Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 334

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 334: Xi Vưu nguyên vẹn
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Lương thực cùng nước uống trong thời gian ngắn tuy rằng sẽ không có vấn đề gì, nhưng mà rau quả, hoa quả, những đồ vật này ắt không thể thiếu lại ra vấn đề lớn rồi. Cháu cũng biết đó, đã không có ánh mặt trời, những thực vật này căn bản chính là không cách nào sinh trưởng! Mặc dù trong kho lạnh cũng có một chút cất trữ, nhưng mà hơn mười ức nhân khẩu của nước ta sẽ tiêu hao số lượng thiên văn rau quả, hoa quả.

- Những ngày này, đã có ngày càng nhiều người không được ăn rau quả, hoa quả rồi. Chỉ có thể dựa vào một ít vi-ta-min dược vật, mới có thể duy trì cơ năng thân thể đối, nhưng mà, đây dù sao không phải kế lâu dài. Thời gian dài, nhất định sẽ xuất hiện vấn đề lớn đấy. Ta nói những thứ này đều là cửu tinh liên châu hiện nay mang đến ảnh hưởng rõ ràng nhất, còn có thật nhiều ảnh hưởng mặt trái khác đang không ngừng tích tụ.

- Lúc này đây ảnh hưởng đối với toàn thế giới thật sự là quá lớn. Không ai có thể hình dung loại cảm giác này là cái gì. Nếu để cho ta nói thì đây là hủy diệt cả thế giới. Tề Nhạc, cháu có thể nói cho ta biết phải như thế nào mới có thể chấm dứt hiện tượng cửu tinh liên châu này hay không? Như thế nào mới có thể để cho thế giới một lần nữa khôi phục lại bình thường không?

Nghe Cơ thượng tướng nói xong, sắc mặt của Tề Nhạc đã trở nên ngưng trọng dị thường, hắn biết mình trước đó cân nhắc tình huống chiến tranh ở phương Tây là một sai lầm. Chính thức có thể dông dài không phải mình, mà là Địa Ngục cùng Minh Giới ah! Đám hắc ám sinh vật này có thể đạt được năng lượng lớn nhất trong bóng đêm. Mà đám người chỉ cần tiếp tục kéo dài thời gian thì nhân loại sẽ gặp phải tai họa thật lớn. Đồ ăn khan hiếm, tất nhiên sẽ làm trong nhân loại rung chuyển, cả nhân loại đều sẽ gặp phải nguy cơ có tính diệt tộc.

- Bác trai, ngài trước đừng có gấp. Muốn để cho Địa Cầu khôi phục bình thường và giải trừ tình huống cửu tinh liên châu thì hiện tại chỉ có hai cái biện pháp. Một là chờ đợi. Theo cháu được biết, hiện tượng thiên văn cửu tinh liên châu nếu như dưới tình huống kết nối vị diện tà ác cùng địa cầu chúng ta sẽ một mực duy trì chừng một năm. Một năm về sau sẽ tự hành giải trừ.

- Đương nhiên, nếu như Địa Cầu bị những tà ác kia chiếm lĩnh về sau, như vậy hết thảy sẽ rất khó nói. Dù sao, không có ai biết tình huống sau khi bị chiếm lĩnh là gì, rất có thể sẽ tiếp tục duy trì cửu tinh liên châu. Phương pháp khôi phục thứ hai chính là chúng ta triệt để hủy diệt thực lực tà ác đến Địa Cầu, sau đó chặt đứt thông đạo bọn chúng cùng Địa Cầu khiến cho cửu tinh liên châu bị phá vỡ, chỉ cần từng hành tinh chuyển động chênh lệch thì mặt trời sẽ xuất hiện lại thôi.

Trong mắt Cơ Trường Minh toát ra một tia quang mang ảm đạm:

- Chính thức gặp phải thời điểm nguy cơ như vậy, ta mới hiểu được lực lượng của nhân loại chúng ta là nhỏ bé tới bực nào. Tề Nhạc, hiện tại chúng ta có thể dựa vào lực lượng của cháu. Tiếp theo ta sẽ nói về tình huống của con quái vật kia.

Vừa nói, Cơ Trường Minh đi đến phía trước màn hình lớn.

Hình ảnh xuất hiện đầu tiên là vùng ngoại thành Kinh Thành, ngay sau đó, hình ảnh kịch liệt chấn động. Một cự nhân cao hơn mười mét từ đằng xa dần dần tới gần, nửa trên không trung là máy bay chiến đấu, phi cơ trực thăng đang không ngừng phóng ra đạn đạo về phía cự nhân. Nhưng mà hắn phảng phất không có bất kỳ phản ứng gì, năng lượng ba động khổng lồ không ngừng từ trên người hắn phóng xuất ra.

Chiến phủ vô cùng lớn mỗi một lần chém ra đều mang đến tổn thất cự đại mà. Dù cho trong bóng đêm, thân ảnh khổng lồ cũng được quay vô cùng rõ ràng. Đúng vậy, tên gia hỏa này không phải ai khác chính là trạng thái bổn tướng của Xi Vưu.

Làm cho Tề Nhạc kinh ngạc là. Xi Vưu nhìn bề ngoài so sánh với lần gặp mặt trước đó cường đại hơn, đạn đạo oanh kích với hắn mà nói hoàn toàn như là gãi ngứa. Năng lượng ba động khổng lồ không ngừng tăng lên, công kích đối với quân đội Viêm Hoàng, hắn căn bản chẳng thèm ngó tới.

Thân thể khổng lồ của hắn tản ra một tầng quang trạch màu xanh sẫm chưa từng có. Càng làm Tề Nhạc chú ý chính là cánh tay của Xi Vưu đã bị đứt hiện tại lại khôi phục. Hơn nữa không có gì khác so với trước kia. Bên trong hai con ngươi lóe ra quang mang lãnh đạm, không có táo bạo, tựa hồ hết thảy sinh vật trong mắt hắn đều sẽ là vật bị hủy diệt.

- Bác trai, hắn hiện tại ở địa phương nào?

Tề Nhạc trầm giọng hỏi.

Cơ Trường Minh nói:

- Hắn ở một nơi phía Tây Nam cách Kinh Thành hướng ước chừng hai trăm dặm, người của chúng ta đã không ngăn được hắn nữa. Hắn chuyên môn hướng phía quân đội mạnh nhất trùng kích, tuy rằng tốc độ không nhanh. Nhưng mà một quân đoàn đã có hơn phân nửa sức chiến đấu tổn thất trên tay hắn. Hiện tại các đại quân đội từ phụ cận đã điều khiển quân đội hoàn tất tập kết vùng ngoại thành Kinh Thành, tùy thời chờ xuất phát, nhưng mà ta rất hoài nghi quân nhân chúng ta có thể chống đỡ được hắn không. Bất quá, cháu đề nghị tứ đại gia tộc quả thật không tệ, nếu như không phải có đám người cùng Viêm Hoàng Hồn từ bên cạnh quấy rối, nói không chừng quái vật này đã sát nhập kinh thành.

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Bác trai, người này giao cho cháu đi. Quân đội tập kết ở Kinh Thành thì lưu lại bảo vệ Kinh Thành. Đại gia hỏa này không phải quái vật bình thường, hắn đến từ Viễn Cổ. Mà tên của hắn, bác nhất định đã nghe qua. Hắn tên là Xi Vưu.

Cơ Trường Minh toàn thân cứng đờ, thất thanh nói:

- Thượng cổ Ma Thần Xi Vưu?

Tề Nhạc gật nhẹ đầu nói:

- Đúng vậy, chính là Xi Vưu dẫn theo Tộc Cửu Lê suýt nữa hủy diệt tổ tiên nhân loại chúng ta.

Cơ Trường Minh cười khổ nói:

- Khó trách hắn là cường đại như thế, nguyên lai dĩ nhiên là thượng cổ Ma Thần. Tề Nhạc, cháu có thể nắm chắc đối phó với hắn sao?

Tề Nhạc mỉm cười, đáp:

- Bác trai, bác yên tâm đi. Thẳng thắn nói cho ngài, trước kia cháu đã giao thủ với hắn một lần. Đương nhiên, không phải tại thời đại này của chúng ta, tuy rằng hắn càng cường đại hơn khi đó, nhưng mà cháu nắm chắc có thể hủy diệt hắn.

Cơ Trường Minh ngơ ngác nhìn Tề Nhạc, hắn thật sự có chút không rõ, trên người Tề Nhạc đến tột cùng còn có bao nhiêu bí mật chính mình chưa có phát hiện.

- Bác trai, bí mật này xin ngài đừng nói cho người thứ ba biết, cháu không muốn bị quốc gia coi là quái vật. Cháu có thể cam đoan với bác là Tề Nhạc lúc sinh thời chỉ biết công hiến vì quốc gia của mình.

Cơ Trường Minh dù sao không phải người bình thường, rất nhanh liền từ trong trạng thái giật mình tỉnh táo lại, hắn chậm rãi gật nhẹ đầu, nói:

- Ta hiểu được, Tề Nhạc, cháu yên tâm đi, chuyện này ta sẽ không nói cho bất luận kẻ nào, cho dù là người thân tín nhất của ta. Kỳ thật, cháu căn bản là không cần cam đoan với ta điều gì, cháu đã sớm dùng hành động của mình chứng minh rồi. Ah, đúng rồi, Minh Minh đâu? Nó vẫn khỏe chứ?

Tề Nhạc gật nhẹ đầu:

- Minh Minh rất khỏe, bác chờ một chút.

*****

Vừa nói hai mắt của Tề Nhạc nhắm lại, tinh thần lực rất nhanh lan tràn ra, ngũ thải quang mang dần dần sáng lên, trong quang mang lóe ra, một đạo quang ảnh bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh hắn, lập tức dọa Cơ Trường Minh nhảy dựng.

- Sao lại lôi em ra? Tuy rằng em đã đạt tới cấp bậc chín vân, nhưng mà chỉ có mười hai người chúng ta tu luyện cùng một chỗ thì mới có hiệu quả tốt nhất.

Minh Minh chưa thấy hình đã thấy tiếng, quang ảnh biến thành thật thể, một thân váy dài thanh tú động lòng người xuất hiện ở trong mật thất.

Chứng kiến Cơ Trường Minh trước mặt, Minh Minh sửng sốt một chút, sau đó mới phản ứng, lập tức hét lên một tiếng, trực tiếp nhào vào trong ngực người cha của mình. Từ lần trước tiến về thời kì Viễn Cổ Cự Thú đến nay, nàng một mực đều không có rảnh gặp mặt cha mình, lúc này đột nhiên nhìn thấy thì đương nhiên là vui mừng quá đỗi.

- Cha!

Minh Minh ôm thật chặt Cơ Trường Minh, trong mắt lập tức trở nên đẫm lệ mông lung.

Cơ Trường Minh có chút choáng váng. Con gái trống rỗng xuất hiện, điều này hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi hắn nhận thức, tuy rằng hắn cũng biết Tề Nhạc có được thực lực cực kỳ cường đại, nhưng một màn trước mắt, dù sao vẫn quá thần kỳ.

Quang mang nhàn nhạt lập loè, trong mắt Tề Nhạc toát ra vẻ mỉm cười, nói:

- Minh Minh. Hiện tại em còn trách anh kéo em đi ra không?

Minh Minh từ trong sự kích động tỉnh táo lại, nàng cùng mười một người Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ vừa tiến vào trong lĩnh vực ngũ hành thì lập tức đã bắt đầu tu luyện. Tề Nhạc biết rõ đám người đều đạt tới cấp bậc chín vân sẽ phi thường cường đại, chính bọn hắn như thế nào lại không biết điều này? Nhất là tám người khác còn không có đạt tới chín vân thấy Như Nguyệt, Minh Minh các nàng cường đại như thế nào thì càng thêm cố gắng tu luyện.

Mười hai người là cùng một chỗ tu luyện, mặc dù không có Tề Nhạc làm hạch tâm, nhưng mà thân ở trong lĩnh vực ngũ hành được khí tức ngũ hành ảnh hưởng, tốc độ tu luyện của họ tăng phúc lẫn nhau khiến họ nhận được hiệu quả càng lớn. Nhất là sau khi có người đạt đươc chín vân thì bắt đầu phụ trợ người không có đạt tới, như vậy theo số lượng người đạt cấp bậc chín vân ngày càng nhiều, tốc độ tu luyện của đám người cũng trở nên càng lúc càng nhanh.

Bởi vì một mực đắm chìm trong tu luyện. Đám người thậm chí lúc Sinh Tiếu Tiểu Đội tiến vào đến ngũ hành trong lĩnh vực tu luyện cũng không biết, thì càng không biết Tề Nhạc đã mang của bọn hắn trở lại nước cộng hòa Viêm Hoàng.

- Tề Nhạc, đây là nơi nào? Như thế nào có vẻ giống tổng bộ của Viêm Hoàng Hồn a.

Tề Nhạc cười nói:

- Không phải giống, mà là chính nó. Chúng ta đã về nước rồi.

- Sao lại là nó? Chúng ta đã trở về nước rồi sao? Chẳng lẽ chiến đấu bên kia đã xong hay sao? Thủ hạ của Ma Vương không phải còn có tiếp cận hai trăm vạn quân đội sao?

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Bởi vì Xi Vưu đi tới Viêm Hoàng chúng ta, vì thế chúng ta phải trở lại. Trước đem chuyện trong nước giải quyết rồi mới làm chuyện khác.

Lúc này Minh Minh đã hoàn toàn từ bên trong kinh hỉ vừa rồi tỉnh táo lại, nhìn thật sâu Tề Nhạc, nàng tự nhiên minh bạch chiến đấu ở bên kia không có chấm dứt mà Tề Nhạc lại về nước có ý vị như thế nào. Trên gương mặt đẹp của Minh Minh toát ra một tia mỉm cười nhàn nhạt:

- Anh đó, vẫn luôn hành động theo cảm tính như thế. Bất quá, nếu như là em cũng nhất định sẽ lựa chọn như vậy. Cha, con rất nhớ cha đó.

Sau khi hiểu rõ rình huống, Minh Minh không khỏi bắt đầu làm nũng với cha mình.

Cơ Trường Minh giả vờ nghiêm túc nói:

- Con còn nghĩ tới ta? Mẹ của con không biết theo ta lải nhải quá nhiều, thật sự là con gái lớn không dùng được ah! Đã có nam nhân, ngay cả cha mẹ ngươi cũng không muốn rồi.

Minh Minh làm sao nhìn không ra vẻ vui mừng trong đáy mắt phụ thân, nàng thè lưỡi đáng yêu nói:

- Làm sao mà như vậy chứ? Cha, là con bề bộn nhiều việc. Không tin cha hỏi Tề Nhạc xem, con là chủ lực chiến đấu a, không có con thì không làm được gì hết. Phải không Tề Nhạc?

Một bên hỏi Tề Nhạc, một bên vẫn không quên bày ra bộ dạng uy hiếp hắn.

Tề Nhạc mỉm cười, gật nhẹ đầu, nói:

- Xác thực, Minh Minh hiện tại đã phi thường cường đại rồi, ngay cả cháu cũng phải sợ nàng mấy phần.

Khuôn mặt của Minh Minh đỏ lên, trừng mắt Tề Nhạc đe dọa:

- Anh cứ nói lung tung đi, xem sau này em thu thập anh thế nào?

Tề Nhạc cười hắc hắc nói:

- Anh sợ quá a. Bác trai, bác xem nàng có hung dữ không?

Từ khi cửu tinh liên châu xuất hiện, tâm tình Cơ Trường Minh khó được một hồi nhẹ nhõm, hắn bất đắc dĩ lắc đầu, nói:

- Chuyện của vợ chồng son hai con ta không quản được. Tề Nhạc, chuyện kia cứ quyết định như thế đi. Cháu đi đi, ta chờ tin tức tốt của cháu. Đến lúc đó, ta nhất định phải xin công chủ tịch cho cháu.

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Lấy công thì không cần. Xử lý xong Xi Vưu, cháu còn phải đi Tây Phương mau chóng hủy diệt toàn bộ sinh vật vị diện tà ác mới có thể để cho Địa Cầu khôi phục bình thường. Bác trai, chúng cháu đi đây.

Tề Nhạc cũng không thu Minh Minh vào ở bên trong Không Động Ấn mà nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của nàng rời khỏi tổng bộ Viêm Hoàng Hồn.

Phi hành tại giữa không trung, Tề Nhạc hỏi:

- Minh Minh, tình huống của mọi người như thế nào? Thân thể đã khôi phục chưa?

Minh Minh tựa vào trên người Tề Nhạc nói:

- Đã đều khôi phục, ngũ hành lĩnh vực đúng là một chỗ tu luyện phi thường thích hợp. Lần trước chiến đấu tuy rằng làm cho năng lượng của mọi người lượng đều tiêu hao phi thường to lớn, thậm chí còn xuất hiện tình trạng khô kiệt, nhưng mà tiêu hao một lần này đối với chúng ta rất có lợi, tiềm lực của mọi người đều tăng lên. Chúng ta đang toàn lực trợ giúp Quan Tĩnh tăng lên tới cấp bậc chín vân, nếu như không phải anh để cho em đi ra, nói không chừng hiện tại đã hoàn thành rồi.

Tề Nhạc có chút kinh ngạc mà nói:

- Quan Tĩnh? Hắn có thể đạt tới cấp bậc chín vân trước những người khác sao? Nhưng mà hắn trở thành Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ trễ nhất mà. ! Điều này sao có thể.

Trên gương mặt đẹp của Minh Minh toát ra vẻ đắc ý, nói:

- Sao lại không có khả năng, anh không biết gì hết. Hiện tại chúng ta tu luyện đã có rất nhiều tâm đắc, anh không thể tưởng được. Dưới tình huống tu luyện tập thể, mọi người chúng ta thông qua ngũ hành lĩnh vực cùng năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên anh giao phó có thể đem năng lượng của tất cả mọi người ngưng tụ cùng một chỗ, tận khả năng trợ giúp một người tiến hành tu luyện, tuy rằng làm như vậy đối với tốc độ chỉnh thể tăng lên sẽ có ảnh hưởng.

- Nhưng mà như chúng ta bây giờ có thể đạt tới cấp bậc chín vân này thì không giống, bởi vì, ai đạt tới chín vân thực lực sẽ tăng lên vô số lần, hơn nữa trong khi tu luyện hoàn toàn ở vào trạng thái cho đi không nhận lại. Vì thế cứ thêm một người thành cao thủ chín vân thì người phía sau tu luyện sẽ trở nên càng thêm dễ dàng.

*****

- Đơn giản mà nói, Như Nguyệt tỷ thời điểm phá tan bình cảnh chín vân là khó khăn nhất, nhưng mà, về sau em cùng Từ Đông, có trợ giúp của nàng thuận lợi nhiều hơn, dùng cái này suy ra, tiếp tục như vậy tốc độ mọi người tăng lên tới chín vân sẽ trở nên càng lúc càng nhanh.

Tề Nhạc kinh hỉ nhìn Minh Minh nói:

- Vậy mọi người hiện tại tại sao phải lựa chọn Quan Tĩnh? Từ thực lực bản thân của hắn thì hẳn là yếu nhất trong mọi người, tốc độ giúp hắn tăng lên chắc sẽ chậm nhất.

Minh đã minh bạch Tề Nhạc nói gì, nàng nói:

- Còn không phải là vì muốn trợ giúp anh khi chiến đấu sắp tới sao? Anh không được quên, Quan Tĩnh không chỉ là Sinh Tiếu Trư Chiến Sĩ, đồng thời, hắn cũng kế thừa một bộ phận năng lực của thần thú Huyền Vũ, mà em và Như Nguyệt tỷ cùng Từ Đông phân biệt kế thừa huyết mạch của Chu Tước, Thanh Long, bạch hổ, cộng thêm Quan Tĩnh Huyền Vũ trư thì chính là thượng cổ Tứ đại Thánh Thú.

- Ấn linh tiền bối nói cho mọi người biết, khi Tứ thánh thú tụ tập cùng một chỗ có thể một mình phóng xuất ra một lĩnh vực cường đại, tuy rằng không cách nào cùng Sinh Tiếu Thủ Hộ Lĩnh Vực của chúng ta so sánh với, nhưng cũng cực kỳ đáng sợ đó. Tới lúc đó, phương thức chiến đấu của chiến đấu có thể có càng nhiều lựa chọn, cũng có thể đối mặt địch nhân một cách dễ dàng hơn.

Tề Nhạc bừng tỉnh đại ngộ:

- Thì ra là thế, may mắn có ấn linh tiền bối nhắc nhở, nếu không chúng ta thật không biết huyết mạch Tứ thánh thú còn có thể sử dụng như vậy.

Minh Minh hì hì cười nói:

- Anh chưa nghe nói nhà có người già như có bảo vật sao?

Nghe Minh Minh nói xong, trong lòng Tề Nhạc đột nhiên khẽ động, đúng a! Ấn linh cùng Hiên Viên Hồn đều là linh hồn trong thập đại thần khí có thể nói là tánh mạng trí tuệ sinh tồn lâu nhất trên cái thế giới này. Vân Lực của mình hiện tại đã tăng lên tới bình cảnh, không thể tiếp tục đột phá. Mà mình bây giờ không biết tu luyện thế nào nữa mới tốt, có lẽ, ấn linh sẽ có biện pháp.

Đáng tiếc hiện tại hắn cũng không có thời gian đi hỏi thăm ấn linh, trong lòng âm thầm quyết định, đợi xử lý xong chuyện của Xi Vưu thì trước khi trở lại Tây Phương nhất định phải hướng ấn linh hỏi thăm một chút xem sao.

Minh Minh bị Tề Nhạc thu vào bên trong Không Động Ấn, sắp đối mặt Xi Vưu, tuy rằng thực lực của Minh Minh đã rất khả quan, nhưng Xi Vưu có được Bàn Cổ Phủ cũng không phải dễ đối phó như vậy. Một khi phát hiện tại chính mình không có Hiên Viên Kiếm, nhiệm vụ chủ yếu đối phó Xi Vưu vẫn nên giao cho lão Ngưu là được rồi.

Một bên phi hành, Tề Nhạc có chút không tin đem tinh thần lực của mình toàn bộ mở ra, ngưng tụ trong một phạm vi nhất định cảm thụ khí tức của Xi Vưu, hắn không tin, Xi Vưu có thể bằng vào năng lượng cùng tinh thần lực che dấu không một chút sơ sót.

Khoảng cách tới địa điểm theo lời Cơ thượng tướng đã càng ngày càng gần, phạm vi ngưng tụ tinh thần lực của Tề Nhạc càng lúc càng nhỏ. Nhưng mà, làm hắn giật mình chính là vẫn không thể phát hiện khí tức của Xi Vưu. Chẳng lẽ, hắn thật sự đột phá, hoàn toàn đã vượt qua cấp độ của mình sao? Không. Tề Nhạc tuyệt đối không tin.

Bất quá, mặc dù không có tìm kiếm được khí tức của Xi Vưu nhưng Tề Nhạc đã tìm được vị trí chuẩn xác. Bởi vì tinh thần lực của hắn cảm giác được rõ ràng cao thủ của Viêm Hoàng Hồn cùng tứ đại gia tộc đang ở đó. Đám người một mực ngăn cản Xi Vưu thì nhất định Xi Vưu đang ở nơi đó.

Thân thể lập tức gia tốc, khoảng cách vài chục km đối với Tề Nhạc mà nói chẳng qua là trong nháy mắt công phu mà thôi. Rất xa, hắn đã nghe được tiếng gầm cường hoành kịch liệt khiến cho dãy núi chung quanh bị run rẩy. Bởi vì do cửu tinh liên châu tác dụng mà cho Địa Cầu hoàn toàn biến thành một thế giới hắc ám, vì thế từ Tề Nhạc hiện tại có thể thấy rõ ràng đại lượng các loại màu sắc quang mang đang không ngừng phóng thích ra, hiển nhiên là Viêm Hoàng Hồn cùng tứ đại gia tộc đang áp dụng chiến thuật du đấu chống lại Xi Vưu.

Càng lúc càng tới gần thì đã chứng minh phán đoán của Tề Nhạc. Đúng vậy, Xi Vưu đang bị vây trong dãy núi, Bàn Cổ Phủ cực lớn trong tay hắn mang theo thần sắc dữ tợn, nhưng mà ánh mắt của hắn lại rất trầm tĩnh mà lạnh như băng. Hắn lúc này hoàn toàn hiện ra bản thể, chỉ là làm Tề Nhạc giật mình chính là tinh thần lực của hắn vẫn không tìm thấy khí tức của Xi Vưu.

Xi Vưu đứng ở nơi đó không hề có một tia khí tức năng lượng nào phóng thích, nếu như không phải thân thể cao tới 10m kia quá bắt mắt thì chỉ sợ sẽ rất dễ bị lầm tưởng thành người bình thường. Siêu cấp cường giả lại có thể đem khí tức hoàn toàn che dấu, làm cho Tề Nhạc có chút khó có thể tin, nhất là khi hắn cảm giác được năng lượng của Xi Vưu tựa hồ còn cường đại hơn cả chính mình thì loại cảm giác này càng thêm trở nên mãnh liệt.

Quang mang nhàn nhạt lập loè, Bàn Cổ Phủ trong tay Xi Vưu nhẹ nhàng vung lên, lập tức một đạo hôi bạch sắc quang mang phiêu nhiên mà ra, xa xa một đạo quang ảnh màu sắc rực rỡ lập tức biến mất. Tất cả năng lượng công kích chỉ cần đến trước mặt hắn thì ngay cả tổn thương cũng không có đã biến mất trong vô hình. Phảng phất chung quanh thân thể của Xi Vưu có một vòng năng lượng vô hình bảo hộ hắn, nhưng mà có năng lượng vô hình tồn tại thì tại sao lại không có khí tức năng lượng?

Tình huống kỳ dị trên người Xi Vưu không khỏi làm cho Tề Nhạc xuất hiện sự cảnh giác, lúc này hắn tự nhiên không thể đợi được nữa, nếu không tổn thất bên mình sẽ càng lớn hơn.

Lân giáp màu đen lặng yên không một tiếng động bao trùm trên người của Tề Nhạc, thân hình lóe lên, hắn đã bay vọt qua đánh về phía Xi Vưu.

Thần sắc Xi Vưu vẫn luôn bình thản bỗng cảm giác được khí tức của Tề Nhạc lập tức sắc mặt đại biến, Bàn Cổ Phủ trong tay trực tiếp vung lên. Một cỗ tinh thần chấn động cường hoành vô cùng lập tức đánh tới phương hướng của Tề Nhạc cùng với công kích năng lượng của Bàn Cổ Phủ bổ ra.

Trong mắt Tề Nhạc thần quang điện xạ, thân thể vọt tới trước ngạnh sanh cường hành cải biến phương hướng giữa không trung bay vòng sang một bên, , đồng thời tay phải chém ra, trả lại cho Xi Vưu một đạo quang mang màu xanh.

Hào quang năng lượng song phương phóng thích chiếu rọi, Xi Vưu lập tức thấy được bộ dạng của Tề Nhạc. Kỳ thật dù cho không cần con mắt nhìn, khí tức năng lượng trên người Tề Nhạc phát ra hắn cũng cực kỳ quen thuộc rồi.

- Là ngươi? Ngươi, ngươi tại sao lại ở chỗ này?

Xi Vưu đột nhiên chứng kiến Tề Nhạc, trong lòng của hắn kinh ngạc không cách nào diễn tả bằng ngôn từ, khí thế đột nhiên rơi vào hạ phong. Hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn Tề Nhạc, trong lúc nhất thời thì thào tựa như có chút sợ hãi.

Tề Nhạc tự nhiên biết rõ Xi Vưu sợ hãi không phải mình, mặc dù mình đã từng có được Hiên Viên Kiếm, nhưng thực lực thủy chung không cường đại bằng Xi Vưu. Người mà hắn chính thức sợ hãi hẳn là Ngưu Ma Vương mới đúng.

*****

Cảm nhận được năng lượng ba động cường đại trên người Xi Vưu, Tề Nhạc không khỏi có loại cảm giác kiến liệp tâm hỉ (thấy cái mình thích là thèm)@@

- Vì sao ta không thể ở nơi này? Ta còn muốn hỏi ngươi, vì sao ngươi đến hiện đại. Có phải là do năng lượng cửu tinh liên châu đã đưa ngươi tới nơi này không?

Tề Nhạc lạnh lùng nhìn Xi Vưu, Vân Lực trên người chậm rãi tăng lên. Hai mắt nhìn chằm chằm Bàn Cổ Phủ trong tay Xi Vưu, thần khí có được lực công kích cường đại tùy thời cũng có thể tạo thành tổn thương chính thức cho hắn, dù cho Tề Nhạc đối với chính mình mười phần tự tin, nhưng chắc chắn sẽ không dám chủ quan.

Thần sắc ngốc trệ của Xi Vưu chậm rãi khôi phục, vẻ dữ tợn trên khuôn mặt âm tình bất định, thanh âm của hắn nghe có chút cổ quái:

- Xem ra, ngươi cũng bị cỗ lực lượng kia truyền tống đến thời đại này. Có phải là do Hiên Viên Kiếm đưa ngươi tới không?

Tề Nhạc nhíu nhíu mày, hắn tuy rằng không có khả năng hoàn toàn biết rõ tình huống của Xi Vưu, nhưng nghe ý của hắn, tựa hồ là bị Bàn Cổ Phủ đưa đến thời đại này.

- Xi Vưu, ta vốn chính là thuộc về cái thế giới này. Ngươi đã đi tới thế giới của ta, cũng không cần ta về thời kì Viễn Cổ Cự Thú tìm ngươi. Hôm nay, ở chỗ này chính là tử kỳ của ngươi.

Ánh mắt Xi Vưu chớp liên tục:

- Nhân loại, ngươi luôn âm hồn bất tán mà quấn quít lấy ta làm gì, chẳng lẽ giữa chúng ta có cừu hận gì sao?

Thẳng thắn mà nói thì hắn thật sự không muốn cùng Tề Nhạc chiến đấu, càng xác thực mà nói là sợ hãi không muốn chiến đấu với Ngưu Ma Vương tùy thời có thể xuất hiện. Phải biết, lúc trước cho dù hắn đã có được Bàn Cổ Phủ trước mặt Ngưu Ma Vương thậm chí ngay cả một chút lực lượng hoàn thủ đều không có ah! Gặp lại cường giả như vậy, hắn thực không biết mình còn có thể còn sống lúc này rời đi hay không.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Rất đơn giản, thì bởi vì ngươi là Xi Vưu, vì thế chúng ta tất nhiên là địch nhân. Ngươi không phải đã sớm biết sao? Hoàng Đế bệ hạ là sư phụ của ta, ngươi nói đi, ta có phải nên đối địch với ngươi không?

Xi Vưu nhìn Tề Nhạc. Trong mắt hiện lên một đạo lửa giận, nhưng hắn vẫn không có tức giận:

- Nhân loại, không bằng chúng ta thương lượng một chút như thế nào? Thời đại này, khí tức năng lượng ít hơn thời đại kia của chúng ta rất nhiều. Mà bất luận là ngươi hay là ta, năng lượng đều đã đạt đến trạng thái bình cảnh, kết hợp lực lượng hai người chúng ta muốn thống trị thời đại này thật sự là rất dễ dàng.

- Hắc ám khí tức tại nơi này rất nồng đậm, ta thậm chí sau khi thống trị có thể tặng cho ngươi một nửa lãnh địa cùng nô lệ. Ở thời đại này, căn bản không lực lượng gì có thể chống lại chúng ta. Chẳng lẽ ngươi không hy vọng có thể trở thành vương giả một phương sao? Đến lúc đó, chúng ta nước giếng không phạm nước sông. Ta cam đoan, sau này tuyệt không mang lại cho ngươi bất cứ phiền phức gì, như thế nào?

Lúc này, của tứ đại gia tộc cùng Viêm Hoàng Hồn dần dần xuất hiện ở chung quanh, trong bọn họ đại đa số người tự nhiên đều là nhận thức Tề Nhạc. Từ khi Xi Vưu xuất hiện đến nay, đám người mặc dù miễn cưỡng chống cự, nhưng trong nội tâm bọn hắn cũng tràn đầy sợ hãi.

Các loại thủ đoạn công kích đám người đều thử qua rồi, nhưng mà không cách nào tạo ra thương tổn cho Xi Vưu. Xi Vưu lại như mèo vờn chuột đồng dạng trêu đùa hí lộng bọn hắn, mỗi một lần xuất thủ đều lấy đi một tánh mạng. Đối với Ma Thần này, chống cự trong lòng mọi người đã hạ xuống mức thấp nhất, nếu như không phải là vì thủ hộ Kinh Thành, chỉ sợ bọn họ đã sớm chạy trối chết rồi.

Nhưng mà giờ này khắc này, Tề Nhạc đột nhiên xuất hiện lại đem trọn chiến cuộc hoàn toàn thay đổi, thời điểm cự nhân đối mặt với Tề Nhạc tràn ngập sợ hãi lại có chút ít cầu khẩn, không khỏi là cho cường giả tứ đại gia tộc cùng Viêm Hoàng Hồn rất là giật mình. Nhất là tộc trưởng của tứ đại gia tộc, bọn họ tuy rằng cũng biết Tề Nhạc phi thường cường đại, nhưng mà lại không nghĩ rằng hắn đã cường đại đến trình độ như thế.

Khi Tề Nhạc kêu tên của Xi Vưu thì sau lưng tất cả mọi người đều toát ra mồ hôi lạnh, Xi Vưu, dĩ nhiên là Viêm Hoàng Ma Thần đáng sợ nhất trong truyền thuyết Viêm Hoàng. Đám người đang đối kháng cùng Ma Thần, nếu như không phải Tề Nhạc xuất hiện, chỉ sợ kết quả cuối cùng sẽ là toàn quân bị diệt, mà không có bất kỳ khả năng khác.

Tề Nhạc tự nhiên không biết những người khác đang suy nghĩ gì, nhìn Xi Vưu, trong mắt của hắn toát ra một tia khinh thường:

- Xi Vưu ngươi xứng hợp tác cùng ta sao? Ta nói hôm nay sẽ là tử kỳ của ngươi. Nếu như bản thân ngươi tự sát thì ta sẽ cho ngươi toàn thây, đáng tiếc chính là linh hồn của ngươi cùng tinh thần lạc ấn ta phải hủy diệt. Để tránh ngươi lại tử hôi phục nhiên (tro tàn lại cháy - ý nói hồi sinh). Những người khác lúc này rời đi thôi, nơi đây không cần các người nữa.

Vừa nói dứt lời, một vòng quang hồ màu xanh từ trên người Tề Nhạc phóng thích ra, các cường giả tứ đại gia tộc cùng Viêm Hoàng Hồn chung quanh chỉ cảm thấy toàn thân chợt nhẹ, thân thể đã bay bổng về phương xa. Phải biết, đây chỉ là năng lượng Tề Nhạc tiện tay vung lên. Bọn họ minh bạch, trận chiến đấu này không thể nào là đám người có khả năng tham dự, cho dù là một số người trong đó có thực lực tương đối mạnh cũng không dám lại lưu lại xem cuộc chiến, một lát sau, những cường giả Đông Phương này đều rút lui.

Xi Vưu âm tình bất định nhìn Tề Nhạc, nguyên bản một tay nắm chặt Bàn Cổ Phủ lúc này đã đổi thành hai tay, hắn lạnh giọng nói:

- Nói như vậy, nhân loại, ngươi rốt cuộc muốn đối nghịch với ta?

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Thật sự không có ý tứ, ai bảo thanh danh của ngươi kém như vậy? Xi Vưu, xin lỗi, hôm nay ngươi nhất định phải lưu lại tánh mạng của mình, ta không muốn lại đi khắp nơi tìm ngươi.

Thanh sắc quang mang dần dần lan tràn, dùng Xi Vưu cùng Tề Nhạc làm trung tâm, từng vòng gió lốc màu xanh dần dần xuất hiện chung quanh. Chúng không phải là gió bình thường, tựa như Tề Nhạc ban đầu ở thần giới Thần Phong cốc, lúc này do người chế tạo nên sức gió khí tức linh hồn tràn đầy. Năng lượng ba động khổng lồ không ngừng đề thăng, mỗi một lần tăng lên sẽ khiến cho ánh sáng màu xanh chung quanh trở nên càng cường liệt vài phần, đem chiến trường của Tề Nhạc cùng Xi Vưu chiếu sáng.

Xi Vưu không có đi nhìn những cơn lốc gió này, ánh mắt của hắn thủy chung rơi vào trên người Tề Nhạc. Vừa rồi hắn cũng là bởi vì không cẩn thận mới bị Tề Nhạc lợi dụng bất tử lĩnh vực trọng thương, mà giờ này khắc này, hắn tuyệt đối không thể để cho sự tình đồng dạng phát sinh.

- Nhân loại, tốc độ tiến bộ thực lực của ngươi nhanh hơn trong tưởng tượng của ta rất nhiều.

Xi Vưu nhìn Tề Nhạc, vẻ dè chừng và sợ hãi trong mắt trở nên sâu hơn.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Ngươi cũng không tệ, ta cảm giác năng lượng của ngươi cũng trở nên càng thêm tinh thuần so trước kia. Thậm chí là tinh thần lực của ta đều không thể tìm kiếm năng lượng tồn tại của ngươi. Xi Vưu, ngươi có thể nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì không?

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)