Vay nóng Tinvay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 347

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 347: Phong ấn Thần Giới
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Đông Hoàng nói chỉ có thể giúp mình tiến vào Thần Giới, nhưng không có trợ giúp mình quay về. Như vậy tiến vào Thần Giới và ra khỏi Thần Giới độ khó kém nhau rât nhiều, đã như vầy mình không thể nào gặp được phiền toái xuyên qua không gian. Cho nên hắn xoay người.

Trước mặt là mây mù màu vàng. Trống rỗng không có cái gì. Cũng không có cửa ở đây. Lúc này đầu óc của Tề Nhạc trở nên linh hoạt hơn, kể từ góc độ bây giờ mà nhìn thì đây cũng là Thần Giới a! Mà vậy có một cánh cửa ngăn cản mình có lẽ mới là thông đạo mình quay về. Nếu như thì chuyện này dễ giải quyêt hơn nhiều.

Nghĩ tới đây Tề Nhạc chỉ cảm thấy trong đầu rộng mở trong sáng, toàn thân của hắn nhẹ đi bay thẳng vào trong biển mây trống trải không bờ bến kia. Mà sau lưng của hắn một Tề Nhạc khác cũng làm ra động tác như vậy.

Thân thể bay thật nhanh và tinh thần lực phóng thich ra không có trở ngại nào, năng lượng trong cơ thể lưu chuyển tự nhiên, không khí nơi này mang cho Tề Nhạc cảm giác rất thoải mái. Nhưng mà điều này làm cho nội tâm Tề Nhạc lo lắng càng ngày càng mạnh, hắn hy vọng đi tới Thần Giới gặp phải ngăn cản cường đại, chỉ có như vậy mới có thể nói rõ năng lượng trong Thần Giới rất mạnh, cũng như vậy mới có thể giúp hắn đạt tới chín vân. Có thể có khí tức như địa cầu thì làm sao giúp mình tăng thực lực đây? xem tại

Sau khi nhận rõ một phương hướng Tề Nhạc không ngừng bay về phía trước, hắn hiện tại đã không gặp phải nguy hiểm gì, trong quá trình tìm kiếm trong Thần Giới trống trải nhìn có vật gì tồn tại hay không. Trừ lưu lại một ít tinh thần lực ở Nam Thiên môn ra thì tinh thần lực còn lại đã mở rộng ra chung quanh, mở rộng tới cấp độ lớn nhất tìm kiếm thứ cần tìm.

Sau khi bay chừng một giờ thì kinh hỉ xuất hiện một tia năng lượng yếu ớt hấp dẫn chú ý của Tề Nhạc. Nếu như không phải tinh thần lực và linh hồn của hắn được khí tức Đông Hoàng tăng lên cảnh giới chưa từng có, chỉ sợ hắn rất khó phát hiện ra năng lượng yếu ớt đang tồn tại này. Nhận thức chuẩn mục tiêu Tề Nhạc như mũi tên lao tới đó, hy vọng trước mắt với hắn mà nói là tìm được ốc đảo trên sa mạc.

Dùng tốc độ của hắn nhanh chóng đi tìm được thứ cần tìm, trong mây mù màu vàng mờ mịt hắn tìm được một khôi đá rất nhỏ, khí tức năng lượng từ trong khối đá truyền ra.

Khối đá này có hình dạng bất quy tắc, ước chừng có lớn nhỏ cỡ nắm tay, Tề Nhạc cầm nó vào trong tay và thần quang lưu chuyển, trong cơ thể Tự Nhiên Chi Nguyên dẫn đạo tiến vào thăm dò khói đó, thử thăm dò thuộc tính của nó.

Thuộc tính rất rõ ràng, không qua bao lâu Tề Nhạc cũng đã hiểu rõ tảng đá này chứa năng lượng giống Đông Hoàng như đúc. Tuy nó không có tác dụng trợ giúp gì cho Tề Nhạc nhưng ít ra phán đoán của hắn không sai, nơi này là Thần Giới chân chính, mà muốn rời khỏi Thần Giới nhất định phải nghĩ biện pháp thông qua Tề Nhạc khác của mình, chỉ có như vậy hắn mới có thể rời khỏi Thần Giới.

Có khí tức giống Đông Hoàng thì đó là khí tức của Thần Giới. Nghĩ tới đây Tề Nhạc lại nghĩ tới cung điện của Đông Hoàng. Không cần hỏi cũng khẳng định được Đông Hoàng và lĩnh vực Đông Hoàng Chung của mình là dựa vào hoàn cảnh của Thần Giới mà bố trí. Sở dĩ trong Thần Giới không có thần tồn tại hiển nhiên là bị thủy hỏa thần hủy diệt, ngay cả cung diện cũng không ngoại lệ, mà khối đá này là một khối năng lượng cô đặc lại thành đá. Tuy năng lượng của nó yếu ớt nhưng lại phi thường tinh khiết. Điểm này đã chứng minh nhiều vấn đề.

Hào quang nhàn nhạt lập lòe và Tề Nhạc hiểu rõ những chuyện này thì nhận chuẩn mục tiêu.

Thần Giới bị phong ấn, đã như vầy, thì Thần Giới cũng mất đi năng lượng vốn có, cho nên nó mới có khí tức giống như địa cầu. Ở chỗ này mình căn bản không đạt được thứ mình muốn tìm. Nhưng mà không đại biểu không thể thành công. Thần Giới là trống trải, nhưng mà không có khả năng không có năng lượng tồn tại. Ít nhất thủy hỏa thần phong ấn Thần Giới vẫn sinh ra năng lượng, đó là thủy hỏa bổn nguyên a, mà mình bây giờ cần không phải là thuộc tính thủy hỏa hay sao?

Nghĩ thông suốt điểm này Tề Nhạc cười lên, đột nhiên hắn cảm thấy mình giống như con ruồi không đầu bay loạn, không nghĩ tới thứ cần tìm lại nằm ở ngay trước mắt.

Xoay người, tinh thần lực của hắn ngưng tụ thẳng tắp, nhận thức chuẩn phương hướng thì phiêu nhiên bay đi, tốc độ tăng lên tới cực hạn bắt đầu tìm kiếm.

Bởi vì đã nhận chuẩn phương hướng nên lại không cần tiến hành tìm kiếm nang lượng, cho nên tốc độ của hắn còn nhanh hơn gấp đôi. Không đến nửa giờ hăn đã quay lại Nam Thiên môn. Xa xa hắn nhìn thấy tòa môn hộ cũng nhìn thấy một Tề Nhạc khác không ngừng tiếp cận mình.

Mở đôi cánh Kim Sí Đại Bằng Điêu ra Tề Nhạc phiêu nhiên hạ xuống, vừa vặn đối mặt với Tề Nhạc khac. Trên mặt toát ra tươi cười, nâng tay phải lên nhẹ nhàng đưa về phía trước.

Mà Tề Nhạc khác cũng làm như vậy. Tay phải của hắn đặt lên vai trái của đối phương. Đây là phong ấn, một phong ấn giống mình như đúc, đối với phong ấn thì trong Thần Giới không còn sót lại năng lượng nào cả. Nhưng mà phong ấn thế giơi không có thay đổi.

Thủy hỏa thần rút sạch năng lượng trong thần giới, hơn nữa năng lượng bổn nguyên của bọn họ hình thành phong ấn. Mà đó chinh là Tề Nhạc trước mặt đã hình thành. Nếu như cưỡng ép công kích thì hắn dùng bất kỳ kỹ năng động tác và lực công kich thì không khác gì mình, cuối cùng bị thương tổn chỉ có mình mà thôi. Nhưng mà tại sao mình phải công kích? Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao?

Tề Nhạc không có công kích, hắn đặt tay lên vai trái của đối phương, tình huống vừa rồi giống như đúc, lần này tay của Tề Nhạc kia đặt lên vai trái của hắn, Tề Nhạc sau khi hoạt động thân thể của mình một chút vừa vặn làm ra động tác đối tay. Hai Tề Nhạc bốn chưởng hợp lại với nhau, bởi vì bản thân Tề Nhạc cũng không có tiến hành phát ra năng lượng cho nên hắn cũng bình yên vô sự.

Tề Nhạc cười, lầm bầm lầu bầu nói ra.

- Tuy thủy hỏa thần thần thông quảng đại, nhưng mà bọn họ quên dưới tình huông tấm gương giống nhau thì bản thể cùng ảo giác đồng thời duỗi tay phải lại đặt lên vai trái của đối phương a! Nếu như chỉ công kích thì tất cả trở nên không có ý nghĩa gì, kết cục sẽ là lưỡng bại câu thương, nhưng mà nếu ta không công kích thì sao?

Nói đến đây hắn bắt đầu động tác, hỏa vân lực thuần túy từ trong tay hiện ra, cùng lúc đó Tề Nhạc cảm giác được hỏa vân lực dồng dạng truyền vào trong cơ thể của mình. Tay phải phát ra tay trái chảy vào, hỏa vân lực bắt đầu hình thành tuần hoàn trong hai Tề Nhạc.

Nhìn thì chuyện này không có chút ý nghĩa nào, xuất bao nhiêu năng lượng sẽ nhận bấy nhiêu năng lượng, đối với bản thân Tề Nhạc mà nói cũng không có ảnh hưởng quá nhiều, nhưng mà Tề Nhạc làm như vậy là có mục đích.

Trên đường quay về Nam Thiên môn thì hắn cẩn thận suy nghĩ qua, tuy ảo ảnh trước mặt làm động tác giống như hắn, nhưng mà có một điểm khác nhau. Điểm này rất đơn giản chính là bổn nguyên.

*****

Ads Ảo giác này bắt chước chính mình, thậm chí năng lượng cũng giống như mình, thế nhưng mà bổn nguyên lại hoàn toàn khác nhau, bổn nguyên của nó tới từ lực lượng phong ấn, thông qua một ít đồ vật xảo diệu của phong ấn tiến hành bắt chước bản thân. Mà lực lượng phong ấn này có năng lượng bổn nguyên khác với Tề Nhạc, đó là lực lượng thuộc về Thần Giới a!

Cho nên năng lượng phát ra tuy giống nhau và khí tức năng lượng cũng vậy. Nhưng mà ảo giác phát ra Kỳ Lân hỏa vân lực bổn nguyên lại là năng lượng của Thần Giới, mà không phải Kỳ Lân chân hỏa của Tề Nhạc. Nói cách khác Tề Nhạc bây giờ đang tiến hành chuyển đổi năng lượng, dùng hỏa vân lực chuyển đổi hỏa vân lực, khiến hỏa vân lực của mình không thể tăng lên ở địa cầu nhưng hắn không còn hạn chế tăng năng lượng như ở địa cầu.

Đối với Tề Nhạc mà nói đây chỉ là một lần thăm dò. Bởi vì hắn biết rõ hiện tại trong Thần Giới có được năng lượng chính là phong ấn này. Bất luận mình cố gắng đi tìm thế nào cũng sẽ không có kết quả nào, cho nên muốn tăng thực lực bản thân phải cao tay hơn phong ấn. Có lẽ lúc mình tìm được năng lượng mình cần thì mình cũng có thể rời khỏi phong ấn.

Nếm thử cũng không có tổn thất gì, ít nhất là một cơ hội. Ôm suy nghĩ này nên Tề Nhạc rất bình thản.

Hỏa vân lực nóng rực không ngừng lưu chuyển, trogn quá trình chuyển đổi này Tề Nhạc vừa phóng xuất khí tức Tự Nhiên Chi Nguyên thử hấp thu phần tử năng lượng trong không khí. Tuy phần tử năng lượng nơi này không sánh bằng trong lĩnh vực Ngũ Hành, nhưng ít ra cũng giống như trên địa cầu.

Chuyện kỳ dị xảy ra, ảo ảnh Tề Nhạc đối diện làm chuyện giống nhau, cơ hồ năng lượng Tề Nhạc thay đổi cái gì nó cũng thay đổi theo đó, rất nhanh Tề Nhạc mừng rỡ phát hiện mình quyết định là hoàn toàn chính xác. Lúc một tia hỏa vân lực cuối cùng truyền vào trong ảo ảnh thì Tề Nhạc dừng lại. Giờ này khắc này, hắn cảm nhận được thời điểm hỏa vân lực tuần hoàn thì năng lượng đã bắt đầu tăng lên, hơn nữa tốc độ tăng lên giống như ngồi hỏa tiễn bay lên cao vậy.

Ảo ảnh đối diện vẫn làm động tác như hệt của Tề Nhạc, chỉ có điều từ cảm giác khí tức Tề Nhạc phát hiện hỏa vân lực của đối phương chuyển đổi cho mình và so với hỏa vân lực ở địa cầu là khác nhau, áp lực trên địa cầu lại xuất hiện trên người của ảo ảnh. Nói cách khác bây giờ có được khí tức Thần Giới nên hỏa vân lực của Tề Nhạc sẽ tăng lên, còn đối với ảo ảnh sau khi chuyển đổi với Tề Nhạc đã bị trói buộc, ngược lại không cách nào tăng lên. Như vậy cân đối sẽ bị đánh phá.

Tề Nhạc cười lên ha hả, hắn tuyệt đối không nghĩ tới thứ mình chờ đợi thật không ngờ giải quyết dễ dàng như vậy. Vui sướng vì thành công nên thể xác và tinh thần đều thoải mái, trả giá cho những ngày qua đều được hồi báo, hắn làm sao có thể mất hứng được chứ?

Hào quang nhàn nhạt lập lòe, trong mắt Tề Nhạc toát ra nụ cười quái dị, hắn cười thì ảo ảnh trước mặt cũng cười, chỉ có điều bây giờ nhìn qua ảo ảnh thì Tề Nhạc như thấy nó đang chúc mừng mình vậy.

Mang theo nụ cười và Tề Nhạc lần nữa nâng hai tay của mình lên, động tác vừa rồi lại xuất hiện. Chỉ có điều Tề Nhạc bây giờ không có chuyển đổi hỏa vân lực với đối phương, lúc này đây, biến thành thủy vân lực nhu hòa. Mà quá trình này cũng giống như trước kia.

Cảm thụ được thủy vân lực đồng dạng chảy vào trong người của mình thì tươi cười trên mặt Tề Nhạc càng ngày càng mạnh, thành công ở ngay trước mắt thì hắn làm sao không vui? Rốt cục trải qua thời gian không dài thủy vân lực của Tề Nhạc đã chuyển xong. Hắn lúc này cắt đứt việc truyền năng lượng.

Nhìn qua ảo ảnh chính mình tươi cười trên mặt Tề Nhạc biến mất. Tự đáy lòng hắn nói với ảo ảnh.

- Cảm ơn ngươi, nếu như không có ngươi chỉ sợ ta vĩnh viễn không cách nào đạt được chín vân chân chính. Phong ấn của thủy hỏa thần lại thành toàn cho mình. Thật khiến ta tuyệt đối không ngờ ah! Có lẽ trong tối tăm đã có thiên ý, Ngưu Ma Vương, ngươi chờ ta, thời điểm ta đột phá lên chín vân Tứ Tường Vân Mặc Kỳ Lân thì đó là lúc ta quay về.

Hai mắt nhắm lại, hắn đồng thời vận chuyển thủy hỏa vân lực trong người. Dựa theo tu luyện trước kia Tề Nhạc tiến hành tu luyện như nước rút, không có áp chế năng lượng nên hắn tu luyện cũng có đột phá, dùng tốc độ ngồi hỏa tiễn tăng lên làm cho Tề Nhạc nhanh chóng tiến vào trạng thái nhập định.

Mà hắn ở đối diện cũng tu luyện như vậy, đáng tiếc hắn trao đổi năng lượng với Tề Nhạc nên đồng thời cũng nhận phải áp chế từ địa cầu truyền tới. Cùng là tu luyện nhưng kết quả lại khác nhau. Phong ấn chặt Thần Giới là lĩnh vực cân đối, nếu bắt đầu sinh ra nghiêng thì sụp đổ, Tề Nhạc cũng không có nhìn thấy phong ấn Thần Giới đã bắt đầu run nhè nhẹ. Năng lượng khổng lồ không ngừng sinh ra vết rách ti tí.

Mà đúng lúc này Ngưu Ma Vương ở địa cầu bị Tề Nhạc nhớ thương, hắn cuối cùng từ trong nhập định tỉnh táo lại, trong sơn động không biết tên mở đôi mắt lạnh như băng ra.

Thở sâu, xương cốt thân thể của Ngưu Ma Vương phát ra tiếng vang đùng đùng. Cả thân thể hoàn toàn cứng lại, ngay sau đó cốt cách bắt đầu sinh ra biến hóa, thân hình hung ác thu liễm lại, trong chốc lát thì hắn giống nhân loại như đúc, ngay cả gương mặt xấu xí biến thành anh tuấn, trừ sừng trâu màu đen trên đầu là không có thay đổi, hắn lúc này đã biến thành nhân loại anh tuấn. Thân cao một mét chín. Hắn khác với nhân loại chính là cặp sừng trâu mà thôi.

Ngưu Ma Vương cười.

- Xi Vưu ah Xi Vưu, năng lượng ngươi khổ tu rốt cuộc cũng biến thành của ta rồi, linh hồn của ngươi cũng bị ta luyện hóa hoàn toàn, cảnh giới ta chờ mong không ngờ tới trong vô thanh vô tức như vậy. Ta đúng là phải cảm tạ ngươi mới đúng.

Vừa nói Ngưu Ma Vương chậm rãi nâng tay phải của mình lên, hào quang lóe lên Bàn Cổ Phủ đã hiện ra trong lòng bàn tay, chỉ có điều lúc này Bàn Cổ Phủ nhìn không khác búa bình thường là gì, chỉ có lưỡi búa và cán búa là đường cong, hắn như thiên mã hành không biến mất.

Khí tức Bàn Cổ Phủ không có gì khác với khí tức của Ngưu Ma Vương, nhìn qua lưỡi búa như thu thủy này Ngưu Ma Vương lại toát ra hào quang mơ ước.

- Tề Nhạc, vì cái gì ta không cảm nhận được khí tức của ngươi? Chẳng lẽ ngươi ẩn nấp rồi sao? Đáng tiếc, bất luận ngươi ẩn nấp ở nơi nào ta cũng sẽ tìm được ngươi. Trừ phi ngươi muốn phương đông không tồn tại.

Thân hình lóe lên trong sơn động còn lại chỉ có không khí. Mà Ngưu Ma Vương lúc này đã xuất hiện ở bầu trời tối đen bên ngoài.

Ngưu Ma Vương nhíu mày ngẩng đầu nhìn qua bầu trời đêm, hào quang trong mắt trở nên phiền chán.

- Cửu Tinh Liên Châu thì như thế nào? Với ta mà nói thì khí tức tà ác không có ý nghĩa gì. Chỉ có những vị diện tà ác nhỏ bé mới có thể lợi dụng những năng lượng này để chiến địa cầu thôi. Bất kể nói thế nào ta cũng tới từ phương đông, thần phương tây sao? Ta phải đi biết một chút mới tốt.

*****

Nói tới đây trên mặt Ngưu Ma Vương xuất hiện nụ cười quỷ dị. Không biết hắn làm động tác nào nhưng trên không trung xuất hiện tia chớp màu tím, sau một khắc thân thể của hắn đã biến mất trở lại.

Đức, Berlin.

Tát Đán đắc chí ngồi ở chủ vị, lắng nghe thuộc hạ báo cáo, Minh Vương Hades cùng Lucifer phân biệt ngồi ở hai bên, Hades đang nhàn nhã uống cà phê, động tác thập phần ưu nhã, nếu như không phải người ở đây rất hiểu hắn thì chỉ sợ cho rằng hắn là thân sĩ.

Lãnh Nhi đứng nhìn thủ hạ nghe chúng báo cáo, lúc này mặt không biểu tình ra các loại mệnh lệnh.

Từ lần trước Tề Nhạc cùng chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần suýt nữa đem liên quân Minh giới, địa ngục đánh tan, sau đó Lãnh Nhi biểu hiện năng lực chỉ huy của mình và Tát Đán đã đem nhiệm vụ chỉ huy quân đoàn Thiêu Đốt giao cho Lãnh Nhi xử lý. Hắn càng ngày càng phát hiện con gái của mình lại ưu tú như thế, cho dù so với lúc mình gây dựng sự nghiệp còn mạnh hơn vài phần. Nhất là Lãnh Nhi ở phương diện nắm chắn tình huống chiến đấu luôn có thể vừa đúng.

- Hạn chế tất cả hành động tự do của thủ hạ. Nhưng mà không được giết người, nếu không quân pháp trừng phạt.

Lãnh Nhi lạnh như băng đưa ra mệnh lệnh cuối cùng cho tướng lãnh bên dưới, đại điện lúc này trở nên yên tĩnh lại. Nhắc tới cũng châm chọc, tòa đại điện này chính là giáo đình Vatican a. Lúc này đã bị hắc ám ăn mòn hoàn toàn.

Hades lầm bầm lầu bầu nói ra:

- Tiếp tục như vậy chỉ sợ không tốt lắm đâu. Chúng ta đã chiếm giáo đình rồi. Cũng không phải là chúa cứu thế. Không được giết người thì có ý nghĩa gì?

Tát Đán nhíu mày. Ánh mắt nhìn qua con gái.

Lãnh Nhi quay người lại nhìn cũng không nhìn Hades, nói:

- Cha à, chúng ta tới đến thế giới này đã có thời gian ngắn. Nhưng mà chẳng lẽ cha không phát hiện các người nghe theo đề nghị của con là không hề giết chóc. Tốc độ khuếch trương của chúng ta tăng lên gấp ba trước kia sao. Trong mấy ngày gần đây thì đã có bốn quốc gia tây âu thần phục chúng ta rồi. Giết chóc vô tận làm nhân loại cùng đường sẽ tiến hành phản công điên cuồng.

- Làm vậy chỉ khiến chiến sĩ tiêu hao mà thôi, hơn nữa cũng làm tốc độ xâm chiếm địa cầu chậm lại. Cho nên giết chóc là không có bất kỳ ý nghĩa, chúng ta cần làm chính là chiếm lĩnh mới đúng. Thói xấu của nhân loại luôn tồn tại, chỉ cần cho bọn họ một con đường sống thì bất luận là ai lãnh đạo bọn họ cũng từ từ tiếp nhận.

- Điểm này trong lịch sử của nhân loại đã biểu hiện rõ ràng rồi. Cho nên chiếm lĩnh mới là đường ra chứ không phải giết chóc. Có ít người tầm nhìn hạn hẹp chỉ thấy cái lợi ngắn mà quên mục đích của mình là gì? Nhân loại đều chết? Về sau ai làm nô lệ cho chúng ta? Ai nghe chúng ta phân công?

Nghe Lãnh Nhi nói trên mặt Tát Đán có một nụ cười hiểu ý, vô ý thức gật gật đầu, mà Hades muốn phản bác cũng không cách nào nói nên lời, nhìn qua Lãnh Nhi trong mắt hiện ra một tia lãnh quang, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại.

Thì ra từ khi Tát Lãnh Nhi tiếp nhận quyền chỉ huy đại quân thì nàng không hề lựa chọn giết chóc, mà là dùng thực lực cường hãn của quân đoàn Thiêu Đốt uy hiếp. Sau đó nghĩ biện pháp đem vũ khí phòng ngự của các quốc gia châu âu tan rã, sau đó lại bức hiếp đối phương đầu hàng. Không còn tiến hành giết chóc vô tội vạ như trước kia cho nên hiên giờ một nửa lãnh thổ châu âu đã bị chếm lĩnh, nhưng mà số lượng nhân loại chết đi không gia tăng.

Tát Đán nói:

- Đã như vầy, Lãnh Nhi cứ dựa theo ý của con mà làm, Minh Vương điện hạ có ý kiến gì không?

Hades cười ha hả, lắc đầu, nói:

- Lãnh Nhi tiểu thư băn khoăn chu toàn như thế tôi còn ý kiến gì chứ? Xem ra tôi cùng bệ hạ đều chỉ có thể là ngồi mát ăn bát vàng. Bệ hạ, không biết chuyện lần trước chúng ta thương lượng ngài dã quyết định chưa. Nếu như ngài chịu đáp ứng yêu cầu của tôi, tôi và tất cả Minh Tướng của Minh giới sau này nguyện ý trở thành một phần của địa ngục, thậm chí tôi chỉ cần một lãnh thổ rất nhỏ mà không phải chia đôi như trước kia.

Tát Đán nhìn qua Hades, lúc nói tới chuyện này Lãnh Nhi cũng đã tức giận nói:

- Hades, ngươi không cần nằm mơ. Ta gả heo gả chó cũng không gả cho ngươi.

Hades đề nghị rất đơn giản, Lãnh Nhi có năng lực chỉ huy quân đội đều nằm trong mắt của hắn, hơn nữa còn vì một ít mục đích khác nên hướng Tát Đán cầu hôn. Tát Đán cũng không có trực tiếp đáp ứng mà nói đang suy nghĩ.

Hades bất đắc dĩ địa nhún nhún vai, nói:

- Lãnh Nhi tiểu thư, tôi thật sự chán ghét như vậy sao? Tôi có điểm nào không bằng nhân loại kia?

Lãnh Nhi cắn cắn bờ môi, lạnh giọng nói:

- Ngươi ở chỗ nào cũng kém hắn. Thời điểm có hắn không phải ngươi bị đánh như chó nhà có tang sao?

- Đủ rồi!

Tát Đán hét lớn một tiếng, sắc mặt trở nên có chút khó coi, lúc trước như chó nhà có tang cũng không chỉ có mình Hades. Nhìn qua ánh mắt của con gái thì hắn thầm than một tiếng, nói:

- Hades điện hạ, chuyện này sau hãy nói, hiện tại chúng ta chiếm lĩnh địa cầu là trọng yếu nhất. Lãnh Nhi, kế hoạch sau đó đã chuẩn bị xong chưa?

Lãnh Nhi thu hồi ánh mắt lạnh như băng với Hades, nhìn qua cha của mình nói:

- Dùng tình huống phát triển của chúng ta bây giờ thì dùng thời gian không quá dài cả châu âu sẽ bị chiếm lĩnh. Mà nước Mỹ đã phái quân đội tới cũng không tạo thành uy hiếp gì với chúng ta. Chỉ cần chúng ta chiếm lĩnh châu âu thì cần một thời gian ngắn củng cố, đem quyền thống trị các quốc gia châu âu nắm trong tay. Về sau lấy châu âu làm căn cơ lại mở rộng ra các đại lục khác, từ châu mỹ mà bắt đầu, sau đó là châu phi và cô lập châu á và nó là mục tiêu cuối cùng, nhưng mà con không rõ vì cái gì Tề Nhạc và thủ hạ không có xuất hiện. Chẳng lẽ, bọn họ không thủ hộ địa cầu nữa?

Vừa nhắc tới Tề Nhạc thì sâu trong mắt của Lãnh Nhi hiện ra một hào quang nhu hòa, thầm nghĩ trong lòng, Tề Nhạc ah Tề Nhạc, anh bây giờ đang làm gì? Chẳng lẽ anh gặp phiền toái gì sao? Không, sẽ không, anh cường đại như vậy còn có ai có thể sinh ra uy hiếp với anh đây?

Nhưng mà vì cái gì anh không xuất hiện. Anh biết không? Em đã toàn lực ngăn cản liên quân địa ngục cùng Minh giới giết chóc, thời điểm chúng ta gặp lại cũng có vài phần lưu luyến. Nhưng mà em có thẻ làm cũng chỉ là những chuyện này thôi. Tề Nhạc, anh có nhớ tới em không, anh đang ở đâu? Em rất nhớ anh.

Nghe Lãnh Nhi vừa nhắc tới Tề Nhạc thì cho dù là Tát Đán hay Hades sắc mặt trở nên khó nhìn, lúc trước Tề Nhạc cho bọn họ ấn tượng quá sâu, cái khác không nói, chỉ riêng thực lực Tề Nhạc đã vượt qua bọn họ rồi, cũng mang uy hiếp cực lớn cho bọn họ, chỉ cần có hắn tồn tại thì địa ngục và Minh giới không cách nào chính thức chiếm lĩnh địa cầu, tuy hiện giờ hắn không xuất hiện nhưng uy hiếp trong vô hình vẫn đè nặng trong lòng hai vương giả tà ác.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-360)