Vay nóng Tima

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 289

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 289: Xuyên việt vị diện trong cao triều
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Đột nhiên chứng kiến sự xuất hiện của hắn. Lãnh nhi không khỏi hoàn toàn ngốc trệ, nàng dùng bàn tay nhỏ bé vuốt vuốt đôi mắt mình, xác nhận chính mình không có nhìn lầm.

Không đợi Tề Nhạc mở miệng, Lãnh nhi đã hét lên một tiếng nhào tới, tựa như một con bạch tuộc quấn lên thân thể Tề Nhạc. Cặp đùi thon dài mượt mà hữu lực chặt chẽ cắp vào hông hắn, hai tay ôm cổ hắn.

Kêu đau một tiếng, Tề Nhạc nhe răng nhếch miệng nhìn Lãnh nhi:

- Không cần thân thiết như vậy a.

Lãnh nhi hung hăng cắn vào vai của hắn, từ áo sơ mi có thể thấy được vết máu nhàn nhạt. Có thể thấy được nàng đã dùng lực như thế nào.

Lucifer không cam lòng nhìn Tề Nhạc, thì thào tự nhủ:

- Vậy mà còn không chết, thằng này đúng là quái vật.

Tề Nhạc nhìn Lucifer nói:

- Tôi là tới thực hiện lời hứa, người không có liên quan có thể rời đi được chứ?

Ánh mắt Lucifer cùng Tề Nhạc tiếp xúc, thân thể hắn kịch liệt chấn run lên một cái, mà Tề Nhạc tức thì ôm Lãnh nhi lui về sau nửa bước.

Trong mắt toát ra một tia hoảng sợ, Lucifer cảm giác được rõ ràng năng lượng cường đại của Tề Nhạc. Trước kia cùng Tề Nhạc chiến đấu, hắn cũng chỉ là bằng vào món thần khí đặc thù mới có thể đem chính mình đánh bại, nhưng mà hắn hiện tại tựa hồ đã trên cơ mình cả về mặt năng lượng.. Điều này sao có thể? Một lực lượng của nhân loại làm sao sẽ nhanh tiến bộ như vậy?

Không đợi Lucifer tự hỏi quá nhiều, Lãnh nhi đã quay đầu, hướng Lucifer nói:

- Lucifer thúc thúc, phiền toái ngài đi ra bên ngoài đợi tí nữa a, ta cùng người này nói chuyện.

Trong lòng Lucifer thầm than một tiếng, hắn biết rõ, bây giờ ai có thể ngăn cản Lãnh nhi đấy, cũng chỉ có ma vương bệ hạ. Kéo lê bước chân có chút trầm trọng, hắn đi ra ngoài.

Lãnh nhi quay đầu lại, hai mắt nhìn nhau, nàng hung hăng nhìn chăm chú Tề Nhạc nói:

- Còn biết đau, chứng tỏ anh là người sống?

Tề Nhạc bất đắc dĩ nói:

- Như cô mong muốn. Lãnh nhi, tôi là tới thực hiện lời hứa đấy. Nếu như cô cảm thấy không muốn thì tôi sẽ trở về nước.

- Anh nghĩ hay quá nhỉ.

Loại cảm xúc ngượng ngùng này rất khó xuất hiện trên người công chúa Địa Ngục.

Nhìn chăm chú Tề Nhạc, không đợi hắn mở miệng lần nữa, Lãnh nhi đột nhiên hai tay dùng sức xé rách áo sơ mi của Tề Nhạc ra.

- Ấy. Tiểu thư à, quần áo này rất đắt tiền đó.

Tề Nhạc nhìn áo sơmi biến thành tấm vải kêu lên thảm thiết, đây là bộ quần áo mà hắn thích nhất.

Lãnh nhi hung dữ nói:

- Mai tôi mua cho anh cái khác.

Vừa nói dứt lời, hai tay của nàng đã trực tiếp hướng bên hông của Tề Nhạc tìm kiếm.

- Không cần trực tiếp như vậy a.

Tề Nhạc lại càng hoảng sợ, bất quá Lãnh nhi chính là như vậy, cái gì đai lưng, quần dài đều bị tay nàng phá hủy. Sau một khắc thân thể Lãnh nhi nhào lên đè Tề Nhạc xuống phía dưới.

Trên mặt Tề Nhạc toát ra một tia cười xấu xa:

- Bá Vương ngạnh thượng cung ah! Cái này không thể được, đây là độc quyền của nam nhân chúng tôi a.

Vừa nói dứt lời, hắn một tay ôm vòng eo hết sức nhỏ mà tràn ngập co dãn của Lãnh nhi, tay kia nâng bờ mông đầy đặn của nàng lên, hơi dùng lực đã dán Lãnh nhi vào vách tường, đè chặt thân thể nàng vào đó.

Hồng sắc quang mang nhàn nhạt phiêu nhiên mà ra đốt y phục trên người Lãnh nhi, Tề Nhạc nhẹ nhàng thổi một cái, quần áo trên người Lãnh nhi biến thành bột mịn phiêu nhiên tán đi, dựa vào Kỳ Lân chân hỏa hòa tan quần áo nàng, nhưng không có sinh ra bất cứ thương tổn gì đối với thân thể nàng. Trình độ khống chế năng lượng của Tề Nhạc chỉ có thể dùng từ tinh xảo mà hình dung.

Lãnh nhi nhìn sự bá đạo của Tề Nhạc, ánh mắt của nàng dần dần trở nên nhu hòa xuống, hai tay ôm cổ của Tề Nhạc dần buông lỏng, nước mắt lặng yên chảy xuống theo khuôn mặt. Nàng nhắm chặt đôi mắt màu hồng phấn nói khẽ:

- Hôn em đi.

Tề Nhạc rất có hảo cảm với Lãnh nhi, Lãnh nhi đã cứu hắn, cũng từng trợ giúp hắn, mỹ nữ như vậy. Chỉ cần cầu xin nhất tịch chi hoan, là người đàn ông cũng sẽ không cự tuyệt. Nhất là khi hắn lại một lần nữa đi vào Hắc Ám Quốc Hội, khi hắn chứng kiến Lãnh nhi vì chính mình rơi lệ, trong lòng của hắn hiện giờ vô cùng nhu tình.

Cúi đầu xuống, Tề Nhạc có chút thô lỗ hôn lên cánh môi mềm mại của Lãnh nhi, trong khoảnh khắc đó, phân thân của hắn có thể so sự cứng rắn với Hiên Viên Kiếm đã tiến vào trong cánh hoa mỹ diệu. Lãnh nhi hừ lạnh một tiếng rồi quay đầu lại, tiếp tục cắn Tề Nhạc, hai tay dùng sức đánh vào lưng hắn:

- Hỗn đản, tên hỗn đản này.

Từ lúc bắt đầu nhiệm vụ đối với tiểu hành tinh, thần kinh Tề Nhạc một mực đều bảo trì khẩn trương cao độ, mà giờ khắc này, hắn rốt cục có thể hoàn toàn trầm tĩnh lại. Ngập tràn trong thân thể mềm mại uyển chuyển vô biên của Lãnh nhi, hắn đã buông lỏng:

- Anh là hỗn đản, bất quá là thứ kia rất đáng yêu, em rất nhanh sẽ hiểu thôi.

Trả lời Tề Nhạc là từng tiếng thở dốc, tựa như máy móc chạy điện liên tục triển khai đưa họ vào thế giới mỹ diệu.

Xuân đi xuân tới, cho dù là trong thế giới Hắc Ám Quốc Hội lạnh như băng, lúc này tựa hồ cũng nhiều thêm vài phần tình cảm ấm áp. Quang mang nhàn nhạt vây quanh thân thể của hai người, thời gian đã không phải là vấn đề mà đám người có khả năng suy nghĩ.

Bất luận là Tề Nhạc hay là Lãnh nhi đã sớm mất phương hướng trong đỉnh phong của ái dục, thân thể Lãnh nhi thật lạnh, cho dù là trong cánh hoa cũng vẫn lạnh, nhưng mà mật hoa thì càng thêm kích thích. Ma sát mãnh liệt làm Tề Nhạc say mê vào trong.

Duy trì lấy một tư thế, khi Lãnh nhi một lần cuối cùng đạt tới đỉnh phong, nàng rốt cuộc duy trì không được, cả người đều xụi lơ trong lồng ngực của Tề Nhạc. Cảm thụ được tinh hoa tánh mạng nóng rực đánh thẳng vào bộ vị yếu ớt nhất cũng mẫn cảm nhất trong thân thể của mình, Lãnh nhi lúc này chỉ có thể phát ra thanh âm nỉ non.

Thở dốc, người có mạnh tới đâu ngay tại lúc này có khả năng làm cũng chỉ thở dốc. Hai người vẫn bảo trì tư thế như vậy, ai cũng không muốn di động.

Không biết đã qua bao lâu thời gian, nằm ở trên vai Tề Nhạc, Lãnh nhi có chút say mê hỏi:

- Anh cùng những người bạn gái của mình cũng hay làm như thế này sao?

Tề Nhạc không có trả lời, chỉ dùng đầu của mình đụng nhẹ vào mặt Lãnh nhi.

- Tề Nhạc, em đã hối hận.

Lãnh nhi đột nhiên nói.

- Hối hận? Hối hận cái gì?

Nhạc ngẩng đầu, nhìn gáy của Lãnh nhi trong ngực mình. Không biết bao lâu thời gian rồi. Tại phương diện kia, năng lực của hắn xác thực rất mạnh, tuy rằng Lãnh nhi là công chúa địa ngục, điều kiện thân thể không phải nhân loại nữ tử bình thường có thể so sánh, ở thời điểm này, Lãnh nhi đã hoàn toàn đã mất đi sức chiến đấu nhưng tinh thần vẫn sáng láng.

Lãnh nhi nhìn hắn, nói:

- Em hối hận vì sao chỉ nói một ngày. Em không nên cùng anh chỉ làm một ngày vợ chồng, em muốn vĩnh viễn ở cùng với anh.

- Hả?

Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn Lãnh nhi, trong lúc nhất thời nói không ra lời.

*****

Ads Ánh mắt Lãnh nhi rất kiên định, nhìn Tề Nhạc, trong mắt nàng chỉ có thắm thiết mà ý nghĩ yêu thương:

- Tề Nhạc, dẫn em đi a, em và anh bỏ trốn, được chứ?

- Em không sợ ma vương đến đuổi giết chúng ta sao?

Tề Nhạc bình tĩnh nhìn Lãnh nhi.

Lãnh nhi lắc đầu:

- Không sợ. Hổ dữ không ăn thịt con, cho dù cha đuổi giết tới, cũng không thể thật sự giết chúng ta.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Vậy thì tốt, anh dẫn em đi. Anh không sợ ma vương, chỉ cần em nguyện ý, anh dẫn em đi. Nhưng mà như tương lai anh và cha em đứng ở thế đối địch thì em sẽ xử lý ra sao?

Thân thể mềm mại của Lãnh nhi run nhè nhẹ một chút:

- Vì sao? Vì sao ông trời đối với em không công bình như vậy. Thần Hắc Ám vĩ đại! Ngài tại sao phải như thế trêu đùa hí lộng tôi. Trăm ngàn năm qua, tôi rốt cuộc tìm được một người mình thích, lại đối nghịch lập trường với hắn. Tề Nhạc, anh cũng biết, em không có khả năng thuyết phục cha, em cũng biết, em đồng dạng không có khả năng thuyết phục anh. Nhưng mà em thật sự không muốn nhìn thấy anh và cha em gặp nhau trên chiến trường. Em rất ich kỷ đấy, tha thứ cho em, Tề Nhạc, tha thứ cho sự ích kỷ của em.

Tề Nhạc dịu dàng vuốt ve khuông mặt trắng nõn của Lãnh nhi, hắn dịu dàng nói:

- Em không có làm gì sai, yêu một người không có sai. Chỉ có thể nói, chúng ta sinh ra sai thời đại mà thôi. Nếu rời đi cùng anh thì hết thảy hậu quả để anh gánh chịu. Anh là nam nhân của em, nên chịu trách nhiệm tất cả. Nếu như tương lai cha em thực sự tới thế giới này và trở thành địch nhân của anh. Bất luận hắn đối đãi anh như thế nào, anh đáp ứng em, khi hắn không làm tổn thương thân nhân của anh, bằng hữu của anh thì anh sẽ không giết hắn.

Nam nhân, hắn là nam nhân của ta. Trong mắt của Lãnh nhi lộ vẻ mê say, nhìn Tề Nhạc, nàng chậm rãi sờ vào lồng ngực của mình.

Trên người Lãnh nhi có một món đồ trang sức. Đó là một cái vòng cổ, bên trên vòng cổ màu bạc khảm nạm từng khỏa bảo thạch màu đen thật nhỏ, phía dưới cùng của vòng cổ có một hạng liên màu hồng phấn hoàn toàn do từ một viên bảo thạch tạo thành. Nó có hình dạng Lục Mang Tinh, bên trong tựa hồ có sương mù màu hồng phấn đang không ngừng lưu chuyển. Không ai có thể thấy rõ hết thảy trong đó, cho dù là Tề Nhạc cũng không được.

- Tề Nhạc. Thực xin lỗi, em biết rõ em rất ích kỷ. Em không sợ cha đuổi giết, nhưng mà, em quả thực không hy vọng ông ấy bởi vì em mà thương tâm. Xin lỗi, em chỉ có thể lựa chọn như vậy. Tha thứ cho em.

Ngay tại Tề Nhạc cảm giác được một tia không đúng thì vòng cổ mà Lãnh nhi đang vuốt ve bị nàng bóp nát. Lập tức sương mù màu hồng phấn tràn ngập hắn và Lãnh nhi, không đợi Tề Nhạc kịp phản ứng, một cỗ năng lượng kỳ dị đã trói buộc thân thể của hắn, hết thảy chung quanh đều trở nên mờ đi. Thân ảnh của Lãnh nhi biến mất, chung quanh tựa hồ cũng biến thành hư vô đấy, Tề Nhạc cảm giác được rõ ràng, chính mình tựa hồ lại trở về vũ trụ.

Đã trải qua vô số sóng to gió lớn, đột nhiên đối mặt tình cảnh như thế Tề Nhạc mặc dù cả kinh bất loạn. Trong cơ thể bốn loại Vân Lực đồng thời lưu chuyển, dưới sự điều động của năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên hình thành bốn tầng phòng hộ chung quanh tại thân thể, chung quanh không ngừng sinh ra các loại sắc thái mê huyễn, nhưng kỳ dị chính là, cũng không có bất kỳ năng lượng trùng kích sinh ra.

Dị biến đột nhiên sinh ra, Tề Nhạc lần đầu tiên nghĩ tới Lãnh nhi đang muốn giết mình. Nhưng mà, rất nhanh hắn đã bỏ đáp án này, mặc dù Lãnh nhi là công chúa đến từ thế giới địa ngục, nhưng mà từ lúc mình tiếp xúc với nàng, Lãnh nhi đối với chính mình cũng không có ác ý, huống chi hai người vừa mới đã xảy ra quan hệ thân mật nhất, nàng như thế nào lại ở thời điểm này hại mình? Nhất là khi Tề Nhạc nghĩ đến ánh mắt của Lãnh nhi bóp nát bảo thạch thì càng kết luận phỏng đoán của mình.

Mê huyễn chung quanh giống như quang mang đang không ngừng bắt đầu khởi động như trước, Tề Nhạc thậm chí không cách nào đoán được thân thể của mình là ở vào di động trạng thái hay là đình chỉ.

Lãnh nhi tại thời khắc cuối cùng từng từng nói qua, không hy vọng chứng kiến ma vương thương tâm. Nói cách khác, nàng không thể rời khỏi cha mình. Nàng nói mình ích kỷ, chỉ sợ là bởi vì không hy vọng chính mình ly khai. Như vậy thì chỉ có một giải thích.

Nghĩ tới đây, quang mang trong mắt Tề Nhạc sáng lên, khóe miệng toát ra một tia mỉm cười bá đạo:

- Lãnh nhi, cô muốn giam cầm tôi sao? Thật sự có dễ dàng như vậy sao?

- Kỳ lân huyễn ảnh, phong -- lôi -- động --.

Thủy hỏa hai loại Vân Lực thu liễm, thân thể Tề Nhạc đột nhiên trở nên mờ đi, thân thể nhẹ nhàng chập chờn nhìn bề ngoài đã không hề còn chân thật nữa. Ánh sáng màu xanh lưu chuyển, một vòng vòi rồng cường hoành vây quanh thân hình hắn rồi nhanh chóng chuyển động. Ngay sau đó điện quang màu tím vờn quanh, từng tiếng lôi rống trầm thấp không ngừng dùng hắn là trung tâm bạo phát.

Muốn trói buộc ta sao? Vậy phải xem ngươi có lực lượng trói buộc ta có hay không. Khí tức bá đạo từ trên người Tề Nhạc bỗng nhiên bộc phát, năng lượng trong cơ thể lập tức bành trướng, có tự nhiên chi nguyên làm tác dụng khôi phục năng lực siêu cường cùng với thực lực cường đại làm hậu thuẫn, Tề Nhạc sử dụng đối với năng lượng cũng hơn xa trước kia.

Dùng thân thể của Tề Nhạc làm trung tâm, vòng xoáy năng lượng màu tím xanh lập tức bộc phát, từng đạo thanh âm oanh lôi phụ trợ khí tức bá đạo của hắn bành trướng không ngừng. Ma Huyễn chung quanh giống như quang mang bị cuồng phong lôi điện làm lung lay sắp đổ, từng cơn Lôi Minh khuếch trương làm cho Tề Nhạc một lần nữa tìm về cảm giác chân thực.

Kỳ Lân bình thường khi đạt tới cấp bậc chín vân tự nhiên sẽ tản mát ra một loại khí tức bá đạo. Kỳ Lân đạt đến thực lực cao nhất có một loại danh xưng đặc thù, đó chính là Bá Kỳ Lân, mà bây giờ khí tức Tề Nhạc chỗ thể hiện ra đúng là siêu cường siêu cường của bá Kỳ Lân, khí thế mạnh mẽ cường thịnh mặc cho hắn là ai.

- Tề Nhạc, đừng mà.

Tiếng kinh hô từ bốn phương tám của Lãnh nhi hướng truyền đến, nhưng mà thanh âm của nàng vẫn chậm một chút. Hào quang màu tím cường hoành lập tức bộc phát, toàn bộ không gian đều tràn ngập cuồn cuộn sấm chớp mưa bão.

Cảm giác hư vô biến mất, nhưng lúc này Tề Nhạc lại giật mình phát hiện, trước mắt mình lại biến thành trống rỗng, ngay sau đó, một cỗ cảm giác vặn vẹo mãnh liệt lập tức truyền đến, dù cho dùng thực lực của hắn cũng không khỏi tập trung toàn bộ năng lượng chung quanh thân thể đến đối kháng với nó. Lực lôi kéo cường đại khiến cho Tề Nhạc chỉ có thể thuận theo tự nhiên, hắn đột nhiên giật mình, đây hình như không phải là không gian cấm chế, tinh thần lực tìm kiếm nói cho hắn biết, hiện tại thân thể của hắn đang bay cấp tốc, nhưng về phần tại sao như thế thì Tề Nhạc căn bản không cách nào lý giải.

*****

Cảm giác vặn vẹo phảng phất muốn xé nát hắn, âm thanh hô to cuối cùng của Lãnh nhi ghé vào lỗ tai hắn vang lên, nhưng mà lại càng ngày càng nhỏ, thẳng đến biến mất. Kỳ Lân bổn nguyên năng lượng cuối cùng cường đại như thế, năng lượng tuy rằng như là sóng lớn không ngừng táp lấy thân thể của Tề Nhạc, nhưng hắn lại như là một chiếc thuyền nhỏ cao ngạo, mặc kệ sóng gió lớn như thế nào cũng thủy chung đứng vững mà không ngã.

Quang mang nhàn nhạt lập loè, trong mắt của Tề Nhạc toát ra một tia cường quang nhàn nhạt, khẽ quát một tiếng, Kỳ Lân Xích phiêu nhiên trên thân, lúc này đây, hắn lựa chọn Hỏa Vân lực, Hỏa Vân lực cùng Phong Vân Lực tổ hợp, gió trợ thế lửa Phong Hỏa Kiếp. Năng lượng thanh hồng sắc không ngừng rung động tản ra hướng phía ngoài khiến cho lực lượng bị hoàn toàn chống cự bên ngoài. Đồng thời, Tề Nhạc thúc dục năng lượng của tự nhiên chi nguyên trong cơ thể bắt đầu thử thăm dò trong không gian quái dị này thu lấy năng lượng cần cho chính mình.

Sắc mặt của Tề Nhạc thay đổi, bởi vì hắn giật mình phát hiện bên trong sức xoắn khổng lồ như thế, lại không tồn tại lấy bất luận năng lượng gì.

Nếu như Hiên Viên Kiếm còn bên cạnh thì tốt rồi, trong lòng Tề Nhạc không khỏi thầm than một tiếng, cái không gian này tuy rằng kỳ dị, nhưng cũng chưa chắc có thể đứng vững trước sự sắc bén của Hiên Viên Kiếm. Bất kể lĩnh vực gì trước năng lượng của Hiên Viên Kiếm đều chỉ là một chuyện cười mà thôi. Trừ phi lĩnh vực năng lượng mạnh hơn Hiên Viên Kiếm, nhưng mà, loại tình huống này muốn phát sinh dễ dàng như thế sao? Cho dù là Ngưu Ma Vương, cũng chưa chắc có nắm chắc có thể làm được.

Đột nhiên sức xoắn biến mất, bất quá, thân thể của Tề Nhạc không có tùy theo cảm giác được nhẹ nhõm, một cỗ áp lực cực lớn thay thế xé rách xé rách vừa rồi giống như núi cao từ bên trên áp xuống dưới. Không đợi Tề Nhạc kịp phản ứng, cảnh vật chung quanh đã xảy ra biến hóa cực lớn.

Hết thảy trước mắt mắt không hề hư ảo, nhưng mà hết thảy chân thật này đột nhiên làm cho Tề Nhạc chấn động.

Thân thể như là chì rơi xuống, áo lực khổng lồ bỗng nhiên biến mất, một cỗ cảm giác khó tả tràn ngập chung quanh tại thân thể hắn khiến cho thân thể Tề Nhạc bay bổng rơi trên mặt đất.

Chương 289: Xuyên việt vị diện trong cao triều. (hạ)

Đây là một thế giới lờ mờ, chung quanh đều lóe ra một mảnh quang mang màu đỏ sậm, vị trí Tề Nhạc rơi xuống là một khối nham thạch hắc sắc. Năng lượng hắc ám gần như vô hạn chung quanh khiến cho hắn cảm thấy phi thường không thoải mái. Trên mặt đất nham thạch cũng không phải kết nối với nhau mà bày ra hình dáng rạn nứt, mỗi một khối nham thạch lớn đều chảy qua một dòng suối nhỏ hẹp màu đỏ. Khí lưu nóng rực nói cho Tề Nhạc biết, dòng suối này không ngờ là do nham thạch tạo nên.

Đây là địa phương nào? Trong lòng của Tề Nhạc lộ ra nghi hoặc, mình rơi từ trên xuống, hắn vô ý thức ngẩng đầu nhìn lên không trung. Khí tức trên thân bỗng nhiên biến đổi, không trung không ngừng tản ra năng lượng tử nhật kỳ dị đã nói cho hắn hết thảy.

Địa Ngục, nơi này là Địa Ngục, ngoại trừ cách giải thích này, Tề Nhạc nghĩ không ra tình huống nào khác. Khó trách vừa rồi cảm giác kỳ dị như thế, thì ra Lãnh nhi lại đem chính mình đưa đến Địa Ngục. Khá lắm nha đầu thông minh, dùng thực lực của nàng, cho dù tăng thêm Lucifer có lẽ có thể đem chính mình đánh bại, nhưng mà muốn vây khốn mình trên địa cầu là chuyện không thể. Vì thế, Lãnh nhi lựa chọn Địa Ngục, đây chính là một vị diện khác.

Tề Nhạc không hận Lãnh nhi, bởi vì hắn có thể hiểu cảm giác ngay lúc đó của nàng, nàng không muốn mất đi chính mình, vì thế, nàng đem chính mình đưa tới đây. Chỉ sợ, lúc trước nàng đề nghị chính mình một đêm vợ chồng thì đã nghĩ muốn làm như vậy. Lúc phát sinh quan hệ, mình ở vào trạng thái buông lòng nhất, thông lộ tiến về Địa Ngục mở ra sẽ đẩy mình tới nơi này, có thể ở cùng với nàng. Lãnh nhi ah Lãnh nhi, cô thật sự là giỏi tính toán. Nhưng mà Tề Nhạc tôi thật sự sẽ bị vây ở chỗ này sao?

Tin tưởng, không phải chỉ tích lũy trong một thời gian ngắn mà có. Thời gian mấy năm qua, Tề Nhạc từ một tiểu lưu manh biến thành cường giả như thế này, hắn đã gặp được quá nhiều nguy cơ, mấy lần hiểm tử nhưng vẫn còn sống, sớm đã rèn giũa ý chí của hắn vô cùng kiên nghị. Cho dù là hiện tại phát hiện mình đang ở một thế giới lạ lẫm mà khủng bố. Hắn cũng không có bất kỳ kinh hoảng gì. Phong lôi động, dưới tác dụng Phong lôi động của tại chính mình mà thông lộ đi vào Địa Ngục tựa hồ đã xảy ra một ít cải biến, vì thế mình mới không có đi cùng Lãnh nhi. Hiện tại là nơi nào, Tề Nhạc không có suy nghĩ quá nhiều. Dù sao, bất luận là nơi nào của Địa Ngục đối với hắn mà nói là xa lạ tuyệt đối.

Tinh thần lực thủ hộ trong cơ thể, Tề Nhạc không có tiến hành tìm kiếm vô nghĩ, sau khi kinh ngạc trong ngắn ngủi, hắn đã khôi phục bình tĩnh, khoanh chân ngồi ở trên mặt đá dưới chân. Cảm thụ được năng lượng khí tức hắc ám chung quanh chung quanh, năng lượng tự nhiên chi nguyên bắt đầu vận chuyển.

Địa Ngục thì như thế nào? Năng lượng bình thản của tự nhiên chi nguyên luôn phát huy ra công hiệu của nó. Gặp nguy không sợ hãi, chuyện thứ nhất mình cần làm là khôi phục năng lượng thân thể của mình, chỉ có như vậy mới có thể đi tìm đường trở về. Tề Nhạc biết rõ, một khi tới thế giới này, đối kháng của mình và ma vương chỉ e sẽ diễn ra sớm hơn. Với tư cách là kẻ đứng đầu Địa Ngục, hắn tuyệt sẽ không để cho mình đơn giản phản hồi nhân gian. Nghĩ tới đây, hắn không khỏi lại một lần nữa hoài niệm chiến hữu tốt nhất của chính mình, Hiên Viên đại ca, nếu như anh vẫn còn. Chúng ta cùng chống chọi với Địa Ngục có phải tốt hơn không?

Tề Nhạc không có cân nhắc đem Ngưu Ma Vương gọi ra, đó là nguy cơ lớn nhất của hắn, đồng thời cũng là vương bài lớn nhất của hắn. Hắn muốn nhìn một chút xem dùng thực lực cấp bậc chín vân Hắc Kỳ Lân của chính mình đạt tới, có thể chống lại ma vương không. Nghĩ đến chính mình sắp đối mặt Đại Ma Vương trong truyền thuyết, Tề Nhạc toàn thân nhiệt huyết sôi trào, chiến ý cùng lòng tin mãnh liệt dâng trào.

...

- Đừng mà. Tề Nhạc, vì sao anh lại ngốc như vậy?

Lãnh nhi lệ rơi đầy mặt mà phiêu nhiên rơi xuống, nàng cũng trở lại, về tới chỗ nàng sinh ra. Năng lượng Hắc ám chung quanh tuy rằng mang cho nàng vô cùng thoải mái dễ chịu. Nhưng mà, trong lòng của nàng có một loại cảm giác bị nghiền nát. Tề Nhạc, Tề Nhạc anh ở đâu rồi? Anh ấy có thể cho là mình cũng hãm hại anh ấy như Vũ Mâu hay không? Không. Không phải, Tề Nhạc, em chỉ muốn vĩnh viễn ở cùng anh, vĩnh viễn lưu lại ở thế giới Địa Ngục này. Không đi nhân gian, chỉ cần có thể ở cùng anh, em cũng thỏa mãn rồi.

Nước mắt kèm theo bi thương, tràn ngập chung quanh thân thể của Lãnh nhi, trong lòng của nàng không ngừng run rẩy.

Lúc này Lãnh nhi đang ở là một lâu đài cự đại, bộ dáng của lâu đài cổ rất quái dị, bởi vì nó bản thân chính là một ngọn núi. Một ngọn núi màu đen, tựa hồ lâu đài cổ chính là tác phẩm điêu khắc kiệt xuất nhất của cái thế giới này, lấy hắc sơn là nguyên liệu điêu khắc.

*****

Độ cao của tòa lâu đài vượt qua ngàn thước, trong thế giới nhân loại, đây là chuyện không thể, cũng tuyệt đối là chuyện không có khả năng sinh ra. Nhưng mà trong thế giới khủng bố này, nó hết lần này tới lần khác lại xuất hiện.

Mặt trời màu tím kia trên không trung ở ngay phía trên tòa thành. Ở cái thế giới này không có tự quay như Địa Cầu, không quay quanh thì Mặt trời màu tím sẽ là trung tâm bao phủ, đây là địa phương tràn ngập năng lượng hắc ám nhất trong thế giới Địa Ngục.

Đứng ở trước tòa thành, Lãnh nhi ôm vai khóc nức nở, mà lúc này một đội cự nhân màu đen đã xuất hiện chung quanh người nàng. Những cự nhân này thân cao mười mét, cho dù là người Tộc Cửu Lê cũng phải là cấp bậc Na Thôn mới có thể so với họ, tuy rằng số lượng không phải rất nhiều, lúc này xuất hiện chỉ có một tiểu đội mười người, nhưng mà khí tức trên người bọn họ phát ra phi thường cường hãn đấy. Cẩn thận quan sát, có thể thấy rõ ràng, thân thể của bọn hắn không ngờ là do nham thạch tạo thành, chỉ có những khe hở dính liền nham thạch tản mát ra một tầng hỏa diễm u lục sắc giống ánh mắt của bọn hắn tỏa ra từng đoàn hào quang.

Đúng vậy, lúc này xuất hiện bên cạnh Lãnh nhi là sức chiến đấu chủ yếu của quân đoàn Địa Ngục cũng là binh chủng Nhiên Thiêu Cự Nhân có lực phòng ngự cường đại nhất trong thế giới Địa Ngục. Thân thể của bọn hắn có được năng lực kháng đòn rất mạnh, hơn nữa thân thể chính là vũ khí đáng sợ nhất của chính là bọn họ. Cũng chỉ có lâu đài của Ma Vương mới có tư cách sử dụng những chiến sĩ này làm hộ vệ.

Những Nhiên Thiêu Cự Nhân này hiển nhiên là nhận ra Lãnh nhi, họ im lặng đứng ở nơi đó, đám người chỉ có được trí tuệ cấp thấp, mỗi một tiểu đội Nhiên Thiêu Cự Nhân đều do một tên Địa Ngục Nhiên Thiêu đến điều khiển.

Ngọn lửa màu xanh dâng lên, mang theo một mảnh năng lượng màu đen lặng yên rơi vào bên cạnh Lãnh nhi, thanh âm cung kính vang lên:

- Công chúa điện hạ, ngài trở lại rồi. Bệ hạ cảm giác được khí tức của ngài nên để chúng ta ra đón ngài đi gặp bệ hạ.

Lau khô nước mắt trong mắt, bộ mặt dịu dàng lúc đối mặt với Tề Nhạc của Lãnh nhi hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, nàng lạnh lùng nói:

- Ta đã biết!

Lục Dực phiêu nhiên mở ra, chỉ có ở bên trong thế giới Địa Ngục thuộc về mình, lực lượng của nàng mới là cường đại nhất. Lục Dực màu đen mang theo thân thể mềm mại uyển chuyển của nàng hoạch xuất một đạo vòng cung duyên dáng hướng tầng cao nhất của lâu đài Ma Vương bay đi.

Lâu đài Ma Vương có lệnh cấm. Bất luận chủng tộc nào đều bị lâu đài Ma Vương trong vòng ngàn dặm cấm phi hành vượt qua 10m. Nếu không, kết quả chỉ có một, đó chính là hủy diệt. Mà lệnh cấm này có trừ ma vương ra còn có hai ngoại lệ, thứ nhất là Đọa Lạc Thiên Sứ Lucifer thủ hạ đắc lực nhất của ma vương, người còn lại là nữ nhi duy nhất của ma vương là Tát Lãnh Nhi.

Lực lượng Địa Ngục thủ hộ không người nào dám ngăn cản cũng không có ai sẽ ngăn cản vị công chúa Địa Ngục này. Thân thể mềm mại của Lãnh nhi rất nhanh biến mất trước cửa sổ cực lớn cao ngàn thước của lâu đài Ma Vương.

Nhiên Thiêu Cự Nhân tiếp tục tuần tra, quang mang tử nhật trên không trung tựa hồ trở nên càng thêm chói mắt rồi.

Phiêu nhiên nhi lạc, Lục Dực tự hành thu hồi, Lãnh nhi im lặng đi ở bên trong đường hành lang của lâu đài Ma Vương. Khi hắn đi vào cánh cổng chính thì ngừng cước bộ.

Cửa đá trầm trọng có màu đen cao hơn mười mét, với thân hình thon dài của Lãnh nhi trước cửa đá khổng lồ này cũng vô cùng nhỏ bé. Lãnh nhi ngẩng đầu nhìn thoáng qua đường vân phức tạp trên cửa đá, thở sâu, tận lực để cho thanh âm của mình trở nên bình thản một ít.

- Cha, con về rồi.

Cửa đá im lặng mở ra, không có phát ra một chút tiếng động, Ma Vương Điện địa phương của Đại Ma Vương, nơi này là chỗ phát ra chỉ lệnh cao nhất của thế giới Địa Ngục, cũng là biểu tượng quyền lực đỉnh phong của là cả thế giới Địa Ngục.

Ma Vương Điện rất rộng lớn, nếu như dựa theo tính toán của Địa Cầu mà nói thì cung điện cự đại mặc dù ở vị trí đỉnh nhọn của lâu đài cổ, nhưng diện tích không nhỏ hơn thần miếu Pathenon của Athena. Chỉ có điều so sánh với thần miếu Pathenon, tại đây hoàn toàn là một loại cảm giác khác. Trang trí nơi này tất cả đều là nham thạch màu đen, ngọn lửa màu xanh chỉnh tề mang đến chút hào quang cho Thánh điện hắc ám này.

Ở bên trong Ma Vương Điện chỉ có một cái ghế, ở chỗ này, cũng chỉ cần một cái ghế. Bởi vì ngoại trừ chúa tể cao nhất Địa Ngục ra thì còn ai có thể ngồi nữa?

Cái ghế rất cao, ước chừng phải hơn bảy mét, vật liệu bằng đá dày đặc, tựa hồ là dùng một loại đá đặc thù nào đó điêu khắc thành. Tuy rằng đồng dạng là màu đen đấy, nhưng mà bên trên cái ghế đó lại tản mát ra năng lượng hắc ám tử nhật đồng thuộc tính.

Lúc này ở đằng kia trên mặt ghế cực lớn có một cự nhân đang ngồi. Thân thể của hắn cao lại tiếp cận mười lăm mét, dù cho ngồi ở chỗ kia, nhìn bề ngoài cũng nguy nga còn giống một tòa núi nhỏ. Toàn bộ Ma Vương Điện hướng vào bên trong thì càng hắc ám. Thân hình cực lớn hoàn toàn bao phủ bởi bóng đêm không thể nhìn ra hình thể cũng như tướng mạo của hắn.

- Lãnh nhi, vì sao con trở lại? Chuyện gì làm con bi thương như thế?

Thanh âm uy nghiêm nghe không hề giống Ma Vương, giống như là một vị quân chủ uy nghiêm. Đương nhiên Đại Ma Vương chính là quân chủ duy nhất ở bên trong thế giới Địa Ngục này.

- Cha!

Vành mắt của Lãnh nhi đỏ lên, đôi chân khẽ điểm một cái, phiêu nhiên đi tới cái ghế rồi quỳ một gối xuống mặt đất. Vành mắt của Lãnh nhi lại một lần nữa đỏ lên, phụ thân là thân nhân duy nhất của nàng, Đại Ma Vương là trong mắt người khác, còn trong mắt nàng chỉ là thân nhân thôi.

Năng lượng màu đen từ trong tay ma vương gieo rắc, đem thân thể Lãnh nhi từ trên mặt đất nâng lên tới trước người hắn rồi đặt lên đùi hắn. Thanh âm uy nghiêm trở nên hiền hoà rất nhiều:

- Con gái của ta, lần đầu tiên ta nhìn thấy con khổ sở như thế, chẳng lẽ thế giới loài người mới có tình yêu thật sự đã lây nhiễm Lãnh nhi mà ta yêu nhất sao?

Lãnh nhi chậm rãi cúi đầu, tựa ở trong lồng ngực khoan hậu của cha mình:

- Cha, con không biết, con thật sự không biết.

Ma vương lạnh nhạt nói:

- Ta đã nghe Lucifer đã nói chuyện của các con. Thật không nghĩ tới, nữ nhi của ta lại có thể yêu một nhân loại, mà tên nhân loại này dám cự tuyệt tình cảm của nữ nhi ra. Tốt, thật sự là quá tốt. Chờ ngày đó tiến đến, ta phải thử xem nhân loại trong thế giới kia có năng lực gì khiến con gái ta phải thương tâm.

Tát Lãnh nhi ngẩng đầu, nhìn cha mình một cái:

- Cha, ngày đó cũng sắp đến rồi sao?

Ma vương gật nhẹ đầu, nói:

- Hắc ám sắp hàng lâm nhân gian, ta đã cùng cường giả vị diện khác thỏa đàm, khi tới thời điểm đó thì chính là thời khắc chúng ta mang cho thế giới loài người hắc ám, thống trị Địa Cầu. Tới lúc đó, không ai có thể ngăn cản bước chân tiến lên của chúng ta. Cho dù những lão gia hỏa ở thiên giới cũng không thể.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-360)