Vay nóng Homecredit

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 243

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 243: Lãnh Nhi không thành thành vợ chồng thì chính là tử địch
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Tề Nhạc nhìn qua Lãnh Nhi nói:

- Cô muốn tôi trở thành thành viên của Hắc Ám Quốc Hội sao? Cô không cảm thấy đây là buồn cười sao?

Lãnh Nhi có chút không khống chế được cảm xúc của mình.

- Buồn cười? Tôi không cảm thấy buồn cười chút nào, bởi vì tôi cho tới bây giờ còn chưa từng gia nhập Hắc Ám Quốc Hội đấy. Chỉ cần anh nguyện ý gia nhập vào thế lực của tôi thì sẽ có được thực lực còn mạnh hơn chủ tịch quốc hội hắc ám đấy, cũng có thể tiến thêm một bước tăng thực lực lên, cho anh lực lượng khống chế thế giới này. Sau khi thế giới này hoàn toàn nằm trong bàn tay của chúng ta thì tôi sẽ cho anh làm chúa tể duy nhất của thế giới này, chẳng lẽ những chuyện này chưa đủ đả động anh sao?

Biểu hiện của Tề Nhạc vẫn bình tĩnh, nhưng trong nội tâm tràn ngập sóng to gió lớn, khẩu khí của Lãnh Nhi quá lớn, không nói trước nàng vừa nói thế lực của nàng có thể quét ngang Vũ Mâu và giáo đình ở phương tây, nhưng nàng bây giờ dễ dàng quyết được ai là người thống trị thế giới sau khi chinh phục a, những chuyện này đủ chứng minh địa vị của nàng đáng sợ ra sao. Cho dù chỉ tạm thời lừa gạt cũng cần hậu thuẫn cường đại mới dám nói ra những lời quyết định vận mệnh thế giới a.

Lãnh Nhi thấy Tề Nhạc không nói lời nà thì hào quang trong mắt càng thêm ôn nhu, duỗi bàn tay nhỏ bé ra dùng bàn tay mềm nhỏ nắm chặt bàn tay đang cầm chai bia của Tề Nhạc, ôn nhu nói:

- Anh không biết tôi muốn làm gì sao? Bởi vì thân ảnh của anh đã sớm khắc sâu trong nội tâm của tôi rồi, cho dù anh bị Khủng Bố Đại Ma Vương uy hiếp vẫn không quên bảo vệ tôi. Tâm của tôi khi đó đã tràn ngập hình bóng của anh rồi. Cho nên tôi mới nguyện ý nói cho anh nghe. Mà không phải dùng bất cứ uy hiếp gì để khiến anh thần phục.

Đúng thế, theo ý nào đó mà nói nếu như không phải vì Lãnh Nhi thì Hắc Ám Quốc Hội thậm chí đã mang tới nguy hiểm cực lớn cho hắn rồi. Nếu như không phải Lãnh Nhi thì Tề Nhạc cũng không vào thời khắc cuối cùng đi tới Luân Đôn cứu Kristy cùng Cơ Minh Minh.

Ánh mắt Tề Nhạc trở nên nhu hòa một chút, cầm chặt tay Lãnh Nhi đúng là có cảm giác vô cùng thoải mái. Đây là chuyện hắn không thể không thừa nhận.

- Đúng vậy, lần trước đúng là cô thả tôi, cũng cho tôi biết tin tức trọng yếu. Nhưng mà không có khả năng vì chuyện này mà biến thành con rối của cô được.

Lãnh Nhi có chút gấp, cầm thật chặt tay Tề Nhạc, nói:

- Sao lại là con rối? Tôi nói cả buổi anh còn không rõ sao? Tôi hy vọng anh trở thành chồng của tôi. Sau đó chúng ta sẽ cùng khống chế thế giới này! Chẳng lẽ anh sợ nữ nhân khác của anh giận sao? Về phần những người anh yêu tôi chưa từng có suy nghĩ làm gì các nàng, chỉ cần các nàng là nữ nhân của anh là được, nhưng mà vợ chính thức của anh phải là tôi!

Thời điểm nói những chuyện này đột nhiên Tề Nhạc cảm giác được Lãnh Nhi có khí tức từ trên cao nhìn xuống. Giống như mình trở thành chồng của nàng là vinh hạnh lớn lao vậy. Loại cảm giác này làm hắn không thoải mái.

- Lãnh Nhi, bất luận nói như thế nào thì tôi thiếu nhân tình của cô, cho nên thời điểm có cô ở đây tôi sẽ nhượng bộ một lần, thậm chí có thể trợ giúp cô một lần. Nhưng mà thế lực của cô ngấp nghé phương đông là tuyệt đối không có khả năng. Với tư cách thủ hộ giả phương đông tôi tuyệt độ không cho phép bất luận kẻ nào uy hiếp phương đông. Tuy tôi không biết tổ chức của các người làm cái gì nhưng tôi có thể khẳng định nếu như phương đông rơi vào tay các người, như vậy sẽ mang theo tai nạn cực lớn cho phương đông. Về phần phương tây tôi không quản, cũng không muốn quản, đó không phải phạm vi quản hạt của tôi. Bất luận Hy Lạp hay giáo đình thế nào cũng không quan hệ tới tôi, cô nguyện ý động thủ với bọn họ thì tôi thật sự cam tâm tình nguyện nhìn thấy. Thế nhưng mà phương đông tuyệt đối không được, nếu như các người nguy hại phương đông chúng ta chỉ có thể là địch nhân. Tôi sẽ không tiếc bất cứ giá nào tiêu diệt các người.

Thời điểm nói ra câu cuối cùng âm thanh Tề Nhạc như chém đinh chặt sắt, không có một tia khoan nhượng.

Tề Nhạc nhìn qua Lãnh Nhi, nghĩ tới dù nói chuyện thế nào cũng không có khả năng hợp tác với nàng. Dù sao bất luận Lãnh Nhi làm cái gì cho hắn, có ân huệ gì, dù sao nàng thuộc về hắc ám thế giới mà hắn với tư cách thủ hộ giả phương đông, với tư cách người thừa kế huyết mạch Kỳ Lân, cho dù đối phương là thuộc về phương tây hắn cũng không có khả năng vứt bỏ tôn nghiêm thủ hộ giả phương đông.

Lãnh Nhi nhìn qua Tề Nhạc, buông tay mình ra, hờ hững nói:

- Chẳng lẽ anh hy vọng các nữ nhân khác chết sao?

Tề Nhạc lắc đầu, nhẫn tâm nói:

- Không hy vọng, tôi cũng không có tư cách cho người tôi yêu danh phận gì, càng không khả năng vì cảm xúc mà đả kích tới các nàng. Lúc trước bởi vì chuyện của Vũ Mâu tôi đã đưa ra quyết định, từ khi đó trở đi tôi sẽ không có thêm bất cứ nữ nhân nào nữa. Không phải là không muốn mà là không thể, cũng không cần thêm. Bởi vì tôi không hy vọng người mình yêu gặp phải tổn thương nào đó, cho dù là tâm hồn cũng không được.

Hàn quang trong mắt Lãnh Nhi hiện ra ngoài.

- Anh không sợ tôi giết các nàng sao? Anh nên biết tôi có thực lực này.

Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng, nói:

- Nếu như cô thật làm vậy thì cô nhất định sẽ hối hận.

- Chê cười, tôi sống lớn như vậy rồi, cho tới bây giờ cũng không biết hối hận là cái gì? Tề Nhạc, anh muốn biết tôi là ai sao? Tốt, hiện giờ tôi sẽ cho anh biết, tôi nghĩ sau khi anh biết thân phận của tôi chắc sẽ cải biến chủ ý.

Vừa nói một tầng bình chướng hiện ra, đưa bàn tay lên và có một cỗ khí đen hiện ra ngoài chậm chạp gắn kết thành hình, đó là một đôi cánh đen, nhìn vào nó giống như đúc cánh của Khủng Bố Đại Ma Vương, chẳng qua là hơi co lại hình thái mà thôi.

Trong nội tâm khẽ động, Tề Nhạc kinh ngạc nói:

- Chẳng lẽ cô cũng là tồn tại giống như Khủng Bố Đại Ma Vương sao?

Lãnh Nhi lắc đầu, lạnh nhạt nói:

- Bọn họ chính là thủ hạ của tôi. Dùng xưng hô của phương đông của các anh thì tôi họ Tát, tên đầy đủ có lẽ gọi là Tát Lãnh Nhi.

Đến từ địa ngục chính thức, có Khủng Bố Đại Ma Vương là thủ hạ, lại họ Tát. Hào quang trong mắt Tề Nhạc rất kinh hãi.

- Cô và chủ của địa ngục Tát Đán có quan hệ như thế nào?

Lãnh Nhi cười tự nhiên nói:

- Rốt cục nghĩ sao? Tôi và đám Khủng Bố Đại Ma Vương không thuộc một chủng tộc, chỉ ở cùng một vị diện mà thôi, mà vị diện này tên là Địa Ngục. Tát Đán Đại Ma Vương trong lời anh nói chính là cha của tôi. Tôi là con gái duy nhất, công chúa địa ngục Tát Lãnh Nhi.

Công chúa địa ngục? Tề Nhạc giật mình nhìn qua người nàng Lãnh Nhi, tuy hắn với thân phận của Lãnh Nhi có đánh giá rất cao nhưng tới mức cao như vậy a.

*****

Con gái của Tát Đán, còn nói muốn gả cho mình nữa, thân phận của nàng đã có thể so sánh với người kế thừa thần cách như Vũ Mâu rồi. Hơn nữa nàng cũng không phải truyền thừa lực lượng, mà là con gái Tát Đán chân chính! Con gái của ác ma và thân phận như vậy. Nàng vừa nói muốn mình thống trị thế giới là rất đơn giản, Tề Nhạc chỉ có thể nói bốn chữ: địa ngục hàng lâm.

- Vì sao các người tới nhân gian?

Âm thanh Tề Nhạc hơi khàn khàn.

Lãnh Nhi nói:

- Có gì mà không thể? Cho tới nay đây là nguyện vọng của cha tôi, mà thời khắc này xảy ra không lâu trong tương lai.

Ánh mắt chờ mong nhìn qua Tề Nhạc. Nàng tiếp tục nói:

- Hiện tại anh có cải biến quyết định không? Tôi nghĩ thực lực mà anh tự tin cũng không có khả năng chống lại địa ngục đâu. Không cần địa ngục, chỉ riêng thiên sứ thủ hộ của giáo đình còn làm khó anh rồi. Thiên sứ đã hàng lâm thế gian này cũng không phải như Khủng Bố Đại Ma Vương, chỉ hàng lâm lực lượng mà thôi, mà toàn bộ thực lực của hắn có được cũng chỉ tương đương với người mạnh nhất thế giới mà thôi.

Tề Nhạc lẳng lặng nhìn qua Lãnh Nhi, các loại suy nghĩ trong nội tâm rất hỗn loạn, hắn trầm mặc không duy trì trong thời gian quá dài.

- Thật đáng tiếc. Cho dù cô là thiên thần hay là con gái của Tát Đán những chuyện này là không thể nào. Lời tôi nói sẽ không thu hồi. Bất luận cô làm gì phương tây. Bất luận địa ngục hàng lâm cũng tốt. Cho dù thống trị phương tây cũng tốt, những chuyện này không liên quan tới tôi. Nhưng mà nếu các người uy hiếp phương đông như vậy xin mời bước qua thi thể của tôi.

Khí tức sắc bén trên người Tề Nhạc hiện ra ngoài, đây chính là lực lượng tới từ Hiên Viên kiếm. Năng lượng khổng lồ bị bao trùm trong phạm vi nhỏ, bao phủ thân thể mềm mại của Lãnh Nhi.

Lãnh Nhi nhìn qua Tề Nhạc, trong đôi mắt đẹp dịu dàng tràn ngập thất vọng, nàng thậm chí không muốn tỏa ra khí tức chống cự lại Tề Nhạc, nhẹ nhàng lắc đầu, nói:

- Anh cho rằng như vậy là có thể giải quyết hết thảy sao? Lần này tôi đã đến thì có sứ mạng của mình. Tuy tôi yêu anh nhưng nếu như anh uy hiếp thế giới của tôi, như vậy tôi vẫn không do dự giết anh. Anh nên suy nghĩ thật kỹ đi. Tôi cho anh thêm thời gian một ngày, hy vọng anh có thể cải biến chủ ý, nếu không thì một ngày sau tôi sẽ đi tới núi Thiên Hương gần Kinh Thành chờ anh tới, nếu như anh không đến, như vậy Kinh Thành sẽ tan thành mây khói.

Đứng lên, Lãnh Nhi không uống một ngụm nào trong ly cà phê Lam Sơn trước mặt, nàng xoay người rời khỏi quán cà phê với bi thương tràn ngập, tâm thần của Tề Nhạc trầm xuống. Công chúa địa ngục là cường giả như thế nào? Chính mình thật có thể chiến thắng Lãnh Nhi sao? Tề Nhạc không biết hắn một chút cũng không biết. Nhưng đồng thời hắn cũng không có ý định lui bước, muốn đánh thì đánh thôi, ít nhất mình tuyệt đối không làm mất mặt phương đông. Giờ này khắc này Tề Nhạc có cảm giác lực lượng của mình quá nhỏ bé, thậm chí trong nội tâm nghĩ đến vì sao thần của phương đông không hàng lâm nhân gian? Trách nhiệm trên người của mình quá nặng. Đúng như Trát Cách Lỗ đại sư năm đó đã nói rõ, chính mình phải đối mặt không chỉ có phương đông, đồng thời cũng mang tới uy hiếp cho phương đông!

Vẫn ngồi ở quán cà phê như trước, cả buổi Tề Nhạc không có rời khỏi chỗ ngồi, chai bia trong tay không biết lúc nào đã cạn sạch. Hắn từ vị trí của mình đứng lên, hào quang trong mắt càng thêm kiên định, vô cùng kiên định. Với tư cách là người có được Hiên Viên kiếm, hắn tuyệt đối không e ngại cái gì cả, tới thì tới đi. Lãnh Nhi ah! Tôi sẽ cho cô nhìn thấy tất cả, tôi cũng muốn biết lực lượng chính thức của địa ngục là cái gì.

Mở ra kiên định bộ pháp, Tề Nhạc rời khỏi quán cà phê và đi vào một góc tối. Nếu đại chiến sắp diễn ra thì hắn cũng phải lợi dụng khoảng thời gian này để tu luyện.

Trở lại biệt thự Long Vực, Tề Nhạc thậm chí còn không đi từ cửa chính vào, hắn trực tiếp bay qua cửa sổ để vào phòng. Hắn thông qua tinh thần lực nói cho Tuyết Nữ nghe mình muốn bế quan tu luyện, trước tối ngày mai không được ai quấy rầy hắn.

Thời điểm Tề Nhạc vừa mới bắt đầu tu luyện thì biệt thự Long Vực đã có hai vị khách tới thăm. Chu thúc dẫn bọn họ vào đại sảnh của biệt thự, hắn cũng không biết Tề Nhạc đã trở về, trực tiếp nói là khách tới thăm Tuyết Nữ.

Đến không phải người khác chính là Tề Thiên Lỗi cùng Ứng Tiểu Điệp. Hiệu suất của bọn họ luôn rất cao, đi tới trung tâm kiểm nghiệm và đưa máu của Tề Nhạc đi kiểm tra DNA, thông qua phương pháp kiểm tra đỉnh cao nhất và so sánh DNA của Tề Nhạc với Tề Thiên Lỗi. Cuối cùng kết quả chỉ có một. Tuy máu của Tề Nhạc không giống với máu của người thường nhưng mà có được DNA giống như đúc với Tề Thiên Lỗi, chuyện này đương nhiên chứng thực huyết thống của bọn họ.

- Tuyết Nữ tiểu thư.

Tề Thiên Lỗi có chút không thể chờ đợi được đi tới nghênh tiếp Tuyết Nữ.

Tuyết Nữ nhìn thấy bọn họ cũng sinh ra kinh ngạc.

- Kết quả ra sao? Mời hai vị ngồi.

Ứng Tiểu Điệp vội vàng đi tơi trước người Tuyết Nữ, nói:

- Không, chúng tôi không ngồi. Tề Nhạc đâu rồi? Gọi nó xuống gặp chúng tôi, kết quả đã có rồi. Sự thật chứng minh, nó chính là con của chúng tôi, đứa con đáng thương của mẹ.

Nói tới đây Ứng Tiểu Điệp đã khóc không thành tiếng.

Hai mươi năm trước khi sự nghiệp của bọn họ có khởi sắc thật lớn thì vợ chồng hai người tề tâm hợp lực với nhau, công ty đã có hình thức ban đầu của tập đoàn Kim Cốc. Cũng vào lúc này bọn họ có con với nhau, thời điểm hưng phấn nhất vì vừa sinh ra đứa con thì lại mất đi. Cho tới nay Tề Thiên Lỗi cùng Ứng Tiểu Điệp vì tìm kiếm Tề Nhạc mà bỏ qua không biết bao nhiêu công sức, tuy không thu hoạch được gì nhưng bọn họ thậm chí còn ra nước ngoài tìm kiếm, quá trình tìm kiếm này mất đúng năm năm.

Tuy trong nội tâm của bọn họ không muốn buông tha, nhưng kết quả lại rất tàn khốc, bọn họ không có tin tức của con mình, vào hôm nay bọn họ càng không ôm hy vọng gì nữa, đột nhiên đứa con xuất hiện trước mặt của bọn họ và sống sờ sờ đó. Bọn họ lại hoài nghi làm đứa con của mình ủy khuất, giờ này khắc này tâm tình hai vợ chồng cực kỳ hưng phấn và phức tạp, bọn họ đã không chờ đợi được mà đi tìm Tề Nhạc, muốn nói tin tức tốt này cho hắn biết và cũng hy vọng có thể vào này tìm cách đền bù tổn thất của hắn, không có thân tình trong hai mươi năm và dùng phương pháp nào đó đền bù tổn thất của hắn.

Tuyết Nữ nghe Ứng Tiểu Điệp nói vậy liền vui mừng reo lên.

- Thực sao? Vậy thì quá tốt. Tề Nhạc nhất định sẽ rất cao hứng đây, quá tốt, Tề Nhạc có cha và mẹ rồi.

Nàng mang hưng phấn nhảy dựng lên, Tề Nhạc có cha mẹ thì hắn không còn là cô nhi nữa! Cảm giác mất đi cha mẹ nàng quá rõ ràng, nhất là Tề Nhạc là cô nhi từ nhỏ không tình thân, thời điểm gặp được cha mẹ đẻ thì sẽ cao hứng lắm.

*****

- Bác trai, bác gái, hai bác đợi chút con đi gọi anh ấy.

Tuyết Nữ nói xong xoay người đi vài bước rồi dừng lại. Nhưng lúc này trong mắt của nàng có thần sắc do dự, nói:

- Thực xin lỗi, hai bác. Vừa rồi Tề Nhạc nói với con anh ấy muốn tĩnh tu trong thời gian ngắn, mãi cho đến trời tối ngày mai mới có thể chấm dứt. Hai bác là cha mẹ của Tề Nhạc nên cũng không sợ nói cho các vị biết Tề Nhạc cũng không phải người bình thường, anh ta cần tu luyện.

Tề Thiên Lỗi cùng Ứng Tiểu Điệp nghe nàng nói vậy liền thất vọng, Tề Thiên Lỗi nói:

- Chẳng lẽ không thể tu luyện ít một ngày sao? Chúng tôi thật vất vả mới tìm được con mình, tôi hy vọng một nhà có thể đoàn viên với nhau.

Tuyết Nữ than nhẹ một tiếng, nói:

- Bác trai, thẳng thắn mà nói hẳn là Tề Nhạc tìm được các vị mới đúng. Hôm nay sau khi các vị rời đi thì tâm tình của anh ta vô cùng kém. Hơn nữa thời điểm tu luyện sợ nhất là quấy rầy.

Ứng Tiểu Điệp còn muốn nói gì đó lại bị Tề Thiên Lỗi ngăn lại, nhẹ nhàng lắc đầu, nói:

- Chúng ta đã chờ đợi thời gian dài như vậy chẳng lẽ còn quan tâm ngày hôm nay sao? Tiểu Điệp, chúng ta trở về đi. Chúng ta đã thua thiệt con quá nhiều rồi. Chẳng lẽ còn muốn cho con vì gặp chúng ta mà mạo hiểm tổn thương thân thể hay sao? Huống chi con của chúng ta đã xuất hiện rồi, chúng ta cần phải an bài những thứ thuộc về con chứ. Chúng ta nhất định đền bù cho con thật nhiều.

Hiện tại tâm tình Tề Thiên Lỗi cùng Ứng Tiểu Điệp phi thường xúc động, nếu như Tề Nhạc ở ngay trước mắt thậm chí họ còn muốn nghĩ biện pháp hái trăng cho hắn a. Tề Nhạc xuất hiện đối với bọn họ mà nói tương đương với già mà có con nối dõi! Tiếc nuối lớn nhất cả đời được đền bù. Bọn họ nguyện ý dùng cả tuổi già để đền bù thua thiệt hai mươi năm qua cho Tề Nhạc.

Tuy trong nội tâm Ứng Tiểu Điệp không bỏ được, nhưng nàng cùng Tề Thiên Lỗi không hổ là trùm kinh doanh nên khả năng kiểm soát tâm tình rất mạnh, thở sâu, lau lau nước mắt và gật gật đầu, nói:

- Đúng vậy a! Chúng ta không thể quấy rầy con. Chờ con tu luyện xong thì gặp. Thiên lỗi, anh nói con có tha thứ cho chúng ta không?

Tề Thiên Lỗi ôn nhu ôm eo của vợ, nói:

- Sẽ, nhất định sẽ, dù sao trên người của con chảy dòng máu của chúng ta, nếu như không tha thứ cho chúng ta thì cũng không chủ động đi tới tìm chúng ta a. Anh nhất định sẽ tận lực đền bù tổn thất cho con, anh nghĩ sau khi con biết được chân tướng sẽ tha thứ cho thất trách chúng ta năm đó. Nhiều năm như vậy chúng ta cũng đau khổ rất nhiều vì mất con. Con à, con hãy đợi cha mẹ.

Tề Nhạc đang tu luyện trong phòng và không biết những chuyện ở bên ngoài, hiện tại hắn đang tu luyện và truy cầu lực lượng rất chấp nhất, hắn thu hồi tinh thần lực của bản thân và toàn tâm toàn ý chỉ huy vân lực vận hành trong cơ thể hấp thu phần tử năng lượng trong không khí. Bởi vì năng lượng ở thời hiện đại ít hơn thời kỳ viễn cổ cự thú quá nhiều cho nên Tề Nhạc tu luyện không cần dùng Tự Nhiên Chi Nguyên, hắn thân là Tứ Tường Vân Mặc Kỳ Lân nên có bổn nguyên là bốn loại vân lực, cũng chỉ trong thời gian một ngày cũng có thể đề cao năng lượng bản thân lên, tăng lên tám vân hiển nhiên là không thể nào, bảy vân cùng tám vân chênh lệch cực lớn a. Cũng không phải có thể hoàn thành trong một lát. Nhưng mà Tề Nhạc cũng có biện pháp làm tu luyện không bị uổng phí.

Thời điểm ở thời kỳ viễn cổ cự thú đem tinh thần lực cường đại của bản thân, nương theo năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên trợ giúp mọi người hấp thu thiên địa tinh hoa ngưng tụ trong Hàn Băng Đống Tuyền kết tinh vô số năm, hắn cũng là người hấp thu nhiều nhất nhưng lúc ấy Tề Nhạc không chú ý, nhưng với tư cách thân thể Tự Nhiên Chi Nguyên thì thân thể của hắn loại bỏ rất nhiều năng lượng, chỉ lưu lại tinh hoa của Hàn Băng Đống Tuyền thôi.

Tuy năng lượng trong Hàn Băng Đống Tuyền phi thường tinh khiết, nhưng dù sao nó cũng là nguyên tố thủy ngưng kết thành, cho nên năng lượng trong nó rất bình thản, tuy có thuộc tính khác rất nhỏ nhưng mà thuần túy thủy nguyên tố cũng có thiên hướng thủy a. Bởi vậy sau khi hấp thu những năng lượng này thì tăng lên rõ ràng nhất chính là Lạc gia Tây Bắc, năng lực bản thân bọn họ là thủy thuộc tính.

Vào thời kỳ viễn cổ cự thú lúc Tề Nhạc tu luyện cũng đã phát hiện thủy vân lực của mình vì có Hàn Băng Đống Tuyền nên mạnh hơn vài loại vân lực khác, hơn nữa khí tức trong Hàn Băng Đống Tuyền hắn còn chưa hấp thu triệt để, bởi vì hắn hy vọng ba loại vân lực khác có thể kéo gần khoảng cách với thủy vân lực một chút. Nhưng mà bây giờ không giống, cái gọi là sự cấp tòng quyền chính là trong thời gian ngắn cần đạt được năng lượng khổng lồ, Tề Nhạc hôm nay quyết định tận khả năng tu luyện thủy vân lực, chỉ một loại vân lực tăng lên không có làm thực lực chỉnh thể của hắn tăng lên, nhưng ít ra có thể làm cho vân lực đột phá mang tính thực chất. Chỉ tu luyện đương nhiên không cách nào làm được, nhưng mà hấp thu năng lượng và chuyển hóa thì dễ dàng hơn rất nhiều.

Bởi vậy Tề Nhạc hiện tại cần làm chính là hấp thu toàn bộ năng lượng thủy thuộc tính trong Hàn Băng Đống Tuyền. Hắn muốn biết sau khi hấp thu thủy vân lực xong thì thực lực sẽ tăng lên tới mức nào.

Tinh thần lực phân thành hai đại bộ phận, hai thành tinh thần lực phụ trách đem các loại năng lượng khác thu liễm vào trong đan điền và tận khả năng ngưng kết lại, tám thành tinh thần lực khác tác động lên thủy vân lực, lúc này hắn dùng Tự Nhiên Chi Nguyên hình thành kinh mạch phỉ thúy vận chuyển chất lỏng màu xanh, đó là hình thái thủy vân lực sau khi áp súc cao độ. Vừa hấp thu năng lượng thủy trong không khí Tề Nhạc vừa đồng hóa năng lượng Hàn Băng Đống Tuyền trong người của mình.

Nương tựa vào việc hấp thu này hắn rõ ràng cảm giác được thủy vân lực trong cơ thể càng ngày càng lạnh như băng, có Tự Nhiên Chi Nguyên phụ trợ nên những khí tức rét lạnh này nhanh chóng chuyển hóa thành thủy vân lực của bản thân, không ngừng lớn mạnh thủy vân lực. Sau khi tu luyện đi vào quỹ đạo thì toàn thân Tề Nhạc tiến vào trạng vào trạng thái nhập định. Chỉ có như vậy mới có thể chuyển hóa năng lượng thật tốt, mà quá trình chuyển hóa hắn đã phân phó cho tinh thần lực làm tự động, không cần phải chú ý nhiều hơn làm gì, chỉ có như vậy mới là tốt nhất.

Sau khi tu luyện suốt một ngày Tề Nhạc dùng tinh thần lực thiết trí đồng hồ sinh học cho bản thân, thời điểm hắn từ tu luyện tỉnh táo lại thì bầu trời bên ngoài đang tối lại, vừa vặn đã tới chạng vạng tối ngày hôm sau rồi.

Một ngày, tu luyện suốt một ngày đem Tề Nhạc bây giờ vô cùng vui vẻ, bởi vì hắn kinh ngạc phát hiện thủy vân lực trong cơ thể đã xuất hiện biến chất. Năng lượng vốn màu xanh biến thành màu xanh của băng mỏng, tốc độ vận chuyển chậm hơn rất nhiều, trong chất lỏng màu xanh của băng đó còn có nhiều viên bi màu xanh da trời như những hạt châu làm đẹp cho thủy vân lực, trong quá trình chất lỏng vận chuyển đã xuất hiện biến hóa, nhưng Tề Nhạc cũng hiểu được thủy vân lực của mình đã ngưng tụ hơn so với trước kia, cảm giác tràn ngập thủy thuộc tính khiến kinh mạch toàn thân của hắn cảm thấy thoải mái.

*****

Phải biết rằng thực vật cần nhất là hai thứ đồ vật, một là ánh mặt trời, một còn lại là nước. Cho nên trong lúc thủy vân lực tăng lên thì năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên trong cơ thể biến lớn hơn. Dưới tác dụng của hai cỗ năng lượng tương sinh khiến hắn đạt được chỗ tốt lớn nhất, năng lực khôi phục năng lượng tăng lên trong phạm vi lớn.

Tự Nhiên Chi Nguyên cùng thủy vân lực có khả năng thi triển Kỳ Lân Tẩy Tủy Dịch Cân Công trị liệu thương thế tăng lên rất nhiều lần, hai chủng năng lực cộng đồng tăng lên khiến năng lực tự trị liệu tăng lên. Đồng thời Tề Nhạc không thể hoàn toàn khẳng định, nhưng mà thủy vân lực biến hóa làm hắn hiểu được trong bốn loại vân lực của chính mình, thủy vân lực rất có thể đã tăng lên tới cảnh giới tám vân. Tám vân cùng bảy vân khác nhau một trời một vực a! Tăng lên tới tám vân thì trong chiến đấu sắp tới càng thêm nắm chắc. Năng lượng trong Hàn Băng Đống Tuyền phi thường thần kỳ, chỉ có rất nhỏ là thuộc tính băng và phần còn lại chính là thủy thuộc tính.

Kỳ thật Tề Nhạc cũng không biết lúc ấy hắn khống chế tinh thần lực của mình phụ trợ mọi người hấp thu năng lượng Hàn Băng Đống Tuyền đã từng vô ý thức đem những năng lượng không thích hợp hấp thu trong Hàn Băng Đống Tuyền của mọi người hấp thu vào người. Mà năng lượng Hàn Băng Đống Tuyền cực kỳ lạnh giá tự nhiên không phải mọi người dễ dàng hấp thu, cho nên Hàn Băng Đống Tuyền lúc ấy hoàn toàn thuộc về thủy vân lực, tự nhiên lưu lại trong cơ thể của hắn rồi. Nếu không Kỳ Lân từ bảy vân tăng lên tám vân cần năng lượng cực kỳ khổng lồ, làm gì có chuyện tu luyện một đêm là hoàn thành đây?

Hào quang nhàn nhạt lập lòe, thân thể Tề Nhạc giống như Tuyết Nữ lúc trước thi triển năng lượng, biến thành màu xanh da trời nhạt, thủy vân lực lưu chuyển trong cơ thể rất thư thái và thoải mái. Chậm rãi đứng lên, Tề Nhạc nhìn qua phía tây của Kinh Thành, phía tây chính là núi Thiên Hương, hắn không phải mới đi qua đó một lần, không nghĩ tới lần này Lãnh Nhi lựa chọn chính là chỗ cũ.

Cho dù là hiện tại Tề Nhạc không có từ trong thân phận của Lãnh Nhi thoát ra khỏi nội tâm a, con gái Tát Đán đấy! Con gái của bá chủ địa ngục. Từ trong lời của Lãnh Nhi nghe ra được thực lực của nàng tuyệt đối cao hơn Khủng Bố Đại Ma Vương. Tam đại Khủng Bố Đại Ma Vương đã từng lưu lại ấn tượng thật sâu trong lòng Tề Nhạc. Nhưng mà trong lòng của hắn không có chút sợ hãi nào.

Lúc ấy chính hắn bằng vào Hiên Viên kiếm cùng Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp là chủ yếu. Mà bây giờ lại không giống, sau khi hai chủng vân lực tăng cường đã làm cho hắn sử dụng được Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải. Tăng phúc như vậy cũng không phải tình huống lúc trước so sánh được, hơn nữa thực lực của chính mình đã chính thức tăng lên bảy vân rồi cho dù lần nữa đối mặt với ba Khủng Phố Đại Ma Vương lúc trước Tề Nhạc cũng không có chút e ngại. Mặc dù Lãnh Nhi đánh giá Tề Nhạc rất cao, nhưng dù sao thực lực khi đó và bây giờ là chênh lệch quá xa, đây cũng là dựa vào lớn nhất của Tề Nhạc.

Mở cửa sổ ra hô hấp một hơi không khí trong lòng lúc chạng vạng, Tề Nhạc bay thẳng vào trong bầu trời đêm. Thời điểm hắn vừa rời khỏi biệt thự thì một chiếc limousine vừa vặn chạy nhanh tiến vào biệt thự Long Vực. Có lẽ là ông trời trêu đùa người a. Tề Nhạc bỏ lại ba người thân của mình. Lần không gặp mặt này không phải một hai ngày là gặp lại được.

Tề Nhạc cũng không biết vợ chồng Tề Thiên Lỗi vợ đã hoàn toàn thừa nhận mình, hơn nữa tìm kiếm biện pháp đền bù thua thiệt của mình hai mươi năm qua, tâm tình của hắn lúc này rất nặng nề. Một trận chiến hôm nay hắn đại biểu không chỉ chính mình đồng thời cũng đại biểu cho thủ hộ giả phương đông. Hắn tuyệt đối không thể thua, nếu không một khi thất bại thì mình sẽ bị Lãnh Nhi hủy diệt. Sau này phương đông còn ai dẫn mọi người chiến đấu chống lại khiêu khích của địa ngục đây?

Thần quang nhàn nhạt từ trong mắt Tề Nhạc hiện ra, hắn không có sử dụng Kỳ Lân dị hóa, sau lưng mở đôi cánh Kim Sí Đại Bằng Điêu ra, dưới tác dụng của Kỳ Lân Ẩn tàng hình hắn sử dụng tốc độ Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý bay thẳng về núi Thiên Hương. Hiện tại đối với hắn mà nói tiết kiệm phần năng lượng là phi thường trọng yếu.

Tuy Kinh Thành rất lớn nhưng Tề Nhạc sử dụng kỹ năng Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý thì chỉ mất không tới một phút đồng hồ là đi tới núi Thiên Hương.

Lãnh Nhi lẳng lặng đứng trên núi Thiên Hương đỉnh Quỷ Kiến Sầu, lúc này sắc trời đã hoàn toàn tối lại, nó là địa điểm du lịch nổi tiếng ở Kinh Thành nhưng hiện giờ không có du khách, ngay cả nhân viên công tác cũng rời đi về nhà nghỉ ngơi rồi.

Lẳng lặng đứng ở nơi đó cảm xúc của Lãnh Nhi bành trướng, sau khi trở về ngày hôm qua nàng đã suy nghĩ suốt một đêm, đối với Tề Nhạc nàng vẫn có cảm tình không cách nào dứt bỏ được, ngay cả nàng cũng không biết tại sao mình lại xem trọng nam nhân này như vậy, lại có thể ẩn nhẫn như thế. Nếu như với tính tình của nàng trước kia thì ngày hôm qua đã liều lĩnh động thủ với Tề Nhạc rồi. Thế nhưng mà mỗi khi nàng nhìn thấy mái tóc trắng của Tề Nhạc vì chuyện của Vũ Mâu và đôi mắt bi thương nhàn nhạt kia, căn bản không cách nào tức giận được. Tuy ngoài hôm qua nàng nói ngoan thoại nhưng mà sâu trong nội tâm của Lãnh Nhi vẫn phi thường hy vọng Tề Nhạc sẽ thỏa hiệp. Cho dù hắn đưa ra một ít điều kiện gian nan gì đó với địa ngục thì Lãnh Nhi cũng có thể đồng ý.

Thế nhưng mà ngày hôm qua hắn nói chuyện kiên định như vậy và biểu lộ chấp nhất đó làm cho tâm Lãnh Nhi trở nên lạnh như băng. Tuy hiện giờ đứng chờ Tề Nhạc tới nhưng nàng cũng biết hy vọng Tề Nhạc cải biến chủ ý là phi thường nhỏ bé. Nhưng dù có một phần hy vọng thì nàng cũng không muốn buông tha cho. Dù sao cũng là người nàng ưa thích a! Cho dù là ác ma cũng không có khả năng giết chóc mãi mà không cần tình cảm.

Phiêu phù ở giữa không trung, Tề Nhạc đã nhìn thấy Lãnh Nhi, trang phục hôm nay của Lãnh Nhi đã không giống trước, một thân váy dài màu hồng bằng sa mỏng, gió núi thổi qua làm váy phất phơ và hắn nhìn Lãnh Nhi rất bình tĩnh, Tề Nhạc lại nghĩ tới lúc trước mình gặp mặt lần đầu tiên với Lãnh Nhi và thân thể mềm mại tràn ngập sức hấp dẫn vô hạn kia. Tề Nhạc không phải là thánh nhân nên kích thích mãnh liệt như vây đã ăn sâu vào đầu óc của hắn. Nếu như không phát sinh nhiều chuyện như vậy thì hắn quả thực sẽ không ở Hắc Ám Quốc Hội cứu Lãnh Nhi, con gái của Tát Đán. Thật sự là không tưởng tượng nổi a, Tề Nhạc cũng không biết Lãnh Nhi đi tới thế giới này, nhưng mà hắn có thể khẳng định phương tây sắp xuất hiện biến hóa cực lớn. Thần lực của Athena do Vũ Mâu kế thừa, mà con gái Tát Đán cũng xuất hiện ở nhân gian, chỉ sợ phương tây không được bình tĩnh rồi. So sánh thì ở phương đông còn tôt hơn. Ít nhất mình gặp phải phiền toái thời kỳ viễn cổ cự thú mà không phải tại hiện đại ah! Không biết vì cái gì thời điểm hắn nghĩ tới đây, trong nội tâm đột nhiên sinh ra cảm giác không ổn, hình như trong tương lai không lâu sẽ sinh ra chuyện gì đó.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-360)