Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 035

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 035: Tàng hình
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhưng khi lôi vân lực đạt tới cảnh giới sơ vân lại làm Tề Nhạc vui vẻ, hắn lặng lẽ thăm dò, rõ ràng cảm giác được lôi vân lực trong cơ thể của mình sinh ra biến hóa, đối với kỹ xảo sử dụng lôi rất hữu ích. Tuy còn chưa được tự nhiên, nhưng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Có giáo huấn trước đó, lúc này Tề Nhạc tuyệt đối không dám chủ quan, dựa theo khuôn phép thường ngày mà tu luyện rất thành thật, đồng thời phân tâm nhị dụng, vừa tu luyện, vừa cẩn thận khống chế khí tức Kỳ Lân của mình, không để vân lực biến hóa sinh ra ảnh hưởng tơi bên ngoài.

Thời gian tu luyện trôi qua rất nhanh, lại trải qua mười tiếng đồng hồ bay tiếp, rốt cuộc hành khách trên máy bay đã nhìn thấy bãi đáp sân bay quốc tế ở thủ đô của Thái Dương Quốc rồi.

Từ trên máy bay đi xuống đại sảnh, Tề Nhạc vỗ vỗ ngực của mình.

- Mặt đất nha! Thực mẹ nó mỹ hảo.

Cơ Đức cảm nhận được ánh mắt quỷ dị của ba người khác, cho nên ho lên một tiếng, kéo Tề Nhạc đi.

Tề Nhạc liếc nhìn hắn một cái, nói:

- Chẳng lẽ anh không cho rằng là như vậy sao? Lần này thiếu chút nữa là xong đời.

Ánh mắt Cơ Đức nhìn qua lữ khách chung quanh, từ một ít người ở nơi này, hắn có cảm giác như trút được gánh nặng, đại đa số mọi người đang tán thưởng nhìn chung quanh, mặc dù không có cảm thán khoa trương như Tề Nhạc, nhưng đều là thần sắc được giải thoát. Bất đắc dĩ lắc đầu, nói:

- Đi, sư phụ, chúng ta đi thôi.

Thiên Hồn đi tới bên người Tề Nhạc, buồn cười nhìn qua Tề Nhạc có kiểu tóc còn hơn cả mình, thấp giọng nói:

- Huynh đệ, lần này cảm ơn rồi.

Tề Nhạc ngẩn người, nói:

- Cảm ơn? Cảm ơn cái gì?

Thiên Hồn mỉm cười, nói:

- Khi đó, chỉ có anh trong cabin máy bay, tôi cùng Thực Vật Hồn không có hôn mệ. Chuyện xảy ra đều thấy rõ. Tuy tôi không biết anh làm như thế nào, nhưng anh đã cứu vớt cả máy bay là chắc chắn. Hiện tại, tôi càng có lòng tin vào nhiệm vụ lần này.

Toàn thân Tề Nhạc lúc đó có điện từ lập lòe, tuy năng lượng điện từ khổng lồ áp chế làm hắn không nhúc nhích được, nhưng không có ảnh hưởng khả năng quan sát chung quanh, trong mắt Thiên Hồn, Tề Nhạc cường đại làm hắn không cách nào tưởng tượng được, có được khả năng đấu với thiên uy, đây không phải sức người có thể giải thích. Nếu không phải hắn là cao tầng của Viêm Hoàng Hồn, tâm chí đầy đủ kiên nghị, chỉ sợ đã sớm đối đãi Tề Nhạc như quái vật. Tề Nhạc cũng không biết, trong lúc vô hình, mình trong mắt Thiên Hồn biến thành cường giả vô thượng.

Bốn người ra khỏi sân bay, ngồi lên một chiếc xe taxi, Tề Nhạc nghe Thiên Hồn nói vài câu Thái Dương ngữ với tài xế, ô tô đã chạy lên đường cao tốc.

- Cơ Đức, các người đều nói được Thái Dương ngữ sao?

Tề Nhạc có chút tò mò hỏi.

Cơ Đức gãi gãi đầu, nói:

- Tôi chỉ nghe hiểu một chút, nhưng nói rất tốn sức. Tôi chỉ biết tiếng Anh, tiếng Đức, tiếng Pháp. Đáng tiếc thiên phú ngôn ngữ của tôi quá kém, Thiên Hồn đại ca thì lợi hại, anh ta hiểu mười sáu ngôn ngữ, tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài.

Vậy chỉ có mình ta là đồ ngu rồi. Tề Nhạc thầm nghĩ trong lòng. Lúc trước khi hắn tới trường có chủ trương, ngay cả văn hóa quốc gia còn học không giỏi, học thêm ngoại ngữ làm cái quái gì? Bởi vậy, hắn trừ mấy chữ cái đơn giản ra, đối với ngoại ngữ còn lại dốc đặc cán mai. Lần đầu tiên đi tới nước ngoài, đương nhiên giống như người ngoài hành tinh.

Thiên Hồn quay đầu nói:

- Anh cũng đừng quá đề cao tôi như vậy, đang có mặt Tề Nhạc huynh đệ, làm cho tôi cảm thấy xấu hổ nha.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Đại ca đừng khiêm nhường, chúng ta đi tới nơi nào?

Thiên Hồn nháy mắt với Tề Nhạc, mỉm cười nói:

- Đợi đến nơi anh sẽ biết.

Trong nội tâm khẽ động, lúc này mới nhớ tới đi Thái Dương Quốc không phải đi chơi, mà là có nhiệm vụ trọng yếu. Gật gật đầu, không hề đặt câu hỏi, đem ánh mắt nhìn qua cửa sổ.

Thái Dương Quốc là đảo quốc không lớn, không thể so sánh với cộng hòa Viêm Hoàng, sau khi xe chạy nhanh vào thành phố, nhìn thấy con đường nhỏ hẹp, Tề Nhạc bĩu môi, nhưng hắn không thừa nhận cũng không được, người Thái Dương Quốc mình ghét nhất có quan niệm trật tự cực cao, đường đi tuy hẹp, nhưng trên đường rất ít khi kẹt xe.

Lúc bốn người xuống xe, trước mặt Tề Nhạc có một tòa nhà cao, chừng bốn, năm mươi tầng, vẻ ngoài ngắn gọn, thanh thoát, không ngừng có người ra ra vào vào, bộ dáng phi thường bận rộn.

Điện Não Hồn nói:

- Tiết tấu sinh hoạt của Thái Dương Quốc nhanh hơn chúng ta nhiều, đây chính là tầm nhìn của chúng ta.

Tề Nhạc thấp giọng nói:

- Tiến sĩ kia ở ngay đây?

Điện Não Hồn mỉm cười, nói:

- Đương nhiên không phải, nhiệm vụ của chúng ta không đơn giản như vậy, đầu tiên phải tìm địa điểm đặt chân, sau khi điều tra rõ ràng rồi mới hành động. Nơi này là một tòa Offices (văn phòng), bên trong có người của chúng ta. Tề Nhạc huynh đệ, từ giờ trở đi, chúng ta nói chuyện phải cẩn thận, không nên được xưng hô với nhau.

Đột nhiên lời nói của Thiên Hồn trầm trọng lại.

- Đi thôi, chúng ta đi lên.

Âm thanh của hắn không chỉ biến đổi ngữ điệu, ngay cả thanh điệu cũng biến hóa, nếu không phải Tề Nhạc lúc trước tiếp xúc với bọn họ, hắn rất khó tin tưởng hai âm thanh khác nhau lại từ một người.

Tiến vào trong văn phòng, Tề Nhạc có cảm giác không kịp nhìn, ánh mắt của hắn tìm kiếm khắp bốn phía, rời khỏi nước cộng hòa Viêm Hoàng, khiến cảm giác không thoải mái ở đại học Thanh Bắc khôi phục lại, tính cách côn đồ lại toát ra, ánh mắt tìm kiếm mỹ nữ khắp bốn phía, chuẩn bị ăn nhiều kem ly.

Nhưng mà, hắn rất nhanh thất vọng lại, sau khi tiến vào văn phòng, mãi tới khi bọn họ đi lên tầng ba mươi ba, trên đường đi nhìn thấy cả trăm người, nhưng nữ nhân thì không được một phần mười, đại đa số đều hoa tàn bại liễu, hoặc là nữ nhân tướng mạo xấu xí như khủng long, làm hắn vô cùng thất vọng.

- Chẳng lẽ Thái Dương Quốc không có mỹ nữ sao?

Đi vào thang máy, Tề Nhạc bực tức nói một câu.

Cơ Đức cười hắc hắc, nói:

- Sư phụ, ngài không hiểu rồi. Nữ nhân Thái Dương Quốc chỉ có hai chủng, nói như vậy, một ít nữ nhân đứng đắn, đều ở trong nhà. Mà nam nhân thì phụ trách làm việc nuôi sống vợ con. Chủ nghĩa đại nam tử thể hiện rất rõ tại Thái Dương Quốc. Còn loại khác, chính là những người thích xuất đầu lộ diện, đều có thể dùng tiền cân nhắc. Nữ nhân này vừa ý ai đều có thể lên giường.

Thịt mỡ trên mặt Điện Não Hồn động động, khinh thường nói:

- Không cần mịt mờ như vậy, chính là kỹ nữ, mỹ danh viết nữ lang AV nha, người địa cầu đều biết.

- Nữ lang AV ah! Tôi nghe nói qua, dường như còn có cái gọi là viện trợ giao tế.

Tề Nhạc làm trầm tư, nói:

- Nếu tôi đem các nàng về, có tính làm vẻ vang quốc gia không?

Thân thể bốn hồn cứng đờ, trên mặt Thiên Hồn toát ra một tia xấu hổ, Thực Vật Hồn nhíu mày, Cơ Đức lặng lẽ giơ ngón cái với Tề Nhạc, mà Điện Não Hồn vì thịt mỡ động đậy nên càng sáng chói hơn trước, nắm chặt tay Tề Nhạc, nói:

- Huynh đệ ah! Chúng ta thật sự là anh hùng gặp anh hùng.

*****

Tề Nhạc cười hắc hắc, rút tay mình lại, nói:

- Lão huynh, tôi cũng không có thích nam nhân, nhưng mà, nếu có cơ hội, chúng ta có thể đi thử xem.

Hai gia hỏa hèn mọn bỉ ổi cười dâm đãng.

Thiên Hồn ho khan một tiếng, nói:

- Được rồi, đi vào nói sau.

Vừa nói, hắn chỉ vào một gian phòng, tiến vài cửa điện tử ấn vài con số, cửa mở, năm người nối đuôi nhau mà vào.

Bên trong là một văn phòng lớn, ước chừng có trên trăm mét vuông tại thủ đô Thái Dương Quốc tấc đất tấc vàng mà nói, đây là văn phòng không nhỏ. Năm người vừa mới đi vào cửa, lập tức có hai người chào đón, là hai nam nhân, nhìn chừng hai mươi bảy tuổi, âu phục thẳng, tiêu chuẩn nhân vật tri thức.

Thiên Hồn gật đầu với bọn họ, duỗi tay phải ra. Một người phục vụ trong đó đưa dụng cụ như cái máy tính, Thiên Hồn ấn ngón tay lên, đồng thời, tiếp nhận dụng cụ quét ánh mắt của người khác.

- Vân tay chứng thực, tròng đen chứng thực, hoan nghênh ngài, Thiên Hồn đội trưởng.

Người trẻ tuổi bên phải mỉm cười, thu dụng cụ lại, nhìn năm người gật đầu.

Thiên Hồn nói:

- Ở đây thuận tiện chứ?

Người trẻ tuổi bên phải nói:

- Không có vấn đề, nơi của chúng ta có dụng cụ đặc thù, ngay cả ra đa vệ tinh quét mô phỏng cũng bị loại bỏ. Các vị cứ việc yên tâm. Chúng ta ngày hôm qua đã được thông tri, đi thôi, đi vào trong đã.

Thiên Hồn cùng đối phương nói chuyện vài câu, Tề Nhạc đánh giá văn phòng này, trong văn phòng có tám cái bàn công tác, trên mỗi cái bàn đều có sáu cái máy tính, trên vách tường có chữ Thái Dương Quốc, hắn nhìn không hiểu. Hẳn là tên của công ty. Những màn hình kia không phải chữ Thái Dương Quốc, mà là tiếng Anh thông dụng, từng con số phức tạp khiến người ta đau đầu. Cảm giác, đây giống như công ty công nghệ cao loại nhỏ

Tề Nhạc năm người đi theo dẫn dắt của hai thanh niên kia vào trong vừa vào cửa, vân lực Kỳ Lân trong người của hắn hơi động, hắn cảm giác có vân lực ba động trong nơi này, cẩn thận đi cảm thụ, có thể phát giác những năng lượng chấn động này không có tính uy hiếp, chỉ hoạt động trên vách tường, không ngừng biến ảo.

- Bây giờ thì thoải mái, Thiên Hồn đội trưởng, danh hiệu của tôi là Diệt Dương, vị này là đồng sự của tôi, danh hiệu Diệt Nhật. Các người cần gì, chúng ta sẽ hỗ trợ.

Người trẻ tuổi bên phải giới thiệu.

Trong căn phòng là văn phòng lớn, sau bàn lão bản có ghế da lớn, trước bàn có một loạt ghế sa lon. Diệt Dương ý bảo ngồi xuống, mọi người ngồi lên ghế sa lon, âm thanh Thiên Hồn lại biến thành trầm thấp, nói:

- Diệt Dương, có tin tức Quản Bình tiến sĩ hay không?

Diệt Dương nhíu mày, nói:

- Gần đây chúng tôi có ý đồ liên hệ với Quản Bình tiến sĩ, nhưng bộ đội bí mật của Thái Dương Quốc giám thị quá mức nghiêm ngặt, vi không muốn đánh rắn động cỏ, chúng ta chỉ có thể buông tha. Kể từ đó đến bây giờ, tình cảnh Quản Bình tiến sĩ phi thường nguy hiểm, nếu như không phải mấy chỗ nghiên cứu của anh ta khó phá giải được, chỉ sợ Thái Dương Quốc đã ra tay với anh ta rồi.

Thiên Hồn gật gật đầu, nói:

- Quản Bình tiến sĩ chính là người của chúng ta, anh ấy có tư duy nhanh nhẹn, tôi nghĩ, tạm thời anh ta còn không gặp nguy hiểm. Anh đem bản đồ điện tử chung quanh cho chúng tôi xem, cộng thêm một phần bản đồ giám sát điều khiển, chúng ta cẩn thận nghiên cứu sau đó tiến hành thăm dò, không có tám phần nắm chắc tuyệt đối không động thủ.

Diệt Dương nói:

- Những thứ này chúng ta chuẩn bị xong rồi, tôi tin tưởng với thực lực của các anh giải quyết những kẻ giám thị không khó khăn gì. Hiện tại chỉ có phiền toái tới từ bầu trời.

Thiên Hồn cả kinh, nói:

- Anh nói chính phủ Thái Dương Quốc điều động vệ tinh đến...

Diệt Dương gật gật đầu, Diệt Nhật nói:

- Chí ít có chín thành khả năng có vệ tinh giám sát và điều khiển, cũng không phải một cái. Đều là sản phẩm khoa học kỹ thuật mới nhất của Thái Dương Quốc, muốn nhiễu loạn sóng ngắn của chúng phi thường khó khăn. Nếu như các anh hoạt động bị tín hiệu vệ tinh nhận diện, chỉ sợ chẳng những không cứu được Quản Bình tiến sĩ, ngay cả mình cũng góp vào. Thái Dương Quốc vẫn có cao thủ đặc thù.

Cơ Đức hừ một tiếng, nói:

- Đám này đúng là quá xem trọng chuyện này.

Diệt Dương mỉm cười, nói:

- Cũng khó trách bọn họ cẩn thận như vậy, dù sao, thành quả nghiên cứu của Quản Bình tiến sĩ lần này có ý nghĩa phi thường trọng yếu với chúng ta, thậm chí còn có tác động lớn với quá trình phát triển của nhân loại. Có thể nói, đạt được toàn bộ thành quả này, vài năm hoặc vài chục năm sau, đủ để khiến một quốc gia trở nên mạnh hơn trước. Hơn nữa, theo tin tức mới nhất chúng ta nhận được, ngay cả Mỹ Kiên Quốc cũng phái bộ đội đặc chủng tới bên cạnh, bởi vậy, lần này chúng ta không chỉ đối phó một địch nhân. Còn có địch nhân cường đại đang giấu mặt, hiện tại còn không cách nào tưởng tượng được.

Diệt Nhật nói:

- Thiên Hồn, tôi cảm thấy các anh cần kiếm thêm trợ giúp.

Thiên Hồn lắc đầu, nâng tay phải vuốt ve vòng bạc trên lỗ tai, ngẫm lại, nói:

- Tạm thời còn không cần, hơn nữa thời gian còn không kịp. Tình thế quá khẩn trương, chúng ta nhất định phải đẩy nhanh tiết tấu hành động. Tôi nghĩ, chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này. Điện Não Hồn, anh bắt đầu công tác đi.

Điện Não Hồn có chút bất đắc dĩ nhìn Tề Nhạc, nói:

- Huynh đệ, nhiệm vụ làm vẻ vang quốc gia lần này phải bàn sau rồi.

Nhìn thấy bộ dáng buồn cười của hắn, Tề Nhạc bật cười, nói:

- Anh mau lên, chính sự quan trọng hơn. Hai vị Diệt huynh, có thể an bài chỗ ở cho chúng ta trước không.

Diệt Dương có chút tò mò nhìn qua Tề Nhạc, trong mắt có hào quang lập lòe.

- Thiên Hồn đội trưởng, trong tư liệu của chúng tôi, các anh chỉ có bốn người.

Thiên Hồn nhìn ra ánh mắt của hắn trong nghi hoặc, nói:

- Vị này là người giúp đỡ chúng tôi mời tới, có tác dụng trọng yếu trọng nhiệm vụ này. Anh có thể thẩm tra từ lão bản, bởi vì thời gian cấp bách, cho nên không thông tri cho các anh.

Diệt Dương nháy mắt với Diệt Nhật, Diệt Nhật ra khỏi phòng, hiển nhiên là đi điều tra tư liệu của Tề Nhạc, Diệt Dương áy náy nói:

- Thật xấu hổ, Thiên Hồn đội trưởng, tuy tôi hoàn toàn tin tưởng các anh, nhưng...

Thiên Hồn mỉm cười nói:

- Không cần giải thích, tôi hiểu. Là tôi cũng phải làm như vậy thôi.

Điện Não Hồn duỗi hai bàn tay mập mạp ra, nói:

- Tôi nghĩ mình đã chuẩn bị tốt.

Diệt Dương gật gật đầu, đi đến sau bàn lão bản, ấn nhẹ lên cái nút trên bàn, giữa bàn lõm xuống, ngay sau đó, một hốc kim loại tối hiện ra trước mặt mọi người, từ hốc tối hiện lên một cái máy tính lớn.

- Đã dựa theo yêu cần và chuẩn bị tốt, mạng lưới inte trực tiếp thông qua kết nối đặc thù với vệ tinh số 9, anh có thể thông qua nó kết nối với bất cứ nơi nào trên trái đất. Cũng có thể trực tiếp thông qua vệ tinh tiến hành dò xé chuyện cần tìm.

Nhìn thấy máy tính này, sắc mặt của mập mạp hưng phấn lên như lúc nói về nữ nhân AV của Thái Dương Quốc với Tề Nhạc, có chút không thể chờ đợi được lấy máy tính trong hốc tối ra ngoài, không chút khách khí ngồi sau bàn, trong nháy mắt bật máy tính lên, thần sắc trên mặt của hắn vô cùng chuyên chú.

*****

Cảm thụ hào khí khẩn trương trong đó, Tề Nhạc có chút cảm giác nhàm chán, một người ngồi ở trên ghế sa lon, có lẽ cảm giác được ý tứ hàm xúc của hắn, Thiên Hồn quay sang cười cười với hắn, nói:

- Huynh đệ, đừng vội, đợi lát nữa chúng ta sẽ đi nơi khác.

Tề Nhạc cười nói:

- Không có việc gì, các anh cứ làm chính sự, tôi không có sao.

Cho dù là côn đồ, hắn cũng hiểu được đạo lý ái quốc. Nghe Thiên Hồn nói tầm quan trọng của Quản Bình tiến sĩ, dù hiện giờ hắn có nhàm chán, cũng không nên ảnh hưởng chính sự của người ta.

Điện Não Hồn ngẩng đầu nhìn bọn họ, mỉm cười nói:

- Bây giờ là thời điểm tôi bận rộn, khi hành động chính thức, phải dựa vào các anh. Mẹ kiếp, có vệ tinh giám sát và điều khiển đúng là phiền toái, nếu có thể tàng hình thì tốt rồi, cũng không cần hao tốn đầu óc của tôi đi phá vệ tinh làm gì.

Tề Nhạc vừa đứng dậy, nghe được Điện Não Hồn nói những lời này, linh quang trong đầu lóe lên, nói:

- Tôi có biện pháp tàng hình.

Hắn vừa nói ra, hắn lập tức thành tiêu điểm chú ý trong phòng, Điện Não Hồn giật mình nhìn hắn, mà sắc mặt Thiên Hồn cùng Thực Vật Hồn không có biến hóa gì, biểu lộ của Cơ Đức rất gâật mình, hắn há to mồm, nói:

- Không phải chứ sư phụ, tàng hình ngày cũng làm được? Tàng hình đơn giản không nói làm gì. Vệ tinh quét hình có thể trực tiếp nhận ra dấu vết tính mạng đang tồn tại, kể cả nhiệt lượng, hô hấp các phương diện cũng dò được, không phải nói không nhìn thấy là được.

Tề Nhạc cười hắc hắc, hắn không có trả lời, tay phải đặt lên ngực phải của mình, thân thể xoay chuyển một nửa, một tầng quang ảnh đỏ sậm hiện ra, lúc hắn quay người, vừa vặn bao phủ thân thể của hắn vào bên trong.

Mọi người nhìn qua, thân thể của Tề Nhạc bị một kiện áo choàng đỏ sậm bao phủ, một hương vị huyết tinh vô tình áp bách tới tất cả mọi người ở đây, phiêu dật trong phòng. Nếu như không phải ở đây chẳng có ai bình thường, chỉ sợ mùi huyết tinh này khiến người ta ói mửa ngay tại chỗ.

- Lâm!

Khi Tề Nhạc quát lên, đột nhiên hương vị huyết tinh kia biến mất biến mất theo đó là thân thể Tề Nhạc, giống như hắn biến mất trong không khí vậy, không có để lại chút dấu vết nào.

Mắt của Thiên Hồn lóe sáng, một đạo ánh sáng bạc từ trong mắt của hắn bắn ra, hào quang này như có tính mạng xoay tròn trong phòng, giống như tuần tra xem có mục tiêu cần tìm hay không.

Sắc mặt Thiên Hồn dần dần biến đổi, bởi vì hắn hoảng sợ phát hiện, hào quang thăm dò của mình lúc nào cũng linh nghiệm như bây giờ lại không phát hiện tung tích của Tề Nhạc, thậm chí ngay cả một chút khí tức cũng không có. Đây là chuyện chưa từng xảy ra.

Đúng là Tề Nhạc đã tàng hình, Kỳ Lân Ẩn với tư cách một trong Kỳ Lân bát trân, dù là vị trí cuối cùng, nhưng mà, năng lực của nó tuyệt đối không thể bỏ qua. Lúc trước Giải Trĩ đã từng nói với Tề Nhạc, Kỳ Lân Ẩn chẳng những có thể dùng ẩn tàng thân hình, còn có thể che dấu toàn bộ khí tức, ngay cả khí tức sinh mệnh và nhiệt năng. Kỳ thật, vị trí của Kỳ Lân Ẩn đứng thứ mấy vẫn còn là bí ẩn. Bởi vì nó có năng lượng rất quái dị, nhất là khí tức bi thương kia, Kỳ Lân có thể sử dụng Kỳ Lân Ẩn phi thường ít, hơn nữa, còn chưa từng có Kỳ Lân hoặc là người thừa kế Kỳ Lân có thể sử dụng toàn bộ năng lượng của nó. Bởi vậy, lực lượng của nó vẫn là bí ẩn.

Tàng hình, đầu tiên là sử dụng tàng hình, Tề Nhạc có cảm giác phi thường kỳ diệu. Cúi đầu xem, thân thể của hắn biến mất không thấy gì nữa. Kỳ Lân Ẩn không có hao phí vân lực lớn như Kỳ Lân Xích. Sau khi rót vân lực vào Kỳ Lân Ẩn, lập tức cảm giác thân thể của mình được bao phủ trong một tầng năng lượng đặc thù. Tuy vân lực bị tiêu hao, nhưng tốc độ tiêu hao phi thường chậm chạp, chỉ khi vân lực tiêu hao hết mới hiện thân. Tề Nhạc biết rõ, chỉ cần vân lực của mình không làm gì khác, trước khi vân lực hao hết, sẽ tiếp tục bảo trì trạng thái này mà không ai phát giác được.

- Quá thần kỳ, sư phụ, ngài làm như thế nào?

Cơ Đức có chút kích động, nhìn chằm chằm vào vị trí đứng lúc trước của Tề Nhạc.

Quang ảnh lóe lên, áo choàng màu đỏ biến mất không còn dấu vết, Tề Nhạc lại xuất hiện trong mắt của mọi người.

- Đây là bí mật của thủ hộ giả phương đông. Nhưng mà, tôi nghĩ năng lực tàng hình này đã thừa sức tránh nế vệ tinh rồi, tôi không có bản lãnh gì, nếu như cái năng lực này có thể trợ giúp gì các vị, các vị cứ việc nói.

Thiên Hồn nhìn Tề Nhạc thật sâu, nói:

- Tôi tin tưởng anh có thể làm được. Hào quang thăm dò của tôi có công dụng như ra đa của vệ tinh, cũng có thể phát hiện khí tức sinh mệnh, hơn nữa tinh thần lực của tôi luôn tập trung lên người anh. Nhưng mà, vừa rồi anh tàng hình tôi không cách nào tìm ra vị trí của anh, chuyện này thật sự quá thần kỳ. Xem ra, lần này lựa chọn mời Tề huynh đi cùng là quá chính xác.

Diệt Dương có chút trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Tề Nhạc, đến bây giờ hắn còn không tin nổi đây là sự thật, xoa xoa mắt của mình, nói:

- Trời ạ! Thì ra anh là người thủ hộ phương đông. Trách không được Thiên Hồn đội trưởng lại sợ hãi như thế.

Thiên Hồn nói:

- Đã có biện pháp đối phó vệ tinh dò xét, chúng ta hành động dễ hơn trước rồi.

Diệt Dương đi đến bên cạnh Điện Não Hồn, lấy bản đồ điện tử mà Thiên Hồn yêu cầu ra, sau đó giải thích cặn kẽ cho Điện Não Hồn. Thiên Hồn đi đến bên cạnh Tề Nhạc, vỗ vỗ vai của mình, trong mắt có hào quang khâm phục.

Tề Nhạc hưởng thụ cảm giác hiện tại, hắn trước kia, thường xuyên bị người khác bỏ qua, hôm nay ở chỗ này lại là tiêu điểm chú ý của mọi người. Tuy hắn biết rõ thực lực của mình còn chưa cường đại, nhưng ít ra mình là người hữu dụng. Không còn là phế vật hay côn đồ như trước kia.

Diệt Nhật từ bên ngoài đi tới, gạt đầu với Thiên Hồn, Thiên Hồn mỉm cười, nói:

- Vừa rồi Tề huynh đã chứng minh năng lực của mình cho chúng ta biết. Tôi nghĩ, mấy ngày nay các anh sẽ ở lại đây. Vì nghĩ cách cứu viện Quản Bình tiến sĩ, cũng chỉ ủy khuất các vị thôi.

Tề Nhạc có chút tò mò hỏi:

- Bên ngoài nhiều bàn công tác như thế, chẳng lẽ không có nhân viên công tác sao?

Diệt Nhật nói:

- Đương nhiên là có, nhưng đều là người một nhà, công ty của chúng ta kinh doanh hơn mười năm, các vị không nên dễ dàng đi ra ngoài.

Thiên Hồn mỉm cười nói:

- Không, chúng ta chẳng những đi ra ngoài, hơn nữa, trước khi hành động, còn phải thường xuyên đi ra ngoài. Tuy công ty của anh kinh doanh rất lâu rồi, tôi cũng tin tưởng căn cơ của các anh ở đây cũng kiên cố. Nhưng mà, bây giờ là thời kì phi thường, nếu như chính phủ Thái Dương Quốc chú ý cẩn thận, tôi nghĩ, bọn họ hoàn toàn có thể giám sát mỗi góc của thủ đô này. Nếu như chúng ta sau khi đi vào không xuất hiện ở bên ngoài, vạn nhất khiến người ta hoài nghi là không tốt. Điện Não Hồn ở lại chỗ này, chúng ta đi ra ngoài tìm khách sạn ở lại, chúng ta liên lạc trực tiếp thông qua tần số overclocking (siêu tần).

*****

Trước khi bắt đầu hành động, chúng ta tận lực không tới đây. Điện Não Hồn, sau khi anh nhập tư liệu vào máy tính phải đến khách sạn với chúng tôi.

Điện Não Hồn cười hắc hắc, nói:

- Vẫn là lão đại chu đáo, dù sao chúng ta nhập cảnh với thân phận du khách. Tốt rồi, cứ làm như thế. Các vị đi trước đi, sau khi xong nói địa phương cho tôi biết.

Vừa nói, hắn nở nụ cười ái mỹ với Tề Nhạc.

Diệt Dương nhíu mày, nói:

- Như vậy thỏa đáng không? Thiên Hồn đội trưởng, an nguy của các vị phi thường trọng yếu, tôi...

Thiên Hồn ngăn cản lời hắn nói, sờ sờ đầu tóc của mình, mỉm cười, nói:

- Cẩn thận là chuyện tốt, nhưng quá cẩn thận sẽ lộ sơ hở, yên tâm đi, chúng ta không phải mới chấp hành nhiệm vụ lần đầu tiên, tôi có chừng mực. Diệt Dương, sau khi chúng tôi đi, anh phải mau chóng chuyển tư liệu ở đây đi. Chờ tôi thông tri, một khi nhiệm vụ hoàn thành, các anh rút lui khỏi nơi đây, hiểu chưa?

Diệt Dương nghiêm mặt nói:

- Vâng, Thiên Hồn đội trưởng.

Thiên Hồn xách hành lý đơn giản của mình, nói:

- Tốt, chúng ta đi trước. Viêm Hoàng thịnh vượng, hồn phiêu Cửu Châu.

Mọi người đi ra khỏi văn phòng, lại tới đường cái Thái Dương Quốc, Tề Nhạc cười nói:

- Thực kích thích ah, tôi cũng nghiện làm đặc công đấy.

Cơ Đức nói:

- Rất đã ghiền sao? Tôi không cảm thấy như vậy. Sư phụ, ngài còn có tuyệt chiêu gì? Nói như thế nào tôi cũng là đệ tử khai sơn của ngài nha, có nên truyền cho tôi không.

Nhìn thấy bộ dáng nịnh nọt của Cơ Đức, Tề Nhạc tức giận nói:

- Không phải tôi giới thiệu sư tổ cho anh rồi sao?

Cơ Đức nói:

- Thế nhưng mà, tôi muốn học tuyệt chiêu tàng hình che dấu khí cơ này của ngài. Nếu tôi học xong, về sau chấp hành nhiệm vụ dễ dàng hơn nhiều.

Tề Nhạc vốn ngẩn người, ngay sau đó cười rộ lên.

- Thì ra anh muốn học chiêu tàng hình này! Chuyện này đơn giản.

- Đơn giản? Vậy mau dạy cho tôi đi.

Nghe xong lời này, Cơ Đức lập tức hưng phấn lên. Ngay cả Thiên Hồn cùng Thực Vật Hồn cũng đem ánh mắt chú ý Tề Nhạc.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Đương nhiên đơn giản. Sau này anh nhiệm hai chữ tàng hình một ngàn lần mỗi ngày, tiếp tục hai mươi năm, đoán chừng sẽ có chút thành tựu.

Tươi cười trên mặt Cơ Đức cứng đờ, nói:

- Hai mươi năm... , sư phụ, xin hỏi lão nhân gia năm nay bao nhiêu tuổi?

Tề Nhạc hừ một tiếng, nói:

- Tôi là thiên tài, anh có thể so với tôi sao?

Cơ Đức sợ sệt nhìn Tề Nhạc, hồi lâu mới nói:

- Sư phụ, tôi phát hiện, ngài thật xấu!

- Trời ơi, anh mới xấu.

Tề Nhạc muốn đi gõ đầu Cơ Đức, nhưng hắn thấy thân thể cao lớn của Cơ Đức liền bỏ đi ý niệm trong đầu, hậm hực nói:

- Không biết lớn nhỏ, vậy anh có muốn học tang hình không?

Cơ Đức cười khổ nói:

- Sư phụ, ngài đừng đùa nghịch tôi nữa, ngài dạy hay không dạy đây?

Tề Nhạc nói:

- Dạy, đương nhiên dạy rồi! Không phải tôi nói phương pháp tu luyện rồi sao?

Cơ Đức trừng mắt nhìn Tề Nhạc nói:

- Sư phụ, tôi, tôi...

- Anh cái gì mà anh? Anh cho rằng tàng hình ai cũng có khả năng học được sao? Cái gì gọi là thiên tài ngút trời? Cái gì gọi là thiên phú dị bẩm nghe qua chưa? Sư phụ của anh là vậy, chỉ có sư phụ anh tuấn tiêu sái, cao lớn uy mãnh, ngọc thụ lâm phong như tôi mới có khả năng học. Anh sao! Còn kém quá xa.

Thiên Hồn bên cạnh đã cười rộ lên, Thực Vật Hồn làm bộ dáng nôn mửa, trong đôi mắt to tròn tràn ngập vui vẻ.

- Mả mẹ nó, sư phụ, ngài thật buồn nôn.

Tề Nhạc như làm ảo thuật móc cái gương đưa cho Cơ Đức.

- Đi, qua bên kia nôn đi, không ai ngăn cản anh cả.

Cơ Đức ngửa mặt lên trời than thở một tiếng.

- Trời ạ! Cho tôi khối đậu hủ đâm vào chết đi cho rồi.

Thiên Hồn cười ha hả, nói:

- Tốt, không nên ồn ào. Tề huynh đệ, nói thực, anh mà truyền pháp môn tàng hình này ra ngoài, tôi nghĩ, tôi có thể đại biểu quốc gia đáp ứng tất cả yêu cầu trong phạm vi quốc gia làm được đấy.

Khả năng tàng hình, nhất là tàng hình có khả năng che dấu khí tức và sinh mạng có giá trị bao nhiêu, đương nhiên hắn rất rõ ràng, mặc dù biết bí kỹ này rất ít truyền ra ngoài, nhưng hắn vẫn nói ra suy nghĩ của mình.

Tề Nhạc không nên đùa quá mức, nghiêm mặt nói:

- Nếu quả thật có thể truyền, tôi đã không keo kiệt. Nói ra chắc các vị không tin, trước kia tôi luôn sống nhờ tiền cứu tế của quốc gia. Nếu như có thể làm gì báo đáp quốc gia, tôi sẽ nguyện ý làm. Đáng tiếc, khả năng tàng hình này chỉ tôi mới có khả năng luyện thành, nói đơn giản một chút, chính là vấn đề thiên phú. Tôi nghĩ, các vị với tư cách Viêm Hoàng Hồn nên biết, thủ hộ giả phương đông chúng tôi đều có thiên phú bẩm sinh. Thí dụ như tôi có quen một vị thủ hộ giả có thiên bẩm là Tâm Linh Phong Bạo, hoặc là, năng lực của nàng có chút giống với Thiên Hồn đại ca.

Năng lực của Thiên Hồn đã sử dụng vài lần rồi, tuy Tề Nhạc không rõ năng lực này là cái gì, nhưng có thể mơ hồ cảm nhận được khả năng này liên quan tới tinh thần lực. Đương nhiên, Tâm Linh Phong Bạo của Trầm Vân không thể so sánh được với Thiên Hồn, nhưng ít ra từ năng lực mà nhìn, hẳn là đồng nguyên.

Thiên Hồn lặng đi, thở dài một tiếng, nói:

- Tôi cũng nghĩ tới khả năng này. Đúng rồi! Tương truyền thủ hộ giả phương đông cổ xưa và hậu thiên dị năng giả hiện giờ, đều liên quan mật thiết tới thiên phú. Trước kia tôi từng nghe qua, truyền thừa thủ hộ giả phương đông không phải đơn giản như vậy, ngay cả huyết mạch cũng vô cùng trọng yếu. Đáng tiếc ah! Nếu thủ hộ giả phương đông đều nguyện ý cống hiến cho quốc gia giống như Tề huynh, tôi nghĩ, nước cộng hòa Viêm Hoàng chúng ta nhất định sẽ trở nên cường địa hơn. Đáng tiếc, kế thừa huyết mạch quá mức khó khăn, khó có thể tưởng tượng được dùng biện pháp nào mới có thể kế thừa năng lực này.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Biện pháp cũng không phải là không có, nếu như anh thật sự tìm được một trăm mỹ nữ làm vợ của tôi, nói không chừng sau này tôi sinh con ra có năng lực này đấy.

Nghe lời này, Cơ Đức trợn trắng mắt, ánh mắt Thực Vật Hồn nhìn qua Tề Nhạc có vài phần kỳ dị, khuôn mặt hơi đỏ lên, giống như bất mãn quay đầu đi chỗ khác. Mà phản ứng của Thiên Hồn vượt qua dự kiến của Tề Nhạc, hắn lâm vào trong suy nghĩ, sau một lúc lâu, mới dẫn bốn người ra đường cái, Tề Nhạc cho rằng mình chỉ nói đùa, đột nhiên Thiên Hồn mở miệng nói:

- Biện pháp này có tính khả thi nhất định, tôi chỉ sợ huyết mạch truyền lưu nhiều lần sẽ mỏng manh hơn, vậy không tốt.

- Chóng mặt, chẳng lẽ anh thật sự tìm một trăm mỹ nữ cho tôi sao?

Tề Nhạc trừng to mắt nhìn Thiên Hồn.

Thiên Hồn mỉm cười, nói:

- Nếu anh thật sự chứng minh được cách này hiệu nghiệm, tôi nghĩ, quốc gia sẽ thỏa mãn nguyện vọng của anh. Vì quốc gia lợi ích, trả giá đôi chút cũng không có gì. Hơn nữa, với nhân tài như Tề huynh đệ, tôi nghĩ, có rất nhiều mỹ nữ mơ ước làm lão bà đấy.

Tề Nhạc trong mắt lập tức ánh sáng màu đỏ đại phóng,

- Như vậy ah! Tốt, tốt, đợi sau khi trở về ta nhất định nghĩ biện pháp chứng minh cho ngươi xem.

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)