Vay nóng Tinvay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 222

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 222: Tự nhiên cải tạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Tề Nhạc hỏi:

- Đấu tranh của nhân loại cùng Tộc Cửu Lê hiện tại như thế nào?

Thần sắc trong mắt của Mặc Hỏa biến đổi, hắn thở dài một tiếng, nói:

- Tình huống không phải quá tốt. Dù sao, chúng ta phải luôn đặt tâm tư vào chuyện đối kháng với hung thú, lại còn phải thường xuyên di chuyển, tránh né hung thú càn quét đại quy mô, chiếu cố nhân loại tự nhiên là có hạn. Mà bản thân nhân loại sau khi tổng bộ Tộc Nguyệt bị hủy diệt thì thực lực giảm xuống rất nhiều. Chỉnh thể thực lực căn bản không có khả năng tiến hành chống lại Tộc Cửu Lê. Trong khoảng thời gian này, nhân loại Tứ đại tộc đã bị Tộc Cửu Lê tấn công hủy diệt non nửa. Hiện tại chỉ có thể tụ tập cùng một chỗ mới miễn cưỡng cùng Tộc Cửu Lê đối kháng mà thôi. Con tới rất đúng lúc, hy vọng những vũ khí kia như lời con nói có thể làm bọn hắn thay đổi cục diện.. Đáng tiếc, Tộc Cửu Lê thật sự quá cường đại. Nghe nói Xi Vưu đã trọng sinh. Ngay cả chúng ta đều không thể tìm được tổng bộ chính thức của Tộc Cửu Lê ở địa phương nào. Con lần này trở về, nếu có thể hãy trợ giúp nhân loại một chút được chứ?

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Con đang có ý nghĩ này, bất quá, không phải hiện tại. Con còn cần một tháng mới có thể ra mặt. Như vậy đi, nếu như thuận tiện, Mặc Hỏa tiền bối ngài trong một tháng này trông nom nhân loại nhiều một chút, chờ một thời gian nữa con sẽ toàn tâm đối kháng với hung thú cùng các người. Được chứ?

Mặc Hỏa nghĩ một hồi, nói:

- Chuyện này không thành vấn đề. Chúng ta cùng hung thú không lâu vừa mới đại chiến một hồi, hiện tại song phương đều cần nghỉ ngơi lấy lại sức. Đúng rồi! Nhân loại Tứ đại tộc hiện tại tụ tập bên Tộc Thổ. Chỗ đó có lẽ con rất quen thuộc, có thể tìm được. Lãnh tụ nhân loại là mẹ của con, nhưng chỉ dựa vào một mình nàng thì vẫn còn nhiều hạn chế.

Nghe xong Mặc Hỏa nói, Tề Nhạc không khỏi nhớ tới hình dáng của Y Nhược. Mẹ! Từ này sao mà ôn hòa dịu dàng như thế.

- Tiền bối yên tâm, trong một tháng, con nhất định dẫn người đi qua. Bất quá còn phải xin ngài truyền đạt với nhân loại, vũ khí con không thể cho không, cần đám người dùng đại lượng hoa quả để trao đổi.

Mặc Hỏa cởi mở cười:

- Cái này không có vấn đề, nhân loại cái khác không có nhưng mà hoa quả thì không thiếu. Trong rừng rậm có rất nhiều, để ta đi nói họ chuẩn bị, sau khi xác định con trở về, ta cũng nên rời đi báo cho mẹ con biết tin tức này.

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Ngài yên tâm đi, con nhất định sẽ nhanh đi tới.

Thân ảnh màu lửa rực sáng lên, Mặc Hỏa biến mất trước mặt Tề Nhạc. Thở dài một hơi, Tề Nhạc biết rõ kế hoạch của mình có thể tiếp tục nữa rồi, hết thảy đều cùng phán đoán của mình không khác biệt lắm. Mặc dù không có uy hiếp cường đại của Ngưu Ma Vương khiến cho thần thú có cơ hội quật khởi, nhưng mà cũng cần một đoạn thời gian rất dài nữa mới có thể chiếm cứ thượng phong. Mà nhân loại đúng là đã đến giai đoạn sinh tử tồn vong trước mắt, hết thảy những điều này là cơ hội cho các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cùng thanh niên tứ đại gia tộc rèn luyện. Một tháng, còn một tháng nữa, hi vọng bọn họ mau mau phát triển một chút. Nếu không đến chiến trường chính thức chỉ sợ ngay cả mình cũng không cách nào bảo vệ tất cả, khi đó thương vong thật sự sẽ xuất hiện.

Trở lại trong doanh địa, Tề Nhạc một mực tu luyện đến tối, tất cả mọi người đều chìm vào giấc ngủ. Ban ngày tiêu hao đối với bọn họ mà nói quá lớn. Nhất là những người tứ đại gia tộc chưa từng trải qua tràng diện nguy cơ này. Đừng nói một ngày, nếu như không có lời nói của Tề Nhạc, chỉ sợ bọn họ một tuần lễ cũng không cách nào khôi phục lại. Nhưng mà, có Tứ Tường Vân Hắc Kỳ Lân ở đây, tập huấn sao có thể bị gián đoạn.

Tinh thần lực cảm thụ được Như Nguyệt bên cạnh đang ở bên trong trạng thái nhập định, được năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên tại chính mình ảnh hưởng, Vân Lực của nàng khôi phục với tốc độ cực nhanh, chừng một giờ có thể khôi phục đến trạng thái tốt nhất. Đứng dậy, Tề Nhạc đột nhiên có loại xúc động muốn hôn môi Như Nguyệt.

Lúc này, hắn không khỏi nghĩ tới hết thảy những gì phát sinh khi trở lại thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú cùng Tuyết Nữ. Kỳ Lân tại nhu cầu về phương diện kia vô cùng mạnh mẽ, tuy rằng bi thương làm cho Tề Nhạc đem tâm tư đặt ở chuyện khác nhưng mà khi bị Tuyết Nữ khêu gợi thì dục vọng một lần nữa bắt đầu thiêu đốt. Bất quá, phát hiện ở thời điểm này hiển nhiên không thể đi truy cầu dục vọng của mình.

Bởi vì tu luyện mà tinh thần lực thu liễm trước đó lại phóng ra ngoài, Tề Nhạc cảm thụ được khí tức mỗi người trong doanh địa. Đại bộ phận khí tức của người tứ đại gia tộc đều dần dần trở nên bình ổn, nghỉ ngơi trong tu luyện dù sao mạnh hơn mê man rất nhiều, hô hấp yếu ớt một lần nữa trở lại bình thản.

Thở dài một hơi, Tề Nhạc bắt đầu điều động Vân Lực trong cơ thể. Tử lam hồng thanh tứ sắc quang mang lập loè trên thân thể của hắn. Quang ảnh Kỳ Lân nhàn nhạt xuất hiện chung quanh người, khí tức của Kỳ Lân xuất hiện. Ngày đầu tiên tập huấn Tề Nhạc kỳ thật vẫn rất hài lòng, đầu tiên là tập huấn để cho tất cả mọi người phát huy toàn lực trong nguy cơ, có ít người thậm chí vượt qua trình độ hắn yêu cầu, tiềm lực của họ được kích phát.

Đồng thời càng quan trọng hơn là trải qua một trận chiến hôm nay, các Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đã xảy ra chút ít cải biến quan hệ cùng người của tứ đại gia tộc. Nguyên bản quan hệ không hài hòa bởi vì cùng sinh cùng tử kéo gần lại rất nhiều, đây mới là điều mà Tề Nhạc muốn nhìn thấy nhất. Hắn tuyệt không hy vọng người chính mình bồi dưỡng cuối cùng mình không thể sử dụng. Thực lực của hơn 100 thanh niên này sẽ làm chỉnh thể tứ đại gia tộc lớn mạnh. Nhưng mà người lãnh đạo tứ đại gia tộc lại có thể tưởng tượng sau đó những thanh niên này sẽ quyết định như thế nào? Tề Nhạc hy vọng, có thể thông qua những người này làm cho Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cùng Viêm Hoàng tứ đại gia tộc thật sự đạt thành quan hệ hợp tác ăn ý. Dù sao số lượng Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần có hạn, được tứ đại gia tộc giúp đỡ, bất luận xử lý sự tình gì cũng dễ dàng hơn rất nhiều.

Khí tức Kỳ Lân bắt đầu từ trong căn nhà đá khuếch tán hướng ra phía ngoài, đầu tiên chịu ảnh hưởng là mười hai vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ, họ phi thường mẫn cảm với khí tức của Kỳ Lân. Dưới tác dụng của Kỳ Lân Kỳ Lân, tốc độ tu luyện của đám người bình thường hơn bình thường rất nhiều. Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ có thực lực càng yếu thì lại càng cảm thụ rõ ràng. Vân Lực Kỳ Lân của Tề Nhạc đôn đốc đám người trong quá trình tu luyện lấy được năng lượng nhiều hơn bình thường.

Tề Nhạc đem tinh thần lực của mình tập trung, đầu tiên trợ giúp thân thể của Quan Tĩnh cùng Mạc Đạm Đạm cải tạo, tuy rằng trước đó đã từng trợ giúp đám người cải tạo, nhưng bọn hắn lúc tu luyện không ít, điều kiện thân thể bản thân không xuất sắc, vì thế hắn không thể không tận lực chiếu cố.

*****

Tại thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú thi triển năng lượng của Tự Nhiên Chi Nguyên dễ dàng hơn ở thời hiện đại. Tề Nhạc có thể có được tiếp tế phong phú, có rừng rậm nguyên thủy nguyên sinh thái rộng lớn, hắn thậm chí không cần bận tâm tiêu hao năng lượng bản thân. Dưới tác dụng của năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên, thân thể của Quan Tĩnh cùng Mạc Đạm Đạm đã nhận được cải tạo một lần nữa.

Mặc dù không có trực tiếp tăng Vân Lực của hai người lên, nhưng lại tạo một cơ sở vững chắc sau này.

Tự Nhiên Chi Nguyên cũng không có đình chỉ, năng lượng tiếp tục chuyển động bắt đầu bao trùm ở chỉnh thể toàn bộ nơi trú quân. Lúc này đây, Tề Nhạc phụ trợ phụ trợ không khác nhau. Hắn không có đi tận lực cải tạo cái gì. Mà là đem năng lượng tự nhiên trong thiên nhiên rộng lớn hấp thu thông qua tinh thần lực truyền vào doanh địa, sau đó cường hành rót vào thân thể mỗi một người. Tuy rằng không phải cải tạo, nhưng có năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên công chính bình thản, mỗi người đều lấy được chỗ tốt cực lớn. Đồng dạng là thực lực càng yếu lấy được chỗ tốt lại càng lớn. 120 thanh niên của Tứ đại gia tộc được Tự Nhiên Chi Nguyên giúp đỡ, thân thể được ảnh hưởng lớn nhất. Nhất là hiện tại đang suy yếu cực độ, khiến cho bọn hắn bản thân họ không thể sinh ra bất kỳ năng lượng phản kháng khiến hấp thu càng thêm trực tiếp.

Thúc dục năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên bao trùm toàn bộ nơi trú quân giằng co trọn vẹn một giờ, khi hết thảy hoàn thành, Tề Nhạc phát hiện Như Nguyệt đã từ trong tu luyện tỉnh táo lại rồi.

- Hiện giờ em mới hiểu tại sao anh nói ngày mai đám người còn có thể tiếp tục tham gia tập huấn. Tề Nhạc, anh thật là dụng tâm lương khổ ah! Nhưng mà tại sao anh không nói cho mọi người biết chuyện này?

Như Nguyệt nhẹ nhàng đến bên cạnh Tề Nhạc, ôm lấy tay của hắn hỏi.

Tề Nhạc nói:

- Không phải anh không muốn nói cho bọn hắn biết, nhưng mà nếu như nói ra chân tướng thì bọn họ sẽ sinh ra suy nghĩ, bất luận tập huấn khó khăn đến cỡ nào cuối cùng anh sẽ ra tay cứu bọn họ. Như vậy không còn ý nghĩ rèn luyện. Chỉ có bản thân tản mát ra dục vọng muốn sống mãnh liệt triệt để kích phát ra tiềm lực mới là phương pháp tốt nhất gia tăng thực lực lên, không phải sao?

Như Nguyệt mỉm cười, nói:

- Em hiểu rồi. Tề Nhạc, nói cho em biết. Hôm nay hai đầu long đó là do anh gọi tới phải không?

Tề Nhạc sững sờ hỏi:

- Làm sao em biết?

Như Nguyệt nói:

- Sao em lại không biết được? Tuy rằng chúng phát động ra công kích phía chúng ta, nhưng lúc ấy em hiểu được đối mặt áp lực cự đại đó, đáng lẽ không thể chống cự mới đúng. Nhưng sau khi trở về em cẩn thận nghĩ, hai đầu long đó tuy mang tới áp lực cực lớn. Nhưng mà cũng không có sát cơ chính thức, nói cách khác bọn chúng không chính thức tổn thương chúng ta. Khi ta đã tiếp cận cực hạn, hai đầu long đó lại đột nhiên rút lui đi. Điều này trái với lẽ thường, hơn nữa thời điểm chiến đấu cùng hắc long, thực lực của bạch long không kém bao nhiêu nhưng lại không tham chiến, điều này còn chưa đủ để nói rõ vấn đề sao? Chỉ là em không rõ vì sao họ cam tâm để anh sử dụng.

Tề Nhạc ôm Như Nguyệt vào ngực mình rồi mỉm cười nói:

- Em đó, lúc nào cũng thông minh như thế, áp lực với anh càng lúc càng lớn rồi. Em nói không sai, bọn chúng là do anh gọi tới, nếu không thì sao có chuyện trùng hợp của vòi rồng và tuyết lở được.

Như Nguyệt buột miệng cười, nói:

- Nếu để cho mọi người biết rõ những điều này đều là anh làm ra, chỉ sợ bọn họ sẽ liều mạng với anh đó.

Tề Nhạc nhún vai, nói:

- Anh cũng chỉ muốn tốt cho họ thôi. Bất quá, anh đoán chừng khả năng đám người dám hướng anh khiêu chiến không quá lớn. Kỳ thật, anh cũng rất muốn đánh một trận, hay là em cổ động bọn họ đi?

Như Nguyệt tức giận nói:

- Được rồi đó. Thực lực của anh mạnh thế nào, em còn không biết sao? Dùng trạng thái ngày đó phát động Côn Lôn Kính thì cho dù tất cả mọi người cộng lại cũng không thể đỡ nổi. Hy vọng Đạm Đạm. Quan Tĩnh có thể nhanh chóng trưởng thành, nói như vậy chúng ta đều có thực lực năm vân trở lên, anh cũng đừng hòng chiếm tiện nghi.

Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:

- Anh cũng hi vọng họ trưởng thành nhanh một chút đó chứ. Lần tập huấn này, ít nhất phải để cho tất cả mọi người tăng lên tới năm vân trở lên mới được. Khi đó, có thể bắt đầu dựa theo phương pháp tu luyện của ta của Trát Cách Lỗ đại sư truyền thụ cho tiến hành tu luyện. Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta mới có thể chân chánh cường đại lên được.

Như Nguyệt quay người lại nhìn Tề Nhạc, ánh mắt nhìn thẳng vào hắn, lồng ngực đầy đặn dán vào ngực Tề Nhạc, thanh âm mị hoặc của nàng vang lên:

- Tề Nhạc, hình như là lâu lắm rồi anh không yêu em.

Tim của Tề Nhạc đập bỗng nhiên nhanh hơn, hắn nói:

- Hiện tại dường như không tốt đâu. Ngày mai còn có tập huấn, nếu đã bắt đầu chúng ta đều phải cố gắng. Em cũng không có thể ngoại lệ.

Như Nguyệt tức giận nói:

- Tính của anh mà em còn không biết sao? Đã lựa chọn anh thì em còn bắt bẻ cái gì nữa, tùy anh đó, em hiểu anh là người tự biết chừng mực. Tâm tư của Tuyết Nữ đối với anh thế nào, em đã sớm biết. Lúc trước Văn Đình đã nói cho em biết cả, các nàng đã thương lượng với em. Mọi người đều cảm thấy Tuyết Nữ rất không tệ, không nói Côn Lôn Kính trên người nàng có tác dụng trợ giúp rất lớn đối với anh, mà bản thân thiện lương đáng yêu của nàng cùng với tính kiên quyết vì cứu anh mà nguyện hi sinh mạng sống của mình đã khiến cho quan hệ của hai người biến hóa một chút. Mọi người đều biết năng lực trên phương diện kia của anh nên không trách. Anh nghĩ rằng chúng ta đều thật sự cho rằng Tuyết Nữ vẫn là con gái của anh sao? Chẳng ai bị mù đâu.

Tề Nhạc ngơ ngác nhìn Như Nguyệt, trong lòng không khỏi xuất hiện một tia áy náy, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải nữa.

Như Nguyệt nhìn sắc trời qua cửa sửa, nàng dán sát người vào lồng ngực của Tề Nhạc:

- Còn chờ cái gì? Hôm nay phải trừng phạt anh, đừng có nhớ lại Thủy Tinh Chi Luyến ngày đó nữa.

- Ách... anh không muốn.

- Có quỷ mới tin anh, đến đây đi, nhanh phục vụ cho bổn nữ vương.

Thanh âm đùa giỡn của Như Nguyệt làm cho dục hỏa trong lòng của Tề Nhạc đại thịnh.

- Tuân mệnh, nữ vương bệ hạ.

- Ah... , không phải hôn chỗ đó, đồ lưu manh này.

- Nữ vương bệ hạ, không phải em muốn anh phục thị em sao? Không được chạy, anh tới đây.

Tinh thần lực đôi khi còn có thể dùng làm chuyện khác, lúc này Tề Nhạc trưng dụng nó để làm kết giới cách âm. Thạch huyệt biến thành nhà đá, nhưng nhân vật chính không có biến, xuân ý trong khoảnh khắc lan tràn ở trong mỗi một cái góc nhỏ trong nhà đá.

Như Nguyệt dịu dàng độ lượng, Tề Nhạc phát ra cảm động từ trong nội tâm, đêm nay hắn tận lực xu nịnh dịu dàng, một lần lại một lần đem Như Nguyệt đưa lên cao điểm của cực lạc, đồng thời hóa giải lo lắng cùng bi thương trong lòng nàng trong mấy ngày này.

*****

Sáng sớm, khi ánh mặt trời chiếu thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú sáng ngời chiếu toàn bộ lên nơi trú quân, tiếng kinh hô liên tiếp vang lên.

Ngay cả đám người tứ đại gia tộc cũng không nghĩ tới trải qua ngày hôm qua giày vò mà hôm nay còn có thể bò ra khỏi giường, hơn nữa nguyên một đám đều có bộ dáng sinh long hoạt hổ. So với hôm qua còn mạnh mẽ hơn nhiều, cảm giác thân thể tràn đầy lực lượng giống như chưa từng trải qua cực hạn hôm qua.

Tình huống của 120 thanh niên rất nhanh đã bị các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trước sau tỉnh lại phát hiện.

Đám người không có quá nhiều kinh ngạc. Đêm qua lúc tu luyện, truyền đến năng lượng tự nhiên làm bọn hắn hiểu rõ mọi chuyện. Trong lòng không khỏi đối với Tề Nhạc âm thầm khâm phục, thì ra hắn đã sớm tính toán hết thảy rồi. Đối với lần tập huấn này càng thêm chờ mong mãnh liệt hơn.

Tề Nhạc rất nhanh ban bố mệnh lệnh, mười hai tên đội trưởng chờ lệnh tại chỗ, 120 thanh niên tứ của đại gia tộc mặc khinh trang bắt đầu leo núi cao ba ngàn mét. Tin tưởng của tất cả mọi người tăng cường rất nhiều, dù sao, trong nhận thức của khi bọn hắn, không có khả năng mỗi ngày đều xui xẻo gặp được vòi rồng cùng tuyết lở như vậy. Núi ba ngàn mét tuy rằng rất cao, nhưng nếu chỉ mỗi leo núi thì không thành vấn đề. Ngày hôm qua khi Hắc Bạch song long xuất hiện, những người tuổi trẻ này cũng đã hôn mê, vì thế không có ai biết điều đang chờ đợi họ là hung thú cùng thần thú càng thêm đáng sợ hơn so với hôm qua. Ngoại trừ này 120 cá nhân Tề Nhạc còn để cho một người cũng đi theo, chính là Cơ Đức. Cơ Đức là tu luyện võ thuật không có năng lực đặc thù. Loại hoàn cảnh khảo nghiệm đặc thù này đối với gia tăng thực lực của hắn có tác dụng vô cùng lớn. Đã tu luyện võ thuật, mục tiêu Tề Nhạc đối với hắn chủ yếu chính là để cho hắn luyện thân thể đến một cảnh giới biến thái.

Nhìn 120 người trẻ tuổi chia làm mười hai đội dần dần rời khỏi, Quản Bình không khỏi có chút bận tâm hướng Tề Nhạc nói:

- Quả thực không cần chúng ta đi theo sao? Lỡ đâu lại xuất hiện hai đầu hung thú như hôm qua thì làm sao đây?

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Vậy phải xem bản lãnh của bọn hắn. Muốn chính thức ma luyện thì nhất định phải trải qua nguy cơ sinh tử chính thức mới được. Được rồi, chúng ta cũng muốn bắt đầu tu luyện thôi. Yên tâm đi, tinh thần lực của tôi thủy chung vẫn theo sau đám người bọn họ, một khi xuất hiện nguy hiểm. Tôi sẽ chạy tới bên họ trước tiên.

Quản Bình mỉm cười, nói:

- Xem ra, hết thảy đều ở bên trong kế hoạch của anh, tôi đúng là buồn lo vô cớ. Được rồi, hôm nay anh chuẩn bị tra tấn chúng ta như thế nào đây?

Tề Nhạc bẻ từng đốt ngón tay phát ra những tiếng răng rắc. Hắn tuy rằng không nhìn một ai, nhưng lúc ánh mắt của hắn đảo qua trên người mỗi người thì những chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cường đại vẫn cảm thấy không khỏi sau lưng phát lạnh. Nhất là Mạc Đạm Đạm, trước kia nàng cùng Tề Nhạc đối nghịch không chỉ một lần, từ khi thấy được Tề Nhạc sử dụng Nhật Nguyệt Tinh thần Xích Kim Khải, nàng chột dạ vô cùng. Khi đó nàng mới hiểu được vì sao Tề Nhạc có thể trở thành Sinh Tiếu Vương, nhìn người trẻ tuổi bề ngoài bất quá chừng hai mươi tuổi quả thật có tư chất để tự ngạo. Ở bên trong Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần e rằng cũng chỉ có thực lực của Quan Tĩnh mới kém nàng một chút thôi, nếu không nàng chính là người đứng vị trí cuối cùng rồi. Hiện tại nàng cũng không dám đắc tội Tề Nhạc, e sợ Tề Nhạc trả thù nàng.

Yến Tiểu Ất nhìn động tác tay của Tề Nhạc không khỏi sợ hãi nói:

- Lão đại, anh không phải muốn chuẩn bị một chấp cả đội chứ?

Tề Nhạc hừ một tiếng nói:

- Như thế nào? Chú muốn bị tẩm quất à? Anh đây rất vui lòng thành toàn cho chú. Hôm nay mọi người tu chỉnh, hồi tưởng kinh nghiệm thiên tai và biểu hiện của mình ngày hôm qua, đồng thời tu luyện Vân Lực bản thân. Tại thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú, phân tử năng lượng phong phú hơn thời đại kia của chúng ta rất nhiều. Đêm qua tu luyện chắc hẳn mọi người cũng đã cảm thấy rồi. Đã đến nơi này, chúng ta không thể chậm trễ mỗi một phút. Tốt rồi, mọi người bắt đầu tu luyện a. Mạc Đạm Đạm, Quan Tĩnh, Điền Thử, Yến Tiểu Ất, bốn người cô, còn có Thực Vật Hồn muội muội cùng Thương Băng, tất cả đi theo tôi.

Hồ Quang nhìn Yến Tiểu Ất cười hắc hắc, đưa cho hắn một ánh mắt chúc may mắn... lần sau thì bày ra một tư thế thoải mái ngồi bệt xuống đất tự nhủ:

- Không bị ăn đòn đúng là một chuyện hạnh phúc a.

Yến Tiểu Ất nhìn dáng vẻ đắc ý của hắn mà không khỏi chán nản, nhưng hết lần này tới lần khác lại không có bất kỳ biện pháp nào, chỉ dành dựng ngón giữa vào mặt hắn rồi mới tâm bất cam tình bất nguyện đi theo sau lưng Tề Nhạc vào trong rừng rậm nguyên thủy.

Trong lòng Mạc Đạm Đạm khẩn trương một hồi, thầm nghĩ không phải Tề Nhạc tìm cơ hội muốn trả thù chính mình a. Khá tốt bên cạnh có Điền Thử và những người khác đi theo, nếu không nàng sẽ trực tiếp muốn quay người chạy mất.

Tề Nhạc mang theo sáu người tiến nhập nguyên thủy rừng rậm, đi thẳng ước chừng chừng hai trăm thước mới ngừng lại rồi chuyển hướng sáu người, nói:

- Hiện tại bắt đầu đặc huấn cho các người. Thương Băng, em cùng Thực Vật Hồn một tổ. Tiểu Ất, bốn sinh tiếu chiến sĩ các cậu một tổ. Hiện tại bắt đầu đối kháng lẫn nhau. Không được ai hạ thủ lưu tình. Bên nào thua thì địch nhân sẽ đổi thành tôi. Hiện tại bắt đầu, Thực Vật Hồn muội muội, hảo hảo thay anh giáo huấn bọn họ, không cần nể mặt anh làm gì.

Vừa nói hai chân Tề Nhạc chùng xuống nhẹ nhàng nhảy lên rừng cây, đứng trên một nhánh cây mềm mại im im lặng lặng nhìn sáu người phía dưới.

Lúc này Mạc Đạm Đạm ngược lại nhẹ nhàng thở ra, không cần mặt đối với Tề Nhạc là tốt rồi. Nàng là người thứ nhất di chuyển, trong tiếng gầm giận dữ, thân thể nàng như là bóng da bay thẳng đến Thực Vật Hồn. Đầu cúi xuống, một tia sáng màu vàng nhàn nhạt trải rộng toàn thân, một trong kỹ năng chiến đấu của Sinh Tiếu Ngưu Chiến Sĩ.

Bất quá, với thực lực hai vân hiện tại của nàng thi triển ra thì nhìn bề ngoài như thế nào cũng không khác viên thịt là mấy. Đương nhiên, không nên xem thường công kích của Mạc Đạm Đạm, cùng người bình thường so sánh, nàng vẫn còn mạnh hơn nhiều.

Cho dù một cây đại thụ bị nàng húc vào cũng sẽ bị bẻ gẫy ngay lập tức.

Yến Tiểu Ất lui về phía sau. Bạch sắc quang mang rất nhanh từ trên người lan tràn ra, mà Điền Thử tức thì đứng ở trước người hắn, đồng thời đá một cước lên mông Quan Tĩnh nói:

- Nhanh lên!

Thương Băng tuy rằng kinh ngạc bởi sự an bài của Tề Nhạc, nhưng mà một khi chiến đấu, nàng lập tức tiến vào trạng thái hoàn mỹ. Với tư cách là cao thủ ám sát Hắc Ám Quốc Hội bồi dưỡng, có lẽ tổng hợp năng lực nàng không bằng Thực Vật Hồn, nhưng mà tốc độ báo nữ cùng lực công kích cường hoành phi thường cường hãn. Thân thể lóe lên, mang theo một chuỗi tàn ảnh, Thương Băng lập tức liền từ chính diện biến mất. Sau một khắc, nàng đã đi tới bên cạnh Quan Tĩnh đá một cước vào mông hắn. Quan Tĩnh còn không có kịp phản ứng, thân thể của hắn tựa như bóng da bị đá bay ra ngoài.

*****

Mạc Đạm Đạm lúc này đã vọt tới trước người Thực Vật Hồn, nàng căn bản không biết gì nhiều về Thực Vật Hồn. Ngày hôm qua cũng không thấy được Thực Vật Hồn có thi triển gì, trong nhận thức của nàng, ngoài dáng vẻ đáng yêu lớn hơn mình không được bao nhiêu có lẽ không có năng lực quá mạnh mẽ. Bất quá, nàng rất nhanh ý thức được phán đoán của mình mười phần sai rồi. Khi thân thể của nàng lập tức muốn vọt tới trước người Thực Vật Hồn thì đột nhiên dưới chân xiết chặt, tựa hồ bị cái gì quấn chặt lấy.

Thế xông tới mãnh liệt không giảm, chỉ có điều chân lại không nhúc nhích được. Oanh một tiếng, thân hình mập mạp của nàng ngã xuống mặt đất, khoảng cách tới Thực Vật Hồn còn hơn mười phân.

Thực Vật Hồn cười hì hì rất nhanh lui về phía sau. Bên trong Viêm Hoàng Hồn có một câu lưu truyền, vĩnh viễn không nên cùng Thực Vật Hồn chiến đấu trong rừng rậm. Trong rừng rậm, Thực Vật Hồn mới có thể đem toàn bộ thực lực của chính mình phát huy ra.

Mà rừng rậm nguyên thủy thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú mạnh hơn rừng rậm hiện đại không biết gấp bao nhiêu lần. Thân thể Thực Vật Hồn gần đây được Tề Nhạc cải tạo, thực lực tăng lên không phải trước kia có thể so sánh với. Chỉ với một cành dây leo quấn quanh đã đánh ngã Sinh Tiếu Ngưu, sau một khắc động tác của nàng không khỏi làm cho Yến Tiểu Ất cùng Điền Thử quá sợ hãi.

Thân thể của Thực Vật Hồn biến mất, biến mất trong rừng cây rậm rạp. Mà thực vật chung quanh bất luận là thực vật thân thảo hay là thực vật thân gỗ đều nhanh chóng sinh trưởng giống như đang sống lại, trong chớp mắt chung quanh bọn họ đã bị rậm rạp màu xanh lá vây quanh, mà chút ít rậm rạp màu xanh lá tựa như một cái kết giới cự đại bắt đầu áp bách thân thể của bọn hắn.

Kỹ năng của Yến Tiểu Ất chủ yếu là trị liệu cùng phòng ngự, mắt nhìn thân thể chung quanh dị biến, hắn không lựa chọn lao ra, mà là rất nhanh đi tới bên cạnh Mạc Đạm Đạm. Mặc dù ấn tượng đối với Mạc Đạm Đạm không thể nào tốt được, nhưng nói như thế nào hiện tại cũng cùng chung kẻ địch, nhiều người là thêm một phần lực lượng.

Bạch sắc quang mang ấn lên phía sau lưng Mạc Đạm Đạm, năng lượng nhu hòa tản mát ra xua tán kỹ năng hóa giải dây leo quấn chặt lấy nàng, một tay tóm lấy nàng.

Trong các Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, Chiến Sĩ Sinh Tiếu Dương không thể nghi ngờ là thực lực kém cỏi nhất, nhưng mà phương diện trị thương của hắn thì Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần không cách nào bằng được. Ngoại trừ trị liệu cùng phòng ngự thì khu trừ các loại trạng thái dị thường chính là sở trường của Yến Tiểu Ất. Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn luôn cùng Sinh Tiếu Xà Hồ Quang đối nghịch. Tuy rằng hiện tại độc tố mãnh liệt của Hồ Quang không phải Yến Tiểu Ất có khả năng đối kháng, nhưng mà, nếu như hắn cũng có được cấp bậc đồng dạng cùng Hồ Quang. Chỉ cần một cái xua tán kịch độc là có thể hóa giải nọc độc công kích của Hồ Quang, có thể coi là trời sinh tương khắc a.

Mạc Đạm Đạm có chút cảm kích nhìn Yến Tiểu Ất, thấy dây leo trên mặt đất thì không khỏi giận dữ, toàn thân tản mát ra một tầng quang mang màu vàng, một đôi sừng lớn màu vàng dài lên trên đầu nàng, rất nhanh đẩy đám dây leo đang tràn tới ra ngoài.

Điền Thử cũng không có nhàn rỗi, với tư cách là Sinh Tiếu Thử, vị trí thứ nhất của Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần là hắn, kỹ năng của hắn chỉ có một, chính là đệ nhất thiên hạ xảo thủ. Cùng Sinh Tiếu Thỏ, Chiến Sĩ đệ nhất thiên hạ xảo thối đúng là một cặp. Lúc này hai tay nhìn bề ngoài mập mạp của Điền Thử đã động, vô số chưởng ảnh xuất hiện trước mặt hắn, bất luận thực vật từ phương hướng nào tràn tới đều bị hôi sắc quang mang trên tay hắn đánh bay, phối hợp với Mạc Đạm Đạm, trong lúc nhất thời ứng phó được công kích của Thực Vật Hồn.

Nhưng mà công kích cường đại nhất của một trong cao thủ Viêm Hoàng Hồn - Thực Vật Hồn dễ dàng đối phó như vậy sao? Nếu có người của Viêm Hoàng Hồn ở chỗ này, chứng kiến một màn trước mắt, nhất định sẽ lập tức đoán được công kích hiện tại chẳng qua là khúc nhạc dạo trước khi bão tố tiến đến mà thôi.

- Ta muốn toàn bộ.

Thanh âm của Thương Băng đột nhiên vang lên, thực vật chung quanh ba người đột nhiên nhúc nhích nứt ra một đạo khẽ hở thật lớn. Không đợi ba người kịp phản ứng, một thân thể cự đại đã từ trong khe hở bay tới, tựa như một quả đạn pháo va chạm với ba người. Chính Quan Tĩnh là trước đó bị một cước của Thương Băng đá bay.

Quan Tĩnh với tư cách là Sinh Tiếu Trư, hắn đem kỹ năng của mình phát huy đến cực hạn, thân thể cực độ bành trướng tựa như một trái bóng lớn. Phòng ngự bản thân khiến cho hắn như bóng da không có bị tổn thương gì. Lúc này bị đá ngược lại, hắn đã sắp đụng lên sừng trâu của Mạc Đạm Đạm, không khỏi bị sợ hãi, hắn quát to một tiếng.

Thân hình của Điền Thử lóe lên đã đến bên cạnh Mạc Đạm Đạm, hai tay tung bay đồng thời phối hợp với thân thể thấp lè tè, một chưởng tiếp một chưởng vỗ vào người Quan Tĩnh, liên tục xảo diệu rất nhanh hóa giải lực công kích một cước kia của Thương Băng. Để Quan Tĩnh xuống, bốn gã Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ tụ tập cùng một chỗ, đồng thời nhẹ nhàng thở phào một hơi.

Yến Tiểu Ất bắt đầu hướng thực vật chung quanh phóng thích kỹ năng xua tán của mình, hắn thí nghiệm một chút, quả nhiên là hữu hiệu. Tuy rằng không thể hoàn toàn ngăn cản thực vật lan tràn, nhưng ít ra để cho tốc độ lan tràn thấp xuống hai phần ba tạo cơ hội thở dốc cho họ.

Nhưng cũng ở ngay lúc này, thực vật bên cạnh bắt đầu xuất hiện biến hóa, đủ loại hoa cỏ bay lên hóa thành vô số lưỡi dao sắc bén công kích thân thể của bọn hắn. Trong nháy mắt thực vật chung quanh đều biến thành màu đen, khí tức tử vong tràn ngập ở trong không gian nhỏ hẹp của bốn người.

Tề Nhạc phiêu phù ở ngọn cây nhìn tình cảnh phía dưới, hắn thoả mãn gật nhẹ đầu. Để cho Thực Vật Hồn phát động công kích là làm cho nàng trong hoàn cảnh này kết hợp cùng tự nhiên. Mà Thương Băng có Thực Vật Hồn phối hợp, cũng có thể khiến cho kỹ năng công kích của nàng hoàn toàn phát huy ra. Về phần bốn tên gia hỏa bị đánh đúng là muốn để cho bọn họ trước mặt nguy cơ kích phát ra tiềm lực của bản thân. Loại luyện tập kiểu ngược đãi này mới là thích hợp nhất cho đám người đấy.

Yên tâm dùng tinh thần lực nói vài câu với Thực Vật Hồn, Tề Nhạc người nhẹ nhàng nhảy lên bay về nơi trú quân. Thật sự chỉ là để cho các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ở nơi trú quân thoải mái tu luyện tại chỗ sao?

Đương nhiên là không rồi!

Tề Nhạc sau khi trở lại nơi trú quân thì mệnh lệnh thứ nhất chính là để cho các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đi nghĩ cách cứu viện những người lên núi. Bởi vì, lúc này những người của tứ đại gia tộc đang bị song long "Tẩy lễ". Cũng là kiểu tập huấn ngược đãi triển khai triệt để vào hôm nay.

Khi sắc trời đã tối, sau khi Hắc Bạch song long lại một lần nữa lui đi, tất cả mọi người tự động bò về tới nơi trú quân, cùng ngày hôm qua mà nói thì tình huống hôm nay càng thêm thê thảm. Ít nhất phải mặc quần áo mới.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-360)