Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 343

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 343: Sát Thần Bạch Khởi
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Về phần Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp không phải Tề Nhạc không muốn dùng, thời điểm hắn chuẩn bị dùng nó để vượt qua khó khăn này lại giật mình phát hiện năng lượng của Kỳ Lân Ẩn bị áp chế hoàn toàn, một bên chiến đấu hắn vừa hỏi thăm Côn Lôn kính, mới biết được ở chỗ này trừ phi là lĩnh vực thần khí hoặc lĩnh vực của bản thân ra, những thần khí cấp bậc thấp hơn không có khả năng sử dụng lĩnh vực.

Chỉ có chờ chết sao? Đương nhiên không phải, với tư cách là vương của cầm tinh và trải qua nhiều trắc trở, Tề Nhạc có thể có suy nghĩ tiêu cực này sao? Hào quang màu bạc sáng lên như mặt trời, phạm vi ba mét bên trong đã bị đông lại. Tề Nhạc nhìn qua chiến sĩ kim giáp chung quanh và khoanh chân ngồi xuông.

Nói cũng kỳ quái, công kích của những chiến sĩ kim giáp này vừa tiếp xúc với hào quang màu bạc thì lập tức tan biến trong vô hình, cũng không mang tới uy hiếp nào cho Tề Nhạc cả.

Đúng vậy, phiến quang mang màu bạc này chính là lúc Tề Nhạc bị Luân Hồi quả cuốn vào trong và mang vào thời kỳ viễn cổ cự thú, lĩnh vực miễn dịch năng lượng Ngân Long Tráo. Ngân Long Tráo chính là lĩnh vực của bản thân hắn, cũng không có bị không gian nơi này hạn chế.

Tuy đó không phải lĩnh vực cường đại, không có bất kỳ năng lượng công kích và phòng ngự nào, nhưng giờ này khắc này dùng nói Tề Nhạc như vớ phải cọng rơm cứu mạng. Giống như lúc ban đầu gặp Hoàng Đế và Kính Trung Tiên vậy, đây không phải lĩnh vực cường đại nhưng nó lại có tác dụng không ngờ.

- Vô lại, lại là chiêu này.

Kính Trung Tiên ở trong nội tâm Tề Nhạc thầm mắng.

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Không có một chiêu này tôi đã sớm chêt rồi. Đây là kết hợp của trí tuệ cùng lực lượng.

Kính Trung Tiên không lên tiếng nữa, kỳ thật nàng cũng biết rõ Tề Nhạc không có khả năng chính diện chiến thắng mười vạn thiên binh thiên tướng. Cho dù là Ngưu Ma Vương dưới tình huống không có Bàn Cổ Phủ cùng Hạo Thiên tháp cũng không có khả năng.

Nhưng mà nàng vẫn mang theo Tề Nhạc đến. Cũng bởi vì Tề Nhạc có lĩnh vực Ngân Long Tráo này. Tuy Kính Trung Tiên cũng không thích Tề Nhạc, nhưng mà dù sao Tề Nhạc cũng là người yêu của Tuyết Nữ, nàng ít nhất sẽ không đi hại Tề Nhạc.

Không có chướng ngại công kích nên Tề Nhạc dùng thời gian một giờ đã bắt đầu sinh long hoạt hổ trở lại. Hắn vào lúc gặp phải áp lực thật lớn thì nghĩ tới lĩnh vực Ngân Long Tráo này. Nếu như không có Ngân Long Tráo thì hắn hiện giờ chỉ có thể sử dụng Không Động Ấn Bất Tử Thần Long cùng lĩnh vực Bất Tử mà thôi. Đây là chuyện Tề Nhạc không muốn nhìn thấy nhất Trước khi nhìn thấy Đông Hoàng Chung thì Không Động Ấn cùng Côn Lôn kính chính là bí mật của hắn, hắn tuyệt đối không hy vọng bạo lộ quá sớm.

Có Ngân Long Tráo làm bảo đảm nên lúc này Tề Nhạc có thể không còn băn khoăn gì cả. Khôi phục năng lượng thì dùng Ngân Long Tráo, Tề Nhạc chắp tay trước ngực của mình, năng lượng trong cơ thể bắt đầu vận chuyển điên cuồng. Bằng vào vật lộn giết người tuy rất sung sướng nhưng tốc độ cũng quá chậm, hắn cũng không hy vọng mình chậm trễ thời gian hơn nữa.

Khí tức năng lượng khổng lồ tỏa ra khí tức khủng bố, màu sắc bốn loại vân lực nhanh chóng biến thành một loại. Hào quang màu tím trở nên nồng đậm hơn trước, thậm chí tóc của hắn biến thành màu tím đen. Khí tức năng lượng khổng lồ không ngừng tăng lên trong cơ thể của Tề Nhạc, trong chốc lát ở trong Ngân Long Tráo thân thể Tề Nhạc đã biến mất, lúc này chỉ còn lại lôi cầu.

- Thiên binh thiên tướng thì như thế nào, ta cho các ngươi nhìn cái gì gọi là thiên lôi.

Sau khi đạt tới tám vân thì Tề Nhạc tự hành lĩnh ngộ một trong nhứng siêu cấp năng lực lôi vân lực. Khiết điểm lớn nhất của Tử Tiêu Thiên Lôi cần thời gian ngưng tụ quá dài. Dùng tia chớp hình tròn làm cơ sở tiến hành áp súc ngưng tụ, trải qua Tề Nhạc cải thiện thì đem ba loại vân lực khác hoàn toàn chuyển hóa thành lôi vân lực sẽ khiên uy lực của Tử Tiêu Thiên Lôi tăng lên cực hạn.

Nhưng mà chuyển hóa năng lượng cần phải có thời gian. Thúc dục uy lực của Tử Tiêu Thiên Lôi cũng cần có thời gian. Cho nên đối với Tề Nhạc bình thường mà nói chẳng qua là một năng lực gân gà mà thôi. Dù sao địch nhân có thể khiên hắn sử dụng năng lực này tự nhiên thực lực sẽ không mạnh hơn hắn rồi, nếu không ai có thể đợi cho hắn ngưng tụ năng lượng khủng bố như vậy để công kích mình chứ.

Chính vì như vậy Tề Nhạc không có sử dụng, hắn chỉ nghiên cứu lý luận mà thôi. Nhưng tình huống trước mắt lại không giống, những thiên binh này thiên tướng này tuy cường đại nhưng dù sao đều là năng lượng thể, tính toán trường thương trong tay cũng là năng lượng mà thôi, căn bản không có khả năng vượt qua Ngân Long Tráo xúc phạm tới Tề Nhạc, cho nên hắn hoàn toàn có thời gian để tích súc năng lượng, hơn nữa là toàn bộ năng lượng.

- Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tại, tiền. Tử Tiêu Thiên Lôi. Đi.

Hét lớn một tiếng và lợi dụng "Cửu Tự Chân Ngôn". Tề Nhạc áp súc năng lượng lôi điện lần cuối cùng và sau đó Ngân Long Tráo biến mất.

Ngân Long Tráo biến mất lập tức đưa tới công kích điên cuồng của kim giáp, nhưng mà một màn kỳ dị xuất hiện, mặc dù không có Ngân Long Tráo nhưng mà những công kích này chạm vào lôi điện đều biến mất không còn gì nữa. Dù sao những năng lượng thể này không có trí tuệ, tình cảm sợ hãi không có với chúng. Mà sau một khắc quang mang màu tím đen hiện ra, năng lượng cực lớn dùng Tề Nhạc làm trung tâm và nổ mạnh.

Thời điểm lần đầu tiên con người thử nghiệm vũ khí hạt nhân thì hiệu quả run động lan ra khắp thế giới, lực hủy diệt cường đại có thể hủy diệt vô số tính mạng. Mà Tề Nhạc trước mắt bộc phát Tử Tiêu Thiên Lôi chỉ tương đương với vũ khí hạt nhân mà thôi!

Dùng thực lực vượt qua tám vân của hắn dùng toàn lực thì cho dù đối mặt với Ngưu Ma Vương cũng phải trốn thật nhanh, lực lượng thần cấp bộc phát và dùng tình huống Tề Nhạc bây giờ, trừ phi hắn sử dụng Chung Cực Kỳ Lân Tí, nếu không không có khả năng phát ra công kích mang tính hủy diệt như vậy.

Quang mang màu tím đen không có phát ra âm thanh nổ tung, những nơi đi qua thì binh sĩ kim giáp không xuất hiện, chung quanh cũng trở nên sáng ngời.

Tề Nhạc cũng không biết một kích này hủy diệt bao nhiêu thiên binh thiên tướng, năng lượng bộc phát dùng Tử Thiêu Thiên Lôi làm điểm trung tâm thì không còn lại chút nào cả, phát minh ra Tử Tiêu Thiên Lôi nên Tề Nhạc không có khả năng tự sát.

Một đám lớn binh sĩ kim giáp bị Tử Tiêu Thiên Lôi quét qua không còn gì, ít nhất trước mắt biến thành hư vô rồi. Ngay cả phong ấn cũng run rẩy kịch liệt, cả không gian đều trở nên vặn vẹo giống như tùy thời sẽ sụp đổ.

Hào quang Ngân Long Tráo sáng lên lần nữa, đồng dạng bao phủ trên người của Tề Nhạc, hai mắt nhắm lại, hắn bình tĩnh không đi quan sát chung quanh, hắn vận chuyển Tự Nhiên Chi Nguyên lên cực hạn để khôi phục năng lượng bản thân. Tề Nhạc biết rõ cho dù mình hủy diệt bao nhiêu địch nhân thì chỉ cần tiếp tục như vậy thì binh sĩ kim giáp chung quanh sẽ có lúc bị mình tiêu diệt toàn bộ.

*****

Nếu như đang ở trên địa cầu thì Tử Tiêu Thiên Lôi nổ tung có thể hủy diệt một số quốc gia. Thí dụ như sóng thần ở Thái Dương Quốc. Nếu như Tử Tiêu Thiên Lôi nổ tung thì chỉ sợ có thể đem một quốc gia oanh thành hai nửa. Khi đó cũng không phải là vấn đề sóng thần, mà là cả quốc gia bị chìm vào biển cả.

Nhưng dù sao thiên binh thiên tướng là cường giả thiên giới, cho dù dưới tác dụng công kích hủy diệt thì số lượng thiên binh thiên tướng chính thức chết cũng vượt qua sáu tiếng hắn giết chóc lúc trước. Đương nhiên đối với Tề Nhạc mà nói thì đây là phương pháp hủy diệt hiệu suất cao. Ngưng tụ năng lượng mười phút ngắn ngủi lại có thể so sánh với sáu tiếng trước kia, làm như vậy đương nhiên trực tiếp và nhanh hơn nhiều rồi.

Chiến sĩ kim giáp không biết sợ hãi là gì cho nên thời điểm Tề Nhạc vừa mới bắt đầu tu luyện thì xa xa bọn chúng đã xông lên. Không biết vì cái gì cho dù là trong lúc tu luyện Tề Nhạc vẫn cảm thấy áp lực cực lớn như trước. Ngay sau đó Ngân Long Tráo lại vang lên âm thanh vù vù.

Vô ý thức mở mắt ra, tâm của Tề Nhạc lập tức trầm xuống, lúc này đây xúm lại ở chung quanh không còn là chiến sĩ kim giáp nữa, đồng thời còn có một it binh sĩ toàn thân màu bạc thân cao hai mét. Khác với chiến sĩ kim giáp thì vũ khí trong tay chúng là trọng kiếm. Tuy đều là năng lượng ngưng kết thành nhưng mà trường kiếm của chúng như ngưng kết thành thật thể. Lần lượt oanh kích lên Ngân Long Tráo, không ngờ lại làm cho Ngân Long Tráo rung động lắc lư.

Phải biết rằng Ngân Long Tráo có hiệu quả miễn dịch năng lượng a! Có thể sinh ra hiệu quả như vậy chỉ có thể nói lên một vấn đề chính là hình thái năng lượng này đã tiếp cận thật thể. Bản thân vật thể chính là một loại biểu hiện của năng lượng. Nhưng mà có thể ngưng kết tới trình độ khủng bố như vậy thì thực lực tuyệt đối đạt tới cấp khủng bố.

Chiến sĩ ngân giáp không quá nhiều, ước chừng chỉ có một phần mười của chiến sĩ kim giáp, nhưng rất rõ ràng những chiến sĩ kim giáp yếu hơn nhiều lắm. Chiến sĩ ngân giáp ở phia trước, trọng kiếm không ngừng nghỉ oanh kích vào Ngân Long Tráo, tuy lực phá hoại chưa đủ nhưng mà uy hiếp cực lớn, nội tâm của Tề Nhạc nghiêm nghị.

- Kính Trung Tiên tiền bối, đây là chuyện gì?

Tề Nhạc phát ra tiếng kêu gọi trong lòng, Tề Nhạc biết rõ hiện chỉ có khí tức Kính Trung Tiên liên hệ với hắn.

Kính Trung Tiên có chút hả hê truyền âm lại.

- Không có gì ah! Không phải là thiên binh thiên tướng sao?

- Những cái... kia ngân giáp đâu này? Bọn hắn cũng là thiên binh thiên tướng?

Tề Nhạc tức giận nói ra.

Kính Trung Tiên nói:

- Tôi vừa rồi nói rõ ràng rồi. Anh nhất định phải hủy diệt toàn bộ thiên binh thiên tướng mới được. Có thiên binh đương nhiên sẽ có thiên tướng, nếu không anh cho rằng dễ dàng như vậy sao! Kim giáp là thiên binh, ngân giáp chính là thiên tướng. Anh tự cầu phúc đi, lĩnh vực của anh tuy có thể miễn dịch năng lượng nhưng mà thực lực của thiên tướng mạnh mẽ lắm, ít nhất cũng là cấp độ bán thần, năng lượng hoàn toàn cứng lại tiếp cận trạng thái thật thể. Tôi nghĩ cái lồng năng lượng của anh sớm muộn gì cũng bị tổn hại.

Tề Nhạc nhíu mày, trong nội tâm thầm nghĩ có thể đem vũ khí năng lượng ngưng tụ tới mức này chỉ sợ đã vượt qua sư phụ Hoàng Đế của mình rồi, dù sao Hoàng Đế lúc trước cũng không làm được điểm này! Đông Hoàng Chung không hổ là đứng đầu thần khí. Chẳng qua hắn ngưng tụ năng lượng là làm được một bước cường đại này.

Vừa nghĩ Tề Nhạc không thể không đem năng lượng rót vào trong Ngân Long Tráo, lúc này thế cục càng thêm ổn định, nhưng mà năng lượng phân tán tất nhiên khiến tốc độ khôi phục bị giảm bớt.

Thời điểm hắn tiếp tục ngưng tụ năng lượng lại nghe Kính Trung Tiên nói:

- Ah, đúng rồi, còn một điều anh phải cẩn thận. Hiện tại nói cho anh biết, lát nữa đừng trách tôi không nói trước, thiên binh thiên tướng đương nhiên là có thống soái rồi. Tại Thần Giới thì dùng thực lực vi tôn, anh muốn thông qua khảo nghiệm lần này tự nhiên phải đánh bại tất cả bọn chúng, một người cuôi cùng chính là thống soái của thiên binh thiên tướng. Hắn cũng không phải là năng lượng thể đâu, mà là một thật thể ở lại trong Đông Hoàng Chung. Lĩnh vực này của anh không dùng được.

Tề Nhạc đã im lặng, trong nội tâm thầm hận, nhưng bây giờ đã như vậy thì nhất định phải đối mặt với nguy hiểm tùy thời xuất hiện, chỉ có thể tiếp tục thôi.

Dưới sự bảo vệ Ngân Long Tráo thì Tề Nhạc lúc này dùng thời gian gấp đôi, lúc này hắn mới ngưng tụ năng lượng thành công, hắn không có cải biến chiến thuật của chính mình, đồng thời dùng Tử Tiêu Thiên Lôi oanh kích. Ngân giáp thiên tướng thì thế nào?

Trước mặt Tử Tiêu Thiên Lôi thì những trí tuệ cấp thấp này không làm được gì, một mảnh đất trống lại xuất hiện. Lúc này Tề Nhạc không hy vọng số lượng thiên tướng xuất hiện nhiều hơn, như vậy bắt đầu hủy diệt cũng dễ dàng hơn nhiều, dù sao trước mặt Tử Tiêu Thiên Lôi thì hủy diệt thiên binh thiên tướng đều như nhau, tiêu hao năng lượng cũng như nhau.

Thời điểm lần thứ ba sử dụng Tử Tiêu Thiên Lôi thì số lượng kim giáp thiên binh cũng ít đi rất nhiều, hơn nũa số lượng ngân giác ở bên ngoài Ngân Long Tráo tăng lên rất nhiều, Ngân Long Tráo cũng gặp phải áp lực càng lớn, Tề Nhạc không thể không lợi dụng thời gian khôi phục thực lực nhiều hơn.

Chiến đấu cứ tiếp tục như vậy nữa, chiến đấu dài dằng dặc bắt đầu. Sau khi địch nhân chung quanh biến thành thiên tướng thì hiệu quả của Tử Tiêu Thiên Lôi giảm xuống trên phạm vi lớn. Thời điểm hủy diệt những ngân giáp này quang mang màu bạc lại hiện ra nhiều hơn, uy lực Tử Tiêu Thiên Lôi cũng giảm bớt rất nhiều.

Đối mặt với kim giáp thiên binh bị hủy diệt hơn một vạn, sau khi địch nhân biến thành thiên tướng hoàn toàn thì một lần Tề Nhạc chỉ có thể hủy diệt một ngàn tên. Hắn đã thử vật lộn với chúng rồi, nhưng làm cho Tề Nhạc giật mình kỹ xảo chiến đấu của chúng vô cùng tinh xảo, hơn nữa năng lượng phi thường ngưng tụ.

Cho dù Kỳ Lân Huyễn huyễn hóa thành binh khí cũng không cách nào hủy diệt bọn chúng, chỉ có thể bằng thực lực cường hoành mới có hủy diệt bọn chúng, hiệu quả cùng tốc độ không kém gì Tử Tiêu Thiên Lôi, chuyện này làm hắn buông tha cách cận chiến, chỉ có thể tiếp tục dựa vào Ngân Long Tráo cùng Tử Tiêu Thiên Lôi tiếp tục hủy diệt địch nhân. Tuy thời gian dài một ít nhưng tiếp tục như vậy thiên binh thiên tướng sẽ bị hủy diệt hoàn toàn.

Ngay cả Tề Nhạc cũng không biết qua thời gian bao lâu, hắn không ngừng lặp lại quá trình hấp thu năng lượng thiên lôi, hắn phát hiện tốc độ chuyển đổi năng lượng của Tự Nhiên Chi Nguyên cũng từ từ nhanh hơn trước rất nhiều, có lẽ bởi vì áp lực của ngoại giới quá lớn. Phát hiện này cũng làm hắn sinh ra hứng thú trong quá trình chiến đấu buồn bực này.

Tuy tốc độ chuyển hóa năng lượng làm thực lực của hắn không gia tăng, nhưng năng lực chiến đấu lại tăng lên kinh khủng. Hơn nữa không ngừng phóng thích Tử Tiêu Thiên Lôi khiến cho vân lực của hắn tăng lên rất nhiều, thực lực lúc trước rảo bước đi thẳng về phía trước.

*****

Rốt cục số lượng thiên tướng càng ngày càng ít, số lượng địch nhân đã tới cuối cùng, thời điểm Tề Nhạc định sử dụng Tử Tiêu Thiên Lôi lần cuối cùng thì ở xa xa hắn nhìn thấy một tên chiến sĩ mặc áo giáp màu đỏ, đứng ở xa xa dùng ánh mắt lạnh lùng của hắn nhìn qua Tề Nhạc. Cũng không có theo chân chiến giáp ngân giáp vây công hắn.

Thống soái, thiên binh thiên tướng có thống soái là hắn sao? Nhìn thấy người này trong lòng Tề Nhạc cả kinh, bởi vì hắn phát hiện thời điểm tinh thần lực của hắn dò xét lại không cách nào nhìn thấy sâu cạn của đối phương. Áo giáp màu đỏ có đường vân màu vàng, vầng sáng rất ảm đạm nhưng lại rõ ràng, mặc dù chỉ nhìn chăm chú nhưng lại mang cho Tề Nhạc áp lực thật lớn, trong tay người này cầm trường kiếm, chuôi trường kiếm trong tay lăng không đổi chiều, khí tức của hắn không có tập trung vào Tề Nhạc giống như đang đợi cái gì đó.

Thực lực Thần cấp, đây là phán đoán duy nhất của Tề Nhạc, ít nhất người này chính là thống soái của thiên binh thiên tướng, tuyệt đối sẽ không dưới Tát Đán. Ánh mắt sắc bén và khí tức lãnh đạm toát ra thần thái cường đại không hiểu.

Lúc này đây Tề Nhạc không có thi triển Tử Tiêu Thiên Lôi, sau khi năng lượng của hắn khôi phục thì vừa duy trì Ngân Long Tráo vừa cẩn thận quan sát thống soái này. Kính Trung Tiên đã nói qua người nọ là thật thể, hoặc là nói hắn là thần chính thức.

Nếu như sau khi mình thi triển Tử Tiêu Thiên Lôi thì năng lượng trong cơ thể hoàn toàn khô kiệt, hắn lại phát động công kích phá hư Ngân Long Tráo thì cho dù mình có Không Động Ấn cùng lĩnh vực Phân Thân cũng chưa chắc có thể làm gì. Trong lúc nhất thời cục diện lâm vào giằng co, Tề Nhạc đang do dự có nên trực tiếp tiến lên chiến đấu với hắn hay không, hay là hủy diệt số ngân giáp trước mặt của mình. Lúc này, số lượng chiến sĩ ngân giáp chỉ còn lại chừng ba ngàn.

- Anh còn chờ cái gì? Vì cái gì không tiếp tục?

Âm thanh của Kính Trung Tiên vang lên lần nữa, nàng lúc này cảm thấy Tề Nhạc không còn đáng ghét nữa.

- Cô nói tôi đang chờ cái gì? Chẳng lẽ cô không thấy được còn tên bên kia sao? Có hắn ở đó khi tôi tiêu hao hết năng lượng thì hắn công kích phải làm sao?

Tề Nhạc tức giận nói.

Kính Trung Tiên hừ một tiếng, nói:

- Anh quá xem thường thần của phương đông rồi. Anh cho rằng hắn sẽ cùng thuộc hạ vây công anh sao? Tôn nghiêm không cho phép hắn làm như vậên tâm ra tay đi. Sau khi anh hủy diệt một tên chiến sĩ ngân giáp cuối cùng hắn mới ra tay với anh.

Nghe Kính Trung Tiên nói như vậy Tề Nhạc lập tức buông lỏng, chỉ đối mặt một địch nhân thì hắn có tin tưởng vào bản thân của mình, cho dù đối phương là thần đi nữa.

Tử Tiêu Thiên Lôi lập tức bộc phát ba lượt. Thời gian lại trôi qua thật lâu, nhưng lúc này số lượng chiến sĩ ngân giáp chỉ còn lại hơn mười tên.

Năng lượng màu bạc lại khôi phục lần nữa, áo giáp trên người Tề Nhạc từ màu đen biến thành màu vàng, xích kim sắc quang mang từ áo giáp ngâm đen mà huyễn lệ, khí tức năng lượng khổng lồ phóng lên trời, trong miệng của hắn phát ra tiếng thét dài, không có Ngân Long Tráo thì hư ảnh Kỳ Lân cực lớn sau lưng lăng không xuất hiện.

Thân thể của hắn như thiểm điện lao ra. Kỳ Lân Huyễn biến ảo thành Hiên Viên kiếm trên không trung mang theo một đạo xích kim sắc quang mang, bốn loại vân lực cùng năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân dung hợp, nhất thời làm năng lượng bản thân Tề Nhạc tăng lên cực hạn.

Xích kim sắc quang mang hiện ra thì thân thể mười tên chiến sĩ ngần giáp cuối cùng cứng lại, sau một khắc bọn chúng bộc phát từng quang điểm màu bạc. Mà lúc này thân thể của Tề Nhạc cũng hiện ra sau lưng chúng chừng trăm mét, hắn đứng nhìn tên thống soái ở xa xa.

Xích kim sắc quang mang đồng thời bao phủ phía trên Kỳ Lân Huyễn, lúc này Tề Nhạc đã chiến đấu thời gian không ngắn, ít nhất cũng vượt qua mười ngày ở địa cầu. trong quá trình không ngừng chiến đấu các giác quan của hắn tăng lên tốt nhất. Hắn hiện giờ không còn dấu vết mệt mỏi lưu lại, khí tức năng lượng phóng ra ngoài thu liễm lại. Dừng ở trước mặt thống soái, thần sắc trên mặt Tề Nhạc rất lãnh đạm không khac gì đối phương.

- Anh rất cường đại. Rất nhiều năm rồi, anh là nhân loại đầu tiên đi tới đây. Tuy tôi không rõ làm sao anh lại đi tới đây, nhưng mà kết quả cuối cùng của anh sẽ không cải biến. Tôn nghiêm của thần không thể xâm phạm. Nếu như lúc trước anh rời đi có lẽ tôi đã tha thứ cho anh, nhưng mà hiện giờ anh đã chạm vào mấu chốt của tôi. Trừ phi anh hủy diệt tôi bằng không anh phải lưu lại nơi này, biến ảo thành một tên thiên tướng giáp bạc.

Âm thanh không có chút cảm xúc nào từ trong miệng thống soái vang lên, nhìn qua Tề Nhạc hai tay của hắn nắm chặt trường kiếm chậm rãi giơ lên.

Đột nhiên áp lực biến mất, còn thừa chỉ là một đạo sắc bén, một đạo sắc bén làm Tề Nhạc giật mình.

Hắn là chủ nhân của Hiên Viên kiếm đương nhiên biết rõ vũ khí sắc bén nhất sinh ra năng lượng như thế nào. Nhưng mà khí tức trên trường kiếm của thống soái lại giống y như thế, so với Hiên Viên kiếm hắn sử dụng lúc trước không kém hơn chút nào.

Đương nhiên chỉ là trình độ sắc bén mà thôi, thống soái trước mặt mạnh hơn mình lúc trước nhiều lắm. Trường kiếm trong tay của hắn không có khả năng so sánh với Hiên Viên kiếm, dù sao lúc trước hắn không cách nào phát huy uy lực chân chính của Hiên Viên kiếm. Nhưng mà cho dù thế nào thì vũ khí của hắn mạnh hơn Kỳ Lân Huyễn nhiều lắm.

- Anh là sinh vật duy nhất có trí khôn ở đây sao?

Tề Nhạc nhàn nhạt hỏi, hai tay cầm kiếm và Kỳ Lân Huyễn chậm rãi hoành trước người. Hai đạo hào quang đỏ hồng hiện ra trên không trung nhưng không có tiếp xúc.

Thống soái hừ lạnh một tiếng,

- Anh dùng cách xưng hô này gọi tôi sao?

Tề Nhạc nhún nhún vai, nói:

- Vì cái gì không thể chứ? Anh không có nói cho tôi biết tên mà.

- Anh muốn biết tên của tôi sao? Vậy thì tốt, tôi cho anh biết cũng không có gì. Tôi tên là Bạch Khởi. Tôi tới đây thời gian chỉ mấy ngàn năm thôi.

Thống soái Bạch Khởi nói ra.

Tề Nhạc sững sờ, hơi nhíu mày, nói:

- Cái tên nghe có chút quen thuộc. Đông Hoàng Chung đã tồn tại mấy ngàn vạn năm nay rồi. Vậy tại sao anh mới tới đây mấy ngàn năm.

Bạch Khởi chậm rãi ngẩng đầu nhìn qua không trung, nói ra:

- Thì ra thế gian này đã sớm quên tôi rồi. Chẳng lẽ anh không nhìn ra tôi cũng là nhân loại sao?

Đột nhiên trong đầu hiện ra một đạo tinh quang, toàn thân Tề Nhạc rung mạnh, nói:

- Anh là Bạch Khởi, Bạch Khởi của nước Tần, chính là Sát Thần Bạch Khởi chôn sống bốn mươi vạn quân sao?

Kiếm trong tay Bạch Khởi run lên nhè nhẹ.

- Thì ra anh cũng biết rõ tôi a.

Tề Nhạc chỉ cảm thấy đầu óc run động, Bạch Khởi. Không ngờ hắn là Bạch Khởi, chính là Sát Thần mạnh nhất trong lịch sử Viêm Hoàng, cũng là tướng quân tàn nhẫn nhất trong lịch sử nhân loại. Đại danh của Bạch Khởi hắn đã nghe qua rồi, tuy trong lòng của hắn Bạch Khởi không cách nào so sánh được với Hoàng Đế, nhưng mà hai chữ Sát Thần lại tràn ngập rung động.

*****

- Nếu anh là nhân loại vì sao ở nơi này?

Tề Nhạc kinh ngạc hỏi.

- Vậy còn anh? Vậy tại sao anh ở nơi này? Tôi và anh cùng là nhân loại. Tôi tới nơi này chỉ có một mục đích, nơi này phù hợp với tên hiệu của tôi cho nên tôi ở chỗ này.

Bạch Khởi lạnh lùng nói.

- Sát Thần, Sát Thần, anh tới nơi này để giết thần?

Tề Nhạc kinh ngạc nhìn qua Bạch Khởi, nam tử trước mặt lại có dũng khí như thế thì khó trách khí cơ lại làm mình cảm thấy khủng bố như vậy. Cảm giác không được năng lượng nhưng mà khí tức sắc bén làm toàn thân của Tề Nhạc đề phòng. Giờ này khắc này đột nhiên linh hồn của Tề Nhạc rung động mạnh hơn, rốt cuộc hắn cũng hiểu khí tức bén này là cái gì rồi, đây không phải do năng lượng hình thành, mấu chốt cũng không phải kiếm của hắn mà là sát khí. Khí tức sắc bén này do sát khí của Bạch Khởi tạo thành.

Thở sâu miễn cưỡng bình phục tâm tình.

- Vậy anh thành công sao?

Tề Nhạc trầm giọng hỏi.

Bạch Khởi cười cười tự giễu, nói:

- Thần đã không tồn tại, cho dù tôi có làm được thì đi tìm ai để giết đây? Nhưng mà tôi lại bại, cho nên tôi vẫn ở lại nơi này, trở thành thống soái của những thiên binh nơi đây.

Hào quang trong mắt Tề Nhạc sáng lên.

- Anh thua trong tay thủ hạ của Đông Hoàng Chung?

Bạch Khởi ngẩng đầu, lúc này Tề Nhạc mới chính thức nhìn thấy ánh mắt của hắn, ánh mắt hắn là màu trắng, không có bất kỳ tình cảm nào.

- Đúng.

Chỉ nói ra một chữ đơn giản rồi thôi.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Tốt, tôi hiểu rồi.

Bạch Khởi nói:

- Hắn vốn có thể giết tôi, nhưng mà hắn lại không làm như vậy. Hắn nói thực lực của tôi đã đạt tới Thần cấp rồi, trừ phi tôi giết chính mình, nếu không trên thế giới này không có thần nào giết được tôi. Nhưng nếu như tôi ở lại chỗ này thì sẽ có cơ hội. Bởi vì chỉ cần là thần chính thức thì một ngày nào đó sẽ đi tới nơi này.

Tề Nhạc cười nói:

- Cho nên hiện giờ anh muốn giết tôi?

- Đúng.

Vẫn trả lời một chữ nhưng mà lần này kiếm trong tay Bạch Khởi chạm rãi chỉ xuống đất. Trong khoảng khắc này Tề Nhạc chỉ cảm không khí trở nên lạnh lẽo, một cổ huyết tinh thổi vào mặt.

Sát Thần Bạch Khởi, thì ra hắn không có chết trong tay Tần Thủy Hoàng, thời điểm giết chóc ở nhân gian không làm hắn thỏa mãn thì hắn lại tới đây, hắn muốn khiêu chiến chúng thần của Thần Giới. Sát ý như vậy làm nội tâm của Tề Nhạc sinh ra kính ý.

Bạch Khởi động, động chỉ có kiếm, hào quang đỏ như máu từ trên không áp xuống Tề Nhạc. Tề Nhạc cũng động, động cũng không phải kiếm mà là hai tay, xích kim sắc quang mang mang theo một đạo quang trảm như thiểm điện đánh tới. Năng lượng, trong nháy mắt đã áp súc cực hạn.

Không có âm thanh phát ra, hai chủng màu sắc đỏ và vàng mở rộng ra chung quanh, hai người vẫn đứng ở nơi đó, chỉ có điều bọn họ tay cầm kiếm và mũi kiếm chỉ xéo xuống mặt đất.

Đối mắt nhìn nhau, ánh mắt Tề Nhạc có chút bình tĩnh, mà con ngươi của Bạch Khởi lúc này nhiều hơn vài sợi tơ máu.

Phanh một tiếng Kỳ Lân Huyễn trong tay đã biến thành hào quang màu đỏ, lúc này đây không còn tổn hại, mà hủy diệt chân chính lại là Kỳ Lân Huyễn đã từng có tư cách đứng đầu trong Kỳ Lân bát trân, cứ như vậy chính thức hủy diệt, vĩnh viễn không có khả năng chữa trị lại.

Một đạo vết rách từ ngón tay phải của Tề Nhạc lan dần lên vai, lại phanh một tiếng cánh tay phải của hắn như vàng ròng bị cắt ra, đồng dạng hóa thành hào quang biến mất, một vết máu vừa nhìn thấy đã bị giật mình, máu tươi theo dấu vết chảy xuống nhỏ vào không gian hư vô.

Hai màu đen bạc hiện ra vây quanh cánh tay phải của Tề Nhạc, hình xăm trên người của hắn rất rõ ràng, lúc này đã hoàn toàn chuyển đổi trên tay của hắn.

- Năng lượng của anh mạnh hơn tôi.

Bạch Khởi nói ra.

Tề Nhạc thản nhiên nói:

- Nhưng mà tôi thua.

Bạch Khởi nói:

- Anh biết mình thua ở điểm nào không?

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Thua ở sát khí của anh. Sát khí của tôi không bằng anh, cho nên tôi thua.

Bạch Khởi nói:

- Đúng vậy, anh chỉ có sát ý mà không có sát khí. Hoặc là nói sát khí của anh với tôi hoàn toàn có thể xem nhẹ. Sát khí đủ để phá hủy thế gian, kể cả thần. Nhưng mà anh có thể thừa nhận một kiếm này của tôi thì anh đã tăng lên Thần cấp rồi. Nhưng mà đây là một kiếm duy nhất.

Tề Nhạc cười,

- Cảm ơn anh Sát Thần Bạch Khởi."

Bạch Khởi sững sờ, nói:

- Cám ơn tôi?

Tề Nhạc gật gật đầu ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

- Bởi vì anh đã cho tôi thấy quá nhiều thứ. Sát khí là tất cả của anh, cũng là vũ khí cường đại nhất của anh, cho dù năng lượng của anh không bằng tôi nhưng mà kiếm của anh lại thắng. Mà tôi không giống anh, đột nhiên tôi phát hiện tôi không cần sát khí, bởi vì tôi và anh không giống nhau. Đều là thần nhưng mà thần lực lại khác nhau như nước và lửa.

Ánh mắt Bạch Khởi nhìn qua Tề Nhạc trở nên quái dị hơn nhiều, nhưng mà tơ máu trong mắt của hắn nhiều hơn.

- Anh biết chúng ta chiến đấu thì kết quả là cái gì không?

Tề Nhạc hỏi.

Bạch Khởi nói:

- Anh chết tôi mất mạng.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Đúng vậy, chính là anh chết tôi mất mạng. Sát khí của anh đủ để hủy diệt tôi, nhưng mà năng lượng cường đại của tôi sẽ xé nát người của anh. Cho nên kết quả của chúng ta là lưỡng bại câu thương. Nếu như là tôi vừa rồi thì kết quả chắc chắn là như vậy.

- Chẳng lẽ anh hiện giờ không giống vừa rồi sao?

Bạch Khởi lạnh lùng nói ra.

Tề Nhạc lại chăm chú gật gật đầu, nói:

- Tiền bối, ngài có biết trên thế giới này có hai chữ đốn ngộ hay không?

Bạch Khởi cười lên, cười to điên cuồng.

- Anh nói mình đốn ngộ? Anh ngộ được cái gì?

Tề Nhạc vẫn chăm chú như trước, nói:

- Đúng, tôi ngộ, cho nên kết cục của chúng ta sẽ có cải biến. Nếu như dựa theo tình huống xảy ra vừa rồi thì thời điểm anh chém tôi kiếm thứ ba thì chúng ta cùng lúc hủy diệt, tôi chết với kiếm của anh, anh chết trong lĩnh vực Phân Thân bộc phát của tôi. Nhưng mà bây giờ không giống, bởi vì tôi ngộ!

Tiếng cười của Bạch Khởi dừng lại, hắn nhìn chằm chằm vào Tề Nhạc, nói:

- Anh thật ngộ ra?

Tề Nhạc gật gật đầu, lúc này hắn không có lên tiếng..

Bạch Khởi lại cười lần nữa, chỉ có điều lần này hắn cười rất ôn hòa.

- Tốt, anh ngộ ra. Tôi vốn cho rằng trên thế giới này nhân loại đã không có khả năng xuất hiện tồn tại vượt qua tôi, cho nên tôi cô độc ở lại nơi này, bởi vì tôi biết rõ dù có ở nơi nào tôi cũng cô độc như cũ. Nhưng mà anh ngộ nên tôi không hề cô độc. Kiếm và tôi cùng danh xưng với nhau, cũng gọi là Sát Thần, đến đây đi, cho tôi thấy anh ngộ ra cái gì.

Trường kiếm hoàn toàn phủ trong quang mang đỏ như máu, Bạch Khởi lại giơ nó lên cao lần nữa, ánh mắt ngưng mắt nhìn qua người của Tề Nhạc, lúc này đây hai mắt của hắn giống như kiếm của mình hoàn toàn biến thành màu đỏ như máu. Sát khí chung quanh biến mất, thậm chí không còn cảm giác sắc bén như vừa rồi, nhưng mà Tề Nhạc lại biết tất cả sát khí của Bạch Khởi lúc này đã ngưng tụ vào trong chuôi kiếm.

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)