Vay nóng Tinvay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 216

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 216: Công kích mười sợi tóc
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Tề Nhạc mỉm cười ngăn cản Từ Đông nói tiếp. Nhìn qua Từ Tranh nói:

- Tất cả mọi người là thủ hộ giả phương đông cho nên nhiều lời cũng vô dụng. Tôi sẽ dùng thực lực chứng minh tất cả, nhìn qua bộ dáng của anh thì chắc là nhân vật nổi bật trong Từ gia rồi. Không biết anh so với Từ Đông thì thế nào?

Từ Tranh nhìn qua Tề Nhạc ngạo nghễ nói:

- Cái khác không dám nói nhưng luận thực lực tổng hợp những người Từ gia dưới ba mươi tuổi tôi ít nhất có thể đi vào top ba. Từ Đông đường ca mặc dù đã lâu không gặp nhưng tôi đoán chừng anh ta kiên trì được mười phút dưới tay của tôi là không tệ rồi.

Lúc này đây Từ Đông cũng không có ngăn cản hắn nói tiếp, ngược lại cười lên, nhìn qua Tề Nhạc nói:

- Tiểu tử này không biết trời cao đất rộng, để tôi giáo huấn hắn ta một chút, để cho hắn ta biết rằng trên thế giới này hắn vĩnh viễn là ếch ngồi đáy giếng.

Tề Nhạc vỗ vỗ Từ Đông bả vai, nói:

- Hắn nói anh không kiên trì được mười phút đấy, vậy còn anh? Một phút đồng hồ có đủ hay không?

Trên mặt Từ Đông xuất hiện nụ cười quỷ dị. Hắn một mực nhìn tên đường đệ này không thuận mắt, hắn vừa rồi lại còn ở trước mặt nhiều người như vậy nói hắn không kiên trì được mười phút đấy.

- Không cần, tôi nghĩ nhiều nhất là ba mươi giây thôi.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Tốt, vậy ba mươi giây.

Nói xong hắn xoay người đi qua bên cạnh bốn mỹ nữ.

Từ Đông bước trước một bước, người của bốn đại gia tộc như hoa mắt, Từ Đông hiện giờ đứng trước mặt của Từ Tranh, dựng ba ngón tay lên, nói:

- Ba mươi giây, nếu như tôi không thể đánh bại anh trong thời gian đó thì tên của tôi sẽ ghi ngược.

Từ Tranh giận dữ dùng sức hất mái tóc đỏ ra sau.

- Khoác lác không cần nộp thuế sao? Cẩn thận.

Một tiếng oanh trầm đục và hỏa diễm khổng lồ từ trên người của hắn phát ra, cũng khó trách hắn cao ngạo như vậy bởi vì hắn có thực lực đó, trong nháy mắt hỏa diễm kim hồng sắc bao phủ khắp thân thể của hắn, nhiệt độ trong hoa viên cả biệt thự Long Vực tăng lên khiến người của bốn đại thế lực lui ra phía sau để chừa không gian cho bọn họ thi triển.

Từ Đông đứng ở nơi này không động đậy nhìn qua Từ Tranh có hỏa diễm bốc cháy lên, nói:

- Yêu thích thể hiện nhưng năng lượng không ít nhưng lãng phí cũng không ít. Còn có hai mươi giây.

Từ Tranh khinh miệt nói:

- Anh luyện công bằng miệng sao? Xem chiêu.

Bỗng nhiên thu tay vào trước người ngay sau đó đồng thời đẩy ra phía sau, hỏa diễm chung quanh người của hắn khuếch trương ra ngoài, không khí chung quanh người hắ vặn vẹo hình thành một bức tường hỏa diễm cao ba mét bay thẳng đến trước người của Từ Đông.

Từ Đông vẫn đứng tại chỗ, tay phải của hắn không biết đã giơ lên lúc nào rồi, mắt thấy bức tường lửa tới người liền có một đạo hào quang màu lam yếu ớt ngưng kết nơi tay hiện ra ngoài, so sánh với năng lượng Từ Tranh hiển lộ ra ngoài thì hào quang trên tay của hắn không đáng kể.

Bức tường lửa hiện ra trước mặt của Từ Đông, nhưng mà hai tay giơ lên cũng dừng lại, bất luận Từ Tranh thúc dục thế nào cũng không thể tiến về phía trước mảy may, dùng bàn tay Từ Đông làm trung tâm thì bức tường lửa lõm xuống một khu vực.

Từ Đông mỉm cười, nói:

- Xem ra không cần tới ba mươi giây cũng chấm dứt rồi.

Bỗng nhiên một đạo hào quang màu ngà sữa hiện ra trong tay của hắn, người của bốn đại gia tộc cảm thấy nhiệt độ hạ xuống và ngay sau đó Từ Đông cũng đứng ở trước mặt Từ Tranh, hắn giơ tay phải lên đã bắt lấy cổ Từ Tranh và giơ thân thể của hắn lên khỏi mặt đất. Từ Tranh hoảng sợ muốn nói chuyện nhưng mà hắn không xuất ra được một chút lực lượng nào.

Trong chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thì Tề Nhạc không thể nghi ngờ là cường đại nhất, tiếp theo tự nhiên là Như Nguyệt, mà sau đó chính là bọn người Từ Đông, Minh Minh. Trước khi Tề Nhạc chưa xuất hiện thì Từ Đông gần với Như Nguyệ nhất. Dùng thực lực cấp bậc sáu vân của hắn hiện giờ thì đừng nói là Từ Tranh, cho dù là gia chủ Từ gia đứng ở chỗ này cũng không thể nào là đối thủ của hắn. Thực lực chênh lệch cực lớn nên chiến đấu càng đơn giản, Từ Tranh không có chút cơ hội nào.

Từ Đông buông tay Từ Tranh ra thì bước chân của hắn lảo đảo, liên tiếp rút lui vài bước mới đứng vững thân hình và ánh mắt nhìn qua Từ Đông tràn ngập hoảng sợ hào quang. Từ nhỏ đến lớn trong ấn tượng của hắn thì Từ Đông chỉ là gia hỏa không học vấn không nghề nghiệp, nhưng mà trưởng bối của Từ Đông trong Từ gia tương đối cao cho nên mới được người ta coi trọng, hắn không có nghĩ tới thực lực Từ Đông lại mạnh mẽ hung hãn như vậy, cường hãn tới mức hắn không thể đối kháng được.

Từ Đông đi lên phía trước đứng bên cạnh Tề Nhạc, mỉm cười nói:

- May mắn không làm nhục mệnh, không tới ba mươi giây.

Tề Nhạc gật gật đầu nhìn qua một trăm hai mươi thanh niên kia, nói:

- Có lẽ các vị cũng nhìn thấy rồi. Trước mặt thực lực tuyệt đối thì không có bất cứ mưu lợi nào. Chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tuy mỗi người không phải ai cũng cường đại như Từ Đông, nhưng tổng hợp thực lực thì mười hai cái Từ gia cộng lại cũng không bằng, cho dù ở dưới tình huống như vậy chúng ta cũng chưa chắc chiếm được tiên cơ trong tương lai, cho nên lần này mới thương nghị với gia chủ bốn gia tộc cho các vị tới nơi này để gia nhập vào trận doanh của chúng tôi. Tôi cũng không nói chuyện giật gân đâu, trong tương lai không lâu sẽ có một tai nạn cực lớn giáng xuống phương đông chúng ta. Bởi vậy chỉ có thực lực cường đại hơn mới có thể thủ hộ phương đông này, tôi biết rõ các vị trong gia tộc của mình đều là người trẻ tuổi nổi bật. Nhưng mà thực lực này còn xa mới đủ. Không sợ các người không thích nghe, bốn đại gia tộc không đủ sức ảnh hưởng tới thế cục của Viêm Hoàng hiện giờ. Cho nên các vị phải tăng thực lực của mình lên mới có thể sống sót trong tai nạn đó.

Từ Đông một chiêu đánh bại Từ Tranh đã hoàn toàn rung động những người trẻ tuổi nơi này, trong một trăm hai mươi người này thì ai cũng tự hỏi kẻ có thực lực đánh bại Từ Tranh tuyệt đối không cao hơn mười. Hơn nữa chính thức chiến đấu cũng tuyệt đối không thể chiến thắng trong nhất thời nửa khắc. Trong nội tâm của bọn họ cũng bị một chưởng đơn giản của Từ Đông làm chấn động, thần sắc trên mặt cũng xuất hiện biến hóa nhất định.

- Tôi cho các vị thêm một cơ hội, các vị nên chọn ra mười người mạnh nhất trong những người có mặt ở đây đứng ra tỷ thí với tôi. Các vị nên thi triển thực lực mạnh nhất của mình. Thân thể con người có sáu bộ phận, đó chính là đầu, thân thể cùng tứ chi, các vị tùy ý chọn một bộ vị trong đó để tôi phát động công kích. Chỉ cần các vị có thể kiên trì trong năm phút mà không bị tôi đánh bại xem như các vị thắng, từ nay về sau chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sẽ nghe theo bốn đại gia tộc phân công. Nếu như các vị thua thì trong ba năm sau này tôi chính là lão đại của các vị, cũng trong ba năm này các vị không có chút quan hệ nào với bốn đại gia tộc. Khi đó ai vi phạm mệnh lệnh của tôi thì kết quả chỉ có một.

*****

Tuy Tề Nhạc không nói kết quả là gì nhưng từ trong giọng nói của hắn những người tuổi trẻ này hiểu hắn nói cái gì.

Vừa nói Tề Nhạc đã đi tới.

Trong bốn đại gia tộc đều có một đám người đứng thương lượng với nhau gì đó. Kỳ thật thực lực Từ Đông vừa rồi đã đủ để nói rõ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần không phải hư danh. Nhưng Tề Nhạc đưa ra điều kiện có tính hấp dẫn quá lớn. Hơn nữa bọn họ cũng muốn thử một lần xem chênh lệch giữa mình và chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần là bao nhiêu. Sau khi thương lượng đơn giản trong bọn họ có mười người đi ra khỏi hàng ngũ, trong đó Trầm gia cùng Từ gia đều là hai người, mà Lạc gia cùng Chu gia phái ra ba người. Mười thanh niên có tám nam hai nữ chậm rãi tiến lên vây Tề Nhạc vào giữa.

Thanh niên Trầm gia đặt vấn đề trước đó nói:

- Chúng tôi nghĩ kỹ rồi, lựa chọn đầu của anh và thời gian là năm phút, anh nên nhớ rõ ràng.

Hắn nói xong câu này liền cúi đầu xuống, đương nhiên hắn biết rõ người của mình mưu lợi bởi vì dùng đầu có thể phát ra công kích gì chứ.

Tề Nhạc lạnh nhạt nói:

- Có thể, tôi cũng không thi triển bất cứ kỹ năng gì, năm bộ phận thân thể khác của tôi sẽ không chuyển động, được rồi, có thể bắt đầu công kích.

Thanh niên Trầm gia nháy mắt với những người khác, bọn họ hiển nhiên đã thương lượng tốt rồi, năm phút đồng hồ nói dài cũng không dài lắm mà nói ngắn cũng không ngắn, trước khi đi ra bọn họ đã sớm nghĩ đối sách. Người Từ gia nói ra hai chữ bắt đầu và dùng tốc độ nhanh nhất của mình chạy ra phương xa, tuy bọn họ không có năng lực phi hành nhưng sức bật vô cùng kinh người, cơ hồ chỉ trong mấy cái lách mình cũng đã đứng cách người Tề Nhạc trăm mét có hơn. Mà tám người khác đều thi triển năng lực của mình, ba loại thuộc tính công kích khác nhau đồng thời phong tỏa mỗi góc thân thể Tề Nhạc.

Trong suy nghĩ của bọn cho dù Tề Nhạc còn năng lực công kích cũng tuyệt đối không thể trong năm phút dùng đầu đuổi theo hai người của Từ gia và dùng đầu công kích được, thời gian năm phút nhanh chóng qua đi mà Tề Nhạc đã nói thân thể của hắn bất động, cho nên hắn không khả năng đuổi theo hai người đang bỏ chạy kia. Tuy thoạt nhìn là chơi xấu nhưng quy tắc là do Tề Nhạc định ra, ngay từ lúc đầu bọn họ đã cảm thấy thắng lợi đang nghiêng về phía của mình.

Tề Nhạc căn bản ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn công kích đánh về phía mình, đương nhiên hắn cũng không có nhìn thấy a, thời điểm tám người bên cạnh phát động công kích thì hắn động, không động đậy thân thể và tứ chi mà cũng không phải đầu, đó chính là tóc dài bạc trắng của hắn.

Tóc của Tề Nhạc dài mới qua vai, tính toán ra cũng chỉ dài mười thốn mà thôi, nhưng vào lúc này có mười sợi tóc dài dễ dàng quyết định thắng bại. Mười sợi tóc bạc công kích qua mười người của bốn đại gia tộc, sợi tóc dài mềm mại trong nháy mắt trở nên cứng hơn kim châm rất trăm lần, Tề Nhạc không có sử dụng năng lực của hắn mà dùng vân lực biến sợi tóc còn cứng hơn kim châm cả trăm lần, mười đạo bạch quang hiện ra trước mặt những thanh niên của bốn đại gia tộc, sợi tóc vừa tới thì thân thể bọn họ bất động, trong đ có hai sợi tóc hóa thành tia chớp biến mất trong không trung, hai đệ tử Từ gia đang bỏ chạy cũng ngừng lại trong nháy mắt.

Trên mặt không có xuất hiện bất cứ thần sắc gì, Tề Nhạc nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói:

- Tôi nói rồi, trước mặt thực lực tuyệt đối thì phương yếu thế không có chút cơ hội nào. Có đôi khi cho dù chênh lệch một chút cũng đủ quyết định thắng bại rồi. Hiện tại các vị nên hiểu cho rõ a.

Hắn vừa nói xong mười thanh niên ngã xuống đất, cả quá trình chiến đấu kỳ thật diễn ra trong vài giây là chấm dứt rồi, Tề Nhạc ngay cả động cũng không động chớ nói chi dùng thân thể và tứ chi phát lực, chỉ mười sợi tóc, lại là bộ phận mềm yếu nhất của thân thể đã dễ dàng giải quyết trận đấu.

Mười sợi tóc lặng lẽ biến mất giống như cho tới bây giờ còn chưa từng xuất hiện, Tề Nhạc nói:

- Các vị chịu phục chưa?

Mười người từ từ đứng dậy, ánh mắt bọn họ nhìn qua Tề Nhạc hoàn toàn biến hóa, tất cả ánh mắt khinh thị của mọi người nơi này cũng biết mất theo, Tề Nhạc mang cho bọn họ cảm giác thâm bất khả trắc. Bọn họ cho tới bây giờ không có nhìn thấy ai mạnh như thế này! Tề Nhạc cường hãn đã sớm vượt qua phạm vi hiểu biết của bọn họ rồi.

- Các vị trở về hàng ngũ đi, dựa vào đội ngũ gia tộc của mình mà đứng vững.

Tề Nhạc nhìn người của bốn đại gia tộc rồi đưa ra mệnh lệnh đầu tiên.

Mỗi người đều trở lại vị trí của mình giống như lúc bọn họ đi vào biệt thự Long Vực này, thân thể đứng thẳng tắp giống như binh sĩ đang chờ duyệt binh.

Cảm nhận được những gia hỏa này thu liễm khí tức và trong cảm xúc tràn ngập sợ hãi thì Tề Nhạc thoả mãn gật gật đầu, nói:

- Chúng ta nên làm quen với nhau trước đi, có lẽ các vị không biết tôi là ai, tôi tự giới thiệu trước nhé, tôi họ Tề tên Nhạc. Tên như ý nghĩa, Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chính là dùng tên của cầm tinh mà bài danh, lịch của chúng ta có Thập Nhị Sinh Tiếu và trừ tôi ra. Tôi đại biểu không phải là một loại nào trong Thập Nhị Sinh Tiếu cả, tôi là Kỳ Lân.

- Kỳ Lân chính là vương của cầm tinh cũng là vương giả thượng cổ thần thú. Ở trên người của tôi có huyết mạch Kỳ Lân đang chảy xuôi. Cho nên tôi chính là vương của cầm tinh. Thập Nhị Sinh Tiếu dựa theo trình tự đầu tiên là chuột, Tử Thử. Điền Thử, đi ra.

Điền Thử đi đến bên người Tề Nhạc, dù sao tuổi của hắn còn nhỏ nên nhìn thấy nhiều người đang quan sát mình thì có chút ngượng ngùng, cười ngu ngơ nói:

- Mọi người khỏe, tôi là chuột trong Thập Nhị Sinh Tiếu, các vị có thể gọi tôi là Điền Thử.

Tề Nhạc nhìn qua chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác, nói:

- Mọi người tự giới thiệu đi.

Mạc Đạm Đạm sôi nổi đi tới bên người Điền Thử tận lực tới sát thân thể của hắn, lớn lối nói:

- Tôi là trâu trong Thập Nhị Sinh Tiếu, các vị có thể gọi tôi là Mạc Thanh Sam, Mạc Đạm Đạm.

Từ Đông buột miệng cười nói:

- Mọi người gọi nàng bò sữa là được. Tôi là hổ trong Thập Nhị Sinh Tiếu, xuất thân Từ gia tên là Từ Đông.

Mạc Đạm Đạm nghe Từ Đông gọi nàng là bò sữa thì tức giận nói:

- Đúng, anh là hổ, dâm hổ. Tôi nghe nói các con hổ mỗi ngày đều làm tình vài chục lần nhưng mỗi lần đều không cao hơn ba mươi giây, đoán chừng anh cũng không tốt hơn bao nhiêu đâu.

Từ Đông vừa muốn phát tác lại bị Mạc Địch ngăn cản, Mạc Địch nhìn Mạc Đạm Đạm nói:

- Đủ rồi Đạm Đạm.

Mạc Đạm Đạm vẫn có chút kiêng kỵ với người chị này. Hậm hực nhìn qua Từ Đông rồi hừ một tiếng quay đầu đi chỗ khác.

Mạc Địch ngắn gọn nói:

- Tôi là cầm tinh thỏ. Mạc Địch.

Như Nguyệt đi tới bên người Tề Nhạc, nàng giới thiệu ngắn gọn còn ít hơn Mạc Địch, nói:

- Cầm tinh Long, Hải Như Nguyệt.

Nghe những người phía trước giới thiệu thì Hồ Quang đã sớm có chút không kềm nén được, nghe Như Nguyệt giới thiệu về mình xong thì vội vàng chạy ra, âm thanh dép lê khó nghe vang lên.

*****

- Các vị tiểu mỹ nữ, tôi tên là Hồ Quang, là một người anh minh thần võ siêu cấp suất khí, người ta gọi tôi là chiến sĩ cầm tinh xà đẹp trai như Tống Ngọc Phan An, đương nhiên tôi còn là một con rắn phi thường cường đại. Hắc hắc.

Vừa nói ánh mắt của hắn nhìn qua đám mỹ nữ bên dưới. Nếu như không phải Tề Nhạc cùng Từ Đông mang lại cho những người trẻ tuổi này chấn động quá lớn nên chưa tỉnh táo lại, chỉ sợ lập tức có người vì Hồ Quang tự giới thiệu mà nôn mửa. Nếu Tống Ngọc Phan An nghe được Hồ Quang nói chỉ sợ cũng từ quan tài nhảy ra ngoài.

Âm thanh Xương Kiệt nói:

- Chiến sĩ cầm tinh ngựa Xương Kiệt. Mọi người gọi tôi là Hãn Mã là được.

Đến phiên Yến Tiểu Ất hắn tràn ngập khinh bỉ nhìn qua Hồ Quang, ưỡn ngực ngẩng đầu đi tới, bảo trì hình tượng anh tuấn nói:

- Tôi là chiến sĩ cầm tinh dê Yến Tiểu Ất, mọi người gọi tôi là Tiểu Ất là được rồi. Tôi am hiểu nhất là trị liệu các loại thương tổn nhất là bệnh phụ khoa. Kỳ thật trước kia tôi là bác sỹ phụ khoa đấy, các vị muội muội xinh đẹp, nếu có vấn đề sinh lý hay tâm lý gì thì cứ tới tìm tôi.

Dịch An khinh thường nói:

- Anh là một kẻ liệt dương còn muốn làm cái gì. Tôi là chiến sĩ cầm tinh khỉ. Thông minh lanh lợi vừa đáng yêu Dịch An. Các vị khỏe.

Nhìn qua sắc mặt bất thiện của Tề Nhạc. Dịch An cùng Yến Tiểu Ất khôn ngoan hơi thu liễm một ít, giới thiệu xong thì không nói thêm cái gì cả.

Sắc mặt Minh Minh nói:

- Chiến sĩ cầm tinh gà Cơ Minh Minh.

Thực lực và tâm tình của nàng còn chưa khôi phục. Nàng và Tề Nhạc đi Hy Lạp mang tới đả kích quá lớn nên trong nội tâm nàng tuyệt đối không dễ chịu, cho nên cảm xúc có chút sa sút.

- Chiến sĩ cầm tinh cẩu, Quản Bình.

Quan Tĩnh là người giới thiệu cuối cùng.

- Chiến sĩ cầm tinh heo, Quan Tĩnh.

Đôi mắt cũng như Hồ Quang Yến Tiểu Ất, ánh mắt của hắn không nhàn rỗi bởi vì có quan hệ tới công việc đặc thù trước đây nên người ta nhìn mỹ nữ, hắn lại nhìn nam nhân. Đôi mắt nhỏ quay tròn loạn chuyển không biết suy nghĩ cái gì.

Vừa nghe Quan Tĩnh giới thiệu xong thì tiếng động cơ ô tô từ bên ngoài truyền tới, Cơ Đức lái xe của mình đi vào và vội vã từ bên ngoài chạy như bay đến. Nghe một tiếng phanh chói tai chiếc xe bảo bối dừng ở trước cửa, xe còn chưa dừng hẳn thì thân ảnh cao lớn nhảy xuống xe, nhìn thấy mọi người còn ở trong hoa viên thì nhanh chóng thở ra một hơi, nói:

- Khá tốt, khá tốt, tôi không có tới muộn. Sư phụ, tôi đã quyết định tham gia đặc huấn với ngài rồi.

Tề Nhạc nhìn qua Cơ Đức gật đầu, nói:

- Tốt rồi, chúng ta đã giới thiệu xong. Từ giờ trở đi người của bốn đại gia tộc, bất luận tên trước kia của các vị là gì thì hiện tại thống nhất dựa vào đánh số mà bài danh, ví dụ như Trầm gia lấy tên là Trầm Nhất, Trầm Nhị và các số kế tiếp làm bài danh, gia tộc khác cũng như vậy, từ bây giờ tới kỳ hạn ba năm sau lại khôi phục tên vốn có của các vị. Mười hai vị chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sẽ dẫn theo mười người các vị và làm đội trưởng tạm thời. Tổng cộng chia làm mười hai đội. Cơ Đức, Tuyết Nữ, Thương Băng các người với tôi là một tổ, tất cả mọi người thống nhất nghe tôi chỉ huy tập huấn. Có một điểm tôi phải nói rõ ràng, bất luận lần tập huấn này diễn ra cái gì thì tất cả mọi người phải giữ bí mật, cho dù sau này các vị trở về gia tộc của mình cũng tuyệt đối không thể lộ ra nửa câu, nghe rõ chưa?

Tuy trong nội tâm người bốn đại gia tộc chưa hẳn thần phục Tề Nhạc nhưng ít ra cũng bị thực lực của Tề Nhạc làm rung động hoàn toàn, trăm miệng một lời đáp ứng một tiếng.

Nghe được Tề Nhạc nói là là mỗi chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sẽ mang mười người, những gia hỏa không an phận hưng phấn nhìn qua đám nữ nhân của bốn đại gia tộc, nhưng bọn họ nhanh chóng bị Tề Nhạc giội một chậu nước lạnh.

- Nữ nhân của bốn đại gia tộc sẽ phân biệt do Như Nguyệt, Mạc Địch cùng Minh Minh chia đều, những người khác tự hành phân tổ và lựa chọn đối tượng các người muốn đi theo. Hiện tại các vị nên phân chia nhau đi, sau đó chúng ta phải tiến hành tập huấn chính thức.

- Lão đại, không phải chứ, tôi là người rất đứng đắn, cái gọi là nam nữ phối hợp làm việc không phiền lụy, không bằng...

Yến Tiểu Ất là người đầu tiên bất mãn.

Tề Nhạc lãnh đạm nói:

- Không bằng cái gì? Lần tập huấn này nếu anh còn có suy nghĩ tinh trùng thượng não thì tôi thấy anh nên kiềm chế thì tốt hơn. Thực lực của anh rất yếu nên lần này sẽ là đối tượng trọng điểm của tôi đấy. Câu đầu tiên tôi khuyên anh là tự cầu nhiều phúc đi. Nếu như đến lúc đó anh còn thừa khí lực đứng lên thì chỉ cần ngươi tình ta nguyện thì tôi không ngăn cản.

Bắt đầu phân đội thì mấy gia hỏa này phân tranh với nhau những người bọn họ vừa ý, cuối cùng vẫn phải nhờ Tề Nhạc đứng ra điều giải mới được, hiện tại mới miễn cưỡng phân tổ xong. Duy nhất hài lòng với tổ của mình chỉ sợ chính là Quan Tĩnh. Bởi vì huyết thống tốt đẹp của bốn đại gia tộc nên nam nhân phần lớn là anh tuấn cho nên...

Tề Nhạc bảo mọi người đứng thành hình tròn xúm lại cùng một chỗ. Hắn và Tuyết Nữ đứng ở chính giữa và mười hai chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cùng với Thương Băng, Cơ Đức đang đứng quanh người hắn.

Tuyết Nữ nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Cha ơi, chúng ta có thể bắt đầu chưa?

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Chuẩn bị đi. Mọi người nghe tôi điều động, cầm tinh long, hổ, thỏ, xà, hầu, cẩu sáu người giúp tôi đem năng lượng đưa vào cơ thể của tôi, đồng thời phát động. Bắt đầu!

Địa điểm tập huấn Tề Nhạc đã sớm nghĩ kỹ, đương nhiên là thời kỳ viễn cổ cự thú rồi, hoàn cảnh ở chỗ đó vô cùng tốt mà huống chi nơi đó còn có viễn cổ hung thú và Tộc Cửu Lê hung tàn, đây là địa phương thích hợp tu luyện nhất. Cũng chỉ có ở nơi đó thì năng lực Tự Nhiên Chi Nguyên mới dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục lại.

Dùng Côn Lôn kính làm trung tâm có thể xuyên việt thời không. Lần đầu tiên bọn họ quay về là Hiên Viên kiếm phụ trợ Côn Lôn kính phá vỡ thời không, mà bây giờ Hiên Viên hồn còn lâm vào trong ngủ say nên hiển nhiên Hiên Viên kiếm không thể dùng được, cũng không có Văn Đình phụ trợ cho nên năng lượng phá vỡ thời không vô cùng khổng lồ. Cho dù Tề Nhạc có lòng tin với thực lực của mình cũng không có khả năng bằng vào lực lượng của Tuyết Nữ hoàn thành phá vỡ thời không được, cho nên Hắn hắn cần sáu gã chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần phụ trợ. Chí ít có bảy thành khả năng thành công, hắn vốn muốn gọi Minh Minh nhưng Minh Minh trọng thương mới khỏi nên năng lượng chưa khôi phục hoàn toàn, Tề Nhạc yêu thương nàng cho nên mới bài trừ nàng ra ngoài.

Một trăm hai mươi thành viên bốn đại gia tộc và Cơ Đức căn bản cũng không biết Tề Nhạc muốn làm gì, ngay cả Thương Băng cũng chỉ đoán được vài phần. Bọn họ cũng không biết nơi sắp tới là lữ trình kỳ diệu nhất trong đời của bọn họ.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-360)