Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 314

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 314: Ngưu Ma Vương khâm phục
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ads - Tề Nhạc, chúc mừng anh.

Âm thanh mừng rỡ vang lên trong đầu của Tề Nhạc. Tề Nhạc nhận ra đây là Ấn Linh của Không Động Ấn.

- Ấn Linh tiền bối.

Tề Nhạc mỉm cười, trong lòng trao đổi với Ấn Linh. Lúc này đột nhiên hắn cảm thấy mình không cần Ấn Linh mời cũng có thể dễ dàng tiến vào lĩnh vực Ngũ Hành của Ấn Linh. Hơn nữa hắn trao đổi với Ấn Linh đã đạt tới cấp bậc trao đổi linh hồn.

- Tề Nhạc anh biết không, anh hiện giờ mới có tư cách nắm giữ thần khí chúng tôi. Lực lượng của anh đã đạt tới cấp bậc linh hồn, hoặc là nói đã vượt quá cấp độ của chúng tôi rồi. Rốt cuộc anh cũng lĩnh ngộ ảo diệu của linh hồn. Linh hồn là tự do, giống như gió nó có thể mặc cho con thoi đưa nó đi nơi nào. Thời điểm linh hồn của anh đủ cường đại thậm chí có thể ngao du trong vũ trụ, giống như hai vị thần thủy hỏa kia. Hiểu được linh hồn thì anh sau này có thể trở thành cường giả vũ trụ, Tề Nhạc, từ giờ trở đi anh đã là chủ nhân chính thức của tôi, tôi nguyện ý làm tùy tùng vĩnh viễn không rời của anh. Rốt cục tôi cũng tìm được chủ nhân thích hợp rồi. Từ khi tôi được sáng tạo ra thì tôi mới có loại cảm giác cảm giác này, cám ơn anh Tề Nhạc, anh đã hoàn toàn tìm cho tôi cảm giác mới, mà năng lực của tôi cũng vì anh mà tăng lên, Không Động Ấn hiện tại mới thật sự khôi phục hiệu quả Tử Thần Ấn.

Tề Nhạc vui vẻ nói:

- Ấn Linh tiền bối phận, nói cảm ơn phải là tôi mới đúng, nếu như không có sự tồn tại của ngài thì tôi đã chết không biết bao nhiêu lần rồi. Có thể làm việc cho ngài là vinh hạnh của tôi.

- Tiểu tử ngốc, anh bây giờ còn gọi tôi là tiền bối sao? Anh xưng hô tên của tôi như tên Hiên Viên hồn đi, tôi như vậy mới cảm thấy thích hợp. Anh cũng không để tội gọi là chủ nhân chứ.

Tề Nhạc cười ha hả, nói:

- Ấn Linh đại ca, tôi vừa xưng hô thế này cảm thấy có chút đường đột..

Nói tới đây thì cảm xúc của hắn lại ảm đạm,

- Đáng tiếc, Hiên Viên đại ca không ở đây, nêu không càng trở nên hoàn mỹ hơn. Nếu như anh ta nhìn thấy tôi tiến bộ thì sẽ cao hứng hơn đấy. Rốt cuộc tôi cũng sử dụng toàn bộ năng lực của anh ta.

Ấn Linh an ủi:

- Anh không cần lo lắng cái gì, Hiên Viên tên kia cũng giống như anh, chính là con gián không chết. Tôi tin tưởng anh nhất định có thể làm cho hắn trở lại bên cạnh anh, không phải sao? Anh đã hai lần làm được chuyện không thể làm. Chuyện này chứng minh tiềm lực của anh, trong tối tăm đều có thiên ý, Kỳ Lân cường đại chân chính rốt cục đã sinh ra đời. Tôi rất may mắn vì có thể thấy được một mày này, điểm này tôi đã vượt lên trước rồi đấy, tôi có thể vượt qua tên Hiên Viên kia rồi! Ha ha ha ha.

Âm thanh của Ấn Linh dần dần biến mất, nhưng mà cảm xúc vui mừng không ngừng lan truyền trong tâm của Tề Nhạc, nội tâm của hắn ấm áp làm hắn cảm thấy vô cùng thoải mái. Cảm giác cường đại thật tốt, ít nhất Tề Nhạc càng ngày càng có cảm giác nắm giữ vận mệnh của mình. Mà loại cảm giác này đều là kết quả do hắn nổ lực không ngừng mà có được. Thông qua cố gắng hoàn thành các rắc rối mà hưởng, không thể nghi ngờ là tuyệt vời nhất.

Quá trình vượt qua không gian vẫn còn tiếp tục, Tề Nhạc đã không cần phải thúc dục năng lượng bảo vệ thân thể của mình nữa, hắn có thể dễ dàng xuyên qua không gian mà không bị tổn thương gì. Hắn biết rõ tính huống bây giờ là do phong lôi vân lực tăng lên. Lực lượng của hắn đã đạt tới đỉnh phong mới.

Sau khi âm thanh trầm thấp của Ấn Linh biến mất thì trong đầu của Tề Nhạc vang lên âm thanh mới.

- Tề Nhạc, không biết tôi nên chúc mừng hay đả kích anh đây. Nhưng ít nhất hiện tại tôi có cảm giác nguy cơ xuất hiện trên người của anh rồi.

Là Ngưu Ma Vương, âm thanh này chỉ thuộc về lão Ngưu.

Tề Nhạc không có lên tiếng chỉ nghe Ngưu Ma Vương nói chuyện, hắn biết rõ thực lực của hắn tăng lên đại biểu cho việc Ngưu Ma Vương càng không thể thoát khỏi thân thể của mình. Tuy hắn vẫn không rõ lai lịch chân chính của lão Ngưu nhưng mà lão Ngưu đã sinh ra cảm giác nguy cơ, vậy có nghĩa thực lực Tề Nhạc tăng lên thì nguy cơ của lão Ngưu tăng lên.

- Lĩnh ngộ linh hồn lực có thể giúp anh tiến vào thế giới cường giả chính thức. Mà từ giờ trở đi anh cũng đã trở thành địch nhân chính thức của tôi rồi. Tuy còn chưa phải đối thủ đồng cấp bậc nhưng mà anh lại khiến tôi cảm thấy uy hiếp cường đại. Mà uy hiếp này không phải thực lực của anh, uy hiếp chính là tiềm lực.

Lão Ngưu nói ra lời lẽ chân thành chưa từng có. Ít nhất Tề Nhạc cảm giác là như vậy, hắn phát hiện cảm xúc lão Ngưu hôm nay hình như không đúng. Nhưng mà từ khi lão Ngưu nói ra lời này Tề Nhạc hiểu ra nhiều thứ.

- Lão Ngưu, anh có thể cho tôi biết hay không, có phải anh sớm đạt tầng thứ này?

Tề Nhạc trầm giọng hỏi.

Ngưu Ma Vương lạnh nhạt nói:

- Anh nghĩ thử xem? Kỳ thật trước kia tôi chưa từng xem anh là đối thủ xứng tầm. Hoặc là nói lúc trước khi anh thi triển lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử thì theo ý nào đó là tôi cố ý mà thôi. Nếu không anh cho rằng thực lực đó của anh có thể dùng Hiên Viên kiếm xúc phạm thân thể của tôi sao?

Tề Nhạc sững sờ một chút, hắn cũng không cho rằng Ngưu Ma Vương nói như vậy là vì che dấu thất bại của mình. Lão Ngưu hiện tại chân thành làm cho hắn cảm giác những lời này là sự thật, mừng rỡ trong nội tâm dần dần biến mất. Một loại cảm giác sợ hãi nhàn nhạt xuất hiện trong lòng Tề Nhạc.

- Lão Ngưu, anh có thể nói cho tôi biết hay không, anh có thể tùy thời phá giải lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử, cho nên lúc trước anh mới cho tôi thu làm sai khiến, đối với anh mà nói đây là mục đích gì.

Ngưu Ma Vương nói:

- Không, anh sai rồi. Luân Hồi quả là một trong ba đại thần vương quả. Đây là đồ vật không phải thế giới nhân gian nên tồn tại. Cho dù lấy lực lượng của tôi cũng không thể nào phá giải lĩnh vực mà thần vương giả chỉ thi triển một lần. Lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử tôi không cách nào bài trừ.

Tề Nhạc có chút kinh ngạc hỏi:

- Đã như vậy sao anh còn cho tôi bắt anh thu làm sai khiến chứ. Chẳng lẽ anh không sợ tôi chết thì anh tùy thời bị hủy diệt sao?

Ngưu Ma Vương lạnh nhạt nói:

- Tuy tôi không cách nào phá giải Luân Hồi quả nhưng muốn hủy diệt tôi cũng không dễ dàng như vậy đâu. Từ khi đi tới thế giới này thì tôi vẫn theo đuổi lực lượng đỉnh phong, theo đuổi lực lượng vượt qua thần, hoặc là nói đang truy tìm bước chân của hai vị thần thủy hỏa. Mà muốn đạt tới mức độ này thì vô cùng khó khăn. Lực lượng của tôi đã đạt tới mức độ anh không tưởng tượng nổi đâu. Ngay cả lúc trước tôi không cách nào tăng thực lực của mình trên địa cầu, anh có thể tượng tượng lực lượng của tôi muốn tăng lên là bao nhiêu khó khăn. Cho dù tôi vô địch trên địa cầu cũng không cách nào thỏa mãn mong ước của tôi, hai vị đại thần thủy hỏa mới là mục tiêu của tôi.

*****

- Mà Luân Hồi quả xuất hiện đã cho tôi hy vọng. Chuẩn xác hơn thì năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của anh cho tôi hy vọng. Tôi biết rõ chỉ có Tự Nhiên Chi Nguyên mới có thể giúp tôi tăng lên tầng thứ cao hơn, anh hiện giờ hiển nhiên không cách nào thực hiện mong ước của tôi, cho nên tuy biểu hiện của tôi lúc đầu là muốn giết anh, nhưng kỳ thật là muốn tiếp cận anh mà thôi, nghĩ biện pháp đạt được năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên, lúc chiến đấu với anh chẳng lẽ anh không phát hiện tôi lưu thủ sao? Anh còn quá non đấy, anh nghĩ lại xem, Tát Đán ở trước mặt của tôi còn không là cái gì thì anh vào lần đầu tiên đi vào thời kỳ viễn cổ cự thú có bao nhiêu lực lượng chứ, anh có thể đào thoát khỏi tay của tôi sao? Lần đầu tiên dẫn theo hung thú vây công thì tôi đã phát hiện năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên trong cơ thể của anh rồi, cho nên tôi không có đuổi tận giết tuyệt. Nếu không đừng nói Y Nhược cầm theo thanh Hiên Viên kiếm giả kia, cho dù là Hiên Viên kiếm thật hơn nữa dưới tình huống nàng bộc phát chung cực Kỳ Lân Tí cũng không cách nào cấu thành uy hiếp cho tôi cả. Về sau tôi thành công, tôi thành công tiến vào thân thể của anh. Nếu như anh hỏi tại sao tôi không sợ lĩnh vực đồng sinh cộng tử của anh như vậy tôi chỉ dùng hai chữ trả lời anh, cái hai chữ đó là tự tin.

Tề Nhạc cảm giác được thân thể của mình lâm vào băng giá, lão Ngưu thiết kế tất cả ngay cả hắn cũng không ngờ, tâm cơ của Ngưu Ma Vương còn thâm trầm hơn hắn tưởng tượng nhiều, hơn nữa thực lực cường đại, xem ra cảm giác của mình cho tới nay không có sai, lão Ngưu đúng là uy hiếp lớn nhất!

Ngưu Ma Vương thản nhiên nói:

- Tuy lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử có thể hạn chế tôi, nhưng mà nếu anh tự sát thì thân thể của tôi dù bị hủy diệt nhưng mà tôi đã sớm lĩnh ngộ huyền bí của linh hồn, linh hồn của tôi sẽ bảo tồn. Cho dù thân thể hủy diệt thì sao chứ? Tối đa tôi chỉ hao phí thực lực ngàn năm đoạt xá một thân thể cường đại, chỉ cần tu luyện thêm một ngàn năm là tôi khôi phục thực lực vốn có. Tôi đã đánh bạc, đánh bạc anh không chết, mà sự thật chứng minh tôi đã thành công. Lợi ích khi thành công chính là tôi trở nên cường đại hơn, khoảng cách mục tiêu tôi truy cầu cũng gần hơn. Cho dù thất bại cũng chỉ là làm lại từ đầu mà thôi. Tuy hiện giờ lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử vẫn uy hiếp được tôi nhưng mà tôi có thể tự tin nói cho anh biết, thời điểm tôi đạt tới thực lực mà tôi hy vọng thì tôi có thể thoát ra khỏi lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử. Mà thời gian bây giờ tôi cách mục tiêu của mình rất gần, anh biết không?

Khí tức của Tề Nhạc hoàn toàn yên lặng. Thật lâu hắn mới mở miệng nói:

- Vậy hiện giờ anh nói với tôi những chuyện này làm gì? Chỉ để chứng minh tôi quá ngu ngốc, tự cho là đúng phải không?

- Không, anh sai rồi, tôi chẳng những không cho rằng anh là ngu ngốc. Ngược lại tôi từ bản thân của anh là nhân loại thông minh nhất, cũng là nhân loại có thiên phú nhất. Hoặc là nói cho dù cộng thêm toàn bộ viễn cổ cự thú cũng không không ai so sánh được với anh.

Tề Nhạc cười lạnh một tiếng.

- Chuyện này là anh đang lấy lòng tôi sao?

Ngưu Ma Vương lạnh nhạt nói:

- Có lẽ anh cũng nghe được đây là lời thật tình của tôi. Tề Nhạc, đã thật lâu thật lâu rồi, tôi có được lực lượng vô địch thiên hạ thì trên thế giới này đối thủ khiến tôi đánh tay đôi quá ít, lúc trước tôi không nhìn anh vào trong mắt, cho nên tôi không sợ xảy ra biến cố gì, nhưng mà sau khi tiếp xúc với anh thì anh đã cho tôi lau mắt mà nhìn. Sở dĩ tôi nói anh thông minh, hơn nữa có được thiên phú kinh người là vì anh có thể trong chiến đấu đem thực lực của chính mình hoàn toàn phát huy ra. Phát huy tới mức độ tốt nhất. Đơn giản mà nói từ lúc anh tới địa ngục và ở đây, một trận chiến với Tát Nã anh còn nhớ rõ đúng không, dưới tình huống lúc đó thực lực của anh cũng không có mạnh hơn Tát Nã cái gì, thực lực mười hai cánh của hắn rất cường đại. Nhưng mà anh có thể lợi dụng các tình thế đánh bại hắn ta, loại năng lực này Tát Đán không thể sánh bằng anh được. Lúc trước chúng ta chiến một trận trong Hàn Băng Đống Tuyền thì thực lực của anh đã vượt xa thực lực hiện có, thực lực của anh lúc trước không cách nào gài bẫy tôi được, về sau tôi dứt khoát tiến vào bẫy của anh. Sau khi trúng lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử của anh thì tôi chỉ có hai chữ để đánh giá, chính là thiên tài. Lợi dụng năng lực bản thân chế tạo ra tình huống có lợi nhất cho mình, dùng nó đạt tới hiệu quả cao nhất, thậm chí có thể phát huy mười hai thành thực lực, cho dù là tôi cũng không dám nói vượt qua anh ở điểm này. Từ chuyện này anh có giá trị khiến tôi bội phục.

- Thì tính sao? Tôi hiện giờ còn không phải là đối thủ của anh nha? Xem ra anh đã tìm được phương pháp thoát khỏi lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử rồi nên mới nói chuyện này cho tôi biết.

Ngưu Ma Vương nói:

- Kỳ thật cho tới bây giờ tôi cũng không muốn nói chuyện này cho anh biết. Hôm nay cũng bởi vì không tìm được phương pháp thoát khỏi lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử mới nói cho anh nghe. Vì anh có thể đột phá cảnh giới kế tiếp tôi mới nói, anh biết không, anh hiện giờ mang lại nguy cơ cho tôi, tiềm lực to lớn của anh khiến tôi cũng phải nhìn thẳng. Anh đã lĩnh ngộ huyền bí chính thức của linh hồn, từ ý nghĩa anh cũng giống như tôi vậy, trở thành bất tử chân chính. Dưới loại tình huống này tôi sao không dám nói thẳng cơ chứ? Tề Nhạc, anh phải tiếp tục cố gắng, không nên làm tôi thất vọng!

Tề Nhạc nhíu mày, nói:

- Anh có ý gì? Chẳng lẽ anh ước gì tôi cường đại hơn anh, sau đó thu thập anh sao?

Ngưu Ma Vương nói:

- Đương nhiên không phải. Tôi rất chờ mong anh cường đại hơn là vì tôi chờ mong có một đối thủ chân chính xuất hiện. Chỉ có xuất hiện đối thủ như vậy tôi mới có động lực tăng áp lực lên. Áp lực càng lớn động lực lại càng lớn, đạo lý này anh còn hiểu hơn tôi nha. Nhưng mà anh cũng biết lực lượng của anh hiện giờ còn không đủ, tiếp tục cố gắng đi, hy vọng có một ngày anh thật sự trở thành đối thủ chính thức của tôi, đến lúc đó tôi nghĩ tôi cũng có cơ hội đột phá rồi. Tự Nhiên Chi Nguyên đúng là thứ tốt, tôi ở trong người của anh thời gian ngắn ngủi đã làm thực lực của tôi tăng lên, tương lai không lâu tôi và anh biến thành cái dạng gì cũng không nói trước được. Nhưng mà linh hồn của anh tăng lên cảnh giới hiện tại thì tin tưởng anh cũng không cam lòng chết đi, không phải sao? Tôi và anh sau này không cần lợi dụng các yếu tố bên ngoài nữa, cần chính là đem thực lực tăng lên, xem ai có thể chính thức áp đảo ai.

Tề Nhạc không có lên tiếng, trong nội tâm không ngừng vang vọng lời của Ngưu Ma Vương, thật lâu hắn mới cảm giác được quá trình vượt qua không gian thời gian sắp chấm dứt, một vòng nhàn nhạt dáng tươi cười đột nhiên gương mặt của hắn nở nụ cười chân thành.

*****

- Lão Ngưu, cám ơn anh.

Ngưu Ma Vương yên lặng cả buổi mới nói.

- Cám ơn tôi? Tôi cảm thấy anh nên hận tôi mới đúng?

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Tại sao phải hận anh chứ? Kỳ thật anh cũng không làm ra chuyện gì bất lợi cho tôi cả, trái lại anh từng mấy lần trợ giúp tôi, thậm chí đã cứu mạng của tôi. Nghe anh nói tôi hiểu hơn rất nhiều. Tôi phát hiện những lời của anh nói chỉ có lợi cho anh, nhưng mà anh có nhớ hay không, những lời của anh vừa nói từ góc độ nào đó mà nói cũng có lợi cho tôi sao? Cho tới bây giờ tôi đã đem linh hồn của mình tăng lên cảnh giới hoàn toàn mới anh mới cảm giác được uy hiếp từ tôi. Thế nhưng mà anh có nghĩ tới hay không, lúc trước tôi thu anh làm sai khiến thì lợi dụng lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử hạn chế anh thì anh cũng mang lại áp lực lớn với tôi, dưới tác dụng áp lực thật lớn thì động lực của tôi là mười phần, nếu không cho dù tôi có tiềm lực cũng không cách nào tăng thực lực lên trong thời gian ngắn như vậy.

Lão Ngưu sững sờ một chút, nói:

- Anh nói như vậy cũng không phải không có lý, chỉ có điều khi đó tôi không cảm thấy cái gì uy hiếp từ người của anh cả cho nên mới không chú ý tới.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Sở dĩ tôi cảm tạ anh thì không chỉ có áp lực trước đó anh mang tới, đồng thời cũng vì anh nói ra quá đúng thời cơ, phong vân lực của tôi tăng lên tiếp cận cảnh giới đỉnh phong rồi nên tôi sinh ra cảm giác tự mãn. Tôi cảm thấy bản thân mình rất cường đại, dưới loại tình huống này anh nói thế đã mang lại đả kích cho tôi, nhưng đồng thời cũng mang lại động lực mới. Yên tâm đi, tôi sẽ cố gắng một ngày nào đó tôi và anh sẽ tiến hành đọ sức với nhau, đến lúc đó chẳng biết hươu chết về tay ai. Anh có tự tin có thể giãy giụa khỏi lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử thì sao tôi không có tự tin chiến thắng anh chứ?

- Tốt.

Ngưu Ma Vương hét lớn một tiếng.

- Anh không hổ là nam nhân chân chính, tôi sẽ chờ ngày nào đó tới. Tề Nhạc, anh có thể nói những lời này quả thực đã làm tôi lau mắt mà nhìn. Có lẽ ông trời chú định chúng ta là địch nhân, nhưng mà dưới tình huống địch nhân tôi nguyện ý xem anh là bằng hữu, bởi vì anh là người đầu tiên mang lại cho tôi cảm giác này. anh đã cho tôi cảm xúc trước nay chưa từng có, không biết tôi có thể cảm ơn anh hay không.

- Cảm ơn bằng hữu, tôi cũng nghĩ như vậy. Lão Ngưu, tương lai không lâu chúng ta xem ai sẽ vượt qua ai.

Đột nhiên không gian chung quanh buông lỏng, mọi thứ biến thành bình thường, hào quang chung quanh lập lòe, không khí dồi dào chuyển động chung quanh thân thể của Tề Nhạc, tiếng sóng biển ầm ầm làm cho Tề Nhạc như nhìn thấy thiên đường, hắn biết rõ mình đã trở về, trở về địa cầu.

Lão Ngưu lại lâm vào ngủ say tu luyện, mà Tề Nhạc lúc này tin tưởng cường đại trước nay chưa từng có. Có Ngưu Ma Vương là uy hiếp tùy thời có thể xuất hiện thì trong lòng của hắn cảm giác vẫn mạnh như vậy. Hắn muốn trở nên càng mạnh hơn nữa, đây là suy nghĩ duy nhất trong lòng của Tề Nhạc hiện tại.

Lực lượng linh hồn phóng thích ra ngoài, giờ này khắc này tinh thần lực của Tề Nhạc cũng giống như vệ tinh ngoài vũ trụ, không cần làn ra nhiều phán đoán hắn đã tìm được con đường chính xác, hắn bay về phía phương đông.

Thời điểm Tề Nhạc trở lại biệt thự Long Vực đã là buổi chiều. Lúc này hắn từ vùng biển quốc tế đã phát hiện sau khi phong vân lực tăng lên thì tốc độ phi hành trước kia đạt tới bình cảnh đã tăng lên cấp độ kinh khủng. Chỉ dùng vài phút từ vùng biển quốc tế quay về biệt thự Long Vực.

Hào quang lóe lên Tề Nhạc phiêu nhiên hạ xuống biệt thự Long Vực, nhưng mà làm hắn sửng sốt bởi vì hắn phát hiện biệt thự Long Vực nay không hề xuất hiện khí tức năng lượng nào. Đây là chuyện gì? Mọi người không hề ở nhà chờ mình đều chạy đi đâu rồi.

Tề Nhạc nghi hoặc đi vào trong biệt thự, đúng lúc này cửa biệt thự mơ ra, Chu thúc ăn mặc mộc mạc từ bên trong bước ra ngoài.

Chu thúc nhìn thấy Tề Nhạc thì kinh ngạc nói:

- Tề Nhạc, ngươi trở về? Đến tột cùng phát sinh chuyện gì?"

Tề Nhạc nhìn qua Chu thúc nghi ngờ nói:

- Chu thúc, chuyện này là như thế nào? Người khác đâu rồi? Tại sao bọn họ không ở đây. Chẳng lẽ đi ra ngoài làm gì sao?

Chu thúc cười khổ nói:

- Ngày hôm qua bọn họ đã đi ra ngoài, cảm xúc của tiểu thư không bình thường, cảm xúc của những người khác cũng kích động. Bọn họ không nói với tôi cái gì. Nhưng trước khi đi bọn họ có nói là Hy Lạp, không biết lúc nào thì quay về.

- Không tốt.

Tề Nhạc thốt ra, đương nhiên hắn biết rõ mình và Vũ Mâu đi nơi nào. Mình chưa trở về thì bọn người Như Nguyệt đã nhận định mình bị Vũ Mâu giết chết, đi Hy Lạp hiển nhiên là đi báo thù, xem ra mình không thể nghỉ ngơi rồi. Chỉ có đi qua Hy Lạp mới được.

Bất đắc dĩ lắc đầu, nói:

- Chu thúc, ngài thấy tôi đi lần này là bao nhiêu ngày?

Chu thúc nói:

- Hình như là năm ngày, ngày anh đi cụ thể tôi không có biết nhưng mà bắt đầu từ năm ngày trước tiểu thư trở nên vô cùng nôn nóng, tính tình không được tốt, mấy ngày nay thường xuyên phát tác thậm chí còn xung đột với những người khác. Bọn họ gần đây thường xuyên thương lượng cái gì đó với nhau. Ngày hôm qua đột nhiên mua vé máy bay đi Hy Lạp rồi vội vả rời đi, hiện tại chắc hẳn bọn họ đã qua Hy Lạp rồi, Tề Nhạc, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì. Chuyện này xảy ra chuyện gì?

Tề Nhạc cười khổ lắc đầu nói:

- Chưa, chuyện gì cũng không có xảy ra nhưng mà thời gian tôi đi quá dài. Bọn họ sốt ruột nên đi một chuyến tới Hy Lạp, Chu thúc, chuyện trong nhà nhờ ngài rồi.

Vừa nói Tề Nhạc thả người bay lên trong chớp mắt biến mất trên không trung. Dù sao Chu thúc đã sớm biết rõ bọn họ không phải là người bình thường nên nhìn thấy hắn bay lên cũng không có gì. Đối với Chu thúc thì Tề Nhạc có tín nhiệm tuyệt đối. Lúc trước thời điểm vừa tới biệt thự Long Vực thì Chu thúc là người đầu tiên quan tâm tới hắn.

Đúng vậy. Bọn người Như Nguyệt đi Hy Lạp. Hơn nữa là vô cùng nóng nảy đi báo thù.

Ngày đó Tề Nhạc cùng Vũ Mâu sau khi rời đi thì các chiến sĩ cầm tinh chờ đợi trong lo lắng. Đương nhiên bọn họ biết rõ thực lực của Vũ Mâu cường đại tới cỡ nào. Nhưng mà Như Nguyệt cũng biết thực lực của Tề Nhạc đã tăng lên tám vân toàn diện, thậm chí lôi vân lực còn sắp đạt tới chín vân. Từ thực lực này mà nhìn thì cho dù không có Hiên Viên kiếm Tề Nhạc cũng không bại bởi Vũ Mâu.

Nhưng mà cái gọi quan tâm quá bị loạn. Sau khi Tề Nhạc cùng Vũ Mâu rời đi một ngày thì mọi người cũng bắt đầu nghĩ ngợi lung tung, nhất là năm vị hồng nhan của Tề Nhạc thì nội tâm của bọn họ quá lo lắng. Khi đó Như Nguyệt còn bảo trì một ít tỉnh táo, mọi người an ủi và chờ đợi trong kiên nhẫn, phải tin tưởng thực lực Tề Nhạc không thể hoàn thành trong thời gian ngắn.

Tiếp tục chờ đợi lo lắng chỉ làm cảm xúc truyền bá và mấy ngày nay các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thậm chí buông tha tu luyện, mỗi ngày đều phân tích thực lực đối lập của Tề Nhạc cùng Vũ Mâu, nhưng bất luận bọn họ phân tích thế nào cũng không thấy Tề Nhạc sẽ bại.

*****

Thời điểm ngày thứ ba Tuyết Nữ nói một câu làm cho các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bị điểm tỉnh. Tuyết Nữ hiển nhiên hận Vũ Mâu sâu nhất nên nàng nói với mọi người có lẽ từ trên thực lực Vũ Mâu cũng không phải đối thủ của Tề Nhạc, nhưng mà mọi người không nên quên Vũ Mâu đã làm gì để lừa gạt Tề Nhạc. Vũ Mâu một người từ phương tây chạy tới phương đông tìm Tề Nhạc đưa ra khiêu chiến thì hiển nhiên không phải đi tìm chết. Đương nhiên nàng cũng biết thực lực của Tề Nhạc đạt tới trình độ nào, hơn nữa các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần còn ở đây thì chỉ có một giải thích là Vũ Mâu có âm mưu gì đó có thể khiến Tề Nhạc thất bại.

Trải qua lời nói của Tuyết Nữ thì cảm xúc lo lắng càng mạnh hơn, ngay cả Như Nguyệt cũng không nhịn được nữa, thời điểm mọi người đang tranh luận nên làm cái gì thì sinh ra cãi lộn với nhau, cuối cùng bọn họ quyết định trước tiến về Hy Lạp. Khi đó trong lòng mọi người đã có ý định cho trường hợp xấu nhất. Ba ngày Tề Nhạc còn không trở về thì chiến đấu không có khả năng còn tiếp tục, nhất định đã xảy ra cái gì hoặc là bị thương nặng, hoặc là xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thậm chí Tề Nhạc đã tử vong. Dù sao có Tự Nhiên Chi Nguyên thì không thể bị thương, Tề Nhạc cũng đã trở về mới đúng.

Sau khi trải qua hợp bàn khẩn cấp thì Như Nguyệt quyết định triệu tập mười hai tiểu đội Sinh Tiếu trong thời gian ngắn nhất. Như Nguyệt rất rõ ràng, nếu như chỉ là mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần mà tiến về Hy Lạp cho dù thực lực áp đảo Thập Nhị Tinh Tọa Thủ Hộ Giả thì vẫn còn có một Vũ Mâu, tuy chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đã có sai khiến của mình nhưng ở trước mặt thần khí Athena chỉ sợ rất khó giành được thắng lợi, cho nên nàng mới quyết định triệu hồi tiểu đội Thập Nhị Sinh Tiếu và dùng đội hình mạnh nhất đi tới Hy Lạp, một là tìm kiếm Tề Nhạc. Nếu như chỉ có Vũ Mâu trở về thì Tề Nhạc đã ngộ hại.

Rốt cuộc thống nhất ý kiến và ngài thứ tư Tề Nhạc rời đi thì tiểu đội Sinh Tiếu dùng Kim Sí Đại Bằng Điêu tốc độ nhanh nhất tụ hợp ở Kinh Thành, hơn nữa đã có chuẩn bị máy bay nên ban đêm bay đi Hy Lạp ngay. Nếu như bọn họ đợi thêm một ngày cũng sẽ được Tề Nhạc. Nhưng có đôi khi chỉ một ngày đã quyết định rất nhiều chuyện.

Hy Lạp, sân bay Athen.

Đoàn người Như Nguyệt bao nguyên một chuyên cơ, dù sao bọn họ cũng hơn trăm người nên không sao cả.

Như Nguyệt thân mặc bộ đồng phục màu đen. Tâm tình của nàng vô cùng nặng nề cho nên sắc mặt vô cùng khó coi, nàng giống như một ngọn núi lửa tùy thời sẽ bộc phát. Dưới loại tình huống này cho dù là các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cũng không ai dám hỏi thêm cái gì. Dù sao Như Nguyệt trong các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần có được thực lực mạnh nhất. Nàng lại là chiến sĩ cầm tinh thức tỉnh sớm nhất, mọi người phi thường tôn trọng thực lực của nàng. Trước khi tới đây bọn họ đã trải qua một phen cãi kịch liệt, bọn người Quản Bình lý trí hy vọng đợi thêm vài ngày nữa, mà Như Nguyệt, Minh Minh cầm đầu chúng nữ và Điền Thử thì cảm xúc nóng nảy quyết định đi Hy Lạp.

Mười một chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần phân biệt bên người Như Nguyệt, bọn họ mặc giống nhau đều là đồng phục đen, nhìn bọn họ có cảm giác lãnh khốc. Ngay cả Tuyết Nữ trước nay vẫn mặc đồ trắng thì lúc này cũng mặc trang phục màu đen. Mà một trăm hai mươi Sinh Tiếu cũng mặc trang phục màu đen, trên mắt mang kính râm và bọn họ lúc này không giống thủ hộ gỉa phương đông mà giống một đám hắc bang có khí tức côn đồ, sân bay Athen vốn ầm ĩ lúc này biến thành một khu vực tĩnh lặng. Dùng quân đoàn Sinh Tiếu thì cách bọn họ vài trăm thước không còn ai chung quanh. Cho dù năm nữ nhân đi trước là tuyệt sắc nhân gian cũng không có bất kỳ lãng tử nào dám đi gây phiền phức.

Thời điểm hơn trăm người phương đông xuất hiện trên sân bay Athen và cùng mặc trang phục đen nên khiến chính phủ Athen chú ý, cảnh sát Athen nhanh chóng nhận được tin tức trước tiên. Chỉ có điều bọn họ tiến vào Athen theo con đường bình thường nên bọn họ cũng không có lý do làm gì. Chỉ có điều số thám tử âm thầm bám theo cũng tăng lên, Như Nguyệt đi chuyến này trở thành tiêu điểm của Athen.

Đi ra khỏi sân bay Như Nguyệt dừng bước lại, mấy ngày nay trong nội tâm của nàng vẫn đang cầu nguyện, chuyện lần này nàng không có nửa phần trách cứ Tề Nhạc, dù sao với tư cách một nam nhân vì nữ nhân mình âu yếm và các bạn báo thù là việc hắn phải làm. Tôn nghiêm của Tề Nhạc không ai dám xen vào. Nhưng mà kết quả lại không cách nào thừa nhận, nếu như Tề Nhạc thật sự bị tổn thường thì cho dù Như Nguyệt có chết ở chỗ này cũng tuyệt đối phải báo thù thay cho nam nhân của mình.

- Minh Minh. Em đã đi tới đây thì dẫn đường đi. Chúng ta trực tiếp đi tìm Vũ Mâu.

Âm thanh của Như Nguyệt giống như khí lạnh có thể đóng băng mọi thứ.

Minh Minh gật gật đầu, tâm tình của nàng cũng hỏng bét, so sánh với Như Nguyệt thì nàng còn hối hận hơn nhiều. Hiện tại còn chưa xác định tin Tề Nhạc đã chết cho nên nàng còn áp chế thương cảm trong lòng, nhưng mà nàng bây giờ vô cùng hối hận, hối hận tại sao mình không nhân lần đó trao thân cho Tề Nhạc, nếu như Tề Nhạc chết thật thì ít nhất nàng cũng không có gì tiếc nuối. Nhưng mà hiện giờ cái gì cũng muộn rồi, nàng hiện tại thậm chí có chút không hy vọng tìm được Vũ Mâu, nếu như Vũ Mâu thật sự trở về thì đại biểu Tề Nhạc thật sự đã... , chuyện này nàng và mọi người không muốn tin là sự thật.

- Đi thôi, chúng ta đi thần miếu Pathenon.

Minh Minh thở sâu miễn cưỡng bình phục phức tạp trong lòng của mình, mọi người đi taxi. Thông báo đơn giản cho mọi người một chút thì nàng cùng Như Nguyệt, Tuyết Nữ cùng đi một chiếc taxi.

Xe taxi ở Athen rất chuyên nghiệp, ít nhất bọn họ không có tranh cướp với nhau, tổng cộng một trăm ba mươi người thì gần năm mươi chiếc taxi, đoàn xe đại quy mô tiến về thần miếu Pathenon.

Tâm tình của mỗi người trong quân đoàn Sinh Tiếu đều trầm trọng, Tề Nhạc chẳng những là vương của bọn họ đồng thời còn là lãnh tụ tinh thần, có Tề Nhạc và không có Tề Nhạc với quân đoàn Sinh Tiếu mà nói tuyệt đối là hai khái niệm, Tề Nhạc cường đại, Tề Nhạc khí thế có thể mang quân đoàn Sinh Tiếu làm tất cả, chuyện này đã sớm khắc sâu trong lòng mọi người.

Ngồi trên xe Như Nguyệt như nhớ cái gì đó, cầm điện thoại bấm nút gọi cho Hồ Quang.

- Như Nguyệt, có chuyện gì thế?

Âm thanh của Hồ Quang khó có lúc đứng đắn như hôm nay.

Như Nguyệt thản nhiên nói:

- Hồ Quang, Thánh Hỏa Giáo các người có đầu đạn độc VX hay không?

- A?

Hồ Quang bị đã giật mình, nói:

- Như Nguyệt, cô có bị gì hay không? Không lẽ...

Như Nguyệt nói:

- Anh không cần hỏi tôi vì cái gì, nếu như có thì tôi mua toàn bộ. Giá cả tùy anh, anh phân phó thủ hạ dưới tay bất luận dùng biện pháp gì dùng tốc độ nhanh nhất đem chúng vận chuyển đầu đạn độc khí VX tới Athen, tôi cần dùng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)