Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 242

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 242: Công chúa địa ngục
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nàng đã dùng tính mạng của mình cứu mạng của hắn ah! Một nữ nhân có thể vì mình mà chết, thậm chí ngay cả thi thể cũng không còn lại, cảm tình như vậy còn nói thêm cái gì? Trong nội tâm Tề Nhạc đã sớm đem Văn Đình đặt ở vị trí trọng yếu nhất.

Đây không chỉ là tình yêu a, đồng thời cũng có cảm kích, càng là một loại thân tình.

Thời điểm tình yêu thăng hoa làm thân tình thì nàng biến thành một phần thân thể của hắn.

Sắc trời đã dần dần tối lại, Tề Nhạc ngẩng đầu nhìn lên trời thì hào quang trong mắt nhu hòa hơn, hắn như nhìn thấy thân ảnh Văn Đình và sắc trời ảm đạm lại, người trên đường phố dần dần đông hơn vì đã tới lúc tan sở.

Tề Nhạc đi lại trong dòng người hối hả này, bởi vì mái tóc bạc nên thường xuyên biến thành đối tượng chú mục của nhiều người, đối với chuyện này Tề Nhạc không quá chú ý, nguyện ý nhìn thì nhìn, dù sao con mắt là của người ta hắn có thể làm gì được chứ. Đột nhiên hắn cảm thấy lẳng lặng suy nghĩ cũng là chuyện phi thường thoải mái.

Một ít buồn phiền trong nội tâm bởi vì uy nghĩ lại cũng cảm thấy hiểu rõ. Sau khi các cảm xúc mặt trái trong nội tâm mất đi thì hắn đem tinh thần đặt vào lên năng lực của bản thân.

Trở về thời kỳ viễn cổ hung thú với Tề Nhạc mà nói có trợ giúp phi thường lớn, hắn từ chỗ dòng suối băng đạt được rất nhiều năng lượng, lúc này đã dung hợp làm một chỗ với thân thể của hắn, ngay cả năng lượng của Văn Đình cũng dần dần bị vân lực của hắn đồng hóa, hai cổ năng lượng này phi thường khổng lồ, từ hấp thu của chúng hiện tại Tề Nhạc mỗi một ngày tu luyện đều có thể cảm nhận rõ thực lực của mình đang tăng lên. Chẳng những hai cổ năng lượng này tăng lên, ngày đó chiến một trận với Xi Vưu thì Tề Nhạc cũng nhận được rất nhiều lợi ích. Từ thực lực mà nhìn thì Xi Vưu hiển nhiên là mạnh hơn hắn nhiều, hơn nữa song phương có thần khí không khác gì nhau cả, Bàn Cổ Phủ xuất hiện chẳng những kích thích Tề Nhạc mà với Hiên Viên kiếm cũng có kích thích. Hiên Viên kiếm trên phẩm cấp còn cao hơn Bàn Cổ Phủ một chút, muốn thể hiện uy lực của bản thân còn phải xem năng lượng của người sử dụng thế nào a. Tề Nhạc tự tin hiện tại mình đã có đủ năng lượng dễ dàng thi triển thức thứ hai Hiên Viên Bát Pháp, nhưng mà thực lực còn xa không đủ. Tuy hắn không biết thực lực chân chính của Xi Vưu là bao nhiêu, nhưng nghĩ đến cũng chắc chắn mạnh hơn mình nhiều, trong Khai Thiên Thất Thức hắn có thể sử dụng mấy chiêu chứ? Đương nhiên không sử dụng thì hắn cũng không e ngại Ngưu Ma Vương, nhưng mà thực lực Xi Vưu còn mạnh hơn mình nhiều, điều này hiển nhiên không thể nghi ngờ.

Hiên Viên kiếm đấu Bàn Cổ Phủ, nghĩ tới mỗi khi thần khí va chạm Tề Nhạc không tự chủ hưng phấn lên. Chiến đấu ngày đó dù cho đến cuối cùng thì hắn cũng có tự tin đào thoát khỏi tay của Xi Vưu. Sau khi thực lực tới thực lực nhất định thì cho dù gặp được đối thủ cường đại hơn mình. Có lẽ trong lúc chiến đấu thua kém đối phương nhưng nếu muốn chạy trốn cũng không khó khăn. Điểm này Tề Nhạc rất rõ ràng, cho nên trong lúc chiến đấu với Xi Vưu hắn kiên trì tới cuối cùng a. Mà Ngưu Ma Vương xuất hiện quấy rầy va chạm cuối cùng của bọn họ. Nhưng cũng vì hắn xuất hiện mới khiến Tề Nhạc nhận thức thực lực đáng sợ của hắn sâu hơn.

Ngưu Ma Vương chỉ dùng tay không đã làm cho Xi Vưu không có chút năng lực chống cự nào. Thực lực mạnh mẽ như vậy giải thích như thế nào? Chỉ có thể chứng minh hắn quá cường đại. Nghĩ tới đây Tề Nhạc cảm thấy mình nói nhảm. Trong nội tâm của Tề Nhạc thì mục tiêu của hắn chính là Ngưu Ma Vương. Lúc trước hắn cũng thu Ngưu Ma Vương làm sai khiến chỉ là tâm tính vô tâm, nhưng từ ý nào đó mà nói vận khí chiếm ưu thế tuyệt đối, nếu không với thực lực của Ngưu Ma Vương chỉ cần hắn hơi chậm một chút, hoặc là Ngưu Ma Vương không tự ngạo thì có lẽ mọi chuyện không giống, cũng không có Tề Nhạc hiện tại.

Trong mắt xuất hiện tinh quang nhàn nhạt, rốt cuộc hắn phải như thế nào mới có thể đối kháng với Ngưu Ma Vương đây? Chỉ sợ ít nhất cũng phải học được Kiếm thứ sáu trong Hiên Viên Bát Kiếm a, hơn nữa còn phải có năng lực sử dụng mới được. Nhìn thấy Xi Vưu đấu một trận với Ngưu Ma Vương thì Tề Nhạc đối với Ngưu Ma Vương cũng nhận thức thêm một chút. Hiện tại làm cho nội tâm của hắn cảm thấy xa vời nhất chính là trong quá trình tu luyện không ngừng, thực lực của hắn tuy có tiến bộ nhưng mà Ngưu Ma Vương cũng có tiến bộ a. Hơn nữa, Ngưu Ma Vương trong thân thể của hắn mỗi thời mỗi khắc đều tu luyện, một khi hắn thực tìm được phương pháp cởi bỏ lĩnh vực đồng sinh cộng tử, như vậy mình sẽ gặp phải đả kích mạng tính hủy diệt. Không biết vì cái gì, Tề Nhạc ẩn ẩn cảm giác được, tuy lĩnh vực đồng sinh cộng tử là tuyệt đối nhưng Ngưu Ma Vương sớm muộn gì cũng có ngày phá tan nó triệt để. Chính mình phải làm là trước khi tới ngày đó chính phải có được thực lực đối kháng với Ngưu Ma Vương. Đến lúc đó không những địch nhân của mình mà trở thành sai khiến chân chính.

Sau một trận chiến với Xi Vưu hắn không có Hiên Viên hồn phụ trợ, Tề Nhạc vận dụng Hiên Viên kiếm so với trước kia còn tinh thâm hơn nhiều. Dù sao hắn sử dụng Hiên Viên kiếm không phải địch nhiều người. Đồng thời Tề Nhạc cũng ý thức được đang trong chiến đấu của cường giả thì tỉnh táo là cực kỳ quan trọng. Giống như lần trước mình ở Luân Đôn đối mặt với bốn Hồng Y Đại Giáo Chủ triệu hoán thiên sứ hàng lâm, nếu như lúc trước mình không phải vì ma hóa tiêu hao thực lực quá độ thì dưới tình huống không phải Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp bị phá hư quá sớm, có lẽ tình huống cuối cùng không xảy ra. Chỉ cần mình lúc ấy còn có thể còn thừa ba thành thực lực, Vũ Mâu muốn thực hiện được ý đồ tuyệt đối không dễ dàng như vậy.

Ý nghĩ tỉnh táo thì lực lượng cường đại, đây mới là cường giả vốn có và ngẩng đầu nhìn trời, đang suy tư thì tâm tình của Tề Nhạc trong sáng, đồng thời hắn cũng sinh ra ý niệm muốn tu luyện trong đầu. Quay về biệt thự Long Vực sao? Ân, trở về đi.

Trên đường phố người thật sự quá nhiều, hắn khẳng định không thể sử dụng năng lực phi hành, tìm kiếm khắp nơi đã tìm được một nơi âm u hẻo lánh, sau đó lại dùng Kỳ Lân Ẩn tàng hình quay trở về biệt thự Long Vực tu luyện.

Đúng lúc này đột nhiên Tề Nhạc nhìn thấy cách mình không xa có một đạo thân ảnh quen thuộc đi qua, nhìn thấy thân ảnh quen thuộc này thì trong nội tâm Tề Nhạc chấn động, chẳng những quan hệ quen thuộc mà khí tức cũng quen thuộc, hình như có vật gì đó đang dẫn dắt hắn đi qua bên kia.

Đây rõ ràng là nữ nhân, dáng người phi thường cao gầy và nhỏ nhắn, cặp đùi thon dài quần jean hoàn mỹ buộc vòng quanh đôi chân khiến người khác động tâm, trên người mặc trang phục màu trắng, mặc dù có chút không hợp thời nhưng cũng không khiến người ta sinh ra cảm giác khác thường gì. Trên đầu mang theo cái mũ hơi nghiêng bao phủ tóc dài bên trong, đồng thời cũng lộ ra đôi chân dài trắng nõn. Da thịt trắng nõn không kém gì so với áo trắng của nàng, khoảng cách từ xa nhìn qua thấy nàng rất xinh đẹp

*****

Tề Nhạc đi nhanh hơn, khoảng cách gần trăm mét thì khoảng cách với cô gái này càng gần, cảm giác quen thuộc trong lòng của hắn hiện lên, nhưng mà cho tới bây giờ hắn không nhận ra là người nào.

Tề Nhạc bước nhanh hơn và nhìn thấy lưng cô gái này, dòng người đi lại hối hả, Tề Nhạc cũng không thể không theo người ta, cho nên khoảng cách của hai người khoảng cách nhất định, cũng không kéo gần khoảng cách a. Làm cho Tề Nhạc có chút kinh ngạc chính là trên người của cô gái này như có ma lực, cho dù không xuyên qua dòng người rậm rạp thì nàng bước đi như không bị ngăn cản. Tề Nhạc nhìn qua gương mặt của nàng, nhưng mà ánh mắt đại đa số người đều nhìn qua người của nàng, tướng mạo của con gái rất quan trọng, được nhiều người là một niềm kiêu hãnh.

Hai người cứ từ xa đi tới gần. Đi theo Tề Nhạc đột nhiên cô gái này đi vào nhà hàng.

Trong nội tâm Tề Nhạc hơi quýnh lên. Dù sao người trong nhà hàng rất nhiều và phi thường dễ dàng mất dấu, vô ý thức phát ra tinh thần lực của mình khóa chặt thân ảnh cô gái này, lần nữa bước chân nhanh hơn.

Tiến vào nhà hàng Tề Nhạc sửng sốt. Bởi vì hắn phát hiện tinh thần lực của mình trên người cô gái kia đã chuyển dời qua người bên cạnh, điều này hiển nhiên không thể nào là cùng một người, bởi vì chuyển dời qua người nam nhân a, hơn nữa dáng người còn kém xa cô gái kia.

Đây là chuyện gì xảy ra? Tinh thần lực mất đi tác dụng trên người cô gái a. Chẳng lẽ tinh thần lực của mình suy yếu sao? Không có khả năng ah! Rèn luyện nhiều tháng ở thời kỳ viễn cổ cự thú, mỗi ngày mình dùng tinh thần lực khống chế năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên tiến hành cải tạo thân thể của các đồng bọn a. Bất luận là cường độ chỉnh thể hay khả năng khống chế tinh thần đều tiến bộ không nhỏ so với trước kia. Chẳng lẽ vừa rồi mình nhìn thấy chỉ là ảo giác sao, hoặc là mình theo sao cô gái kia không phải là nhân loại? Nghĩ tới đây trong nội tâm Tề Nhạc sinh ra cảm giác sợ hãi nhàn nhạt. Bởi vì hắn hiểu được cho dù đối phương không phải sinh mạng thể thì cường độ tinh thần lực của mình đã bị đối phương bỏ qua, như vậy thực lực của người này không kém gì Xi Vưu, cũng không biết chênh lệch với mình ra sao. Dù sao nàng cũng không phải là sinh vật đặc thù mờ mịt như vậy a!

Nghĩ tới đây cảm xúc trong nội tâm Tề Nhạc sinh ra rõ ràng, vô ý thức đi thẳng về phía trước không có tinh thần lực đi theo. Hiện tại cũng chỉ có thể bằng vào tinh thần lực tìm kiếm. Đương nhiên có thể tìm thấy là phi thường xa xôi, trong tiềm thức Tề Nhạc biết rõ. Đối phương rất rõ ràng đã phát hiện mình đi theo, nếu không cũng không có khả năng lại biến mất. Tình huống thân thể và năng lượng phi thường rõ ràng nên ảo giác là không thể nào. Thế nhưng mà cô gái kia là thế nào?

Nghĩ tới đây bỗng nhiên thân thể Tề Nhạc sinh ra chấn động, chẳng lẽ là nàng, là Vũ Mâu sao? Trong các cô gái hắn quen thuộc thì chỉ có thực lực của nàng sinh ra cảm giác này mà thôi. Chẳng lẽ nàng đi vào nước cộng hòa Viêm Hoàng tìm mình? Mục đích của nàng là gì? Muốn hủy diệt mình trước khi tham gia ước định Everest sao? Nếu như nàng lần này mang theo toàn bộ thủ hộ giả chòm sao hơn nữa thực lực của nàng phi thường cường đại, cũng không phải là không được.

Nhưng mà ý niệm này trong đầu của Tề Nhạc đã bị xóa đi, không thể nào là Vũ Mâu, khí tức trên người Vũ Mâu hắn phi thường quen thuộc. Khí chất của Vũ Mâu phi thường cao quý nhất là khí tức thần thánh như ẩn như hiện, bất luận kẻ nào cũng không thể giả mạo được, nàng cũng không có khả năng che dấu thân hình hoàn toàn. Mà cô gái mình vừa đi theo không có loại khí tức này, khí tức của nàng phi thường sinh động, hình như là cô gái phi thường hoạt bát Nếu như là vậy thì phán đoán của mình là phi thường chính xác. Nghĩ tới đây hào quang trong mắt Tề Nhạc trở nên mạnh hơn, trong nội tâm âm thầm quyết định bất luận như thế nào cũng phải tìm ra người này.

Chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần hiện giờ vất vả tiến vào quỹ đạo, thực lực chỉnh thể cũng tăng lên, hắn tuyệt đối không hy vọng một uy hiếp tiềm ẩn ở bên cạnh mình.

- Này!

Đột nhiên một âm thanh không hề có dấu hiệu vang lên sau lưng Tề Nhạc, hắn vô ý thức phóng về phía trước một đoạn, bỗng nhiên vân lực hiện ra và ngưng tụ vào Kỳ Lân Tí, chỉ trong nháy mắt xoay người lại thì người kia dùng tốc độ cực nhanh không thể bắt kịp thân ảnh của cô gái kia.

Là nàng, đây là cô gái kia, mũ lưỡi trai và áo trắng, đồng thời nàng cũng có được gương mặt xinh đẹp như thiên sứ. Con ngươi màu hồng phần quen thuộc và dáng người ôn nhu động lòng người câu dẫn trí nhớ của Tề Nhạc.

- Là cô?

Tề Nhạc giật mình nói ra.

Thiếu nữ mỉm cười, nói:

- Có còn nhớ tôi không? Rốt cuộc cũng tìm được anh rồi, anh còn nhớ tôi a, chúng ta đi qua quán cà phê bên kia đi, ngồi nói chuyện một chút nhé?

Vừa nói nàng đã đi qua quán cà phê bên kia đường.

Đi sau lưng cô gái trong nội tâm Tề Nhạc sinh ra cảm giác mây mưa thất thường, khó trách cảm giác khí tức quen thuộc như vậy, thì ra là nàng. Thiếu nữ xuất hiện trước người Tề Nhạc làm hắn nhớ rõ cô gái quen thuộc này, lúc ban đầu ở tổng bộ Hắc Ám Quốc Hội Địa Ngục Chi Thành cứu mình ra, tên là Lãnh Nhi! Khí tức Lãnh Nhi dường như thu liễm hơn so với lần đầu tiên a, nhưng mà tướng mạo của nàng vẫn động lòng người như trước, từ khí tức nhu hòa kia tuy nàng cùng Vũ Mâu là loại hình hoàn toàn khác biệt, nhưng mà mang cho Tề Nhạc lực hấp dẫn không kém gì so với Vũ Mâu cả. Tại sao nàng đi tới Kinh Thành này chứ? Còn tìm được mình nữa, ngày đó có lẽ nàng đã bị người Hắc Ám Quốc Hội bắt về mới đúng chứ.

Nghĩ tới đây trong nội tâm Tề Nhạc không có chút áy náy, ngày đó đạt được Lãnh Nhi chỉ rõ chính mình lập tức trở về Luân Đôn, chuyện xảy ra sau đó đã xảy ra không cần nhắc lại, mình thậm chí đã quên cô gái này. Đây là mình không phải a, người ta đã giúp mình a, mà chính mình lại không có lại đi đem nàng theo địa ngục chi thành cứu ra, thật sự có chút xấu hổ. Nhưng mà lúc này thân phận Tề Nhạc không có hoài nghi Lãnh Nhi a, nàng không phải là bị Hắc Ám Quốc Hội bắt sao? Tại sao nàng xuất hiện ở chỗ này? Hơn nữa ngày đó mình bị Đại Ma Vương khủng bố phát sinh chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ Hắc Ám Quốc Hội hảo tâm như vậy, trực tiếp thả mình ra? Đây quả thực là quá khó tin a.

Nhưng mà Lãnh Nhi bây giờ ở đây thì nàng nhất định hiểu ra. Vừa nghĩ Tề Nhạc đã đi theo sau lưng Lãnh Nhi đi quán cà phê.

Lãnh Nhi tìm được một nơi hẻo lánh nhưng lúc này trong quán cà phê người vẫn rất nhiều, âm thanh cũng có chút ầm ĩ và Tề Nhạc đi đến đối diện Lãnh Nhi ngồi xuống, Lãnh Nhi vô ý thức kéo vành nón của mình đem gương mặt động lòng người che lại.

Nhân viên phục vụ đi tới, hỏi:

- Hai vị muốn uống chút gì không?

Tề Nhạc nhìn qua Lãnh Nhi làm ra thủ thế mời. Lãnh Nhi mỉm cười nói:

- Cho tôi một ly Lam Sơn a. Anh thì sao?

Tề Nhạc nói:

- Tôi muốn một chai bia.

*****

Hắn không có quá nhiều cảm giác với cà phê, chủ yếu là không đủ thưởng thức và quán cà phê thế này hắn chưa từng tới bao nhiêu lần, hắn không muốn mất mặt với Lãnh Nhi cho nên gọi bia mà mình quen thuộc nhất.

Nhân viên phục vụ đi xuống làm đồ uống và Lãnh Nhi đem thân thể nghiêng về phía trước, dùng hai tay chống mặt và đôi mắt kiều mị nhìn qua Tề Nhạc, mỉm cười nói:

- Có phải rất kỳ quái vì sao tôi tìm ra anh không?

Tề Nhạc thành thật gật đầu một chút.

Lãnh Nhi cười hì hì, nói:

- Cho anh biết cũng không sao cả nhưng mà anh phải trả lời vấn đề của tôi trước mới được.

Tề Nhạc sững sờ, nói:

- Vấn đề gì?

Lãnh Nhi chỉ vào trái tim nói:

- Có nhớ tôi không?

Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn qua mỹ nhân bạo dạng này.

- Cái này, cái này...

Tuy hắn rất am hiểu mỹ nữ nhưng không biết vì cái gì nhìn thấy Lãnh Nhi, hắn thật sự không biết nên nói dối hay nói thật đây. Đúng là trong lòng của hắn không có nhớ Lãnh Nhi ah!

Lãnh Nhi mân mê cặp môi động lòng người.

- Đã biết rõ anh không có lương tâm đi tới tìm tôi mà. Hừ, anh nên đền bù tổn thất của tôi thế nào đây?

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Cô không nên nói như thế, nhưng tại sao cô tìm được tôi? Lúc trước thật sự xin lỗi, bởi vì nhiều chuyện này vừa xảy ra cho nên tôi chưa thể trở lại Hắc Ám Quốc Hội tìm cô, sau khi trở về cộng hòa Viêm Hoàng thì tâm tình của tôi không cách nào bình tĩnh được, xin lỗi.

Lãnh Nhi cũng không có chút thần sắc bất mãn nào, gương mặt vẫn mỉm cười nhìn qua Tề Nhạc nói:

- Chuyện cũng đã qua rồi. Nhưng mà hiện giờ anh có thể nói cho tôi biết anh có muốn gặp tôi không?

Tề Nhạc kinh ngạc nhìn qua nàng.

- Không phải cô đang ngồi đối diện tôi sao? Vì cái gì hỏi như vậy.

Lãnh Nhi ngây thơ nói:

- Mặc kệ, anh phải nói anh có muốn gặp tôi không.

Tề Nhạc bất đắc dĩ nói:

- Muốn. Dĩ nhiên muốn, cô xin đẹp như vậy.

Tuy ngoài miệng nói như vậy nhưng mà trong lòng hắn lại vô ý thức xuất hiện cảm giác kỳ lạ, từng có kinh lịch với Vũ Mâu thì hiện tại Tề Nhạc không giống như trước kia. Hắn hiện giờ không phải vừa nhìn thấy mỹ nữ liền sinh ra tâm tình ham muốn, ngược lại có cảm giác sợ hãi tránh còn tránh không kịp. Mỹ nữ giống như Lãnh Nhi lực sát thương quá lớn a.

Lãnh Nhi mỉm cười, nói:

- Xem như anh khôn khéo, vài ngày trước đột nhiên tôi mấy lần cảm thấy khí tức của anh không ổn định, có đôi khi thậm chí hoàn toàn biến mất. Đây là tại sao chứ? Thẳng đến mấy ngày nay tôi mới cảm thấy khí tức của anh xuất hiện, người ta lo lắng cho nên anh mới đặc biệt tới tìm anh.

Tề Nhạc nghe nàng nói lời này thì kinh hãi trong lòng, phải biết rằng Lãnh Nhi ban đầu ở Hắc Ám Quốc Hội chính là ở nước Đức, khoảng cách của nước Đức với nước cộng hòa Viêm Hoàng là phi thường xa xôi ah! Nàng có thể cảm nhận khí tức của mình thì thực lực cường đại cỡ nào. Nếu như nàng có thực lực cường đại như thế thì sao bị Hắc Ám Quốc Hội khống chế đây? Nghĩ tới đây trong nội Tề Nhạc cảnh giác tăng lên rất nhiều, trầm giọng nói:

- Rốt cuộc cô là người nào?

Lãnh Nhi che miệng, nói:

- Làm gì mà hung vậy? Người ta cố ý tới nước cộng hòa Viêm Hoàng gặp anh, anh không muốn sao?

Nhìn qua bộ dáng ủy khuất của nàng bất luận trong nội tâm Tề Nhạc có bao nhiêu cảnh giác cũng thật sự nói không nên lời, bất đắc dĩ nói:

- Tốt, là tôi không đúng. Nhưng mà Lãnh Nhi tiểu thư, cô không cảm thấy cảm giác của cô khiến tôi kinh hãi bao nhiêu sao? Cô là người thế nào? Nếu như tôi đoán không sai lúc trước tôi trốn khỏi Hắc Ám Quốc Hội có bàn tay điều khiển của cô a. Nếu cô đã từng cứu tôi thì tôi rất hy vọng có thể đối đãi với cô như bạn. Thế nhưng mà nếu như ngay cả bạn mình là ai tôi không biết thì ta tôi làm sao yên tâm làm bạn đây?

Lãnh Nhi tức giận nhìn qua Tề Nhạc nói:

- Anh cho rằng tôi là Athena kia sao? Tôi cũng không hư hỏng như nàng ta a.

Nghe những lời này của Tề Nhạc thì sắc mặt đại biến, hắn từ vị trí đứng lên lạnh giọng nói:

- Sao cô biết chuyện của tôi và Vũ Mâu?

Lúc này vừa vặn nhân viên phục vụ đi tới đặt đồ uống của bọn họ lên mặt bàn, nhìn qua sắc mặt bất thiện của Tề Nhạc thì ánh mắt nhân viên phục vụ quái dị, buông đồ uống liền rời đi, thì thào tự nhủ:

- Nam nhân hiện tại a! Có bạn gái xinh đẹp như vậy còn không biết điều, lại còn nổi giận, thật sự là...

Lãnh Nhi nhìn qua Tề Nhạc liền nhíu mày, khoát khoát tay nói:

- Được rồi, anh ngồi xuống trước đi, tôi tới tìm anh đương nhiên là có chuyện, đợi tí nữa tôi nói xong thì anh sẽ biết tôi là người thế nào. Anh không biết sắc mặt của mình bây giờ với một cô gái là vô lễ sao?

Tề Nhạc thở sâu, dù sao Vũ Mâu vĩnh viễn là đau đớn trong lòng của hắn, đột nhiên nghe đối phương nhắc tới hơn nữa Lãnh Nhi trong lòng hắn quá thần bí, cho nên mới sinh ra phản ứng kích động như vậy lúc này nghe Lãnh Nhi nói thì cảm xúc của hắn thu liễm rất nhiều, chậm rãi ngồi nguyên vị trí cũ, hào quang nhàn nhạt trong mắt hắn lóe lên. Tận lực giữ tỉnh táo:

- Tốt, vậy thì tôi chờ nghe giải thích. Nếu cô có thể biết nhiều chuyện như vậy thì chắc hẳn lúc đầu ở trong Hắc Ám Quốc Hội có địa vị cao, tôi nhất đinh là vẽ vời cho thêm chuyện a?

Lãnh Nhi mỉm cười, nói:

- Sao anh lại nói như vậy? Tôi cũng cảm kích anh rất nhiều đấy! Ít nhất chứng minh anh là người thiện lương a. Trước kia tôi không thích người thiện lương a, nhưng không biết vì cái gì lần đó sau khi anh cứu tôi xong tôi có cảm giác không đúng. Cho dù khi anh cho tôi đóa sen phụ trợ tu luyện thì tôi cũng không có tức giận. Cuối cùng còn thả anh rời đi.

Lúc này Tề Nhạc đã hiểu rất nhiều, Lãnh Nhi đã có thể làm chủ trong Hắc Ám Quốc Hội thì có thể thấy địa vị của nàng cao bao nhiêu, ít nhất trong Hắc Ám Quốc Hội có địa vị chỉ thấp hơn Hắc Ám Quốc Hội mà thôi.

- Vậy xin hỏi tiểu thư, địa vị của cô trong Hắc Ám Quốc Hội là như thế nào? Là hắc ám chủ tịch hay là con gái của hắn?

Ánh mắt Tề Nhạc nhìn qua Lãnh Nhi trở nên lạnh như băng.

Lãnh Nhi khinh thường hừ một tiếng, nói:

- Chỉ bằng hắn cũng xứng sao? Tôi không thuộc về Hắc Ám Quốc Hội, nhưng mà tôi có thể chi phối tất cả. Nói như vậy anh cũng hiểu được cái gì rồi chứ?

Trong mắt của hắn có sát cơ hiện ra, Tề Nhạc trầm giọng nói:

- Nói như vậy lúc trước bắt Đế Tâm Tuyết Liên Vương đi hơn nữa hại một nhà Đế Tâm Tuyết Liên Vương chính là cô sai sử?

Lãnh Nhi sững sờ một chút, nói:

- Tôi sai sử? Khi đó tôi thậm chí còn chưa từng đi Hắc Ám Quốc Hội đấy?

Sát cơ trong mắt Tề Nhạc càng mạnh hơn trước.

- Cô nói dối. Nếu là như vậy tại sao cô lại nương tựa vào thiên địa linh khí của Đế Tâm Tuyết Liên Vương để tu luyện chứ? Mà không phải người khác của Hắc Ám Quốc Hội?

Hào quang tức giận trong mắt Lãnh Nhi hiện ra.

*****

- Đây là lần đầu tiên có người hoài nghi lời tôi nói đấy. Tôi cũng không cần phải nói dối, chính là tôi làm thì thế nào? Hắc ám chủ tịch còn đem tuyết liên kia hiến cho tôi cũng là vì phát hiện nó phát ra năng lượng có tác dụng phụ trợ tu luyện của tôi một chút mà thôi. Nếu như không phải vì đóa hoa sen kia tôi cũng sẽ không biết đến Hắc Ám Quốc Hội đấy. Bọn họ làm sao lấy được tuyết liên kia tôi căn bản không biết.

Tinh thần lực của Tề Nhạc rất mạnh, nhìn qua mắt đối phương có thể nhìn ra được đối phương nói là thật hay giả, nhưng mà Lãnh Nhi trước mặt quá thần bí, nhất là trên người của nàng không có phát ra năng lượng càng làm cho Tề Nhạc không yên lòng, cũng càng không tin tưởng lời nàng nói.

- Bất luận thế nào thì cô là một thể với Hắc Ám Quốc Hội. Mà Hắc Ám Quốc Hội lại hại Đế Tâm Tuyết Liên Vương, chúng ta ít nhất không thể làm bạn. Nếu như cô tới giết tôi hoặc làm cái gì đó thì như vậy cô có thể đi, hoặc là cô động thủ ngay bây giờ.

Lãnh Nhi nhìn qua ánh mắt lạnh như băng của Tề Nhạc thì khóe miệng hơi nhếch lên. Hào quang ủy khuất trong mắt nhìn qua Tề Nhạc làm nội tâm hắn mềm nhũn, nhưng đó chỉ là tích tắc mà thôi, hắn tuyệt đối sẽ không vì nữ nhân mà mất đi phương hướng nữa.

Hừ lạnh một tiếng nói:

- Tùy cô nói như thế nào, hiện tại cô muốn làm gì cứ nói rõ.

Lãnh Nhi thở sâu bình phục tức giận trong lòng của nàng, từ nhỏ đến lớn nàng được nuông chiều và yêu thương, đây là lần đầu tiên có nam nhân đối đãi với nàng như vậy. Lúc trước Tề Nhạc ôn nhu trong mắt nàng không còn nữa. Nhìn qua gương mặt ghê tởm của gia hỏa này nàng hận không thể động thủ ngay lập tức. Thế nhưng mà chỉ là suy nghĩ thôi, mỗi khi nàng nghĩ đến chuyện Tề Nhạc trong Hắc Ám Quốc Hội bảo vệ nàng thì tâm nàng không cứng rắn nổi.

- Được rồi, đã như vầy tôi sẽ nói thẳng. Lần này tôi đi vào nước cộng hòa Viêm Hoàng không phải là muốn giết anh, cũng không phải muốn làm cái gì với anh. Muốn giết anh thì lúc đầu ở trong Hắc Ám Quốc Hội tôi đã động thủ rồi, cần gì phải chờ tới bây giờ chứ? Đồng thời tôi không muốn có ý hại anh. Chỉ cảm thấy anh là người tốt thôi, cho nên mới đi hợp tác với anh. Dùng sức mạnh của chúng ta liên thủ thì trên thế giới này thì muốn làm gì cũng dễ dàng. Tôi biết rõ những người Hy Lạp và giáo đình kia làm anh ăn thiệt thòi, cũng tạo thành thương tổn lớn với anh. Thật đáng tiếc tôi cho rằng với lực lượng của anh thì cho dù không cách nào đánh bại bọn chúng cũng có thể tự bảo vệ mình, thế nhưng mà ai biết anh vì nguyên nhân một nữ nhân mà lâm vào tuyệt cảnh. Thời điểm tôi biết được chuyện này cho dù muốn đuổi tới cũng không kịp, cho nên mới khiến anh suýt chết. Nhưng mà bây giờ không giống. Anh chẳng những khôi phục thực lực thậm chí so với trước kia còn mạnh hơn. Nếu như chúng ta bây giờ liên hợp thì anh có thể lập tức quay về Châu Âu, bằng vào thực lực của chúng ta nhất định có thể trong thời gian ngắn bình định tất cả chướng ngại, Athena tính toán là cái gì, nếu như anh nguyện ý hoàn toàn có thể thần phục nàng ta dưới chân.

Tề Nhạc nhìn qua Lãnh Nhi trước mặt, có chút không thể tin vào những gì mình nghe lại từ trong miệng của một cô gái nói ra, nhưng từ trong miệng của Lãnh Nhi nói vẫn ôn nhu như trước, căn bản không có xuất hiện một tia hung ác nào. Nàng cho Tề Nhạc cảm giác là đáng sợ. Giờ này khắc này tuy lực hấp dẫn của Lãnh Nhi là khổng lồ, nhưng mà Tề Nhạc cũng đã có thể miễn dịch với nàng.

Tề Nhạc uống một ngụm bia, lạnh nhạt nói:

- Vậy cô muốn tôi hợp tác như thế nào đây? Tôi nghĩ trên thế giới này không có bữa cơm nào là miễn phí, cô đã nguyện ý giúp tôi bình định chướng ngại vật thì như vậy cô cũng muốn đạt được thứ gì đó trên người tôi.

Lãnh Nhi gật gật đầu, nói:

- Anh là người thông minh. Nói chuyện với người thông minh thật đỡ tốn công giải thích. Tôi hiệp trợ anh đương nhiên là có điều kiện. Nhưng mà với tư cách đồng bọn một khi tôi trợ giúp anh cũng hy vọng anh cũng như vậy với tôi, bất kể là trợ giúp tôi cái gì.

Tề Nhạc lãnh đạm nhìn qua nàng, nói:

- Vậy thì cô cần tôi trợ giúp cái gì vào sau này thế? Cô đã muốn hợp tác với tôi thì cũng nên cho tôi biết rõ một chút.

Đương nhiên Lãnh Nhi sẽ không cho rằng Tề Nhạc nói như vậy là đáp ứng đề nghị của nàng, nhưng nàng vẫn giải thích nói:

- Đúng thế, tôi có được lực lượng cường đại không ai có thể tưởng tượng nổi. Tuy anh rất mạnh nhưng mà thực lực của anh chỉ so sánh được với hai Khủng Phố Đại Ma Vương, nếu như ba Khủng Bố Đại Ma Vương đồng thời xuất hiện cũng không phải là đối thủ anh chống lại được. Tôi là thượng cấp của Khủng Bố Đại Ma Vương mà không phải Khủng Bố Đại Ma Vương chân chính. Phải biết rằng bọn họ phát huy lực lượng ở thế giới này là có hạn. Nếu như Khủng Bố Đại Ma Vương chính thức thì chỉ sợ dùng thực lực của anh bây giờ còn không bằng một trong số đó. Nhưng sở dĩ tôi lựa chọn hợp tác với anh, một là vì quan hệ riêng của chúng ta, tôi thích anh.

Nghe được Lãnh Nhi nói ra ba chữ tôi thích anh thì Tề Nhạc chẳng những không có hưng phấn, ngược lại toát ra một tia phiền chán, lúc trước Vũ Mâu không phải như vậy sao? Tuy phương thức biểu đạt không giống nhau nhưng mà ý các nàng giống nhau, kết quả cuối cùng là thế nào? Ngay cả người thừa kế nữ thần Athena cũng hại mình thì đừng nói tới nữ nhân của Hắc Ám Quốc Hội a.

- Thật xấu hổ, tôi đã có nữ nhân của mình rồi, nguyên nhân còn lại là gì?

Tề Nhạc bình tĩnh nói ra.

Lãnh Nhi nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Đương nhiên tôi biết rõ anh có nữ nhân rồi. Nhưng mà chuyện đó không xung đột với việc tôi thích anh. Về phần nguyên nhân khác thì càng đơn giản. Một là vì tôi nhìn thấy anh ở phương đông là cường giả tuyệt đối, đồng thời có thế lực không nhỏ tại phương đông, đây là điều tôi cần. Dù sao chúng ta chưa quen thuộc với thế giới phương đông. Một chuyện khác tôi vừa ý tiềm lực của anh. Tôi có thể nhìn thấy rất rõ tuy thực lực của anh bây giờ không phải độc bá phương đông, nhưng mà ngày nào đó anh sẽ trở thành siêu cấp cường giả của thế giới này. Tiềm lực to lớn của anh là thứ tôi nhìn trúng nhất. Hai nguyên nhân này không đủ lớn sao?

Tề Nhạc nhíu mày, nói:

- Xem ra cô muốn ngấp nghé phương đông rồi?

Lãnh Nhi rất thẳng thắn nói:

- Anh nguyện ý hiểu như vậy cũng không sai, khi thế lực của tôi hoàn toàn bày ra thì ở phương tây dù là Hy Lạp hay giáo đình cũng không cản được bước chân chúng tôi, sau khi nhất thống phương tây ánh mắt chúng tôi sẽ nhìn qua phương đông rộng lớn. Tuy dùng thực lực của tôi mà nói ứng phó rất dễ dàng, nhưng mà thế lực của tôi không quen thuộc phương đông và rất cần một người dẫn đường. Mà người tôi hợp tác sẽ biến thành người dẫn đường. Đồng thời tôi cũng hy vọng anh gia nhập chúng tôi, trở thành một phần tử của chúng tôi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)