Vay nóng Tima

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 131

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 131: Huyền Vũ và Thổ Kỳ Lân
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Ads Lập tức, Tề Nhạc tận lực dùng lời lẽ dễ hiểu nhất nói rõ cho Long Giang cùng Y Nhược nghe, ngắn gọn bản thân mình, Văn Đình cùng Tuyết Nữ tại sao xuất hiện ở thời đại này nói một lần. Thời điểm hắn nói chuyện cũng nhìn qua thần sắc của Y Nhược cùng Long Giang, hai người từ không dám tin đã tỉnh táo lại. Mà bước ngoặt mấu chốt nhất khiến ba người tới đây, chính là thời điểm Tề Nhạc nhắc tới Luân Hồi quả.

-... , chính là như vậy. Chúng tôi căn bản không biết Luân Hồi quả là vật gì, không nghĩ tới Lục Lân Liệt Thụ Tích sắp chết cắn trả, phá hư Luân Hồi quả, mang chúng tôi tới thời đại này, đồng thời, tôi cũng biến thành Tự Nhiên Chi Nguyên. Tôi nghĩ, vương của hung thú sở dĩ phái nhiều hung thú vây công chúng tôi, chỉ sợ chính là vì Hỗn Độn Vương mang tin tức của tôi trở về.

- Không biết chúng tôi tín toán là may mắn hay bất hạnh. Ít nhất, tôi chính là như vậy. Cảm giác bị người ta đánh giá cao thật sự không dễ chịu chút nào. Nếu như không phải hai vị tiền bối bằng vào Hiên Viên kiếm kinh sợ thối lui vương của hung thú, sợ rằng tôi cũng chết rồi.

Rốt cuộc Tề Nhạc nói ra chuyện của mình, thở ra một hơi, rốt cuộc hắn cảm giác tinh thần của mình quá mệt mỏi.

Nghe xong Tề Nhạc nói, Y Nhược cùng Long Giang liếc nhau, đột nhiên, thân hình Long Giang lóe lên, không đợi Tề Nhạc kịp phản ứng, đã chế trụ mạch cổ tay phải, trầm giọng nói:

- Không nên cử động.

Tề Nhạc phản xạ có điều kiện giãy dụa một chút, rất nhanh buông tha. Thản nhiên ngồi ở chỗ đó, tùy ý Long Giang truyền năng lượng vào người của mình, không có bất kỳ phản kháng nào.

Hào quang nhàn nhạt lưu chuyển trong người Tề Nhạc, năng lượng của Long Giang tiến vào thân thể Tề Nhạc không bị phản kháng, hắn dò xét phi thường cẩn thận, ngay cả mỗi một kinh mạch nhỏ bé cũng không buông tha. Dùng thời gian nửa giờ, mới chậm rãi thu hồi năng lượng ra khỏi người Tề Nhạc.

Chậm rãi xoay người, Long Giang nhẽ gật đầu với Y Nhược.

Y Nhược ánh mắt nhu hòa mang vẻ suy tư, ánh mắt nàng đột nhiên trở nên rất quái dị, dường như vô cùng hưng phấn, nhưng lại như thật sự giật mình.

Long Giang trở lại vị trí của mình ngồi xuống, nói:

- Nhưng mà, tôi còn có một nghi vấn. Nếu năng lực của ngươi cũng không mạnh, thậm chí còn kém cả Kỳ Lân bình thường trong tộc Kỳ Lân, vì sao lại còn có thể chống lại Vương của Hung Thú và đám thủ hạ của hắn trong thời gian dài như thế? Điều này quả thật làm tôi thấy khó hiểu.

- Tuy là năng lượng ngưng tụ trong cơ thể anh rất cao, nhưng mà năng lượng của con người dù sao cũng có hạn, theo lý mà nói, chỉ sợ bất kỳ một tên Hung Thú Vương nào cũng có thể đánh chết anh. Thậm chí chỉ sợ Hung Thú cấp bậc vạn năm thôi cũng có thể đưa anh vào chỗ chết rồi. Nhưng mà anh lại vẫn có thể duy trì được bao nhiêu lần. Giải thích cho tôi nghe một chút đi được không?

Tề Nhạc nghĩ một chút nói:

- Tổng thêể mà nói, chắc là có ba nguyên nhân. Đây cũng chính là lý do vì sao lúc nãy tôi nói là do may mắn giúp tôi đấy. Có thể chống đỡ cho tới khi các người chạy tới, đầu tiên là do cách vận dụng chiến thuật hợp lý của tôi. Lợi dụng mâu thuẫn ngầm trong nội bộ giữa Hung Thú chi Vương cùng đám tay chân của hắn, làm cho tam đại Hung Thú không dốc toàn lực công kích tôi ngay từ đầu.

- Mà một nguyên nhân quan trọng khác, cũng là vì một năng lực đặc biệt của tôi, gọi là Thiên Kỳ Bách Biến Truyền Ki Giới Pháp. Nhờ năng lực đặc biệt này của tôi mới có thể cố gắng chống đỡ một phen. Nhưng đáng tiếc, tôi cũng tính sai, thực lực của Hung Thú Chi Vương mạnh hơn trong tưởng tượng của tôi rất nhiều.

- Cho dù tập hợp lại thực lực của cả tam đại Hung thú vương cũng vẫn không có cách nào đánh cho hắn bị trọng thương. Thật là đáng tiếc, nếu không có thể đánh cho bọn chúng "lưỡng bại câu thương", không chừng còn có thể giúp tôi tiết kiệm chút sức lực rồi.

- Dựa vào Thiên Ky Bách Biến Truyền Ki Giới Pháp của tôi còn có thể chống cự với bọn chúng, còn có thể mang Đình Đình đi trốn, cũng chính là nhờ có khả năng đặc biệt này nên trong lúc chiến đấu với chúng từ đầu tới cuối tôi mới có được lòng tin. Toàn bộ kinh nghiệm khi chúng tôi tới thời đại này chính là như vậy.

- Cho nên, tôi mới báo cho tộc trưởng Hi Thụy, nói tung tích của thiên thần mà chúng tôi đang tìm kiếm đang ở đây. Tuy nhiên, tôi không xác định được là thiên thần có tồn tại thật hay không, nhưng có sự xuất hiện của Quả Luân Hồi, Côn Lôn Kính khả năng cũng là thật, chỉ có chiếm được nó, chúng tôi mới có thể quay lại thời đại của chính mình.

Y Nhược chậm rãi gật đầu, cô đứng lên, đi tới trước người Tề Nhạc, có chút thật lòng nói:

- Anh có thể xác định đó là Quả Luân Hồi sao?

Không đợi Tề Nhạc trả lời, Long Giang nói:

- Có thể khẳng định, kinh mạch trong cơ thể hắn đã hoàn toàn thay đổi. Tuy nhiên, thân thể hắn lại là của nhân loại, nhưng sau khi trải qua sự thay đổi của tự nhiên, sức mạnh trong thân thể cùng tình trạng kinh mạch của hắn hiện nay còn tốt hơn cả Kỳ Lân thật sự. Huống chi, trên người hắn vốn cũng đang mang huyết mạch của Kỳ Lân, có thể coi là Kỳ Lân thật sự rồi. Chỉ có điều, hắn cũng có chuẩn chân thân của Kỳ Lân mà thôi.

Ánh mắt Y Nhược sáng rực lên, vốn là ánh mắt nhu hòa giờ này sáng chói giống như một ánh sao, có lẽ chính là vì kích động, giọng nói của cô có chút run rẩy:

- Thật tốt quá, thế này thật sự là tốt quá rồi, Thần thú nhất tộc của chúng ta cuối cùng cũng có hi vọng rồi.

Tề Nhạc hơi sững sờ, nói:

- Tiền bối, tuy rằng tôi đã biến thành tự nhiên chi nguyên, nhưng mà, tự nhiên chi nguyên cũng chỉ giúp thân thể của tôi mạnh lên, có thể giúp ích cho việc tu luyện sau này, nhưng mà, lại cũng không thể trực tiếp mang lại sức mạnh cường đại cho tôi, muốn vươn lên tới mức cường đại, chỉ sợ cần tốn thời gian dài để tu luyện mới được.

- Huống chi, chỉ dựa vào lực lượng của một mình tôi, chỉ sợ cũng không giúp được quá nhiều cho mọi người. Mục đích thật sự của tôi vẫn là trở về cái thời đại kia của chúng tôi, dù sao chỗ đó mới là thế giới của chúng tôi. Tôi còn có rất nhiều bạn bè, người thân ở thế giới bên kia, tôi không thể nào vĩnh viễn ở lại đây được.

Y Nhược nhìn Tề Nhạc thật sâu, nói:

- Thế nếu vĩnh viễn anh không thể tìm được Côn Lôn Kính thì sao đây? Cho dù là anh không muốn, cũng chỉ có thể ở lại thời đại này. Thiên phú của anh rất tốt, ngay cả chuyện Tứ tường vân trong tu luyện dường như cũng không thành vấn đề với thân thể của anh, lại được Tự nhiên chi nguyên tu bổ, hiện tại anh cũng coi như có điều kiện thuận lợi.

- Tôi dám nói, chỉ cần cho anh một trăm năm, anh tất nhiên có thể trở thành người mạnh nhất trong số thần thú chúng ta. Chỉ cần anh đồng ý, lại có được sự ủng hộ của các thần thú, cơ hồ là có thể chắc chắn trở thành Thần thú chi Vương. Chẳng lẽ, thời đại này thì chúng ta không được sao? Anh còn không muốn ở lại sao?

*****

Tề Nhạc nhìn sang Y Nhược, ánh mắt không chút băn khoăn do dự, kiên định lắc đầu, nói:

- Đúng thế, tôi thừa nhận thời đại này có rất nhiều điểm hấp dẫn tôi. Trong thời đại này, không có những kẻ làm nhiều điều lừa lọc xảo trá, cũng không lục đục nội bộ, không có ô nhiễm gì, hết thảy đều phụ thuộc vào tự nhiên như ở chỗ của chúng ta đây. Nhưng mà điều đó cũng không có nghĩa là tôi muốn ở lại.

- Cho dù thời đại của chúng tôi kia có xấu như thế nào, thì đó cũng là thế giới thuộc về chúng tôi, tôi nhất định phải trở về, bất luận lý do vì sao. Nếu như không tìm thấy Côn Lôn Kính, tôi nhất định tiếp tục đi tìm, mãi cho tới khi tìm thấy mới thôi. Còn chuyện trở thành Thần thú chi Vương, cho tới giờ phút này tôi vẫn chưa từng hi vọng xa vời như vậy.

Y Nhược nhìn sang Tề Nhạc, khuôn mặt đẹp đột nhiên toát lên vẻ mỉm cười, có chút bất đắc dĩ lắc đầu, nói:

- Vì sao từng tên Kỳ Lân đều là như thế, rõ ràng không có một người nào tự nguyện trở thành Thần thú chi Vương, trước đây ta như thế, cha ta cũng thế, thậm chí mỗi một vị trí Kỳ Lân đều như thế. Vị trí Hung thú chi vương, không biết có bao nhiêu hung thú đang tranh đoạt lẫn nhau, mà vị trí Thần thú chi Vương của chúng ta, mỗi lần tuyển chọn đều không chú ý bản thân, tất cả đám Kỳ Lân đều chỉ hận không thể tránh được, thà rằng không làm. Ài, giờ tôi hoàn toàn tin tưởng anh đúng là mang huyết mạch Kỳ Lân vô cùng thuần khiết rồi.

Long Giang đứng bên cạnh cười một tiếng, nói:

- Đúng thế mà! Từ điểm này, chỉ sợ cô không thể trách được anh ta, dù sao, cô cũng không phải giống như anh ta, tộc nhân của các cô thậm chí vì để trốn tránh vị trí Thần Thú chi Vương, trước khi tuyển chọn đều cố gắng trốn tránh.

Tề Nhạc trợn mắt há mồm nhìn Y Nhược cùng Long Giang, thì thào nói:

- Không thể nào, chẳng lẽ Kỳ Lân đều là lười biếng như vậy hay sao?

Y Nhược lắc đầu nói:

- Không, đó cũng không phải là lười biếng, chỉ là thiên tính của Kỳ Lân chính ta ưa thích tự do, mà không quen mang gánh nặng trách nhiệm trói buộc mà thôi. Nếu như không phải vì tộc Kỳ Lân luôn có vị trí rất cao trong số Thần Thú, chỉ sợ chúng ta đã sớm nhường lại vị trí Thần Thú chi Vương cho kẻ khác rồi. Nhưng mà, ngoại trừ chúng ta, những thần thù khác đều không ai có thể gánh vác nổi trách nhiệm này. Tề Nhạc, anh yên tâm đi, tôi sẽ không bắt buộc anh phải làm gì, chỉ hi vọng là, anh vĩnh viễn nhớ kỹ mình là thành viên của một gia tộc Kỳ Lân.

Tề Nhạc khẽ gật đầu, nói:

- Điều này chắc chắn rồi, dòng máu Kỳ Lân đã thay đổi cuộc sống của tôi, mang tới cho tôi rất nhiều điều. Tôi mãi mãi là Kỳ Lân, cũng vì có thể trở thành một Kỳ Lân mà tự hào. Tiền bối Y Nhược, ngài chắc đã đoán được rằng tôi sẽ không đồng ý ở lại, vậy vừa rồi ngài còn có thể nói rằng Thần thú nhất tộc được cứu rồi là vì cái gì?

Y Nhược thần bí cười cười, nói:

- Bây giờ còn chưa tới lúc nói cho cho cậu biết, tới khi cậu cần biết, tự nhiên cậu sẽ biết. Nhưng mà, Tề Nhạc, trước đó, tôi muốn nghe xem cách nghĩ của cậu về Thần khí kia.

Tề Nhạc nghĩ một chút, nói:

- Suy nghĩ về Thần khí? Trong ấn tượng của tôi, thần khí chính là vũ khí vô cùng lợi hại đi. Tôi cũng chỉ có thể giải thích như vậy mà thôi. Mỗi một thần khí đều có khả năng khác nhau, như năng lực của Côn Lôn Kính, chính là thứ mà bây giờ tôi đang cần nhất.

Y Nhược nói:

- Cậu nói đúng thế, nhưng cũng không hoàn toàn đúng. Thập đại thần khí, có thể nói là hy vọng do Thiên thần lưu lại chốn nhân gian này. Cũng có thể nói nó là sự lưu luyến của thiên thần với thế giới này, là vật bảo đảm cho chúng ta để bảo vệ cùng phát triển thế giới này. Khi nào thế giới này của chúng ta đi vào quỹ đạo, lại không bị bất kỳ nhân tố không biết nào uy hiếp nữa, thập đại thần khí sẽ thật sự biến mất thôi.

Tề Nhạc nói:

- Vậy theo như ngài nói, những... thứ đang uy hiếp này là chỉ những cái gì chứ? Hung thú sao?

Y Nhược nhẹ gật đầu, nói:

- Có thể nói Hung thú là một phần trong đó đi. Cậu có thể tưởng tượng một chút, nếu như thế giới này của chúng ta bị Hung thú chiếm đoạt thành lãnh địa, sẽ biến thành ra sao nữa đây? Tới lúc đó, chỉ sợ toàn bộ thế giới sẽ biến thành chiến trường tàn sát nhau, ngoài kiểu "theo ta thì sống, chống ta thì chết" thì cũng không còn bất kỳ lý do nào khác để tồn tại.

- Mà những điều đó, cũng không phải là điều mà các Thiên thần muốn thấy, chỉ có một thế giới hòa bình, đối với từng chủng tộc trên đại địa Viêm Hoàng mà nói, đó mới là nơi lý tưởng nhất. Vừa rồi theo như lời của cậu tôi nghĩ, cậu cho chúng tôi thấy được tương lai, so với cự thú, nhân loại đúng là vô cùng nhỏ bé, nhưng nhân loại lại phát triển năng lực cùng trí tuệ hơn chúng ta rất nhiều, chính là do những nguyên nhân này, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ bị nhân loại thay thế.

- Đó cũng không phải là nỗi sầu thảm của đám cự thú, mà là do sự tiến bộ của thời đại. Nhưng mà, đám cự thú dù sao cũng quá cường đại, cho nên, để thúc đẩy thời đại tiến bộ, nên mới có lý do Thập đại thần khí tồn tại. Đương nhiên, thập đại thần khí xuất hiện, còn có khả năng là để chống lại một số nhân tố chưa lộ mặt. Mà có lấy được Thập đại thần khí hay không, cũng chỉ có thể dùng hai chữ "cơ duyên" để trả lời mà thôi.

Tề Nhạc chợt nói:

- Nói thế, các người có thể tìm được Hiên Viên Kiếm, cũng là bởi vì thực lực của Hung thú vô cùng mạnh mẽ, đã tới mức Thần thú không còn cách nào chống lại được rồi hay sao?

Y Nhược liến Long Giang, sắc mặt hai người trở nên đắng chát, Y Nhược thở dài một tiếng, nói:

- Nếu như Hiên Viên Kiếm quả thật xuất hiện, như vậy cậu nói là có thể chính xác, nhưng là, Hiên Viên Kiếm mà trước đó cậu thấy chẳng cũng chỉ là do chúng ta dùng năng lượng mà hình thành thôi. Bằng không mà nói, cậu cho rằng ta sẽ luyến tiếc tính mạng của mình hay sao?

- Thật sự có Hiên Viên Kiếm, ta sẽ không chút do dự mà thúc đẩy sức mạnh Kỳ Lân cuối cùng của mình để thức tỉnh uy lực của Hiên Viên Kiếm, cho dù không thể giết chết Ngưu Ma Vương, cũng nhất định có thể áp chế được hắn, nhưng đáng tiếc, chúng ta đã thăm dò rồi, trong suốt ba ngàn năm, nhưng cũng không có cách nào có được Hiên Viên Kiếm!

Tề Nhạc giật mình nhìn Y Nhược:

- Ông... ông nói cái gì? Trước đó Ngưu Ma Vương cũng chỉ là bị dọa chạy mất, Hiên Viên Kiếm là giả hay sao?

Long Giang nói:

- Đúng là như thế, Hiên Viên Kiếm làm sao có thể dễ dàng có được như thế chứ? Trong số Thập đại thần khí, mỗi một thứ đều được thiên địa tạo hóa, đều có được cường đại cấm chế thủ hộ giả. Cho dù mạnh như Ngưu Ma Vương cũng khó có thể phá được cấm chế để lấy được chúng. Thập đại thần khí tồn tại hoàn toàn là thuận theo thiên ý, chúng ta chẳng qua là quá quen thuộc với Hiên Viên Kiếm mà thôi, mới có thể bắt chước được khí tức cùng dáng vẻ của Hiên Viên Kiếm. Tình hình được ăn cả ngã về không, dọa Ngưu Ma Vương chạy mất. Nhưng mà, chuyện như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có lần này mà thôi Ngưu Ma Vương cũng không phải thằng đần, lần sau sẽ không thể bị lừa nữa đâu.

*****

Từ đầu tới cuối chỉ nghe chứ không nói, Văn Đình cuối cùng không nhịn được nói:

- Vậy nếu như lúc ấy Ngưu Ma Vương biết được phải làm sao giờ?

Y Nhược lạnh nhạt nói:

- Ta đây phát động sức mạnh Chung Cực Kỳ Lân Tí, cho dù không có cách nào giết chết Ngưu Ma Vương, ít nhất cũng có thể tiêu diệt được mấy tên thủ hạ của hắn. Vì Hắc Kỳ Lân xưa nay chưa từng có, đáng giá để mạo hiểm.

Nghe nàng nói xong, Tề Nhạc không khỏi trở nên càng kính trọng, Y Nhược và Long Giang là hai người đã mạo hiểm tính mạng tới cứu mình mà! Ánh mắt nhìn hai người kia càng trở nên cung kính hơn:

- Hai vị tiền bối, tôi nghe nói, lúc trước Hiên Viên Kiếm đã từng nằm trong tay Hoàng đế, mà Hoàng Đế đúng là người dân tộc Thổ. Vậy sao về sau Hiên Viên Kiếm lại bị cấm chế bảo hộ chứ?

Y Nhược thở dài nói:

- Ta vừa mới nói, Thập đại thần khí, đều vận chuyển theo thiên ý, muốn có được chúng, liền cần có cơ may xuất hiện, tới khi cơ duyên kết thúc, chúng sẽ trở lại chỗ vốn của chúng nó. Giống như lần trước sau khi Hoàng Đế đánh bại Xi Vưu suất lĩnh Tộc Cửu Lê, Hiên Viên Kiếm liền tự nhiên biến mất, lại một lần nữa bị phong ấn trong cấm chế.

- Từ đó trong ba ngàn năm nay, chúng ta vẫn luôn nghĩ biện pháp phá tan cấm chế, dù sao, thần thú đã hoàn toàn bị Hung thú áp chế, muốn đòi lại quyền chủ động, việc đầu tiên chúng ta cần làm chính là tiêu diệt Ngưu Ma Vương. Cậu không phải là người thuộc thời đại của chúng ta, cho nên vẫn không biết hết sự đáng sợ của Ngưu Ma Vương.

- Vốn, thần thú nhất tộc chúng ta vẫn luôn chiếm thượng phong trong cuộc đối kháng ấy, tuy rằng không có cách hoàn toàn tiêu diệt bọn chúng, nhưng vẫn luôn có thể áp chế chúng. Nhưng từ sau khi Ngưu Ma Vương xuất hiện, tình hình liền thay đổi. Dưới dự dẫn dắt của Ngưu Ma Vương, mấy ngàn năm qua hung thú không ngừng mạnh lên, thực lực hoàn toàn vượt xa thần chú chúng ta.

- Mà Ngưu Ma Vương cũng là một nhân vật cực kỳ khủng bố, trong số thần thú chúng ta căn bản không có ai là đối thủ của hắn, tình hình hôm nay ngươi cũng thấy đấy, liên hợp thực lực Tam đại hung thú vương cũng không thể tiêu diệt hắn. Tuy rằng khả năng hắn đã bị thương, nhưng trong nháy mắt biến hóa thành giống như lúc trước có thể ngăn cản được công kích mạnh mẽ tới vậy cũng có thể thấy được sức mạnh của hắn cường đại thế nào rồi.

- Phải biết tam đại Hung thú vương kia, từng tên đều có thực lực không hề thua kém Thần thú chi Vương là bao kìa! Tu vi mà bọn hắn cộng lại cũng đủ tạo thành uy hiếp mạnh mẽ đối với giới thần thú chúng ta. Nếu như không có sự tồn tại của Ngưu Ma Vương, có lẽ, đám Hung thú này cũng sẽ không tin phục lẫn nhau, cho dù là chúng ta lợi dụng thời cơ, nhưng sau khi Ngưu Ma Vương xuất hiện, hung thú hoàn toàn biến thành thành lũy bền chắc như thép, căn bản không chừa cho chúng ta bất cứ cơ hội nào.

Tề Nhạc gật đầu nói:

- Hóa ra là như thế, Ngưu Ma Vương quả thật là cường đại, nhưng là, thập đại thần khí dù sao cũng có cường đại cấm chế thủ hộ giả, các người ba ngàn năm rồi đều không thể có được nó, nên sớm nghĩ biện pháp khác, bằng không mà nói, Hung thú sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn nữa, mà thần thú thì lại càng ngày càng yếu hơn thôi. Chẳng lẽ, thật sự là không có cách nào khác sao?

Y Nhược lắc đầu, nói:

- Nếu như có cách khác, chúng ta cũng sẽ không bị trở thành cục diện bị động như vậy. Vốn tôi còn mong mỏi anh là hậu đại của Thần thú chi Vương, tuy nhiên thực lực hiện tại của anh còn thiếu rất nhiều, vốn với thiên tư của anh, nói không chừng còn có thể trở thành thần thú chi vương còn mạnh hơn cả Ngưu Ma Vương. Đáng tiếc, anh lại là kẻ đến từ thế giới khác, chúng ta cũng chỉ đành chờ đợi mất công.

Tề Nhạc nói:

- Tiền bối, người cũng đừng thất vọng, trước khi chúng tôi còn chưa rời khỏi thế giới này, chỉ cần dùng tới tôi, tôi nhất định sẽ trợ giúp thần thú. Dù sao tôi cũng là một trong những thành viên của tộc Kỳ Lân, tuy là thời đại khác nhau, nhưng tôi cũng có trách nhiệm phải giúp đỡ tộc nhân của mình.

Ánh mắt Y Nhược sáng lên, nói:

- Thật là như thế sao?

Tề Nhạc hơi kinh ngạc nói:

- Đương nhiên là thật rồi, chẳng lẽ tôi còn biết nói dối hay sao. Trận chiến ngày hôm nay, tôi cũng hoàn toàn đứng ở phe đối lập đối với đám hung thú kia. Ngưu Ma Vương còn chưa biết tình hình thật của chúng tôi, trong ấn tượng của hắn, chỉ sợ tôi còn là một Mặc Kỳ Lân mạnh tới mức có thể nhuyễn hóa thành hình người, cho dù tôi không tìm hắn gây sự, chỉ sợ hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp tới tìm tôi gây chuyện.

Y Nhược mỉm cười, nói:

- Cậu chịu giúp chúng tôi, như vậy, mọi chuyện đều có cơ hội thay đổi. Có lẽ, chúng ta thật sự có thể tiêu diệt Ngưu Ma Vương cũng không chừng. Chỉ là nếu không có sự tồn tại của hắn thì cho dù chúng ta không có cách nào có được Thập đại thần khí, cũng có thể chống lại với Hung thú. Dù sao, thần thú chúng ta cũng không phải là dễ bị khi dễ như vậy, kể cả chính bản thân ta trong đó, tất cả còn có bảy vị Kỳ Lân, chỉ cần chúng ta liên hợp với nhau, cùng với sự trợ giúp của các thần thú khác, hung thú có muốn làm xằng bậy cũng không phải dễ dàng.

Tề Nhạc nói:

- Tôi? Tiền bối, bây giờ người còn cho là tôi cũng có năng lực chống lại Ngưu Ma Vương hay sao?

Y Nhược mỉm cười nói:

- Dĩ nhiên là không phải, năng lực của cậu tối đa cũng chỉ có thể chống lại một tên Hung thú vạn năm, vẫn còn chưa chiếm được ưu thế. Nhưng điều này không có nghĩa là cậu không thể tiêu diệt Ngưu Ma Vương. Vừa rồi ta mới nói, hiện tại cần giữ bí mật, đợi tới thời điểm thích hợp thì tự cậu cũng sẽ biết, hoặc tự ta cũng sẽ nói cho cậu biết. Giờ tôi có một ý tưởng, hy vọng cậu có thể giúp chúng tôi một chuyện.

Tề Nhạc nói:

- Tiền bối, người nói đi, chỉ cần tôi có thể giúp được, cũng coi như báo đáp lại ơn cứu mệnh của các người.

Y Nhược nói:

- Không phải chúng ta cứu các người, không cần phải báo đáp cái gì hết, ta nhờ các người hỗ trợ đương nhiên có hồi báo. Trên thế giới này, người biết rõ ràng vị trí cụ thể của Thập đại thần khí cũng chỉ có Kỳ Lân chi Vương chúng ta thôi, cũng chính là Thần thú chi Vương hiện tại. Chỉ cần cậu có thể giúp chúng ta chuyện này, ta liền mang bọn cậu tới gặp lão, xin lão nói cho cậu biết vị trí của Côn Lôn Kính, còn chuyện các cậu có thể phá tan được cấm chế hay không còn phụ thuộc vào vận may của cậu rồi.

Nghe xong lời này, Tề Nhạc không khỏi vô cùng vui mừng, biết được chỗ phong ấn của Côn Lôn Kính, vậy mình với Văn Đình, Tuyết Nữ coi như có hy vọng trở về rồi!

Ánh mắt Tề Nhạc nhìn Y Nhược lập tức sáng lên, nói:

- Tiền bối, ngài nói đi, tôi đồng ý giúp các ngài.

Y Nhược nói:

- Đối với dân tộc Thổ mà nói, Hiên Viên Kiếm là đồ đằng tuyệt đối, tôi muốn mời các cậu hỗ trợ, đi tới Hiên Viên mộ của Hiên Viên Kiếm một lần, nếu như có thể lấy được Hiên Viên Kiếm, thì sự hưng thịnh của Thần thú chúng ta liền coi như nằm trong lòng bàn tay rồi.

*****

Tề Nhạc nhíu mày, nói:

- Tiền bối, các người cố gắng ba ngàn năm mà không có được nó, chúng tôi chỉ sợ cũng...

Y Nhược giơ tay lên, chặn lời nói của Tề Nhạc, nói:

- Điều này các cậu không cần phải lo lắng, bất luận là thành công hay thất bại, đều coi như các cậu đã hỗ trợ, tôi đều sẽ dẫn các cậu đi gặp Kỳ Lân chi Vương, xin lão nói cho các cậu biết nơi hạ lạc của Côn Lôn Kính.

Tề Nhạc nhìn sang Văn Đình, Văn Đình nhẹ gật đầu:

- Vậy được rồi, tôi đồng ý giúp tiền bối đi tìm Hiên Viên Kiếm, nhưng mà, bất luận là vì thần thú nhất mạch hay ta vì chúng tôi, tôi hy vọng đều có thể lấy an toàn làm trọng, không nên khinh địch mạo hiểm. Dù sao, nếu mất đi tính mạng thì toàn bộ đều không còn ý nghĩa gì nữa.

Y Nhược vuốt cằm nói:

- Điều này là đương nhiên, chúng ta đã vào trong Hiên Viên mộ không biết bao nhiêu lần, ở đó có nguy hiểm gì, chúng ta đều vô cùng nắm chắc, lần này ta với Long Giang sẽ cùng các cậu đi vào trong Hiên Viên mộ, tuy rằng ta không thể đảm bảo không hề có chút nguy hiểm nào, nhưng ta nghĩ, ít nhất chúng ta hoàn toàn có thể tự vệ được.

- Các cậu cũng thấy được, thân thể của tôi không được tốt lắm, đó cũng không phải là vì chiến đấu với Hung thú, mà là do lần đầu tiên vào trong Hiên Viên mộ, quá nôn nóng muốn cướp đoạt lấy Hiên Viên Kiếm, ngược lại bị kiếm khí của Hiên Viên Kiếm gây thương tích, cho tới bây giờ vẫn chưa khôi phục, đó cũng như bài học, từ đó về sau, chúng tôi đã cẩn thận hơn nhiều.

Văn Đình nói:

- Tiền bối, vì sao ngài cho là chúng ta sẽ có khả năng lấy được Hiên Viên kiếm chứ?

Y Nhược hơi chút do dự, nói:

- Cô đã hỏi, tôi cũng không có gì phải giấu diếm, bí mật này cũng chỉ có Kỳ Lân chúng ta mới biết được, kỳ thật Thập đại thần khí cũng không phải là bất kỳ tộc nào cũng có thể sử dụng. Chúng ta luôn cố gắng suốt ba ngàn năm cũng không hề có kết quả, đây cũng là do một trong số thập đại thần khí chỉ có thể do nhân loại sử dụng, trong đó có Hiên Viên Kiếm.

- Chúng ta cũng đã từng có ý định bồi dưỡng một số nhân loại cao thủ để phối hợp hành động với chúng ta, nhưng tính mạng của con người dù sao cũng không thể trường thọ như thần thú chúng ta được, chỉ ngắn ngủi mấy thập niên, cho dù người có thiên phú tốt đến mấy, cũng không thể trở thành cao thủ chống lại Hung thú. Bởi vậy, cố gắng của chúng ta luôn luôn trở thành uổng phí.

- Các cậu cũng nghe nói giải thi đấu anh hùng của tứ tộc rồi chứ, kỳ thật đó chính là giải do chúng ta lập ra để tìm ra cao thủ nhân loại. Tình hình trước mắt, Hung thú cũng không phải hữu hảo với nhân loại, chỉ có đám Tộc Cửu Lê cả đám hung ngoan thủ lạt mới có thể có được sự duy trì của Hung thú.

- Mà quan hệ của thần thú chúng ta với nhân loại luôn luôn hòa hữu, đây cũng chính là nguyên nhân tại sao ta có thể trở thành Đại tế tự của dân tộc Thổ. Dưới sự nỗ lực không ngừng của chúng ta, nhân loại, thần thú và cự thú đã thành lập được những mối quan hệ hữu hảo, mà nhân loại hiện nay, ngoại trừ Tộc Cửu Lê thì tứ đại chủng tộc khác lần lượt đều được một vị thần thú chúng ta thủ hộ, che chở.

- Mà Bạch tộc thì người che chở là Thanh Long, Nguyệt tộc là Bạch Hổ, Hỏa tộc là Chu Tước. Chúng ta luôn cố hết sức truyền thụ cho nhân loại một chút năng lực, nhưng bất đắc dĩ, cấu tạo cơ thể của nhân loại kém hơn của cự thú rất nhiều, bởi vậy rất khó có thể bổi dưỡng ra được cao thủ chân chính.

- Nhưng Tề Nhạc thì khác biệt, hắn mặc dù là nhân loại, nhưng lại có huyết mạch của Kỳ Lân chúng ta, ta tin rằng, chỉ cần có sự trợ giúp của hắn, có lẽ chúng ta có thể có được một chút cơ hội cũng khó nói. Dù sao cũng đã cố gắng hơn ba ngàn năm, nếu không thử một lần, ta không có cách nào cam tâm mà!

Tề Nhạc nói:

- Được thôi, thế thì chúng ta liền tới Hiên Viên mộ một lần, nhưng mà, tiền bối, thân thể của ngài...

Y Nhược mỉm cười, nói:

- Yên tâm, thân thể của ta vẫn có thể chèo chống được, huống chi, còn có sự có mặt của anh, tuy rằng tôi đã bị Hiên viên kiếm đánh bị thương, thương thế vô cùng nghiêm trọng, mà ngay cả Tủy dịch cân công của Thủy Kỳ Lân cũng không có cách nào chữa khỏi, nhưng mà, với cậu thì lại hoàn toàn khác, nhờ vào tự nhiên chi nguyên, có thể dẫn phát lực lượng của bản nguyên tự nhiên, chỉ cần cậu chịu trợ giúp tôi, tôi nghĩ, kinh mạch của tôi rất nhanh sẽ khôi phục bình thường.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Cam tâm tình nguyện cống hiến sức lực, có thể làm chút việc cho tiền bối, chính là vinh hạnh của tôi.

Long Giang nói:

- Việc này không thể chậm trẽ, trận chiến ngày hôm nay chắc hẳn các ngươi cũng tiêu hao rất nhiều. Hôm nay xin cứ nghỉ ngơi trước, ngày mai xin trợ giúp cho thương thế của Y Nhược, chỉ cần thương thế của nàng được khôi phục, chúng ta lập tức sẽ đi tới Hiên Viên mộ, hy vọng sẽ có thu hoạch.

Tề Nhạc nói:

- Nghỉ ngơi thì cũng không cần, lúc tôi tu luyện, tự nhiên sẽ dẫn phát tự nhiên chi nguyên năng lượng, tôi nghĩ, chỉ cần tiền bối ở bên cạnh ta tu luyện, là có thể nhận được điều có lợi do tự nhiên chi nguyên mang tới. Chúng ta có thể thử một chút.

Đi tới thời đại này cũng khoảng một tháng rồi, đúng là đặc biệt hơn thời đại kia của mình rất nhiều, Tề Nhạc biết rõ, Như Nguyệt cùng Minh Minh khẳng định đã biết tin mình mất tích rồi. Trong tương lai việc tìm Côn Lôn Kính không biết còn phải tốn biết bao nhiêu thời gian, có thể giảm bớt một chút thời gian đương nhiên là tốt. Lần này đi tới Hiên Viên mộ, hắn còn có một mục đích khác, chính là muốn tìm hiểu một chút sức mạnh của cấm chế thủ hộ thần khí rốt cục là như thế nào, tích lũy một số kinh nghiệm sau này còn tìm Côn Lôn Kính.

Y Nhược nói:

- Vậy được rồi, chúng ta lập tức bắt đầu, Long Giang, vậy làm phiền anh canh giữ rồi.

Long Giang khẽ mỉm cười, nói:

- Tôi với cô, còn phải nói làm phiền hay sao? Tiểu huynh đệ, tôi còn không biết tên của anh.

Tề Nhạc vỗ trán mình, cười nói:

- Xem tôi này, thật sự là thất lễ.

Rồi vội nói tên của mình cùng hai người còn lại cho Y Nhược với Long Giang.

Long Giang nói:

- Lần này làm phiền anh, tôi đi ra ngoài trông chừng cho hai người, các người yên tâm tu luyện, trừ khi Hung thú chi Vương quay lại, nếu không sẽ không có gì có thể quấy rầy được hai người.

Nói xong, hắn quay người đi ra khỏi phòng.

Nhìn théo bóng lưng khuất dần của Long Giang, ánh mắt Y Nhược lộ ra vẻ ôn hòa, thở dài nói:

- Thật là làm phiền hắn, nhưng đáng tiếc, nhưng đáng tiếc, tuy hắn cũng là thượng vị thần thú, nhưng mãi cho thế nào cũng không thể đạt tới trình độ như Kỳ Lân chúng ta mà!

Tề Nhạc sững sờ, nhìn Y Nhược, hắn đột nhiên phát hiện Y Nhược cùng Long Giang tuy là quan hệ tình lữ, nhưng tình cảm của nàng ta với Long Giang không hẳn là yêu đương, trước khi Long Giang rời đi, trong ánh mắt Y Nhược rõ ràng ẩn chứa vẻ áy náy.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-360)