Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 293

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 293: Tia chớp hình tròn tinh khiết
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Đi chết đi, ngươi là loài bò sát.

Tát Nã chợt quát một tiếng, bỗng nhiên năng lượng đỏ sậm hiện ra ngoài, trong chớp mắt đã tới trước mặt của Tề Nhạc, năng lượng này có đường kính hơn trăm mét, căn bản không cách nào né tránh được cả, huống chi tinh thần lực của Tát Nã hoàn toàn tập trung vào người của Tề Nhạc. Khi bọn họ tập trung năng lượng tới mức độ này thì cũng chỉ liều mạng với nhau thôi.

Đương nhiên Tề Nhạc không thể né tránh, nhưng mà giờ phút này bất luận là Tát Nã dốc toàn lực hay là sinh vật địa ngục phía dưới đều nhìn thấy một màn kỳ dị, đột nhiên trước ngực Tề Nhạc có một đoàn quang mang năm màu sáng lên, hào quang năm màu này tản ra chung quanh, trong chớp mắt đã bao phủ thân thể Tề Nhạc vào bên trong. Trong chốc lát hào quang năm màu sáng lên và thân thể Tề Nhạc biến thành hư ảo. Năng lượng cầu màu sẫm khổng lồ kia nhanh chóng thôn phệ thân thể của Tề Nhạc.

Tát Nã sững sờ, hắn không nghĩ tới lại chấm dứt dễ dàng như vậy, tuy hắn không biết hào quang năm màu cuối cùng của Tề Nhạc là cái gì nhưng mà hắn tuyệt đối có lòng tin vào công kích toàn lực của bản thân, thân thể Tề Nhạc đã bị thôn phệ thì chỉ có kết cục tử vong. Lúc này hắn đã tỉnh táo rất nhiều, trong nội tâm âm thầm hối hận, có lẽ tiểu tử kia thật sự có biện pháp mang mình rời đi thì sao? Bản thân mình quá xúc động rồi. Nhưng mà hiện giờ hắn không có thời gian để hối hận, tinh thần lực của hắn hoàn toàn thôi động nhanh chóng khống chế quang cầu đỏ sậm này bay thẳng vào sơn cốc, chỉ có ở bên trong sơn cốc này mới không bị thiên lôi oanh kích a.

Năng lượng cầu bay đi được Tát Nã khống chế rất chính xác, dưới công kích toàn lực của hắn và tinh thần lực miễn cưỡng duy trì quang cầu công kích toàn lực. Nhưng mà tiêu hao cũng cực lớn. Cho dù là hắn muốn hoàn toàn khôi phục cũng phải mất thời gian cả ngày mới được.

Nhưng mà thời điểm năng lượng cầu của Tát Nã bay vào trong sơn cốc thì thân thể của hắn đột nhiên cứng ngắc. Quang ảnh năm màu đột phá năng lượng cầu bay vào sơn cốc thì quang ảnh năm màu lại bay về phía của hắn.

Thân thể Tề Nhạc chỉ cao bằng một phần năm của Tát Nã nhưng mà thời điểm hắn đối mặt với Tề Nhạc lại sợ hãi, cảm giác sợ hãi vài vạn năm qua không xuất hiện đã tràn ngập tâm thần của Tát Nã. Hào quang năm màu biến mất nhưng xuất hiện theo đó là nắm đấm đen bạc, một tiếng gầm thét tràn thấp to lớn vang lên khi nắm đấm đụng vào vai phải của Tát Nã.

Trong tiếng nổ vang ầm ầm thì Tát Nã đã tiêu hao năng lượng cực lớn không còn khả năng ngăn cản được, năng lượng hộ thể lập tức bị nghiền nát, đồng thời vai trái của hắn bị năng lượng bành trướng sinh ra vỡ vụn, thân thể cực lớn bay ngược ra sau, Tát Nã phun máu đen ra, hiển nhiên đã bị trọng thương.

Phiêu phù ở giữa không trung, hiện tại Tề Nhạc giống như một vị thần, Tát Nã bại cũng không phải do thực lực không đủ, mà là bại vì kinh nghiệm thực chiến không đủ. Lúc trước Xi Vưu cũng thua trên một chiêu này. Tính đột ngột của lĩnh vực Bất Tử đối với bất kỳ kẻ nào cũng là chuyện khó đối phó. Lúc trước Xi Vưu là như thế, hiện tại Tát Nã cũng là như thế. Một kích toàn lực gặp phải lĩnh vực Bất Tử thì kết quả chỉ có thể là tiêu hao năng lượng mà thôi.

Thân thể Tát Nã nện thật mạnh vào trong sơn cốc, lúc này hắn bị tổn thương còn nặng hơn trước kia quá nhiều. Thân thể cao hơn mười mét của hắn dính sâu vào trong nham thạch cứng rắn, trong miệng liên tục phun ra máu đen, năng lượng hắc ám trong người của hắn chấn động cực mạnh và khó điều khiển được. Tát Nã hiện tại có thể làm cũng chỉ là bảo vệ các vị trí trọng yếu trong người của mình mà thôi. Lân giáp màu đen trên ngươi của hắn rơi xuồng và máu đen liên tục nhuộm ướt thân thể của hắn. Từ trước tới nay trừ một hồi đại chiến với Tát Đán thì đây là lần đầu tiên Tát Nã bị thương nặng như vậy.

Nhưng mà vận rủi của Tát Nã còn chưa kết thúc, sơn cốc bị tổn hại lập tức khiến hiện tượng thiên văn biến hóa, trong sơn cốc tràn ngập năng lượng lôi thuộc tính. Đám sinh vật địa ngục bảo vệ bản thân của mình còn chưa kịp chứ đừng nói bọn chúng đi cứu Đại Ma Vương, chỉ có bảo trụ tánh mạng của mình với bọn chúng mà nói là chuyện trọng yếu nhất.

Hào quang nhàn nhạt lập lòe, trong mắt Tề Nhạc toát ra nụ cười, hắn biết rõ mục tiêu của mình đạt được rồi. Tát Nã ah Tát Nã. Ngươi bại đúng là đáng tiếc, nếu như ngươi có thể không phân tâm một chút thì dùng thực lực mạnh hơn Xi Vưu của ngươi dù trong tay không có thần khí Bàn Cổ Phủ thì cũng không có khả năng bị thương nặng như vậy. Thế nhưng mà hiện tại nói cái gì cũng đã muộn, ngươi bại rất triệt để. Không biết đáng buồn hay là đáng tiếc đây. Thân thể của Tề Nhạc bay ra ngoài nhanh chóng đánh tới Tát Nã.

Kỳ thật Tề Nhạc cũng có chút đánh giá quá cao thực lực của Tát Nã rồi, hoặc là nói là đánh giá bản thân của mình quá thấp, sau khi thực lực của hắn đạt tới tám vân thì thực lực hiện của hắn hiện tại đã tương đương với Mặc Hỏa, nếu như tính lưu ưu thế thuộc tính thì hắn thậm chí còn trên cả Mặc Hỏa. Mà Tát Nã trước mắt tuy cường đại nhưng là chẳng qua phương diện năng lượng mạnh hơn Mặc Hỏa một ít mà thôi, bỏ ưu thế năng lượng chỉ nói phương diện chiến đấu thì hắn kém hơn Tề Nhạc nhiều lắm. Tám vân Tứ Tường Vân Mặc Kỳ Lân khiến cho thực lực Tề Nhạc mạnh hơn rất nhiều, nhưng hiện giờ hắn còn chưa thích ứng với năng lượng mà thôi.

Trong chớp mắt Tề Nhạc đã đi tới trước người của Tát Nã, đưa mắt nhìn về phía Tát Nã, hắn nâng tay phải của mình lên một thanh trường kiếm cực lớn đã hiện ra trong lòng bàn tay của Tề Nhạc. Tát Nã ngốc trệ, hiện tại năng lượng trong người của hắn chỉ đủ ngăn cản năng lượng chấn động mạnh mà thôi, nhưng căn bản không cách nào phòng ngự hoặc là đánh trả, nhìn qua cự kiếm dài hơn hai thước này hắn đã cảm nhận được uy hiếp tử vong. Thằng trước mặt cường đại như vậy, hơn nữa năng lượng của hắn giống như vô cùng vô tận, cảm giác chán nản tràn ngập toàn thân, Tát Nã biết rõ mình xong rồi.

Tề Nhạc dùng Kỳ Lân Huyễn huyễn hóa ra bộ dáng Hiên Viên kiếm cũng không có biến mất, ánh mắt của hắn nhìn qua Tát Nã mà trường kiếm trong tay chỉ xéo lên bầu trời. Chung quanh áo giáp màu vàng hiện ra hào quang màu tím của lôi điện, được năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên phụ trợ thì Tề Nhạc thúc dục lôi vân lực lên tới cực hạn.

Tát Nã nhanh chóng hiểu được ý đồ của Tề Nhạc, bởi vì trên bầu trời có tia sét hình tròn xuất hiện.

Tia sét hình tròn xuất hiện so với tia sét trước đó đánh vào người Tát Nã và phá hư sơn cốc còn mạnh hơn nhiều lắm, từ thể tích đã lớn gấp ba lần rồi. Vừa mới tiến vào phạm vi sơn cốc thì cả sơn cốc tràn ngập âm thanh đùng đùng của sấm sét. Cả không gian giống như run rẩy vì sấm sét. Đây là chuyện kẻ nào cũng không tưởng tượng được. Sinh vật địa ngục mới nhìn thấy tia sét mạnh như vậy lần đầu tiên.

*****

Ads Trường kiếm, trường kiếm trong tay Tề Nhạc chỉ phát huy một tác dụng duy nhất chính là dẫn lôi. Năng lượng thật lớn bao phủ lấy thân thể của Tát Nã, đây là cách làm duy nhất hiện giờ. Tát Nã vẫn không thể chết bởi vì giá trị lợi dụng vẫn còn, gia hỏa không đầu óc lại có thực lực mạnh như vậy phải lợi dụng thật tốt mới được, Tề Nhạc làm sao có thể cam tâm bỏ qua sao? Huống chi hắn cũng muốn cảm thụ chính thức tia chớp hình tròn này có uy lực mạnh như thế nào.

Năng lượng chấn động khổng lồ tràn ngập cả sơn cốc này, kể cả Tề Nhạc cùng Tát Nã thì các sinh vật địa ngục bên dưới đều bị sấm sét làm tê liệt.

Trong tiếng nổ vang ầm ầm thì tia chớp hình tròn này phát ra bóng năng lượng thật lớn bao phủ Tát Nã, lập tức thôn phệ thân thể của Tề Nhạc. Chỉ có điều tia chớp hình tròn thôn phệ thân thể của Tề Nhạc nhanh chóng thu nạp vào trung tâm giống như muốn nổ tung lần thứ hai vậy.

Tuy Tát Nã không biết vì cái gì Tề Nhạc phải cứu chính mình, nhưng mà hắn cũng không muốn chết! Lợi dụng cơ hội ngắn ngủi này hắn đem hết toàn lực ngăn chặn năng lượng bốn loại thuộc tính Tề Nhạc đánh vào trong cơ thể hắn, Tát Nã giãy dụa chui ra khỏi nham thạch, trực tiếp nhảy vào trong hồ dung nham. Đám sinh vật địa ngục ở gần đó bị dung nham bắn vào người hắn cũng không quan tâm.

Tia chớp hình tròn không ngừng áp súc và ngưng tụ năng lượng. thân thể Tề Nhạc xuất hiện lần nữa, hắn lúc này bảo trì tư thế giơ cao trường kiếm trong tay, từng tầng gợn sóng của tia chớp không ngừng bao phủ mặt ngoài thân thể Tề Nhạc, năng lượng chấn động khổng lồ khiến cho thân thể của Tề Nhạc rung động kịch liệt, mỗi một lần run rẩy thì năng lượng chấn động trên người của hắn mạnh hơn vài phần. Trong mắt Tề Nhạc tràn ngập hào quang thống khổ, nhưng mà hắn vẫn phiêu phù ở chỗ cũ.

Sau khi năng lượng lôi điện mạnh tới mức độ nhất định thì không còn là tê liệt đơn giản nữa. Toàn thân cao thấp giống như bị xé nát ra từng mảnh nhỏ. Cho dù Tề Nhạc dùng lôi vân lực thì dưới tác dụng thuần khiết của lôi điện hình tròn hắn cũng thừa nhận thống khổ cực lớn. Đương nhiên dùng thực lực của hắn hoàn toàn có thể phát động lĩnh vực Bất Tử hóa giải những năng lượng này, nhưng mà Tề Nhạc không có làm như vậy. Kiên nghị cưỡng ép ngăn cản tia chớp tình tròn này ăn mòn thân thể của hắn. Dùng năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên làm cơ sở. Hắn cưỡng ép hấp thu những năng lượng sấm sét này.

Nếu như không thể hấp thu có lẽ Tề Nhạc cũng có thể hóa giải những năng lượng này. Nhưng mà hắn tuyệt đối không buông tha cơ hội lần này. Bốn loại vân lực của hắn phải ở ngoài hệ mặt trời mới có thể tăng lên. Năng lượng lôi điện khổng lồ ở sơn cốc này có thể làm cho người mạnh như Tát Nã cũng phải e ngại thì có lẽ sẽ giúp hắn tăng lên được. Tuy cũng có khả năng không có hiệu quả giống như tưởng tượng của hồ dung nham kia. Nhưng mà chỉ cần có cơ hội thì Tề Nhạc không bao giờ bỏ qua.

Thống khổ trên mặt dần dần biến thành vui sướng như điên, tuy thân thể của hắn đau đớn kịch liệt giống như bị xé nát thành từng mảnh nhỏ, nhưng tâm tình Tề Nhạc lúc này vô cùng hưng phấn. Trong quá trình hấp thu tia sét hình tròn như quả bóng kia Tề Nhạc phát hiện năng lượng lôi điện này còn tinh khiết hơn cả lôi vân lực được Tự Nhiên Chi Nguyên chuyển hóa gấp nhiều lần, hơn nữa năng lượng khổng lồ của một tia sét hình tròn này lại có thể giúp hắn tăng lên một một, nói cách khác chỉ một tia chớp tình tròn này lại có thể tương đương một phần mười năng lượng của hắn.

Tuy tia chớp hình tròn này công kích mấy lần nhưng mà hắn cưỡng ép hấp thu năng lượng lôi điện này vào trong người thì Tề Nhạc lập tức phát hiện lựa chọn của hắn là chính xác cỡ nào. Lôi vân lực dừng lại ở cảnh giới tám vân đã sinh ra biến hóa, năng lượng màu tím bắt đầu chuyến hóa thành lam tử sắc, không phải lam tử sắc do thủy vân lực phụ trợ, đây chính là hào quang đặc thù của lôi vân lực. Đúng vậy, lôi vân lực tiến bộ, chính thức tiến vào cảnh giới chín vân.

Có thể, nhất định có thể. Trong nội tâm Tề Nhạc điên cuồng hò hét. Hắn hiểu được được lôi điện tinh khiết này tẩy lễ thì hắn có thể ở trong sơn cốc này tăng lên chín vân đấy. Đây là cơ hội ông trời ban cho hắn! Hắn bị Lãnh Nhi đưa tới địa ngục nhưng hắn hoàn toàn không nghĩ tới mình lại may mắn đạt được cơ hội tu luyện và tiến bộ. Giờ này khắc này hắn cảm giác được rõ ràng sau khi thực lực của hắn tăng lên một mức độ nhất định có thể tiếp tục tu luyện tiến bộ, đây là chuyện khiến người ta hưng phấn cỡ nào.

Đương nhiên Tát Nã không biết Tề Nhạc trên không trung đang suy nghĩ cái gì, nhìn qua lôi điện trên người của Tề Nhạc dần dần biến mất thì thần sắc trên mặt Tát Nã trở nên do dự, lúc này thân thể của hắn phiêu phù trong dung nham nóng chảy, năng lượng bị Tề Nhạc đánh vào trong người đã bị hắn bức ra ngoài rồi. Nhưng mà thương thế trong cơ thể của hắn phải cần ít nhất một tháng mới khôi phục được. Tiểu tử này mang cho hắn vô tận nhục nhã, mà bây giờ chính là cơ hội hủy diệt hắn tốt nhất. Thế nhưng mà vừa rồi hắn đã cứu mình, hơn nữa, dùng năng lương còn thừa của mình có thể hủy diệt được hắn sao?

Trong nội tâm Tát Nã vẫn còn do dự, nhưng mà sinh vật địa ngục chung quanh hắn đã đại loạn lên rồi, một ít sinh vật địa ngục bị bức bách tới gần hồ dung nham. Mỗi một sinh vật địa ngục đều biết rõ Tát Nã đã bị thương cực nặng, đồng thời bọn chúng cũng hiểu đây là cơ hội tốt nhất hủy diệt Tát Nã.

Nếu như không có Đại Ma Vương này thì không còn kẻ nào thống trị nữa, mạnh được yếu thua luôn là bản sắc của địa ngục, mà ngay cả mười mấy tên trong Hắc Tương tộc ánh mắt nhìn qua Tát Nã cũng biến thành quái dị, bọn chúng đang suy nghĩ có nên thay đổi Đại Ma Vương hay không. Nếu như tên tiểu tử mới tới cường đại như vậy thì hắn chắc chắn sẽ trở thành tân chủ nhân. Tranh công với tân chủ nhân để nhận thưởng là lựa chọn tốt nhất.

Kỳ thật Tát Nã cũng không ngốc chỉ có điều hắn dễ bị xúc động mà thôi, đột nhiên phát hiện đám sinh vật địa ngục chung quanh không đúng thì hắn lập tức làm ra phản ứng, hừ lạnh một tiếng, cưỡng ép thúc dục năng lượng hắc ám trong cơ tể hình thành một tầng hào quang hắc ám mạnh mẽ. Tuy thương thế trong người lại đau nhức kịch liệt nhưng đột nhiên xuất hiện uy áp cũng khiến đám sinh vật địa ngục ngây người. Cơ hội của chúng cũng biến mất, bởi vì Tề Nhạc đang ở trên không trung đã hạ xuống.

Hào quang nhàn nhạt lập lòe, khải giáp vàng ròng thu liễm lại, Tề Nhạc lại biến trở về bộ dáng lân phiến Kỳ Lân bao phủ thân thể, từ trong mắt của hắn toát ra một tầng hào quang màu tím bạc, lôi vân lực trong cơ thể trở nên tràn đầy chưa từng có, một tầng hào quang trên người của hắn bộc phát mạnh hơn, nhất thời làm thân thể sinh vật địa ngục bị tê liệt, cũng không có tên nào dám kinh suất vọng động nữa.

*****

Tát Nã Ma Vương, tôi nghĩ hiện tại chúng ta nên nói chuyện với nhau được rồi. Tôi nghĩ anh đã từng nói qua là phải đánh bại được anh thì có khả năng hợp tác, thế nào?

Tề Nhạc mỉm cười nhìn qua Tát Nã, hắn hiện giờ bày ra tư thái người thắng.

Tát Nã nhìn qua Tề Nhạc thật sâu, hắn biết rõ tiểu tử này muốn hủy diệt bản thân mình thì hiện giờ chính là cơ hội tốt nhất, ngay cả tia chớp hình tròn kia hình như cũng không cách nào làm hắn bị tổn thương. Càng đứng nói bản thân mình hiện giờ làm gì được người ta. Thở sâu miễn cưỡng ngăn chặn tức giận trong lòng.

- Ngươi muốn hợp tác thế nào?

Sinh tồn mới là quan trọng nhất, Tát Nã rất rõ ràng đạo lý này, cho nên trước khi thực lực của hắn khôi phục thì hắn tuyệt đối sẽ không đối nghịch với Tề Nhạc.

Tề Nhạc nói:

- Rất đơn giản, tôi mang các ngươi đi ra ngoài, nhưng mà anh phải nói cho tôi phải làm thế nào mới đi tới địa cầu được, điều kiện này rất công bằng nha. Không phải anh muốn tìm Tát Đán tính sổ sao? Đây là cơ hội duy nhất của anh.

Tát Nã sững sờ một chút, hắn không nghĩ tới điều kiện của Tề Nhạc lại đơn giản như vậy, hơn nữa sau khi đánh bại mình mới nói. Đột nhiên hắn nghĩ đến cái gì, biến sắc nói:

- Nhân loại, chẳng lẽ ngươi là nhân loại?

Xem ra thằng này không tính là quá ngu, Tề Nhạc cũng không thừa nhận và phủ nhận.

- Tôi là ai thì anh không cần quan tâm đâu. Anh chỉ cần nói nguyện ý hợp tác hay không mà thoi. Tôi nghĩ chuyện này với hai bên mà nói đều có lợi nha.

Hào quang trong mắt Tát Nã không ngừng lập loè, hiển nhiên hắn đang tự hỏi lời của Tề Nhạc, chuyện đầu tiên hắn nghĩ tới chính là thằng trước mặt có phải là nhân loại hay không, nếu như hắn là nhân loại thì sao có thể đi tới vị diện này? Hơn nữa hắn rõ ràng còn biết rõ chuyện của mình và Tát Đán và biết rõ chất nữ Lãnh Nhi. Nghĩ tới đây Tề Nhạc cho hắn cảm giác huyền bí và thâm sâu.

- Ngươi thật sự có thể mang chúng ta rời khỏi đây?

Tát Nã nghi hoặc hỏi.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Tôi sẽ dùng sự thật chứng minh tất cả.

Hào quang trong mắt Tát Nã chớp động liên tục, lần này hắn thông minh hơn nhiều, cũng không có hỏi thăm lai lịch của Tề Nhạc, gật gật đầu nói:

- Tốt, ta sẽ hợp tác với ngươi một lần, chỉ cần ngươi mang chúng ta ra khỏi nơi này thì ta sẽ nói cho ngươi biết thông lộ đi tới địa cầu nằm ở nơi nào.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Rời khỏi đây mới nói cho tôi biết sao? Chuyện này hình như anh không có thành ý nha. Không bằng như vậy đi. Tôi sẽ rời khỏi nơi này trước để chứng minh tôi có năng lực rời khỏi đây, tôi có thể rời khỏi nơi đây tự nhiên đại biểu tôi cũng có thể mang các người ra ngoài. Cho nên đến lúc đó anh cần phải nói cho tôi biết thông lộ đi tới địa cầu nằm ở đâu, sau đó tôi lại mang các người rời đi.

Tát Nã hừ lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi có khả năng rời khỏi nơi này chỉ sợ cũng không có nghĩa là mang chúng ta rời đi được.

Tề Nhạc nói:

- Nói như vậy anh còn chưa tin tôi? Vậy được rồi, tôi trước tiên sẽ mang một người đi ra ngoài, sau đó anh nói cho tôi biết thông đạo nằm ở đâu thì tôi lại mang những thủ hạ của anh ra ngoài, được chứ?

Tát Nã nhìn qua bộ dáng tự tin mười phần của Tề Nhạc thì nội tâm của hắn có chút dao động rồi, vì có thể rời khỏi nơi này hắn đã bỏ ra biết bao cố gắng. Nhưng thiên lôi bên ngoài thật đáng sợ cho nên hắn không cách nào rời khỏi nơi này. Gật gật đầu, nói:

- Tốt, vậy chứng nào anh mang người ra ngoài?

Tề Nhạc ngẩng đầu nhìn lên trời, mỉm cười nói:

- Chính là hiện tại.

Tát Nã biến sắc, nói:

- Hiện tại? Tình huống thân thể của ta hiện giờ ngươi cũng rõ đấy.

Tề Nhạc nói:

- Rời khỏi nơi này cũng không cần anh làm cái gì, có tôi bảo hộ anh sẽ không bị chút tổn thương nào cả. Nếu như tôi muốn hại anh thì vừa rồi đã trực tiếp hủy diệt anh rồi, hoặc là dứt khoát mặc kệ anh cho thiên lôi đánh chết không phải là càng dễ hay sao? Nếu mọi người đã lựa chọn hợp tác thì phải tin tưởng tôi.

Tát Nã do dự liên tục, hắn không đáp ứng không vì cái gì khác. Nếu như Tề Nhạc dẫn mình rời đi thì dùng tình huống thân thể của hắn hiện giờ đám sinh vật địa ngục trong sơn cốc sẽ mặc kệ hắn mà bỏ đi. Về phần Tề Nhạc làm cách nào mang hắn ra ngoài hắn không suy nghĩ quá nhiều, bởi vì ra ngoài được là tốt rồi.

Tát Nã lại từ trong hồ dung nham nóng chảy nhảy lên bờ, có Tề Nhạc ở bên cạnh hắn thì đám sinh vật địa ngục chung quanh nhanh chóng tản ra, không dám làm cái gì cả. Tề Nhạc chạy đi thì tay phải đập lên vai trí của Tát Nã một cái, Tát Nã sững sờ vì năng lượng dị chủng trong cơ thể Tề Nhạc từ bàn tay truyền vào trong người của hắn, bỗng nhiên thân thể Tát Nã thoải mái hơn rất nhiều, một cổ năng lượng sền sệt nhu hòa khiến thân thể thoải mái và cảm giác mát lạnh làm hắn không nói nên lời.

- Tôi nghĩ nên bắt đầu được rồi. Anh hiện giờ nên lựa chọn tin tưởng tôi, cái gì cũng không cần làm cả, chỉ cần chờ đợi là được.

Vừa nói ngũ thải quang mang xuất hiện lần nữa, lúc này không phải lĩnh vực Bất Tử, thân thể cực lớn của Tát Nã bị hắn thu vào trong Không Động Ấn bên trong. Thân thể bay lên không trung nhìn qua đám sinh vật địa ngục bên dưới, Tề Nhạc bay lên cao của sơn cốc, hắn muốn làm chính là cứng chọi cứng với thiên lôi vượt ra ngoài. Dùng năng lực thừa nhận của Không Động Ấn thì hắn hoàn toàn dễ dàng mang theo đám sinh vật địa ngục rời đi, nhưng hiện tại hiển nhiên còn không phải lúc, ít nhất phải đợi Tát Nã khôi phục thực lực thì nói sau.

Tề Nhạc hạ xuống đỉnh sơn cốc, Tề Nhạc lập tức hiểu được phiền muộn của Tát Nã. Vừa mới bước lên đỉnh của sơn cốc thì hắn lập tức cảm giác được một cổ thiên địa áp bách áp chế thân lên thân thể của mình, quang điện trên bầu trời lại xuất hiện lần nữa, chỉ có điều lần này thay đổi mục tiêu mà thôi. Lực áp bách cực lớn khiến cho thực lực của Tề Nhạc cũng có cảm giác không thở nổi.

Dưới loại áp bách khổng lồ này có thể nói là nửa bước khó đi. Phi hành là chuyện không có khả năng, không khí giống như bị đông cứng lại khiến áp lực Tề Nhạc phải thừa nhận còn mạnh hơn trọng lực gấp trăm lần Muốn rời khỏi khu vực này hắn có thể làm chính là dựa vào hai chân của mình mà thôi.

Lam tử sắc quang mang hiện ra chung quanh thân thể của Tề Nhạc, lôi vân lực được năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên ủng hộ hình thành một tầng hào quang thật lớn bảo hộ thân thể hắn vào bên trong, Tề Nhạc không có nóng lòng rời khỏi nơi này bởi vì hắn cũng không có nắm chắc mình có thể đi ra ngoài hay không.

Nếu như sử dụng lĩnh vực Bất Tử thì có thể làm được. Nhưng hiện tại Tề Nhạc chờ đợi nhất không phải là rời đi mà là đem lôi vân lực của mình tăng lên trạng thái đỉnh phong, đạt tới chính vân chân chính! Cơ hội như vậy cả đời chỉ có một lần nên hắn tuyệt đối không muốn buông tha.

*****

Bởi vậy hắn chỉ đứng trên vách đá, ít nhất nếu hắn không cách nào thừa nhận nổi lôi điện thì sẽ giống như Tát Nã quay về sơn cốc tránh họa

Thời điểm Tề Nhạc làm tốt chuẩn bị cho mình và khoanh chân ngồi xuống thì tia sét hình tròn bắt đầu công kích. Tia sét hình tròn đầu tiên đánh xuống mang theo chính khí cường đại. Dưới tác dụng của thiên uy thì thiên lôi bắt đầu đánh vào hào quang lôi vân lực kia. Cả phòng ngự tráo bao phủ thân thể của Tề Nhạc như có điện xà chạy quanh. Năng lượng khổng lồ đem thân thể Tề Nhạc bao phủ hoàn toàn vào bên trong.

Thần quang trong mắt Tề Nhạc hiện ra, có kinh nghiệm trước kia nên hắn nắm chắc lớn hơn nhiều. Ít nhất uy lực của đạo sấm sét này không tăng mấy lần như đạo sấm sét trước kia.

Năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên trong cơ thể vận chuyển nhanh chóng trước nay chưa từng có, không cần quá nhiều loại bỏ đã có thể đem năng lượng lôi điện hút trực tiếp vào trong cơ thể của Tề Nhạc, năng lượng lôi điện này nhanh chóng dung hợp với lôi vân lực trong người của Tề Nhạc.

Ngăn cản đạo thiểm điện đầu tiên vô cùng đơn giản khiến cho lôi vân lực của hắn dưới cổ năng lượng thuần khiết này tăng lên một đoạn. Nhưng mà thiên lôi oanh kích cũng mang lại thống khổ cực lớn cho Tề Nhạc. Tia chớp hình tròn không chờ đợi Tề Nhạc hấp thu xong đã tiếp tục đánh xuống lần nữa, từ khi tia chớp đầu tiên xuất hiện thì sấm sét trên bầu trời càng ngày càng mạnh, từng đạo năng lượng lôi điện khổng lồ đánh xuống, từng đạo lôi hỏa cầu màu tím giáng xuống thân thể Tề Nhạc, tiếng nổ vang ầm ầm xuất hiện liên tục, đám sinh vật địa ngục trong sơn cốc cũng run lên kịch liệt, bọn chúng sợ tia chớp hình tròn hủy diệt cả sơn cốc, nếu sơn cốc bị hủy thì bọn chúng cũng không còn tồn tại. Khá tốt mục tiêu của tia chớp hình tròn chỉ là Tề Nhạc mà thôi, mà sơn cốc này cũng đủ kiên cố nên chuyệ bọn chúng lo lắng nhất không có xuất hiện.

Sấm sét trên không trung càng ngày càng mạnh hơn, ở trên không trung giống như có một vị lôi thần cũng có lẽ là do Tề Nhạc ngăn cản thời gian dài nên mới mạnh hơn. Tia chớp hình tròn trên không trung nhanh chóng xuất hiện biến hóa, năng lượng thiểm điện từ màu tím đã mang theo một tia màu trắng, đồng thời thể tích của những tia chớp hình tròn này không ngừng gia tăng, tần suất công kích càng tăng lên nhanh chóng, những tia chớp đơn lẻ đã biến thành tia chớp liên hoàn.

- Mẹ kiếp!

Tề Nhạc nổi giận gầm lên một tiếng, rốt cuộc hắn cũng mở lĩnh vực Bất Tử ra, hắn nhất định phải cho bản thân mình một ít thời gian thở dốc. Hắn lợi dụng lĩnh vực Bất Tử ngăn cản, hắn nhẹ nhàng nhảy xuống trở lại trong sơn cốc. Mà lúc này hắn đã ngăn cản tia chớp hình tròn kia suốt hai mươi phút.

Hắn thả người nhảy vào trong sơn cốc, Tề Nhạc lập tức tiến vào tu luyện. Trong người của hắn tụ tập quá nhiều năng lượng lôi đình cho nên cần tiêu hóa nhanh chóng, nếu không sẽ mang lại thương tổn cực lớn cho thân thể.

Không có bất cứ sinh vật địa ngục nào dám đánh lén Tề Nhạc lúc này, trong mắt bọn chúng Tề Nhạc cường đại đã không phải bọn chúng có thể làm gì. Cho dù là Tát Nã tối đa cũng chỉ có thể ngăn cản tia chớp hình tròn trong mười phút mà thôi! Nhưng mà Tề Nhạc lại có thể ngăn cản trong hai mươi phút rồi tự quay về tu luyện như không có gì.

Thực lực cường đại như thế khó trách có thể đánh bại Tát Nã. Nếu ai đánh lén hắn vạn nhất hắn còn thừa lực chỉ sợ lập tức sẽ chết không có chỗ chôn, mà thực lực của hắn như vậy có thể không còn dư lực sao? Đương nhiên bọn chúng không biết bản thân Tề Nhạc có lôi vân lực khiến cho hắn có năng lực chống cự lôi điện mạnh hơn Tát Nã nhiều. Cho nên cho dù năng lượng không khác gì Tát Nã thì thời gian ngăn cản cũng lâu hơn.

Bộ dáng của Tề Nhạc lúc này có chút buồn cười, tóc hoàn toàn dựng thẳng lên, thân thể bị thiên lôi đánh liên tục cho nên toàn thân đều cháy đen, Tề Nhạc hiện giờ rất mạo hiểm, nếu như không phải thực lực của hắn cường đại thì thậm chí đã trở thành thịt nướng. May mắn Kỳ Lân giáp của hắn cũng là màu đen cho nên bị đánh cháy đen cũng không nhìn thấy rõ ràng.

Mái tóc bạc dựng thẳng khiến Tề Nhạc vô cùng quái dị, nhưng mà như vậy tăng thêm vài thần mạnh mẽ và cường thế, năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên nương tựa vào lôi vân lực không ngừng đem năng lượng lôi thuộc tính hút vào trong thân thể, tốc độ lôi vân lực tăng trưởng giống như ngồi hỏa tiễn vậy. Hai mươi phút bị thiên lôi đánh vừa rồi cũng không có uổng phí, lôi vân lực trong cơ thể Tề Nhạc đạt tới độ cao trước nay chưa từng có, tăng lên một khối lớn.

Tuy khoảng cách chín vân phi thường xa xôi nhưng Tề Nhạc biết rõ chỉ cần mình có thể kiên trì thì đột phá chín vân đã thành kết cục đã định. Thiên lôi nơi này tinh khiết không biết vì nguyên nhân gì, nhưng chỉ sợ đây là nơi duy nhất có thể giúp hắn đột phá chín vân.

Một tầng tro bụi dần dần rơi xuống người của Tề Nhạc, lân giáp màu đen cũng biến mất lộ ra da thịt màu cổ đồng của Tề Nhạc. Trừ tóc là không khôi phục hoàn toàn ra thì trải qua mười phút tu luyện hắn đã hấp thu năng lượng lôi điện vừa rồi hoàn toàn. Có năng lượng khổng lồ làm hậu thuẫn hơn nữa tia chớp hình tròn rèn luyện thân thể của hắn, trong khoảng thời gian ngắn Tề Nhạc đã hoàn toàn khôi phục trạng thái đỉnh phong. Có thể nhanh chóng khôi phục như vậy chủ yếu nên quy công cho năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên.

Tự Nhiên Chi Nguyên chẳng những giúp hắn hấp thu lôi điện nhanh hơn đồng thời cũng có thể phối hợp thủy vân lực khôi phục các vết thương trên người của hắn thật nhanh chóng. Đồng thời Tề Nhạc phát hiện mỗi lần mình bị thương thì Tự Nhiên Chi Nguyên cùng thủy vân lực khôi phục, thân thể đạt được cải tạo trong phạm vi nhất định, trở nên cứng cỏi hơn. Nhưng mà thời điểm ở địa cầu lực lượng khiến hắn bị thương quá ít, cho nên Tề Nhạc cho tới nay không gặp qua tình huống như vậy. Nhưng bây giờ không giống, có tia chớp hình tròn liên tục làm hắn chịu khổ thì tình huống này hoàn toàn sinh ra biến hóa.

Lại đi lên đỉnh núi lần nữa, mọi chuyện lại diễn ra như cũ, tia chớp hình tròn giống như không biết mệt mỏi lại bắt đầu oanh kích. Mỗi một lần tia chớp hình tròn tăng cường thì theo thời gian càng lâu càng mạnh lên. Sau kinh nghiệm đầu tiên thì Tề Nhạc lúc này đã từ hai mươi phút chịu đựng được một giờ. Cũng không phải nói thực lực của hắn tăng lên gấp ba.

Lúc này hắn trở nên khôn khéo hơn rất nhiều, vì có thêm thời gian hấp thu năng lượng lôi điện thân thể Tề Nhạc tăng lên cực hạn, lập tức đem vài loại vân lực trong cơ thể phóng xuất hoàn toàn chống cự tia chớp hình tròn oanh kích, dưới tình huống như vậy hắn nhanh chong điều chỉnh thân thể để hấp thu lôi điện nhanh hơn. Hơn nữa trải qua kinh nghiệm lần đầu tiên thì hắn có thể sinh tồn rất tốt trong lôi điện hình tròn này.

Nếu như nói lần đầu tiên hắn chỉ nương tựa vào lôi vân lực hấp thu và ngăn cản, như vậy hắn phải xuất lực toàn lực.

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)