Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 294

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 294: Lôi vân lực chín vân
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhưng mà Tề Nhạc biết rõ như vậy là đủ, muốn đi ra khỏi phạm vi của sấm sét thì áp lực thiên địa càng lớn, tốc độ đi tuyệt đối không có khả năng đi nhanh, Tề Nhạc suy đoán cần phải mất hai giờ mới có khả năng đi ra ngoài. Bởi vậy hắn cần tăng cường thực lực lên. Đương nhiên hiện giờ hắn không cần rời đi, đây là một nơi tu luyện khó tìm a!

Hào quang nhàn nhạt lập lòe, thần quang trong mắt Tề Nhạc nhanh chóng hiện ra, nhưng mà thân thể của hắn lại biến thành thịt nướng.

Thời điểm trở lại sơn cốc khiến sinh vật địa ngục nhìn Tề Nhạc giống như nhìn một con quái vật. Người này là cường giả địa ngục hay sao? Chỉ sợ Tát Đán Đại Ma Vương cũng không có khả năng ngăn cản tia chớp trong thời gian dài a! Phải biết rằng tia chớp hình tròn này chính là khắc tinh của sinh vật địa ngục a. Trong sinh vật địa ngục thì thực lực nhỏ yếu một chút thậm chí không cần tia chớp hình tròn đánh xuống thì đã bị tiêu diệt rồi.

Nhưng mà cường giả Hắc Tương tộc này lại đón đỡ một tia chớp hình tròn sau cùng có đường kính tới ba mét đấy, từng đạo lôi điện không chút gián đoạn oanh kích xuống, sinh vật địa ngục trong sơn cốc này toàn thân tê dại, dư âm ảnh hưởng của năng lượng lôi điện vẫn còn quanh quẩn trong sơn cốc, nếu quả thật oanh kích lên thân thể của mình sẽ là cái gì? Nhìn qua Tề Nhạc bọn chúng đã biến thành tín đồ trung thành nhất, trừ quỳ bái ra thì không có suy nghĩ nào khác.

Hiệu quả tu luyện cực hạn luôn là tốt nhất, tuy phụ tải lên thân thể của Tề Nhạc thật lớn. Thân thể suýt nữa bị tia chớp hình tròn phá hủy. Nhưng lúc này hiệu quả tu luyện phi thường cao, lôi vân lực khổng lồ cơ hồ có thoát thể mà ra, lôi điện màu tím trong cơ thể của Tề Nhạc đã chuyển hóa nằm phần thành màu xanh da trời. Tuy không biết đột phá chín vân cần thời gian bao lâu nhưng Tề Nhạc đã ẩn ẩn cảm giác được đây là cơ hội duy nhất của mình.

Lúc này thời gian nghỉ ngơi của Tề Nhạc là hai mươi phút, dù sao tiêu hao của hắn quá lớn, thời điểm từ trên không trung nhảy xuống thì trong cơ thể chỉ còn lại lôi vân lực điên cuồng mà thôi. Thân thể bị thương nghiêm trong chỉ là thứ yếu. Vừa hấp thu lôi vân lực vừa hấp thu năng lượng bành trướng của dung nham chữa thương. Sau khi hai mươi phút qua đi thì Tề Nhạc giống như tiểu cường (con gián) đứng lên và bay lên đỉnh sơn cốc.

Lúc này làn da của hắn trắng ra không ít. Thậm chí Tề Nhạc không có chút dừng lại, hắn đứng trên đỉnh sơn cốc dùng thời gian có hạn của mình tăng thực lực, có trời mới biết trong địa ngục này sẽ sinh ra chuyện này, nếu Lãnh Nhi mang mình tới nơi này thì Tát Đán không có đạo lý không biết. Nếu như Tát Đán tìm đến chỉ sợ hắn không có cơ hội tu luyện. Cho nên Tề Nhạc nắm chặt thời gian tu luyện điên cuồng, hắn lại nghỉ ngơi xong thì lên đỉnh núi, tu luyện không quan tâm mạng của mình.

Vì để Tát Nã tin tưởng chính mình Tề Nhạc cố ý dùng tinh thần lực khai thông ngoại giới cho Tát Nã nhìn thấy, khiến cho hắn có thể nhìn thấy mình đang làm những gì. Tề Nhạc chấp nhất không những chinh phục những sinh vật địa ngục này cũng hoàn toàn uy hiếp cả Tát Nã. Tia chớp hình tròn mạnh mẽ như vậy cho dù hắn ở trong Không Động Ấn cũng có thể cảm giác được rõ ràng.

Tát Nã tự hỏi dưới loại tình huống này cho dù hắn toàn lực mà làm cũng tuyệt đối kiên trì không được một nửa thời gian của Tề Nhạc, càng không có khả năng khôi phục nhanh như vậy. Thằng này là quái vật. Tuyệt đối là quái vật. Hiện tại Tát Nã có thể không suy nghĩ vấn đề Tề Nhạc là nhân loại hay không, trong suy nghĩ của hắn nhân loại không có khả năng làm được chuyện này. Nhưng mà hắn không biết Tề Nhạc thằng này bản thân tuy là nhân loại nhưng huyết mạch chảy trong người của hắn chính là của Kỳ Lân.

Tề Nhạc cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, hắn chỉ cảm thấy lôi vân lực trong trong cơ thể lôi tăng trưởng điên cuồng, mỗi khi thân thể của hắn không thừa nhận nổi thì hắn trở về sơn cốc nghỉ ngơi. Một khi thân thể khôi phục thì hắn lập tức đi lên đỉnh sơn cốc hấp thu năng lượng lôi điện khổng lồ. Trải qua nhiều lần như thế lôi vân lực trong cơ thể hắn đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lở đất.

Biến hóa đầu tiên là lôi vân lực từ màu tím biến thành màu xanh da trời hoàn toàn. Lại từ màu xanh da trời biến thành màu trắng, cuối cùng từ màu trắng biến thành màu tím bạc. Lôi vân lực mạnh mẽ đã vượt xa ba loại vân lực khác. Nhưng mà sau khi biến hành màu tím bạc thì Tề Nhạc lại hấp thu lôi vân lực không có hiệu quả.

Hắn lặng lẽ ngồi trong dung nham khôi phục, đầu óc của Tề Nhạc suy nghĩ thật nhanh. Chẳng lẽ dưới tình huống này hắn không cách nào đột phá lên chín vân sao? Nếu như thì phải là vị diện thế nào mới có thể giúp hắn tu luyện tới chín vân đây!

Lôi điện màu tím bạc trong cơ thể của Tề Nhạc biến thành đặc thù, ngưng kết thành một khỏa lôi châu trong ngực, mà ba loại vân lực khác lại nằm ở đan điền, so sánh với lôi châu thì thể tích của chúng không lớn lắm. Càng thêm thú vị là thời điểm Tề Nhạc thúc dục lôi vân lực thì lôi vân lực vậy lại biến thành hạt châu nhỏ, hạt châu màu tím bạc này vận chuyển trong cơ thể của hắn, tuy trong đó ẩn chứa lôi điện vô cùng khổng lồ nhưng không sinh ra ảnh hưởng gì cho kinh mạch, thậm chí ảnh hưởng so với trước kia còn nhỏ hơn.

Thời điểm Tề Nhạc phát công kích bằng lôi vân lực thì hắn buồn cười phát hiện, công kích của mình đã biến thành tia chớp hình tròn rồi, bất luận sử dụng lôi vân lực thế nào thì dung hợp với vân lực khác hay tự hành phát huy thì lưc lôi vân lực bộc phát đều có hình thái hình tròn. Uy lực to lớn so với lúc sử dụng lôi vân lực trước kia tăng gần gấp đôi, hơn nữa lúc nổ tung còn đáng sợ hơn nhiều, chẳng lẽ đây là vân lực chín vân? Tề Nhạc cảm thấy không phải, bởi vì thời điểm tăng lên một vân hắn đều có cảm giác đặc thù, nhưng lần này không có xuất hiện cảm giác này.

Tia chớp hình tròn bên ngoài hiện giờ trừ việc mang lại gánh nặng cho hắn thì đã không cách nào làm khỏa lôi châu màu tím bạc sinh ra biến hóa, năng lượng cũng chỉ có tác dụng bổ sung. Nhưng mà sau khi sử dụng lôi vân lực thì lôi châu màu tím bạc tự chủ hấp thu năng lượng ngoại giới bổ sung lại, căn bản không cần hắn hao tâm tổn trí, cho nên có tu luyện cũng không còn thêm bất cứ ý nghĩa gì.

- Giải Trĩ đại ca, tại sao anh xuất hiện?

Tề Nhạc phân ra một bộ phận tinh thần lực tiến vào trong Không Động Ấn. Hiện tại quen thuộc tình huống của hắn nhất chỉ có Giải Trĩ cùng Trát Cách Lỗ, nhưng Trát Cách Lỗ chỉ là dự đoán mà hiểu biết tình huống năng lượng thì không sánh bằng Giải Trĩ.

Âm thanh Giải Trĩ vang lên.

- Tề Nhạc, nghe Ấn Linh tiền bối nói ngươi bây giờ đã rời khỏi địa cầu?

Tề Nhạc nói:

- Đúng thế, tôi bị đưa tới thế giới địa ngục, hiện tại đang nghĩ biện pháp quay về. Giải Trĩ đại ca, lôi vân lực của tôi tăng lên trong phạm vi nhất định. Nhưng mà tôi không biết mình có phải đã đạt tới chín vân hay không nữa.

*****

Nghe Tề Nhạc nói như vậy thì Giải Trĩ lập tức kinh hãi trong lòng, nói:

- Cái gì? Điều này sao có thể. Nghe nói anh đã gặp phải bình cảnh lớn nhất mà. Anh chờ một chút tôi sẽ từ trong Không Động Ấn ra ngoài xem xét tình huống thân thể của anh.

Cảm giác quen thuộc tràn ra khắp toàn thân, sau khi linh hồn Giải Trĩ trở về thì hắn trầm mặc trong suốt năm phút đồng hồ, lúc này mới lên tiếng.

Thở dài một tiếng, âm thanh của Giải Trĩ tràn ngập hưng phấn.

- Ý trời, đây tuyệt đối là ý trời. Tề Nhạc, thật không nghĩ tới thực lực của anh đạt tới bình cảnh còn có thể đột phá.

Tề Nhạc nghi hoặc hỏi:

- Nói như vậy hiện tại lôi vân lực của tôi đã đạt tới chín vân?

Giải Trĩ nói:

- Tôi cũng không biết nữa. Bởi vì tình huống của anh trong lịch sử Kỳ Lân nhất tộc chưa từng xảy ra bao giờ. Nhưng mà có thể khẳng định lôi vân lực của anh đã đạt tới bình cảnh chín vân. Ít nhất từ chênh lệch giữa nó và vài loại vân lực kia có thể nhìn ra được. Nhưng hiện tại hiển nhiên cũng đạt tới bình cảnh mà dựa theo suy đoán của tôi thì anh đã đạt tới điểm cực hạn tám vân thì vân lực không thể tự đột phá lên chín vân nữa.

- Muốn đột phá đến cảnh giới chí cao cuối cùng cũng chỉ có thể chờ đợi bốn loại vân lực đạt tới bình cảnh này mới được, mà lôi vân lực của anh bây giờ đạt tới bình cảnh đột phá rồi, sau này chỉ cần ba loại vân lực khác cũng đạt tới bình cảnh tôi nghĩ mục tiêu chín vân là chắc chắn. Chẳng lẽ muốn tu luyện ở địa ngục này sao? Tề Nhạc, anh phải nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tề Nhạc đơn giản đem chuyện mình đi tới địa ngục này nói ra, đương nhiên tình cảm giữa hắn và Lãnh Nhi thì phải giấu diếm, dù sao Văn Đình đang ở trong Không Động Ấn đấy, loại chuyện này không nên cho nàng biết thì tốt hơn.

Nghe được chuyện của Tề Nhạc thì Giải Trĩ trầm giọng nói:

- Không đúng, nơi này tuyệt đối có vấn đề. Lẽ ra thế giới địa ngục là thế giới hắc ám tuyệt đối, làm sao có thể có thiên địa chính khí tồn tại được? Có thể làm cho lôi vân lực của anh tăng lên tám vân đỉnh thì đây là năng lượng tinh khiết cỡ nào! Ngay cả địa cầu cũng không có đâu. Hiện tại chính là thế giới địa ngục đấy, Tề Nhạc, tuy tôi không cách nào xác định nhưng mà sơn cốc này tuyệt đối không đơn giản, khẳng định có nguyên nhân gì đó mới khiến tia chớp hình tròn tồn tại.

Tề Nhạc như có điều suy nghĩ nói:

- Có phải tia chớp hình tròn này căn bản không thuộc về địa ngục hay không?

Giải Trĩ cười khổ nói:

- Tôi cũng không biết, nhưng mà tôi rất cao hứng vì lôi vân lực của anh đạt tới bình cảnh cuối cùng. Chúc mừng anh Tề Nhạc, cố gắng lên. Tôi rất chờ mong hình thái cuối cùng của Kỳ Lân chưa từng có trong lịch sử đấy.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Tôi sẽ cố gắng. Nhưng mà không biết nơi nào mới có thể khiến ba loại vân lực khác tăng lên đây. Nếu như có thể tìm được trong địa ngục thì quá tốt rồi.

Giải Trĩ lại quay trở lại trong Ấn Linh, Tề Nhạc biết rõ hiện tại cũng nên mang theo Tát Nã rời khỏi nơi đây rồi.

Trải qua tu luyện không ngừng thì thân thể của hắn có năng lực thừa nhận lôi điện tăng tới mức đỉnh phong. Lúc này hắn tu luyện trong dung nham một canh giời rồi đi lên đỉnh núi. Không chỉ có tia chớp hình tròn oanh kích mà Tề Nhạc tận khả năng phóng xuất năng lượng của bản thân chống cự áp lực từ không trung rồi nhanh chóng đi ra ngoài.

Chỉ dùng hai chân chạy, loại cảm giác này Tề Nhạc đã lâu rồi chưa từng có, tốc độ của hắn thật nhanh, tuy không thể bay nhưng có phong vân lực phụ trợ thì hắn có thể thi triển tốc độ không kém hơn Tát Nã bao nhiêu. Tia chớp hình tròn liên tục xuất hiện, lúc này đây Tề Nhạc không hề chọi cứng mà dùng Kỳ Lân Huyễn hóa thành một cây dẫn lôi, hắn đem kỹ xảo mình nắm giữ tăng lên cực hạn giảm bớt hiệu quả oanh kích của lôi điện xuống mức thấp nhất, hơn nữa năng lượng trong cơ thể tràn đầy và lĩnh vực Bất Tử tùy thời miễn dịch công kích của lôi điện. Dùng thời gian nửa giờ hắn cuối cùng cũng gặp phải tia chớp hình tròn mang tới uy hiếp.

Từ trên đỉnh sơn cốc nhìn thì bên ngoài là một phiến cao nguyên. Kỳ thật đi ra ngoài cũng không xa lắm, khoảng cách chỉ khoảng một trăm cây số. Nếu như không có tia chớp hình tròn và thiên địa áp bức thì khoảng cách ngắn như vậy Tề Nhạc vượt qua chỉ trong nháy mắt mà thôi.

Rốt cục cũng đi ra, Tề Nhạc thở hào hển từng ngụm, quay đầu nhìn điện quang màu tím từ từ biến mất thì âm thầm thở ra một hơi. Khó trách Tát Nã cũng không được, năng lượng bản thân của hắn bị lôi điện khắc chế nên bản thân khó mà ra được. Chỉ sợ tối đa chỉ đi được một phần ba là không cách nào thừa nhận nổi rồi.

Tề Nhạc nghỉ ngơi trước trong chốc lát đã khôi phục trạng thái của mình lên tám phần mới thả Tát Nã từ trong Không Động Ấn ra ngoài.

Tát Nã lúc này khác với lúc trước cực lớn, thân thể cực lớn vừa xuất hiện trong phiền cao nguyên này thì sắc mặt hắn lập tức trở nên vô cùng kích động, chậm rãi ngồi xổm người xuống và hai tay cắm vào trong nham thạch cứng rắn, sau đó bóp nát dung nham thành bột và tùy ý cho chúng chảy xuống trước mặt.

- Trở về, rốt cuộc ta cũng trở về thế giới địa ngục. Tát Đán, Tát Đán ngươi nghĩ ra không? Rốt cuộc ta cũng trở về, ha ha ha ha ha.

Nhìn qua bộ dáng của Tát Nã thì nội tâm của Tề Nhạc có chút kính nể, tốc độ khôi phục của hắn thật nhanh, Tề Nhạc chỉ dùng một ít năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên cùng thủy vân lực trợ giúp thì xương vai của hắn đã dung hợp lại. Điểm này từ việc hắn sử dung hai tay là hiểu được, xem ra cừu hận giữa hắn và Tát Đán đúng là sâu không bình thường.

Tề Nhạc hai tay chắp sau lưng, mở rộng thân thể của mình và âm thanh cốt cách toàn thân vang lên, trong tia chớp hình tròn này chẳng những lôi vân lực của hắn tiến bộ trên diện rộng, đồng thời thân thể của hắn được năng lượng lôi điện tàn sát bừa bãi nên được cải tạo mạnh hơn, cường độ thân thể so với trước khi tiến vào sơn cốc còn mạnh hơn nhiều lần, ngay cả Tát Nã cũng không so được với Tề Nhạc.

- Hiện tại anh tin tưởng tôi chưa?

Tề Nhạc lạnh nhạt nói.

Tát Nã đưa mắt nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Tiểu quái vật, rốt cuộc ngươi tới từ đâu? Có thể nói cho ta biết hay không?

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Anh có biết hay không. Tôi chỉ có thể nói cho anh biết chúng ta không phải địch nhân, ít nhất bây giờ là như thế.

Chỉ cần Tát Nã không uy hiếp tới địa cầu thì Tề Nhạc chẳng muốn gây thù chuốc oán với hắn ta. Thậm chí Tề Nhạc còn muốn trợ giúp Tát Nã đi đối phó Tát Đán, kết quả như vậy mới là tốt nhất.

Tát Nã gật gật đầu, nói:

- Tốt, ta tin tưởng ngươi, hiện giờ ta sẽ cho ngươi biết làm cách nào đi tới địa cầu. Nhưng mà với tình huống bây giờ của ngươi quá khó làm được. Sau khi ta nói cho ngươi biết, ngươi khôi phục thực lực thì phải quay về trong sơn cốc mang theo đám thủ hạ của ta ra ngoài, khi đó chúng ta mới hợp tác được.

*****

Tề Nhạc nói:

- Nói đi, tôi chờ nghe đây.

Tát Nã lúc này đã không còn ngạo khí như lúc vừa gặp Tề Nhạc nữa, Tề Nhạc dùng thực lực nói cho hắn biết nhiều thứ, hắn cũng đối đãi với Tề Nhạc như một siêu cấp cao thủ ngang hàng.

- Muốn rời khỏi địa ngục đến địa cầu với sinh vật địa ngục bình thường mà nói chỉ cần có người mạnh như chúng ta phụ trợ cũng không tính rất khó khăn.

- Ah?

Trong mắt Tề Nhạc xuất hiện một tia kinh ngạc, lẳng lặng nghe Tát Nã nói tiếp.

Tát Nã nói:

- Dùng địa cầu làm trung tâm thì trong thế giới này tồn tại rất nhiều vị diện. Như địa ngục, còn có vị diện thiên đường cùng một số vị diện khác. Trong đó có chút ít vị diện chia làm hai trận doanh. Dùng cách nói đơn giản để phân chia chính là chính nghĩa cùng tà ác. Nhưng mà ngươi cũng biết những gia hỏa tự xưng là chính nghĩa chỉ có vẻ ngoài đạo mạo mà thôi.

Tề Nhạc nói:

- Nói điểm chính đi. Những chuyện này tôi rõ ràng hơn anh nhiều.

Tát Nã cũng không vì Tề Nhạc cắt ngang mà phẫn nộ, thản nhiên nói:

- Trong một ít vị diện này đều có phương pháp đi tới địa cầu. Chỉ cần có thể nắm giữ một ít tọa độ đi thông tới địa cầu thì có thể thông qua cách truyền tống từng nhóm nhỏ tới. Hoặc là nói phải tiến hành Bước Nhảy Không Gian để đi qua. Trong địa ngục này người nắm giữ thông đạo đi địa cầu nằm trong tay của Tát Đán.

- Những tọa độ đi xuyên công gian này khi tới một thời gian nào đó sẽ sử dụng, hơn nữa có rất nhiều hạn chế mà lớn nhất là hạn chế năng lượng. Năng lượng càng thấp truyền tống càng dễ dàng. Theo ta được biết thì trong tay Tát Đán có một tọa độ nhảy không gian tốt nhất. Cũng chỉ có thể truyền tống cường giả Hắc Tương tộc tám cánh mà thôi.

- Đương nhiên, tám cánh tại Hắc Tương tộc cũng cực kỳ hi hữu. Trừ ta và Tát Đán lúc trước ra thì hiện tại cơ bản không có người nào mạnh như vậy. Đương nhiên ngoại trừ tên tay sai Lucifer kia. Nhưng mà từ tình huống mà của ngươi mà nhìn thì năng lượng còn trên cả ta, muốn đi qua tọa độ là không thể nào.

Tề Nhạc cau mày nói:

- Thế tại sao tôi đi tới thế giới này được? Theo như lời của anh nói thì tôi cũng phải thực hiện nhảy không gian ah! Thẳng thắn nói cho anh biết tôi là nhân loại trên địa cầu.

Tát Nã giật mình nhìn qua Tề Nhạc, thật lâu không nói. Hung quang trong mắt chớp động liên tục, sau khi suy nghĩ vài phút liền nói:

- Không giống. Tuy ta không biết vì cái gì mà một nhân loại lại có được cường độ năng lượng như vậy. Nhưng mà ngươi cũng phải hiểu được từ địa cầu tới địa ngục và từ địa ngục tới địa cầu là hai khái niệm khác nhau. Có lẽ đây là do ông trời an bài, vì cân đối các vị diện nên từ các vị diện đi địa cầu là cực kỳ khó khăn, nhưng từ địa cầu đi vị diện khác lại không có hạn chế nào, chỉ cần có thể tìm được vị trí tọa độ cụ thể là có thể nhẹ nhõm đi qua.

- Đương nhiên chính vì ở địa cầu khó mà tìm được tọa độ vị diện các nơi cho nên độ khó của việc từ địa cầu đi các vị diện là tương đương nhau. Ta biết rõ Tát Đán rất có dã tâm, hắn luôn suy nghĩ thâu tóm địa cầu. Nhưng mà lực lượng của hắn thật sự quá cường đại nên căn bản không có khả năng đi thông qua tọa độ được, từ chuyện ngươi ngươi và hắn là giống nhau.

Tề Nhạc suy nghĩ rồi nói:

- Vậy không có biện pháp khác sao?

Tát Nã nói:

- Đương nhiên là có. Nếu không Tát Đán làm sao không buông bỏ xâm chiếm địa cầu? Từ điểm này ta và hắn là giống nhau. Nếu như hiện giờ ta là kẻ thống trị địa ngục ta cũng đi xâm chiếm địa cầu. Dù sao đó là cơ sở của các vị diện, vị diện nào chiếm được địa cầu thì kẻ đó chính là người thống trị mạnh nhất ở các vị diện. Kỳ thật muốn ca ca của ta đi tới địa cầu cũng có một lối đi.

- Một thông đạo phi thường rộng lớn hoàn toàn có thể dung nạp đại lượng quân đội thông qua. Cái thông đạo này cũng không có bất cứ hạn chế nào. Chỉ có điều những thông đạo như thế đều có cấm chế phi thường cường đại, cho dù là cường giả như ta cùng Tát Đán cũng không có khả năng thông qua.

Vừa nói Tát Nã quay người lại, ánh mắt nhìn qua hướng của Tề Nhạc.

Tề Nhạc trợn mắt há hốc nhìn qua hắn, nói:

- Anh sẽ không nói cho tôi biết cái sơn cốc nhỏ này chính là thông đạo đấy nhé.

Tát Nã cười lên, nụ cười rất âm hiểm đáng ăn đòn của hắn nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Tại sao lại không chứ? Trừ phong ấn vị diện ra thì ngươi cho rằng trong địa ngục này có thứ gì ngăn cản được thông đạo đi địa cầu sao? Tát Đán cũng nhìn trúng điểm này mới đưa ta phong ấn tại đây. Vạn Ma Sơn Cốc chính là thông đạo địa ngục đi qua địa cầu. Mà thiên lôi phía trên sơn cốc chính là phong ấn. Chỉ có hóa giải toàn bộ thiên lôi thì thông đạo này mới mở ra. Dùng thực lực của ngươi có thể ngăn cản oanh kích của thiên lôi nhưng muốn xuyên qua vị diện chỉ sợ còn kém không ít a. Dù sao đó là cảnh giới ta cùng Tát Đán cũng không đạt tới.

Tề Nhạc do dự một chút, nói:

- Vậy tại sao Tát Đán lại rất có nắm chắc công kích thông đạo đi địa cầu?

Quang mang trong mắt Tát Nã sáng rực, đôi mắt đỏ như máu tràn ngập khí tức khát máu.

- Đó là bởi vì ngày nào đó sắp hàng lâm. Cho dù là hai bên chính tà đều có một thời gian đặc thù. Ai cũng không biết cái thời gian đặc thù này bao lâu mới xuất hiện một lần. Nhưng mà mỗi lần xuất hiện sẽ có báo trước một trăm năm. Ta ở trong Vạn Ma Sơn Cốc này đương nhiên sẽ không biết báo hiệu là cái gì, nhưng Tát Đán nhất định biết rõ. Nếu như ta đoán không sai thì mùa xuân địa ngục sắp tới rồi. Hoặc là nói mùa xuân của các vị diện tà ác sắp tới rồi, đến lúc đó phong ấn của thông đạo tự động mở ra, đại quân của địa ngục tiến quân thần tốc.

- Mà trên địa cầu căn bản không có lực lượng ngăn cản chúng ta. Bởi vì thời gian thông đạo tà ác của chúng ta mở ra xong thì thông đạo của chính nghĩa cần một vạn năm nữa mới mở ra được, bọn chúng căn bản không có khả năng tranh đoạt địa cầu với chúng ta. Nhiều lắm chỉ có thể thông qua các tiểu thông đạo phái vài con tôm nhỏ tới thôi. Nhưng mà làm vậy cũng không có tác dụng gì.

Tề Nhạc hít sâu một hơi, hiện giờ hắn hiểu dự đoán của Trát Cách Lỗ và lo lắng của Vũ Mâu là gì rồi, bọn họ lo lắng chỉ sợ là ngày nào đó sẽ tới. Về phần thời gian là lúc nào chỉ sợ chỉ có Tát Đán mới biết được. Nếu như đại quân tà ác hàng lâm nhân gian thì dùng số lượng sinh vật địa ngục tất nhiên sẽ khiến địa cầu sinh linh đồ thán! Nghĩ tới đây tâm của hắn trầm xuống, quang mang trong mắt âm trầm hơn rất nhiều.

Tát Nã nói:

- Chuyện ngươi muốn biết ta đã nói cho ngươi biết rồi, hiện tại ta cần tu luyện, trước khi ta tu luyện thì ngươi không được mang bất cứ sinh vật địa ngục nào ra đây.

Tề Nhạc nhìn qua Tát Nã, trong nội tâm đã có lập kế hoạch, muốn trở lại địa cầu mình nhất định phải xuyên qua tia chớp hình tròn này a, phá tan phong ấn mới đi tới địa cầu được.

*****

Có lẽ chuyện này không dễ dàng nhưng dù sao tạo nghệ lôi vân lực của hắn gần đây đã đạt tới cực hạn rồi. Khi thực lực của hắn tăng lên cảnh giới tám vân thì Không Động Ấn mang lại nhiều hữu ích hơn trước kia nhiều, lĩnh vực Bất Tử gia tăng trên phạm vi lớn. Nếu toàn lực vận chuyển thì chưa hẳn đã không thể đi xuyên qua.

Nhưng mà về sau nên làm cái gì bây giờ? Địa ngục hàng lâm nhân gian lúc nào hắn còn không biết. Biết rõ chuyện này chỉ có cao tầng của địa ngục, đó chính là Tát Đán. Mà Lãnh Nhi với tư cách con gái của hắn cũng có thể biết rõ. Mình nhất định trước khi rời đi phải tìm được Lãnh Nhi và từ chỗ nàng biết được tin tức xác thực, như vậy mới có thể sớm làm chuẩn bị ở địa cầu.

- Yên tâm, chuyện tôi đáp ứng anh thì sẽ làm được. Nhưng mà Tát Nã anh vẫn còn chưa cho tôi biết, rôt cuộc có bao nhiêu vị diện tà ác hàng lâm nhân gian?

Tát Nã suy nghĩ rồi nói:

- Rất ít. Số lượng vị diện tà ác cường đại rất ít, có thể trừ địa ngục của ta ra thì cũng chỉ có vị diện tách ra từ vị diện Nghiêm Nghĩa là có khả năng này. Chỗ đó chính là Minh Giới. Tình huống cụ thể ta không rõ, dù sao ta đã bị Tát Đán phong ấn thời gian quá dài. Về phần mấy vị diện nhỏ yếu khác chắc hẳn bọn chúng không dám đi lên địa cầu, nếu không ta nghĩ Tát Đán tuyệt đối không ngại hủy diệt bọn chúng, cũng đạt được tọa độ vị diện và chiếm lĩnh nó.

Minh Giới, nghe cái tên này thì Tề Nhạc lại nghĩ tới thủ hộ giả Hy Lạp. Trong thần thoại Hy Lạp thì có một câu chuyện là Minh Vương. Hơn nữa Minh Vương Hades chính là chủ thần Hy Lạp đồng cấp bậc với Vũ Mâu. Chẳng lẽ Tát Nã nói Minh Giới chính là Minh Vương Hades và thủ hạ sao?

Dùng khẩu khí nói chuyện của Tát Nã thì thực lực của Minh Giới còn kém địa ngục, có lẽ cũng không kém nhiều lắm. Dưới loại tình huống này thì hai vị diện tà ác đồng thời xâm lấn, dùng lực lượng của giáo đình cùng thủ hộ giả Hy Lạp thì không có khả năng ngăn cản chuyện này. Nhưng khá tốt không có từ Tát Nã đạt được vị diện tà ác liên quan tới thủ hộ giả phương đông. Nếu không thì chuyện này khó làm.

- Tốt, anh tu luyện đi. Tôi đi chung quanh một chút. Đúng rồi, có thể nói cho tôi biết Tát Đán ở địa phương nào.

Tinh quang trong mắt Tát Nã sáng lên.

- Ngươi muốn đi tìm Tát Đán?

Tề Nhạc thản nhiên nói:

- Như thế nào? Anh sợ tôi bị hắn hủy diệt sao?

Tát Nã lắc đầu, nói:

- Thực lực của Tát Đán ta quá hiểu rồi. Dùng thực lực của ngươi cho dù đánh không lại hắn ít nhất cũng có thể chạy trốn. Nhưng mà nếu ta và ngươi liên thủ thì cho dù là Tát Đán chỉ sợ cũng rất khó ngăn cản. Nhìn ra được ngươi rất quan tâm tới chuyện của địa ngục. Nếu như ngươi nguyện ý liên hợp với ta thì ta có thể cam đoan với ngươi sau khi địa ngục của ta thống trị địa ngục tuyệt đối sẽ không lợi dụng cơ hội này xâm lấn địa cầu. Như thế nào?

Hắn đã sớm nhìn trúng thực lực của Tề Nhạc, suy nghĩ đơn giản đã nghĩ đến cái nhìn trong lòng Tề Nhạc rồi, cho nên hợp thời đưa ra lời hợp tác lần thứ hai.

Tề Nhạc nhìn qua Tát Nã thật sâu, trên mặt xuất hiện nụ cười vui vẻ.

- Chuyện này chờ hợp tác đầu tiên của chúng ta hoàn thành rồi nói sau. Nhưng mà tôi có hứng thú hợp tác lần hai đấy.

Thật sự có hợp tác lần hai sao? Chê cười, đây quả thật là bảo hổ lột da mà thôi. Sinh vật địa ngục nói chuyện Tề Nhạc làm sao có thể tin tưởng, chẳng lẽ đến lúc đó người ta không thể đối ý sao?

Tát Nã nói:

- Được rồi, nếu như ngươi có lòng tin vào thực lực của mình ta không ngại đi tìm Tát Đán thử xem, nhìn thấy hắn thì ngươi sẽ biết thực lực cường đại là thế nào. Tát Đán ở lâu đài Ma Vương nằm ngay đối diện mặt trời tím, chỗ đó chính là vị trí hạch tâm của địa ngục, ngươi chỉ cần đi về hướng mặt trời tím là được rồi, không bao lâu sẽ tới thôi.

Gật gật đầu, Tề Nhạc lúc này mời thả người rời đi, hắn tiến vào dị hóa lần hai, đôi đôi cánh chim màu đen hiện ra ngoài bay thẳng về hướng mặt trời màu tím. Có cánh chim màu đen và lân giáp màu đen Tề Nhạc lại một lần trở thành thành viên của Hắc Tương. Lâu đài Ma Vương chính la chỗ của Tát Đán, lâu đài Ma Vương sao, Tát Đán ngươi đang đợi ta tới à?

Tốc độ phi hành của Tề Nhạc rất nhanh, tuy thế giới địa ngục rộng lớn nhưng dù sao cũng không so sánh với địa cầu được, nếu không địa cầu cũng không thể trở thành trụ cột trung tâm của các vị diện. Sau khi bay chừng ba giờ thì Tề Nhạc phát hiện số lượng sinh vật địa ngục càng ngày càng nhiều.

Bởi vì lúc trước ở trong sơn cốc hắn nhìn thấy rất nhiều chủng tộc cho nên lần nữa nhìn thấy cũng không có quá nhiều kinh ngạc. Sinh vật địa ngục phi hành không ít, trong đó nhiều nhất chính là Hắc Tương tộc có hai cánh chim. Những thành viên Hắc Tương tộc này chính là yểm hộ tốt nhất của Tề Nhạc.

Phương hướng của những sinh vật địa ngục này hình như là đi tới lâu đài Ma Vương a, chẳng lẽ Tát Đán đang triệu tập quân đoàn địa ngục, chuẩn bị hắn chuẩn bị phát động công kích về địa cầu? Nếu là như vậy thì ngày cởi bỏ phong ấn cũng là lúc tấn công rồi.

Nghĩ tới đây trong lòng Tề Nhạc xiết chặt, hắn biết rõ thời gian hành động của mình càng ngày càng ngắn ngủi.

Xa xa đã nhìn thấy lâu đài Ma Vương nguy nga xuất hiện trước mặt, chung quanh lâu đài Ma Vương một trăm cây số là vô số thành thị, Tề Nhạc nhìn thấy một thành thị cực lớn, hoặc là nói thành thị này hình thành vòng tròn cực lớn, mà lâu đài Ma Vương chính là cái thành thị này. Mà thành thị này cũng quá lớn rồi, một trăm cây số chung quanh lâu đài hoàn toàn trống trải, có lẽ là vì tôn kính lâu đài Ma Vương a.

Thời điểm tất cả sinh vật địa ngục tới bên ngoài lâu đài Ma Vương thì các thành viên Hắc Tương tộc đang phi hành cũng hạ xuông đất và không tiến vào thành thị.

Tuy Tề Nhạc cũng không biết đây là chuyện gì nhưng vẫn theo sau đại lượng sinh vật địa ngục tiến vào thành thị. Thông qua những thực vật địa ngục chung quanh thành thị thì Tề Nhạc mới hiểu được nơi này chính là hạch tâm của thế giới địa ngục, tất cả cường giả của thế giới địa ngục đều ở trong thành thị này. Mà lâu đài Ma Vương chính là cấm địa của Tát Đán, trừ hắn triệu hoán ra thì bất luận là sinh vật địa ngục nào cũng không được tiến vào trong lâu đài Ma Vương. Nơi này gọi là hạch tâm của địc ngục, đây là cách miêu tả sự quan trọng của nó trong địa ngục.

Trong thế giới địa ngục này trừ nơi hạch tâm nhất ở vòng ngoài ra thì các tộc ở địa ngục khác đều rải ra khắp nơi, tập quán sinh hoạt của các sinh vật địa ngục không giống nhau, thường xuyên phát sinh chiến tranh, nhưng mà phải nghe theo lệnh của Tát Đán. Chỉ cần chiến đấu của cả hai không phải vô cùng ác liệt thì Tát Đán bình thường cũng rất ít đi quản. Chỉ có cường giả trong các tộc mới có thể gia nhập vào quân đoàn Nhiên Thiêu của Tát Đán. Đây chính là lực lượng vũ trang mạnh nhất của địa ngục.

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)