Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 342

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 342: Lĩnh vực Đông Hoàng
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Cảm giác thoải mái làm cho nội tâm của nàng rung động. Khi ở trong lồng ngực của Tề Nhạc thì nàng luôn cảm thấy an toàn, dường như không có lực lượng gì xâm phạm nàng được.

Bích lục sắc quang mang hiện ra và ngưng tụ trước người của họ, trong chớp mắt Côn Lôn kính đã ngưng tụ năng lượng khổng lồ. Sắc mặt Kính Trung Tiên lộ ra vẻ ngưng trọng, hai tay của nàng đặt lên mặt trước và sau của Côn Lôn kính, Tề Nhạc ôm Tuyết Nữ nhìn qua mặt của Côn Lôn kính, đường vân của nó vô cùng phức tạp, giống như cấu thành chữ nhưng không biết là chữ gì.

Tiếng ngâm xướng trầm thấp từ trong miệng của Kính Trung Tiên vang lên, ngữ điệu ngôn ngữ kỳ dị làm Tề Nhạc cùng Tuyết Nữ không thể hiểu nổi, khi nàng ngâm xướng thì bích lục sắc quang mang bắt đầu mạnh lên, năng lượng chấn động cường hoành không ngừng xoay tròn quanh Côn Lôn kính xoay.

Đường vân phức tạp như sống lại bắt đầu luật động chậm chạp, chẳng qua không lâu sau thì bích lục sắc quang mang trên người Kính Trung Tiên bao phủ toàn bộ bọn họ. Năng lượng khổng lồ không ngừng hiện ra, một tầng văn tự năng lượng hiện ra trước người của nàng, chúng không ngừng trôi nổi luật động kỳ quái, trong đó một ít văn tự bắt đầu dũng tiến vào trong cơ thể của Kính Trung Tiên.

Dường như Kính Trung Tiên cảm giác được thống khổ hiện ra, hai tay giao nhau ở trước ngực không ngừng biến đổi các thủ thế. Thân thể mềm mại của nàng đi tới trước mặt của Tuyết Nữ, thân thể kẻ dựa sát vào người của Tuyết Nữ, năng lượng hư ảo giống như dung nhập vào trong cơ thể của Tuyết Nữ, trước ngực của Tuyết Nữ có bích lục sắc quang mang cường đại xuất hiện.

Hai tay của Tề Nhạc ôm lấy bờ eo của Tuyết Nữ, lúc này thân thể Kính Trung Tiên cũng dung nhập một nửa vào người củaTuyết Nữ làm cho Tề Nhạc có cảm giác kỳ dị, mu bàn tay của hắn như cảm nhận được làn da chân thật mà không phải năng lượng của Kính Trung Tiên. Trong nội tâm của hắn thầm tán thưởng những thần khí này quả nhiên có độc đáo của mình.

Lục sắc quang mang trở nên mãnh liệt. Thân thể của Tuyết Nữ xiết chặt, năng lượng trong cơ thể nhanh chóng tụ tập lại ở trước ngực, khí lưu lạnh như băng chỉ có thể là năng lượng của Tuyết Nữ, được năng lượng của nàng ủng hộ thì bích lục sắc quang mang trước người Kính Trung Tiên đã mạnh hơn trước. Đồng thời trên người của nàng phóng xuất các loại văn tự khác nhau đem thân thể ba người bao phủ vào trong. Lúc này đây không giống vượt qua không gian trước kia, ít nhất Tề Nhạc cảm giác là như thế này.

Năng lượng của Tuyết Nữ như bị cái gì đó cắn nuốt, điên cuồng trôi qua rất nhanh, Tề Nhạc cũng cảm giác năng lượng của mình biến mất hơn phân nửa. Hắn biết rõ đây là thời khắc mình động thủ.

Đúng lúc này hai tay của Kính Trung Tiên đột nhiên thu về sau, phân biệt bắt lấy hai tay của Tề Nhạc, thời điểm Tề Nhạc sững sờ thì hai tay đưa lên bao trùm bộ ngực no đủ của Kính Trung Tiên.

Vốn Tề Nhạc cho rằng Kính Trung Tiên biến thành áo ngực sẽ cứng như áo giáp, nhưng mà ai biết lúc này lại mềm như vải bông, hơn nữa co dãn còn hơn cả Tuyết Nữ vài phần, không có chút cảm giác kim loại nào.

Âm thanh lạnh như băng của Kính Trung Tiên lúc này nhiều hơn vài phần run rẩy.

- Trực tiếp đưa năng lượng vào, càng trực tiếp một chút.

Tề Nhạc không có thời gian suy nghĩ nhiều, năng lượng trong cơ thể trào ra ngoài, vì Kính Trung Tiên đã làm tốt chuyện hấp thu cho nên lúc hắn truyền năng lượng trực tiếp đem năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của mình mở ra, tất cả các loại năng lượng đều bị tác dụng chuyển đổi điên cuồng của Tự Nhiên Chi Nguyên ảnh hưởng.

Bốn loại vân lực hoàn toàn bị hắn chuyển đổi thành khí tức năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên, sau đó thông qua hai tay biến đặt lên Côn Lôn kính biến ảo thành áo lót. Mà hắn không muốn Tuyết Nữ bị Côn Lôn kính hấp thu năng lượng sinh ra hư thoát nên đồng thời thông qua truyền năng lượng cũng đưa năng lượng vào người của Tuyết Nữ, đem năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên chậm chạp đưa vào người Tuyết Nữ, giúp nàng duy trì tình huống bây giờ. Năng lượng khổng lồ và tam phân nhất dụng chỉ sợ cũng chỉ có Tề Nhạc mới làm được.

Lúc này Kính Trung Tiên đứng ở trước nhất, Tề Nhạc cùng Tuyết Nữ đều không nhìn ra cái gì, Kính Trung Tiên tuy là năng lượng thể nhưng mà trên mặt của nàng đã đỏ ửng. Tề Nhạc đưa tay đặt lên ngực của Tuyết Nữ thì Côn Lôn kính biến ảo thành áo ngực cũng bị bao phủ vào trong, kỳ thật chuyện này giống như đang vuốt ve thân thể của Kính Trung Tiên ah!

Loại cảm giác này cực kỳ chân thật và trước kia Tề Nhạc cùng Tuyết Nữ thân mật thì cũng chẳng qua là bọn họ thân mật thôi, Kính Trung Tiên có được cảm giác mãnh liệt là do tinh khí thần của Tuyết Nữ ảnh hưởng lên nàng, nhưng bây giờ không giống. Tề Nhạc đặt lên ngực của Tuyết Nữ thì chửng khác gì vuốt ve ngực của nàng. Loại cảm giác khác thường này đã là nàng không cảm nhận được biết bao nhiêu vạn năm rồi.

Mà Tuyết Nữ lúc này có một loại cảm thụ khác, thân thể Tề Nhạc dính sát vào người của nàng làm cho nàng tràn ngập cảm giác an toàn, mà bàn tay lớn ở trước ngực không ngừng phát ra sức nóng khiến toàn thân của nàng tê đại, năng lượng có thể bị Côn Lôn kính hút đi nhưng mà nhiệt độ ở ngực là nàng cảm thụ, khuôn mặt đã sớm ửng hồng lên rồi. Xuất khí như lan, mị nhãn như tơ, nàng bây giờ đã động tình rồi. Lúc này nói ai không có cảm thụ đặc thù thì chỉ có Tề Nhạc mà thôi.

Tuy Tuyết Nữ sinh ra lực hấp dẫn rất lớn với hắn, nhưng mà chuyện lần này có quan hệ tới việc có thể đuổi vị diện tà ác ra khỏi địa cầu hay không, trong quá trình phụ trợ Côn Lôn kính thì hắn đương nhiên phải cẩn thận. Hắn đem toàn bộ tâm thần đặt vào quá trình chuyển hóa năng lượng và hấp thu năng lượng ở bên ngoài. Cũng không có đi quan tâm biến hóa của Tuyết Nữ.

Thực lực của Tề Nhạc quả nhiên cường đại, bốn loại vân lực khổng lồ chuyển hóa thành năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên, năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên nhu hòa giống như biển lớn truyền vào trong Côn Lôn kính, trong lúc nhất thời Côn Lôn kính phóng thích bích lục sắc quang mang mạnh hơn, năng lượng khổng lồ làm cho văn tự sáng lên rõ ràng. Chỉ qua mấy hô hấp đã đem ba người bọn họ bao phủ vào trong, từ bên ngoài nhìn vào không thể nhìn thấy thân thể của bọn họ.

Cộng thêm năng lượng trong người của Kính Trung Tiên phát ra nên năng lượng khổng lồ bắt đầu hình thành vòng xoáy. Vòng xoáy xanh biếc xuất hiện trên đầu của ba người, khi tốc độ của vòng xoáy nhanh hơn thì cả gian phóng biến thành màu xanh biếc.

Vòng xoáy màu xanh này càng lúc càng mạnh hơn. Năng lượng khổng lồ mỗi lần chấn động đều hút đi một it năng lượng trên người của ba người. Nếu như không phải năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của Tề Nhạc hấp thu năng lượng trong không khí cực nhanh và thực lực của hắn mạnh mẽ như vậy, chỉ sợ không qua bao lâu là bị hút sạch.

Hào quang nhàn nhạt lập lòe, trong mắt của Tề Nhạc bắn ra một tia hào quang cường hoành, đối mặt với Côn Lôn kính hấp thu nhiều năng lượng cũng không ảnh hưởng gì, nhất là lôi vân lực cùng phong vân lực tiếp cận chín vân nên tốc độ hấp thu năng lượng trong không khí cực nhanh, giống như đang cướp đoạt với thiên địa.

*****

Ads Dùng biệt thự Long Vực làm trung tâm và phạm vi mấy trăm ki-lô-mét vuông tất cả phần tử năng lượng như bạo động. Điên cuồng hướng về Tề Nhạc mà ngưng tụ lại, nhưng bởi vì tốc độ hấp thu của Tề Nhạc quá nhanh cho nên chung quanh thân thể của hắn thường xuyên xuất hiện trạng thái chân không.

Năng lượng tăng lên càng ngày càng kịch liệt, văn tự chung quanh người cũng bắt đầu vặn vẹo, sắc mặt của Kính Trung Tiên lúc này phi thường bình tĩnh giống như không có chút quan hệ nào với những chuyện này, tiếng ngâm xướng trong miệng của nàng càng ngày càng rõ ràng hơn. Sâu trong mắt của nàng nhiều hơn vài phần hưng phấn.

Đúng a! Với tư cách một trong thập đại thần khí thì nàng đã có không biết bao nhiêu thời gian không tận lực phát huy năng lực của mình, mà giờ này khắc này Tề Nhạc đã giao cho nàng năng lực này! Loại cảm giác tràn ngập năng lượng đem uy lực thần khí Côn Lôn kính phát huy ra ngoài, cảm giác mỹ diệu như vậy làm cho nàng cảm thấy Tề Nhạc thằng này hình như không có chán ghét như vậy, ít nhất hắn có thực lực khiến mình thỏa mãn.

Kính Trung Tiên thậm chí suy nghĩ nếu như lúc trước nàng lựa chọn Tề Nhạc làm chủ nhân thì có phải càng thêm chính xác hơn không? Nhưng mà nàng nhanh chóng loại bỏ suy nghĩ này, tên côn đồ này làm sao có thể so sánh với Tuyết Nữ băng thanh ngọc khiết cơ chứ. Tuy Tuyết Nữ cũng bị hắn hấp dẫn...

Rốt cục khi vòng xoáy màu xanh kia mở rộng tới phạm vi ba mét thì tiếng ngâm xướng của Kính Trung Tiên dừng lại, tất cả năng lượng chấn động cũng dừng lại, ngay cả năng lượng màu xanh biết ở chung quanh vòng xoáy cũng dừng lại. Tất cả màu xanh biếc đều biến mất, mà sau một khắc này Kính Trung Tiên đã dung nhập vào trong bản thể Côn Lôn kính, trong quá trình dung nhập thì thân thể Tuyết Nữ bị năng lượng của nàng và Tề Nhạc đưa vào người, hai người chính diện ôm nhau thì khí tức năng lượng tăng lên nhiều. Bích quang lóe lên như sợi tơ vậy. Thân thể bọn họ bị hút vào trong vòng xoáy, trong chớp mắt biến mất không thấy gì nữa.

Tinh thần lực của Tề Nhạc lúc này luôn bảo trì cảnh giác cao độ, thời điểm Kính Trung Tiên hoàn thành ngâm xướng thì khí tức năng lượng hoàn toàn cứng lại, mà năng lượng tự nhiên của hắn phát ra cũng dừng lại, sau một khắc bọn họ bắt đầu quá trình vượt qua không gian.

Khác với những lúc đi tới thời kỳ viễn cổ cự thú. Trong sát na ngưng tụ năng lượng khổng lồ kia thì Tề Nhạc cảm giác rõ ràng có một loại năng lượng kỳ dị bao phủ hắn và Tuyết Nữ vào trong, quá trình xuyên qua không gian diễn ra nhanh chóng, mà bắt đầu quá trình này Tề Nhạc lại phát hiện thân thể của mình và Tuyết Nữ đột nhiên xuất hiện gợn sóng nhu hòa, mà chung quanh cũng biến thành thế giới màu xanh biếc.

Cảm giác này hình như không phải xuyên qua thời không lúc trước a! Bởi vì cảm giác năng lượng không giống, cũng không phải quá trình thực hiện bước nhảy không gian. Mà quá trình này chậm chạp giống như đang bơi lội trong nước. Khí tức năng lượng nhàn nhạt mỗi một lần chấn động đều sinh ra hiệu quả rõ ràng, hào quang không ngừng xoẹt qua người của hắn. Mà những hào quang này không có chính thức tiếp xúc thân thể của Tề Nhạc, hào quang như đang quay chung quanh thân thể của hắn vậy.

Cảm thụ được khí tức đang biến hóa thì Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện năng lượng của mình và Tuyết Nữ truyền vào trong Côn Lôn kính bị tiêu hao đã nhanh chóng khôi phục lại. Mình có thể khôi phục cũng không kỳ quái, dù sao chỉ cần địa phương nào có năng lượng thì Tự Nhiên Chi Nguyên có thể dễ dàng hấp thu và chuyển hóa, nhưng tình huống trên người của Tuyết Nữ làm cho hắn cảm thấy kỳ quái a. Bản thân hắn không còn truyền năng lượng cho nàng nữa, chỉ dùng năng lượng bảo hộ bản thân của nàng, nhưng năng lượng của nàng cũng đã khôi phục lại. Tuy không biết có chuyện gì nhưng dù sao đây là chuyện tốt nên Tề Nhạc tin tưởng cũng tăng cường vài phần.

Bích lục sắc quang mang rất nhu hòa làm Tề Nhạc thoải mái như đang bơi trong nước, trong không gian này khái niệm thời gian rất mơ hồ, ít nhất hiện tại Tề Nhạc không cảm thấy thời gian tồn tại, hào quang nhàn nhạt không ngừng lóe lên. Tuyết Nữ bị Tề Nhạc ôm vào trong lồng ngực nàng không có lo lắng cái gì, trong lúc bất tri bất giác nàng đã ngủ trong ngực của Tề Nhạc.

Thời điểm Tề Nhạc suy đoán Đông Hoàng Chung đang ở nơi nào thì âm thanh của Kính Trung Tiên lại vang lên trong đầu của hắn.

- Tề Nhạc. Tôi có lời cần nói với anh. Tôi đã đem Tuyết Nữ thôi miên rồi, tôi nghĩ hiện giờ chúng ta nên nói chuyện.

Tề Nhạc sững sờ, nói:

- Tiền bối, có lời gì mời nói.

Kính Trung Tiên nói:

- Chỗ của Đông Hoàng Chung là một nơi nguy hiểm cực độ. Muốn gặp được nó anh phải đi qua một khảo nghiệm.

Nghe nàng nói như vậy trên mặt của Tề Nhạc sinh ra nụ cười khổ.

- Lại là khảo nghiệm ah! Lần trước tôi đạt được Hiên Viên kiếm cùng Không Động Ấn cũng phải tiếp nhận khảo nghiệm, ah, đúng rồi, còn có ngài là Côn Lôn kính nữa, đây chẳng phải là hình thức của thần khí sao?

Kính Trung Tiên nói:

- Đúng, phong ấn thập đại thần khí quyết định bằng khảo nghiệm. Nhưng mà có một điểm tôi phải nói trước. Với tư cách đứng đầu thập đại thần khí nên Đông Hoàng Chung là không thể nào nhận chủ. Thời điểm anh nhìn thấy tên Đông Hoàng kia thì không nên có suy nghĩ ngấp nghé cái gì, nếu không anh sẽ chết rất thảm, hắn cũng không dễ nói chuyện như tôi đâu.

Ngươi rất dễ nói chuyện sao? Trong nội tâm Tề Nhạc thầm nghĩ, nhưng lúc này tự nhiên không thể nói như vậy, gật đầu nói:

- Điểm ấy thỉnh tiền bối yên tâm, tôi vốn không có ý định đạt được Đông Hoàng Chung, chỉ hy vọng có thể được sự trợ giúp của hắn tiến vào Thần Giới mà thôi. Lần này đúng là làm phiền tiền bối rồi.

Kính Trung Tiên nói:

- Tôi cũng không phải đang trợ giúp anh, chỉ là trợ giúp Tuyết Nữ mà thôi, ai bảo nha đầu yêu mến tiểu tử như anh cơ chứ. Khảo nghiệm của Đông Hoàng Chung chỉ có một mình anh là thông qua khảo nghiệm mà thôi, khi đó anh có thể nhìn thấy nó. Về phần nó có chịu giúp anh hay không còn phải xem bổn sự của anh, tôi nghĩ anh nên thuyết phục được nó đi, nếu không anh chẳng có khả năng quay về đâu. Đến lúc đó tôi sẽ không ra mặt đâu, sau khi anh nhìn thấy Đông Hoàng thì không nên nhắc tới sự tồn tại của tôi, điểm này thỉnh anh ghi nhớ. Nếu không sau này tôi không gặp mặt anh nữa đâu.

Trong nội tâm Tề Nhạc khẽ động, nói:

- Tiền bối, ngài có phải đã từng có gì đó với Đông Hoàng Chung hay không?

Kính Trung Tiên trầm mặc trong chốc lát, nói:

- Anh không cần quản, anh chỉ cần làm theo lời tôi nói là được. Khảo nghiệm của Đông Hoàng Chung cũng không phải quá khó đâu, chỉ khảo nghiệm thực lực của anh mà thôi, không phức tạp và hư huyễn như Côn Lôn kính tôi đâu.

Tề Nhạc hiếu kỳ hỏi:

- Rốt cuộc khảo nghiệm của Đông Hoàng Chung là cái gì thế?

Kính Trung Tiên thản nhiên nói:

- Giết và đánh bại mười vạn thiên binh thiên tướng thì anh sẽ vượt qua kiểm tra.

- À? Cái này còn không phải rất khó?

Tề Nhạc bất đắc dĩ nói ra,

- Những thiên binh này thiên tướng cùng quân đoàn Nhiên Thiêu của địa ngục so sánh thế nào?

*****

Quân đoàn Nhiên Thiêu hắn đã giao thủ quá nhiều lần, nếu như nói thiên binh thiên tướng của Thần Giới phương đông cùng quân đoàn Nhiên Thiêu thực lực không kém hơn nhiều, chắc có lẽ không có vấn đề quá lớn. Dù sao thực lực đạt tới trình độ của hắn thì số lượng đã không phải là rất trọng yếu.

Kính Trung Tiên khinh thường hừ một tiếng, nói:

- Những rác rưởi đó có thể so sánh với thiên binh thần tướng hay sao? Anh quá xem thường Thần Giới phương đông rồi. Tuy những thiên binh thiên tướng này chỉ là năng lượng thể trong lĩnh vực của Đông Hoàng Chung mà thôi, nhưng mà thực lực của chúng không khác gì thiên binh thần tướng của phương đông cả.

- Cụ thể bọn chúng mạnh như thế nào thì anh tự đi tìm hiểu đi. Tôi không nói quá nhiều. Không phải anh cũng có đồng bọn sao, anh có thể tìm bọn chúng hỗ trợ. Nhưng nếu như bọn chúng trợ giúp anh đến lúc đó vạn nhất Đông Hoàng Chung vạn không đáp ứng thỉnh cầu của anh, như vậy hủy diệt không chỉ mình anh đâu.

- Đừng tưởng rằng Không Động Ấn có thể bảo vệ bọn họ, ở trước mặt Đông Hoàng Chung thì trừ Hiên Viên kiếm cùng Bàn Cổ Phủ ra thì các thần khí khác nó không đặt vào trong mắt. Huống hồ đây là lĩnh vực của nó, Không Động Ấn căn bản không cách nào bảo hộ những người kia.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Tôi hiểu rồi. Đã như vầy thì tôi tự mình đi.

Nói đến đây thần sắc trên mặt Tề Nhạc trở nên ngưng trọng vài phần, nhưng mà trong nội tâm của hắn có vài phần sợ hãi, đối với hắn mà nói thì lần khiêu chiến này nếu như ngay cả mười vạn thiên binh thiên tướng cũng không qua được thì mình dựa vào cái gì đi vào Thần Giới, dựa vào cái gì chiến đấu với Ngưu Ma Vương đây?

- Tốt, hiện tại sắp tới rồi. Tiến vào trong lĩnh vực Đông Hoàng Chung thì anh cái gì cũng không cần hỏi, chỉ cần tiến lên phía trước và không ngừng tiến lên thôi, thời điểm không còn thứ gì ngăn cản anh nữa thì anh quá quan, khi đó thứ gì cần thấy anh sẽ thấy. Hiện tại thỉnh anh đem Tuyết Nữ thu vào trong Không Động Ấn đi, chỉ có như vậy mới có thể khiến Đông Hoàng Chung không tức giận lên người của nàng.

Tề Nhạc nói:

- Tiền bối, trước kia ngài nói sẽ không để cho nàng bị thương tổn, không phải là đem nàng đưa vào trong Không Động Ấn a.

Kính Trung Tiên công khai nói:

- Chính là như vậy. Nếu không anh cho rằng lấy cái gì đối kháng Đông Hoàng Chung đây?

Trong nội tâm Tề Nhạc thầm than, xem ra lần này chỉ có thể bằng vào thực lực của bản thân mình mới được. Hắn không có trách cứ Côn Lôn kính không giúp đỡ, dù sao Côn Lôn kính mang hắn đi tìm Đông Hoàng Chung, đã là rất tốt rồi.

Thời điểm Tề Nhạc đang suy nghĩ thì đột nhiên hào quang lóe lên, chung quanh đã sáng lên rồi, bích lục sắc quang mang cùng năng lượng nhu hòa đồng thời biến mất, sau một khắc Tề Nhạc cảm giác được một cỗ sát khí đầy trời. Sát khí khổng lồ này không có chút sơ hở nào, chỉ trong nháy mắt đã đem thân thể của hắn bao phủ bên trong.

Chung quanh sáng lên thì hắn nhìn qua chung quanh, nhìn thấy nơi này tràn ngập kim quang.

Âm thanh áo giáp vang lên liên tục, sát cơ khổng lồ và khí tức năng lượng dường như là núi cao cực lớn áp Tề Nhạc không thở nổi.

Kim quang trước mặt là do một quân đội tạo thành, trên người của chúng đều mặc áo giáp màu vàng, nhìn không thấy tướng mạo, thân thể cao lớn cao hơn ba mét, khí tức năng lượng khổng lồ và sát cơ hiện ra. Xa xa nhìn lại thì thấy ở phía chân trời còn có kim quang phóng lên trời. Tề Nhạc nghĩ thầm dựa theo lời của Côn Lôn kính đã nói thì không nói cái gì cả, bản thân mình nên đi thẳng vào hướng phát ra kim quang sáng nhất.

Không đợi Tề Nhạc suy nghĩ quá nhiều, những binh sĩ mặc giáp giống như phô thiên cái địa lao về phía hắn.

Nơi này không có mặt đất. Nơi này hoàn toàn là không trung, mỗi một gã binh sĩ mặc áo giáp vàng đều đạp lên đám mây trắng. Tốc độ cực nhanh giống như vô số điện quang màu vàng. Trong tay mỗi binh sĩ xông lên đều cầm trường thương dài năm mét mang theo lực trùng kích cường hoành trực tiếp lao tới trước người Tề Nhạc.

Trong nháy mắt hơn mười cán trường thương đồng thời đâm vào thân thể của Tề Nhạc. Bọn chúng ăn ý mười phần, trực tiếp phong kín tất cả đường né tránh của Tề Nhạc. Đồng thời những binh sĩ kim giáp khác nhanh chóng bao vây Tề Nhạc, trong lúc nhất thời từ bốn phương tám hướng lao tới, hơn nữa đỉnh đầu dưới chân đều là môt rừng trường thương màu vàng hướng Tề Nhạc mà giết tới.

Không có suy nghĩ gì làm cho Tề Nhạc có chút bối rối. Hắn có thể cảm giác được trong mỗi trường thương đâm vào phía mình đều ẩn chứa năng lượng bạo tạc cường hoành. Đây tuyệt đối là tồn tại cường đại mà quân đoàn Thiêu Đốt không thể so sánh. Dùng thực lực của Tề Nhạc cũng không dám cho trường thương đâm vào người.

Hào quang màu xanh biếc lóe lên, bỗng nhiên thân thể của Tề Nhạc gia tốc, vô số đạo phong nhận lấy hắn làm trung tâm lao ra ngoài. Dù sao cường giả cũng là cường giả, đối mặt địch nhân công kích thì Tề Nhạc làm ra phản ứng nhanh nhất, vô số phong nhận màu xanh không ngừng đánh lên các trường thương công kich tới gần. Tiếng ma sát chói tai và luồng công kích đầu tiên công kích vào Tề Nhạc bị đánh bay ra ngoài, chí ít có ba mươi tên chiến sĩ kim giáp bị đánh bay ra ngoài.

Tề Nhạc không có phản công, phải biết rằng phong vân lực là một trong những năng lượng cường hoành nhất của hắn, bám vào linh hồn khổng lồ thì có thể dễ dàng xé nát linh hồn của binh sĩ quân đoàn Thiêu Đốt, nhưng mà hắn cảm giác được những binh sĩ bị đánh bay chỉ bị tổn thương nhất định, năng lượng bị gọt yếu đi một ít mà thôi, cũng không có bị thương đích thật, ngay cả khi bị thương thì hào quang chỉ hơi ảm đạm. Thật mạnh, chiến sĩ cấp bậc như vậy mà tới mười vạn, mình thật sự có thể ứng phó sao?

Thời điểm đợt công kích đầu tiên bị đánh tan thì đợt công kích thứ hai đã đến. Ngay cả cơ hội thở dốc cũng không cho Tề Nhạc, sắc bén và lực công kích như nhau, khí tức giết chóc không cảm tình nhất thời làm Tề Nhạc bắt đầu lâm vào nguy cơ. Nhưng mà bây giờ chiến ý trong lòng của Tề Nhạc tăng lên rất mạnh. Hắn biết rõ mình tuyệt đối không thể lãng phí quá nhiều năng lượng, nếu không thì cho dù mình là Tự Nhiên Chi Nguyên cũng chưa chắc có thể kiên trì vượt qua mười vạn quân này. Giết, nhất định phải giết, mỗi khi giết một địch nhân thì lực công kích sẽ yếu đi nhiều.

- Lâm --

Quát lên một tiếng chân phải của Tề Nhạc bước vào không trung, năng lượng khổng lồ không thể chống cự hiện ra, nắm tay phải của Tề Nhạc vọt tới phía trước, Kỳ Lân Tí Hiện Phá Thương Khung, một đạo hào quang màu bạc hiện ra ngoài, bởi vì năng lượng cực kỳ bành trướng cho nên đợt công kích thứ hai bị đánh bay ra ngoài, chỉ có điều lúc này bọn chúng không có chút cơ hội nào, ở giữa không trung bị năng lượng Kỳ Lân bá đạo xé nát bấy hóa thành quang điểm màu vàng biến mất không thấy gì nữa, đồng thời khí tức năng lượng khổng lồ lập tức thu liễm lại, Tề Nhạc tiến lên phía trước và Kỳ Lân Tí bộc phát ra hiệu quả công kích khủng bố, một quyền này đánh ra không gian chiều rộng năm mét dài ước chừng trăm mét không có tên kim giáp nào tồn tại.

*****

Sắc mặt của Tề Nhạc yên tĩnh như mặt nước, lợi dụng khoảng cách này hắn không có vọt tới trước mà là sử dụng Kỳ Lân Bản Tương Dị Hóa. Hắn tiến vào dị hóa thứ hai, làm cho lực công kích bản thân Tề Nhạc lực công kích và phòng ngự tăng lên.

Giết chóc bắt đầu. Đây mới thật sự là giết chóc a! Tuy địch nhân chỉ là năng lượng nhưng mà sự cường đại của chúng là có thật. Đương nhiên Tề Nhạc không thể để cho đối phương vây công bản thân của mình nữa, thân hình lóe lên đã bay lên không trung.

Oanh --, chấn động cực lớn làm cho Tề Nhạc suýt nữa phún máu. Thân thể của hắn bay lên chưa tới ba mét đã đụng vào một tầng bình chướng, bình chướng này kiên cố và co giãn, Tề Nhạc bay lên nhanh thì bắn ngược cũng nhanh, chỉ trong nháy mắt hắn đã đụng vào bình chướng bên dưới nên có tiếng nổ vang lên.

Lần này đụng làm Tề Nhạc thất điên bát đảo, kim quang trên dưới lóe lên làm Tề Nhạc biết đây là phong ấn.

Đúng vậy, chính là phong ấn, cái không gian này không có bao la như tưởng tượng, ít nhất không gian trên dưới không quá lớn, tổng cộng chỉ cao bảy tám mét mà thôi, may mắn vừa rồi tốc độ bay của Tề Nhạc không có nhanh, nếu không nói không chừng hắn bị trùng kích chóng mặt rồi.

Giọng nói của Kính Trung Tiên có chút hả hê vang lên.

- Ah, tôi quên nói cho anh biết cái không gian này bị Đông Hoàng Chung phong ấn chặt, trừ phi anh có thể xông qua vây công của mười vạn thiên binh thiên tướng, nếu không độ cao của không gian chừng mười mét mà thôi, muốn dựa vào phi hành rời đi là không thể nào.

- Sao không nói sớm?

Vừa rồi va chạm làm Tề Nhạc đau khổ! Hắn khổ không thể tả nên lúc này cũng chẳng quan tâm trách cứ Kính Trung Tiên, bởi vì chiến sĩ kim giáp lợi dụng lúc này xông lên rồi. Lúc này công kích của chúng đã sinh ra biến hóa.

Chiên sĩ kim giáp chung quanh tản ra, không gian lộ ra khe hở mười mét, mà khe hở này không phải thứ tốt lành gì, ngay sau đó vô số đạo hào quang màu vàng không ngừng lao về phía Tề Nhạc.

- Ta kháo.

Thân hình của Tề Nhạc vừa chuyển. Quang mang hai màu đen bạc sáng lên trên người của hắn, được năng lượng ủng hộ nên Kỳ Lân kính lập tức phát huy uy lực lớn nhất, lúc này Tề Nhạc đạt được tiện nghi. Năng lượng của Kỳ Lân kính không chỉ có phòng ngực, đồng thời còn có một chính là phản xạ, ngay lúc này Tề Nhạc không có khả năng dùng nó phòng ngự, tốc độ vốn có của hắn phản xạ ít nhất 80% kim quang. Trong lúc nhất thời kim quang bay tán loạn hướng về mọi hướng mà bắn đi, đối mặt với địch nhân đông đảo như vậy Tề Nhạc căn bản không cần nhắm bắn. Năng lượng khổng lồ trong nháy mắt bắn trả vê phía chiến sĩ kim quang. Về phần năng lượng còn lại bị vân lực của Tề Nhạc hóa giải.

Hơn mười đạo kim quang tán đi, hơn mười tên binh sĩ kim quang bị hủy diệt.

Tốc độ lần nữa được đẩy nhanh, Tề Nhạc bị đụng chóng mặt ý thức lúc này đã khôi phục lại. Tay trái Kỳ Lân kính tay phải Kỳ Lân Huyễn, chân đạp Kỳ Lân du, thân thể của hắn đảo qua lại trong đám chiến sĩ kim giáp này, đã không có khả năng lưu thủ thì cứ chiến đấu thôi.

Hào quang nhàn nhạt lóe lên, năng lượng chấn động khổng lồ làm cho Tề Nhạc phát ra khí tức cường hoành. Kỳ Lân Huyễn cũng biến thành tấm chắn cực lớn. Hơn nữa Kỳ Lân kính đem thân thể của hắn bảo hộ ở bên trong. Đồng thời tấm chắn hai mặt chính là vũ khí sắc bén của hắn a.

Biên giới của tấm chắn rất sắc bén tựu nên có thể tiến hành quần công. Những công kích của đám binh sĩ kim giáp mang lại uy hiếp cho Tề Nhạc, nhưng mà hắn tiến vào dị hóa lần hai thì không có e ngại, thân thể nhảy vào trong bầy binh sĩ kim giáp, tấm chắn biến thành vũ khí phòng ngự và công kích đối phương.

Chỉ thấy tắm chắn hai mặt bay múa khắp nơi, những nơi đi qua kim quang không ngừng bộc phát hóa thành thành từng mảnh quang vũ màu vàng.

Tề Nhạc không có sử dụng năng lượng mang tính công kích, bởi vì tiêu hao năng lượng của hắn không lớn, lúc này hắn đem vân lực của bản thân đưa vào trong tấm chắn hai mặt, Kỳ Lân kính có năng lượng hỏa thuộc tính, mà Kỳ Lân Huyễn chính là lôi thuộc tính. Hai chủng lực vân lực phá hoại cường đại nhất chỉ cần binh sĩ kim giáp vừa đụng phải lập tức bị chém vỡ thành quang điểm.

Giết chóc đang tiếp tục và những binh sĩ kim giáp này không biết mệt là gì, mục tiêu của chúng chính là Tề Nhạc ở trước mắt, tấn công không biết mệt mỏi nhất thời làm Tề Nhạc lâm vào khổ chiến.

Con kiến nhiều còn có thể cắn chết voi, tuy năng lượng bản thân của Tề Nhạc rất mạnh nhưng mà cuối cùng cũng có hạn chế. Mà những binh sĩ kim giáp này công kích rất khủng bố, đổi thành hắn thời điểm bảy vân chỉ sợ tối đa kiên trì một giờ là hết lực.

Cho dù Tề Nhạc hiện giờ cũng chỉ duy trì được bốn giờ, chí ít có hơn vạn chiến sĩ kim giáp chết trong tay của hắn, Tự Nhiên Chi Nguyên của hắn không đủ khôi phục năng lượng. Năng lượng trở nên càng ngày càng suy yếu, công kích chung quanh càng ngày càng mạnh mẽ, Tề Nhạc biết rõ chính mình sắp kiệt lực.

Công kích của binh sĩ kim giáp rất đơn giản, chính là công kích mang tính bao trùm không khe hở, bọn chúng căn bản không cần tiết kiệm năng lượng, mỗi một lần công kích đều là toàn lực, phòng ngự của tắm chắn có mạnh hơn nữa cũng không có khả năng vĩnh viễn ngăn cản được công kích cường hãn liên tục! Kỳ Lân kính cùng Kỳ Lân Huyễn một trước một sau bị tổn hại. Mà Tề Nhạc lúc này nhìn thấy chiến sĩ kim giáp trước mặt vẫn còn quá nhiều, không biết còn có bao nhiêu người.

Giết chóc đang tiếp tục thì năng lượng trong người tiêu hao bảy thành, mà lúc này Tề Nhạc đã đi tới nơi đây năm giờ. Tuy năng lượng bản thân không có khả năng tăng lên trong chiến đấu, nhưng mà dưới áp lực lớn như vậy kỹ xảo chiến đấu của Tề Nhạc đã được rèn luyện tốt nhất. Dù sao hắn ở đâu cũng gặp phải đối thủ a!

Cho dù chiến sĩ kim giáp công kích bao trùm nhưng mà Tề Nhạc vẫn tận lực tìm nhẹ tránh nặng, mỗi khi không thể né tránh thì tận khả năng giảm bớt tiêu hao của mình, đồng thời mang cho địch nhân tổn thương lớn nhất, chiến đấu lúc này đã tiến vào trạng thái gay cấn. Đáng tiếc cho dù tiết kiệm năng lượng thì Tề Nhạc cũng không thể không thừa nhận trạng thái cạn kiệt năng lượng của mình, hắn biết rõ cứ tiếp tục như vậy thì bản thân của mình sớm muộn gì cũng bị mài chết.

Làm sao bây giờ? Không có biện pháp. Trừ phi là sử dụng lĩnh vực Phân Thân, khi đó có thể kéo dài trong chốc lát, nhưng không đến cuối cùng Tề Nhạc không muốn sử dụng lĩnh vực Phân Thân, dù sao đó là con bài cuối cùng của hắn. Mà lĩnh vực Phân Thân không có bền bỉ, trong khoảng thời gian ngắn cũng không đủ khôi phục năng lượng lại, huống hồ lĩnh vực Phân Thân chỉ có thể sử dụng một lần, nhất định phải đợi đến lúc năng lượng của hắn hoàn toàn khôi phục mới sử dụng tới, dùng thực lực của hắn bây giờ thì sử dụng lĩnh vực Phân Thân chẳng khác gì uống rượu độc giải khát.

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)