← Ch.239 | Ch.241 → |
Trên màn hình lớn có một bức tranh sơn thủy hai màu đen trắng, màn hình chuyển đổi rất tốt, hình ảnh giống như chân thật, âm nhạc du dương và tiếng độc tấu của đàn tranh, âm thanh của đàn tranh như giọt nước làm chấn động mặt nước phẳng lặng giữa hồ thu.
Tranh sơn thủy dần dần xuất hiện thay đổi màu sắc, từ hai màu đen trắng chuyển đổi thành màu xanh lá cây, chỉ đơn thuần màu xanh lá, màu xanh cua núi, màu xanh của nước, tất cả tràn ngập sinh cơ bừng bừng. Tiếng ca trong quảng cáo vang lên, là âm thanh của Tiểu Lâu, giọng hát êm dịu không mang theo chút khuyết điểm nào cũng chỉ có nàng mới có được. Không hổ là đại minh tinh của làng ca hát a, tiếng ca của Tiểu Lâu vừa xuất hiện nhất thời làm các phóng viên ở đây cũng kể cả Tề Nhạc bị âm thanh như mê như say hấp dẫn.
Màn ảnh chuyển đổi thành mặt nước xanh như phỉ thúy, nước chảy thanh tịnh có thể nhìn thấy rõ tất cả bên trong, từng ánh mắt lóng lánh hiện ra dưới ánh sáng, khả năng vận dụng hiệu quả đặt biệt vô cùng nhuần nhuyễn, từ quang điểm màu xanh lá biến hóa thì thực vật kỳ dị bắt đầu sinh trưởng, tốc độ sinh trưởng của nó rất nhanh, rể cây khuếch trương và từng phiến lá cây xanh non, lá cây lúc này từ từ chồi lên mặt nước.
Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn qua Tuyết Nữ bên cạnh, bởi vì hắn nhận ra bộ dáng của cây này là Phỉ Thúy Quả a!
Tuy hiệu quả trên màn hình là do kỹ năng đặc biệt tạo thành nhưng Tuyết Nữ có thể nhớ kỹ bộ dáng của nó thì khó có được.
Rốt cuộc thực vật này cũng phá nước chồi lên mặt nước, nhưng từng quang điểm màu xanh lá ngưng kết xinh đẹp hơn, hào quang màu xanh lá lập lòe và ngưng kết thành các quả trái cây lung linh, có lẽ bởi vì nó sinh trưởng trong nước nên lúc này lại run run nhè nhẹ, vài giọt bọt nước từ bề mặt của nó rơi xuống mặt ao làm cho mặt nước rung động vài phần.
Tiếng ca ưu nhã cất lên nhẹ nhành, đột nhiên một hào quang màu xanh xuất hiện từ trên trời giáng xuống đem trái cây màu xanh biếc kia bao phủ vào bên trong, từng đạo lục sắc quang mang bắn ra ngoài tạo thành hình ảnh huyễn lệ trùng kích thị giác thật mạnh.
Tiểu Lâu tóc đen bồng bềnh và váy dài màu trắng từ trên trời giáng xuống khỏa trái cây kia, trong ánh mắt to tròn của nàng tràn ngập ánh mắt hiếu kỳ và quần áo tuyết trắng phiêu phù trong gió, nàng giống như cửu thiên huyền nữ từ trên thiên đình hạ xuống nhân gian.
Nhẹ nhàng vuốt ve trái cây như phỉ thúy kia. Trái cây này hình như hưng phấn vì được nàng vuốt ve nên rung lên rất khẽ, hình ảnh này giống như đang giãy dụa quanh thân thể mềm mại của Tiểu Lâu.
Tiếng ca của Tiểu Lâu biến hóa, âm thanh thanh nhã vốn tràn ngập cảm xúc, giơ tay lên thân thể mềm mại chuyển động quanh trái cây màu xanh biếc kia. Tiếng ca véo von lại xuất hiện trong hình ảnh, âm thanh mỹ diệu và cung đàn phối hợp rất chính xác khiến đoạn quảng cáo này rất hấp dẫn.
- Cửu thiên huyền nữ hạ phàm trần. Phỉ thúy hồ bạn mịch phỉ thúy, phàm trần tục thế hư như ảnh, thiên địa tinh hoa ngã tự liên.
Hình ảnh cuối cùng của quảng cáo này chính là cửu thiên huyền nữ Tiểu Lâu cầm quả như phỉ thúy kia đem giơ cao lên trên đầu một chút, hào quang màu xanh nhanh chóng bao phủ khắp màn hình và tất cả biến mất ngay sau đó.
Cả đoạn phim quảng cáo tuyên truyền kia không có bất cứ lời thoại nào phụ trợ cả, thậm chí ngay cả tên của sản phẩm cũng không xuất hiện qua. Nhưng mà hình ảnh đó động lòng người, Dung nhan động lòng người của Tiểu Lâu, tiếng ca huyễn lệ và hình ảnh rõ nét sắc xảo, tất cả những điều này lưu lại ấn tượng sâu sắc cho phóng viên.
Nhưng mà rung động của bọn họ chỉ mới bắt đầu mà thôi, màn hình biến thành màu đen xong thì lại phát sinh biến hóa lần nữa, tiếng vang rắc rắc thật lớn vang lên, trên màn hình tối đen kia có tia sét hiện ra, hình ảnh hiện lên với núi tím, nước tím, mặt trời màu tím.
Tất cả có vẻ âm trầm và một thiếu nữ mặc khôi giáp từ một đỉnh núi màu tím phiêu phù bay lên. Tóc đen tung bay trên mặt của nàng có vẻ thất kinh, vẫn như cũ là Tiểu Lâu. Nhưng mà áo giáp màu tím của nàng mang theo và khí chất bên ngoài có vẻ khác hẳn lúc nãy.
Trên một lâu đài cổ có một đạo tử sắc quang mang lớn hình ác ma ác độc, hào quang này phô thiên cái địa cuống lấy Tiểu Lâu. Cảm thụ được hình ảnh mang theo khí tức tà ác khiến tất cả phóng viên khẩn trương lên. Tuy biết rõ đây chỉ là quảng cáo nhưng bọn họ không tự chủ mà dung nhập vào bên trong.
Tiểu Lâu kinh hãi vì bị ác ma kia đuổi theo sau lưng của mình. Âm thanh của tỳ bà khẩn trương vang lên, một khúc Thập Diện Mai Phục càng khiến người ta khẩn trương, Tiêu Lâu trong đoạn quảng cáo cuối cùng không thoát khỏi tay của ác ma, khí tức ác ma bao phủ thân thể của nàng. Biểu lộ thống khổ làm cho nàng ngửa mặt lên trời rên rỉ, thần sắc trên mặt của nàng tràn ngập kiên định như đang quyết định cái gì đó.
Hào quang chói mắt lập tức hiện ra trên người Tiểu Lâu, khi ác ma thối lui trong đôi mắt đẹp dịu dàng xuất hiện hào quang buồn bã, âm nhạc đột biến từ sát khí đằng đằng biến thành ưu thương, toàn thân Tiểu Lâu bao phủ hào quang màu tím và tiếng hát bi thương vang lên:
- Tử sơn tử bảo tử ma hiện, thế gian tẫn bị tử ma tồi, tử tinh tá ngã diệt ma lực, nguyện vu thử thân thù ân khanh.
Hào quang màu tím không ngừng từ thân thể của Tiểu Lâu hiện ra chung quanh giống như hoa tươi đang nở rộ, Tiểu Lâu lúc này như một viên tử thủy tinh óng ánh ép con ác ma không dám tới gần, mà đúng lúc này tử thủy tinh như thoát khỏi trói buộc nào đó và một khỏa trái cây màu tím phiêu phù trên không trung rơi xuống lơ lửng trước mặt của Tiểu Lâu, bi thương trong mắt Tiểu Lâu càng nồng đậm, chỉ thấy quả trái cây hóa thành ánh sáng màu tím chui vào trong cái miệng anh đào của nàng, lập tức hào quang màu tím như phô thiên cái địa thôn phệ thân thể mềm mại của Tiểu Lâu, mà con ác ma trên không trung kia cũng ở bị hào quang màu tím hủy diệt. Ánh sáng tím tràn ngập cả màn hình, quảng cáo thứ hai chấm dứt.
Nếu như nói hiệu quả chỉnh thể của đoạn quảng cáo đầu tiên làm các phóng viên thán phục thì lúc này là cảm thán, một con ác ma từ lâu đài màu tím hiện ra làm bọn họ giật mình a. Trời ạ! Hình ảnh và biểu diễn của Tiểu Lâu rất xuất sắc, nhưng bọn họ có cảm giác dây dường như không phải một đoạn quảng cáo ngược lại là một bộ phim lớn a. Có thể làm ra hai đoạn quảng cáo này cần đầu nhập tài chính cực lớn, huống chi danh tiếng của Tiểu Lâu rất lớn nên sẽ bỏ ra nhiều tiền a. Tập đoàn Kỳ lân chỉ bán hoa quả mà bỏ vốn gốc sao? Lúc này cảm xúc các phóng viên đã hoàn toàn biến hóa.
Nhưng mà quảng cáo còn chưa chấm dứt, một đoạn quảng cáo màu tím làm bọn họ khẩn trương thì hình ảnh trước mắt làm các phóng viên cảm thấy nhẹ nhàng.
*****
Bầu trời xanh mây trắng, một bầu trời xanh biếc như gương và vài đám mây phiêu đãng bồng bềnh. Âm nhạc biến thành tiếng tiêu, âm thanh mỹ diệu động lòng người khiến tâm thần người ta được thư giãn. Một quang điểm màu lam hiện ra trên bầu trời, diện tích bao phủ của hào quang màu lam rất lớn, thời điểm mọi người nhìn rõ ràng thì đây là một khỏa lam bảo thạch. Lam bảo thạch này không ngừng biến lớn. Hoặc là nói màn hình không cách nào tiếp nhận được. Khi càng biến lên trên màn hình thì hào quang càng óng ánh.
Lam bảo thạch này phóng đại vô hạn, thẳng đến khi chạm vào màn hình thì mới dừng lại. Một thân ảnh màu xanh da trời nhảy múa trên bầu trời, một bộ váy dài màu xanh đơn giản nhưng vô cùng xinh đẹp, như cũ là Tiểu Lâu. Khác với hình ảnh tiên nữ xuất trần trong thế giới màu xanh và bi thương của thế giới màu tím. Nàng trong quảng cáo này là một thiếu nữ hoạt bát tràn ngập vui vẻ, một tầng đang quang điểm màu lam hiện ra trên tay của nàng, đằng sau là một đạo ánh sáng màu lam lả tả, bởi vì động tác rất nhanh nên không ai có thể nhìn rõ ánh sáng màu lam là cái gì.
Tiếng nhạc đệm vang lên, Tiểu Lâu vừa nhảy múa thật đẹp và hát vang lên:
- Lam thiên vi bị. Bạch vân tố bạn, lam bảo thạch a! Nhĩ vĩnh viễn thị ngã tâm thượng nhân.
Tiếng cười động lòng người vang lên trong quảng cáo, thân thể mềm mại của Tiểu Lâu lui ra phía sau, vũ đạo dừng lại, nàng đưa tay phải lên mặt của mình, quang mang màu lam từ từ thu liễm và một quả trái cây óng ánh hiện ra trong tay của nàng, đưa nó tới trước mặt Tiểu Lâu có chút dí dỏm hôn lên quả trái cây, lam sắc quang mang hiện ra và hào quang không ngừng biến lớn thôn phệ cả màn hình, tất cả quảng cáo đã kết thúc và biến thành hình ảnh Kỳ Lân, hào quang đen bạc trên người Kỳ Lân lưu lại ấn tượng thật sâu cho mọi người.
Trong tiếng than thở của các phóng viên thì ánh sáng cũng trở lại lễ đường, ý thức của các phóng viên lúc này mới từ trong thổn thức tỉnh táo lại, bọn họ lúc này hoặc là quên chụp hình hoặc quay phim, trong lúc nhất thời âm thanh ảo não không ngừng vang lên.
Nguyệt Quan mỉm cười, tuy đây không phải lần đầu tiên nàng xem các quảng cáo này nhưng mỗi một lần xem đều có cảm giác rung động.
- Các vị phóng viên không cần hối hận vì không có chụp ảnh và quay phim a. Buổi quảng bá sản phẩm hôm nay thì các vị chính là khách quý của tập đoàn Kỳ Lân, chúng tôi đã chuẩn bị tốt các lễ vật và khi yến hội chấm dứt sẽ tặng cho các vị khách quý. Trong đó có sản phẩm vừa giới thiệu của công ty cùng CD quảng cáo các sản phẩm.
Một sản phẩm không phải là một quả trái cây sao? Mặc dù quảng cáo vừa rồi có hiệu quả không tệ nhưng tập đoàn Kỳ Lân cũng quá keo kiệt a, mới một quả trái cây thôi.
Nếu như không phải Nguyệt Quan làm phi thường thỏa đáng chỉ sợ các phóng viên ở đây phi thường bất mãn.
Nguyệt Quan nhìn xem qua các phóng viên nhao nhao nghị luận thì trong nội tâm có chút khinh thường, đây là người làm truyền thông a! Trước kia cũng đã nhận tiền lì xì của bọn họ rồi đấy, bây giờ còn bất mãn cái gì. Huống chi sau khi tuyên bố chỉ sợ bọn họ sẽ có cảm thụ khác a. Trong nội tâm tuy nghĩ vậy nhưng với tư cách làm người chủ trì nàng phi thường chuyên nghiệp, tiếp tục nói:
- Bây giờ mời tổng giám đốc tập đoàn Kỳ Lân Tuyết Nữ giới thiệu các sản phẩm vừa mới quảng cáo xong cho mọi người biết, đây chính là các sản phẩm sẽ đưa ra thị trường.
Các phóng viên lúc này bắt đầu quay phim và chụp ảnh lại, bọn họ rất muốn biết vì sao cô gái tuyệt mỹ tóc dài màu lam này tại sao làm được tổng giám đốc a.
Tuyết Nữ khẽ khom người và gương mặt lạnh như băng của nàng mỉm cười nhàn nhạt, lập tức như là trăm hoa đua nở hoàn toàn không thua kém Tiểu Lâu ngồi bên cạnh Tề Nhạc bên kia a, hơn nữa trên người của nàng mang theo khí chất cao quý vô hình của Đế Tâm Tuyết Liên nên không phải Tiểu Lâu có thể so sánh. Mái tóc dài màu lam của nàng không phải do nhuộm mà thành, mái tóc dài này rất mỹ cảm giống như ma vương hấp dẫn người khác.
- Thật cao hứng hôm nay có thể mời được nhiều các vị làm truyền thông tới đây như vậy. Thời gian thành lập tập đoàn Kỳ Lân chúng tôi chưa tới nửa năm, nhưng trải qua cố găng của cả tập đoàn rốt cục cũng đưa sản phẩm ra vào ngày hôm nay. Tôi nghĩ chắc các vị biết rõ tập đoàn Kỳ Lân chúng tôi trước mắt chỉ có một hạng mục kinh doanh duy nhất là hoa quả. Nhưng từ các đoạn quảng cáo kia mọi người cũng biết nó không đơn giản. Với mọi người thì những đoạn quảng cáo đó là do kỹ thuật số làm ra nhưng mỗi giai đoạn cuối cùng xuất hiện trong tay Tiểu Lâu tiểu thư thì chính là sản phẩm chân thật của công ty.
Nói đến đây Tuyết Nữ ngừng một chút, các phóng viên phía dưới nghi hoặc, từ trong đoạn quảng cáo vừa rồi thì trong nhận thức của bọn họ là chưa từng gặp qua hoa quả như vậy, lại nói tiếp chúng giống tác phẩm nghệ thuật hơn.
Mỉm cười, hào quang trong mắt Tề Nhạc hiện ra, biểu lộ tự tin của Tuyết Nữ khiến hắn tán thưởng rất nhiều. Thẳng thắn mà nói thì tuyên truyền vừa rồi rung động nhất chính là các phóng viên. Dù sao hắn là người nhìn thấy hoa quả này chân chính ba sản phẩm trong quảng cáo, có thể nói ba loại trái cây này có hiệu quả hoàn toàn khác nhau. Phỉ Thúy Quỷ thanh nhã, Tử Tinh Quả đẹp đẽ quý giá, cùng với Lam Bảo Thạch Quả như được thiên địa linh khí thai nghén ra đều lưu lại ấn tượng khắc sâu trong lòng, mặc dù không có bất cứ từ ngữ quảng cáo nào nhưng cũng chính vì vậy mới có tính tuyên truyền trong quảng cáo, Tề Nhạc tin tưởng chỉ cần có người xem qua đoạn quảng cáo này đều sinh ra suy nghĩ muốn đi tìm kiếm.
Tuyết Nữ tiếp tục nói:
- Ba loại hoa quả tuyên truyền trong quảng cáo vừa rồi dựa theo màu sắc khác nhau cho nên chúng tôi gọi là Phỉ Thúy Quả, Tử Tinh Quả cùng Lam Bảo Thạch Quả. Đây là các sản phẩm đầu tiên chúng tôi đưa ra thị trường. Có các hiệu quả khác nhau và mỗi loại đều có đặc điểm riêng khác nhau, tập đoàn Kỳ Lân chúng tôi bán hoa quả tuy có hiệu quả khác nhau nhưng còn có một điểm giống nhau, tôi có thể cam đoan với mọi người chỉ cần công ty của chúng tôi bán ra thì nhất định cam đoan chúng đều sinh trưởng nguyên sinh. Trải qua các cơ quan kiểm tra chuyên nghiệp của quốc gia và có được bảo đảm đầy đủ. Ba loại quả lần này đưa ra thị trường đều dựa theo các màu sắc khác nhau, dùng tên của ba loại quả vừa rồi mà hình thành ba đại hệ liệt. Mà ba quả tuyên truyền trong quảng cáo chính là ba quả vương trong hệ liệt. Tôi nghĩ chắc hẳn các phóng viên có vấn đề muốn hỏi, hiện tại các vị có thể đặt câu hỏi rồi.
Đúng thế, nghe được Tuyết Nữ giới thiệu sơ lược thì các phóng viên phía dưới kích động lên, những người làm truyền thông này rất chuyên nghiệp nên nghe xong Tuyết Nữ nói có thể đặt vấn đề thì đều giơ tay của mình lên.
Nguyệt Quan lựa chọn đầu tiên là một phóng viên có thâm niên công tác trong đài truyền hình nước cộng hòa Viêm Hoàng.
*****
- Tuyết Nữ tổng giám đốc, tôi muốn hỏi quý công ty đưa ra các sản phẩm hoa quả này có công hiệu gì? Có thể định vị cấp bậc đại khái hay không? Theo tôi được biết hiện nay trong các công ty hoa quả thì chỉ có quý công ty đưa sản phẩm ra ngoài rất quy mô a.
Tuyết Nữ nói:
- Công hiệu cụ thể rất nhiều, nếu như tôi giới thiệu từng cái chỉ sợ sẽ lãng phí thời gian quý giá của mọi người. Sau khi buổi quảng bá sản phẩm kết thúc mọi người có được một đĩa CD bên trong giới thiệu thông tin của chúng. Về phần định vị, công ty của chúng tôi bán hoa quả đi theo con đường cao cấp. Dù sao trong nghiên cứu và phương diện sinh thái nguyên sinh thì công ty của chúng tôi đầu nhập rất nhiều tài lực, vật lực. Làm người kinh doanh ai không muốn kiếm tiền, không phải sao?
Lời lẽ của Tuyết Nữ rất ẩn dấu cho nên làm các phóng viên sinh ra hảo cảm, dù sao mỹ nữ ở phương diện này chiếm rất nhiều ưu thế.
Phóng viên thứ hai đứng lên nói:
- Tôi muốn hỏi Tiểu Lâu tiểu thư vì cái gì cô lại tham gia quảng cáo cho tập đoàn Kỳ Lân? Trước kia cô đã từng nói không dễ dàng nhận lời tham gia quảng bá sản phẩm cho công ty nào cả mà?
Bộ dáng của Tiểu Lâu luôn thanh nhã, có chút gật đầu, nói:
- Đúng là thế, tôi đã nói là mình rất không dễ dàng nhận lời tham gia quảng cáo. Nhưng tôi nghĩ mọi người cũng nhìn ra những đoạn quảng cáo vừa rồi không phải đơn giản như vậy. Từ hiệu quả chỉnh thể cho tới quay chụp và quảng bá tôi đều phi thường hài lòng, trong nhận thức của tôi thì lần quảng bá sản phẩm giống như một tác phẩm nghệ thuật vậy, cũng giống như ba đại hệ liệt của tập đoàn Kỳ Lân đưa ra.
Tên phóng viên kia dường như không có ý buông tha Tiểu Lâu, truy hỏi:
- Không biết có thể mạo muội hỏi một câu hay không. Tiểu Lâu tiểu thư làm người quảng bá cho tập đoàn Kỳ Lân trong bao lâu, còn khoảng tiền cô ký kết với tập đoàn Kỳ Lân là bao nhiêu?
Tiểu Lâu mỉm cười, nói:
- Vấn đề này tôi vốn không được phép trả lời nếu như không được sự đồng ý của Tề tổng. Nhưng hiện tại cũng có thể nói ra một chút là tôi làm người quảng bá cho tập đoàn Kỳ Lân tạm thời là một năm, chỉ cần tập đoàn Kỳ Lân cần thì tôi nghĩ có thể kéo dài thời gian, về phần tiền thù lao là bao nhiêu thì các vị nên hỏi Tề tổng thì tốt hơn.
Phóng viên nhìn qua Tề Nhạc, hỏi:
- Tề tổng, ngài có thể nói vấn đề này được không?
Biểu lộ của Tề Nhạc rất bình tĩnh, quần áo của hắn là màu đen và mái tóc bạc trắng nhìn hắn có cảm giác rất lãnh khốc.
- Nếu Tiểu Lâu tiểu thư không ngại thì nói cho mọi người nghe cũng không có gì. Tiểu Lâu tiểu thư ký kết hợp đồng không dùng tiền để cân nhắc. Chúng tôi đạt thành hiệp nghị trong thời gian Tiểu Lâu tiểu thư ký kết thì mỗi tuần tập đoàn Kỳ Lân sẽ trả cho Tiểu Lâu tiểu thư một quả Lam Bảo Thạch Quả làm thù lao.
Lời vừa nói ra lập tức khiến mọi người dưới đài kinh hô. Các phóng viên mới nghe lần đầu tiên có đại minh tinh ký kết hợp động với một công ty chỉ nhận một quả trái cây, đối với bọn họ mà nói đây là thế giới tràn ngập lợi ích, thật sự quá không thể tưởng tượng.
Vị phóng viên kia sửng sờ một chút rồi nói tiếp:
- Không biết ký kết như vậy là do tập đoàn Kỳ Lân có quan hệ tốt đẹp với Tiểu Lâu tiểu thư nên dùng thù lao tượng trưng cho quảng cáo?
Tề Nhạc còn không có mở miệng Tiểu Lâu đã tranh trả lời trước.
- Không phải! Thời gian của tôi và Tề tổng quen nhau không dài, cũng không có chút quan hệ nào với tập đoàn Kỳ Lân cả. Nhưng mà tôi cho rằng khi ký kết như vậy chẳng có gì không ổn cả. Tôi nghĩ chỉ cần cô gái nào tự mình nếm thử Lam Bảo Thạch Quả thì sẽ có nhận định sâu sắc như tôi thôi. Bởi vì Lam Bảo Thạch Quả là thù lao của tôi chính vì nó có tính chất độc nhất vô nhị.
Tề Nhạc nhìn qua Tiểu Lâu gật gật đầu, Tiểu Lâu cũng đang nhìn hắn, hai người nhìn nhau đều hiểu ý mà mỉm cười.
Phóng viên thứ ba đứng lên lập tức đưa ra vấn đề mà các phóng viên khác đều muốn hỏi.
- Tề tổng, Tuyết tổng. Có thể cho chúng tôi nhìn các sản phẩm của công ty thực tế hay không? Vừa rồi Tuyết tổng đã từng nói qua sản phẩm thực tế cũng giống như trong quảng cáo. Nếu như là vậy thì chúng tôi rất muốn nhìn thấy chúng.
Tề Nhạc nhìn qua Tuyết Nữ đưa ra ánh mắt hỏi thăm. Dù sao lần này hắn chỉ tới đây tham gia chiêu đãi ký giả, về phần công ty chuẩn bị cái gì hắn cũng không biết.
Tuyết Nữ gật gật đầu, nói:
- Đương nhiên có thể.
Tiểu thư lễ nghi mang theo một cái hộp đưa lên, đem hộp gấm đặt trước mặt Tuyết Nữ. Hộp gấm này giống như đúc hộp gấm Tề Nhạc đưa cho Cơ Trường Minh thượng tướng, nhìn qua trên hộp gấm khảm nạm lớn Lam Bảo Thạch chói mắt ở trên cùng tạo hình trang nhã của hộp, các phóng viên nhìn qua cái hộp liền sáng mắt lên.
Tuyết Nữ ưu nhã mở hộp gấm mở, hoa quả trong hộp gấm hiện ra trước mặt của mọi người.
Khác với hộp gấm Tề Nhạc đưa cho Cơ thượng tướng là trong hộp gấm này chứa toàn bộ sản phẩm của tập đoàn Kỳ Lân, đầu tiên là ba quả vương, sau đó là các quả bình thường đặt phía sau các quả vương này.
Tiếng than thở liên tiếp vang lên, Phỉ Thúy Quả, Lam Bảo Thạch Quả cùng Tử Thủy Tinh Quả có đặc điểm vô cùng chói mắt, bây giờ có hộp gấm phụ trợ thì càng hiện ra nét cao quý của chúng. Những hoa quả khác hơi kém một chút nhưng mà không phải hoa quả bình thường có thể mua được trên thị trường.
Tuyết Nữ mỉm cười nói:
- Cái hộp gấm này là hộp cấp bậc khách quý cao nhất của công ty chúng tôi. Bên trong có tất cả sản phẩm sẽ đưa ra thị trường lần này, trong đó Lam Bảo Thạch hệ liệt có sáu loại quả, hai hệ liệt khác có năm loại.
Chụp ảnh liên tục trong năm phút không biết phí bao nhiêu cuộn phim a. Lúc này phóng viên tiêp tục đặt vấn đề.
- Tề tổng, bây giờ có thể công bố giá được không?
Một gã phóng viên được chỉ không chờ đợi được mà hỏi thăm.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, hỏi ngược lại:
- Vị phóng viên này không biết anh trong nhận thức của anh thì đã định giá sản phẩm của chúng tôi bao nhiêu rồi?
Phóng viên trầm ngâm một chút, nói:
- Tôi nói không tốt. Nhưng mà từ biểu hiện mà nhìn thì quả thực khó mà tin được đây là hoa quả. Tiểu Lâu tiểu thư nói đúng, đây chính là tác phẩm nghệ thuật.
Tề Nhạc nói:
- Vừa rồi Tuyết tổng đã từng nói qua, công ty của chúng tôi bán sản phẩm ra ngoài tuyệt đối bảo đảm chúng có hiệu quả tốt nhất, tuyệt đối là nguyên sinh thái. Điểm này mọi người có thể yên tâm, có quyền uy của các cơ quan kiểm tra quốc gia chứng thực thì tôi nghĩ mọi người không cần hoài nghi.
Phóng viên nói:
- Tôi định giá các loại quả này có giá hơn trăm nguyên. Nhưng mà giá cao như vậy không biết có người nào chịu mua hay không? Tập đoàn Kỳ Lân nhắm vào loại khách hàng nào là chủ yếu?
Tề Nhạc nói:
- Chủ yếu nhắm vào loại khách nào thì khó nói, chỉ có thể nói là nhằm vào các khách hàng tán thành sản phẩm công ty của chúng tôi. Về phần giá cả như lời anh nói thì có chênh lệch với nhận định của công ty. Bây giờ tiến hành chiêu đãi phóng viên nhưng tôi nghĩ tất cả mọi người rất hy vọng có thể biết rõ giá tiền thật sự là bao nhiêu. Vậy thì tốt, tôi sẽ đưa ra giá thật sự của chúng.
← Ch. 239 | Ch. 241 → |