Vay nóng Tima

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 218

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 218: Con muốn làm tình nhân của cha
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Tuyết Nữ thất lạc nhìn qua thân thể xích lõa của Tề Nhạc, lúc này ngay cả Tề Nhạc cũng quên việc mình sử dụng Kỳ Lân Bản Tương Dị Hóa thì quần áo cởi ra sạch sẽ.

Tề Nhạc trầm mặc một chút mới nói:

- Bởi vì, con là nữ nhi của ta! Cha không thể được, cũng không muốn. Thực xin lỗi Tuyết nhi. Tình huống mọi người thế nào rồi?

Nếu như nói trong lòng của hắn không có xúc động thì đó là chuyện không thể nào, nhất là thời điểm Tuyết Nữ ôm hắn trong miệng còn hô "Cha", loại kích thích đặc thù này làm thân thể Tề Nhạc sinh ra phản ứng.

- Bọn họ đã hôn mê rồi, chỉ có chúng ta là thanh tỉnh. Cha à, cha đang gạt con đấy. Chẳng lẽ cha không muốn làm tình với Tuyết nhi sao?

Tuyết Nữ oán hận nói.

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Tuyết nhi, chớ ngu, cha thật sự không thể, cha là cha của con a! Giữa chúng ta là không thể nào. Cha ruột của con đã trả giá tính mạng cho cha rồi, cha nhất định sẽ thay thế ông ta bảo hộ tốt cho con thì sao chúng ta làm tình được chứ?

Tuyết Nữ tiến lên một bước lần nữa dán vào người của Tề Nhạc, ngay vào lúc Tề Nhạc chuẩn bị tránh ra thì đột nhiên cảm giác được tiểu đệ bên dưới của mình đang chào cờ lại bị bàn tay lạnh buốt của Tuyết Nữ nắm chặt.

- Cha à, thân thể của cha nói cho con biết cha đang gạt người, kỳ thật cha rất muốn đúng hay không? Tuyết nhi cái gì cũng không cần, không cần danh phận cũng không cần chuyện khác, con chỉ muốn ở cùng một chỗ với cha a! Cha à, đừng đẩy con ra được không? Con đã mất cha ruột của mình rồi, chẳng lẽ cha nhẫn tâm đem Tuyết nhi đẩy ra khỏi người mình chứ? Cha cho con làm tình nhân được không? Con sẽ không nói cho bất cứ kẻ nào, đây là chuyện bí mật của chúng ta.

Tiểu đệ nóng rực đang chào cờ bị bàn tay lạnh buốt nắm lấy, cảm giác kích thích đó làm cho thân thể Tề Nhạc run rẩy kịch liệt, Tuyết Nữ nói như vậy làm hắn không ngoan tâm đẩy nàng ra được nữa, thế nhưng mà phản ứng bản năng càng ngày càng mạnh hơn trước, Tề Nhạc thật sợ mình không nhịn được mà ăn tươi yêu tinh này.

- Mau buông ra, Tuyết Nữ, chúng ta không thể như vậy. Không phải cha muốn mà đây là phản ứng sinh lý của nam nhân a.

Tề Nhạc đã có chút bối rối.

- Không, con không buông đâu. Thật vất vả mới đợi đến lúc có cơ hội này. Cha à Tuyết nhi có chỗ nào không được chứ? Vì cái gì cha không chịu cho Tuyết nhi cơ hội chứ? Cha muốn Tuyết nhi đi. Tuyết nhi thật sự thích cha đấy.

Bàn tay nhỏ bé của nàng nắm chặc thậm chí còn nhẹ nhàng lên xuống hai cái khiến Tề Nhạc thật lâu chưa làm tình qua cũng bị Tuyết Nữ kích thích a, hormone trong cơ thể bài tiết nhanh chóng, thời điểm nửa thân dưới của nam nhân càng cứng thì tâm cũng càng mềm a, lý trí của hắn đang trong quá trình sụp đổ a.

- Tuyết Nữ ngoan, nghe lời đi, mau buông ra. Con là con gái của ta a! Nên rụt rè một chút đi. Cho dù con thích cha thì con cũng nên cho cha tiếp xúc với quá trình được không? Dưới tình huống không có tình cảm làm trụ cột thì chúng ta sao có thể phát sinh quan hệ nam nữ chứ? Nên tìm hiểu trước rồi nói sau nhé.

- Cha lại gạt người rồi, con mắt của cha rất lộn xộn đấy. Con mặc kệ cho dù không chiếm được tâm cha thì con cũng muốn được thân thể của cha a. (Thể loại incest đã diễn ra ^!^)

Tuyết Nữ cố chấp nói ra.

- Ách...

Tề Nhạc không nghĩ tới loại lời lẽ này lại vang lên trong miệng con gái của mình, hơn nữa còn là Tuyết Nữ xinh đẹp như vậy, trong lúc nhất thời hắn không biết nên nói cái gì cho phải. Mà Tuyết Nữ được một thước tiến một tấc dán sát vào người của hắn, Tề Nhạc phát hiện mới vừa rồi nàng còn mặc quần áo thì lúc này là da thịt trắng bóng dán lên người hắn. Cảm giác lạnh buốt từ da thịt lại làm cho dục hỏa trong người của hắn như bộc phát.

- Không, Tuyết nhi không thể. Con làm như vậy thì cha thật sự giận đấy.

Tề Nhạc lúc này đây giọng nói cũng kiên cường hơn một chút, bởi vì phòng tuyến của hắn sắp thất thủ rồi.

Tuyết Nữ giống như không nghe thấy Tề Nhạc nói vậy, dính sát vào thân thể của hắn bàn tay nhỏ bé của nàng càng cầm chặt tiểu đệ đang cương cứng của hắn, cười hì hì nói:

- Cha à, nó dựng đứng lên thật đáng yêu a.

- Con... Tuyết nhi, nghe lời cha được không. Chúng ta thật sự không được. Cho dù làm chuyện nam nữ thì con không thể thỏa mãn được cha a. Nếu như chúng ta thật sự phát sinh quan hệ sẽ càng thân thể cha khó chịu hơn mà thôi. Trước kia đại sư Trát Cách Lỗ đã nói qua với cha nhất định phải có bốn nữ nhân mới thỏa mãn dục vọng của cha a. Con bây giờ mà càng làm thế chỉ khiến cha khó chịu hơn mà thôi.

Không có biện pháp nên phải dùng đòn sát thủ a. Lại không thể đẩy ra nàng, nàng cầm lấy chỗ đó muốn chạy cũng không chạy được, Tề Nhạc có chút chóng mặt a.

Nghe Tề Nhạc nói làm Tuyết Nữ sững sờ một chút.

- Thực sao? Làm tình với Tuyết Nữ chỉ khiến cha khó chịu hơn sao?

- Đúng, đúng. Mau buông cha ra đi, con đang làm cha khó chịu đấy.

Hiện giờ Tề Nhạc đúng là rất khó chịu a, cảm giác nhịn kiểu này vô cùng thống khổ, nếu là trước kia thì sợ rằng hắn đã mất lý tri rồi, nhưng dù sao hiện giờ hắn cũng thành thục hơn rất nhiều, cũng lý trí hơn, cho nên vào lúc khẩn yêu quang đầu cũng miễn cưỡng còn một tia lý trí a.

- Cha à, thả cha ra cũng được nhưng cha phải đáp ứng cho con làm tình nhân của cha a. Vụng trộm cũng được.

Tuyết Nữ cố chấp như vậy Tề Nhạc mới nhìn thấy lần đầu tiên.

Thở sâu, Tề Nhạc tận lực không tập trung lực chú ý vào hạ thân của mình, nói:

- Tốt, chỉ cần con chịu buông ra thì thế nào cũng được.

Tiểu tổ tông, mau buông tay đi. Vì thoát khỏi "Khổ Hải " Tề Nhạc bất đắc dĩ đáp ứng nàng mà thôi. Nhưng mà hắn không nghĩ tới trí tuệ của Tuyết Nữ cũng không thấp.

- Quá tốt, rốt cuộc cha cũng muốn Tuyết nhi. Tuyết nhi sẽ không làm cha khó chịu đâu, chỉ cần làm tốt thì cha sẽ muốn Tuyết nhi thôi.

Không đợi Tề Nhạc hiểu được thì cái đùi tràn ngập co giãn mượt mà của nàng đã ngồi lên đùi của hắn, hắn cảm thấy đùi của Tuyết Nữ lạnh buốt kẹp lấy tiểu đệ của hắn, cảm giác da thịt lạnh buốt ma sát vào nhau làm Tề Nhạc cảm thấy bàn tay nhỏ bé của Tuyết Nữ hơi động động đem tiểu đệ của mình đặt vào cửa mình của nàng. Dù sao hắn cũng không thấy đường nên thời điểm kịp phản ứng cũng vẫn muộn nửa nhịp. Tuyết Nữ đã đặt tiểu đệ cương cứng của hắn vào trước cửa mình của nàng và không chút do dự ngồi xuống.

- Ah --

- Ah --

Hai tiếng cơ hồ từ trong miệng Tuyết Nữ cùng Tề Nhạc phát ra. Tề Nhạc kêu lớn là vì hắn biết rõ không tốt và đồng thời cũng vì đâm phá màng trinh của Tuyết Nữ, trong khoái cảm vô cùng mạnh mẽ cũng làm hắn kêu lên. Mà Tuyết Nữ thét lên vì màng trinh bị rách nên đau đớn kịch liệt, nhưng mà nàng không chút dừng lại không ngừng lên xuống hạ thân để nhấp mạnh vào tiểu đệ của Tề Nhạc, hai tay của nàng lúc này đặt lên lưng và cả thân thể như bạch tuộc quấn quanh người của Tề Nhạc, thời điểm này thân thể của hai người đã kết nối với nhau vô cùng thân mật.

- Tuyết nhi, con gạt ta.

*****

Hai tay Tề Nhạc muốn ngăn cản động tác của Tuyết Nữ nên đưa về phía trước chộp lấy bờ mông đầy đặn của nàng ta. Nhưng mà hiện giờ hắn muốn làm gì cũng đã muộn rồi, khi chạm vào bờ mông mềm mại kia thì lý trí của hắn cũng biến mất.

Tuyết Nữ cố nén đau đớn ở hạ thân và cắn lấy vai của Tề Nhạc, nói:

- Con không có gạt cha đâu! Cha đã đáp ứng cho con làm tình nhân của cha thì cũng nên tỏ vẻ một chút đi chứ. Nếu không đem trinh tiết quý giá nhất của Tuyết nhi cho cha thì sao chứng tỏ mình là tình nhân được a? Cha yên tâm đi, Tuyết nhi sẽ không làm cha khó chịu đâu, dù sao con đã đem thứ quý giá nhất trao cho cha rồi mà! Chỉ cần tiếp tục là xong, đau quá, không ngờ lại đau như vậy, ô...

Bờ môi của Tuyết Nữ đã bị Tề Nhạc ngăn chặn, thời điểm này hắn nhịn được thì hắn không phải nam nhân rồi.

Còn bắt đầu? Bắt đầu cái rắm ah! Đã trở thành sự thật thì Tề Nhạc cũng không còn kiềm nén mà dùng bàn tay thăm dò các nơi huyền bí của Tuyết Nữ. Thời điểm thanh tỉnh cuối cùng của Tề Nhạc chỉ là khi nàng vừa bị phá trinh thôi, người ta nói bị "con gái" của mình hiếp dâm không thể phản kháng được thì nên hưởng thụ đi. Thân thể mềm mại của Tuyết Nữ mang theo cảm giác lạnh buốt, cặp đùi thon dài co giãn cùng với da thịt sáng bóng kiều nộn đáng yêu đã trở thành nhiên liệu tốt nhất, dục vọng của Tề Nhạc đã hoàn toàn bốc cháy rồi.

Thân thể khẽ động Tề Nhạc đã thông qua năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên cảm ứng thân thể mềm mại của Tuyết Nữ, hắn dùng năng lượng nhiên thúc dục cây cỏ mềm mại sinh trưởng nhanh chóng kê lót sau lưng của Tuyết Nữ, Tề Nhạc đặt thân thể của nàng xuống cỏ mềm mới buông ra hôn môi của Tuyết Nữ.

- Con là tiểu yêu tinh.

Điện Động Tiểu Mã Đạt đã khởi động, đau đớn của Tuyết Nữ dần dần chuyển biến thành tiếng rên rỉ uyển chuyển động lòng người, công suất của Điện Động Tiểu Mã Đạt càng mở càng lớn, từng đợt kích thích mạnh mẽ truyền tới đem Tuyết Nữ đưa tới đỉnh phong lần đầu tiên trong đời. Cảm giác cứng rắn nóng rực trong người của Tuyết Nữ phun trào ra ngoài, đùi của Tuyết Nữ quấn quanh eo của Tề Nhạc và căng cứng.

Thân thể Tuyết Nữ cũng đã được Tự Nhiên Chi Nguyên cải tạo qua nên giờ này khắc này nàng đã sớm quên những lời của Kính Trung Tiên nói. Hiện tại Kính Trung Tiên muốn ngăn cản hai người phát sinh quan hệ cũng không có khả năng. Dù sao là Tuyết Nữ chủ động. Huống chi sau khi xuyên việt thời không thần trí của nàng thanh tỉnh nhưng lúc này phi thường suy yếu, căn bản không có đủ năng lượng ngăn cản cái gì. Lúc này hình thái Kính Trung Tiên đã không còn là áo ngực của Tuyết Nữ nữa, nàng đang tích súc năng lượng và dung nhập vào cơ thể của Tuyết Nữ rồi. Tuyết Nữ một lần nương theo sảng khoái mãnh liệt lần nữa dâng lên cao trào làm cho Kính Trung Tiên đáng thương cũng tùy theo đó lâm vào trong không biết giải quyết thế nào, Tuyết Nữ có thể cảm nhận được nàng đang hưởng thụ sảng khoái cao hơn trước.

- Cha à, ân... , cha. Tuyết nhi, Tuyết nhi sắp bay...

Thân thể mềm mại co giãn của Tuyết Nữ đã bắt đầu co rút lần thứ tư. Trong miệng Tề Nhạc phát ra một tiếng gầm nhẹ, bắt đầu cho uy lực Điện Động Tiểu Mã Đạt phát huy đến cực hạn, Tuyết Nữ kêu gọi càng làm cho hắn kích thích mạnh hơn, những cố kỵ của hắn cũng ném qua một bên, đem làm cái thân thể động lòng người đạt tới đỉnh phong thời điểm, hắn chăm chú đem Tuyết Nữ lên đỉnh, một cổ nóng rực tinh hoa tánh mạng một lần lại một lần bắn thẳng vào trong nhụy hoa của Đế Tâm Tuyết Liên. Đem Đế Tâm Tuyết Liên vừa đạt tới đỉnh phong lại một lần nữa đạt tới đỉnh phong.

Ôm thân thể mềm mại của Tuyết Nữ vào trong người, đưa lưng ngôi lên bãi cỏ mềm, đưa tiểu đệ còn nóng và cương cứng vào cửa mình của Tuyết Nữ, thần trí của nàng có chút mơ hồ trong miệng không ngừng nỉ non hô hào cha cha.

Nhẹ nhàng vỗ lưng của Tuyết Nữ Tề Nhạc có chút thở hào hển nói:

- Nha đầu a! Con thế này thì bảo cha tự xử thế nào?

Tuyết Nữ tựa vào bờ vai của Tề Nhạc nói:

- Cha đã đáp ứng với cha ruột của con là phải vĩnh viễn chiếu cố con. Con không muốn làm con của cha mà phải làm tình nhân. Nếu như không phải hôm nay có cơ hội thì sao cha tiếp nhận con đây? Con sẽ không gây phiền toái cho cha đâu, thời điểm ở trước mặt của mọi người con vẫn là con của cha, thời điểm chỉ có con và cha thì con sẽ làm tình nhân được không?

Cũng đã như vậy Tề Nhạc có thể nói gì sao? Than nhẹ một tiếng, nói:

- Tuyết nhi, cha không đáng cho con làm như vậy. Cha không phải nam nhân tốt vì Đình Đình bởi vì cha mà rời đi, con cũng suýt chết vì cha đấy.

Tuyết Nữ che miệng của Tề Nhạc lại, nói:

- Không được nói, bất luận cha là dạng người gì cũng hiện giờ cũng thích cha rồi, chỉ có như vậy là đã đủ, còn về phần sau khi mẹ ra đi thì cha đã khóc mù mắt rồi, mọi người sắp tỉnh rồi, chúng ta nên ngừng lại.

Những chuyện xảy ra với Tuyết Nữ không ngừng hiện ra trong mắt của Tề Nhạc, hắn biết rõ trên người mình lại nhiều hơn một phần trách nhiệm, tuy phần trách nhiệm này đã sớm xuất hiện nhưng giờ này khắc này trách nhiệm đã sinh ra biến hóa, mình thật sự không xem những chuyện xảy ra với Tuyết Nữ là không có gì sao? Nếu như vậy thì mình không xứng là nam nhân. Nhưng bây giờ đã phát sinh quan hệ tình dục thì không còn giống như trước nữa, những suy nghĩ ràng buộc hắn trước kia không còn trọng yếu.

Hai người đứng lên, thời điểm hạ thân hai người tách ra thì trong nội tâm sinh ra cảm giác trống trải, sau khi phát tiết trên người của Tuyết Nữ làm cho thể xác và tinh thần của Tề Nhạc sảng khoái rất nhiều. Mà tình huống thân thể của Tuyết Nữ cũng làm cho Tề Nhạc kinh ngạc, ngay cả Như Nguyệt hắn rong ruổi trên thân nàng nhiều lần thì nàng không thể đứng dậy nổi chứ đừng nói là tự mặc quần áo, Tuyết Nữ lại giống như không có việc gì, ngay khi Tuyết Nữ mặc quần áo chỉnh thể thì nói nguyên nhân của nàng ra, nàng gốc bản thể là thực vật cho nên năng lực chữa trị rất mạnh, tuy mỗi bộ phận thân thể của nàng bây giờ không có gì khác người bình thường nhưng mà năng lực chữa trị không phải người bình thường có thể sánh bằng, sau này nàng lại được Tự Nhiên Chi Nguyên tẩy lễ thì năng lực này càng rõ ràng hơn trước.

Tuyết Nữ lẳng lặng đứng bên người Tề Nhạc và từ từ đi về hướng tây, trên gương mặt đẹp của nàng xuất hiện tươi cười, nụ cười của nàng ôn nhu và thỏa mãn, nếu như Tề Nhạc hiện giờ nhìn thấy được thì chắc chắn sẽ động tâm a.

Thời kỳ viễn cổ cự thú quả nhiên thời hiện đại không thể so sánh được, khí tức tự nhiên mạnh hơn thời hiện đại không biết bao nhiêu lần, ở chỗ này Tự Nhiên Chi Nguyên của Tề Nhạc mở rộng vô hạn, ngay cả tinh thần lực cũng được năng lượng tự nhiên tẩm bổ mà mạnh hơn. Năng lượng tự nhiên trong cảm nhận của Tề Nhạc là chưa khôi phục, không cần hắn thúc dục thì Tự Nhiên Chi Nguyên đã bắt đầu hấp thu năng lượng tự nhiên khổng lồ vào cơ thể hắn rồi. Năng lượng tự nhiên không ngừng chải vuốt thân thể của Tề Nhạc và tăng cường nó mạnh hơn.

*****

Tinh thần lực tứ tán, Tề Nhạc đem tất cả khí tức của mọi người bao phủ vào trong thế giới tinh thần của mình, tuy con mắt không thể nhìn thấy nhưng hắn lúc này con mắt nhìn thấy các tình huống còn rõ ràng hơn nhiều. Thân thể của mọi người không có gì, tinh thần lực tạm thời tiến vào ngủ say. Tuyết Nữ nói không sai, những người trẻ tuổi của bốn đại gia tộc ngủ rất say, nhưng chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thì sắp thanh tỉnh rồi.

Làm cho Tề Nhạc có chút kinh ngạc là trừ hắn và Tuyết Nữ ra người tỉnh đầu tiên không phải là chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần mà là Thực Vật Hồn.

- Ah! Đây là nơi nào?

Thực Vật Hồn xoa xoa hai mắt mông lung của mình chậm rãi ngồi xuống đất, ánh mắt của nàng còn chưa mở ra nhưng cũng cảm giác được thân thể của mình đang ở trong một thế giới hoàn mỹ, khí tức năng lượng tự nhiên khổng lồ không ngừng bao phủ thân thể của nàng như muốn nàng dung nhập vào trong tự nhiên vậy, năng lượng tự nhiên ôn hòa không ngừng dao động chung quanh thân thể mềm mại của nàng. Bởi vì được năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của Tề Nhạc cải tạo thân thể nên cho dù nàng không có vận dụng phương pháp tu luyện của mình thì năng lượng tự nhiên cũng chậm rãi tiến vào người của nàng a. Với tư cách là Chưởng Khống Giả thực vật, làm sao nàng không khiếp sợ đây?

Thị lực của Thực Vật Hồn dần dần khôi phục, lần đầu tiên nàng nhìn thấy chính là rặng núi lớn không xa, ngọn núi nguy nga nhưng nó rất rõ ràng, không khí giống như không tồn tại vậy, không khí tinh khiết tới mức không có chút tạp chất nào. Không khí chung quanh lạnh như băng nhưng mà năng lượng tự nhiên khổng lồ cũng làm cho Thực Vật Hồn cảm thấy thoải mái không nói nên lời. Trừ cảm giác Tề Nhạc mang lại cho nàng lúc trước thì hoàn cảnh hiện giờ khiến cho nàng mê say.

Thực Vật Hồn có chút mờ mịt và mừng rỡ nhìn qua chung quanh, ánh mắt của nàng nhanh chóng nhận ra sự tồn tại của Tề Nhạc, vội vàng tung người lên chạy đến bên cạnh Tề Nhạc.

- Tề Nhạc ca ca, đây là chuyện gì? Vừa rồi đã xảy ra cái gì vậy?

Tề Nhạc mỉm cười xoay người chỉ vào rừng rậm nguyên thủy sau lưng của mình, nói:

- Đây là một địa phương xinh đẹp, sau này ở đây một thời gian ngắn chúng ta phải ở lại chỗ này. Về phần cuối cùng là ở đây anh không thể nói cho em biết được, thích không?

- Thích lắm, thật sự là rất thích.

Thực Vật Hồn không chút do dự nói ra.

- Không khí nơi này thật trong lành! Bầu trời màu xanh dương giống như không có chút ô nhiễm nào. Tề Nhạc ca ca, sao anh tìm được nơi này?

Tề Nhạc nói:

- Đây là bí mật, chỉ cần em ưa thích thì anh nghĩ nơi này rất thích hợp cho em tu luyện. Hy vọng trong thời gian nửa năm tới năng lượng tự nhiên của em sẽ có đột phá.

Thực Vật Hồn vui sướng nhảy dựng lên.

- Quá tốt, nơi này quả thật thoải mái. Không khí chung quanh giống như đang ôm ấp em vậy, đây là lần đầu tiên em mê say một hoàn cảnh đấy. Cho dù là trước kia có đi qua Hawaii cũng không cách nào tìm được hoàn cảnh như nơi này.

Nàng quá hưng phấn cho nên nói năng lộn xộn. Xác thực đối với người tu luyện năng lượng tự nhiên như nàng mà nói thì không nơi nào tốt bằng thời kỳ viễn cổ cự thú.

Các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cũng dần dần thanh tỉnh lại sau Thực Vật Hồn một lúc, thực lực của mọi người hiện tại nhìn không cách biệt nhau quá xa, đầu tiên thanh tỉnh chính là Như Nguyệt, thời điểm nàng tỉnh lại phản ứng cơ hồ giống như đúc Thực Vật Hồn, không khí tươi mát chung quanh cùng cảnh tượng Côn Lôn sơn mạch nguy nga cũng làm nội tâm Phách Vương Long rung động mạnh. Ánh mắt của nàng trước tiên nhìn qua Tề Nhạc và sau đó nhìn qua rừng rậm nguyên thủy sau lưng của hắn.

Bầu trời màu xanh dương giống như một viên bảo thạch không có chút tạp chất nào, một bên là rừng rậm nguyên thủy rậm rạp tạo thành một biển màu xanh lá, mà bên kia chính là Côn Lôn sơn mạch hùng vĩ, Côn Lôn sơn mạch từ giữa sườn núi đã hoàn toàn bị tuyết đọng bao bọc, cho dù là Như Nguyệt biết nơi này là thời kỳ viễn cổ cự thú nhưng khi thấy cảnh tượng đẹp thế này cũng phải cảm thán thật sâu.

Âm thanh thán phục ngày càng nhiều, sau khi các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần lần lượt tỉnh táo lại thì những người của bốn đại gia tộc cũng tỉnh theo. Mỗi người đều nhìn cảnh tượng bây giờ và rung động thật sâu, hít vài hơi không khí vào ngực biểu lộ trên mặt có chút tham lam, tạp chất trong cơ thể giống như bị tinh lọc không ít, trong lúc nhất thời bọn họ đã quên mục đích tới đây và đắm chìm vào trong thiên nhiên hoàn mỹ.

Mọi người đang mê say thời kỳ viễn cổ cự thú thì tâm thần Tề Nhạc đang đặt vào chuyện khác. Tinh thần lực của hắn khuếch trương và đầu tiên cảm nhận tình hình chung quanh, nơi này có năng lượng tự nhiên sung túc nên tinh thần lực của hắn bao phủ phạm vi một ngàn cây số vuông. Tuy vị trí này không phải nơi bọn họ rời khỏi đây lúc trước nhưng Côn Lôn kính truyền tống vừa đúng. Bọn họ cách đây chừng trăm mét địa thế bằng phẳng có đồi núi chung quanh, phía trước là Côn Lôn sơn mạch, sau lưng là rừng rậm nguyên thủy. Trong phạm vi cảm nhận của Tề Nhạc thì nơi đây có một ít cự thú tồn tại, nhưng không có con nào cường đại cả. Dù sao chiến trường của thần thú cùng hung thú không phải nơi này. Bởi vậy vị trí này thích hợp hạ trại.

Năng lượng chấn động nhàn nhạt phát ra trên người Tề Nhạc, lúc này đây tinh thần lực của hắn xen lẫn khí tức năng lượng làm cho mỗi người nơi này đều cảm thấy sự tồn tại của hắn. Sau khi kiểm tra thân thể của mọi người không bị gì thì Tề Nhạc ho khan một tiếng, âm thanh của hắn rất nhẹ nhưng cũng vang vọng trong lòng mọi người, đem những gia hỏa còn chưa tỉnh táo lại làm bừng tỉnh, mọi người hiện giờ đều cảm nhận được tinh thần lực của Tề Nhạc đang ở trên người mình.

- Nơi này dùng mắt nhìn là được rồi. Tôi nghĩ mọi người nhất định kinh ngạc và muốn hỏi nơi này là nơi nào. Nhưng tôi nói chuyện này các vị không cần phải biết. Chuyện các vị cần làm chính là nghe mệnh lệnh của tôi. Trong thời gian mấy tháng sau thì nơi này chính là căn cứ của chúng ta. Hiện tại tôi cho các vị một giờ phân biệt dựa theo mười hai đội và hạ trại. Tạo thành một trận doanh hình tròn và chừa phạm vi chính giữa chừng năm mươi mét.

Yến Tiểu Ất nói:

- Lão đại, hạ trại cái gì? Chẳng lẽ chúng ta ở lại đây?

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Đúng vậy, mấy tháng sau này mọi người đều ở nơi đây. Ai cũng nên dựng trại cho bản thân mình đi. Hành lý của mọi người đang trong tay tôi và nếu như trong một giờ không hoàn thành thì như vậy hành lý của mọi người cũng không còn. Không có bất kỳ công cụ nào cả, các vị cứ dựa vào khả năng hiện tại của mình mà hoàn thành, chỉ dùng tay mình mà thôi. Đằng sau có rừng rậm nên mọi người có thể dùng gỗ cũng có thể dùng tảng đá. Tất cả phải xem năng lực của các vị rồi, đây cũng là tập huấn đầu tiên của tôi dành cho mọi người đấy.

*****

Nghe được Tề Nhạc nói thế thì người của bốn đại gia tộc không chút do dự lập tức chạy về hướng của rừng rậm. Tề Nhạc ra lệnh với bọn họ hiện giờ có quyền uy tuyệt đối. Có lẽ bọn họ chưa hiểu sâu về Tề Nhạc nhưng hình ảnh Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải đã hoàn toàn chinh phục của mọi người. Ai không hy vọng mình trở nên cường đại hơn chứ, mà Tề Nhạc sau khi sử dụng Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải phát tán khí tức khổng lồ bao phủ mọi người vào bên trong! Năng lượng khổng lồ cơ hồ làm sinh mạng của bọn họ rung động. Có lão đại như vậy thì bọn họ sao không nắm bắt cơ hội đây? Những người trẻ tuổi được lựa chọn gia nhập trận doanh của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đều là người thông minh tuyệt đỉnh, bọn họ hiểu chỉ cần hoàn thành lệnh của Tề Nhạc mới có thể tăng thực lực của mình lên tốt nhất, những người tuổi trẻ này âm thầm quyết định trong nội tâm là bất luận tập huấn gian khổ ra sao thì bọn họ cũng phải kiên trì vượt qua, bởi vì Tề Nhạc từng nói qua, chỉ cần thông qua tập huấn này thì thực lực của bọn họ ít nhất tăng lên gấp đôi! Tề Nhạc nói vẫn vang vọng trong nội tâm bọn họ.

Cảm thụ được người của bốn đại gia tộc chấp hành lệnh của mình thì trên mặt Tề Nhạc hiện ra nụ cười nhàn nhạt, những người trẻ tuổi này đúng là dễ dạy. Hy vọng bọn họ sau này có thể trở thành lực lượng trọng yếu thủ hộ phương đông a.

Các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cũng không có nhúc nhích, tất cả mọi người đứng chung quanh Tề Nhạc, Tề Nhạc nhíu mày nói:

- Các người còn chờ cái gì nữa? Đừng quên hiện tại các người là chỉ huy đấy, với tư cách chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thì các người phải làm gương tốt trước đã. Lần tập huấn này bọn họ là thứ yếu, các người là chủ yếu. Trước khi tới nơi này các người là bạn của tôi. Nhưng mà sau khi tới đây ít nhất trước khi rời đi tôi chính là huấn luyện viên. Tôi đã nói là mình không chút lưu tình đâu. Bắt đầu từ bây giờ mọi người không có ai ngoại lệ.

Khí tức lạnh như băng trên người Tề Nhạc phát ra, áp lực khổng lồ làm cho chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cũng phải giật mình, đối mắt nhìn nhau bọn họ biết rõ tập huấn đã bắt đầu rồi. Như Nguyệt là người đầu tiên đi vào trong rừng rậm. Những người khác cũng theo thứ tự rời khỏi người của Tề Nhạc. Ngay cả Mạc Đạm Đạm hiện tại cũng không có phản kháng lệnh của Tề Nhạc. Tuy nàng rất càn quấy, rất xúc động nhưng nàng cũng không phải người ngu, sau khi nhìn thấy Tề Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải của Tề Nhạc nàng còn dám có hành vi quá khích sao?

Tề Nhạc đúng là rất công chính, mà ngay cả Thương Băng, Cơ Đức, Tuyết Nữ vừa mới phát sinh quan hệ với hắn cũng bị phái đi.

Đối với người bình thường mà nói trong một giờ mà làm được chỗ ở là không thể nào, nhanh nhất cũng phải làm vài ngày mới được, còn chậm cần tới mấy tháng. Đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng, nhưng những người đi tới đây với Tề Nhạc không phải là người bình thường.

Sau khi qua thời gian một giờ thì đủ loại "phòng ốc" đã làm phiến núi rừng này náo nhiệt hơn. Đầu tiên hoàn thành phòng ốc của mình là Thực Vật Hồn. Nàng thậm chí không có rời khỏi người của Tề Nhạc, nàng trực tiếp dùng năng lực của mình và bỏ vài hạt giống xuống đất là xong. Năng lượng tự nhiên do nàng thúc dục thì các dây leo mọc lên rất nhanh, thời gian chỉ mười phút thì những dây leo cứng cỏi cũng bắt đầu hình thành một gian phòng năm mét vuông, cả phòng nhỏ chỉ có vị trí nóc nhà là một khe hở nhỏ bởi vì dây leo giữ nguyên gốc trên mặt đất nên nhìn cực kỳ rắn chắc cùng mang cho người ta cảm giác thoải mái dễ chịu. Phòng nhỏ nhìn rất lịch sự tao nhã do dây leo màu xanh hình thành. Đây là một gian phòng có sinh mạng a.

Sau Thực Vật Hồn chính là Tuyết Nữ. Chỗ nàng kiến tạo cũng rất đơn giản a. Đồng thời cũng thể hiện năng lực của nàng. Nàng bay đi chừng mười phút mà phương hướng phi hành chính là Côn Lôn sơn mạch. Mười phút sau Tuyết Nữ mang theo một khối băng cứng trên núi xuống nơi này, nàng dùng năng lượng khống chế băng nên nó mềm như mì sợi, một gian phòng do băng ngưng kết tạo thành và nhanh chóng xuất hiện cách căn phòng thực vật của Thực Vật Hồn chừng mười mét. Căn phòng màu xanh da trời của băng này còn lớn hơn của Thực Vật Hồn một ít, thấy thế nào cũng có thể dung nạp hai người. Tuy gian phòng là do băng tạo thành nhưng bởi vì năng lượng bản thân Tuyết Nữ là băng thuộc tính a, cho nên chỉ cần nàng còn ở đây ngày nào thì mỗi ngày cho rót một ít năng lượng của mình vào sẽ không sợ băng tan chảy.

Các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác đều có kỹ năng đặc biệt. Nhưng Mạc Đạm Đạm, Quan Tĩnh là những gia hỏa thực lực kém nên tốc độ kiến tạo phòng ốc không nhanh bằng người bốn đại gia tộc..

Năng lực khác nhau thì hiệu quả kiến tạo phòng ốc cũng khác nhau, ba mươi đệ tử Trầm gia nhanh chóng hoàn thành trước. Phương pháp kiến tạo của bọn họ tuy khác Thực Vật Hồn nhưng kết quả giống nhau tới kỳ diệu, chỉ có điều so sánh vơi Thực Vật Hồn thì bọn họ kiến tạo khó khăn hơn mà thôi. Dù sao năng lực người Trầm gia là mộc thuộc tính, cho nên lợi dụng một ít dây leo cùng đầu gỗ, từng gian phòng chỉ dung nạp một người nên chúng rất nhỏ. Có chút sớm hoàn thành thậm chí còn đi tìm một ít lá cây to đem mặt ngoài của gian phòng trang trí một chút cho đẹp mắt.

Dùng tinh thần lực cảm thụ động tác của mọi người trong nội tâm Tề Nhạc thầm nghĩ, tập huấn này chỉ sợ trừ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ra thì những người làm tốt nhất chính Trầm gia ở là Kinh Thành. Mộc thuộc tính khiến cho bọn họ ở trong thời kỳ viễn cổ cự thú có năng lượng thiên nhiên bàng bạc thì như cá gặp nước, tu luyện tuyệt đối có hiệu quả làm chơi ăn thật.

Như Nguyệt là người hoàn thành đầu tiên, tuy nàng không có năng lực đặc biệt như Thực Vật Hồn cùng Tuyết Nữ, nhưng mà thực lực của nàng trừ Tề Nhạc ra là cường đại nhất. Các tảng đá so với long lực của nàng thì không có gì khác so với đậu hủ. Có lẽ do hoài niệm huyệt động đá làm tình lần đầu tiên với Tề Nhạc nên nó như một động đá a, hơn nữa so với gian phòng của Tuyết Nữ còn lớn hơn. Những tảng đá này được lon lực sắc bén của nàng cắt sáng bóng như gương, tuy Như Nguyệt không có kinh nghiệm kiến tạo phòng ốc nhưng sau khi kiến tạo gian phòng xong nhìn hiệu quả cũng không tồi. Thậm chí ngay cả cửa sổ cũng được nàng kiến tạo xong.

Thời gian một giờ chấm dứt bất luận như thế nào ít nhất tất cả mọi người tạm thời hoàn thành kiến tạo trụ sở của mình rồi, đương nhiên có thể ở hay không lại là chuyện khác, thí dụ như Mạc Đạm Đạm cùng Quan Tĩnh làm hai gian nhà gỗ kia, chỉ sợ một cơn gió hơi lớn cũng có thổi nó ngã a.

Tất cả mọi người sau khi hoàn thành phòng ốc của mình liền đi vào khoảng đất trống giữa các căn phòng tụ tập lại, trừ Trầm gia Kinh Thành hoàn thành nhẹ nhõm ra thì ba nhà khác đều mồ hôi đầm đìa. Dù sao chạy sang rừng cây mấy ngàn thước hay lên đồi núi đều mất nhiều thời gian a, thời gian một giờ với bọn họ mà nói là hơi gấp.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-360)