Vay nóng Tima

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 184

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 184: Kỳ Lân cùng Athena đính hôn
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Tiếng khóc thút thít nỉ non của Vũ Mâu cũng không tiếp tục thời gian quá dài, khi tiếng khóc của nàng dần dần ngừng lại, vẫn tiếp tục ôm lấy Tề Nhạc. Mà Tề Nhạc được một tuyệt sắc mỹ nữ ôm lấy, điều kỳ lạ là trong lòng hắn không có bất kỳ ý niệm xấu xa mà chỉ có sự thương tiếc vô cùng.

- Hiện tại, anh nên tin tưởng anh là nam nhân người thứ nhất đụng vào thân thể em. Anh chẳng những là người thứ nhất, cũng là người cuối cùng. Từ khi em được sinh ra cũng chưa có nam nhân có thể tiếp xúc thân thể của em, trước mười tám tuổi, thần lực của Nữ Thần Athena thủy chung thủ hộ lấy em, chỉ cần là nam nhân muốn đụng chạm em đều bị thần lực gây thương tích. Mãi cho tới năm nay, em hoàn toàn thức tỉnh lĩnh ngộ thần cách đã có thực lực chính thức bảo hộ của mình thì thần lực đó mới từ từ biến mất. Nếu như không phải hôm nay anh nhờ Hiên Viên Kiếm dưới tình huống em chủ quan đã phá vỡ phòng ngự thần lực của em thì anh cũng không thể tiếp xúc đến thân thể của em.

- Anh tin tưởng, anh đương nhiên tin tưởng em. Khóc lên có thoải mái một ít rồi hay không?

Tề Nhạc nhẹ giọng an ủi, bàn tay ấm áp chậm rãi vuốt ve phần lưng của nàng.

- Tề Nhạc, nguyên lai cảm giác được bảo vệ mỹ diệu là như thế, cám ơn anh.

Vũ Mâu có chút nỉ non nói.

Tề Nhạc mỉm cười.

- Anh không phải là chồng của em sao? Chỉ cần em nguyện ý, anh vĩnh viễn sẽ bảo vệ em.

Chậm rãi ngẩng đầu, Tề Nhạc lấy tay nhẹ nhàng lau ngấn lệ trên mặt nàng:

- Đừng khóc nữa, hết thảy đều đã qua. Cha mẹ em vì em mà hi sinh đối với nhân dân Hy Lạp mà nói tuyệt đối là đáng giá đấy. Anh nghĩ, linh hồn hai người trên trời cũng sẽ không oán hận nữ nhi của mình, không phải sao? Em trở thành Nữ Thần Athena, em chỉ có làm rất tốt, mới là phương pháp hồi báo tốt nhất với họ.

Nhẹ nhàng gật nhẹ đầu, cảm xúc của Vũ Mâu rõ ràng bình tĩnh trở lại:

- Chúng ta nên đi ra rồi. Không thể để cho mấy người họ phải đợi quá lâu.

Tề Nhạc khẽ cười một tiếng, nói:

- Đúng vậy a! Nếu không Tinh Tọa Thủ Hộ Giả của em sẽ tưởng rằng anh làm thịt em rồi.

Vũ Mâu trừng mắt liếc hắn một cái, nói:

- Anh còn không làm gì em sao? Còn không buông tay.

- Cảm giác khi ôm em thư thái như vậy, anh tại sao phải buông tay? Huống chi, em không phải cũng hiểu được rất mỹ diệu sao?

Tề Nhạc xấu xa nhìn Vũ Mâu.

Vũ Mâu nhẹ nhàng thoáng giãy dụa từ trong lòng ngực của hắn trốn thoát:

- Tề Nhạc, em hy vọng một mặt chân thật của em chỉ có một mình anh được chứng kiến, được chứ?

Sắc mặt của nàng rất bình tĩnh, nhưng trong giọng nói lại có vài phần ý tứ hàm xúc cầu khẩn.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Anh hiểu mà, trước mặt người khác em vẫn như cũ là Nữ Thần Athena, chỉ khi chúng ta một mình cùng một chỗ, em mới là vợ của anh.

- Cảm ơn anh!

Vũ Mâu phảng phất nhẹ nhàng thở ra một hơi, trong ánh mắt nhìn Tề Nhạc lại nhiều hơn một phần cảm kích.

- Giữa vợ chồng còn cần nói hai từ cám ơn sao? Bất quá, em định lúc nào mới cho anh một danh phận?

Hiện tại bộ dạng của Tề Nhạc tựa như oán phụ lập tức chọc cho Vũ Mâu nín khóc mỉm cười.

- Đáng ghét, khó nghe muốn chết, cái gì gọi là cho anh một danh phận? Đi thôi, chúng ta đi ra ngoài trước rồi mới nói.

Không hổ là người thừa kế của Nữ Thần Athena, chỉ sau một lát, Vũ Mâu không chỉ khôi phục thực lực, mà ngay cả dấu vết vừa rồi đã khóc cũng đã biến mất.

Khi Tề Nhạc cùng Vũ Mâu vai sóng vai đi ra thần miếu Pathenon, bốn gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả bên ngoài nghiêm nghị đi tới. Vừa thấy hai người đi ra, Il Eliasvội vàng chạy ra đón chào, cảnh giác nhìn Tề Nhạc rồi hướng Vũ Mâu nói:

- Tiểu thư...

Vũ Mâu khoát khoát tay, nói:

- Đi thôi, Tề tiên sinh đường xa mà đến cũng mệt mỏi rồi, đến khách sạn đi thôi.

Il Elias nghi hoặc hung hăng nhìn Tề Nhạc một cái, lúc này mới gọi điện thoại gọi xe tới.

Một lần nữa lên xe, Tề Nhạc lên chiếc Rolls-Royce cùng Vũ Mâu, vừa lên xe, hắn lặng lẽ tại chỗ ngồi cầm bàn tay nhỏ bé của Vũ Mâu. Vũ Mâu nhẹ nhàng vung ra nhưng Tề Nhạc lại nắm thật chặt, nàng có chút bất đắc dĩ lại có chút ít ngượng ngùng nhìn hắn một cái, cũng tùy ý hắn nắm.

Thoải mái, dùng cái chữ này để hình dung tâm tình bây giờ của Tề Nhạc thì thỏa đáng, tuyệt đối thoải mái ah! Nữ Thần Athena làm vợ của mình, đó là loại cảm giác gì?

Trong lòng của Tề Nhạc tràn đầy cảm giác sảng khoái, nhẹ nhàng xoa nắn bàn tay nhỏ bé nhu nhược không có xương của Vũ Mâu, thỉnh thoảng nhìn kiều nhan hoàn mỹ của nàng, trong lòng cảm thấy thỏa mãn vô cùng.

- Em định chừng nào thì bắt đầu?

Tề Nhạc truyền âm hỏi.

Vũ Mâu nghĩ một hồi, nói:

- Việc này không nên chậm trễ. Có anh đang ở đây, buổi tối hôm nay chúng ta bắt đầu a. Em nghĩ khi đó anh cũng có thể khôi phục đại bộ phận thực lực. Huống chi, cho dù có người muốn tạo ra bất lợi với em, cũng cần phải thời gian để chuẩn bị.

Tề Nhạc cười một tiếng, nói:

- Nói như vậy, từ buổi tối hôm nay bắt đầu. Anh dù một tấc cũng không rời, bảo vệ chặt chẽ lấy em phải không, nữ thần của anh?

Khuôn mặt của Vũ Mâu đỏ lên:

- Anh có thể đừng nói những từ ngữ mập mờ như vậy không? Nghe thật là quái dị.

Tề Nhạc ủy khuất mà nói:

- Anh nói lời nói thật ah! Đã phải bảo vệ em, tự nhiên cũng không rời rồi. Nếu không, vạn nhất em gặp phải nguy hiểm gì, anh biết làm sao bây giờ.

Vũ Mâu nhìn bộ dáng của hắn nhịn không được buột miệng cười, nói:

- Thực không có biện pháp với anh, em hiện tại càng ngày càng tin tưởng đối với đánh giá về anh của chính mình. Anh chính là một tên côn đồ, một kẻ lưu manh.

Tề Nhạc cười hắc hắc nói:

- Tự anh cũng đã nói như vậy, ai bảo em không tin đây? Vũ Mâu, em cùng thần khí dung hợp phải cần bao nhiêu thời gian? Anh chỉ sợ không thể ở lại Athen quá lâu.

Vũ Mâu nghĩ một hồi, nói:

- Nếu như hết thảy thuận lợi, đại khái cần chừng một tháng a. Cũng có thể sẽ ngắn một chút. Dù sao, em hiện tại cùng thần cách dung hợp đã có trình độ 60%, Quyền Trượng Chiến Thắng cũng trên cơ bản đã đồng ý em. Chỉ là còn kém một bước cuối cùng thôi. Em lần này mạo hiểm dùng thần lực của mình cùng thần khí dung hợp, chính là muốn phá tan một bước cuối cùng. Sau đó lại đạt được thắng lợi Thần Giáp Chiến Thắng tín nhiệm, nói như vậy, em có thể đồng thời có được Tam đại thần khí Athena, trên phương diện thực lực có được đề cao rất lớn. Như vậy đủ rồi. Sau này lại tiếp tục tu luyện, không cần thời gian quá dài là có thể đạt tới thực lực đỉnh phong của Nữ Thần Athena.

Tề Nhạc nghi ngờ nói:

- Khi đó em chính là Nữ Thần chính thức sao?

Vũ Mâu lắc đầu nói:

- Làm sao có thể. Cho dù là như vậy, em cũng chỉ là phân thân của Athena Nữ Thần ở nhân gian mà thôi. Kỳ thật, chính em cũng không biết thực lực chân chính của Nữ Thần Athena cường đại đến cỡ nào. Có lẽ, chờ em hoàn toàn cùng thần cách dung hợp sẽ biết được.

*****

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Nếu như chỉ là một tháng thì có lẽ không có vấn đề gì. Vừa rồi tại thần miếu Pathenon, em nói Tinh Tọa Thủ Hộ Giả cũng không phải là bền chắc như thép, đến tột cùng ai là người phản bội em, có thể tạo thành uy hiếp với em, bây giờ phải nói cho anh biết để anh còn chuẩn bị.

Vũ Mâu nghĩ một hồi rồi nói:

- Thực xin lỗi, hiện tại em vẫn không thể nói cho anh biết. Bởi vì em cũng không có nắm chắc.

Tề Nhạc sửng sốt một chút, nói:

- Vậy thì sao em phải hoài nghi? Chẳng lẽ có nguyên nhân khó nói gì?

Vũ Mâu than nhẹ một tiếng, nói:

- Đương nhiên là có nguyên nhân. Nhưng mà, Tinh Tọa Thủ Hộ Giả là một quần thể rất độc lập, sứ mạng của bọn hắn nguyên bản là bảo vệ em. Nhưng mà, em lại không thể chính thức khống chế họ, giống như anh không thể khống chế các Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Có lẽ, rất nhanh chúng ta sẽ biết được, lần này em sở dĩ quyết định mạo hiểm, một là vì quyết tâm kiên định hợp tác cùng Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần các anh, mặt khác là muốn lôi vấn đề bên trong Tinh Tọa Thủ Hộ Giả ra.

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Anh hiểu. Vậy được rồi, chúng ta chờ xem trong Tinh Tọa Thủ Hộ Giả xem các em, đến tột cùng là ai mà to gan như vậy. Nhưng bất luận là ai, anh quyết không cho phép hắn xúc phạm tới Nữ Thần của anh.

Vũ Mâu mỉm cười, nói:

- Trong lòng anh thực sự coi em là nữ thần sao?

Tề Nhạc cũng mỉm cười nói:

- Em đoán thử xem?

Xe đi rất nhanh, đoàn xe của Vũ Mâu tại Hy Lạp hiển nhiên là có đặc quyền, một đường thông suốt. Hai mươi phút sau, cả đám người đã tới quán rượu sang trọng nhất và lớn nhất Hy Lạp trước cửa khách sạn Athen.

Người gác cửa mở cửa xe ra, bốn gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả đã đi xuống cùng Tề Nhạc và Vũ Mâu đi vào trong quán rượu.

Vũ Mâu mỉm cười, nói:

- Tề tiên sinh, hôm nay mời anh nhấm nháp mỹ thực của Hy Lạp chúng tôi. Tuy rằng có chênh lệch không nhỏ với văn hóa ẩm thực của nước cộng hòa Viêm Hoàng nhưng cũng coi như có điểm đặc sắc.

Tề Nhạc cười nói:

- Được. Tôi đối với mỹ thực luôn có hứng thú, hôm nay đúng dịp sẽ thử xem.

(Vì Tề Nhạc chưa có được danh phận nên tùy vào thời điểm thì xưng hô giữa hai người sẽ có sự thay đổi)

Sáu người đi tới tầng hai khách sạn, khách sạn cao tới một trăm ba mươi mốt tầng là một trong những kiến trúc cao nhất Athen. Dưới sự hướng dẫn của bồi bàn đám người đi vào bên trong đại sảnh nhà ăn tầng ba. Mới vừa vào đại sảnh Tề Nhạc đã xuất hiện một cảm giác kinh ngạc, bởi vì ở đại sảnh có mười cái bàn khổng lồ, trong đó đã ngồi không ít người, chỉ có chủ bàn là còn trống.

Không đợi Tề Nhạc đặt câu hỏi, Vũ Mâu đã giới thiệu:

- Đây là yến hội cử hành để hoan nghênh anh cùng Minh Minh tiểu thư. Người được tham gia đều là chính khách và nhân vật nổi tiếng của Athen.

Tề Nhạc nhíu nhíu mày, nói:

- Tôi hi vọng cùng cô đi ăn quà vặt trên đường chứ không muốn phải tham gia loại yến hội này.

Vũ Mâu có chút bất đắc dĩ nói:

- Tôi cũng không có biện pháp. Nếu như chỉ một mình anh tới thì không sao, nhưng mà anh đừng quên lần này các anh đến Hy Lạp, nhân vật chính không phải là anh, mà là Minh Minh tiểu thư. Từ ý nào đó mà nói, nàng là đại biểu cho nước cộng hòa Viêm Hoàng.

Nghe Vũ Mâu nói xong, trong lòng Tề Nhạc không khỏi rùng mình, đúng a! Lần này nhân vật chính thức hẳn là Minh Minh mới đúng. Vừa rồi Vũ Mâu nói muốn làm vợ của mình, nàng có thể đem chuyện này nói cho Minh Minh hay không? Nếu như đáp án dĩ nhiên là có thì không phải là nàng đã cố ý tạo ra mâu thuẫn giữa mình và Minh Minh, cho Lâm Nhất Phàm một cơ hội sao?

Nghĩ tới đây, ánh mắt Tề Nhạc nhìn Vũ Mâu lập tức biến đổi, nhưng hắn cũng không nói thêm gì, được bốn gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả dẫn đường, hai người đi tới bàn tròn xa hoa tốt nhất trong sảnh phân biệt ngồi ở trên dưới.

Tề Nhạc truyền âm hỏi Vũ Mâu:

- Anh quên không có hỏi qua em, em mặc dù là người thừa kế của Nữ Thần Athena. Nhưng mà bí mật như vậy có lẽ chỉ có một số nhỏ người biết. Như vậy, thân phận bên ngoài (vỏ bọc) là cái gì?

Vũ Mâu cười cười thần bí, truyền âm nói:

- Anh đoán đi?

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Có lẽ không phải là nhân viên quan trọng của quốc gia a.

Vũ Mâu lắc đầu, nói:

- Không phải, tôi công khai thân phận tại Athen là chủ tịch của công ty vận tải đường thủy Athen.

- Hả? Em nói cái gì?

Nghe xong lời của nàng Tề Nhạc không khỏi chấn động, cho dù hắn đối với buôn bán không biết nhiều nhưng cũng nghe nói tới công ty vận tải đường thủy Athen. Với tư cách là công ty vận tải đường thủy lớn nhất Hy Lạp, công ty vận tải đường thủy Athen luôn luôn là người dẫn đầu của cái nghề này tại Hy Lạp. Mà thứ nổi tiếng nhất Hy Lạp trên thế giới là vận tải đường thủy rồi. Đã từng đã xuất hiện nhiều vị Thuyền Vương là nhân tài kiệt xuất có địa vị trên thế giới. Nếu như nói thế giới muốn biết được Hy Lạp có cái gì nổi tiếng thì ngoài Thần Thoại Hy Lạp ra sợ rằng chỉ có vận tải đường thủy.

Mà với tư cách là chủ tịch của công ty vận tải đường thủy lớn nhất Hy Lạp, như vậy tài sản của Vũ Mâu sợ rằng đứng nhất nhì Hy Lạp rồi.

- Không nghĩ tới em còn là thương nhân phải không?

Vũ Mâu mỉm cười, bất động thanh sắc nói.

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Đương nhiên không nghĩ tới. Đường đường là người thừa kế của Nữ Thần Athena lại nhiễm hơi tiền a.

Vũ Mâu hừ nhẹ một tiếng, nói:

- Anh không thể nói dễ nghe một chút được sao? Cái gì gọi là hơi tiền, anh đúng là lưu manh. Kỳ thật đó chỉ là cái vỏ bọc che dấu thân phận tốt nhất, chức danh chủ tịch của em cũng chỉ là trên danh nghĩa mà thôi. Công ty vận tải đường thủy Athen là thuộc về chính phủ Hy Lạp. Tôi cũng không tham dự trong đó, cũng ít khi hoạt động xã giao. Số ít cao tầng cũng biết thân phận chân thật của tôi, vì thế cũng sẽ không có người nào sinh ra hoài nghi.

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Thân phận đó đủ đường hoàng rồi. Một nữ nhân mười chín tuổi làm chủ tịch, không ngờ như thế mà chính phủ Hy Lạp cũng nghĩ ra.

Đúng lúc này, lại một đoàn người từ bên ngoài đi vào yến hội sảnh, lúc trước Vũ Mâu cùng Tề Nhạc đến không quá nhiều người chú ý thì đoàn người này vừa vào cửa thì đã trở thành tiêu điểm của toàn trường. Hơn hai mươi bảo vệ vây quanh, Lâm Nhất Phàm một thân âu phục màu trắng nhìn bề ngoài vô cùng anh tuấn, Minh Minh đi ở bên cạnh hắn, hôm nay nàng mặc một cái váy màu xanh da trời, tuy rằng dung quang kém Vũ Mâu nửa phần, nhưng vẫn là một trong những mỹ nữ tuyệt sắc cực phẩm. Nhất là trên mặt Minh Minh lúc nào cũng biểu lộ vẻ không màng danh lợi, trong lúc vô hình khí tức cao quý tản mát ra đều làm cho người Hy Lạp ở đây dùng ánh mắt hâm mộ quan sát.

Lâm Nhất Phàm làm một cái thủ hiệu mời dẫn Minh Minh tới vị trí chủ. Hắn ưu nhã kéo cái ghế chủ vị cho Minh Minh, tặng vị trí trọng yếu nhất cho nàng, còn mình thì ngồi bên cạnh.

*****

Minh Minh cũng không chú ý tới vị trí của mình, khi nàng nhìn thấy Tề Nhạc đã sớm quẳng Lâm Nhất Phàm lên chín tầng mây. Thấy Tề Nhạc, lại nhìn Vũ Mâu bên người hắn, bờ môi nàng khẽ nhúc nhích truyền âm nói:

- Tề Nhạc, anh vẫn khỏe chứ?

Tề Nhạc mỉm cười, thông qua tâm linh tương thông cùng Minh Minh nói cho nàng biết:

- Anh vẫn khỏe, mới đi thăm thần miếu Pathenon một chút, em thì sao? Đã đi những nơi nào rồi?

Không đợi Minh Minh trả lời, Lâm Nhất Phàm đã ngồi xuống mỉm cười nói với Tề Nhạc:

- Tề tiên sinh, không nghĩ tới chúng ta nhanh như vậy lại gặp mặt. Không biết ngài đối với Hy Lạp có tượng như thế nào?

Tề Nhạc mỉm cười, đáp:

- Ấn tượng rất không tồi ah! Hy Lạp là một đất nước rất mỹ lệ, đồng thời cũng có được lịch sử văn hóa lâu đời. Tôi nghĩ chuyến đi tới Hy Lạp của chúng tôi lần này vô cùng tuyệt vời.

Lâm Nhất Phàm cười nhạt một tiếng, phẩy tay, hướng bồi bàn bên cạnh gật đầu. Lập tức tiếng nhạc nhẹ trong sân ngừng lại, các nhân vật nổi tiếng xã hội Athen đang trò chuyện với nhau đều tĩnh lặng.

Lâm Nhất Phàm chậm rãi đứng lên, ưu nhã hành lễ với mọi người nơi này rồi mỉm cười lên tiếng:

- Hôm nay rất vinh hạnh có thể mời đến nhiều khách quý tới đây. Thực tế làm tôi hưng phấn là vị hôn thê của tôi từ nước cộng hòa Viêm Hoàng xa xôi đi tới Athen. Hãy dùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt để hoan nghênh vị tiểu thư xinh đẹp này.

Vừa nói, hắn vừa dẫn đầu vỗ tay.

Lâm Nhất Phàm với tư cách là con trai của tổng thống Hy Lạp, bản thân vừa có thiên phú cực cao, mới hai mươi mấy tuổi liền tiến vào chính đàn Hy Lạp, tuyệt đối là ngôi sao của ngày mai. Huống chi hôm nay tổng thống Hy Lạp tự mình đã thông báo, đề nghị của hắn lập tức được mọi người hưởng ứng nồng nhiệt.

Tề Nhạc cùng Minh Minh tự nhiên nghe không hiểu ngôn ngữ Hy Lạp, bất quá bên người Tề Nhạc còn có Vũ Mâu, trải qua Vũ Mâu phiên dịch, sắc mặt của hắn lập tức chìm xuống. Người này không ngờ trước mặt mọi người nói Minh Minh là vị hôn thê của hắn, rõ ràng không có đem mình để vào mắt ah! Bất quá, hắn cũng không phát tác, dù sao thì như Vũ Mâu đã nói. Minh Minh là đại biểu chính thức của nước cộng hòa Viêm Hoàng. Vì quan hệ của hai nước, hắn chỉ đành tạm thời ẩn nhẫn.

Minh Minh có chút mờ mịt nghe Lâm Nhất Phàm nói tiếng Hy Lạp, đột nhiên tiếng vỗ tay vang lên làm nàng lại càng hoảng sợ. Khi nàng chứng kiến Lâm Nhất Phàm làm thủ thế mới hiểu tiếng vỗ tay là bởi vì chính mình.

Lâm Nhất Phàm mỉm cười, nói:

- Minh Minh tiểu thư, cô không nói với chúng tôi vài lời sao?

Minh Minh nhìn hắn một cái, chậm rãi đứng lên, tuy rằng nàng mặt ngoài nhìn rất thong dong, nhưng thông qua tâm linh tương thông, Tề Nhạc lại có thể cảm giác được trong lòng Minh Minh khá khẩn trương.

- Hy Lạp là một quốc gia xinh đẹp, tôi rất hân hạnh khi được đến nơi đây làm khách. Không nghĩ tới hôm nay sẽ có nhiều người tới tham gia yến hội, thật là làm tôi có chút ngoài ý muốn. Tới Hy Lạp, tôi đã mang đến thành ý của nước cộng hòa Viêm Hoàng chúng tôi đối với Hy Lạp hy vọng hai nước có thể vĩnh viễn trở thành bạn bè quốc tế, cám ơn.

Minh Minh dù sao xuất thân từ quân nhân thế gia, có người cha đường đường là thượng tướng, tuy rằng trong lòng có chút khẩn trương, nhưng nàng ứng đối coi như thỏa đáng.

(Text bên nguồn bị mất một đoạn.. )

Nghe hắn nói xong, sắc mặt Tề Nhạc hơi đổi, tiểu tử này đang thị uy với mình sao? Có tiền thì rất giỏi sao? Rượu đỏ mấy trăm năm thì có gì đặc biệt hơn người. Trong lòng mặc dù có chút không cam lòng, nhưng trên mặt Tề Nhạc vẫn không biểu hiện ra ngoài. Hắn mỉm cười nói:

- Đã như vầy, quên đi, khách theo chủ. Lâm tiên sinh đã không nỡ, tôi cũng không có ý tứ uống nữa.

Minh Minh nhìn Lâm Nhất Phàm, quang mang trong mắt rõ ràng trở nên lạnh lẽo. Trên bàn này trừ họ ra thì còn bốn người chính là bốn gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả, trước mặt nhiều người như vậy, Lâm Nhất Phàm không cho Tề Nhạc mặt mũi, hiển nhiên là muốn hạ uy phong của nam nhân mình.

Mỉm cười, Minh Minh chậm rãi đứng lên, hướng Lâm Nhất Phàm cười nói:

- Lâm tiên sinh, nói như vậy anh muốn đem chai rượu đỏ này tặng cho tôi đúng không?

Lâm Nhất Phàm sửng sốt một chút. Nhìn kiều nhan của Minh Minh, trong lòng của hắn không khỏi run nhè nhẹ vài phần. Tuy rằng hôn sự với Minh Minh là chuyện chính trị, nhưng đối với mỹ nữ chỉ kém Vũ Mâu một chút này, hắn vẫn động tâm không thôi.

Lâm Nhất Phàm vô ý thức mà gật nhẹ đầu, nói:

- Đương nhiên. Tôi đem nó mang đến, vốn là đưa cho Minh Minh tiểu thư, coi như là lễ gặp mặt lần này Minh Minh tiểu thư đi tới Athen.

Minh Minh mỉm cười nói:

- Vậy cám ơn anh rồi, Lâm tiên sinh.

Vừa nói, nàng bất động thanh sắc từ trong tay Lâm Nhất Phàm nhận lấy chai rượu đỏ.

Lâm Nhất Phàm lúc này tự nhiên không thể hỏi Minh Minh vì sao cô không uống, chỉ có thể trơ mắt nhìn Minh Minh lấy rượu đỏ. Hắn ưu nhã cười nói:

- Tuy rằng Minh Minh tiểu thư không uống rượu, nhưng chai rượu vẫn còn có chút giá trị sưu tầm. Hoặc là tặng cho Cơ thượng tướng cha của Minh Minh tiểu thư cũng không tệ đấy. Tôi nghĩ, Cơ bá phụ nhất định sẽ rất thích nó.

Minh Minh lắc đầu, nói:

- Không, nếu là rượu thì phải lấy ra uống. Cất giữ thì có ý nghĩa gì? Hiện tại chai rượu đã thuộc về tôi, như vậy để cho tôi tới quyết định vận mệnh của nó a. Anh nói có phải không Lâm tiên sinh?

Lâm Nhất Phàm tuy rằng cảm thấy không ổn, nhưng đúng lúc này hắn cũng chỉ có thể kiên trì, gật nhẹ đầu, nói:

- Đương nhiên!

Minh Minh không cần đồ mở nắp chai rượu, tay phải nàng vẽ một vòng trên nắp bình, nút đậy lặng yên không một tiếng động bị nàng lấy ra. Từ chỗ ngồi của mình Minh Minh đi ra chậm rãi tới bên cạnh Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Tôi mời Tề tiên sinh uống chai rượu đỏ khó tìm này, nó là hảo tửu a.

Màu sắc của rượu như hoa hồng phiêu nhiên tiến vào ly thủy tinh của Tề Nhạc, rất nhanh nửa chén rượu đỏ đã xuất hiện. Minh Minh không chỉ rót rượu cho Tề Nhạc còn thuận thế đem bình rượu lưu tại bên cạnh hắn, sau đó mới trở lại vị trí của mình ngồi xuống.

Sắc mặt Lâm Nhất Phàm trở nên rất khó nhìn, ngay cả sắc mặt bốn gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả cũng đều rất khó coi. Đám người nói chuyện với nhau với thanh âm không lớn nhưng Minh Minh ngồi ở chủ vị, nàng đứng lên tự nhiên là hấp dẫn sự chú ý của quan khách nơi này, lại còn tự mình đem rượu đỏ rót cho Tề Nhạc khiến cho khách quý toàn trường vang lên thanh âm nghị luận.

Minh Minh dùng hành động của mình đã chứng minh tình cảm của chính mình cùng Tề Nhạc không phải Lâm Nhất Phàm có thể dao động.

Dù cho Tề Nhạc là một côn đồ, lúc này cũng trở nên phi thường ưu nhã, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý không cách nào khắc chế, trong ánh mắt nhìn Lâm Nhất Phàm tràn đầy vẻ đùa giỡn hành hạ. Đại sảnh nguyên bản ầm ĩ đột nhiên yên tĩnh trở lại, mục quang của tất cả mọi người đều một mực theo sau Minh Minh từ lúc nàng rót rượu cho Tề Nhạc đến lúc nàng đem bình rượu đặt ở bên cạnh hắn rồi mới trở lại chỗ ngồi của mình.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-360)