Vay nóng Tima

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 154

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 154: Trí! Phỉ Thúy thế giới
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Mà sắc mặt Tề Nhạc cũng trở nên càng ngày càng tái nhợt, nhưng hắn lại thủy chung cũng không nhúc nhích, Kỳ Lân huyễn và Kỳ Lân kính hình thành hai mặt tấm chắn ngăn ở trước người.

Ngay khi Ngưu Ma Vương có chút không kiên nhẫn, chuẩn bị phát động một kích hủy diệt thì đột nhiên, Nguyệt Dạ dưới nách hắn lập tức đã xảy ra biến hóa cự đại, hào quang màu xanh biếc cơ hồ chỉ trong nháy mắt bộc phát. Sinh mệnh khí tức lập tức bao phủ thân thể Ngưu Ma Vương lại, một ngụm máu tươi từ trong miệng Nguyệt Dạ phát ra, bắn thẳng đến mặt Ngưu Ma Vương.

Ngưu Ma Vương trong nội tâm cả kinh, lấy năng lượng tự nhiên mà Nguyệt Dạ tu luyện mấy ngày này, tự nhiên không cách nào mang đến cho hắn chút tổn thương nào, nhưng đột nhiên bị công kích vẫn khiến tinh thần của hắn chịu chút ảnh hưởng.

Mà ngay trong nháy mắt này, Tề Nhạc đột nhiên động, chỉ trong nháy mắt quang mang màu đỏ sậm lập tức từ sau Kỳ Lân kính và Kỳ Lân huyễn phát sáng lên, lợi dụng trong nháy mắt Ngưu Ma Vương bị tự nhiên năng lượng ảnh hưởng, hắn đã hoàn toàn bao phủ phạm vi trăm mét chung quanh.

Ngưu Ma Vương chỉ cảm thấy dưới nách chợt nhẹ, thân thể Nguyệt Dạ đã hư không tiêu thất rồi, mà chính hắn lại bị lâm vào một thế giới đỏ sậm.

Đúng là Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp. Lợi dụng cơ hội mà Nguyệt Dạ chế tạo ra trong nháy mắt, Tề Nhạc phóng xuất ra siêu cấp lĩnh vực này, hơn nữa đồng thời khi dùng ra lĩnh vực, hắn lập tức sử dụng năng lực di chuyển tức thời cưỡng ép cứu được Nguyệt Dạ từ trong tay Ngưu Ma Vương, và vây Ngưu Ma Vương vào trong Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp.

Một tiếng gào thét phẫn nộ từ trong miệng Ngưu Ma Vương phát ra, hắn không nghĩ tới dưới tình huống mình hoàn toàn áp chế, Tề Nhạc đối mặt với áp lực cực lớn như vậy, rõ ràng còn có thể sử dụng ra lĩnh vực này.

Ngưu Ma Vương phẫn nộ, đại biểu cho năng lượng bộc phát, cơ hồ chỉ trong nháy mắt, năng lượng khổng lồ trên người hắn đồng thời tràn ra bốn phương tám hướng. Đó là năng lượng khổng lồ tràn đầy tính hủy diệt ah! Chỉ trong nháy mắt, trong Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp màu đỏ sậm đã tràn đầy năng lượng bộc phát.

Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp có một năng lực, có thể suy yếu năng lượng công kích của đối thủ trên trình độ nhất định, nhưng dù sao đó cũng chỉ là một cái lĩnh vực, hiệu quả phòng ngự của nó cũng chỉ có hạn. Cơ hồ chỉ trong nháy mắt công phu, năng lượng khủng bố mà Ngưu Ma Vương phóng xuất ra đã đạt đến giới hạn của Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp.

Cũng không phải nói Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp không đủ mạnh, mà là Ngưu Ma Vương thật sự quá cường đại, và thực lực của Tề Nhạc lại kém hắn quá xa.

Có một số việc thường thường chỉ trong nháy mắt là có thể phát sinh biến dị, hết thảy trước mắt cũng như vậy. Tề Nhạc lợi dụng nháy mắt thời cơ mà Nguyệt Dạ chế tạo ra dùng Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp cứu được nàng, mà cũng trong nháy mắt hắn lợi dụng Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp để gây ảnh hưởng với Ngưu Ma Vương thì cũng lập tức dùng năng lượng của mình hoàn toàn bao phủ tam nữ vào bên trong, vọt tới suối phun bên dưới.

Sóng nước gạt ra, thân thể bốn người dưới Vân Lực Tề Nhạc toàn lực phát để bảo vệ, trực tiếp chui vào trong con suối Hàn Băng Đống Tuyền. Mà cùng lúc bốn người Tề Nhạc biến mất, hắn cũng thu Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp đã đạt tới điểm tới hạn trở về, Kỳ Lân Ẩn là vật duy nhất mà cha Văn Đình lưu lại thế giới này, cũng là pháp bảo duy nhất của Tề Nhạc, hắn tuyệt không hi vọng Kỳ Lân Ẩn bị chút tổn thương nào.

Khi hết thảy trước mắt Ngưu Ma Vương đều khôi phục bình thường, hắn vừa hay nhìn thấy bốn người Tề Nhạc chui vào trong Hàn Băng Đống Tuyền, năng lượng hắn phóng thích bỗng nhiên ùa ra, tán ra bốn phía, trong tiếng ầm ầm nổ vang, cả tòa hầm băng đều kịch liệt run rẩy lên. Vô số khối băng, băng phấn từ trời rơi xuống, hầm băng này cũng tựa như bị hủy diệt vậy.

May mắn là năng lượng Ngưu Ma Vương bộc phát trước kia bị Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp làm suy yếu, và hàn băng ở đây cứng rắn hơn sắt thép vô số lần, vậy nên mới không bị Ngưu Ma Vương hủy diệt. Nhưng ngay cả như vậy, toàn bộ hầm băng cũng được khuếch trương hơn rất nhiều, đại lượng băng thể bị một kích cường hãn này của Ngưu Ma Vương hủy diệt.

Tiếng gầm gừ phẫn nộ cũng không đình chỉ, Ngưu Ma Vương mắt thấy bốn người Tề Nhạc đào thoát, hắn cơ hồ không có chút do dự cũng lao theo.

Trong mắt phóng thích ra hào quang khát máu, thứ hắn hiện giờ muốn làm chỉ có hủy diệt Tề Nhạc.

Trước nguy cơ trí mạng do Ngưu Ma Vương mang đến, căn bản không có nửa điểm thời gian do dự, Tề Nhạc căn bản không dám trì hoãn, trong tích tắc khi Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp phát huy ra tác dụng, hắn lập tức khuếch trương Vân Lực của mình, lập tức bao phủ thân thể mềm mại của tam nữ chui vào suối.

Tề Nhạc đối với khống chế Vân Lực của mình, quả thật phi thường xảo diệu thiết thực, tầng ngoài là Thủy Vân lực, bởi vì Thủy Vân lực tiếp cận nhất với Hàn Băng Đống Tuyền, không dễ dàng bị Hàn Băng Đống Tuyền bài xích, trong Thủy Vân lực là Phong Vân Lực, nương tựa theo đặc tính của Phong Vân Lực, tận lực cách trở Hàn Băng Đống Tuyền thông qua Thủy Vân lực truyền vào trong Phong Vân Lực, mà tầng trong cùng nhất thì chính là Hỏa Vân Lực rồi, dùng Hỏa Vân Lực để chống đỡ rét lạnh bên ngoài xâm nhập vào, như vậy có thể giảm bớt uy hiếp của Hàn Băng Đống Tuyền mang đến tới trình độ thấp nhất.

Mỉm cười, trong mắt Tề Nhạc toát ra hàn quang nhàn nhạt, hai tay khép lại trước người, bốn người vừa mới đi vào tuyền nhãn Hàn Băng Đống Tuyền, hắn lập tức dùng tinh thần lực thúc dục Vân Lực tầng ngoài cùng, khiến thân thể bốn người nhanh chóng chìm xuống dưới.

Tề Nhạc rất rõ ràng, Ngưu Ma Vương phát hiện bị mình lừa. Nhất định sẽ nổi giận đuổi theo, hiện giờ vào lúc này, đã đến sinh tử tồn vong trước mắt. Kỳ Lân Ẩn là hắn tự hành thu hồi, như vậy cũng tránh khỏi bị Ngưu Ma Vương phá hư, cùng lúc Ngưu Ma Vương bỏ cấm lệnh, Kỳ Lân Ẩn đã lại một lần nữa tại dưới sự khống chế của Vân Lực mà Tề Nhạc phân ra thi triển ra Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp, bao phủ thân thể bốn người, trực tiếp dùng ra hiệu quả tàng hình của Kỳ Lân Ẩn, lúc này thì bọn hắn giống như đã đồng hóa với Hàn Băng Đống Tuyền vậy, rất nhanh liền chìm xuống dưới suối.

Tất cả chuyện xảy ra chỉ trong nháy mắt, nhưng lại ngưng tụ đầy đủ trí tuệ và dũng khí của Tề Nhạc, trong thời gian ngắn ngủi, Vân Lực của hắn phát ra trên phạm vi lớn, lúc này mới hoàn thành hoàn mỹ vô khuyết. Nếu như không phải tu luyện Kỳ Lân năng lực với Mặc Hỏa một tháng, hắn muốn không chế kỹ năng của mình thuần thục như thế tuyệt đối không thể nào làm được.

Trong suối Hàn Băng Đống Tuyền, không gặp phải hấp lực cường đại khi tiến vào vòng xoáy vào Hiên Viên mộ mà trái lại, ở trong Hàn Băng Đống Tuyền này, Tề Nhạc đầu tiên cảm nhận được một cổ lực bài xích khác thường.

*****

Cổ lực lượng bài xích này phảng phất như muốn khu trục bọn hắn khỏi Hàn Băng Đống Tuyền vậy, năng lượng của suối phun cũng lập tức bao trùm lên lồng năng lượng do Tề Nhạc thi triển ra, hung mãnh đẩy bọn hắn lên trên, khiến cho Tề Nhạc điều khiển hạ xuống lập tức bị trì hoãn.

Tề Nhạc tinh thần lực đã cảm giác được rõ ràng Ngưu Ma Vương đánh tới, mà lúc này Hàn Băng Đống Tuyền lại có lực bài xích lớn như thế, nếu quả thật bị Ngưu Ma Vương đuổi theo, mặc dù có kỹ năng tàng hình của Kỳ Lân Ẩn, cũng chưa chắc có thể đào thoát hỏi độc thủ của hắn. Đối mặt tình huống này, Tề Nhạc trong lòng không khỏi khẩn trương.

Nhưng trong lúc lo lắng, trong đầu của hắn còn bảo trì vài phần thanh minh. Kim sắc quang mang lóe lên, trống rỗng xuất hiện dưới chân bốn người, đúng là Hiên Viên kiếm cực lớn. Tề Nhạc dùng năng lực khống chế thân thể bốn người xếp thành một hàng.

Phân biệt đứng ở một bên trên lưỡi kiếm Hiên Viên kiếm, lại nương tựa theo hình thái năng lượng Kỳ Lân huyễn huyễn hóa ra khiến lồng năng lượng biến thành hình bẹp, hợp lại cùng một thể với Hiên Viên kiếm. Như vậy, bọn hắn hiện giờ giống lưỡi của một thanh Cự Phủ vậy, không cần rót vào Vân Lực, sự sắc bén của Hiên Viên kiếm lập tức được phát huy vô cùng tinh tế.

Lực bài xích cường đại của Hàn Băng Đống Tuyền vừa gặp phải sự sắc bén của Hiên Viên kiếm, lực công kích đệ nhất thiên hạ lập tức liền tách ra, thân thể bốn người nhanh chóng phá nước mà xuống, trong chớp mắt, đã trầm xuống mấy chục thước.

Khí tức của Hiên Viên kiếm thật sự quá mạnh mẽ, mặc dù phương pháp này khiến thân thể bốn người Tề Nhạc bốn người nhanh chóng hạ thấp xuống, nhưng cũng chính vì dưới loại tình huống này nên khí tức của Hiên Viên kiếm cũng trực tiếp bại lộ phương vị của họ.

Lúc này, Tề Nhạc cúi đầu nhìn về phía dưới, mơ hồ chứng kiến Hàn Băng Đống Tuyền thanh tịnh phía dưới, dưới hào quang của Hiên Viên kiếm chiếu rọi xuống, tựa hồ có một mảnh màu xanh biếc tồn tại, nhưng Hàn Băng Đống Tuyền này rất sâu, lúc này tốc độ hạ thấp của bọn hắn tuy rằng đã sâu sắc tăng lên nhưng bích lục sắc quang mang nhàn nhạt bên dưới cũng chừng trăm mét.

Cho dù ở trong nước, nếu như là tình huống bình thường thì khoảng cách trăm mét đối với Tề Nhạc mà nói, chẳng qua chỉ ngay lập tức thôi. Nhưng nhưng bây giờ lại hoàn toàn không giống thế. Nhiệt độ trong Hàn Băng Đống Tuyền thấp hơn nhiều tưởng tượng của bọn hắn, đồng thời, trong Hàn Băng Đống Tuyền này, Tề Nhạc không chỉ phải chống lại rét lạnh, còn phải thúc dục Kỳ Lân Ẩn bảo hộ tam nữ an toàn, sở dĩ như vậy vốn cũng bởi vì hắn khoan thăm dò hầm băng đã tiêu hao đại lượng Vân Lực giờ đã có chút không chịu nổi gánh nặng nữa. Mà khoảng cách trăm mét này tuy rằng rất ngắn, nhưng trong Hàn Băng Đống Tuyền cũng đã nhiều hơn một thân thể tràn đầy hung hãn chi khí.

Ngưu Ma Vương căn bản không cần năng lượng hộ thể, trực tiếp liền từ không trung đâm vào trong Hàn Băng Đống Tuyền, con suối Hàn Băng Đống Tuyền tuy rằng rét lạnh, nhưng đối với thân thể cường hãn của hắn mà nói lại không đáng kể chút nào. Mới vừa vào trong nước, căn bản không cần dùng mắt nhìn, Ngưu Ma Vương lập tức đã cảm giác được sự tồn tại của bốn người Tề Nhạc, không, phải nói là lập tức cảm giác được sự tồn tại của Hiên Viên kiếm, trong ánh mắt hung quang lập tức đại phóng, gần như vô hạn ma lực lập tức tăng vọt, một quyền oanh ra, bổ ra ngăn cản từ Hàn Băng Đống Tuyền, ở trong nước vậy mà đạt tới tốc độ như tia chớp đuổi theo bốn người Tề Nhạc. Mà lúc này, cũng chính lúc Tề Nhạc phát hiện vòng xanh biếc biếc còn chừng trăm mét.

Ngưu Ma Vương trong mắt lộ ra hào quang dữ tợn, vào thời khắc này, tinh thần lực của hắn đã cường hãn xuyên thấu qua Hàn Băng Đống Tuyền bao vây bốn người Tề Nhạc lại, tuy rằng cảm nhận được khí tức sắc bén từ mũi Hiên Viên kiếm, nhưng hắn lúc này đã quyết tâm thủy diệt Tề Nhạc. Với thực lực tuyệt đối, hắn vượt xa Hắc Kỳ Lân tứ tướng vân này, nhưng cũng dưới tình thế hoàn toàn áp đảo hắn lại mấy lần bị Tề Nhạc đào thoát, hơn nữa hắn còn chiếm được Hiên Viên kiếm, ở sâu trong nội tâm, Ngưu Ma Vương đã thật sâu cảm nhận được uy hiếp mà Tề Nhạc mang cho hắn đang không ngừng tăng lớn, hắn tuyệt không hi vọng trong thần thú xuất hiện một tồn tại cường đại đủ chống lại hắn, cho nên, hắn hiện giờ đã không có bất luận ý định trêu đùa Tề Nhạc nữa, chỉ muốn bóp chết hắn khi còn trong trứng nước.

Trong nhắt mắt Ngưu Ma Vương vào nước, thì Tề Nhạc cũng cảm giác được rồi, tuy rằng thân thể của bọn hắn tại rất nhanh hạ thấp, nhưng Tề Nhạc lại bị tinh thần lực của Ngưu Ma Vương trực tiếp phong bế, hắn biết rõ, tai nạn đã đến gần. Mà vào thời khắc này, nếu như bị Ngưu Ma Vương đuổi theo, như vậy kết cục ra sao hắn rất rõ.

Đừng nói hắn hiện giờ cũng không ở vào trạng thái tốt nhất, coi như là trạng thái tốt nhất cũng xa xa không phải đối thủ của Ngưu Ma Vương. Có lẽ, hạ thấp khoảng cách này không đến 10s, nhưng thời gian ngắn ngủi này cũng đủ để khiến bốn người mình bị hủy diệt mấy lần rồi.

Cơ hồ không có chút gì do dự, Tề Nhạc đã làm tốt công tác chuẩn bị dốc sức liều mạng, trong nội tâm nghĩ đến, coi như mình chết rồi, cũng phải bảo vệ 3 người Văn Đình. Mà lúc này, Văn Đình tam nữ ở trong năng lượng của Tề Nhạc bảo hộ ở bên cho nên, cũng không cảm giác được nguy tiếng đến.

Ngưu Ma Vương đã đến, ám lam sắc hào quang, như một cái võng cực lớn bao phủ mà xuống, năng lượng khổng lồ, liền tách Hàn Băng Đống sang hai bên, chỉ cần đụng phải thân thể bốn người Tề Nhạc là đủ để xé thành bọn hắn mảnh nhỏ.

Hắc, ngân lưỡng sắc quang mang từ trên người Tề Nhạc phát sáng lên, năng lượng bổn nguyên của Kỳ Lân lập tức bị hắn tăng lên tới cực hạn, cánh tay phải của hắn, đã bắt đầu lóng lánh nổi lên từng đạo điện quang màu bạc vặn vẹo, năng lượng của Chung Cực Kỳ Lân Tí đã bắt đầu thúc dục rồi.

Lập tức bên trong, Hiên Viên kiếm rơi vào trong tay Tề Nhạc, dưới Kỳ Lân Vân Lực rót vào, kim quang sáng lên, nước chảy phía dưới ở trước mặt vô số năng lượng sắc bén lập tức bị chém ra, Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp dưới sự thúc dục của Tề Nhạc cưỡng ép bao tam nữ vào trong, còn bản thân Tề Nhạc thì cầm trong tay Hiên Viên kiếm phóng lên trên.

- Tôi thật đáng thương ah! Tề Nhạc, vĩnh viễn giúp tôi bảo hộ Bạch nương tử của tôi a.

Ngay tại Tề Nhạc chuẩn bị dốc sức liều mạng với Ngưu Ma Vương thì một thanh âm ca thán từ trong lòng của hắn vang lên, ngay sau đó, hào quang màu đen nhập vào cơ thể mà ra, một thân ảnh cực lớn đã chui vào nước chảy phía trên lúc trước hắn xông tới, đúng là Thâm Hải Minh Xà.

Không đợi Tề Nhạc kịp phản ứng, thanh âm của Bạch nương tử đã vang lên trong nội tâm Tề Nhạc:

- Vương, ngài bảo trọng!

Lại một đạo quang ảnh từ trong cơ thể Tề Nhạc bay ra, bất quá lần này là màu trắng, thân thể Bạch nương tử khôi phục nguyên hình chỉ chậm hơn Thâm Hải Minh Xà có một bước liền xông ra ngoài, thanh âm bi thương lan tràn trong nước:

- Ngươi cam lòng để mình ta đơn độc sao?

*****

Sau một khắc, một đen một trắng, lưỡng đạo thân thể cực lớn trực tiếp nghênh đón Ngưu Ma Vương ở bên trên, cho dù bọn họ biết rõ kết cục của mình là gì, nhưng vào thời khắc này, bọn hắn lại không có nửa phần do dự.

Tề Nhạc chỉ cảm thấy trong đầu nổ vang, hắn tuyệt đối thật không ngờ. Trong lúc nguy cấp này, Thâm Hải Minh Xà và Bạch nương tử vậy lại động thân mà ra. Rét lạnh của Hàn Băng Đống Tuyền cũng không thể ngăn cản hai người bọn họ, tựa như lúc trước Bạch Hổ cứu Nguyệt Dạ vậy, lúc này bọn hắn đã thiêu đốt tánh mạng của mình, tăng tu vị năng lượng cả đời lên đến cực hạn, mà bọn hắn làm như vậy, chỉ là vì cho Tề Nhạc một cơ hội đào tẩu ah!

- Không --

Tề Nhạc ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên. Mắt thấy Bạch nương tử xông tới Thâm Hải Minh Xà, ánh mắt hắn đã trở nên một mảnh mơ hồ.

Thanh âm kiên định của Thâm Hải Minh Xà từ trong nước truyền đến:

- Tốt, vậy để vợ chồng chúng tôi đồng sanh cộng tử, Tề Nhạc đi mau, đừng để cho chúng tôi hi sinh vô ích, chúng tôi còn trông cậy vào anh báo thù ah!

Nước Hàn Băng Đống Tuyền đã biến thành màu tím, dưới tình huống kích phát ra sinh mệnh hỏa diễm của mình, Thâm Hải Minh Xà rốt cục phát huy ra thực lực cường đại lúc đầu khi Tề Nhạc nhìn thấy hắn, trong nước suối màu tím khổng lồ kia hỗn hợp vô số mũi tên ánh sáng màu trắng, tràn ngập sinh mệnh năng lượng tinh thần hi sinh, vào thời khắc này đã hoàn toàn bắn ra.

Tề Nhạc trước mắt một mảnh mơ hồ, khi hắn mới quen Thâm Hải Minh Xà, đối với đầu hung thú cường hãn này thủy chung đều tồn tại lòng đề phòng, thẳng đến sau này có Bạch nương tử, loại dè chừng và sợ hãi này mới hoàn toàn biến mất. Nhưng Tề Nhạc cũng chưa từng nghĩ qua, Thâm Hải Minh Xà vậy mà lại vì mình mà hi sinh tánh mạng.

Huyết dịch trong cơ thể sôi trao, nhưng Tề Nhạc biết rõ, vào thời khắc này mình không thể xúc động được. Bờ môi, đã bị hắn cắn ra máu tươi, cố nén ý niệm liều chết đánh cược một lần, để lại một chuỗi nước mắt thê mỹ trong Hàn Băng Đống Tuyền, thân thể lập tức chìm xuống, mang theo Hiên Viên kiếm đuổi theo tam nữ xuống phía dưới.

Hàn Băng Đống Tuyền không biết đã bình tĩnh bao nhiêu năm liền sôi trào, chỉ trong nháy mắt, mặt nước tăng vọt trăm mét, Đống Tuyền chi thủy hai màu tử và bạch lập tức bộc phát, bị ám lam sắc quang đủ để hủy diệt tất cả triệt để cắn nuốt.

Nương theo một tiếng gào thét không cam lòng của Ngưu Ma Vương, thân thể khổng lồ của Thâm Hải Minh Xà và Bạch nương tử liền lăng không dừng đó, nước trong toàn bộ Hàn Băng Đống Tuyền vào lúc đó bị quấy ra ù ù nổ mạnh.

Đừng nói là Thâm Hải Minh Xà, coi như là Thâm Hải Minh Long Vương, cũng xa xa không phải là đối thủ của Ngưu Ma Vương, kết cục căn bản không cần dự đoán, kết quả cũng chỉ có thể là cái kia thôi. Nhưng Thâm Hải Minh Xà dùng tánh mạng của hắn, bảo vệ tôn nghiêm của mình, cũng hoàn thành trách nhiệm của thuộc hạ. Tuy rằng, thực lực của hắn và Bạch nương tử xa xa không cách nào sánh với Ngưu Ma Vương nhưng dưới tình huống thiêu đốt tánh mạng, bọn hắn mạnh mẽ cản trở Ngưu Ma Vương trong vài giây đồng hồ ngắn ngủi, đồng thời, Thâm Hải Minh Xà cuối cùng bộc phát ra lôi năng lực cũng khiến vị Vương của Hung Thú cường đại này toàn thân tê liệt thoáng một phát, chỉ có thể trơ mắt nhìn bốn người Tề Nhạc rơi vào đáy hồ.

Sắc mặt Tề Nhạc rất khó nhìn, trước nay chưa có, hắn đương nhiên biết rõ chuyện gì xảy ra, nhưng sắc mặt tái nhợt cũng không ảnh hưởng động tác của hắn. Chìm vào đáy hồ, bốn người đầu tiên nhìn thấy là một khối ngọc thạch cực lớn đường kính vượt qua ba mét, ngọc thạch toàn thân màu trắng, nhưng lại lóe ra bích lục sắc quang mang nhàn nhạt, ở chung quanh ngọc thạch không ngừng phun ra nước suối nhiệt độ cực thấp, mà hào quang màu xanh biếc kia cũng chính là từ dưới ngọc thạch phát ra.

Bốn người cũng biết, cái này chính là hàn ngọc vạn năm theo như lời Tuyết Nữ rồi.

Một khối hàn ngọc lớn như vậy, dù là chỉ là một khối mảnh vụn, đến niên đại của Tề Nhạc cũng tuyệt đối là bảo vật giá trị liên thành, nhưng hắn lúc này, lại sớm đã không có bất luận tâm tình thưởng thức gì nữa, căn bản không có chút do dự, Hiên Viên kiếm bay qua trong tay trái, tay phải Kỳ Lân huyễn biến hóa ra một cây gậy thật dài, dưới Kỳ Lân Vân Lực rót vào, trực tiếp đâm vào bên cạnh hàn ngọc phía dưới.

- Ah --

Trong vòng phòng hộ năng lượng của mình hình thành, Tề Nhạc nổi giận gầm lên một tiếng, Vân Lực lập tức bắn ra, vậy mà tại trong chốc lát đã nạy khối hàn ngóc kia lên, một cột nước màu xanh biết đường kính tiếp cận ba mét phóng lên trời, lực trùng kích bành trướng kia vượt xa lúc trước có thể so sánh, Hiên Viên kiếm dựng thẳng lên, Tề Nhạc cứ thế ngăn cản cột nước phóng tới bốn người mình, không nói một lời, trực tiếp phát động năng lượng, mang theo tứ nữ hướng chui vào dưới suối.

Ngưu Ma Vương gấp nộ công tâm, lúc này cũng đã vọt xuống, những ảnh hưởng do Thâm Hải Minh Xà trước khi chết mang cho hắn đã hoàn toàn biến mất. Ngay khi hắn chuẩn bị trực tiếp phát động công kích về phía bốn người Tề Nhạc lại đột nhiên chứng kiến một cột nước màu xanh biếc lao tới phía mình, không khỏi lại càng hoảng sợ, tâm tình phẫn nộ lập tức tỉnh táo thêm vài phần, hắn cũng không có thần binh lợi khí như Hiên Viên kiếm, nhưng hắn lại có thực lực cường hãn của mình, hai tay hướng phía dưới chúi xuống, vậy mà cưỡng ép chặn lại cột nước vọt tới phía mình, nhưng thế đi xuống thực sự chậm lại thêm vài phần. Mà bốn người Tề Nhạc lúc này đã chui vào trong con suối rồi.

Chui vào con suối, lực trùng kích trong tưởng tượng của Tề Nhạc cũng không truyền đến, chỉ cảm năng lượng chung quanh thấy thân thể vừa trợt, thế vốn hạ thấp lập tức di động ngang, mà sau một khắc, không gian chung quanh đã hoàn toàn biến thành màu xanh biếc, cấp tốc hiện lên chung quanh vị trí hắn bố trí xuống lồng năng lượng.

Thân thể bốn người dưới sự bảo vệ của năng lượng Tề Nhạc bị một cổ dẫn dắt chi lực kéo cho di động ngang, ngay sau đó, lập tức đi vòng quanh về phía nghiêng phía dưới.

- Tề Nhạc, Minh Xà đại ca bọn hắn...

Trong mắt Văn Đình tràn đầy vẻ thê lương, những chuyện xảy ra lúc nãy nàng đều đã thấy được. Tuy rằng nàng cũng không biết kết cục thế nào, nhưng từ sắc mặt của Tề Nhạc là đã có thể nhìn ra kết cục của Minh Xà và Bạch nương tử rồi.

Tề Nhạc thở sâu, môi của hắn có chút run rẩy:

- Vì cứu chúng ta, họ đã hy sinh. Nhưng bọn hắn tuyệt đối sẽ không chết vô ích. Văn Đình, hiện giờ anh muốn nhờ em một chút. Tiến nhập vào con suối này sắp gặp phải gì chúng ta ai cũng không biết. Càng không biết nơi này có phải là nơi bảo tồn Côn Luân Kính không. Nếu như, đợi tí nữa chúng ta vẫn bị hắn đuổi theo, vậy em hãy mang theo Tuyết Nữ và Nguyệt Dạ cô nương nghĩ biện pháp đào tẩu, không cần phải lo cho anh nữa.

Thanh âm của hắn rất lạnh như băng, chém đinh chặt sắt. Không có một tia chỗ trống cứu vãn.

Nhìn ánh mắt lạnh như băng của Tề Nhạc, Văn Đình biết rõ, cái chết của Thâm Hải Minh Xà và Bạch nương tử đã ảnh hưởng rất lớn đến lòng Tề Nhạc.

*****

Vào lúc này, nàng có thể làm cũng chỉ có ủng hộ nam nhân của mình, yên lặng nhẹ gật đầu, Văn Đình không nói thêm gì, đồng thời nàng cũng giơ tay lên, ngăn cản Tuyết Nữ và Nguyệt Dạ đi an ủi Tề Nhạc, vào lúc này, Tề Nhạc cần chính là tỉnh táo lại.

Trong con suối của Hàn Băng Đống Tuyền đến cùng có gì, bọn hắn cũng không biết, nếu như không có sự xuất hiện của Ngưu Ma Vương, bọn hắn còn có thể dần tìm kiếm. Nhưng giờ vào lúc này đã không còn đường lui nữa, chỉ có thể không ngừng tiến lên, về phần có thể đạt được Côn Luân Kính hay không, có thể còn sống rời khỏi đây không, giờ chỉ có thể nghe theo mệnh trời thôi.

Mỉm cười, hào quang trong mắt Tề Nhạc trở nên nhu hòa một chút, nhìn Văn Đình thật sâu, kéo tay của nàng, choàng Kỳ Lân Ẩn lên vai nàng, đồng thời nắm thật chặt Hiên Viên kiếm trong tay, hắn không hổ là Vương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, gặp phải tuyệt cảnh thế này và kích thích lúc trước mà vẫn cưỡng ép áp chế nội tâm kích động của mình, rất nhanh khôi phục Vân Lực tiêu hao của mình.

Ngưu Ma Vương tiến vào con suối chậm hơn so với bọn Tề Nhạc trọn vẹn 10s, lực trùng kích của cột nước màu xanh biếc kia đã mang đến cho hắn phiền phức không nhỏ, cuối cùng vẫn là dựa vào thực lực cường đại của mình, dùng năng lượng ngưng tụ thành lưỡi dao sắc bén, chém cột nước ra mới có thể tiến vào trong con suối.

Hắn đối với thực lực của chính mình có lòng tin tuyệt đối, đừng nói là trong suối, cho dù là trong nham thạch nóng chảy hắn cũng sẽ không có chút cảm giác e ngại. Hào quang ám lam sắc tràn ngập chung quanh thân thể, ngưng tụ lên thực lực vô cùng cường đại của mình, sau đó đuổi theo bốn người Tề Nhạc. Lúc này, bọn họ đều không nhìn thấy nhau, cũng không biết cuối cùng mình đang ở nơi nào.

Hào quang màu xanh biếc khiến năm ngươi, kể cả Ngưu Ma Vương trong đó như cùng tiến nhập vào một thế giới của Phỉ Thúy vậy, ở chỗ này, năng lượng chấn động phi thường cường liệt, không thể nó đó là năng lượng gì, tựa như loại trước kia Tề Nhạc cảm giác được, năng lượng trong con suối biến hóa thật nhanh, mỗi một khắc đều đang thiên biến vạn hóa, không có chút quy luật dao động nào cả.

Vì có thể có thực lực cường đại khi đối mặt với Ngưu Ma Vương, Tề Nhạc dưới loại tình huống này vẫn cưỡng ép mở ra Kỳ Lân thăng vân đại pháp của mình, không chút nào giữ lại, không hề cố kỵ hấp thu lấy năng lượng thiên biến vạn hóa kia.

Năng lượng còn vượt qua tưởng tượng của hắn, những năng lượng này biến hóa thật sự quá nhanh, khiến cho hắn căn bản không kịp hoàn toàn tiêu hóa hấp thu, năng lượng dư thừa không ngừng va đập trong cơ thể Tề Nhạc, mang đến cho hắn rất nhiều thống khổ. Lúc này hành vi của hắn đã gần như điên cuồng, nếu như không phải Tự Nhiên Chi Nguyên triệt để cải tạo thân thể của hắn, chỉ sợ đồng thời khi hấp thu những năng lượng thiên biến vạn hóa này, thân thể của hắn đã sớm bị xé nát rồi. Nhưng cũng vì nương theo năng lượng của tự nhiên chi nguyên, Tề Nhạc cứ tiếp tục như thế, Vân Lực trong cơ thể cũng khôi phục lại như kỳ tích.

Đột nhiên, bốn người Tề Nhạc đồng thời cảm giác được toàn thân chợt nhẹ, áp lực vốn cực lớn trong khoảnh khắc biến mất, thậm chí ngay cả cảm giác rét lạnh cũng biến mất, thân thể bốn người đồng thời bị quăng vào trong một không gian thật lớn, một chùm huyết vụ từ trên người Tề Nhạc phát ra, cũng ngay trong nháy mắt này, nương theo tác dụng của Kỳ Lân thăng vân đại pháp, Vân Lực của hắn đã khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.

Bốn người ngưng thần, Tề Nhạc lôi kéo Văn Đình, Tuyết Nữ ôm lấy Nguyệt Dạ, trên không trung ổn định lại thân thể của mình, bọn hắn giật mình phát hiện, bản thân vậy mà thực sự đi đến một thế giới của Phỉ Thúy. Nơi này là một không gian hình tròn cự đại, chung quanh hoàn toàn do Phỉ Thúy bóng loáng tạo thành, góc cạnh trên Phỉ Thúy phản xạ ra lục sắc quang mang nhàn nhạt, khiến nơi này như biến thành một thế giới bích lục, hào quang vậy mà không chút nào ảm đạm, khiến chung quanh sáng rỏ.

Đồng thời, bọn hắn cũng cảm thấy một cổ năng lượng thiên biến vạn hóa không ngừng dao động ở đây, mặc dù không có nước, lại như sóng cả không ngừng tẩy trừ lấy thân thể của bọn hắn.

Không gian Phỉ Thúy hình tròn này phi thường rộng lớn, tựa hồ là một hình cầu bịt kín, mà trên những vách tường Phỉ Thúy kia, góc cạnh gập ghềnh không ngừng lóe ra bích lục hào quang, tại ở đỉnh và cuối, có một cái môn hộ đường kính chừng hai mét, hình tròn, năng lượng màu xanh biếc hình dáng đinh ốc không ngừng lóe ra.

Tới đây, bốn người đã đầu óc choáng váng rồi, Tề Nhạc biết rõ, trong hai cái môn hộ hình tròn này, nhất định có một cái là cửa vào, mà cái khác, chính là cái lúc bọn họ đến, hiện giờ, hắn cơ hồ có thể khẳng định, nơi này chính là nơi cấm chế Côn Luân Kính. Năng lượng thiên biến vạn hóa kia chỉ sợ là do Côn Luân Kính mang lại.

Hắn sở dĩ có thể khẳng định, chủ yếu là vì Hiên Viên kiếm, vừa rồi khi mới đi vào thế giới này, hắn cũng cảm giác được chuôi kiếm Hiên Viên trong tay mình nóng lên, một loại cảm giác kỳ dị truyền vào trong nội tâm, đó như cảm giác chân với tay, Hiên Viên kiếm tựa hồ đang chờ đón cái gì đó, lại tựa hồ đang tìm kiếm gì đó, Tề Nhạc biết rõ, lựa chọn của mình cũng không sai, nơi này thật sự chôn dấu Côn Luân Kính ah!

Nhưng hiện giờ đến tột cùng nên vào cánh cửa nào?

Suy nghĩ của Tề Nhạc cũng không duy trì quá lâu đã hoàn toàn bị phá hủy, bởi vì, thân ảnh ám lam sắc kia theo sát bọn hắn cũng tiến nhập vào Phỉ Thúy thế giới mê ly nào rồi.

Trong nháy mắt Ngưu Ma Vương từ cửa bên trên lao ra đã tương đương với nói cho Tề Nhạc đường ra chính thức ở nơi nào, hắn cơ hồ không có chút gì do dự hét lớn một tiếng:

- Phía dưới, đi mau.

Chính mình lại tay cầm Hiên Viên kiếm xông tới.

Mục đích của Tề Nhạc rất rõ ràng, chính là muốn lợi dụng Ngưu Ma Vương vừa tiến vào Phỉ Thúy thế giới, còn chưa vững chân đã cho hắn trở tay không kịp, nhưng Ngưu Ma Vương thật sự quá cường đại.

Khi vừa mới nhảy vào Phỉ Thúy thế giới này, thân hình Ngưu Ma Vương quả thật có chút bối rối, nhưng cũng không bị hất tung ở trên không trung như bốn người Tề Nhạc, chỉ trong nháy mắt, khi Tề Nhạc xông lên thì thân hình của hắn cũng đã hoàn toàn ổn định lại. Mắt thấy Tề Nhạc rõ ràng vọt tới phía mình, tay phải vô ý thức chém ra, trực tiếp chụp về phía Tề Nhạc.

Vân Lực rót vào khiến Hiên Viên kiếm tỏa sáng hào quang, nương theo kinh nghiệm lúc trước chiến đấu với Hoàng Đế, Tề Nhạc vừa phát hiện thân hình Ngưu Ma Vương ổn định, lập tức thân hình biến hóa ba lượt trên không trung, Hiên Viên kiếm từ một góc độ xảo trá trực tiếp bổ về phía cổ Ngưu Ma Vương.

Chưởng lực Ngưu Ma Vương đánh ra tuy rằng cường hãn, nhưng Hiên Viên kiếm dù sao cũng là thần khí bài danh thứ hai ah! Xoẹt một tiếng, như là xé lụa, ám lam sắc năng lượng hắn phát ra lại bị Hiên Viên kiếm một phân thành hai, kiếm quang ánh vàng rực rỡ kia dưới Tề Nhạc toàn lực thúc dục vẫn như trước bổ về phía cổ Ngưu Ma Vương.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-360)