Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 185

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 185: Ách! Athena là vị hôn thê của tôi?
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Động tác của Minh Minh đều phi thường tự nhiên, phảng phất đây là chuyện nên làm.

Từ đầu đến cuối, nàng đều không có nhìn Lâm Nhất Phàm lấy một lần, ánh mắt dịu dàng thủy chung chỉ chăm chú nhìn Tề Nhạc.

Sắc mặt Lâm Nhất Phàm vốn là tái nhợt, rất nhanh lại biến thành đỏ lên, Tề Nhạc có thể cảm giác được rõ ràng khí tức của hắn cực không ổn định, nhưng mà có thể trách ai đây? Ai có thể nói rõ hôn nhân chính trị đây? Tề Nhạc đối với hắn cũng không có một tia đồng tình.

Bất quá, Lâm Nhất Phàm dù sao cũng là nhi tử của tổng thống Hy Lạp, hắn vẫn nhịn xuống, một lần nữa trở lại vị trí của mình, sắc mặt âm trầm dần dần khôi phục lại bình thường.

Vũ Mâu cầm lấy ly rượu trước mặt nhìn Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Có thể cho tôi nhấm nháp tửu nhưỡng gần năm trăm năm không?

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Đương nhiên có thể, tôi không keo kiệt giống như người nào đó.

Vừa nói, hắn cũng rót cho Vũ Mâu nửa ly rượu đỏ như hoa hồng.

Vũ Mâu bưng chén rượu của mình đứng lên, bất luận là dung nhan tuyệt sắc hay là thân phận của nàng đều lập tức làm cho nàng trở thành tiêu điểm của toàn trường.

- Thật cao hứng hôm nay có thể ở chỗ này nhìn thấy nhiều bằng hữu như vậy, tôi có một chuyện muốn tuyên bố.

Thanh âm của Vũ Mâu rất bình tĩnh, nhưng lúc ánh mắt của nàng đảo qua toàn trường, mỗi người đều phảng phất cảm giác được nàng đang nhìn chăm chú chính mình.

Thần quang nhàn nhạt trong mắt nàng làm cho người khác không thể nhìn chăm chú.

Lâm Nhất Phàm nhẹ nhàng thở ra, hắn suy đoán, Vũ Mâu đột nhiên mở miệng hiển nhiên là vì thay hắn che lấp xấu hổ.

Cặp tử nhãn thâm thúy của Vũ Mâu nhìn chung quanh toàn trường, đem lực chú ý của mọi người đặt lên người mình rồi mới mỉm cười. Trên gương mặt xinh đẹp mang theo vài phần đỏ ửng nhàn nhạt, dùng ngôn ngữ Hy Hạp, nàng chậm rãi nói:

- Trải qua cẩn thận cân nhắc, tôi quyết định vào hôm nay, mời chư vị bằng hữu đang ngồi nơi này chứng kiến cho tôi. Tôi chính thức tuyên bố đính hôn cùng Tề tiên sinh đến từ nước cộng hòa Viêm Hoàng.

Oanh --

Toàn trường trở nên xôn xao.

Oanh -- toàn trường trở nên xôn xao.

Lâm Nhất Phàm vừa cầm ly rượu lên thì đã rơi xuống mặt bàn rồi lăn xuống đất, rượu trong ly bắn vào âu phục trắng tinh mà hắn lại hồn nhiên chưa phát giác ra.

Bốn gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả đồng thời đứng lên:

- Tiểu thư -

Ánh mắt lăng lệ ác liệt của Vũ Mâu rơi vào bốn người, nàng trầm giọng nói:

- Ngồi xuống!

Dưới tác dụng uy áp tinh thần cực lớn, bốn gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả đồng thời thất thần ngồi trở lại vị trí của mình.

Minh Minh cùng Tề Nhạc là nghe không hiểu tiếng Hy Lạp, thấy người chung quanh phản ứng lớn như vậy, hai người dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Vũ Mâu.

Vũ Mâu hướng Tề Nhạc mỉm cười, dùng Viêm Hoàng ngữ nói:

- Em chỉ hoàn thành lời hứa mình với anh, nói cho bọn họ biết, từ giờ trở đi, em chính là hôn thê của anh.

- Sao?

Tay phải của Tề Nhạc run lên, màu đỏ của rượu sóng sánh văng ra ngoài một chút, cũng may tâm tính của hắn không phải một kẻ như Lâm Nhất Phàm có thể so sánh, tuy rằng rượu có văng ra ngoài nhưng không dính vào quần áo.

Dáng tươi cười trên gương mặt xinh đẹp của Minh Minh không còn nữa, ánh mắt ngốc trệ từ trên người Vũ Mâu chuyển dời đến trên người Tề Nhạc.

Vũ Mâu chậm rãi ngồi xuống, phảng phất toàn trường đang xôn xao cùng nàng không có bất cứ quan hệ nào, chủ động dùng ly rượu của mình chạm vào ly của Tề Nhạc phát ra một tiếng đinh nhỏ:

- Thời khắc trọng yếu như vậy, anh không muốn cùng em uống một chén sao?

Tuy rằng đã cùng Vũ Mâu đạt thành hiệp nghị, nhưng Tề Nhạc lại tuyệt đối không nghĩ tới nàng lại nhanh chóng tuyên bố hôn sự của mình như thế, trước mặt Minh Minh trong lúc nhất thời, cho dù hắn có được thực lực cường đại cũng bị lâm vào trạng thái bất an.

Miệng nhấm nháp rượu ngon mà không biết có hương vị gì. Ngay cả chính hắn cũng không biết bây giờ là có lẽ nên cao hứng hay cần phải cười khổ.

- Tiểu thư!

Mục quang của Il Elias trở nên lăng lệ ác liệt:

- Làm sao cô có thể, làm sao có thể cùng người phương Đông đính hôn?

Vũ Mâu thản nhiên nói:

- Đây là chuyện riêng của tôi, các người không có quyền can thiệp.

- Không.

Il Elias nổi giận gầm lên một tiếng, hắn đã có chút không cách nào khống chế tâm tình của mình:

- Làm sao lại không có quan hệ với chúng tôi. Ngài không nên quên thân phận của mình ah! Với tư cách là Thủ Hộ Giả của ngài, chúng tôi quyết không cho phép chuyện như vậy phát sinh.

Không chỉ có là hắn, bên cạnh mà MiG Rees, Miyaluo cùng Salem đồng thời toát ra ánh mắt kiên định, Tề Nhạc rõ ràng cảm giác được, khí tức bốn gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả cường đại hoàn toàn đặt vào người mình, tùy thời đều có khả năng động thủ.

Vũ Mâu lãnh đạm nói:

- Chuyện này sau khi trở về tôi sẽ giải thích với các người. Nhưng ở chỗ này thì các người phải giữ tỉnh táo, bằng không thì cút hết ra ngoài cho tôi.

Ánh mắt nàng lóe sáng, đôi mắt màu tím phóng xuất ra thần quang trầm tĩnh, tuy rằng năng lượng bản thân tiêu hao đại lượng trong trận chiến với Tề Nhạc, nhưng mà uy áp tinh thần của nàng thực sự đủ để chấn nhiếp bốn gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả này.

Tề Nhạc không có thời gian đi để ý tới những Tinh Tọa Thủ Hộ Giả, ánh mắt của hắn nhìn chăm chú lên người Minh Minh. Thông qua tâm linh tương thông của hai người, hắn có chút bối rối giải thích với Minh Minh.

- Minh Minh, em đừng nóng giận, em nghe anh giải thích. Anh cùng Vũ Mâu cái này đính hôn là giả, nàng muốn Tinh Tọa Thủ Hộ Giả hợp tác với Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta. Em ngàn vạn lần đừng hiểu lầm a.

Vẻ ngốc trệ trên mặt Minh Minh dần dần biến mất, giống như cười mà không phải cười nhìn Tề Nhạc:

- Được a, mới ngắn ngủn một ngày thôi mà đã cua được Nữ Thần Athena, xem ra anh không phải là lưu manh, ngược lại hẳn là tình thánh mới đúng.

- Cái này.... Minh Minh, em có thể nghe anh cẩn thận giải thích hay không? Anh cùng nàng thật sự không có quan hệ gì.

Nói xong câu đó, ngay cả Tề Nhạc cũng có chút không tin, từ góc độ tâm lý mà nói thì hắn đối với Vũ Mâu cũng không phải không có ý nghĩ.

Minh Minh nhàn nhạt liếc nhìn Tề Nhạc sau đó quay đầu mỉm cười với Lâm Nhất Phàm nói:

- Lâm tiên sinh, tôi không muốn ăn cơm, anh có thể đưa tôi trở về phòng nghỉ không?

Lâm Nhất Phàm thẳng đến lúc này đều không có từ trong tuyên bố của Vũ Mâu khôi phục lại, đột nhiên nghe được Minh Minh nói mới bừng tỉnh:

- À? Đương nhiên. Đương nhiên có thể. Thực xin lỗi, các vị. Chúng tôi không thể tiếp tục bồi tiếp.

Vừa nói, hắn đứng lên, hướng Minh Minh làm ra một cái thủ thế mời.

Minh Minh không nhìn Tề Nhạc, được Lâm Nhất Phàm dẫn đường, nàng bình tĩnh đi ra khỏi yến hội.

Lúc này, Tề Nhạc thậm chí không biết mình có nên đi ngăn cản không, hắn đã bị những chuyện trước mắt làm cho khó nghĩ.

- Thực xin lỗi, có phải là tuyên bố của em đã tạo thành phiền toái cho anh không?

Vũ Mâu áy náy nói.

Tề Nhạc nhìn nàng, một tia hàn quang từ đáy mắt hiện lên:

*****

- Cô nói đi? Nếu như cô là cố ý thì cô nên biết kết quả sẽ là cái gì. Không có ý tứ, tôi cũng không muốn ăn nữa. Cáo từ.

Nói xong, hắn cũng đứng lên đi ra phía ngoài.

Nhìn bóng lưng cao lớn của Tề Nhạc, trong mắt Vũ Mâu toát ra một tia quang mang không biết giải quyết thế nào, than nhẹ một tiếng, nàng cũng đứng lên đi theo Tề Nhạc.

Khi bốn gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả muốn cùng đi ra ngoài thì bên tai lại vang lên thanh âm của Vũ Mâu:

- Các người ở chỗ này chiếu cố khách mời, không cần đi theo tôi. Tôi có chuyện muốn nói với Tề Nhạc. Các người không cần hỏi cái gì, tôi chỉ có thể nói cho các người biết, quyết định của tôi ngày hôm nay toàn bộ cũng là vì Hy Lạp, vì thủ hộ giả phương tây chúng ta.

Bốn gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả hai mặt nhìn nhau. Ai cũng nói không ra lời, thần sắc phức tạp, trong lúc nhất thời trong lòng ngũ vị tạp trần (ngọt chua cay đắng mặn).

Trong lòng bọn họ, Vũ Mâu thủy chung cao cao tại thượng. Nhưng mà, hôm nay Vũ Mâu lại đột nhiên tuyên bố hôn sự của mình, đối với nam Tinh Tọa Thủ Hộ Giả bọn hắn mà nói nó như sấm sét giữa trời quang. Thật sự không cách nào tiếp nhận. Lúc này đám người mới ý thức tới, tiểu thư có hoàn mỹ đến mấy thì cũng là một nữ nhân, cũng có thể kết hôn.

Tề Nhạc đi ra yến hội sảnh đã không thấy bóng dáng của Minh Minh cùng Lâm Nhất Phàm, khi hắn muốn thông qua tâm linh tương thông cùng Minh Minh liên hệ thì phát hiện Minh Minh đã đơn phương đem tâm linh tương thông đóng cửa.

- Sao cô lại ra đây? Yến hội không phải còn có nhiều người, nhân vật chính đều đi cả, tựa hồ không quá phù hợp a.

Cảm nhận được khí tức của Vũ Mâu, Tề Nhạc đứng ở nơi đó, cũng không quay đầu lại nói.

Vũ Mâu đi đến sau lưng Tề Nhạc cách hắn chừng một xích (0, 33m) rồi dừng bước:

- Anh có phải cảm thấy em hôm nay là cố ý trước mặt Minh Minh tiểu thư tuyên bố hôn sự của chúng tôi để tạo sự hiểu lầm giữa anh và Minh Minh tiểu thư.

Tề Nhạc quay đầu nhìn nàng một cái. Hắn phát hiện khi mình chứng kiến kiều nhan hoàn mỹ của Vũ Mâu thì trong lòng lại không cách nào tức giận được:

- Bất luận cô xuất phát từ mục đích gì tuyên bố hôn sự giữa chúng ta, ít nhất, cô cũng đã tạo cho tôi một phiền toái rất lớn.

Vũ Mâu thật sâu nhìn Tề Nhạc, nói:

- Tề Nhạc, em hỏi anh một vấn đề được không? Nếu để cho anh chọn giữa em và Minh Minh tiểu thư, anh sẽ chọn ai.

Tề Nhạc sửng sốt một chút. Ngay sau đó, hắn không chút lựa chọn nói:

- Tôi sẽ chọn Minh Minh.

Sắc mặt Vũ Mâu lập tức trở nên tái nhợt, thân thể mềm mại thậm chí có chút ít phát run, khiến nàng cúi đầu thần sắc ai oán, bộ dáng đáng thương như thế khiến trong lòng của Tề Nhạc run rẩy một hồi. Nhưng mà, hắn cũng không cải biến đáp án của mình.

Thật lâu, Vũ Mâu ngẩng đầu nhìn Tề Nhạc, thần sắc trên mặt nàng đã khôi phục:

- Thực xin lỗi, em không nên hỏi vấn đề như vậy. Dù sao, giữa chúng ta không có bất kỳ cảm tình trụ cột nào. Em cũng không hy vọng xa vời có thể thay thế địa vị của ai, hi vọng anh có thể chừa một tấc vuông cho em, có thể thừa nhận em là vợ của anh, như vậy là đủ rồi.

À? Không phải chứ? Với tư cách là người thừa kế Nữ Thần Athena. Nàng cư nhiên tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục cư nhiên như thế, Tề Nhạc có chút không cách nào lý giải ý tứ của Vũ Mâu, hắn nhìn nàng không khỏi nhíu mày.

Vũ Mâu thở dài một tiếng, nói:

- Có lẽ tuyên bố của em vừa rồi đã tạo thành phiền toái cho anh. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, đó chẳng phải là cam đoan hữu hiệu nhất với anh sao? Lời nói từ miệng em đã ra thì không thể nào sửa đổi. Có lẽ, anh cho là mình nhận lấy ủy khuất. Nhưng mà anh có nghĩ thay em hay không, dùng thân phận của em tại Hy Lạp, trước mặt mọi người nói như vậy, em phải thừa nhận áp lực lớn cỡ nào. Em phải giải thích với chính phủ ra sao? Như thế nào hướng Tinh Tọa Thủ Hộ Giả bọn họ giải thích. Trong lòng bọn họ sẽ cải biến cái nhìn về em bao nhiêu? Em nghĩ thứ mà em mất đi còn lớn hơn anh nhiều.

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Thực xin lỗi, Vũ Mâu. Anh không phải là muốn trách em. Nhưng mà anh không hy vọng bởi vì quan hệ hợp tác của chúng ta khiến Minh Minh hiểu lầm anh. Anh không lừa em, thẳng thắn nói, anh thật sự rất yêu Minh Minh. Anh tuyệt không hy vọng nàng chịu chút thương tổn nào, trên mặt cảm tình thực tế anh càng không thể xúc phạm tới nàng, em đã hiểu chứ?

Vũ Mâu nhẹ nhàng gật nhẹ đầu, nói:

- Em hiểu rồi. Đi thôi, em dẫn anh tới một gian phòng nghỉ, một tên ngốc như anh có thể đi đâu?? Đừng quên, anh tới đến Hy Lạp thậm chí không có cả hộ chiếu?

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Thực xin lỗi, vừa rồi anh có chút xúc động, anh xin lỗi em, chúng ta đi thôi.

Minh Minh cùng Tề Nhạc đều ở tầng cao nhất của quán rượu. Cả tòa khách sạn chỉ có ba cái 'phòng cho tổng thống', mỗi người họ chiếm cứ một cái.

Minh Minh ngồi ở trên một cái giường lớn trong phòng ngủ của 'phòng cho tổng thống', nàng có chút ngốc trệ nhìn vách tường trước mặt. Quang mang trong đôi mắt đẹp dịu dàng rất ảm đạm, hơi khẽ cúi đầu, khiến cho Lâm Nhất Phàm không cách nào nhìn ra thần sắc trong đôi mắt đó.

- Minh Minh tiểu thư, đừng khổ sở nữa. Tôi cũng không nghĩ tới Vũ Mâu tiểu thư lại có thể lựa chọn như vậy. Thẳng thắn nói, sự thật này ngay cả tôi đều rất khó có thể tiếp nhận. Tiểu thư là người thừa kế của Nữ Thần Athena a. Nàng lại có thể tuyên bố như vậy, Tôi thật không nghĩ tới thân phận của tiểu thư sẽ có ý định kết hôn.

Tâm tình của Lâm Nhất Phàm cũng sẽ có có thể nói là nửa vui nửa buồn, vui là trong lúc vô hình Vũ Mâu tuyên bố đã tạo cho hắn một cái cơ hội phi thường tốt, mà lo chính là Vũ Mâu trước mặt nhiều tuyên bố hôn sự của mình hiển nhiên là không nói giỡn. Dù là chỉ là đính hôn, đối với danh dự của Vũ Mâu tại Hy Lạp cũng sẽ có ảnh hưởng cực lớn.

Minh Minh lạnh nhạt nói:

- Thực xin lỗi, Lâm tiên sinh. Tôi có chút mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút được chứ?

Lâm Nhất Phàm ưu nhã đứng lên, mỉm cười nói:

- Đương nhiên có thể, từ lúc Minh Minh tiểu thư đến Hy Lạp vẫn chưa từng nghỉ ngơi. Buổi sáng ngày mai tôi lại đến tiếp tiểu thư, dẫn cô đi những thắng cảnh đặc sắc của Athen Thành Đông ăn sáng được chứ?

Minh Minh miễn cưỡng toát ra một tia mỉm cười thản nhiên, nhìn Lâm Nhất Phàm nói:

- Cảm ơn anh hôm nay đã chiêu đãi tôi, khiến tôi tới Hy Lạp rất vui. Đi đường cẩn thận.

Lâm Nhất Phàm nghe thanh âm của Minh Minh rõ ràng nhu hòa so với trước rất nhiều thì trong lòng không khỏi vui vẻ, hắn mỉm cười, nói:

- Minh Minh, nguyên lai cô quan tâm tôi như vậy.

Minh Minh lạnh nhạt nói:

- Ít nhất trên danh nghĩa anh còn là vị hôn phu của tôi, không phải sao? Quan tâm anh cũng là việc mà tôi nên làm. Anh tựa hồ nên bớt đi hai từ tiểu thư mới đúng.

Lâm Nhất Phàm bảo trì khí chất ưu nhã của chính mình, cho dù là bên trên âu phục trắng bị vấy một ít giọt rượu cũng không thể che dấu:

*****

- Minh Minh, cô nói rất đúng, chúng ta là quan hệ hôn phu thê. Tôi nghĩ, cô cũng sẽ không để ý nhiều tới chuyện xưng hô.

Minh Minh ngẩng đầu nhìn hắn, sắc mặt tựa hồ khôi phục một ít, nàng mỉm cười nói:

- Xưng hô như thế nào là sự tình của anh, tôi không quản được cái miệng của anh. Tùy anh gọi thế nào cũng được.

Lâm Nhất Phàm cởi mở cười, nói:

- Vậy thật là là vinh hạnh của tôi. Đã như vầy, Minh Minh, cô có thể đừng nên gọi là Lâm tiên sinh nữa được không. Gọi tôi là Nhất Phàm a, bằng hữu đều xưng hô với tôi như vậy.

- Nhất Phàm? Ừ. Được rồi. Tôi mệt rồi.

Minh Minh cúi đầu xuống, tựa hồ có chút ngượng ngùng gọi tên của Lâm Nhất Phàm.

- Vậy cô nghỉ ngơi sớm một chút, tôi đi về.

Lâm Nhất Phàm lúc này đã quên mất rung động Vũ Mâu cho hắn lúc trước, trong lòng đắc chí rời khỏi phòng của Minh Minh. Với hắn mà nói, xưng hô cải biến tuyệt đối là một khởi đầu tốt. Hắn muốn cũng không chỉ là danh phận của Minh Minh mà là trái tim của nàng. Hắn muốn chứng minh tất cả các ưu điểm của chính mình đều mạnh hơn Tề Nhạc rất nhiều.

Lâm Nhất Phàm vừa rời phòng, sắc mặt của Minh Minh lập tức thay đổi, oán hận mà nói:

- Người này thật đúng là được một tấc lại muốn tiến một thước. Còn Nhất Phàm, thật sự là buồn nôn chết rồi. Chỉ có tên du côn nhà tôi là tốt. Hừ. Anh cho rằng tôi thật sự sẽ tức giận sao? Nếu như quan hệ của tôi cùng Tề Nhạc chịu không nổi khảo nghiệm, tôi đây cũng không phải Cơ Minh Minh rồi.

Lầm bầm lầu bầu nói tới chỗ này, Minh Minh không khỏi buột miệng cười, trên mặt toát ra vẻ ngọt ngào không cách nào che dấu.

Thời điểm Vũ Mâu tuyên bố cùng Tề Nhạc đính hôn, nàng quả thật bị làm cho hoảng sợ, trong lòng cũng tràn đầy cảm giác phẫn nộ. Nhìn dung nhan hoàn mỹ của Vũ Mâu, nàng thật sự cảm thấy trong nháy mắt Tề Nhạc có khả năng thay lòng. Nhưng mà, Tề Nhạc lập tức giải thích để cho trong nội tâm nàng thư thái rất nhiều, hai người tâm linh tương thông ăn ý trao đổi, Minh Minh quyết định lợi dụng cơ hội này đạt được tín nhiệm của Lâm Nhất Phàm, lúc này mới làm bộ phẫn nộ rời đi yến hội sảnh. Mà đơn phương đoạn tuyệt tâm linh tương thông cũng chỉ là nàng có chút hờn dỗi mà thôi.

Tuy rằng không cách nào cùng Tề Nhạc trao đổi, nhưng thanh âm của Tề Nhạc bên kia nàng vẫn có thể nghe thấy.

Bí mật này chỉ có nàng cùng Tề Nhạc mới biết được, dù sao, tâm linh tương thông bí mật hơn là truyền âm. Cho dù Vũ Mâu có thể nghe trộm truyền âm, nhưng tuyệt đối không thể nghe trộm tâm linh tương thông. Đi vào Hy Lạp, Tề Nhạc cùng Minh Minh chưa bao giờ ngừng liên hệ. Tuy rằng Minh Minh không biết trận chiến ấy của Tề Nhạc cùng Vũ Mâu, nhưng mà nàng tin tưởng, Tề Nhạc có thể khống chế tình cảm của chính mình.

Mà làm cho Minh Minh cảm giác được sự ngọt ngào là cuộc nói chuyện của Tề Nhạc cùng Vũ Mâu vừa rồi, vì để cho trong lòng Minh Minh không sinh ra biến hóa, Tề Nhạc cố ý đem lúc mình và Vũ Mâu nói chuyện với nhau thông qua tâm linh tương thông truyền vào trong lòng Minh Minh. Nhất là khi nàng nghe được Vũ Mâu đối với Tề Nhạc đưa ra vấn đề, mà Tề Nhạc không chút lựa chọn trả lời, một tia lo lắng của nàng trong nháy mắt hóa thành hư ảo. Lúc này, nàng không cần cái gì nữa, vận mệnh Tề Nhạc nhất định không có khả năng chỉ có một nữ nhân, tại sao mình phải ghen ghét? Chỉ cần trong lòng hắn chính mình thủy chung chiếm cứ địa vị trọng yếu, như vậy là đủ rồi.

Khoảng cách Minh Minh tới một gian phòng tổng thống khác chỉ có mười mét.

- Vũ Mâu, em chuẩn bị chừng nào thì bắt đầu?

Tề Nhạc hỏi.

Vũ Mâu đáp:

- Nếu như em nói hiện tại bắt đầu thì sao?

Tề Nhạc sững sờ, nói:

- Hiện tại chỉ sợ không ổn đâu. Vừa rồi em tuyên bố hôn sự của chúng ta, cảm xúc của Tinh Tọa Thủ Hộ Giả rõ ràng không ổn định. Nếu để cho đám người hiện tại lại đột nhiên cảm giác được biến hóa năng lượng của em, chỉ sợ không ổn. Anh xem như vậy đi. Không bằng em trước tiên trở lại thần miếu Pathenon đi, thuận tiện giải thích với Tinh Tọa Thủ Hộ Giả một chút, qua buổi tối nay rồi hãy bắt đầu. Khi đó, thực lực của anh cũng cơ bản khôi phục bảy thành cũng có năng lực bảo hộ em.

Vũ Mâu thở dài một tiếng, nói:

- Còn cần phải giải thích sao? Em đã tuyên bố rồi, cho dù giải thích, đám người đó cũng không nghe. Cám ơn anh có thể suy nghĩ cho em. Vậy anh trước nghỉ ngơi một chút, em đi trở về. Dù sao, chúng ta vẫn chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa. Ở tại chỗ này cũng xác thực không ổn.

Tề Nhạc tiễn Vũ Mâu ra khỏi phòng mới phát hiện tâm linh tương thông của mình cùng Minh Minh đã lại có thể câu thông lên.

- Minh Minh, em vẫn còn tức giận sao?

Tề Nhạc hỏi dò.

Minh Minh tức giận mà nói:

- Anh cho là em có dễ dàng tức giận như vậy sao?? Được rồi, hôm nay đến cùng chuyện gì xảy ra. Vũ Mâu làm sao lại đột nhiên tuyên bố kết hôn cùng với anh. Nàng không phải đầu óc có bệnh chứ? Theo hiểu biết của em với Thần Thoại Hy Lạp, Nữ Thần Athena tựa hồ là xử nữ thần mới đúng a!

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Em sẽ không nghi ngờ anh sao?

- Phi, anh nghĩ hay quá nhỉ. Em không nghi ngờ anh, là bởi vì anh rõ ràng không xứng với người ta ah! Người ta xinh đẹp như vậy, làm sao có thể để ý anh.

Minh Minh có chút đùa giỡn nói.

Tề Nhạc cười nói:

- Vậy cũng không nhất định, tuy rằng chồng em không tính anh tuấn. Nhưng em không biết là anh rất có khí chất sao?

Minh Minh cười nói:

- Thôi bớt nổ đi, chỉ có nhân tài đặc biệt xấu mới nói mình có khí chất. Không nói nhảm nữa, mau nói cho em biết, các anh hôm nay đến cùng đi nơi nào, sau đó xảy ra chuyện gì?

Tề Nhạc nói:

- Hôm nay sau khi em đi, nàng rất nhanh tới tiếp anh, sau đó mang anh đi thần miếu Pathenon. Chính là địa phương cung phụng Nữ Thần Athena. Athena không hổ là Nữ Thần chiến tranh cùng trí tuệ, anh cùng Vũ Mâu chiến đấu một hồi. Thực lực của nàng so với trong tưởng tượng của anh còn cường đại hơn, tuy rằng cả hai đều có chỗ giữ lại. Nhưng cuối cùng anh vẫn phải dùng Hiên Viên Kiếm mới có thể đánh ngang tay với nàng ta...

Lập tức, Tề Nhạc kỹ càng đem quá trình hôm nay mình và Vũ Mâu nói một lần. Đương nhiên, đoạn hắn ôm Vũ Mâu cũng rất tự nhiên không nói tới.

Nghe Tề Nhạc giải thích xong, Minh Minh có chút nghi hoặc nói:

- Vậy anh thật sự chuẩn bị trợ giúp nàng sao? Nàng có phải lừa dối hay không? Thực lực của nàng đã mạnh như vậy rồi, nếu như còn tăng lên nữa... chỉ sợ...

Tề Nhạc nói:

- Anh đã suy nghĩ cẩn thận rồi mới quyết định đáp ứng nàng. Đầu tiên, nếu như nàng thật sự muốn gây bất lợi với chúng ta thì đã tăng thêm mười hai Tinh Tọa Thủ Hộ Giả cũng không cần lãng phí nhiều thời gian như vậy. Dù sao nàng cũng không biết năng lực viễn độn Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp. Hơn nữa, trong lúc nói chuyện với Vũ Mâu, anh có thể cảm nhận được, nàng đúng là thiệt tình muốn cùng chúng ta hợp tác, ít nhất cái giai đoạn trước mắt này là như thế. Thêm một người bạn tốt hơn là thêm một địch nhân. Anh đã quyết định đối nghịch cùng với giáo đình, tại Tây Phương không thể tạo thêm nhiều địch nhân hơn nữa. Vì thế, anh suy đi nghĩ lại mới quyết định đáp ứng đề nghị của nàng.

*****

Minh Minh hừ một tiếng nói:

- Em thấy, anh lựa chọn nàng mà không chọn giáo đình, chủ yếu là bởi vì nàng là mỹ nữ thì có.

- Ách... , cái này, đương nhiên cũng là có nguyên nhân nhất định. Chỉ là, nguyên nhân này cũng không tính chủ yếu mà thôi. Mỹ nữ luôn có ưu thế mà, hắc hắc. Lúc trước nếu như không phải em, anh cũng không thể dung nhập bên trong trận doanh Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ nhanh như vậy. Nếu như không phải Như Nguyệt bức bách cùng đem đến cho anh áp lực, anh cũng không thể nào tăng thực lực lên. Tác dụng xúc tiến của mỹ nữ gần đây rất lớn. Lợi dụng cơ hội lần này, anh cũng suy nghĩ giải thích một số đặc điểm năng lượng của Athena. Tuy rằng quyết định hợp tác rồi, nhưng đối với bọn họ có vài phần phòng bị thì vẫn phải có. Em yên tâm đi, chỉ cần chúng ta tùy thời bảo trì liên lạc, anh có nắm chắc có thể xuất hiện bên cạnh em, cho dù là xảy ra vấn đề gì chúng ta cũng có thể lập tức giải quyết. Hiện tại anh có chút bận tâm ngược lại chỗ của Vũ Mâu, đám người Tinh Tọa Thủ Hộ Giả quả thật có chút không đúng, vừa rồi anh thậm chí cảm nhận được từ trên hai trong bốn người có sát cơ. Xem ra, ở phương diện này Vũ Mâu cũng không gạt anh. Minh Minh, chính em phải cẩn thận. Ah, đúng rồi, em ngàn vạn đừng cho tên khốn Lâm Nhất Phàm chiếm tiện nghi ah, nếu không anh sẽ không tiếc bất kỳ cái giá lớn nào lập tức giết hắn.

Minh Minh tức giận nói:

- Anh cho rằng em là anh sao! Phong lưu côn đồ, khắp nơi lưu tình. Không, hẳn là lưu manh côn đồ mới đúng.

Tề Nhạc có chút lúng túng nói:

- Cái này, đây là vấn đề sinh lý. Nếu không như vậy, lần sau anh đi Viễn Cổ Cự Thú thời kỳ sẽ mang em đi chất vấn những vị Kỳ Lân đó.

Minh Minh nói:

- Được rồi, anh nhanh nghỉ ngơi đi. Anh không phải còn muốn đi bảo hộ Vũ Mâu sao? Anh nhất định phải cẩn thận một chút đó.

Tề Nhạc đáp:

- Anh biết rồi. Có Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, cho dù đánh không lại. Chẳng lẽ anh còn không chạy sao? Anh sở dĩ để em cùng Lâm Nhất Phàm có chút màu mè là chủ yếu bởi vì trong một thời gian ngắn, anh có thể đem tuyệt đại bộ phận tinh lực đều đặt ở bảo hộ trên người Vũ Mâu. Quan hệ của em cùng Lâm Nhất Phàm khiến cho những người Tinh Tọa Thủ Hộ Giả không dám có tính toán với em. Dù sao, em cũng là đại biểu quốc gia chúng ta mà. Như vậy anh cũng có thể buông tay buông chân rồi.

Câu thông của tâm linh tương thông chấm dứt, Tề Nhạc không có lãng phí bất kỳ thời gian nào, lập tức bắt đầu tu luyện. Dùng Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp cùng năng lượng của Tự Nhiên Chi Nguyên làm cơ sở, rất nhanh hấp thu năng lượng phần tử trong không khí.

Ngay từ đầu tu luyện Tề Nhạc đã có cảm giác cảm giác kinh hỉ. Hắn phát hiện, hôm nay cùng Vũ Mâu đánh một trận xong, năng lượng trong cơ thể chính mình tựa hồ đã xảy ra chút ít biến hóa rất nhỏ, mật độ năng lượng rõ ràng so trước còn lớn hơn nhiều. Nói cách khác năng lượng bị áp súc mạnh hơn, như vậy, không chỉ đối với tương lai hấp thu Vân Lực có chỗ tốt với hắn rất lớn, cũng làm cho Vân Lực của hắn trên phương diện công kích phá ra uy năng lớn hơn.

Đơn giản suy tư một chút, Tề Nhạc có thể hiểu được tại sao lại phát sinh tình huống này, năng lượng thêm áp súc có lẽ có quan hệ rất lớn tới công kích cuối cùng của lĩnh vực 12 cung hoàng đạo của Vũ Mâu. Áp lực thật lớn của Thập Nhị Cung Vịnh Thán Điều khiến cho năng lượng của mình càng thêm ngưng tụ. Mà khi đó chính mình vì sử dụng Thiên Nhân Hợp Nhất cũng đem toàn bộ năng lượng trong cơ thể dùng Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp áp súc tăng phúc mới làm cho thực lực tiến bộ.

Theo thực lực càng ngày càng mạnh, Tề Nhạc dần dần minh bạch, muốn tăng thực lực vượt qua sáu vân thì không chỉ cần khắc khổ tu luyện, đồng thời áp lực thực chiến cùng với biến hóa năng lượng trong thực chiến cũng phi thường trọng yếu. Chỉ có so đấu với cường giả có thực lực mạnh hơn mình thì mới có thể tăng thực lực bản thân lên.

Nhưng mà biết đi nơi nào tìm đối thủ có thực lực mạnh hơn chính mình đây?

Nghĩ tới đây, Tề Nhạc lại vô ý thức nghĩ tới Ngưu Ma Vương. Ngưu Ma Vương từ sau khi bị mình sai khiến vẫn không có động tĩnh. Tựa hồ thủy chung vẫn trong trạng thái ngủ say. Hy vọng hắn không thật sự nghĩ đến phương pháp xử lý lĩnh vực đồng sanh cộng tử.

Thẳng thắn mà nói, bây giờ có thể để cho Tề Nhạc chính thức sợ hãi chỉ có Ngưu Ma Vương mà thôi. Thực lực của tên này đúng là rất cường đại, ngay cả mình cùng Văn Đình dung hợp toàn lực phát động ra cảnh giới cao nhất là Thiên Nhân Hợp Nhất đều không thể tạo thành tổn thương cho hắn. Tề Nhạc ẩn ẩn cảm giác được, cho dù dùng Hiên Viên Kiếm nếu như không có thực lực thi triển năm kiếm chỉ sợ cũng không có khả năng chiến thắng Ngưu Ma Vương. Tên kia quả thực cũng không phải là tồn tại ở nhân gian.

Màn đêm buông xuống, khi Tề Nhạc lặng lẽ đến thần miếu Pathenon thì hắn mới chính thức biết được chính phủ Hy Lạp coi trọng Athena như thế nào. Trên đường đi, hắn dùng tinh thần lực cảm giác vị trí của Vũ Mâu và rất thuận lợi tìm được thần miếu Pathenon. Nhưng mà trên đường đi, hắn trải qua hơn mười đạo cửa khẩu. Có ngoài sáng, có trong tối, có người súng vác vai, đạn lên nòng. Phòng ngự phi thường nghiêm mật. Thậm chí còn có ra-đa quét ngắm không trung. Vì không kinh động những quân đội Thủ Hộ Giả thần miếu Athena. Cuối cùng lại bức bách Tề Nhạc thi triển ra năng lực tàng hình lặng lẽ đi qua.

Tề Nhạc đưa mắt nhìn rõ bảy chiếc xe sang trọng tạo thành đội hình ly khai thần miếu Pathenon rời đi, sau đó mới lặng yên tiến vào. Dùng tu vi hiện tại của hắn, cho dù là Vũ Mâu cũng rất khó phát hiện hắn đang ở bên trong Kỳ Lân Ẩn.

Vũ Mâu im im lặng lặng khoanh chân ngồi ở bên dưới tượng thần Athena, hai mắt nhắm lại, tựa hồ không hề xảy ra chuyện gì, cả tòa thần miếu sau khi tiến nhập ban đêm, khí tức thần thánh trở nên càng thêm cường thịnh.

Vũ Mâu lúc này đã đổi lại một thân váy dài màu trắng, vẫn là váy liền áo không có trang trí gì, nhưng vẫn làm tăng thêm khí chất cao quý trang nhã và thần thánh của nàng.

Nhìn Vũ Mâu, trong lòng của Tề Nhạc không khỏi thầm than, thật sự rất khó tưởng tượng, nữ tử kế thừa thần cách Nữ Thần Athena lại công khai tuyên bố trở thành vị hôn thê của mình. Mặc dù ngay cả nghi thức đính hôn đều không có, nhưng cũng đủ làm cho chính mình cảm thấy tự hào. Có được Athena làm vợ, đó là cảm giác gì chứ?

Rón ra rón rén đi tới bên cạnh Vũ Mâu, Tề Nhạc vốn muốn cho nàng một kinh hỉ, nhưng mà khi hắn bước lên đồ án 12 cung hoàng đạo trên mặt đất thì khí tức thần thánh trong thần miếu đột nhiên bùng phát, kim quang trầm tĩnh bắn ra tứ tán. Ngay sau đó ngưng tụ thành một đạo kim sắc quang trụ cự đại bao phủ thân thể của Tề Nhạc khiến cho dù hắn đang được Kỳ Lân Ẩn bao phủ không còn chỗ trốn.

- Ách... , như vậy cũng không thể chạm vào ra, không hổ là thần miếu của Athena a.

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)