Ngàn vạn lần đừng có xông bậy, nếu không sẽ bị vòng xoáy xoắn nát.

Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn qua vòng xoáy trong lời Long Giang nói, trải qua cẩn thận quan sát hắn mới phát hiện, ở cách đó chừng mười mét có vòng xoáy chừng một mét đang chậm rãi xoay tròn, nhìn vào nó không thấy có chút điểm thần kỳ nào, thậm chí nước chảy còn không xiết bằng những vòng xoáy trước đó, chẳng lẽ, chẳng lẽ đây là cửa tiến vào mộ Hiên Viên sao?

Long Giang dùng hành động giải đáp nghi hoặc trong nội tâm Tề Nhạc, thân thể cực lớn co rút lại, hào quang màu vàng lóe lên, biến thành một con rùa có đường kính một mét, lúc này, Y Nhược đứng trên lưng của hắn có chút không cân đối, nhưng trên người Long Giang tản ra hào quang màu vàng.

Đây hoàn toàn là vì bảo vệ Y Nhược. Đột nhiên tốc độ bơi nhanh hơn, nhanh chóng tiến vào vòng xoáy, ngay sau đó, đột nhiên hào quang màu vàng co rút lại, Long Giang mang theo Y Nhược tiến vào trong vòng xoáy, hào quang lóe lên, một người một rùa biến mất không còn gì nữa.

Tề Nhạc vội vàng vội vàng chuyển cáo lời của Long Giang cho Thâm Hải Minh Xà nghe, Thâm Hải Minh Xà không dám khinh thường, vội vàng học theo Long Giang thu nhỏ thân thể của mình lại, nhưng năng lực của Long Giang cường đại hơn nó nhiều, nó thu nhỏ thân thể cực hạn chỉ đạt năm mét. Khá tốt, thân thể của nó là dài nhỏ, mà không có thể tích lớn như Long Giang, mang theo ba người Tề Nhạc đi vào vòng xoáy của Long Giang vừa vào, hào quang màu tím lập tức trở nên mãnh liệt, Tề Nhạc chỉ cảm thấy có trọng lực hút mạnh, Thâm Hải Minh Xà đã mang ba người bọn họ đi vào vòng xoáy.

Cảm giác vững vàng biến mất, cảm giác mất trọng lực rất mạnh, Tề Nhạc không thể ổn định đứng trên đầu của Thâm Hải Minh Xà, hào quang lóe lên, toàn thân giống như bị rạn nứt, hắn cảm giác năng lượng toàn thân Thâm Hải Minh Xà tiết ra, ngay sau đó, cảnh vật chung quanh lập tức phát sinh biến hóa.

Nước sông thanh tịnh biến thành màu vàng, trong hào quang lóng lánh, Tề Nhạc không cách nào nhìn rõ chung quanh, chung quanh truyền tới áp lực khổng lồ, khiến cho Thâm Hải Minh Xà toàn lực thúc dục năng lực bản thân, áp lực dường như từ từ tăng lên, mỗi một lần tăng cường đều nghiền ép năng lượng trong thân thể Thâm Hải Minh Xà thêm vài phần.

Khá tốt, tình huống như vậy cũng không duy trì thời gian quá dài, đột nhiên hào quang màu vàng thu liễm lại, Tề Nhạc cảm thấy toàn thân nhẹ hơn, cảnh vật chung quanh lại phát sinh biến hóa.

*****

Phanh một tiếng, Thâm Hải Minh Xà thu nhỏ thân thể rơi xuống mặt đất, chung quanh trở nên rõ ràng hơn. Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện, ba người bọn họ và Thâm Hải Minh Xà chui ra từ cánh cửa màu vàng, năng lượng màu vàng vận chuyển hào quang màu vàng, năng lượng màu vàng hình thành vòng xoáy có luật động rõ ràng, hiển nhiên, đây mới là cửa chính thức đi vào mộ Hiên Viên.

Y Nhược cùng Long Giang ở cách bọn họ không xa, so sánh bộ dáng chật vật của Thâm Hải Minh Xà, Long Giang tiêu sái hơn nhiều, lúc này, hắn đã biến thành hình người, giống như không có cái gì xảy ra, đang mỉm cười nhìn qua ba người Tề Nhạc.

Tề Nhạc cảm giác được năng lượng trong Thâm Hải Minh Xà tiêu hao quá lớn, vội vàng thu hồi vào trong cơ thể, lúc này mới kịp nhìn thấy chung quanh. Tề Nhạc phát hiện, địa phương mấy người bọn họ đang đứng là một cái bình đài. Mặt đất phi thường bóng loáng, giống như ngọc thạch tạo thành. Nơi này phi thường sáng ngời, nhưng không biết bắt đầu từ đâu, phóng nhãn nhìn lại, tình huống phía trước làm cho hắn nhảy dựng lên.

Khi bọn họ đứng trên bình đài, có vô số trụ màu trắng hiện ra, nhìn về phía trước, tính chất giống như mặt đất bình dài, những cây trụ này có đường kính một mét, đỉnh là bệ đá song song, giống như dịch trạm phân tán lộn xộn trên con đường nhỏ.

Mà khoảng cách của những trụ đá này không giống nhau, gần có bảy tám mét, mà xa thì hơn mười mét, phân tán toàn bộ không gian trước mặt, trừ cánh cửa màu vàng sau lưng, chung quanh đều là trụ màu trắng.

Ở đây có một ít lập trụ, có thể nhìn thấy năng lượng biến hóa khổng lồ, những năng lượng này phiêu hốt không có tính xác định, không có quy tắc nào đáng nói, trị ví song song không ngừng thay đổi, tuy những năng lượng này không có công kích bọn họ, nhưng mà Tề Nhạc vẫn có thể cảm giác được năng lượng này phi thường đáng sợ, cảm giác sắc bén như có thể chém đứt tất cả. Những năng lượng này là một thể, tuy khe hở không lớn, nhưng bởi vì hành độn bất quy tắc, những khe hở này có thể nói là có, cũng có thể nói là không có.

Trên các cột đá, trừ những năng lượng này ra, nhìn xuống phía dưới là vực sâu không đáy, vực sâu này tràn ngập cảm giác khủng bố, giống như vô số con cự thú há miệng hút người ta xuống dưới.

Thông qua cột đá và cửa màu vàng nhìn lại, khoảng cách chừng ba cây số, lại có một bậc thang cao cao. Địa phương cao nhất cách bọn họ chừng trăm mét, dường như phía trên có bình đài. Có mặt trời sáng rực lóe lên, không cần hỏi, chỗ đó nhất định là vị trí của Hiên Viên kiếm.

Tề Nhạc ba người đi đến bên người Long Giang cùng Y Nhược, Tề Nhạc nói:

- Hai vị tiền bối, chúng ta bây giờ sẽ làm gì?

Y Nhược nói:

- Như vậy đi, vì ngăn ngừa phiền toái không cần thiết, cũng khiến chúng tôi có thể chiếu cố, Tề Nhạc, chính anh đi theo chúng tôi qua đi, hai vị cô nương này lưu lại nơi đây chờ đợi. Tề Nhạc, đợi tí nữa anh phải theo sát chúng tôi, nếu như có thay đổi gì cũng không nên lo lắng, chúng tôi sẽ giúp anh.

Tuyết Nữ nhìn qua Tề Nhạc, không nói gì thêm, sau ngày gọi Tề Nhạc là cha, nàng đã rất ít nói chuyện, dường như biến thành Băng Sơn Tuyết Nữ trước đó. Trong ánh mắt của nàng mang theo ân cần, không nói gì thêm, trực tiếp khoanh chân ngồi trong sân.

Văn Đình nhìn Y Nhược nói:

- Tiền bối, Hiên Viên kiếm nằm trên bình đài sao?

Y Nhược gật gật đầu, nói:

- Đúng vậy, đang nằm ở đó. Nơi này chính là mộ Hiên Viên, kiếm trủng Hiên Viên kiếm.

Văn Đình có chút nghi ngờ nói:

- Nếu ở đằng kia, chúng ta có thể trực tiếp bay đi được không? Tuy nơi này có năng lượng tồn tại, hơn nữa còn rất cường đại. Nhưng mà, những năng lượng phòng ngự này không ngừng lui tới chung quanh, cũng không bay lên ah!

Long Giang nói:

- Nếu đơn giản như vậy thì cần nói gì. Ở chỗ này là không thể phi hành, muốn tiến lên, cũng chỉ có thể nhảy lên. Không tin cô có thể thử một lần.

Văn Đình cùng Tề Nhạc đồng thời thúc dục năng lượng, quả nhiên như Long Giang nói, trong mộ Hiên Viên thần bí này không cách nào phi hành. Thời điểm bọn họ thúc dục năng lượng trong người bay lên, lập tức cảm giác thân thể bị trầm xuống, dường như có đồ vật gì đó kéo bọn họ xuống.

Y Nhược nghiêm mặt nói:

- Trên bình đài này, anh không thể bay được. Nhưng mà, chỉ cần chúng ta ra khỏi đây, lập tức có thể bay. Nhưng mà, chỉ cần anh vượt qua những cây trụ này ba mét, lập tức biến thành bia ngắm của kiếm hồn. Khi đó, tất cả kiếm hồn và xu thế Vạn Kiếm Quy Tông phát động công kích, không chết không ngớt. Đừng nói là chúng ta, cho dù là Đại La Kim Tiên đến nơi đây. Cũng không thể nào đào thoát. Cho nên, thời điểm lát nữa nhảy lên. Nhất định phải khống chế tốt độ cao, thà rằng đối mặt với chút ít kiếm hồn công kích, cũng tuyệt đối không thể nhảy quá cao để mang họa sát thân.

Tề Nhạc hỏi:

- Kiếm hồn là cái gì? Chính là cấm chế nơi này sao?

Y Nhược gật đầu nói:

- Là tầng ngoài của cấm chế. Mặc dù chỉ là tầng ngoài, nhưng lại phi thường cường đại, chờ một chút các người sẽ nhìn thấy.

Vừa nói nàng gật đầu với Long Giang.

Hai tay Long Giang thu vào trước ngực của mình, hào quang màu vàng nhạt cũng biến thành tiểu quang cầu chừng ba mươi centimet. Ngay sau đó, quang cầu sáng lên, Y Nhược cắn nát ngón tay giữa của mình, nhỏ máu tươi vào trên quang cầu, Long Giang khẽ quát một tiếng, quang cầu trong tay bộc phát, một tầng hồng quang hiện ra nhanh chóng khuếch tán ra chung quanh.

Hào quang màu hồng phấn bao trùm. Lập tức nhìn thấy rất nhiều thứ không thể nhìn thấy, không, nói cho đúng chính là nhìn thấy năng lượng. Chính là địa phương trong cảm giác của Tề Nhạc. Những hình thái năng lượng này Tề Nhạc vô cùng quen thuộc, cùng ngày đó Long Giang cùng Y Nhược mang lại Hiên Viên kiếm giả giống như đúc, chỉ có điều.

Hiện tại năng lượng của kiếm phát ra không có vỏ. Mũi kiếm có hào quang màu vàng nhạt hiện lên, dùng các loại tư thái khác nhau quấn vào nhau, năng lượng sắc bén không cần hoài nghi. Những hình dáng năng lượng trên kiếm hơi mờ, không cần hỏi, chính là kiếm hồn.

Y Nhược nói:

- Tề Nhạc, anh phải cẩn thận, kiếm hồn công kích phi thường đáng sợ, nếu như có thể né tránh, cũng đừng tiếp xúc với chúng. Thật sự không được, cũng không được công kích chúng mà dẫn dắt chúng rời đi. Ngàn vạn lần không nên ngạnh kháng, nếu không. Kiếm hồn sắc bén một khi bộc phát, chỉ sợ anh không ngăn cản được. Còn một điều, hình trụ đồng nhất, tối đa cũng chỉ ba kích của kiếm hồn. Chúng có linh tính, phối hợp lẫn nhau phi thường xảo diệu. Ngàn vạn lần không nên trượt chân, nếu không, té xuống không có khả năng đi lên. Ba người chúng ta phải phân ra trước sau, Long Giang đi trước nhất, anh ở giữa, tôi ở phía sau.

Vừa nói, hào quang trong người nàng sáng ngời, trường đằng màu xanh xuất hiện trong tay, nàng cột vào người Long Giang, kế tiếp là Tề Nhạc, cuối cùng là cột chặt nàng.

Tề Nhạc tự nhiên hiểu ý Y Nhược, ba người kết nối cùng với nhau, cho dù một người trượt chân, cũng có thể bằng vào dây leo kéo lên. Nhìn những kiếm hồn phiêu hốt trước mặt, trong lòng của hắn cười khổ, mộ Hiên Viên này thật sự nguy hiểm như vậy sao?

*****

Nhưng mà, nếu như đã đến thì không cần do dự nữa. Ba người đơn giản điều chỉnh một chút, Y Nhược nhìn Long Giang gật gật đầu, Long Giang nhìn Tề Nhạc nói:

- Nhìn động tác của tôi, hết thảy cẩn thận, nhưng không phải sợ, nhất định chú ý vị trí ra tay đúng mực là được, nhất là vị trí kiếm tích là vị trí dễ đối phó kiếm hồn nhất.

Văn Đình ân cần nói:

- Tề Nhạc, anh phải cẩn thận, em sẽ nghĩ biện pháp dùng năng lượng cứu anh.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Yên tâm đi, có hai vị tiền bối che chở cho anh rồi.

Long Giang nhìn Tề Nhạc cùng Y Nhược gật đầu, phóng người lên, thân hình lóe lên, cơ hồ song song với cột đá một mét, nhanh như thiểm điện bắn về cột đá. Thân hình của hắn khẽ động, kiếm hồn trên không trung phát động công kích, một đạo quang ảnh màu vàng như thiểm điện bắn thẳng vào người, đâm thẳng vào ngực của hắn.

Thân thể Long Giang không chút hoang mang, mắt thấy kiếm hồn xuất hiện tới trước người của mình mới nghiêng người né tránh, kiếm hồn xoẹt qua người. Nhưng mà, kiếm hồn giống như vi phạm nguyên tắc vật lý, khí kình xông về phía Long Giang đột nhiên dừng lại, mũi kiếm chém ngang vào hông Long Giang.

Hiển nhiên Long Giang đã sớm có chuẩn bị, tay phải vỗ xuống dưới, vừa vặn trúng mục tiêu lên kiếm tích, kiếm hồn lập tức dừng lại, mà hắn thân thể của hắn rất chuẩn xác rơi vào cột đá. Kiếm hồn không có ý định buông tha Long Giang, rất nhanh từ phía sau đuổi theo. Nhưng mà Long Giang lúc này có cột đá làm trụ cột, hai chân bất động, hai tay mang theo chưởng ảnh, vỗ lên bề mặt kiếm tích, đánh bay kiếm hồn, tuy không cách nào tổn thương tới kiếm hồn, nhưng kiếm hồn cũng không có biện pháp với hắn.

Long Giang vẫy tay với Tề Nhạc một cái, ý bảo hắn đi qua. Tề Nhạc nhảy lên, quả nhiên, vừa ra khỏi bình đài, thân thể đã không còn lực hấp xả ảnh hưởng, may mắn trước đó có Y Nhược nhắc nhở, hắn mới không có liều lĩnh, khống chế thân thể của mình nhanh như mũi tên lao về cột đá của Long Giang.

Mà kiếm hồn tập kích Long Giang dường như cảm nhận được khí tức của Tề Nhạc. Hào quang lóe lên, bỗng nhiên kiếm hồn bổ ngang, trực tiếp ngăn cản Tề Nhạc trên không trung. Lúc chính thức đối mặt, Tề Nhạc mới cảm nhận đầy đủ uy hiếp của kiếm hồn mang lại, mặc dù quang mang sắc bén không mang tiếng xé gió, nhưng vân lực hộ thể như muốn nứt ra, Tề Nhạc không dám khinh thường, thân thể trên không trung hơi nghiêng người, khí thế lao tới vẫn không thay đổi. Nhưng thân thể lại linh hoạt biến hóa mấy lần trên không trung, thân thể cơ hồ sượt sát qua kiếm hồn, hạ xuống bên người Long Giang.

Sử dụng Kỳ Lân Du trên không trung vẫn là lần đầu tiên của Tề Nhạc, nhưng hiệu quả lại tốt tới thần kỳ, có thực lực sáu vân ủng hộ, hắn vận dụng khống chế bản thân còn thuận lợi hơn nhiều.

Long Giang một chưởng đánh ra ngăn cản kiếm hồn, nhìn Tề Nhạc gật gật đầu. Lúc này, thân ảnh uyển chuyển của Y Nhược cũng đi theo sau lưng Tề Nhạc rơi vào cột đá.

Cột đá hình trụ có đường kính một mét, đứng ba người lập tức trở nên chen chúc, nhưng mà tu vi ba người rất mạnh, dựa lưng vào nhau, song chưởng tung bay, ngăn cản công kích của kiếm hồn ở bên ngoài.

Đại bộ phận công kích của kiếm hồn bị Y Nhược cùng Long Giang đỡ được. Tề Nhạc cũng tiếp xúc hai lần với kiếm hồn, hắn hoảng sợ phát hiện, năng lượng của kiếm hồn nặng như núi, tuy vỗ lên kiếm tích, nhưng cổ lực lượng phản chấn vẫn kinh người.

Nếu không phải thực lực của hắn tăng lên sáu vân, chỉ sợ một cái kiếm hồn cũng mang phiền toái thật lớn cho hắn.

Y Nhược trầm giọng nói:

- Tề Nhạc, đợi tí nữa anh phải chú ý, chúng ta lựa chọn con đường ngắn nhất, ước chừng phải đi qua ba bộ phận, bây giờ là bộ phận thứ nhất, chỉ có một thanh kiếm hồn tập kích, đến trung đoạn sẽ có hai thanh, một bộ phận cuối cùng sẽ biến thành ba thanh. Đợi đến lúc tiếp cận đài cao kia, sẽ có ba cột đá có sáu kiếm hồn khảo nghiệm.

- Thời điểm tiến lên phía trước, tuy thân thể không vượt qua cột đá khoảng cách nhất định, đồng thời. Cũng không thể thấp hơn mặt bằng đã định. Nếu không, lực hấp xả phía dưới sẽ thôn phệ anh xuống. Cho dù năng lực phi hành mạnh thế nào cũng không có tác dụng gì, anh hiểu chứ?

Trong nội tâm Tề Nhạc thầm run sợ, hiện tại hắn càng hiểu tầm quang trọng của dây leo là như thế nào rồi, gật gật đầu, nói:

- Chúng ta tiếp tục a.

Trải qua cột đá đầu tiên, hiện tại hắn có nhận thức nhất định về cột đá và kiếm hồn.

Dưới công kích không ngừng của kiếm hồn, năng lượng bản thân bọn họ không ngừng tiêu hao, chỉ có mau chóng vượt qua nơi này, mới có thể nhanh chóng giữ được thể lực Long Giang ý bảo hai người đi phía sau, nhẹ nhàng bay lên, nhảy qua cột đá thứ hai, hắn vừa rời khỏi, kiếm hồn cột đá đầu tiên lập tức buông tha hắn, tập trung lực lượng công kích Tề Nhạc cùng Y Nhược, Y Nhược một chưởng đẩy kiếm hồn ra, vân lực thổ thuộc tính của nàng phi thường hùng hậu, những nơi năng lượng đi qua, lại đánh kiếm hồn văng xa năm mét, tay kia vỗ lên bờ vai Tề Nhạc, quát:

- Đi.

Tề Nhạc không dám lãnh đạm, vội vàng thả người bay lên, đuổi theo thân ảnh của Long Giang rơi xuống cột đá thứ hai. Lúc này, hắn mới hiểu được vì cái gì Y Nhược cùng Long Giang lại bảo mình đi giữa, như vậy, kiếm hồn cột đá phía trước có Long Giang phụ trách ngăn cản, mà kiếm hồn phía sau do Y Nhược ngăn chặn, áp lực của mình không lớn lắm. Được bọn họ quan tâm, Tề Nhạc âm thầm cảm kích.

Văn Đình khẩn trương nhìn qua ba người Tề Nhạc di động về phía trước, cũng hiểu vì sao Y Nhược dùng máu tươi của mình phụ trợ năng lực Long Giang tìm ra vị trí của kiếm hồn, những chuyện xảy ra trong các cây cột nàng nhìn thấy rõ ràng, hai tay đã ngưng kết ba đoàn năng lượng, tùy thời chuẩn bị cứu trợ Tề Nhạc.

Nhưng mà, thời điểm nàng khống chế năng lượng bản thân đi cứu trợ Tề Nhạc thì không thể không buông tha suy nghĩ này, bởi vì, thời điểm năng lượng của nàng vừa tiến vào trận thế của cột đá, lập tức bị kiếm hồn bên ngoài ngăn cản, tuy cường độ năng lượng của nàng không kém, nhưng kiếm hồn đan xen xoắn giết liên tục kia, ngay cả phạm vi cột đá đầu tiên cũng không thông qua.

Có Long Giang cùng Y Nhược quen đường đi như vậy, ba người Tề Nhạc tiến lên phi thường thuận lợi, một thanh kiếm hồn căn bản không cách nào uy hiếp với bọn họ, lúc bắt đầu vì để Tề Nhạc thích ứng công kích của kiếm hồn, tốc độ của Y Nhược cùng Long Giang còn tương đối chậm, đợi đến lúc Tề Nhạc dần dần tìm được bí quyết ứng phó kiếm hồn, cùng với việc thăm dò được thủ đoạn công kích của kiếm hồn, tốc độ của ba người tăng lên trên phạm vi lớn, ước chừng chỉ dùng thời gian hai mươi phút đồng hồ, bọn họ đã tiến vào phạm vi trung đoạn.

Một thanh kiếm hồn biến thành hai thanh, nghe thì gia tăng không nhiều, nhưng mà, Tề Nhạc lại cảnh giác phát hiện, áp lực hai thanh kiếm hồn mang tới không phải gấp đôi, mà ít nhất tăng lên gấp ba, bởi vì kiếm hồn có chút ít linh tính nên phối hợp với nhau, mà ba người lại không dám chính diện ngăn cản nó

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)