Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 338

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 338: Hi vọng của tứ đại gia tộc
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ánh mắt của hắn không biết lúc nào đã biến thành màu đỏ như máu, không giống ba người trước, hắn sau khi đi ra chỉ nói một câu giống như gầm rú:

- Lão đại, hãy mang bọn tôi theo.

Huyết dịch sôi trào, huyết dịch các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần hoàn toàn sôi trào, tất cả thành viên tiểu đội Sinh Tiếu đồng thời rống to một tiếng:

- Lão đại, hãy mang bọn tôi theo.

Nghe thấy thanh âm này, nhìn các chiến sĩ Sinh Tiếu trước mặt, Tề Nhạc tràn ngập vui mừng, hắn biết rõ cố gắng của mình không có uổng phí, tử tôn của Viêm Hoàng vĩnh viễn là ưu tú như vậy:

- Tốt. Cho tới khi tính mạng của chúng ta kết thúc. Vẫn là câu nói đó khi đối mặt với tiểu hành tinh, nếu như trong chúng ta có ai tử vong thì người chết đầu tiên sẽ là tôi.

Chỉ là một câu nói đơn giản, Tề Nhạc đã nói rõ mọi điều với các huynh đệ của mình.

Thở sâu một hơi, nhìn chiến sĩ Sinh Tiếu trước mắt, ánh mắt của Tề Nhạc trở nên nhu hòa rất nhiều, vẻ lăng lệ ác liệt trước đó biến mất:

- Hiện tại, tất cả mọi người nghe mệnh lệnh của tôi, trở lại trong lều vải của mọi người nghỉ ngơi. Tôi sẽ lập tức liên hệ cùng quân đội Viêm Hoàng. Sau đó sẽ đưa mỗi người trở lại gia tộc của mình. Tôi cho mỗi người ba ngày, sau khi trở về thì hảo hảo cùng người nhà của các ngươi đoàn tụ. Ba ngày sau tập hợp ở chỗ này. Nếu có người thay đổi chủ ý, không muốn trở lại cũng không sao, tôi tuyệt đối sẽ không trách trách người đó. Dù sao, mỗi người đều có được gia đình của mình, tôi tuyệt sẽ không yêu cầu mọi người cái gì. Được rồi, hiện tại hãy đi chuẩn bị đi. Ba ngày thời gian nghỉ ngơi, điều chỉnh tốt tâm tình của mình.

- Không, lão đại, chúng tôi không đi.

Phản ứng nhanh hơn một chút là một ít chiến sĩ Sinh Tiếu bọn họ vừa vừa nghe xong Tề Nhạc nói thì lập tức lên tiếng. Đám người đều sợ Tề Nhạc bỏ qua bọn họ chỉ mang theo các các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đi nghênh chiến.

Nhìn biểu lộ hồ nghi của mọi người, sắc mặt của Tề Nhạc trầm xuống, nói:

- Đây là mệnh lệnh. Lập tức trở về trong lều vải của mọi người, không muốn cũng phải muốn. Nếu như tôi bỏ rơi tất cả thì nói những lời vừa rồi làm gì? Được rồi, thi hành mệnh lệnh đi! Các chiến sĩ Tiểu đội Sinh Tiếu. Tất cả đội đội trưởng cùng đội viên tiến hành tạm thời tạm biệt.

Nói xong câu đó, Tề Nhạc trực tiếp xoay người trở lại biệt thự.

Mười hai vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ cộng thêm chúng nữ Thương Băng đều tập hợp cùng tiểu đội thập nhị Sinh Tiếu lưu luyến chia tay. Mọi người đều rất đồng ý cách làm của Tề Nhạc, đồng thời cũng cảm thấy kiêu ngạo khi không một ai rời khỏi tiểu đội quân đoàn Sinh Tiếu.

Biểu hiện của Xương Kiệt trực tiếp nhất, hắn đi đến tiểu đội của mình cười ha ha nói:

- Tốt, các huynh đệ, mọi người đều như thế mới tốt. Nếu như vừa rồi có ai quyết định rời khỏi thì tuy rằng tôi sẽ không ngăn ngăn hắn, nhưng tôi nhất định phải đánh cho hắn vài cái.. Khá tốt. Các huynh đệ của tôi không có một ai là hèn nhát. Cái khác không nói nhiều, lão đại không phải mới vừa nói đến sao, nếu như có một người chết, như vậy thì hắn sẽ tận lực là người thứ nhất, còn tôi làm đội trưởng của Tề Nhạc cũng là đại ca của mọi người. Nếu như trong tiểu đội chúng ta có ai gặp nguy hiểm tới tính mạng thì người thứ nhất cũng tuyệt đối là Xương Kiệt tôi. Tôi sẽ dùng thân thể của mình ngăn cản ở trước mặt mọi người, bởi mọi người đều là huynh đệ tốt nhất của tôi.

Nói xong câu đó, Xương Kiệt cười lên ha hả. Hào khí của hắn cũng đốt lên hỏa diễm trong lòng mỗi một vị chiến sĩ Sinh Tiếu. Trong lúc nhất thời, trong sân khắp khắp nơi đều là tiếng gọi ầm ĩ điên cuồng.

Trở lại gian phòng của mình, đứng ở cửa sổ nhìn chiến sĩ Sinh Tiếu bên ngoài vui mừng, hai hàng nước mắt của Tề Nhạc chảy ra. Đây không phải là nước mắt bi thương mà là cảm động. Có lẽ không sợ chết rất dễ dàng. Nhưng mà có thể đối mặt với chiến đấu sắp tử vong mà còn hoan hô như thế thì có bao nhiêu người có thể làm được? Đây không chỉ đơn giản như là thấy chết không sờn, nhìn đồng bọn của mình, trong lòng của Tề Nhạc tràn ngập kiêu ngạo. Đây mới thực sự là tử tôn của Viêm Hoàng ah. Mỗi người đều là anh hùng.

Cầm điện thoại lên, Tề Nhạc bấm số của Cơ thượng tướng:

- Bác trai. Cháu là Tề Nhạc.

- Tề Nhạc, tôi đã nghe nói chiến đấu bên kia của cháu. Bất quá năng lượng ba động quá cường liệt, người của Viêm Hoàng Hồn cũng không nhìn tới kết quả cuối cùng. Thế nào? Tình huống như thế nào rồi?

Cơ Trường Minh có chút vội vàng hỏi.

Trên mặt Tề Nhạc toát ra một nụ cười khổ đáp:

- Bác trai, vấn đề tạm thời đã giải quyết. Về phần sau đó thì bác yên tâm, chỉ cần cháu còn sống thì không để cho bất kỳ kẻ nào xâm lược gia viên của chúng tôi. Hiện tại cháu muốn bác giúp một việc, cháu cần máy bay đem chiến sĩ Sinh Tiếu để cho bọn họ cùng người nhà đoàn tụ vài ngày.

Cơ Trường Minh có chút nghi hoặc hỏi:

- Ở thời điểm này để cho bọn họ về nhà tựa hồ không tốt lắm đâu. Cháu không định lại đi Phương Tây sao? Hay là tình huống bên kia đã giải quyết xong?

Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:

- Hiện tại, chúng ta đã chẳng còn sức quan tâm Phương Tây nữa. Tương lai sắp tới, Viêm Hoàng chúng ta còn gặp phải nguy cơ lớn hơn. Bác trai, sau này cháu sẽ nói tỉ mỉ với bác. Hiện giờ cháu để các huynh đệ về nhà, chỉ là muốn bọn họ cùng người nhà đoàn tụ trước khi chiến đấu cuối cùng diễn ra. Bác giúp cháu được chứ?

Cơ Trường Minh không nói thêm gì nữa, trực tiếp đáp ứng thỉnh cầu của Tề Nhạc. Bây giờ đối với nước cộng hòa Viêm Hoàng mà nói, tầm quan trọng của Tề Nhạc thậm chí đã có thể cùng ngang với chủ tịch nước rồi. Cống hiến của hắn cho quốc gia đã không thể dùng hai từ công lao để hình dung. Cho dù là thượng tướng Cơ Trường Minh cao tầng quân đội cũng tự biết địa vị không bằng Tề Nhạc. Chủ tịch đã sớm hạ lệnh, chỉ cần là Tề Nhạc thỉnh cầu, như vậy nước cộng hòa Viêm Hoàng phải ủng hộ vô điều kiện.

Đúng lúc này, biệt thự Long Vực lại nghênh đón một đám khách nhân. Số lượng khách nhân chừng trên trăm người, khi bọn hắn xuất hiện trong hoa viên của biệt viện thì trước đó, thành viên tiểu đội Sinh Tiếu vui mừng lập tức yên tĩnh trở lại, trong mắt nguyên một đám đều lộ ra cảm xúc bất đồng. Bởi vì những người vừa xuất hiện này có đại bộ phận đều là thân nhân và trưởng bối của bọn hắn. Đúng vậy, người đến là thuộc về tứ đại gia tộc.

Trước đó, Tề Nhạc thay tứ đại gia tộc cùng người của Viêm Hoàng Hồn chống lại Xi Vưu về sau, đám người cũng không có rời đi mà đứng ở nơi xa quan sát. Giống như người của Viêm Hoàng Hồn, họ cũng không biết chiến đấu phát triển đến cuối cùng là kết quả gì. Bất quá về sau năng lượng kịch liệt nổ vang không còn thanh âm nào, đám người biết rõ chiến đấu đã xong. Dưới sự đề nghị của gia chủ thẩm gia đám người mới quyết định đến biệt thự Long Vực thử thời vận, nhìn xem có thể gặp tộc nhân của mình và Tề Nhạc hay không.

*****

Lúc trước, tuy rằng các thanh niên tứ đại gia tộc đi vào biệt thự Long Vực cũng chỉ là một bộ phận lực lượng tuổi trẻ của từng người trong gia tộc. Nhưng vì có thể từ chiến sĩ Sinh Tiếu học được một ít gì đó, phái tới đều là tinh nhuệ của các đại gia tộc! Lúc ấy tứ đại gia tộc cũng từng nghĩ tới Tề Nhạc là muốn lợi dụng lực lượng của bọn hắn, nhưng mà thực lực của Chiến sĩ Sinh Tiếu còn tại đó, đám người có thể tưởng tượng đến sau khi cự tuyệt sẽ có kết cục gì. Sau khi thương lượng cẩn thận mới quyết định phái người đến đây. Khi đó đám người cũng đã nghĩ đến, dù cho cuối cùng có thể còn sống trở về một nửa số người, chỉ cần đám người có thể từ chiến sĩ Sinh Tiếu học được một ít kỹ xảo chiến đấu đối với từng gia tộc cũng sẽ tạo ra cống hiến cực lớn. Tứ đại gia tộc tại Viêm Hoàng sớm đã là tồn tại thâm căn cố đế, mỗi gia tộc phái ra 30 thanh niên không tính là gánh nặng quá lớn. Vì thế, mới có tiểu đội thập nhị Sinh Tiếu hiện tại.

Lần này Xi Vưu đột nhiên xuất hiện ở Đông Phương, được Cơ thượng tướng liên hệ, tứ đại gia tộc lập tức xuất động. Tuy rằng đám người cũng đều có chút tư tâm, nhưng mà dù sao họ cũng là một bộ phận của Viêm Hoàng. Lợi ích của Viêm Hoàng là ích lợi của bọn hắn. Tứ đại gia tộc truyền lưu đã lâu, từng người trong gia tộc đều thủ tín một điều là thủ hộ Viêm Hoàng, bất luận biến hóa như thế nào thì điểm này là thủy chung không có thay đổi. Vì thế, vừa tiếp xúc với thỉnh cầu của Cơ thượng tướng, đám người lập tức điều động tinh nhuệ của gia tộc ứng chiến.

Lần này tứ đại gia tộc đến đây đều là lực lượng tinh nhuệ nhất của bọn hắn, phần đông nhân số đều ở độ tuổi từ 35 đến 60 tuổi do tứ đại gia tộc gia chủ dẫn đầu. Bởi vậy, những người này đều là trưởng bối của các thành viên tiểu đội thập nhị Sinh Tiếu. Xi Vưu cường hoành như thế nào, tứ đại gia tộc không cách nào tưởng tượng nổi. Lúc mới bắt đầu, đám người còn muốn bằng vào đánh chính diện hủy diệt Xi Vưu, nhưng mà chứng kiến thực lực của Xi Vưu, hơn nữa bỏ ra một cái giá lớn nhất định thì mọi người mới hiểu rõ. Xi Vưu không phải là thứ mà đám người bọn họ có thể chiến thắng. Đám người có khả năng làm là ngăn chặn Xi Vưu, chờ đợi Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tiến đến. Cũng may mắn Xi Vưu đột nhiên cảm thấy hứng thú với nhân loại thời đại này vì thế cũng không vội hủy diệt họ, cho nên tổn thất của tứ đại gia tộc cũng không tính quá lớn.

Các đội viên Tiểu đội Sinh Tiếu đột nhiên gặp được thân nhân của chính mình, bất luận đám người đã bị Tề Nhạc rèn luyện Thiết Huyết ra sao, nhưng trong lúc nhất thời đều tràn ngập biểu lộ hưng phấn. Bởi vì thân phận của bọn hắn lúc này cùng trước kia không giống nhau. Vì thế cả đám đều đứng ở nơi đó nhìn thân nhân của mình bọn họ lại không có một ai tiến tới ân cần hỏi thăm.

Tề Nhạc đứng trước cửa sổ gian phòng của mình, không khỏi nở nụ cười:

- Đã biết rõ mọi người sẽ đến. Không nghĩ tới lại nhanh như thế.

Thân hình Tề Nhạc bay lên trực tiếp từ cửa sổ bay ra ngoài nghênh đón cao thủ của tứ đại gia tộc. Tề Nhạc biết rõ, nếu như không có mệnh lệnh của mình, những đội viên tiểu đội Sinh Tiếu cho dù đối mặt thân nhân cũng sẽ không chủ động tiến lên.

- Các vị gia chủ, đã lâu không gặp.

Các gia chủ của tứ đại gia tộc chỉ cảm thấy hai mắt lóe ra ánh sáng màu xanh nhàn nhạt thì Tề Nhạc đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ. So sánh với trước kia, biến hóa trên người hắn cực kỳ rõ ràng, không chỉ là ở thể hình mà trọng yếu hơn là khí chất của Tề Nhạc. Tề Nhạc trước kia đối với bọn họ cảm giác chính là lưỡi dao sắc bén đã ra khỏi vỏ, tùy thời sẽ phát ra công kích hữu lực. Nhưng mà Tề Nhạc hiện tại trong mắt bọn hắn lại nhìn không ra bất kỳ vật gì. Cảm giác không có gì khác như người bình thường, chỉ là ánh mắt của hắn lại dị thường thanh tịnh, phảng phất có thể nhìn thấu nội tâm người khác. Mà Tề Nhạc xuất hiện cũng làm cho các thành viên tiểu đội Sinh Tiếu xảy ra biến hóa kịch liệt. Tất cả đội viên tiểu đội Sinh Tiếu khi hắn xuất hiện một khắc này đồng thời đứng thẳng thân thể của mình, dựa theo mười hai tiểu đội tương ứng, xếp thành mười hai hàng chỉnh tề. ánh mắt của bọn hắn hoàn toàn đều tập trung vào trên người Tề Nhạc.

Trầm Trác, Lạc Trường Tín, Từ Chí Viễn, Chu Thiên Lộc. Bốn vị gia chủ phân biệt đại biểu cho tứ đại gia tộc đồng thời tiến lên một bước, khom mình hành lễ với Tề Nhạc. Tuy rằng tứ đại gia tộc thủy chung không muốn thừa nhận địa vị chủ đạo của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, nhưng mà, đám người cũng biết hiện tại tứ đại gia tộc đã không thể nào là đối thủ của chiến sĩ Sinh Tiếu. Tuy rằng đám người không từ trong miệng các đội viên tiểu đội Sinh Tiếu biết được bất luận cái gì về quân đoàn Sinh Tiếu, nhưng từ chính tiến bộ trên thực lực của những tộc nhân của mình là có thể tưởng tượng đến Tề Nhạc cùng chiến sĩ Sinh Tiếu cường đại đến cỡ nào.

- Bốn vị tiền bối không cần đa lễ. Mời vào bên trong, tiểu đội Sinh Tiếu nhìn thấy thân nhân còn không chủ động chào hỏi? Không cần câu thúc.

Nói xong câu đó, Tề Nhạc hướng bốn vị gia chủ làm ra một thủ thế mời, sau đó dẫn theo đám người đi vào bên trong. Dưới mệnh lệnh của hắn, các thành viên tiểu đội Sinh Tiếu lúc này mới buông lỏng, nguyên một đám hoan hô cùng thân nhân của mình đoàn tụ.

Tề Nhạc mang theo bốn vị gia chủ cùng mười hai chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cùng đi vào trong biệt thự. Ánh mắt của Từ gia gia chủ Từ Chí Viễn rơi vào người của cháu mình, thần sắc trên mặt nhìn bề ngoài có chút quái dị. Ba vị gia chủ khác cũng có cảm xúc không ổn định, những điều này đều không tránh được cảm thụ tinh thần lực của Tề Nhạc, hiển nhiên đám người này tới đây là có mục đích.

Đi vào trong đại sảnh của biệt thự, mọi người phân chủ khách ngồi xuống. Vẻ mặt của Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Các vị tiền bối, lần này nhờ có các vị mới có thể ngăn cản được công kích của Xi Vưu làm cho hắn không thể công kích Kinh Thành. Tôi xin cảm ơn mọi người.

Trầm Trác bất động thanh sắc nói:

- Đây là chuyện mà chúng tôi phải làm, Chúng tôi cũng đồng dạng là thủ hộ giả phương đông ah! Chỉ là lần này đối với chúng tôi mà nói, quả thật tổn thất có hơi lớn. Đại lượng nhân tài của Tứ đại gia tộc đều chết trong chiến đấu với con quái vật kia. Lần này số người chúng tôi mang tới đã bị chết hơn hai phần ba.

Nói đến đây, ánh mắt của hắn rõ ràng trở nên ảm đạm rất nhiều, vành mắt ửng đỏ.

Mà Lạc gia gia chủ Lạc Trường Tín bên cạnh đột nhiên hoảng sợ hỏi:

- Tề tiên sinh, vừa rồi ngài nói cái gì? Quái vật kia là Xi Vưu? Chẳng lẽ là Xi Vưu trong truyền thuyết...

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Đúng vậy, hắn chính là Ma Thần Xi Vưu trong truyền thuyết cùng Hoàng Đế tổ tiên nhân loại chúng ta đã từng chiến đấu qua. Tuy rằng tôi cũng không rõ lắm hắn vì sao có thể chính thức đi vào cái thế giới này, nhưng mà tôi lại hoàn toàn có thể khẳng định thân phận của hắn.

*****

- Tứ đại gia tộc lần này tổn thất thảm trọng, nhưng mà mọi người có thể ngăn chặn Xi Vưu, đã cống hiến lớn nhất để bảo vệ Viêm Hoàng chúng tôi.

Bốn vị gia chủ hai mặt nhìn nhau, trong lòng đồng thời hoảng sợ, Xi Vưu mang cho bọn hắn rung động thật sự quá lớn. Đó căn bản không phải lực lượng mà họ có thể ngăn cản, nếu như không phải bởi vì Xi Vưu tựa hồ cũng không muốn nóng lòng tiến lên thì chỉ sợ bọn họ đã sớm chết hết rồi. Mà lúc này Tề Nhạc nói thân phận Xi Vưu nói cho đám người, cảm bọn kinh ngạc cũng không chỉ là điểm này, đồng thời càng kinh ngạc thực lực của chiến sĩ Sinh Tiếu. Từ lúc họ tiến tới chiến đấu cho tới lúc rời đi không tốn bao nhiêu thời gian, mà Tề Nhạc đã có thể ngồi ở chỗ nầy cùng bọn họ nói chuyện, hiển nhiên là đã chiến thắng Xi Vưu.

Xi Vưu là người nào? Thượng cổ Ma Thần ah! Mà đám người Tề Nhạc nhìn bề ngoài tựa hồ cũng không hao phí bao nhiêu khí lực đã tiêu diệt được thượng cổ Ma Thần này. Đây cần có lực lượng cường đại như thế nào mới có thể làm nổi. Trong lúc nhất thời bốn vị gia chủ không khỏi lại phỏng đoán đối với thực lực của Tề Nhạc cùng các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần.

Trầm Trác do dự một chút rồi mới nói:

- Tề tiên sinh, lần này chúng tôi tới một là thật lâu không gặp muốn tới hỏi thăm ngài một chút. Đồng thời, chúng tôi cũng có một điều thỉnh cầu, hy vọng ngài có thể đáp ứng.

Thực lực đại biểu hết thảy, vì thế tuy rằng niên kỉ của Tề Nhạc nhỏ hơn họ rất nhiều nhưng Trầm Trác vẫn dùng kính ngữ.

Trong lòng của Tề Nhạc thầm nghĩ, đến rồi. Bất quá hắn biểu hiện ra bất động thanh sắc mà nói:

- Trầm gia chủ có chuyện gì cứ việc nói thẳng a. Nếu như tôi có thể làm được thì nhất định sẽ hết sức giúp đỡ các người.

Lần này tứ đại gia tộc dùng toàn lực ngăn cản Xi Vưu làm cho Tề Nhạc có thiện cảm hơn trước kia nhiều.

Trầm Trác nói:

- Là như vậy. Tứ đại gia tộc chúng tôi hiện tại tổn thương không nhỏ, mà thanh niên tinh nhuệ của chúng tôi đều ở chỗ của ngài. Ngài xem có thể để cho bọn họ theo chúng tôi đi trở về. Tuy rằng lúc trước ước định của chúng tôi là năm năm, bất quá dùng sự cường đại của các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tựa hồ thiếu một chút lực lượng này cũng không thiếu hụt bao nhiêu. Chỉ là nhu cầu của tứ đại gia tộc chúng tôi lại rất cấp bách.

Tề Nhạc mỉm cười:

- Thì ra là như vậy ah! Điều này cũng không có gì không thể. Bất quá, tôi muốn hỏi các vị tiền bối trước, đối với tình huống hiện giờ của thế giới, mọi người hiểu được bao nhiêu? Chẳng lẽ các người không thấy kỳ quái là vì sao mặt trời mãi không xuất hiện sao?

Chu Thiên Lộc cau mày nói:

- Chúng tôi đã nghe nói, hình như là hiện tượng thiên văn đặc thù của Cửu Tinh Liên Châu tạo thành. Quốc gia giải thích còn phải cần một khoảng thời gian mới trở lại bình thường. Chẳng lẽ không phải sao?

Tề Nhạc nói:

- Từ ý nào đó mà nói thì là như vậy, bất quá mọi người chỉ sợ vẫn chưa rõ Cửu Tinh Liên Châu chính thức đã mang đến cái gì. Các vị cũng nhìn thấy, Xi Vưu đột nhiên xuất hiện, hắn chính là nguy cơ Cửu Tinh Liên Châu mang cho phương Đông của chúng ta. Nhưng mà đây chưa phải là toàn bộ, hiện tại ở phương tây, ngục cùng Minh Giới trong truyền thuyết đồng thời hàng lâm. Đại quân của địa ngục Nhiên Thiêu Quân Đoàn gồm 300 vạn đang cuồng bạo ở Phương Tây chỉ sợ không bao lâu nữa chúng sẽ chinh phục Phương Tây sau đó phát triển về phía phương đông chúng ta.

Mặc dù Tề Nhạc nói cùng bình thản, nhưng lời vừa nói ra, bốn vị gia chủ lập tức sắc mặt đại biến, Trầm Trác là người thứ nhất mở miệng:

- Không, điều đó không có khả năng. Trên cái thế giới này nào có cái gì gọi là địa ngục, hay là Minh Giới.

Ánh mắt của Tề Nhạc sáng quắc nhìn hắn nói:

- Nếu như không có quả thực chứng kiến, ngài tin tưởng trên cái thế giới này sẽ có Kỳ Lân sao? Nhưng mà sự thật bày ở trước mắt. Các vị nếu như không tin, cứ đi hỏi những thanh niên của gia tộc mình. Chúng tôi vừa mới tại Phương Tây đại chiến một hồi với bọn chúng rồi mới trở lại đây đối phó với Xi Vưu. Nếu không cũng không cần tứ đại gia tộc chống cự công kích của Xi Vưu.

Bốn vị gia chủ hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời nói không nên lời.

Tề Nhạc tiếp tục nói:

- Tại Phương Tây đồng dạng có Thủ Hộ Giả, hơn nữa thực lực không tầm thường. Theo thứ tự là giáo đình cùng Hy Lạp Thủ Hộ Giả. Đám người hiện tại liên hợp cùng một chỗ đối kháng hắc ám thế lực ngầm là Minh Giới cùng địa ngục. Chỉ có điều bọn họ sẽ không thể nào ngăn cản trong thời gian quá dài, Phương Đông của chúng ta tùy thời sẽ gặp phải nguy cơ cực lớn. Dưới loại tình huống này chúng ta phải làm chính là tìm kiếm nghĩ cách tăng lên thực lực của bản thân, tùy thời chuẩn bị ứng phó địch nhân đến. Không phải tộc loại của ta chắc chắn sẽ nảy sinh dị tâm. Đây cũng không phải là chiến đấu bên trên tất cả bên trên của địa cầu chúng ta mà là chủng tộc khác xâm phạm. Nếu như thời điểm địch nhân đã đến, chúng ta vẫn không thể đoàn kết nhất trí thì kết quả rất rõ ràng. Tứ đại gia tộc các vị lần này tổn thương thực lực, nhưng đồng thời cũng nhìn thấy thực lực vốn có của tiểu đội thập nhị Sinh Tiếu chúng tôi, muốn để cho bọn họ trở về, tâm tình của các vị tôi có thể lý giải. Nhưng mà năm năm ước định lúc trước đã thành lập thì không thể làm trái. Các vị gia chủ, chúng ta nói trắng ra là trước khi tới đây, tôi đã hỏi thăm tộc nhân của các vị, chính là các chiến sĩ tiểu đội thập nhị Sinh Tiếu chúng tôi. Nếu như đám người nguyện ý ly khai thì tôi tuyệt đối không ngăn cản, nhưng mà đám người đã quyết định vì Địa Cầu, vì Viêm Hoàng chúng ta mà lưu lại bên cạnh tôi cùng tôi chống chọi với kẻ thù bên ngoài. Tôi đã mời quân đội phái người đi tới, sau đó đem tiễn họ trở lại trong gia tộc từng người các vị cùng người nhà đoàn tụ ba ngày. Sau đó, bọn họ sẽ trở lại cùng tôi chiến đấu. Tôi thấy như thế là tốt rồi, cũng biết khó xử của các vị. Ba ngày, nếu như các vị có thể thuyết phục bọn họ để họ ở lại gia tộc thì tôi tuyệt không ngăn trở, bằng không thì mời các vị trong vòng năm năm đừng nhắc lại yêu cầu như thế này. Cái khác tôi không dám nói, chỉ cần tôi còn sống thì nhất định sẽ hết sức bảo đảm đám người chu toàn. Khi hết thảy nguy cơ kết thúc chính là thời điểm bọn họ phản hồi từng gia tộc, tới lúc đó dù là chỉ có một thành viên gia tộc các vị còn sống cũng mang tới chỗ tốt mà các vị hiện tại không không cách nào tưởng tượng.

Tề Nhạc không nói vòng vo tam quốc với họ, bởi vì hắn không muốn chậm trễ thời gian nên trực tiếp nói thẳng luôn, tất cả phải xem tứ đại gia tộc họ rồi. Đồng thời cũng phải nhìn quyết tâm của bản thân chiến sĩ Sinh Tiếu mãnh liệt đến cỡ nào.

Trầm Trác gật nhẹ đầu, nói:

- Tề tiên sinh, cám ơn ngài nói cho chúng tôi biết. Tứ đại gia tộc chúng tôi cũng không phải người không biết nặng nhẹ. Nếu như những lời ngài nói đây hết thảy đều là sự thật thì Trầm Trác tôi nguyện ý đánh bạc cái mạng già này theo ngài tới tiền tuyến chiến đấu. Chỉ cần địch nhân chạy đến, Trầm gia chúng tôi tuyệt đối sẽ không ngồi nhìn.

*****

Nghe Trầm Trác nói xong, ba vị tộc trưởng khác cũng đồng thời gật nhẹ đầu biểu thị đồng ý.

Tề Nhạc đứng lên, nói:

- Tứ đại gia tộc thì không cần phải ra sức nữa. Tôi chỉ hy vọng các vị có thể dùng hết sức tăng thực lực lên, hiện tại tôi không giúp được các vị điều gì. Thời gian cấp bách các vị cùng các tộc nhân cùng một chỗ phản hồi từng gia tộc a. Nếu như chúng tôi không có ngăn cản được địch nhân tiến công thì các vị chính là một đạo phòng tuyến cuối cùng của Viêm Hoàng.

Từ Chí Viễn thủy chung không nói gì, đột nhiên mở miệng hỏi:

- Tề Nhạc, như lời ngài vừa nói thì những địch nhân này thật sự cường đại như vậy sao? Chẳng lẽ vũ khí hiện đại hoá của chúng ta không có bất kỳ tác dụng nào với chúng?

Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:

- Tuy rằng không thể nói vũ khí hiện đại hoá hoàn toàn không có tác dụng, nhưng mà tác dụng cực kì nhỏ. Ví dụ siêu cấp cường giả như địa ngục Ma Vương ma vương cùng Minh Giới Minh Vương Hades, cho dù các vị có ném mười quả đạn hạt nhân cũng không có tác dụng gì. Huống chi sự kiện tiểu hành tinh trước đó đã tiêu hao đại lượng vũ khí hạt nhân của các quốc gia trên Địa Cầu.

Từ Chí Viễn gật nhẹ đầu, ánh mắt chuyển hướng Từ Đông bên cạnh:

- Đông Đông, cháu có theo ta trở về không?

Từ Đông sững sờ đáp:

- Gia gia, cháu không về đâu, cháu ở lại, hơn nữa cháu còn cần tiếp tục tu luyện.

Từ Chí Viễn nhíu mày, nói:

- Không được, cháu nhất định phải theo ta trở về. Ba ngày sau, cháu và những người khác cùng trở về đây là được.

Ánh mắt của Từ Đông chuyển hướng Tề Nhạc, trong mắt toát ra ý tứ hỏi thăm. Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Trở về đi, không chỉ cậu mà những người khác cũng nên trở về. Ba ngày có lẽ đối với chúng ta mà nói là ba ngày được sống cuối cùng, ba ngày sau, vận mệnh của chúng ta cũng không thuộc về mình, trong ba ngày mọi người dùng hết sức cùng người nhà đoàn tụ.

Đúng lúc này, bên ngoài phát ra những tiếng nổ lớn ầm ầm, Tinh thần lực mà dò xét đã nói cho Tề Nhạc đến cái gì. Trong lòng thầm nghĩ, hiệu suất của quân đội thật đúng là cao ah, bọn họ đã tới:

- Đi thôi, các vị, chúng ta đi ra ngoài.

Khi bốn vị gia chủ đi theo Tề Nhạc cùng mười hai chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đi ra biệt thự thì hoàn toàn vị cảnh tượng trước mắt làm cho rung động. Tổng cộng hai mươi phi cơ trực thăng võ trang mang theo tiếng động cơ ầm ầm xuất hiện trên không biệt thự Long Vực. Một phi cơ trực thăng dẫn đầu thả xuống một sợi dây thừng dài, một người trung niên nhân từ trên trượt xuống, trong chớp mắt đã đi tới trước mặt mọi người.

- Xin hỏi, vị nào là Tề Nhạc tiên sinh.

Thượng tá trung niên rất khách khí hỏi.

Tề Nhạc tiến lên vài bước, nói:

- Chính là tôi.

Cự ly hắn cách quan quân còn cách một đoạn, nhưng mà thanh âm lại dị thường rõ ràng truyền vào trong tai đối phương.

Quan quân chuyển hướng Tề Nhạc, nhưng thời điểm hắn nhìn Tề Nhạc trong mắt toát ra vài phần kinh ngạc, chỉ là mà rất nhanh thì khôi phục bình thường, thân thể lập tức thẳng tắp chào Tề Nhạc theo tiêu chuẩn quân đội.

- Tề Thượng Tướng. Xin chào ngài. Vũ Trực Đoàn Đoàn Trường Mao Vũ quân thứ mười ba báo cáo.

- Thượng tướng?

Tề Nhạc nhíu nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ. Mình không nghe lầm chứ. Mình lúc nào trở thành thượng tướng rồi.

Mao Vũ cung kính nói:

- Đúng vậy! Ngài chính là thượng tướng. Đây là lệnh của chủ tịch vừa mới ban phát. Căn cứ mệnh lệnh trực tiếp của chủ tịch. Ngài được phá cách đề thăng làm thượng tướng, sau đó sẽ cử nghi thức trao quân hàm. Tề Thượng Tướng, xin ngài hạ mệnh lệnh!

Tề Nhạc không khỏi có chút cảm giác không biết nên khóc hay cười, một thanh niên hai mươi mấy tuổi như mình lại trực tiếp trở thành thượng tướng. Chủ tịch Viêm Hoàng đúng là đại thủ bút a. Lần này chính mình cùng một cấp bậc cùng với cha vợ Cơ thượng tướng rồi. Tuy rằng với hắn mà nói, những chức vị này đối với hắn không có ý nghĩa gì. Nhưng được quốc gia coi trọng vẫn không khỏi là trong lòng của hắn xuất hiện tình cảm ấm áp. Hắn hiểu được quốc gia cũng biết hắn hiện tại cái gì cũng không thiếu, muốn thưởng hắn cũng không biết làm như thế nào, chỉ có thể cho hắn một cái danh phận mà thôi.

- Được rồi, Mao Đoàn Trường, mệnh lệnh của tôi chính là dựa theo vị trí của họ chỉ định đưa bọn họ đi. Ba ngày sau lại đưa họ trở về đây.

- Vâng, thủ trưởng.

Mao Vũ lớn tiếng hồi đáp.

Lúc này, trên phi cơ trực thăng đã đi xuống trên trăm quân nhân chỉnh tề sắp xếp sau lưng của Mao Vũ.

Tộc trưởng của tứ đại gia tộc bên cạnh Tề Nhạc đã sớm ngây người, mãi cho đến khi họ cùng các tộc nhân lên võ trang phi cơ trực thăng còn không có kịp phản ứng.

Từ Đông ngồi ở bên cạnh Từ Chí Viễn thấp giọng nói:

- Gia gia, ngài vì sao nhất định phải để cho cháu trở về với ngài?? Chẳng lẽ trong gia tộc có chuyện gì sao?

Từ Chí Viễn đột nhiên nở nụ cười:

- Không có việc gì, trong nhà chuyện gì đều không có. Đông Đông ah! Sau khi cháu trở về đi theo Tề Nhạc phải cố gắng hơn, ngàn vạn lần không được làm Từ gia mất thể diện. Ha ha ha ha.

Nhìn gia gia cười to một cách khó hiểu, Từ Đông không khỏi có chút bó tay, nhưng xuất phát từ tôn kính, hắn cũng không hỏi nhiều.

Từ Chí Viễn cười nói:

- Cháu không biết, Từ gia trong tứ đại gia tộc chẳng qua là tiêu chuẩn hạng trung. Nhưng mà bây giờ không giống với lúc trước. Tam đại gia tộc khác ai cũng phải kính trọng đối với chúng ta vài phần. Mà nguyên nhân này chính là vì cháu, thân là một trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, cháu đã mang tới cho Từ gia vinh dự thật lớn. Lần này, ta để cho cháu trở về chỉ có một việc. Ta đã quyết định, chờ sau khi Cửu Tinh Liên Châu chấm dứt, cháu chính là tân nhiệm gia chủ của Từ gia. Ta già rồi, cũng nên nghỉ ngơi một chút, già mà còn cố nắm quyền lực thì không phải là chuyện tốt.

- Sao? Gia gia, ngài để cho cháu làm gia chủ? Cháu không nghe lầm chứ. Trên cháu còn có cha cháu, còn có bác trai cùng các chú nữa, chẳng lẽ họ đều đồng ý? Mà điều này không hợp gia quy lắm a!

Từ Chí Viễn hừ một tiếng, nói:

- Gia quy? Tộc trưởng có quyền sửa đổi gia quy. Thực lực mới là trọng yếu nhất. Từ gia chúng ta coi như là ta chỉ sợ hiện tại cũng đã không phải là đối thủ của cháu. Muốn để cho Từ gia chúng ta phát triển thật tốt, trở nên càng cường đại hơn thì cần một vị cường đại làm người lãnh đạo. Mà cháu thì rất phù hợp ở điểm này. Tuy rằng trước kia cháu có ham chơi một chút, nhưng mà hiện tại cháu đã đạt được tư cách tộc trưởng. Cháu không cần nhiều lời, yên tâm đi, bên trong gia tộc tuyệt đối sẽ không có người phản đối.

Từ Đông nhăn hết mặt mũi mà nói:

- Nhưng mà gia gia à, cháu không muốn làm tộc trưởng ah! Như vậy sau này cháu làm gì còn tự do nữa?

Từ Chí Viễn hừ một tiếng, nói:

- Cháu làm tộc trưởng của một gia tộc thì làm gì mà mất tự do? Chẳng lẽ còn có người có thể quản thúc cháu hay sao? Thân là tộc trưởng trong gia tộc có quyền sinh sát, có thể điều phối hết thảy tài nguyên bên trong gia tộc. Đến lúc đó cháu muốn làm cái gì, chẳng lẽ có người dám ngăn cản? Cháu không rõ sao? Sinh ý gia tộc cùng một vài sự vụ đều có người phụ trách, tộc trưởng mới là người thanh nhàn nhất.

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)