Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 337

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 337: Ngưu Ma Vương đã nhận được thần khí
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tề Nhạc đạt đến cấp bậc chín vân mạnh mẽ hơn Hắc Kỳ Lân bình thường. Sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí sẽ kinh khủng như thế nào? Hắn đã nghĩ kỹ, khi chính mình sử dụng ra chung cực Kỳ Lân Tí cùng lúc thiêu đốt tánh mạng của mình và linh hồn lạc ấn đem năng lượng phóng thích đến trình độ lớn nhất, tuy rằng chưa hẳn có thể đem Ngưu Ma Vương hủy diệt, nhưng ít ra cũng có thể làm trọng thương hắn. Chờ mình chết đi, Không Động Ấn dĩ nhiên là sẽ trở lại phong ấn chi địa của nó, đồng thời mang theo quân đoàn Sinh Tiếu đi. Nói như vậy, ít nhất còn có thể làm cho nhân loại có một chút hạt giống phản kháng.

- Dừng lại. Ngươi muốn tự sát sao?

Ngưu Ma Vương thoáng nhúc nhích Bàn Cổ Phủ trong tay va chạm với khí tức năng lượng trên người Tề Nhạc phóng thích.

Trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, nhưng mà tốc độ ngưng tụ năng lượng của Tề Nhạc lại không có chút nào yếu bớt, hắn đã không nói thêm gì nữa, ánh mắt tràn ngập kiên định cùng tử chí nhìn chăm chú Ngưu Ma Vương. Hắn tuyệt không thể buông tha cho cơ hội cuối cùng này.

Ngưu Ma Vương nhìn bộ dạng của Tề Nhạc không khỏi cau chặt lông mày:

- Được rồi. Ta bây giờ còn không muốn giết ngươi. Ngươi cũng không cần phải kích động như vậy. Cho dù ngươi muốn thi triển chung cực Kỳ Lân Tí cũng không phải là lúc này.

Tề Nhạc sửng sốt một chút, có chút kinh ngạc mà nhìn Ngưu Ma Vương:

- Cơ hội tốt như vậy, ngươi không ra tay với ta? Ngươi tưởng ta là con nít ba tuổi sao?

Ngưu Ma Vương mỉm cười, nói:

- Còn nhớ rõ chúng ta trở về tìm Xi Vưu trước đó đã từng nói gì không? Yên tâm lão Ngưu ta gần đây giữ lời nói. Khi đó ta đã từng nói sẽ tha cho ngươi một mạng, hiện tại ta sẽ thực hiện lời hứa, lần này ta bỏ qua ngươi. Bất quá, lần sau gặp lại hy vọng ngươi có thể chuẩn bị xong. Đến lúc đó, ngươi chỉ có hai lựa chọn, một chính là chết trong tay ta, một cái khác chính là mang theo thuộc hạ của mình thần phục ta. Ta có thể cho ngươi trở thành thuộc hạ đắc lực nhất, chúng ta không phải phối hợp rất ăn ý sao? Dù sao cũng có vài phần tình cảm, dù sao chúng ta cũng từng ở cùng một chỗ thời gian dài như vậy.

- Kháo, ai ở chung với ngươi thời gian dài hả?

Nghe lời nói của Ngưu Ma Vương có chút mập mờ, Tề Nhạc nổi giận quát to. Bất quá lúc này hắn cũng đã tán đi năng lượng của chung cực Kỳ Lân Tí. Cái khác hắn không dám khẳng định, nhưng mà danh dự của Lão Ngưu xác thực cũng không tệ lắm.

Ngưu Ma Vương nói:

- Bất luận nói như thế nào thì ta cũng đã nhận được không ít chỗ tốt từ trên người của ngươi. Hơn nữa, ta một mực cũng không có đem ngươi trở thành địch nhân, đương nhiên nếu ngươi nguyện ý trở thành địch nhân của ta thì ta cũng không có biện pháp. Thẳng thắn nói cho ngươi biết a. Ta hiện tại mặc dù có năng lực giết chết ngươi. Nhưng mà tự chính mình cũng sẽ phải chịu cắn trả. Xi Vưu tuy rằng bị ta cắn nuốt. Nhưng ta còn cần đem năng lượng của hắn cùng năng lượng của mình dung hợp, hơn nữa hoàn toàn nắm giữ hai kiện thần khí. Chờ hết thảy đều hoàn thành, ta sẽ trở lại. Trước khi đến, ta sẽ thông báo cho ngươi. Đến lúc đó chúng ta đường đường chính chính chiến đấu một trận. Ngươi thua, ngươi liền trở thành thuộc hạ của ta, ta thua, tùy ngươi xử trí. Ta đi đây, Tề Nhạc, bất luận ngươi nhìn nhận thế nào, nhưng trong lòng ta ngươi là người duy nhất ra xem là bằng hữu. Dù cho ngươi là một nhân loại!

Quang ảnh lóe lên, thân thể của Lão Ngưu hư không tiêu thất, trong chớp mắt đã rời khỏi mà đêm đen như mực này.

Im im lặng lặng nhìn phương hướng ly khai của lão Ngưu, Tề Nhạc đột nhiên sinh ra một loại cảm giác chán nản vô lực. Thân thể chậm rãi hướng mặt đất rơi xuống đặt chên lên mặt đất tàn tích, quang mang trong mắt của Tề Nhạc rõ ràng trở nên ảm đạm rất nhiều. Lần thứ nhất, hắn đối với lòng tin của mình dao động. Lão Ngưu, hắn thật có thể chiến thắng được lão Ngưu sao?

Ngũ thải quang mang lập loè, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đồng thời xuất hiện chung quanh thân thể của Tề Nhạc, tiểu đội thập nhị Sinh Tiếu, im im lặng lặng quay chung quanh tại vòng ngoài.

Mười hai vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ đồng thời phóng xuất ra năng lượng của bản thân trợ giúp Tề Nhạc khôi phục, hết thảy những gì xảy ra bên ngoài bọn họ cũng đều biết. Mặc dù đám người trong Không Động Ấn không cách nào chủ động chứng kiến tình huống ngoại giới. Nhưng mà, khi Tề Nhạc gặp phải nguy cơ ấn linh lại truyền tới hình ảnh, hơn nữa đánh thức họ từ trong trạng thái tu luyện.

Trước đó, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần muốn trợ giúp Tề Nhạc liều đánh một trận tử chiến nhưng lại bị Tề Nhạc cường hành chế trụ. Lúc này, lão Ngưu đi rồi, Tề Nhạc mới phóng xuất bọn họ ra.

- Tề Nhạc. Đừng nghĩ nhiều nữa. Cái này không thể trách anh. Nếu như lúc trước không phải anh biến hắn thành sử lệnh thì sợ rằng chúng ta khó có một ai trở lại thế giới này.

Tuyết Nữ bên cạnh Tề Nhạc im lặng lặng an ủi hắn.

Tề Nhạc thở sâu, nói:

- Anh cũng không muốn suy nghĩ nhiều, chỉ là đang nghĩ, hiện tại lão Ngưu đến tột cùng mạnh đến trình độ nào. Mọi người biết không, dùng thực lực bây giờ của tôi, hắn là một người duy nhất có thể làm cho tôi có cảm giác vô lực. Cho dù là đối mặt ma vương và đại quân 300 vạn địa ngục Nhiên Thiêu Quân Đoàn, tôi đều không có gặp qua cảm giác như vậy, nhưng mà sự cường đại của lão Ngưu mọi người không cách nào lý giải đâu. Tôi cùng hắn không chỉ đã từng là sinh tử địch nhân, vì mạng sống mà chiến đấu, đồng thời cũng cùng hắn sóng vai chiến đấu. Tôi tận mắt thấy lần đó Lucifer ở trước mặt hắn, thật sự tựa như chim con, ngay cả nửa phần năng lực chống cự đều không có. Về sau, thời điểm tại địa ngục, ma vương cộng thêm Lucifer cũng không cách nào đánh bại hắn. Mà bây giờ, Ngưu Ma Vương lại cắn nuốt thân thể của Xi Vưu, đồng hóa tánh mạng cùng linh hồn lạc ấn của Xi Vưu, chắc chắn khiến cho năng lượng của hắn tiến thêm một bước tăng lên tới một cảnh giới cả tôi cũng không cách nào tưởng tượng. Đồng thời hắn còn nhận được hai kiện thần khí Bàn Cổ Phủ cùng Hạo Thiên tháp. Tôi dựa vào cái gì chống lại hắn? Đây là chuyện không có khả năng thắng được..

Như Nguyệt, Minh Minh, Thương Băng, Thực Vật Hồn lần lượt đi đến bên cạnh Tề Nhạc. Như Nguyệt nắm bàn tay to lớn của hắn nói:

- Chúng ta trước trở về rồi hãy nói a. Xe đến trước núi ắt có đường, mọi người chúng ta cùng thương lượng, có lẽ sẽ nghĩ ra được biện pháp thì sao?

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Đi thôi. Chúng ta về biệt thự Long Vực trước.

Giờ khắc này, hắn không còn chút tâm trạng nào đi Tây Phương nữa. Lão Ngưu đột nhiên phát sinh biến hóa làm cả Đông Phương đều bao phủ uy áp của hắn, lão Ngưu bất diệt thì làm những chuyện khác còn có cái gì ý nghĩa? Diệt đi ma vương cùng Hades lại có làm được cái gì? Trong mắt của Tề Nhạc cho dù đám người họ có cùng tụ họp một chỗ cũng không thể so sánh với lão Ngưu.

*****

Rất nhanh Tề Nhạc mang theo quân đoàn Sinh Tiếu về bên trong biệt thự Long Vực căn cứ của bọn hắn cùng tâm trạng vô cùng nặng nề. Như Nguyệt đem mọi người trước an bài tốt, lúc này mới cùng Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vây quanh Tề Nhạc lên phòng luyện công ở tầng ba. Chỗ này rất lớn, tương đối dễ dàng cho mọi người cùng nhau thương lượng đối sách.

Ngồi vây quanh thành một vòng, Tề Nhạc dựa lưng trên vách tường, không biết vì sao, tâm tình của hắn lúc này có chút kỳ quái, thậm chí không phải đang tự hỏi phải như thế nào đi đối phó Ngưu Ma Vương. Hồi tưởng lại tình huống lần đầu tiên chính mình đi tới nơi này. Khi đó hắn là bị Như Nguyệt hung hăng giáo huấn một trận, nằm trên giường một thời gian không ngắn.

Tất cả mọi người không có lên tiếng, mỗi người đều đang trầm tư, được Tề Nhạc giải thích, mọi người đối với tình huống của Ngưu Ma Vương cũng đã rất rõ ràng. Đám người biết rõ, Tề Nhạc nói rất đúng, hiện tại Ngưu Ma Vương đã cường đại đến một trình độ kinh khủng trước nay chưa có.

Thật lâu sau, Như Nguyệt mở miệng trước nhất:

- Tề Nhạc, nếu như, em nói là nếu như chúng ta đều đạt đến cấp bậc chín vân đồng thời thi triển lĩnh vực Sinh Tiếu thủ hộ thì có khả năng đánh bại lão Ngưu không, cho dù là cùng hắn đồng quy vu tận.

Nói đến đây ánh mắt Như Nguyệt trở nên kiên định dị thường, khí tức này ảnh hưởng tới suy nghĩ của mỗi người.

Suy nghĩ thu hồi, Tề Nhạc ngồi thẳng người châm rãi lắc đầu nói:

- Không, dù cho là đồng quy vu tận, cũng không có bất kỳ cơ hội. Mọi người chác không biết hai kiện thần khí Bàn Cổ Phủ cùng Hiên Viên Kiếm đều có đặc điểm chung, đó là có thể hủy diệt hết thảy lĩnh vực. Đương nhiên phải xem năng lượng của người sử dụng mới định ra. Dùng cường độ năng lượng của Ngưu Ma Vương, mọi người cho là hắn thi triển là Bàn Cổ Phủ sẽ không phá được lĩnh vực của chúng ta sao? Huống chi, sau khi dung hợp năng lượng của Xi Vưu, hiện tại chỉnh thể năng lượng của Ngưu Ma Vương tuyệt đối sẽ không chênh lệch so với chúng ta đều đạt tới cấp bậc chín vân sau khi thi triển lĩnh vực Sinh Tiếu thủ hộ, thậm chí còn cường đại hơn nhiều. Chúng ta bảo trì cường độ năng lượng như vậy chỉ có thể tiếp tục thời gian rất ngắn, nếu như tôi là lão Ngưu thì không cần dốc sức liều mạng, chỉ cần kéo dài một chút thì chúng ta cũng xong đời.

Mạc Đạm Đạm hừ một tiếng, nói

- Cũng là ngưu cả, vì sao người ta thì cường đại như vậy, thật sự là không công bình.

Nghe nàng nói, mọi người không khỏi thoải mái hơn một chút. Yến Tiểu Ất cười nói:

- Trên cái thế giới này, vốn là không có gì công bình. Cô rất đẹp, cô cũng là ngưu, thôi thì gả cho lão Ngưu đi. Nói không chừng hắn còn có thể buông tha Địa Cầu hoặc là chúng ta tiếp đem hắn đưa về đến Viễn Cổ Cự Thú thời đại đi.

Nghe xong Yến Tiểu Ất nói mà mọi người không khỏi cười vang, hào khí tiến thêm một bước hòa hoãn lại. Chỉ có Tề Nhạc không cười, mà lúc này ánh mắt của hắn đã sáng lên, như có chút suy nghĩ hỏi:

- Tiểu Ất, cậu mới vừa nói cái gì? Lập lại một lần nữa.

Yến Tiểu Ất sửng sốt một chút, nhưng vô thức lặp lại nói:

- Em nói nói là trên cái thế giới này, vốn là không có gì công bình. Cô rất đẹp, cô ấy cũng là ngưu, thôi thì gả cho lão Ngưu đi. Nói không chừng hắn còn có thể buông tha Địa Cầu hoặc là chúng ta tiếp đem hắn đưa về đến Viễn Cổ Cự Thú thời đại đi.

BA~

Song chưởng của Tề Nhạc vô vàng nhau phát ra một tiếng giòn vang:

- Đúng vậy, cứ làm như thế. Tiểu Ất, cám ơn cậu, là cậu đề tỉnh anh. Đánh không lại lão Ngưu, chúng ta cũng không phải tuyệt đối không có biện pháp. Hắn vốn là không phải thuộc về thế giới này của chúng ta, đánh không được thì đưa hắn trở lại. Nếu như chỉ là đưa hắn trở về thời kì Viễn Cổ Cự Thú thì trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.

Nghĩ thông suốt, Tề Nhạc rõ ràng trở nên dễ dàng vài phần, trong lòng âm thầm phán đoán, lão Ngưu tuy rằng cường đại, nhưng muốn đem hai kiện thần khí cùng Xi Vưu hoàn toàn tiêu hóa chỉ sợ cũng cần một đoạn thời gian không ngắn ngủi. Vậy thì trong khoảng thời gian này chính mình nên làm những gì đây? Phương Tây là khẳng định không có thể trở về rồi, trời mới biết lão Ngưu lúc nào lại đột nhiên trở về. Hắn không giống với Xi Vưu, Xi Vưu đối với hiện đại không có bất kỳ sự hiểu biết nào, nhưng mà lão Ngưu lại tinh tường. Hắn thể mang đến lực phá hoại tuyệt đối không phải Xi Vưu có khả năng so sánh. Về phần Phương Tây bên kia, hiện tại chỉ có thể tạm thời mặc kệ. Martti cùng Vũ Mâu, các ngươi thì tự mình cầu trời khấn phật đi.

Muốn đưa lão Ngưu trở lại thời kì Viễn Cổ Cự Thú, không phải là một chuyện dễ dàng. Thực lực của lão Ngưu cực kỳ cường hãn, hơn nữa lại còn không thua trí tuệ của nhân loại. Nếu như nói như trước kia thì lúc mình bắt hắn làm sử lệnh thì hắn ta chỉ tương kế tựu kế, vậy thì lần này muốn cho hắn mắc lừa đưa hắn về thời kì Viễn Cổ Cự Thú, hiển nhiên là một chuyện cực kỳ khó khăn. Huống chi, nếu như đem Ngưu Ma Vương đưa về thời kì Viễn Cổ Cự Thú, thần thú nhất tộc bên kia vừa mới có khí sắc chỉ sợ lần nữa thừa nhận tai nạn. Dùng thực lực của Ngưu Ma Vương hoàn toàn có thể trong thời gian ngắn một lần nữa chỉnh hợp hung thú, thậm chí là thống nhất thời kì Viễn Cổ Cự Thú. Hắn hiện tại đã biết rất nhiều chuyện của hiện đại cũng tự nhiên minh bạch người hiện đại tương lai chính là chủ đạo, nếu như hắn tại thời kì Viễn Cổ Cự Thú đối với nhân loại tiến hành công kích mang tính hủy diệt thì hiện đại sẽ xuất hiện biến hóa hay không còn là chuyện rất khó nói.

Nghĩ tới đây, tâm tình của Tề Nhạc vừa buông lỏng lần nữa siết chặt, hắn tự nhiên biết rõ muốn giải quyết vấn đề lần này biện pháp tốt nhất chính là đánh bại lão Ngưu, nhưng mà muốn đánh bại hắn có thể dễ như nói sao? Thật sự không có một chút khả năng sao?

Bàn Cổ Phủ, Hạo Thiên tháp đã từng là thần khí đại thần Bàn Cổ sở dụng tự nhiên là cực kỳ cường đại, nhưng mà, mình cũng có Không Động Ấn còn có Hiên Viên Kiếm bị gãy, dựa theo sự sắc bén của nó thì chưa hẳn không có cơ hội. Nhưng trọng yếu hơn chính là, thực lực của mình nhất định phải tăng lên tới tiếp cận cấp độ của lão Ngưu mới được. Chín vân - đây là con đường duy nhất của mình. Nhưng mà, hiện tại cửu tinh liên châu xuất hiện, thông đạo từ Địa Cầu đi thông tất cả vị diện cơ hồ đều phong bế, chính mình phải đi đâu để tăng thực lực lên tới đỉnh.

Đứng lên, Tề Nhạc duỗi thân thể của mình, ánh mắt ôn hòa nhìn mọi người chung quanh một vòng, nói:

- Đi thôi, chúng ta đi ra bên ngoài, ta có lời muốn nói với tất cả mọi người.

Nói xong, chính hắn dẫn đầu đẩy cửa ra ngoài.

Chứng kiến Tề Nhạc khôi phục lại bình tĩnh, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần không khỏi đều toát ra vẻ mỉm cười hiểu ý nối đuôi nhau đi theo sau lưng Tề Nhạc.

Đi vào trong sân biệt thự Long Vực, diện tích của biệt thự đương nhiên là có hạn, không có khả năng ở lại hơn một trăm người, vì thế, trước đó Như Nguyệt đã an bài các thành viên tiểu đội Sinh Tiếu trong sân, cho bọn hắn xây dựng lều vải.

*****

Bầu trời vẫn tối như mực, thậm chí không thể nhìn thấy một áng mây có màu gì. Ngẫu nhiên lập loè tinh quang căn bản không cách nào mang đến cho cái thế giới này bất luận chút hào quang gì. Do Cửu Tinh Liên Châu ảnh hưởng, thậm chí ngay cả ánh trăng cũng đã mất đi quang mang, trừ phi là thị lực siêu cường như Tề Nhạc, nếu không sẽ rất khó tìm kiếm được sự hiện hữu của nó trên không trung.

Đi ra khỏi biệt thự, tinh thần nhàn nhạt chấn động từ trên người Tề Nhạc tán phát ra, căn bản không cần mở miệng đi gọi, dưới ảnh hưởng khí tức tinh thần của hắn, các thành viên tiểu đội Sinh Tiếu rất nhanh từ trong lều vải đi ra. Khí tức của Tề Nhạc đối với bọn hắn mà nói là một loại hình thức của mệnh lệnh.

Các chiến sĩ Tiểu đội thập nhị Sinh Tiếu nguyên một đám tinh thần vô cùng phấn chấn, trải qua tu luyện trong ngũ hành lĩnh vực, khí tức năng lượng trên người bọn họ đã tiến thêm một bước tăng cường. Nếu như những người này đi ra bên ngoài, mỗi người đều có thể trở thành cao thủ một phương. Phối hợp sử lệnh của bản thân của mỗi người, chỉ sợ cho dù các gia chủ của tứ đại gia tộc cũng không thể nào là đối thủ của bọn hắn. Mà những người này đều là Tề Nhạc một tay bồi dưỡng ra ah! Có thể nói là tử đệ binh (đội quân con em) của hắn. Cho dù trong những người này có không ít người có niên kỷ lớn hơn Tề Nhạc một chút, nhưng mà bọn họ vẫn tôn kính Tề Nhạc phát ra từ sâu trong nội tâm. Nếu như không có Tề Nhạc, đám người vĩnh viễn cũng không thể đạt đến cấp độ như bây giờ. Tề Nhạc cường đại, Tề Nhạc vô tư làm mỗi người bọn hắn có thể cam tâm tình nguyện vì Tề Nhạc đi tìm chết. Tuy rằng quân đoàn Sinh Tiếu tổng cộng chỉ có hơn một trăm người, nhưng mà dưới sự dẫn dắt của Tề Nhạc cho dù là đối mặt với trăm vạn đại quân Nhiên Thiêu Quân Đoàn của địa ngục thì đám người cũng không có chút ý tứ lùi bước. Đây là một loại ý chí chiến đấu từ trên người Tề Nhạc vô hình truyền cho bọn hắn.

Đứng ở trên bãi cỏ, Tề Nhạc cúi đầu xuống nhìn đám cỏ xanh bình thường tươi tốt đã xuất hiện bộ dạng héo rũ, trong mắt Tề Nhạc lịa xuất hiện sự phẫn nộ. Cửu Tinh Liên Châu coi như là dùng lực lượng của ta thực hiện Đấu Chuyển Tinh Di để hủy diệt ngươi, ta cũng muốn cho ánh mặt trời một lần nữa chiếu xuống đại địa. Không có lực lượng gì có thể ngăn cản hành động của ta, các ngươi chờ xem.

- Hiện tại tôi tuyên bố một việc.

Tề Nhạc ngẩng đầu bình tĩnh nói. Lúc này, tuy rằng tại đây chừng hơn một trăm người. Nhưng ngoại trừ tiếng hít thở ra thì không có bất kỳ thanh âm ầm ĩ nào khác. Tất cả mọi người im im lặng lặng lắng nghe Tề Nhạc phân phó.

Cảm thụ được khí tức trên thân mọi người phát ra, Tề Nhạc nhàn nhạt nói:

- Tình hình hiện tại có lẽ mọi người đều rất rõ ràng. Nhưng mà có một số việc mọi người không biết, mỗi người ở đây đều là huynh đệ tốt nhất của tôi, là đồng bọn tốt nhất của tôi. Tôi không muốn giấu diếm mọi người điều gì, không sai, chúng ta bây giờ xác thực đã có được lực lượng rất cường đại. Nếu như không phải lần này Cửu Tinh Liên Châu phát sinh. Cho dù ở toàn thế giới, chúng ta cũng tuyệt đối có thể đi tung hoành, nhưng mà bây giờ đã xuất hiện nguy cơ trước nay chưa có, không riêng gì chúng ta, kể cả Viêm Hoàng đấy, thậm chí là toàn thế giới. Đối mặt với nguy cơ như thế, tôi không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể dẫn theo các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần dũng cảm nghênh đón. Dùng toàn bộ lực lượng của bản thân liều chết chiến đấu.

Nói đến đây, thanh âm của Tề Nhạc bắt đầu cao lên, trong mắt tản ra quang mang vô hình. Dù cho trong bóng đêm, nhưng bởi vì sau lưng biệt thự tản ra quang mang nhàn nhạt, mọi người vẫn có thể chứng kiến ánh sáng chói lọi trên mặt hắn.

Ánh mắt của Tề Nhạc đảo qua trên mặt các chiến sĩ tiểu đội Sinh Tiếu:

- Không lâu trước đó. Chúng ta vẫn còn Phương Tây, tại vùng ngoại thành Berlin chiến đấu với địch nhân tới từ địa ngục cùng với Minh Giới. Đám người này tại sao phải lại tới đây, chỉ sợ rất nhiều người nơi này không biết.

Nói xong, Tề Nhạc nâng lên tay phải, chỉ hướng lên bầu trời:

- Thái Dương của chúng ta biến mất hoặc nói là bị che chặn lại. Nó tại lại biến mấy? Là vì hiện tượng thiên văn đặc thù Cửu Tinh Liên Châu vài vạn năm mới xuất hiện một lần. Không có ai biết Cửu Tinh Liên Châu phải mất chính xác bao nhiêu lâu mới xuất hiện một lần, nhưng mà hiện tại nó dù sao đã xuất hiện. Chín đại hành tinh Thái Dương Hệ hợp thành một đường thẳng che khuất quang mang của Thái Dương. Bất luận là địa ngục hay là Minh Giới đều thuộc về những không gian tà ác vị diện khác. Chỉ bất quá vị diện của đám bọn hắn và thông đạo cùng Địa Cầu bị phong ấn. Mọi người có thể lý giải vì sao vì bọn họ ở địa phương bất đồng bên trong Thái Dương Hệ. Mà Cửu Tinh Liên Châu xuất hiện mở rộng hoàn toàn thông đạo của địa cầu và các vị diện tà ác này. Vì thế, chúng ta nghênh đón liên hợp đại quân của địa ngục cùng Minh Giới, đối mặt với chúng, mọi người rất dũng cảm, không ai lùi bước. Nhưng mà bây giờ ta muốn nói cho mọi người biết, chúng không còn là địch nhân cuối cùng của chúng ta nữa. Bởi vì, đám người còn chưa đủ tư cách. Dùng lực lượng của chúng ta, hoàn toàn có thể chiến thắng đưa bọn chúng, nhưng mà địch nhân cuối cùng của chúng ta vô cùng cường đại.

Các thành viên Tiểu đội thập nhị Sinh Tiếu tập trung tinh thần lắng nghe Tề Nhạc nói, biểu lộ của mọi người chỉ biến hóa trong mắt. Càng nhiều người nữa có biểu lộ trên mặt rất bình tĩnh hoặc là nói là im lặng, giống như Tề Nhạc nói những lời này căn bản cũng không có một chút quan hệ cùng bọn họ.

Tề Nhạc nhàn nhạt nói tiếp:

- Mọi người có lẽ đã từng gặp hắn trong lĩnh lực ngũ hành. Đúng vậy địch nhân cuối cùng của chúng ta chính là Ngưu Ma Vương. Có lẽ, có người sẽ hỏi Chẳng lẽ Ngưu Ma Vương không bằng Minh Giới cùng địa ngục cộng lại so sao? Như vậy, tôi xác nhận cho mọi người biết rằng đúng là như thế. Cho dù là toàn bộ địa ngục cùng Minh Giới cộng lại, trong lòng tôi cũng xa xa không bằng Ngưu Ma Vương. Tôi cùng Ngưu Ma Vương có quá nhiều ân oán gút mắc. Có lẽ mọi người không cách nào tưởng tượng trước khi đại chiến Xi Vưu, Ngưu Ma Vương còn là sử lệnh của tôi.

Những lời nói cuối cùng này vừa ra thì bạo động rốt cục xuất hiện, sử lệnh, Ngưu Ma Vương cường đại lại là sử lệnh của Tề Nhạc. Đây là điều mà các chiến sĩ tiểu đội Sinh Tiếu không cách nào tưởng tượng đấy.

- Quan hệ của tôi cùng Ngưu Ma Vương, mọi người không cần biết quá rõ ràng. Tôi chỉ có thể nói cho mọi người biết, Ngưu Ma Vương hiện tại đã cắn nuốt thân thể của Xi Vưu hoặc là nói là cắn nuốt toàn bộ Xi Vưu, bao gồm cả linh hồn của hắn, tánh mạng lạc ấn cùng toàn bộ năng lượng. Xi Vưu vốn có hai kiện thần khí cũng đã trở thành vật trong bàn tôiy của Ngưu Ma Vương. Tôi không sợ mọi người cười chê, thẳng thắn mà nói, từ trên thực lực phân tích, nếu như tôi chống lại lão Ngưu thì không có một chút cơ hội nào.

*****

- Đúng vậy hiện tại tôi đây không có một tia cơ hội chống lại hắn, bất luận tại thần khí hay là thực lực của bản thân đều vượt xa trình độ của tôi. Hắn có thể làm rất nhiều sự tình tôi không cách nào tưởng tượng đấy. Đơn giản mà nói trên cái thế giới này của chúng ta, hắn hoàn toàn là có thể so sánh với thần. Nhưng mà cho dù đánh không lại hắn, tôi cũng sẽ không lùi bước. Khi hắn lần nữa đi lại ở Viêm Hoàng thì đó chính là thời khắc chúng ta quyết tử chiến. Tôi không biết trước khi hắn đi vào còn có thể phát sinh kỳ tích trên việc tu luyện hay không, nhưng mà tôi nói cho mọi người biết. Khi Ngưu Ma Vương lần nữa tiến đến, kết quả của mỗi người chúng ta đều là cửu tử nhất sinh.

Nói đến bốn chữ cửu tử nhất sinh, Tề Nhạc gằn từng chữ, thanh âm truyền khắp toàn bộ biệt thự Long Vực phạm vi hơn mười dặm, làm rung động mãnh liệt nội tâm của các chiến sĩ tiểu đội Sinh Tiếu.

Trầm mặc khoảng chừng năm phút, mục quang của Tề Nhạc đột nhiên trở nên lăng lệ ác liệt, ánh mắt hắn đảo qua mỗi một người chiến sĩ Sinh Tiếu:

- Hiện tại, tôi cần một đáp án. Mỗi người phải cho tôi một cái đáp án. Lúc trước, tôi đem bọn ngươi từ tứ đại gia tộc tới đây không phải là trợ giúp tứ đại gia tộc, mà là tôi biết rõ Địa Cầu gặp phải kiếp nạn trùng trùng điệp điệp. Chiến sĩ Sinh Tiếu chúng ta cần tăng cường thực lực, vì thế, tôi từ trong tay tứ đại gia tộc lấy đi những thanh niên xuất sắc nhất chính là các người. Tôi không thể nói mình làm như vậy là không có mục đích, nhưng mục đích của tôi rất đơn giản, chính là để cho thực lực của phương Đông của chúng ta trở nên cường đại hơn. Cho dù là tương lai mọi người trở lại tứ đại gia tộc hoặc là không hề nghe theo mệnh lệnh của tôi, chỉnh thể thực lực của Đông Phương cũng sẽ bởi vì sự xuất hiện của mọi người mà tăng cường. Mọi người không phải là Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, vì thế, tôi tuyệt đối sẽ không miễn cưỡng. Hiện tại, mỗi người hãy cho tôi một đáp án: ở lại hay rời đi. Mọi người có thể rời đi, ở trong nhà chờ đợi kết quả, kết quả cuối cùng của tứ đại gia tộc của mình. Mà ở lại thì chỉ có một kết cục cuối cùng, đó chính là tử--vong!!! Nói cho tôi biết, đáp án của mỗi người.

Câu nói cuối cùng Tề Nhạc gần như là gầm lên một tiếng rồi nhìn các chiến sĩ tiểu đội thập nhị Sinh Tiếu trước mặt, trong mắt hắn tràn ngập quang mang cường hoành. Hắn nói nhiều như vậy, kỳ thật mục đích chỉ có một, hắn không muốn những đồng bạn đi theo chính mình thời gian dài như vậy bởi vì chính mình mà tử vong. Vì thế hắn nhất định phải biết rõ, trong Tiểu đội Sinh Tiếu đến cùng có bao nhiêu người nguyện ý cùng chính mình chiến đấu đến cuối cùng. Dù cho trả giá tánh mạng cũng sẽ không hối tiếc, chỉ có người như thế mới cần ở lại, nếu không thì lúc này nên rời đi thôi.

Cảm thụ được ánh mắt của Tề Nhạc, vừa một lúc mới bắt đầu, trong tiếng rống giận dữ của hắn, các chiến sĩ tiểu đội Sinh Tiếu nhìn bề ngoài có chút bàng hoàng. Nhưng mà rất nhanh ánh mắt của bọn hắn cũng đã bắt đầu phát sanh biến hóa. Từ trong con mắt của bọn họ, Tề Nhạc thấy được hai chữ kiên định.

Cơ hồ tất cả mọi người, đồng thời tiến lên một bước, một thanh niên đến từ Trầm gia Kinh Thành cao giọng nói:

- Hỡi vương của chúng ta, từ khi chúng tôi đặt chân lên đây lần đầu tiên thì chúng tôi cũng đã không hề thuộc về tứ đại gia tộc. Đoạn thời gian kia ở thời kì Viễn Cổ Cự Thú, ngài hoàn toàn tuân thủ lời hứa, tuy rằng chúng tôi từng chịu rất nhiều khổ đau, nhưng mà thực lực của chúng tôi lại như là ngồi hỏa tiễn tăng lên. Có thể nói chúng tôi có được thực lực hiện tại hoàn toàn là ngài ban cho. Ngài vô tư đem năng lượng của bản thân truyền lại cho chúng tôi, đem năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên vô cùng trân quý đưa vào thân thể của chúng tôi. Trong lòng chúng tôi, ngài không chỉ là Vương chí cao vô thượng mà còn giống như là sư phụ của chúng tôi, dù cho niên kỉ của ngài không sai biệt lắm với chúng tôi. Nhưng mà trong mắt chúng tôi, ngài vĩnh viễn là lãnh tụ của của chúng tôi. Không sai! Chúng tôi là đến từ tứ đại gia tộc. Nhưng mà tôi đã sớm quên mất thân phận của mình ở tứ đại gia tộc, tôi chỉ muốn nói cho ngài, tôi là một gã chiến sĩ Sinh Tiếu, là một phần tử bên trong quân đoàn Sinh Tiếu. Dù là chỉ còn lại có một giọt máu tươi, tôi cũng để nó thiêu đốt trong chiến đấu vì sứ mạng của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần.

Một phen bành trướng cho dù là Tề Nhạc cũng không khỏi thay đổi sắc mặt, hắn phát hiện, ánh mắt của mình giống như đã có chút ẩm ướt.

Lại một người nữa bước lên, lần này là một nữ nhân trong chiến sĩ Sinh Tiếu. Dung mạo của nàng không tính xinh đẹp, toàn thân cao thấp đều làm cho người ta có một loại cảm giác bưu hãn:

- Vương, tôi đến từ Lạc gia, vừa rồi những gì hắn nói là đại biểu Trầm gia, như vậy thì tôi đại biểu cho người của Lạc gia nói cho ngài. Dù cho chúng tôi là người của tứ đại gia tộc, nhưung mà tứ đại gia tộc cũng đồng dạng có sứ mạng thủ hộ Đông Phương. Bất luận như thế nào, chúng tôi đều chắc chắn không rời đi, chúng tôi đều muốn làm bạn ở bên cạnh ngài. Đã từng dẫn theo chúng tôi đến thời kì Viễn Cổ Cự Thú chống lại thượng cổ Ma Thần và Tộc Cửu Lê, ngài đã từng dẫn theo chúng tôi đi hủy diệt tiểu hành tinh ngoài không gian có thể hủy diệt Địa Cầu. Ngài còn đã từng dẫn theo chúng tôi đi Phương Tây dốc sức liều mạng với địa ngục Minh Giới từ tà ác vị diện hàng lâm. Đủ loại đặc sắc này đều không phải là chuyện người bình thường có khả năng tưởng tượng. Nhưng mà chúng tôi có thể làm được, hơn nữa không tổn thất một người này. Những điều này đều là ngài dẫn theo chúng tôi hoàn thành, đã có nhiều chiến tích huy hoàn như thế, chúng tôi tin tưởng, lúc này đây, ngài có thể dẫn theo chúng tôi lấy được thắng lợi cuối cùng. Chiến đấu, luôn sẽ có hi sinh nhưng có thể hi sinh trong chiến dịch huy hoàng như vậy thì cuộc đời này chúng tôi đã không sống uổng phí.

- Đúng vậy. Lạc vũ nói rất đúng.

Một gã thanh niên Từ gia đứng dậy nói:

- Cả đời của một người chỉ có mấy thập niên, đối với người bình thường mà nói, bất luận là an bài như thế nào cũng chỉ là tiêu sái tầm thường đi qua cuộc đời mình mà thôi. Thân là chiến sĩ Sinh Tiếu, chúng tôi tuy rằng đến bây giờ cũng chỉ có mới hai mươi mấy năm mà thôi, nhưng tuyệt đối đặc sắc. Chúng tôi đều nguyện ý vì sự đặc sắc này mà tiếp tục. Vương, lão đại, ngài vĩnh viễn là lãnh tụ của chúng tôi. Đừng đuổi chúng tôi đi. Đệ tử Tứ đại gia tộc không có một ai hèn nhát. Nếu như lần này không thể quyết chiến cùng Ngưu Ma Vương đối với chúng tôi mà nói còn đau khổ hơn cả tử vong. Vương vĩ đại, ngài đã vì chúng tôi bỏ ra nhiều như vậy, xin ngài đừng hoài nghi quyết tâm của chúng tôi.

Lời hắn nói bình thản hơn hai người trước, nhưng sự kiên định trong lời nói không có nửa phần bất đồng.

Người cuối cùng đi ra là một gã thanh niên của Chu gia

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)