Vay nóng Homecredit

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 269

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 269: Hợp tác phòng thủ đông tây
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Tề Nhạc trầm mặc một chút, nói:

- Con đã làm tốt chuẩn bị rồi, đạo lý lớn con không muốn nói, xem như tự bảo vệ nhà của mình đi, con nhất định sẽ toàn lực ứng phó. Hiện tại công tác chuẩn bị phải dựa vào ngài rồi. Mọi người phái ra bao nhiêu quả bom hạt nhân?

Cơ Trường Minh suy nghĩ, nói:

- Ước chừng một ngàn hai trăm quả, quốc gia chúng ta có vũ khí hạt nhân không quá nhiều. Mỹ Kiên Quốc nhiều nhất sẽ ra ba ngàn quả, số còn lại sẽ do Nga lo liệu.

Tề Nhạc tính toán đơn giản một chút một ngàn hai trăm quả bom hạt nhân sẽ do chiến sĩ Sinh Tiếu mang theo chừng chín quả một người, gật gật đầu, nói:

- Không có vấn đề, trừ tên lửa liên lục địa ra còn thừa cứ do người của con bao hết. Về phần Viêm Hoàng Hồn cũng không cần cho bọn họ tham gia hành động này. Vạn nhất bọn con có sơ suất gì sau này quốc gia còn phải dựa vào bọn họ.

- Tề Nhạc...

Cơ thượng tướng nhìn qua hắn và thở sâu, miễn cưỡng bình phục cảm xúc trong lòng của mình hiện giờ.

- Các người muốn mang theo toàn bộ một ngàn hai trăm quả bom nguyên tử đó, số lượng khổng lồ như vậy có thể thừa nhận nổi không?

Tề Nhạc nói:

- Có lẽ không có vấn đề quá lớn, một mình con có thể thừa nhận ba trăm quả bom hạt nhân, mà còn những đồng bọn còn lại của con nữa mà, một ngàn hai trăm quả bom này không là gì. Nếu như quốc gia khác còn có nữa thì chúng con cũng có thể giúp bọn họ mang theo năm trăm quả. Nhưng mà trang bị chúng ta đã thương lượng tốt phải chuẩn bị đủ, nếu không số lượng bom hạt nhân không thể cam đoan được.

Cơ Trường Minh hít sâu một hơi, Tề Nhạc nói rất bình thản nhưng mà từ lời của hắn một mình có thể mang theo ba trăm quả bom hạt nhân a! Đây là khái niệm gì? Nếu để một mình hắn đối địch với quốc gia chỉ sợ lập tức có thể hủy diệt quốc gia đó. Ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc biến thành quái dị. Chậm rãi gật đầu, nói:

- Tề Nhạc bất luận thế nào anh phải còn sống trở về. Tôi bây giờ không dùng thân phận tướng quân ra lệnh cho anh, bây giờ tôi dùng thân phận cha vợ nói cho anh biết. Tề Nhạc, lần này các người mạo hiểm tính mạng vì thế giới nên chỉ cần các người trở về sẽ trở thành anh hùng của thế giới.

Tề Nhạc mỉm cười, lắc đầu, nói:

- Con cho tới bây giờ cũng không hy vọng làm anh hùng cái gì. Nếu như chúng con có thể trở về thì có một yêu cầu.

Cơ Trường Minh gật gật đầu, nói:

- Anh nói đi, chỉ cần quốc gia làm được thì tôi tin tưởng chủ tịch không keo kiệt đâu.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Con yêu cầu quốc gia không cần ban thưởng cái gì cho mọi người tham gia, đồng thời cũng không tuyên bố thân phận của mọi người ra ngoài. Như vậy với con và mọi người mới là kết cục tốt nhất.

Cơ Trường Minh sững sờ một chút, nói:

- Vì sao lại yêu cầu như vậy?

Tề Nhạc nói:

- Bác à, ngài phải hiểu con là người Viêm Hoàng. Huống chi chúng con không phải vì quốc gia mà là vì bản thân mình, ai không có thân nhân đây? Vì bảo vệ thân nhân, bạn bè và người yêu của mình. Đối với chúng con mà nói ngài mới là người bận rộn nhất, nghỉ ngơi một chút đi. Phương diện của con ngài không cần lo lắng, có cái gì tình huống gì mới cứ bảo Cơ Đức tới tìm con.

Thời điểm Tề Nhạc mang theo tiểu đội Sinh Tiếu và chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trở lại biệt thự Long Vực thì kinh ngạc phát hiện đã có khách nhân đến. Đến không phải người khác chinh là Vũ Mâu cùng Thập Nhị Tinh Tọa Thủ Hộ Giả cùng với Giáo Hoàng và bốn Hồng Y Đại Giáo Chủ. Một đoàn mười tám người khiến biệt thự Long Vực náo nhiệt rất nhiều.

Tề Nhạc tạm thời cho các tiểu đội Sinh Tiếu ở bên ngoài sân biệt thự Long Vực, lều vải đã sớm an bài tốt, nhưng trong điều kiện hoang sơ này không có người nào có câu oán hận, đối với lệnh của Tề Nhạc bọn họ phục tùng tuyệt đối.

Gặp lại Tề Nhạc thì Vũ Mâu có chút giật mình, đây là lần đầu tiên Tề Nhạc có nhiều cấp dưới như thế, hơn nữa từ năng lượng chấn động mà nhìn đều không phải người bình thường. Mà khí thế và thực lực chỉnh thể cùng sức chiến đấu tuyệt đối phi thường cường đại. Nhìn thấy mười hai tiểu đội này nàng lại liên tưởng nếu như một trận chiến đỉnh Everest Tề Nhạc mang theo toàn bộ người tới, như vậy cho dù phải trả giá không nhỏ nhưng kết cục cuối cùng cũng thắng lợi.

Tề Nhạc không có đi để ý tới bọn người Vũ Mâu, mà hắn đang cùng các chiến sĩ Thập Nhị Sinh Tiếu an bài nơi ở cho tiểu đội Sinh Tiếu rồi trở lại biệt thự.

Vũ Mâu cùng Giáo Hoàng đứng ở trước cửa biệt thự chờ người, nhìn lúc này Giáo Hoàng Martti cũng không có biến hóa quá lớn, bộ dáng như trước mà Vũ Mâu lại hao gầy vài phần, sắc mặt hình như hơi trắng bệch, không biết có phải thương thế lúc trước chưa khỏi hay không.

- Tề Nhạc.

Vũ Mâu khẽ gọi một tiếng.

Tề Nhạc chậm rãi gật gật đầu, nói:

- Mọi người đi nghỉ ngơi trước đi. Chuyện khác tôi sẽ xử lý.

Tề Nhạc cùng thủ hộ giả Hy Lạp và giáo đình có thù hận thì chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần rất rõ ràng, lúc này hắn không hy vọng đồng bạn của mình xảy ra xung đột với người phương tây, hiện tại đang gặp phải nguy cơ toàn cầu nên ít nhất cũng phải tạm thời hợp tác mới được.

Tề Nhạc đem Vũ Mâu cùng Giáo Hoàng mang vào trong đại sảnh, hắn cũng không an bài gì cho Tinh Tọa Thủ Hộ Giả cùng bốn Hồng Y Đại Giáo Chủ, trực tiếp ngồi ở chủ vị lạnh nhạt nói:

- Không nghĩ tới Giáo Hoàng lại tới đây, chẳng lẽ ngài không sợ tôi báo thù lần trước sao?

Sắc mặt Martti hơi biến hóa, thẳng thắn mà nói lần này nhìn thấy Tề Nhạc nội tâm của hắn không ổn định lắm, nếu như không phải Vũ Mâu cam đoan bọn họ an toàn tuyệt đối thì Giáo Hoàng thật sự không dám tới. Về phần bốn Hồng Y Đại Giáo Chủ cũng không trách Tề Nhạc không khách khí ngồi xuống a, dù sao đã từng là địch nhân hơn nữa đối phương còn dùng thực lực một người đánh bại bọn họ, thực lực mạnh như vậy không chỉ làm bọn họ cảm giác sợ hãi, đồng thời cũng khiến bọn họ sinh ra tôn kính.

- Tề tiên sinh, lần này chúng tôi tới đây với mục đích hợp tác. Chuyện trước kia cứ để cho nó qua đi. Trên thế giới này vốn có rất nhiều chuyện ông trời chú định rồi. Nếu đã không thể vãn hồi thì đừng để cừu hận che mờ hai mắt.

Giáo Hoàng bình tĩnh nhìn qua Tề Nhạc nói ra.

Tề Nhạc cười lạnh một tiếng, nói:

- Không nên bị cừu hận che mờ hai mắt? Nếu như tôi quả thật bị cừu hận che mờ hai mắt thì ông cho rằng hiện tại ông còn có thể ngồi ở đây nói chuyện với tôi sao?

- Tề tiên sinh, ngài có ý gì?

Martti nhìn qua Tề Nhạc, khí tức có chút không ổn định.

Tề Nhạc lạnh nhạt nói:

- Không có ý gì khác, chỉ có thể nói cho các người biết chúng ta vĩnh viễn không thể trở thành bạn được. Bây giờ là thời kì phi thường nên tôi tạm quên đi chuyện trước kia, nhưng mà sau khi nguy cơ chấm dứt trí nhớ của tôi sẽ khôi phục, đến lúc đó tôi và các người gặp lại chính là không chết không thôi.

Hắn nói ra lời này đồng thời cố ý nói cho Vũ Mâu nghe. Bất luận tình huống lần này hợp tác như thế nào thì cừu hận song phương không có khả năng cải biến.

Sắc mặt Giáo Hoàng có chút ủ dột nhìn qua Vũ Mâu, nói:

*****

- Vũ Mâu tiểu thư, ngài cho rằng dưới tình huống như vậy chúng ta còn có thể hợp tác sao? Xem ra lần này tới Viêm Hoàng chúng ta đi không rồi.

Vũ Mâu lắc đầu. Nói:

- Tôi cũng không cho là vậy. Tề tiên sinh không phải đã nói rồi sao, nguyện ý tạm thời buông cừu hận và hợp tác với chúng ta. Cho dù là tạm thời thì tình huống bây giờ cũng có lợi cho chúng ta. Cũng nhất định phải tiến hành. Tề tiên sinh, lần này chúng tôi nhận được tin tức từ Mỹ Kiên Quốc rồi, phụ trách mang chúng ta đi làm nhiệm vụ là ba chiếc phi thuyền, đây là phi thuyền vũ trụ cỡ lớn, cũng là toàn bộ tài sản của Mỹ Kiên Quốc. Mỗi một chiếc có phụ tải mang hơn hai ngàn quả bom hạt nhân. Sau khi tới vị trí sẽ chờ đợi tiểu hành tinh kia tới gần rồi cho nổ. Bây giờ vấn đề lớn nhất của chúng ta chính là lực hút của tiểu hành tinh kia. Dù sao đạn hạt nhân vô cùng trân quý, hơn nữa mục đích của chúng ta là cải biến quỹ đạo của tiểu hành tinh kia. Cho nên sau khi phát động công kích phải chọn đúng vị trí mới được. Đối với phương diện này anh có đề nghị gì?

Tề Nhạc nhìn qua Vũ Mâu, nói:

- Tốc độ phi hành của tiểu hành tinh kia là bao nhiêu các người cũng biết rồi, dưới tình huống tốc độ như vậy thì lực hút của nó sinh ra quấy nhiễu thật lớn với chúng ta. Thậm chí có thể khiến bom hạt nhân nổ sớm hơn, đây là tình huống chúng ta không nguyện ý nhìn thấy nhất, bởi vậy lần này tôi lựa chọn hợp tác với các người thì phải có thực lực đầy đủ, những người này phải tiếp cận tiểu hành tinh trước kia bắn đạn hạt nhân. Hơn nữa còn phải cam đoan thân thể không bị lực hút của tiểu hành tinh xé nát. Khoảng cách tiểu hành tinh càng gần thì độ chính xác khi phóng càng lớn.

Trong mắt Martti sinh ra một tia hào quang giật mình.

- Tề tiên sinh, tuy ngài nói đúng nhưng mà cách tiểu hành tinh càng gần cũng đại biểu tính an toàn của chúng ta giảm xuống thấp nhất.

Tề Nhạc khinh thường hừ một tiếng, nói:

- Sợ chết thì đừng tham gia hành động lần này. Nếu như không có giác ngộ cái chết thì tham dự cũng chỉ liên lụy tới người khác mà thôi.

Lời này trừ sắc mặt Giáo Hoàng trở nên tái nhợt ra những người khác vô ý thức gật gật đầu. Người quyết định tham gia lần hành động này trên cơ bản đã xem nhẹ tính mạng của mình rồi.

Vũ Mâu nhìn Tề Nhạc nói:

- Lần này giáo đình quyết định phái cao thủ sở tài phán ra cùng với bốn vị Hồng Y Đại Giáo Chủ tiến hành tham chiến, giáo hoàng cũng chỉ lo lắng cho bọn họ mà thôi.

Nhìn thấy hào quang trong mắt Vũ Mâu lập loè thì Tề Nhạc có chút giật mình, thì ra Martti sợ chết nên bản thân không tham gia hành động lần này, đồng thời còn không hy vọng thủ hạ dưới tay tổn thất quá nhiều, khinh bỉ, khinh bỉ thật lớn. Loại người này cũng có thể trở thành giáo hoàng thật không biết thượng đế có đui mù hay không.

- Martti các hạ, với tư cách người đứng đầu giáo đình chẳng lẽ ngài không tham gia hành động lần này sao?

Tề Nhạc biết rõ còn cố hỏi.

Không đợi Martti mở miện thì một Hồng Y Đại Giáo Chủ sau lưng của hắn đã chủ động nói:

- Giáo Hoàng bệ hạ thân phận tôn quý, giáo đình cần ngài lãnh đạo, bởi vậy hành động lần này do bốn người chúng tôi phụ trách.

Tề Nhạc lạnh nhạt nói:

- Thì ra mạng của giáo hoàng là mạng và người khác thì không giống nhau.

Tuy Vũ Mâu đã từng lừa gạt cảm tình của hắn nhưng mà hắn cũng rất rõ ràng Vũ Mâu quyết định tham gia vẫn khiến Tề Nhạc tương đối hài lòng. Đây cũng là nguyên nhân khiến hắn đồng ý tham gia hành động lần này, Vũ Mâu người ta với tư cách người thừa kế nữ thần Athena không tiếc nguy hiểm tham gia mà ngươi là người phát ngôn của nhân gian lại không dám, so sánh như vậy đã rõ Vũ Mâu cũng tốt hơn Martti rất nhiều.

Sắc mặt Martti rất khó nhìn, đứng lên nói:

- Đã như vầy chúng tôi cảm thấy không cần thiết phải hợp tác nữa rồi. Tề tiên sinh, đừng tưởng rằng thủ hộ giả phương đông các người cường đại cỡ nào, nếu như không phải thượng đế giao phó lực lượng cho các người thì các ngươi cũng không phải là cái gì cả. Chúng ta đi.

- Giáo Hoàng bệ hạ.

Vũ Mâu vội vàng đứng lên ngăn cản Martti.

- Tề tiên sinh không có ý gì khác cả, hắn chỉ cảm thấy nguy cơ lần này phải toàn lực hợp tác mới được, nếu người mạnh như ngài tham gia hành động thì hành động trở nên dễ dàng hơn nhiều. Hiện tại quan hệ tới sinh tử tồn vong của địa cầu, giáo hoàng nên cân nhắc một chút.

Nghe Vũ Mâu nói lời này sắc mặt Martti đẹp hơn một chút, trong mắt xuất hiện một tia chấp nhất quay người nhìn Tề Nhạc nói:

- Tốt, Tề tiên sinh, nếu như ngài và Vũ Mâu tiểu thư cũng nguyện ý tham gia hành động lần này thì thân thể bảy mươi tuổi của Martti tôi có cái gì không nỡ chứ? Tôi sẽ cùng đi với các người. Thượng đế sẽ phù hộ tín đồ của người.

Tề Nhạc biết rõ Martti vì bị thủ hộ giả phương đông và tây mỉa mai trước mặt như vậy mới không thể không làm ra quyết định như vậy. Dù sao với tư cách Giáo Hoàng, nếu như hắn hiện tại còn không đáp ứng thì địa vị của hắn sau này trong thủ hộ giả phương tây rớt xuống mức thê thảm.

Mỉm cười, Tề Nhạc nói:

- Đã như vầy thì bây giờ chúng ta thương lượng hợp tác với nhau đu. Vũ Mâu tiểu thư, tôi muốn biết trong hành động lần này chuẩn bị mang theo bao nhiêu đầu đạn hạt nhân, còn phương pháp phóng cụ thể là thế nào.

Vũ Mâu hiển nhiên đã sớm tính toán xong rồi, không chút do dự nói:

- Chúng tôi đã chuẩn bị xong rồi, Tinh Tọa Thủ Hộ Giả mỗi người mang theo sáu tới tám quả bom hạt nhân. Đương nhiên cũng có thể mang theo nhiều hơn nữa tùy vào mỗi người, dù sao chúng ta không thể để ảnh hưởng tới hành động được, nếu không không có biện pháp phóng ở khoảng cách gần như anh đã nói. Vì mang theo đầu đạn hạt nhân nên chúng ta đã mời Mỹ Kiên Quốc chế tạo trang bị đặc thù rồi. Về phần tôi đại khái có thể mang theo tám mươi quả bom hạt nhân. Đây là năng lực đặc thù của Athena chi thuẫn, cũng là con số cực hạn.

Nghe Vũ Mâu nói Giáo Hoàng toát ra một tia kinh ngạc, hiển nhiên hắn cũng không biết Vũ Mâu cùng thủ hộ giả Hy Lạp có thể mang theo nhiều bom như vậy.

Tề Nhạc đơn giản tính toán một chút nói:

- Nói như vậy các người mang theo lớn nhất là hai trăm quả đúng không?

Vũ Mâu gật gật đầu, nói:

- Không khác lắm. Hai trăm quả có thể cam đoan. Giáo Hoàng bệ hạ ngài thì sao?

Martti trầm mặt nói:

- Giáo đình của chúng tôi phái tinh nhuệ tham gia, hơn nữa trong mười ba kiện thần khí có ba kiện có thể chứa đựng vật phẩm, tổng cộng hai trăm tên chấp sự cao cấp của sở tài phán tham gia thì mỗi người có thể mang theo tối đa hai quả, cộng thêm bốn Hồng Y Đại Giáo Chủ cùng hai vị tài phán trưởng và tôi tổng cộng có thể mang theo năm trăm quả. Nhưng mà năng lực của chấp sự cao cấp sở tài phán không có năng lực như các người, cho nên tôi không cách nào cam đoan bọn họ có thể phóng ở khoảng cách gần như các người được.

Nhiều người thì lực lớn a! Tề Nhạc cũng phải chấp nhận điều này, mỉm cười, nói:

*****

- Vậy phương tây có bao nhiêu đầu đạn hạt nhân? Theo tôi được biết riêng Mỹ Kiên Quốc đã cung cấp ba ngàn quả bom hạt nhân rồi, trừ tên lửa xuyên lục địa phóng mây trăm quả ra còn có hơn hai ngàn quả bom hạt nhân, số lượng của các người hiện giờ không đủ a. Hành động lần này trừ tên lửa xuyên lục địa phóng được năm trăm miếng còn có sáu ngàn năm trăm quả cần chúng ta mang theo.

Vũ Mâu nói:

- Vấn đề này hiện tại được giải quyết cân bản rồi. Mỹ Kiên Quốc đã phái bộ đội cơ giáp của bọn họ ra rồi. Đây là thành quả chế tạo của bọn họ những năm gần đây, mỗi một gã chiến sĩ cơ giáp được huấn luyện đặc thù. Sau khi mặc cơ giáp có thể tùy ý hành tẩu trong không gian, hơn nữa có thể phân phối hai quả bom hạt nhân. Những chiến sĩ cơ giáp này hiện tại có một ngàn tên. Nói cách khác có thể mang được gần ba ngàn quả bom hạt nhân rồi, cộng thêm chúng ta và giáo đình thì ước chừng được ba ngàn tám trăm quả. Về phần hai ngàn quả còn lại quý quốc hứa hẹn tự hành phái nhân thủ mang theo một ngàn năm trăm, bao gồm quý quốc và một ít quốc gia phương đông. Một ngàn quả cuối cùng chúng ta phải nhờ các cường giả ẩn thế mới được, tôi nghĩ trong ba mươi ngày này sẽ có cuộc tìm kiếm cường giả quy mô lớn trong vài tỷ người đấy, hơn nữa còn có các vị a! Dùng thực lực các vị chắc mang không ít bom hạt nhân đấy.

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Quốc gia của tôi có thể mang theo một ngàn năm trăm quả. Kỳ thật chính là chúng tôi mang theo đấy. Quốc gia của tôi không có lực lượng khoa học kỹ thuật như Mỹ Kiên Quốc, bởi vậy chỉ có thể do chúng tôi toàn quyền phụ trách hành động lần này.

- A?

Vũ Mâu cùng Giáo Hoàng đồng thời kinh hô, Martti không thể tin được nói:

- Anh nói cái gì? Chỉ bằng anh và các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần có thể mang được một ngàn năm trăm quả bom hạt nhân sao?

Tề Nhạc lạnh nhạt nói:

- Chuyện này có gì không được? Chẳng lẽ cô không thấy đồng bọn của tôi ở bên ngoài sao? Nhân số hành động lần này cộng cả chúng tôi vào là một trăm bốn mươi người. Trừ tôi ra thì bọn họ có thể mang theo mỗi người tám quả bom hạt nhân. Ba trăm quả còn lại là do tôi mang theo.

Martti muốn mắng chửi người.

- Anh tưởng anh là phi thuyền vũ trụ sao? Một người mang theo ba trăm quả bom hạt nhân? Tôi không tin.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Tôi chưa bao giờ gạt người, điểm này không giống như các người đâu. Nói ra được thì tôi sẽ làm được, các người tin tưởng cũng tốt, không tin cũng được dù sao đến lúc đó các người sẽ biết.

Sắc mặt Vũ Mâu biến hóa, nói:

- Nếu như là vậy thì lỗ hổng một ngàn hai trăm quả bom hạt nhân tính thế nào. Hiện tại tính toán bảy ngàn quả bom hạt nhân là không thể giảm bớt được nữa. Nếu không không cách nào làm tiểu hành tinh kia đổi quỹ đạo bay.

Tề Nhạc ngẫm lại, nói:

- Vấn đề này cũng không khó giải quyết. Trên thế giới này còn có một bộ phận cường giả.

Martti hình như nghĩ tới cái gì đó, sắc mặt đại biến nói:

- Anh nói không phải là Hắc Ám Quốc Hội chứ?

Tề Nhạc lạnh nhạt nói:

- Hắc Ám Quốc Hội có thể đối kháng với giáo đình nhiều năm như thế chẳng lẽ ngài không thừa nhận bọn họ có thể chống lại các người hay sao?

- Không, tôi quyết không đồng ý.

Martti quả quyết nói:

- Cho dù Hắc Ám Quốc Hội có đầy đủ thực lực nhưng mà ai dám bảo chứng bọn chúng không trở giáo hại chúng ta chứ? Nếu như thời điểm hành động bọn chúng đột nhiên phản bội thì đây là tai nạn đấy, chúng ta tuyệt đối không nên đem hy vọng ký thác vào người của đám sinh vật hắc ám kia. Tôi không đồng ý.

Vũ Mâu gật gật đầu, nói:

- Điểm này tôi đồng ý với giáo hoàng, dù sao Hắc Ám Quốc Hội trường kỳ sinh tồn trong thế giới hắc ám, bọn họ suy nghĩ khác với chúng ta hoàn toàn, một khi xảy ra vấn đề thì không cách nào đền bù tổn thất được.

Tề Nhạc lạnh nhạt nói:

- Nhưng mà các người đừng nên quên Hắc Ám Quốc Hội cũng đang sinh sống trên địa cầu. Địa cầu bị hủy diệt thì bọn họ cũng bị hủy diệt. Cho dù là những kẻ ở vị diện địa ngục kia chắc cũng bị ảnh hưởng cực lớn, giống như thiên thần mà Martti bệ hạ đang thờ phụng vậy, nếu như không phải những thiên thần kia tác động thì ngài có nhiệt tâm như vậy được sao?

Vũ Mâu trầm mặc, nhưng Martti lại tức giận nói:

- Mặc kệ anh nói thế nào, tôi tuyệt đối không đồng ý Hắc Ám Quốc Hội gia nhập hành động lần này, nếu như xảy ra vấn đề anh gánh trách nhiệm nổi không?

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Thẳng thắn mà nói tôi không cần phải gánh trách nhiệm này. Dù sao đây là an nguy của cả địa cầu. Nhưng mà Martti các hạ, tôi hỏi ngài một câu, nếu như thời điểm hành động cuối cùng không cách nào gom đủ người mang theo một ngàn hai trăm quả bom hạt nhân kia, vậy thì tiểu hành tinh không thay đổi quỹ đạo thì kết cục không phải cũng như nhau sao? Đã không có lựa chọn vì cái gì chúng ta không thử tin tưởng địch nhân được chứ? Cũng giống như tôi đang lựa chọn tin tưởng các người đấy thôi.

- Anh... Anh và những sinh vật hắc ám kia giống nhau sao?

Martti đưa tay chỉ vào Tề Nhạc, khí tức năng lượng trên người cực kỳ không ổn định.

Tề Nhạc hừ một tiếng, nói:

- Làm tôi sợ quá! Trong mắt tôi ngài và bọn chúng không có gì khác nhau cả. Thậm chí tôi càng có khuynh hướng về phía bọn họ, bởi vì ít nhất bọn họ không phải là địch nhân của tôi, cũng không có mang tổn thất chính thức gì cho tôi cả. Thế nhưng mà Klinsmann đại ca đã chết trong tay những kẻ bề ngoài đạo mạo như các người đấy, kỳ thật các người là một đám nam trộm nữ kỹ đấy. (Nữ kỹ là kỹ nữ)

Lúc này tức giận không chỉ có giáo hoàng mà còn có bốn Hồng Y Đại Giáo Chủ cũng biến sắc, ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc lăng lệ ác liệt. Năng lượng thần thánh bao phủ khắp phòng và tùy thời có thể động thủ.

Tề Nhạc vẫn nhàn nhã ngồi ở vị trí của mình, hắn không có vì đám người này tức giận mà thay đổi cái gì, cho dù Giáo Hoàng cộng thêm bôn tên Hồng Y Đại Giáo Chủ hắn muốn giết bọn họ cũng trong nháy mắt. Khí tức sắc bén trên người của hắn phát ra bình tĩnh nhìn qua những người trước mặt không sợ hãi chút nào, ánh mắt của hắn thậm chí còn mang theo vài phần hương vị khiêu khích.

- Được rồi, Các người không thể tỉnh táo một chút được sao?

Vũ Mâu đứng lên đi đến giữa hai ngừoi, dùng năng lực ngăn cách năng lượng giữa hai bên.

- Tề Nhạc nói cũng không phải không sai, dù sao gặp phải nguy cơ lớn như vậy hiện tại chúng ta cần chính là liên hợp lại với nhau cùng đối phó.

Martti vội vàng nói:

- Nhưng mà Vũ Mâu tiểu thư ngài phải hiểu. Những sinh vật hắc ám đó tuyệt đối không được tín nhiệm. Tôi cũng không tin tìm khắp thế giới mà không tìm được một ngàn hai trăm cường giả.

Tề Nhạc lạnh nhạt nói:

- Có lẽ có thể gom góp nhiều người như vậy, nhưng mà mỗi người đều ở trời nam đất bắc, ngài có tìm được dễ dàng sao? Thời điểm phát động bom hạt nhân thì cho dù là một người trong lòng có sợ hãi hoặc xuất hiện chuyện không may đều ảnh hưởng đến cả đại cục.

*****

- Mà Hắc Ám Quốc Hội tuy sinh tồn trong hắc ám. Nhưng ít ra bọn chúng cũng là một chỉnh thể. Thời điểm điều động sẽ không xuất hiện cái vấn đề lớn gì. Điểm này ngài không thừa nhận không được. Triệu tập cường giả là cần thiết. Dù sao trong hành động lần này chúng ta mang theo số đầu đạn hạt nhân càng nhiều càng tốt, như vậy mới có thể càng nắm chắc. Mà người của Hắc Ám Quốc Hội gia nhập với chúng ta mà nói là chuyện tốt lớn lao, bất luận các người nghĩ thế nào thì tôi cũng sẽ bảo vệ người thân, bạn bè và người yêu của tôi tốt nhất, tôi vẫn lựa chọn đi một chuyến tới Hắc Ám Quốc Hội, tranh thủ đạt được hợp tác với bọn họ, về phần bọn họ làm như thế nào vậy cũng chỉ có mặc cho số phận. Nhưng mà tôi tin tưởng một chuyện cho dù bọn họ không giúp chúng ta cũng không làm ra chuyện phá hoại, bởi vì chuyện này ảnh hưởng trực tiếp tới mạng của bọn họ.

Thời điểm nói ra nững chuyện này Tề Nhạc tin tưởng mười phần, khí tức trên người của hắn phát ra làm Martti không thể phản bác.

Vũ Mâu gật gật đầu, nói:

- Vậy được rồi, tôi sẽ cùng anh đi tới Hắc Ám Quốc Hội một chuyến. Về phần Giáo Hoàng bệ hạ thì không cần, dù sao các người cũng là kẻ thù truyền kiếp.

Tề Nhạc lạnh nhạt nói:

- Không cần, tôi đi là đủ rồi.

Vũ Mâu nhìn qua Tề Nhạc thật sâu, nói:

- Thế nhưng mà tôi cảm thấy hiện giờ không nên đi tìm Hắc Ám Quốc Hội ngay, nếu như có khả năng tôi cho rằng tận lực không nên đi dựa vào thực lực của Hắc Ám Quốc Hội. Không bằng chúng ta chờ một chút đi. Nếu như toàn bộ thế giới có thể thu thập đủ cường giả thì chúng ta không cần tới Hắc Ám Quốc Hội. Trái lại tiểu hành tinh còn mười ngày sẽ tới địa cầu thì chúng ta quyết định đi tìm chúng cũng không muộn.

Yêu cầu này rất hợp lý, lập tức đạt được Giáo Hoàng đồng ý, Tề Nhạc cũng không có kiên trì yêu cầu cái gì, dù sao liên hợp với Hắc Ám Quốc Hội hắn cũng có không ít cố kỵ.

- Tề Nhạc, hiện tại chúng ta nên phối hợp tu luyện đi.

Vũ Mâu đưa ra tiếp theo vấn đề.

Tề Nhạc nhíu mày, nói:

- Ah? Phối hợp tu luyện? Cô nói muốn làm cái gì.

Cười lạnh nhìn qua Vũ Mâu, trong nội tâm thầm nghĩ, chẳng lẽ cô còn muốn lợi dụng tôi sao? Vậy cô quá coi thường Tề Nhạc tôi rồi.

Vũ Mâu cúi đầu suy nghĩ mới nói:

- Tề Nhạc, lúc trước tôi từng được khí tức của anh trợ giúp tu luyện trong thời gian ngắn, đó là thời gian tôi tu luyện nhanh nhất. Trên người của anh có khí tức năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên tản mát ra có khả năng trợ giúp người ta tu luyện nhanh hơn. Tôi nghĩ chúng ta nên tiến hành hợp luyện, không cần phóng thích quá nhiều, chỉ cần giúp chúng tôi tu luyện bình thường là đủ rồi.

- Tự Nhiên Chi Nguyên, thì ra cô vẫn còn nhớ thương Tự Nhiên Chi Nguyên của tôi, trách không được sau khi xong nhiệm vụ cô lại tới Viêm Hoàng ngay. Nhưng mà tôi thật sự muốn biết cô đang chuẩn bị dùng phương pháp gì lừa bịp tôi đây? Cô cảm thấy tôi sẽ cho cô cơ hội như lần trước sao?

Tề Nhạc không chút khách khí nói ra.

Khí tức Vũ Mâu hơi chậm lại, lạnh nhạt nói:

- Tề Nhạc, cho dù tôi có nghĩ như vậy nhưng dùng thực lực của anh sẽ không cho tôi cơ hội này đâu. Có lẽ anh cũng hiểu hiện tại chúng ta cần tăng thực lực lên mạnh hơn, anh có thể buông thành kiến trước kia được không. Cho dù là vì bình an của địa cầu hay nguyên nhân khác tôi cũng không muốn làm hại anh.

- Đúng, điểm này tôi có thể cam đoan.

Giáo Hoàng ở một bên lời thề son sắt nói ra. Nhìn xem Giáo Hoàng, Vũ Vân nhịn không được cười khẩy nói:

- Ah? Giáo Hoàng bệ hạ cam đoan ah! Nói ra chuyện này thì được gì, nói mát thì ai nói không được chứ.

Nếu lúc trước không phải vì Giáo Hoàng lâm trận phản chiêu thì chỉ sợ Vũ Mâu đã không có khả năng đạt được lực lượng của Tề Nhạc, đối với Giáo Hoàng, Vũ Vân không có chút hảo cảm nào nên vô ý thức đứng về phía Tề Nhạc.

Tề Nhạc lườm Vũ Vân, mặc dù hăn hận nàng không sâu bằng Vũ Mâu, nhưng mà không có nàng dẫn chuyện cũng không xảy ra chuyện gì cả, Vũ Vân nói thế nào cũng là người khởi xướng chuyện này, đối với hai chị em này Tề Nhạc tuyệt đối không bao giờ bỏ qua.

- Liên hợp tu luyện cũng có thể, nhưng mà nếu các người chỉ đạt được chỗ tốt từ tôi vậy miễn đi. Nếu là hợp tác thì phải xuất thành ý ra mới được. Tôi có Tự Nhiên Chi Nguyên, vậy các người có cái gì? Ít nhất phải cho các chiến sĩ cầm tinh được lợi trước tôi mới có thể cân nhắc cho các người hưởng khí tức Tự Nhiên Chi Nguyên.

Tề Nhạc đã sớm thành thục, bây giờ là thời điểm tốt nhất bàn điều kiện. Hơn nữa đây là tình huống mọi người đạt được lợi ích. Đối mặt với địa ngục tùy thời có thể xuất hiện thì bất luận là Vũ Mâu hay giáo đình đều cần phải nhanh chóng tăng thực lực lên, chỉ như vậy mới có thể làm tốt ứng phó, cho nên hắn không sợ Vũ Mâu cùng Giáo Hoàng không xuất ra thành ý.

Quả nhiên Vũ Mâu nói:

- Tuy năng lượng của tôi có tác dụng phụ trợ nhưng cũng không phải hữu hiệu với tất cả mọi người. Chỉ có thể có tác dụng phụ trợ với thuộc tính hỏa và quang minh. Những người có thuộc tính này dưới chiếu rọi của Athena chi thuẫn tu luyện sẽ có hiệu quả làm chơi ăn thật.

Tề Nhạc đưa mắt nhìn sang Giáo Hoàng, nói:

- Vậy còn ngài? Giáo Hoàng bệ hạ tôn kính, vừa rồi tôi nghe ngài nói qua là giáo đình có mười ba kiện thần khí, trong đó chắc chắn có món phụ trợ tu luyện a.

Giáo Hoàng do dự một chút làm cho Tề Nhạc càng khẳng định nghi vấn của mình, hắn cũng có kỳ vọng trong việc tăng thực lực của mình lên. Từ khi Vũ Mâu trở thành người thừa kế Athena chính thức thì hoàn toàn kế thừa năng lượng thần cách, chuyện này đã siêu việt trước kia rồi. Ngay cả như vậy Vũ Mâu cũng có thể chiến đấu ngang tay với Tề Nhạc càng làm hắn cảm thấy thực lực của mình không đủ. Ngày đó Vũ Mâu hấp thu Tự Nhiên Chi Nguyên của Tề Nhạc nên được thần khí tán thành Martti là hoàn toàn xem vào trong mắt, năng lượng bình thản của Tự Nhiên Chi Nguyên càng có tác dụng trọng yếu với Tề Nhạc.

Cắn răng một cái, Martti nói:

- Thần thánh chi quang của tôi cũng có tác dụng như của Vũ Mâu tiểu thư. Đồng thời giáo đình có một kiện thần khí có thể kêu gọi thượng đế, tác dụng của nó có thể làm năng lượng thuộc tính nồng đậm ba mươi phần trăm, đối với tu luyện sẽ có tác dụng nhất định, tôi nguyện ý lấy nó ra cho mọi người cùng tu luyện.

Nói tới đây hắn hận sao mình không đem những thứ này nói ra đầu tiên chứ, hắn đã sớm mang một ít cao thủ của giáo đình tới đây rồi. Cũng không phải phòng ngừa Tề Nhạc và thủ hộ giả phương đông, hắn mang theo để có thể giúp đỡ mình và bốn Hồng Y Đại Giáo Chủ chạy trốn.

Nghe Giáo Hoàng nói Tề Nhạc mỉm cười gật đầu.

- Nếu hai vị có thành ý như vậy chuyện hợp tác tu luyện của chúng ta đã định rồi, tôi nghĩ các người cũng không cần nghỉ ngơi làm gì, chúng ta nên bắt đầu ngay đi.

Đối với Tề Nhạc mà nói lực hấp dẫn lớn nhất chính là kiện thần khí kêu gọi thượng đế.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-360)