Vay nóng Tima

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 221

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 221: Thần Long Biến
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Phát động công kích trực tiếp có được song trọng thuộc tính, đồng thời cấp bậc vạn năm của nó làm cho Thâm Hải Minh Long Vương cường đại vô cùng, thực lực Như Nguyệt tuy rằng không kém, nhưng nếu so với Thâm Hải Minh Long sau khi tiến hóa thì vẫn còn một chút chênh lệch.

Lập tức Như Nguyệt bị oanh lui, trong lòng Từ Đông không khỏi khẩn trương, miệng hắn phát ra một tiếng hổ gầm chấn nhiếp song long trên mặt đất. Song chưởng phóng lớn hợp lại trước người, khí tức hỏa diễm mãnh liệt ngưng tụ thành một đạo hỏa tiễn đánh xuống bên dưới. Kinh nghiệm thực chiến của hắn không chênh lệch với Như Nguyệt bao nhiêu, lúc trước được Tề Nhạc chỉ điểm, hắn đã hiểu được phải phát huy công kích như thế nào mới tạo ra lực lượng mạnh nhất. Đó là nhất định phải ngưng tụ năng lượng công kích. Hai đầu cự long phía dưới tuy rằng một đen một trắng, nhưng từ thuộc tính từ trên người đều có thiên hướng thủy năng lượng. Vì thế, Từ Đông vừa đến đã xuất ra hỏa năng lực chính mình am hiểu nhất. Hỏa tiễn trên không trung một phân thành hai phân biệt hướng con mắt của Hắc Bạch song long vọt tới.

Tuyết Nữ phiêu phù ở giữa không trung, nàng mặc dù biết Hắc Bạch song long nhất định là bị Tề Nhạc sai sử nhưng không thể nói, dưới tình huống này nàng cũng đành phải bắt đầu phát động công kích. Từng đạo băng trùy bén nhọn không ngừng phát ra hướng thân thể song long vọt tới.

Từ Đông đối với thực lực của Tuyết Nữ cũng không hiểu rõ lắm, vì thế cũng không nhìn ra trong công kích của nàng có chút giữ lại, mà địa hỏa tiễn của hắn xác thực tạo nên ảnh hưởng với song long. Dù cho dùng thực lực của bọn nó cũng không dám để cho hỏa tiễn tốc độ mạnh như vậy bắn trúng mắt của mình.

Thâm Hải Minh Long thầm mắng Từ Đông ngoan độc, thân thể cực lớn bắt đầu đung đưa sang trái sang phải với tốc độ cực nhanh. Từng đạo màu tím màu tím phô thiên cái địa hướng phía Từ Đông trên không trung bao phủ. Bạch long ở một bên như là giống như đang xem kịch, không động đậy nhìn lão công của mình biểu diễn.

Trước đó, Từ Đông tiêu hao năng lượng quá lớn, lại bị Thâm Hải Minh Long công kích đến, sau một lát đã chịu không nổi, tại thời điểm trong lòng hắn đang muốn hô to cá chết thì lưới rách thì thân thể Thâm Hải Minh Long đột nhiên run rẩy, công kích lúc trước liên tục đã ngừng lại. Đây cũng không phải nó muốn nhường. Mà là vì Thâm Hải Minh Long đột nhiên cảm thấy khí tức trên người Minh Minh phát ra.

Phải biết, Phượng Hoàng đúng là khắc tinh lớn nhất của loài bò sát hung thú như nó.

Tuy rằng Minh Minh bây giờ còn không cách nào chính thức thân hóa Phượng Hoàng, nhưng khí tức Phượng Hoàng khi nàng biến thân thành tiểu phụng hoàng vẫn không khỏi khiến cho Thâm Hải Minh Long hoảng sợ. Cũng chính bởi vì vậy, mới cho Từ Đông một ít cơ hội thở dốc.

Tiếng long ngâm phẫn nộ vang lên sau lưng của Từ Đông, Như Nguyệt sau khi bị hắc long đánh bay đã biết rõ không dùng toàn lực là không thể nào ngăn cản được hai đầu cự long này. Vì thế vừa phiêu phù ở giữa không trung, nàng lập tức lựa chọn siêu cấp biến thân của mình, Thần Long Biến.

Thần Long Biến, sau khi Như Nguyệt đạt tới bảy vân đã có thể tự nhiên sử dụng, long thân trong suốt như ngọc mà cực lớn đột nhiên xuất hiện giữa không trung. Nhất là đôi mắt giống như hồng bảo thạch cùng long khí khổng lồ lập tức khiến cho Hắc Bạch song long phía dưới chú ý.

Long khí của Như Nguyệt không giống Hắc Bạch song long. Bản thân Hắc long là hung thú, còn bạch long thì là bạch giao sau khi tiến hóa mới biến thân mà thành, cũng không phải thần long chân chính. Huyết mạch Như Nguyệt kế thừa chính là huyết mạch của rồng trong thượng cổ Tứ đại thần thú. Bởi vậy, Long khí của nàng mạnh và chính tông hơn Hắc Bạch song long. Trong mắt Hắc Bạch song long, nàng chính là thượng vị thần thú trời sinh. Chỉ có điều thực lực còn kém một ít mà thôi. Thực tế làm bọn hắn kinh ngạc là, sau khi biến thân Như Nguyệt vẫn còn một đôi cánh sau lưng, đây là điều khác biệt mà họ biết về long.

Biến thân hoàn tất, lập tức tăng thực lực của Như Nguyệt lên tới đỉnh phong, tuy rằng thân thể nàng lúc này không bằng một phần ba của hắc long, nhưng xét khí thế vẫn miễn cưỡng có thể đối kháng. Thân thể cực lớn của bạch long hất lên, đuôi rồng quấn lấy Từ Đông quăng hắn ra ngoài, còn mình thì bay nhào xuống dưới ngăn cản trước mặt Hắc Bạch song long.

Hồng sắc quang mang trong mắt Như Nguyệt trở nên càng ngày càng sáng, một tầng tầng bạch sắc quang mang từ trên Long lân tản ra. Hắc Bạch song long mang đến cho nàng áp lực quá lớn, làm nàng không thể không đem năng lượng của bản thân tăng lên tới cực hạn. Thân thể của Như Nguyệt rất đặc thù, bởi vì có được một ít đặc điểm của long tộc Phương Tây vì thế lực lượng của nàng mạnh hơn long chiến sĩ Sinh Tiếu truyền thống.

Lúc này đối mặt với cường địch, bá khí trong nội tâm nàng hoàn toàn bộc phát, chẳng những không có ý lui về phía sau mà ngược lại chiến ý càng thêm nồng đậm.

Phạm vi bạch sắc quang mang khuếch trương càng lúc càng lớn, bá khí điên cuồng đang không ngừng tăng lên.

Hắc Bạch song long liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn ra kinh ngạc, bởi vì cả hai đều phát hiện trên người Như Nguyệt phát ra khí tức tiếp cận lực lượng lĩnh vực.

Phải biết, lĩnh vực tại thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú tuyệt đối là đại biểu cho thực lực. Dù cho dùng cấp bậc vạn năm của Thâm Hải Minh Long cũng chỉ có một lĩnh vực bình thường mà thôi. Mà Như Nguyệt, theo Thâm Hải Minh Long nhận thức thì nàng mới tu luyện bao nhiêu năm? Không ngờ cũng đã có lực lượng lĩnh vực?

Phán đoán của họ không sai, Như Nguyệt lúc này thi triển là lĩnh vực của nàng. Từ khi Tề Nhạc đã nói với nàng muốn để cho thực lực của mình trở nên càng cường đại hơn thì nhất định phải có lĩnh vực của mình, Như Nguyệt một mực cố gắng tu luyện. Dưới sự nỗ lực không ngừng của nàng, rốt cục dùng Long Vân Lực của mình làm cơ sở, nàng đã tìm ra biến hóa của lĩnh vực chính mình. Tuy rằng lĩnh vực này hiện tại còn chưa đủ lớn mạnh, nhưng dưới sự tu luyện của Như Nguyệt, nó đã trở thành một lĩnh vực tiến hóa, theo thực lực bản thân Như Nguyệt mà không ngừng đề thăng và cường đại hơn.

Bạch sắc quang mang trên không trung như là một đám mây. Trong phiến hào quang, khí tức của Như Nguyệt dần dần trở nên càng ngày càng bá đạo. Lĩnh vực của Như Nguyệt là Long Vực, tên đúng như nghĩa, bên trong Long Vực long lực của nàng được tăng phúc cực lớn. Sau khi đạt được lĩnh vực chính thức, Như Nguyệt ngoại trừ lần trước cùng Tề Nhạc chiến một trận thì đây là lần đầu tiên đối mặt địch nhân nàng sử dụng.

So với trước kia, hiện tại của nàng đã mạnh hơn rất nhiều.

Âm thanh rồng ngâm cường đại từ trong miệng Như Nguyệt phát ra. Hắc Bạch song long đồng thời cảm giác được thân thể của mình xiết chặt, trong lòng xuất hiện cảm giác bị đè nén dị thường. Long uy, đây là long uy. Có thể dùng long uy đồng thời ngăn chặn hai đầu cự long, Như Nguyệt cũng đủ để tự hào rồi.

Hắc long ngẩng cái đầu to của mình nhìn Như Nguyệt trên không trung, màu tím đen trong ánh mắt bắt đầu tản mát ra một tầng sóng năng lượng mãnh liệt, so với Như Nguyệt thì trầm thấp hơn rất nhiều.

*****

Mà cùng lúc đó, một tầng quang mang màu tím sậm từ trên thân thể hắc long tràn ngập ra.

Năng lượng khổng lồ kia dùng hình dạng như gợn sóng rất nhanh mở rộng. Năng lượng mỗi một lần chấn động đều ánh sáng chung quanh sáng ảm đạm vài phần, như là che khuất bầu trời lao về phía Long thân của Như Nguyệt.

Từ Đông bị Như Nguyệt ném ra đằng sau thật vất vả mới khống chế được thân thể của mình, cảm giác thất điên bát đảo làm hắn cực kỳ khó chịu. Hắn cũng biết Như Nguyệt là vì muốn tốt cho mình, dùng thực lực bây giờ của hắn không thể trợ giúp gì với Như Nguyệt. Khi hắn định thần lại thì vừa hay nhìn thấy hắc long phát uy, hào quang màu tím khổng lồ kia ví dụ cự đại hơn Long Vực của Như Nguyệt nhiều lắm. Chỉ trong nháy mắt, thân thể của Như Nguyệt đã bị đánh văng lên trời, lĩnh lực long uy của nàng cũng bị triệt tiêu.

Cảm giác quen thuộc không khỏi làm Từ Đông có chút buồn bực. Công kích của Hắc long tuy rằng tràn đầy khí tức sợ hãi, nhưng mà khí tức sợ hãi làm hắn cực kỳ quen thuộc, phảng phất như ở địa phương nào đã từng nhìn thấy qua.

Hắn đương nhiên là từng gặp, bởi vì hắc long hiện tại sử dụng chính là Tử Viêm Địa Ngục mà Tề Nhạc đã từng thi triển. Nếu như không phải Tề Nhạc kịp thời dùng Kỳ Lân thần hàng, chỉ sợ hắn cùng Từ Đông đã sớm bị Tử Viêm Địa Ngục hủy diệt. Tiến hóa đến cấp bậc vạn năm, Hắc long đã có thể dưới bất kỳ tình huống nào sử dụng kỹ năng cường lực của mình, cũng khó trách Từ Đông sẽ nhìn thấy quen thuộc.

Từ Đông cắn răng một cái, đang chuẩn bị lần nữa xông đi lên trợ giúp Như Nguyệt thì trong miệng Tuyết Nữ đột nhiên thét lên một tiếng kinh hãi. Thì ra bạch long trước đó thủy chung không có phát động, khi hắc long sử dụng Tử Viêm Địa Ngục rốt cục đã di chuyển.

Long thân cực lớn rất nhanh lao về phía trước, một cỗ hơi nước bành trướng từ trong miệng nàng phụt ra, Tuyết Nữ trên không trung bị hơi nước bao trùm, lúc này nàng ra sức giãy dụa. Nhìn bề ngoài, vẻ mặt của nàng cực kỳ thống khổ.

Kỳ thật, ngay cả Tuyết Nữ cũng không nghĩ tới bạch long lại đột nhiên hướng nàng phát động công kích, trong hơi nước tràn đầy năng lượng cường hãn, hơn nữa dị thường sền sệt, không ngừng trói buộc thân thể của nàng. Rơi vào đường cùng, Tuyết Nữ không dám có chút giữ lại, chỉ có thể đem năng lượng của mình tăng lên tới cực hạn.

Nàng cũng không ý đồ giãy dụa giải thoát mà đem băng băng của mình hoàn toàn phóng thích, ý đồ đóng băng đoàn hơi nước này. Bên trong băng tuyết, dùng năng lực của nàng thì dễ đối phó hơn rồi.

Từ Đông chứng kiến Tuyết Nữ nguy cơ, vội vàng bỏ qua Như Nguyệt bên này, Văn Đình đã chết, hắn biết rõ tầm quan trọng của Tuyết Nữ đối với Tề Nhạc. Mặc dù biết năng lượng của mình còn thừa không nhiều lắm, nhưng vẫn cắn răng xông tới.

Thân thể của Bạch long nhỏ bằng một phần ba hắc long, nhưng tính linh hoạt đã có. Khi Từ Đông xông lên trước chuẩn bị phát động công kích, hắn đột nhiên phát hiện một sự thật, chính là bạch long rõ ràng cũng có thể bay. Hắn nào biết đâu rằng, chỉ cần tăng lên tới cấp bậc Long, bất luận là hung thú hay là thần thú đều có thể phi hành đấy. Không chỉ là bạch long, phía dưới hắc long đồng dạng cũng có thể bay được.

Bạch long không hề báo hiệu bay lên trời, Từ Đông đã không có cơ hội phản ứng.

Đuôi rồng cực lớn trùng trùng điệp điệp quét trên người của hắn, không cách nào chống cự sức lực cực lớn lập tức truyền đến, thân thể của hắn như bóng da bị đập mạnh xuống dưới đất. Trong tiếng ầm ầm nổ vang, đồng chí Sinh Tiếu hổ đáng thương để lại một dấu vết khá sâu trên mặt đất giống như điêu khắc. Ngay cả cánh đều hiện ra, một kích này của Bạch long trực tiếp dẫn hắn vào hôn mê.

Bên này Từ Đông bị bạch long đánh bại, bên kia Như Nguyệt trước mặt Tử Viêm Địa Ngục của hắc long cũng tuyệt không dễ chịu. May mắn nàng bây giờ là hoàn toàn hoàn toàn, Thần Long Biến đem lực lượng của nàng tăng lên tới cực hạn, Long Vực tăng cường trên phạm vi lớn khiến long lực của nàng càng thêm cường hãn mới có thể đối kháng hắc long.

Quang điểm màu trắng ngưng kết thành hình chung quanh thân thể Như Nguyệt, long dực cực lớn long dực vung vẩy. Mỗi một điểm bạch sắc quang mang như một quả bom mini oanh kích hắc long cực lớn, xuyên thấu xuyên thấu của Long Dực Thôi Tinh hiện tại mạnh hơn trước kia rất nhiều. Tuy rằng Tử Viêm Địa Ngục như là đầm lầy làm cho đại bộ phận tinh quang đều lâm vào trong đó, nhưng theo từng tiếng nổ tung dồn dập vang lên, Tử Viêm Địa Ngục cũng tùy theo sóng gió nổi lên bị một ít tinh quang thành công xuyên qua oanh kích trên người hắc long.

Hắc long không nghĩ tới thực lực của Như Nguyệt cường hãn đến loại trình độ này, lập tức ăn một chút thiệt thòi nhỏ, Long Dực Thôi Tinh có lực xuyên thấu mãnh liệt, may mắn Tử Viêm Địa Ngục triệt tiêu đại bộ phận năng lượng, hắn tuy rằng bị kịch liệt đau nhức nhưng cũng không chính thức bị thương.

Khí thế bá đạo của Như Nguyệt tại thời khắc này hiện ra không thể nghi ngờ, biết rõ thực lực của đối phương trên mình, lại không có ý tứ lùi bước. Long dực cực lớn ở sau lưng mở ra, thân thể bỗng nhiên bay lên, long lực trong cơ thể tăng lên tới cực hạn. Năng lượng khổng lồ ngưng tụ thành một đoàn sóng năng lượng cực lớn tụ tập trước người thành một quang đoàn đường kính ba mét. Kỳ dị chính là quang đoàn tuy rằng cực lớn, nhưng năng lượng đi công kích hắc long chỉ có một đạo rất nhỏ.

Giống như Từ Đông, Như Nguyệt cũng đã nhận được chỉ điểm công kích năng lượng ngưng tụ của Tề Nhạc, biết rõ lúc, đối mặt địch nhân cường đại chỉ có tận khả năng đem năng lượng ngưng tụ tới mức nhỏ nhất tiến hành công kích mới có thể tạo thành tổn thương chính thức cho đối phương.

Tử nhãn của Hắc Long hơi đổi, mắt thấy một chùm tia sáng bạch sắc bay tới đầu mình, trong lòng hắn lập tức khẩn trương không có bất kỳ sự xem thường nào, Tử Viêm Địa Ngục bỗng nhiên thu liễm, vặn vẹo quấn vòng qua chùm sáng bạch sắc.

Nhưng mà công kích ngưng tụ toàn bộ năng lượng của Như Nguyệt có thể dễ dàng ngăn cản sao? Long lực khổng lồ ngưng tụ trong không gian nhỏ hẹp như là thật thể dù cho Tử Viêm Địa Ngục có co rút lại, nhưng mà đối mặt với sự oanh kích của long lực vẫn trong khoảnh khắc bị xỏ xuyên. Bất quá, Tử Viêm Địa Ngục cản trở cũng cho Hắc Long có được một chút thời gian chuẩn bị.

Cái miệng lớn to như chậu máu của Hắc Long bỗng nhiên mở ra, một đạo tử sắc điện quang từ miệng phun ra ngoài. Điện quang không giống chùm tia sáng của Như Nguyệt chỉ lóe lên rồi biến mất. Nhưng mà một số chùm tia sáng của Như Nguyệt lập tức bị oanh kích kịch liệt, trong lúc nhất thời năng lượng lôi điện trên không trung bỗng nhiên đại thịnh, trong tiếng ầm ầm nổ vang, Như Nguyệt trên không trung cùng Hắc Long dưới mặt đất đồng thời rung mạnh thân thể. Sóng năng lượng khổng lồ hình thành một cỗ sóng xung kích cực lớn chấn bay bạch long đang giam cầm Tuyết Nữ hơn vài trăm mét.

Trong miệng Hắc Long phát ra một tiếng gào thét phẫn nộ, trong lòng thầm nghĩ, mất mặt ah! Tề Nhạc thật vất vả đưa nhiệm vụ cho hai bên cân xứng thực lực, tâm tính hiếu thắng làm cho khí thế của Hắc Long cũng mạnh lên, năng lượng màu tím vây quanh thân thể. Thân hình khổng lồ kia của hắn bỗng chốc oanh kích trên mặt đất mượn lực phản chấn bay lên nhào tới phương hướng của Như Nguyệt.

*****

Chiến đấu cự ly xa biến thành cận thân chiến đấu, chiến sĩ Sinh Tiếu long cùng Hắc Long trên không trung triển khai quyết đấu, mặc dù là cận thân. Bất quá cả hai vẫn không có chính thức va chạm thân thể, long lực của từng người phát ra thường thường còn cách thân thể mấy mét trên không thì năng lượng cũng đã đụng vào nhau, trong lúc nhất thời, trên không trung của dãy núi Côn Lôn không ngừng vang lên từng chuỗi tiếng nổ mạnh mãnh liệt. Mỗi một lần đều sinh ra sóng năng lượng khổng lồ, hiện tại cho dù Tuyết Nữ cố tình trợ giúp Như Nguyệt, cũng rất khó tiếp cận trung tâm của chiến trường.

Bạch long quay quanh bên dưới nhìn chăm chú lên trượng phu cùng Như Nguyệt chiến đấu.

Nàng rất hiểu thực lực của Hắc Long vì thế cũng không có gì lo lắng. Cho dù không cách nào thủ thắng, đối mặt Như Nguyệt thì Hắc Long ít nhất cũng sẽ không bị thua. Điểm tin tưởng ấy nàng vẫn phải có.

Bên này chiến đấu đã tiến nhập trạng thái gay cấn, mà Minh Minh cũng đã trước sau năm lần đi tới đi lui nơi trú quân tại sườn núi. Mỗi một lần trở lại sườn núi đều do Dịch An cùng Hồ Quang rót vào năng lượng trợ giúp nàng duy trì tiểu phụng hoàng biến. Liên tiếp năm lần, thần sắc của Minh Minh đã trở nên cực kỳ uể oải. Nếu như không phải tín niệm trong lòng ủng hộ thì chỉ sợ nàng đã sớm không kiên trì nổi rồi. Bất quá, tiểu phụng hoàng biến kéo xuống, ở trong thời gian ngắn ngủi đã có một nửa số người được vận chuyển về nơi trú quân. Chiến sĩ Sinh tiếu thực lực yếu kém cũng đều về tới trong doanh địa, mà Quản Bình cùng Mạc Địch cũng trước sau ba lượt lui tới nơi trú quân sườn núi, hiện tại chỉ còn lại có rất ít một bộ phận người còn không kịp đưa đi.

- Minh Minh, lần này này xuống dưới xong thì không cần trở lại. Số người còn lại giao cho tôi và Dịch An đi. Còn chưa tìm được Tề Nhạc sao? Hắn chạy đi nơi nào rồi không biết?

Hồ Quang có chút lo lắng nói. Nhìn Minh Minh cắn răng vận chuyển người, hắn cũng không khỏi đau lòng. Thời gian các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ở cùng nhau không ngắn, Hồ Quang rất thích Minh Minh, đối xử với nàng như em gái ruột.

Lúc này thấy nàng mệt nhọc như thế, hắn thật sự không đành lòng lại để cho Minh Minh tiếp tục nữa rồi.

Minh Minh lại một lần nữa cõng người lên lưng mình, nhìn thoáng số người còn lại..

Ước chừng còn có hơn ba mươi thanh niên tứ đại gia tộc tê liệt ngã xuống tại đó, nàng lắc đầu, nói:

- Không được. Nếu như em không trở lại, chỉ sợ các anh không kịp đưa đám người xuống dưới. Vạn nhất hai đầu long đó công kích tới thì...

Hồ Quang cũng biết Minh Minh nói đúng, bất quá với tư cách là lão đại hắc đạo, lại là người lớn tuổi trong nhóm Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, trong lòng hắn, tình huống thân thể của Minh Minh trọng yếu hơn người của đám tứ đại gia tộc kia nhiều. Đang lúc hắn chuẩn bị khuyên ngăn Minh Minh thì một thanh âm nổ ầm ầm đột nhiên vang lên.

- Dịch An nói đúng, Minh Minh đã tới cực hạn rồi. Tiếp tục nữa sẽ làm tổn thương nguyên khí, nghe lời, đi xuống đi. Chuyện còn lại giao cho anh.

Tề Nhạc không biết lúc nào đã đi tới nửa trên sườn núi. Một cỗ tự nhiên chi lực tinh khiết từ trong tay hắn phát ra, rót vào trong cơ thể của Minh Minh, Minh Minh lập tức chấn động tinh thần, bộ dạng uể oải biến mất không thấy gì nữa, tiểu phụng hoàng biến cũng một lần nữa thể hiện quang mang Thất Thải. Thấy Tề Nhạc xuất hiện, lập tức trong lòng đại định, nàng chặn lại nói:

- Tề Nhạc, Như Nguyệt tỷ bên kia chỉ sợ sẽ chống đỡ không nổi, anh trước tiên qua đó giúp nàng đánh lui địch đi.

Tề Nhạc nói:

- Yên tâm đi, anh có chừng mực. Các em đều đi xuống đi, những người còn lại thì để anh vận chuyện xuống dưới, mấy người Quản Bình cũng không cần đi lên nữa.

Kỳ thật dựa theo nghĩ cách của Tề Nhạc là muốn tôi luyện họ trong chốc lát nữa, dưới tác dụng uy áp của Hắc Bạch song long mang đến, các Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần càng có thể kích phát ra tiềm lực của bản thân. Nhưng mà hắn thật sự không đành lòng mà nhìn Minh Minh tiếp tục vận chuyển đi xuống. Dù sao là nữ nhân của mình ah! Hắn thì không cách nào hoàn toàn nắm giữ tâm tính đại công vô tư.

Dịch An tức giận nói:

- Cái tên lười biếng này, vừa rồi anh biến đi đâu mất khiến chúng tôi thiếu chút nữa bị tuyết lở chôn vùi, trước đó còn có vòi rồng nữa. Đây là thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú anh đã nói sao? Thật quá nhiều nguy hiểm.

Tề Nhạc lạnh nhạt nói:

- Vậy thì sao? Mới có một chút khó khăn như thế mà các người duy trì không được ư? Nếu là như vậy, các người làm sao có thể gia tăng thực lực của mình?? Đây vẫn chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi, nhanh xuống núi đi.

Vừa nói dứt câu, Phong Vân lực màu xanh bắt đầu vây quanh thân thể của hắn, tay phải vung lên, cuồng phong thổi bay, năng lượng màu xanh đem những người còn lại của tứ đại gia tộc trên mặt đất bay lên, giống như một cái nệm cực lớn đưa họ xuống dưới núi.

Chiến đấu của Hắc Long cùng Như Nguyệt vẫn tiếp tục, tất cả mọi người xuống núi xong vẫn chưa ngừng lại. Cũng không phải là ai đánh bại ai, khi vân lực của Như Nguyệt đã tiêu hao đến thời điểm cực hạn thì Hắc Long đột nhiên phát động ra công kích cực mạnh bức lui Như Nguyệt rồi lập tức cùng bạch long viễn độn.

Như Nguyệt tuy rằng cường hãn, nhưng lúc này cũng ước gì bọn chúng nhanh cuốn gói đi, Tề Nhạc chưa tới, nàng biết mình không có khả năng chiến thắng song long trước mắt. Trong lòng thầm hận, nghĩ đến chờ Tề Nhạc tới sẽ hảo hảo thu thập các ngươi sau.

Rốt cuộc trải qua một lần khảo nghiệm sống hay chết, tất cả mọi người trở lại doanh địa.

Trạng thái lạnh cóng của mấy người trong tứ đại gia tộc được Như Nguyệt cùng Tuyết Nữ sau khi giải trừ vừa về đến nơi, thậm chí ngay cả gian phòng của mình cũng không còn sức bò tới đã lăn quay ra ngủ. Mà ngay cả Mạc Đạm Đạm cùng Quan Tĩnh cũng như vậy, Điền Thử cùng Yến Tiểu Ất thì miễn cưỡng không để mình ngã xuống mà thôi.

Mọi người tụ tập bên người Tề Nhạc, ánh mắt Quản Bình nhìn Tề Nhạc trở nên có chút quái dị:

- Tề Nhạc, cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú nguy hiểm như vậy sao? Nếu là như vậy, Tôi cảm thấy được người của tứ đại gia tộc không thích hợp lịch lãm rèn luyện ở nơi này. Quá nguy hiểm. Nếu như lại tiếp tục nữa, chỉ sợ ngày mai sẽ có thương vong xuất hiện.

Tề Nhạc bình tĩnh đứng ở nơi đó, tóc trắng trên đầu tự nhiên rủ xuống, hai tay chắp sau lưng:

- Lịch lãm rèn luyện của mọi người hôm nay đã thất bại, không có leo lên được đỉnh núi. Sao hả? Anh cảm thấy hôm nay lịch lãm rèn luyện rất gian khổ sao?

Các sinh tiếu chiến sĩ hoàn toàn thanh tỉnh, bọn họ cũng không khỏi sửng sốt một chút, thất bại? Đừng nói đã thất bại. Có thể còn sống trở về đám người họ đã cảm thấy vạn hạnh rồi. Khi tất cả người trở lại nơi trú quân, ngay cả chính bọn hắn đều không thể nào tin nổi rõ ràng không có chết một người. Vòi rồng cùng tuyết lở ah! Đây chính là những tai nạn đáng sợ nhất trong giới tự nhiên, hôm nay tất cả bọn họ đều gặp được.

*****

Hồ Quang tức giận nói:

- Tề Nhạc, hiện tại anh còn nói tới lịch lãm sao? Anh không có phát hiện chúng tôi bị vòi rồng cùng tuyết lở tập kích a. Tại sao muộn như vậy mới đi qua cứu viện?

Tề Nhạc nói:

- Cái khác tôi không nói nhiều. Ngày mai tiếp tục, nhiệm vụ là leo lên một ngọn núi.

- Không được!

Quản Bình kiên quyết phản đối:

- Tề Nhạc, anh tỉnh lại đi. Nếu như lại tiếp tục, chỉ sợ ngay cả chúng tôi cũng không duy trì được nữa. Hôm nay song long xuất hiện trên núi, nếu không phải là Như Nguyệt kịp thời đuổi tới, sợ là chúng tôi đều không thể toàn thân trở ra. Có lẽ tai nạn tự nhiên sẽ không tái xuất hiện, nhưng hai đầu hung thú cường đại đó đủ để cấu thành uy hiếp với chúng tôi rồi. Có lẽ chiến sĩ sinh tiếu chúng ta còn có thể tự bảo vệ mình, nhưng mà người của tứ đại gia tộc làm sao xử lý? Chẳng lẽ, anh muốn để cho bọn họ chết ở chỗ này sao? Dùng tình huống thân thể của họ hiện tại, sáng mai có thể đứng dậy không cũng là một vấn đề.

Tề Nhạc quay người nhìn Quản Bình nói:

- Những chuyện này không cần anh phải lo lắng, mau đi nghỉ ngơi đi. Buổi sáng ngày mai mọi người tự nhiên sẽ biết rõ vì sao tôi muốn mọi người tiếp tục lịch lãm rèn luyện rồi. Buổi sáng ngày mai các đội trưởng đều không cần tham gia, để cho 120 người của tứ đại gia tộc này lên núi. Tốt rồi, tất cả mọi người đi nghỉ ngơi a, thuận tiện ăn một chút gì.

Vừa nói dứt lời, tay phải hắn ấn lên Kỳ Lân Châu trước ngực Châu, theo một cỗ nhân uân chi khí phát ra, trên mặt đất lập tức xuất hiện đại lượng hoa quả.

Chứng kiến số hoa quả này, thần sắc các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần mới dễ nhìn một ít, trong lòng đều nghĩ đến thì ra hắn đi hái hoa quả cho mọi người, khó trách lại tới cứu viện muộn. Tuy rằng trong lòng nghi hoặc vì sao Tề Nhạc yêu cầu ngày mai tiếp tục lịch lãm rèn luyện, nhưng bọn hắn vẫn cảm thấy ăn xong hoa quả rồi tính tiếp. Thân thể được nghỉ ngơi buông lỏng, sau khi trải qua khó khắn, hiện tại mọi người cần gấp rút bổ sung năng lượng. Đồ ăn tự nhiên là một trong những chọn lựa không tồi.

Toàn bộ kinh nghiệm lịch lãm rèn luyện chừng ba giờ, Tề Nhạc phân phó mọi người xong lập tức trở lại đi tìm Như Nguyệt đang tu luyện trong căn nhà bằng đá. Trạng thái của Như Nguyệt lúc này không còn tới ba thành sức lực, chiến một trận cùng Hắc Long nàng đã đem hết toàn lực. Nếu như không phải Hắc Long cuối cùng đột nhiên bỏ đi, sợ rằng người thất bại chính là nàng.

Từng chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trở lại phòng mình tu luyện khôi phục vân lực, dùng tinh thần lực kiểm tra một lượt tình huống của mọi người, Tề Nhạc lén lút từ trong phòng đi ra. Lúc này, trong doanh địa hoàn toàn thanh tỉnh chỉ sợ cũng chỉ có một mình hắn.

Cảm thụ được tiếng hít thở đều trong doanh địa, Tề Nhạc không khỏi than nhẹ một tiếng, lầu bầu nói:

- Hy vọng các người có thể hiểu được lỗi khổ tâm của tôi a. Chỉ cần có thể, tôi sẽ không để cho bất luận người nào nào bị thương tổn. Không chính thức giãy dụa bên bờ sinh tử thì các người làm sao có thể nhanh chóng trưởng thành? Dù cho bên bờ sinh tử là tôi tạo cho các người.

Nói xong câu đó, thân ảnh của Tề Nhạc biến mất trong phòng của thành viên tứ đại gia tộc. Hắn không phải là trợ giúp những người này chữa thương, mà là bảo trì hình thái năng lượng thân thể của bọn họ, cũng dùng vân của mình thúc động vận chuyển năng lượng bản thân họ. Dù sao những người tuổi trẻ này đều tu luyện trong thời gian không ngắn, chỉ cần có thể vận chuyển lại, sẽ tự hành dựa theo phương pháp tu luyện vốn có tiến hành tu luyện. Phụ trợ tất cả mọi người tiến vào trạng thái tu luyện, thời gian đã mất một tiếng.

Một lần nữa trở lại đất trống, Tề Nhạc ngẩng đầu nhìn sắc trời, khóe miệng toát ra một tia mỉm cười thản nhiên:

- Bằng hữu cũ, ngài đã đến rồi sao?

Vừa nói dứt lời, hắn bay lên trời, hai tay hướng thân thể hai bên mở rộng hoạch xuất một đạo vòng cung duyên dáng bay lên trên không phiến rừng rậm nguyên thủy.

Khí tức quen thuộc rất nhanh tiếp cận, Tề Nhạc phiêu nhiên dừng lại giữa không trung như lẳng lặng chờ đợi cái gì đó.

Thời gian không dài, một đạo hỏa hồng sắc thân ảnh cơ hồ là dùng phương thức lập loè bay tới, tốc độ cực nhanh, lấy mắt thường đều không thể nhìn rõ ràng. Nhưng mà nhìn bằng mắt thường cũng không ảnh hưởng tới cảm giác của Tề Nhạc. Dù sao Tề Nhạc dùng tâm nhãn quan sát thế giới này, năng lượng khí tức tràn đầy năng lượng tự nhiên khiến tâm nhãn có khả năng phát huy so với ở thời hiện đại mạnh hơn rất nhiều.

- Mặc Hỏa tiền bối, ngài đã tới.

Tề Nhạc mỉm cười bay lên.

Đúng vậy, người tới là Mặc Hỏa. Lúc này, hắn không có hiển lộ ra hình thái nguyên bản của mình, mà hóa thân thành một vị trung niên anh tuấn, trong chớp mắt đã đi tới trước mặt Tề Nhạc. Khi hắn chứng kiến bộ dạng của Tề Nhạc không khỏi lại càng hoảng sợ:

- Tề Nhạc, làm sao con biến thành như vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì không? Ta một cảm giác được khí tức của con đột nhiên xuất hiện thì lập tức chạy tới.

Với tư cách là Thần Thú Chi Vương, và cũng là tộc trưởng Kỳ Lân nhất tộc, cảm ứng tự nhiên của Mặc Hỏa nhạy cảm nhất đối với khí tức Kỳ Lân. Tề Nhạc đột nhiên xuất hiện ở thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú hắn như thế nào lại không cảm thụ được? Vừa phát hiện Tề Nhạc xuất hiện, Mặc Hỏa lập tức mừng rỡ trong lòng, bỏ qua hết thảy mọi chuyện, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới đây.

Tề Nhạc cười khổ một tiếng, nói:

- Một lời khó nói hết, lần này con còn mang rất nhiều người đến, còn có vũ khí mọi người cần. Mặc Hỏa tiền bối, tình huống của bên này như thế nào đây? Hiện tại hung thú còn càn rỡ như trước không?

Mặc Hỏa cảm thán nói:

- Đôi khi, chỉ cần anh hùng xuất hiện đủ để cải biến toàn bộ cục diện. Mà con chính là anh hùng của chúng ta ah! Khi con giúp những lão gia hỏa bọn ta kéo dài tuổi thọ, toàn bộ Kỳ Lân nhất tộc càng thêm cao hứng, nhất là sau khi có được tin tức con đã thu phục Ngưu Ma Vương. Chúng ta lập tức bắt đầu tổ chức các thành viên thần thú phản kích hung thú. Trước kia khi có Ngưu Ma Vương, hung thú cũng không phải là bền chắc như thép, cho tới bây giờ cũng vậy, vì thế tuy rằng số lượng của bọn họ nhiều hơn thần thú so với chúng ta không ít, cũng rất khó chiếm được tiện nghi trước mặt chúng ta. Hiện tại Vương của Hung Thú là Ngưu Ma Vương lại biến mất. Nguyên bản hung thú bền chắc như thép cũng phân liệt, dùng tính cách ích kỷ của họ tự nhiên sẽ không nguyện ý tôn người khác lên làm vua. Tam đại hung thú vương giả phân biệt dẫn theo một nhóm người, đem trọn hung thú trận doanh chia làm ba bộ phận tạo cho chúng ta một cơ hội. Sau một chiến dịch, thần thú chúng ta đã dần dần chuyển nghịch tình huống xấu. Tuy rằng đám hung thú đó cũng tổ chức mấy lần phản kích, nhưng mà chúng ta chỉ phát động công kích khi chúng tách ra, chiếm được không ít tiện nghi. Tin tưởng, tối đa một trăm năm, thần thú chúng ta có thể một lần nữa áp chế hung thú. Chờ đến lúc đó, tiểu Kỳ Lân đều lớn lên, sau đó là thời kỳ hiển uy của chúng.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-360)