Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tạp Đồ - Chương 319

Tạp Đồ
Trọn bộ 567 chương
Chương 319: Biến hoá (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-567)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trần Mộ mở mắt, đột nhiên tâm trạng máy động, vội vàng ngồi lên. Hắn cẩn thận kiểm tra cảm giác trong cơ thể, trong vòng một đêm, trong cơ thể hắn kết cấu cảm giác không hề báo trước xảy ra kinh người biến hóa.

Bởi dòng xoáy cảm giác trước đó biến mất không thấy, thay thế là một cái kết cấu cảm giác hình xoắn ốc song song cực kì quy tắc. Nó do hai tuyến cảm giác thô to tạo thành, chúng nó song song quấn quang hình xoắn ốc. Hai cỗ cảm giác này đại biểu cho hai loại tính chất hoàn toàn trái ngược, kì diệu nhất là, trong hai cỗ cảm giác này có lược lượng kì diệu vô cùng.

Loại lực lượng này khiến kết cấu loại này hết sức chặt chẽ, so với dòng chảy cảm giác trước kia chặt chẽ hơn rất nhiều.

Những tia cảm giác rối rắm phức tạp, nhỏ như sợi tóc tất cả đều biến mất không thấy. Kết cấu cảm giác mới nhẹ nhàng khoan khoái sạch sẽ, không có bộ phận gì dư thừa.

Hai Tuyến cảm giác tráng kiện ngoài đầu như hai con rắn thư hùng ôm lẫn nhau, chậm rãi xaoy động dọc theo đường đinh ốc.

Đây là chuyện gì xảy ra?

Trần Mộ ngơ ngác nhìn kết cấu cảm giác trong cơ thể, trong khoảng thời gian ngắn, có chút mơ ngủ.

Tại sao biến hóa như vậy? Như vậy là xấu hay là tốt? Mà cảm giác kết cấu hoàn toàn mới này có cái gì tác dụng?

Trong đầu rối loạn, Trần Mộ cười khổ. Mặc dù sáng tạo ra tuyết hãm pháp, nhưng là đối với cảm giác là loại lực lượng thần bí nhất, hắn giải thích không đủ sâu.

Hôm nay không cần gì khác, mục tiêu chỉ có một, lục lọi cho ra tình chất của cảm giác mới, lực chú ý của hắn một lần nữa trở lại trên kết cấu xa lạ vô cùng đang song song nằm trên kết cấu xoắn ốc. Sở dĩ hắn suy đoán hai tuyến cảm giác tính chất ngược nhau, bởi vì bên trong chúng nó kết cấu hoàn toàn đối lập. Kết cấu quyết định tính chất, đây là định luật cơ bản nhất của cảm giác.

Theo lý thuyết, hai loại tuyến cảm giác tính chất hoàn toàn trái ngược hẳn bài xích lẫn nhau mới đúng, làm sao có thể hình thành kết cấu ổn định như thế?

Cẩn trọng dịch chuyển thử một cây sợi cảm giác, ngoài Trần Mộ dự liệu. Nó hết sức thoải mái thoát ly kết cấu đinh ốc.

Điều này khó có khả năng! trên mặt Trần Mộ kinh sắc càng thêm dày đặc.

Càng ổn định kết cấu càng khó phá hư, chính mình làm sao có thể nhẹ nhàng khống chế một cây sợi cảm giác thoát ly như vậy chứ? Chính mình trong cơ thể cảm giác tựa hồ hoàn toàn phá vỡ lý luận vốn có của Trần Mộ đối với cảm giác cùng kết cấu.

Hắn thất thần, Tuyến cảm giác vừa rời khỏi đinh ốc kết cấu như con cá, đột nhiên lùi về trong kết cấu đinh ốc, lại một lần nữa cùng tuyến cảm giác kia song song quấn quanh du động.

Trần Mộ không nhịn được lần nữa cười khổ, lần này cảm giác biến hóa, không thể nghi ngờ là một sự khiêu chiến mới.

Xa lạ thì xa lạ, Trần Mộ không thể không bắt đầu thử nghiệm. Không hiểu rõ tình hình cảm giác hiện tại mình. Vậy công việc gì hắn cũng không thể tiến hành.

Xoay tròn, chấn động, đây là hai tính chất đặc biệt của cảm giác trước kia, hắn chuẩn bị từ hai mặt này bắt tay vào, xem thử cảm giác mới kết cấu cùng trước kia có cái gì khác nhau.

Thúc giục hai tuyến đinh ốc cảm giác chuyển động, không có lực cảm như hắn tưởng tượng, cảm giác xoay tròn rất nhanh.

Kinh ngạc lại một lần nữa hiện lên trên mặt Trần Mộ. Trong cơ thể hắn cảm giác càng chuyển càng nhanh, hiện tại đã vượt xa tốc độ xoay tròn của cảm giác trước kia, nhưng hắn cũng không cảm thấy gì bất thường.

Nhưng ngoại trừ xoay tròn thì không có bất cứ tình huống gì phát sinh. Trước kia nếu như cảm giác xoay tròn đạt tới tốc độ này, như vậy trong một phạm vi chung quanh tất cả hết thảy sẽ rõ ràng chiếu vào óc Trần Mộ.

Không có bất cứ gì phản ứng!

Trần Mộ biến sắc, trong lòng không khỏi bất ổn. Đối với cảnh vật chung quanh cảm giác của hắn là một mớ "Đại hỗn tạp quái" Công kích hệ thống trụ cột. Vô tạp lưu, cảm giác cận chiến, xa chiến đều cần có chuẩn xác phán đoán hoàn cảnh. Ở điểm này, hắn không giống tạp tu truyền thống, bọn họ càng mạnh thì càng mẫn cảm với năng lượng cùng cảm giác ba động.

Nếu so với các tạp tu khác, mất đi ưu thế này Trần Mộ cũng mất đi ưu thế lớn nhất của hắn.

Điều này đối Trần Mộ mà nói, đúng là một cú sốc.

Hai tuyến cảm giác xoắn ốc còn đang gia tốc, tốc độ nó đã cao hơn gấp ba lần tốc độ cực hạn của dòng xoáy cảm giác lúc trước.

Lực chú ý hắn tập trung tại hai tuyến cảm giác xoắn ốc xoay tròn rất nhanh. Trần Mộ đột nhiên phát hiện một hiện tượng hết sức nhỏ. Theo cảm giác xoay tròn, hai đầu tuyến cảm giác trong lúc đó khoảng cách nhích lại gần hơn.

Chẳng lẽ? Trần Mộ tâm trạng máy động, tiếp tục đẩy nhanh tốc độ hơn cảm giác xoay tròn.

Tốc độ cảm giác xoay tròn đã đạt tới gấp năm lần tốc độ cực hạn trước kia, khoảng cách giữa hai đầu sợi cảm giác đã gần sát nhau. Bất quá, vẫn không có gì biến hóa đặc thù.

Trần Mộ càng thêm quyết tâm đẩy nhanh hơn tốc độ xoay tròn!

Khia tốc độ đạt tới gấp tám lần tốc độ cực hạn trước kia, biến hóa rốt cuộc sảy ra!

khoảng cách giữa hai sợi cảm giác đạt tới hạn giá trị, lực tiếp xúc rốt cuộc phát huy tác dụng. Chỉ thấy trong đó một sợi cảm giác đột nhiên hóa thành một chùm mũi nhọn cảm giác cực kì nhỏ, những mũi nhọn cảm giác tế này vây vòng quanh sợi cảm giác kia xoay tròn với tốc độ kinh người. Theo tốc độ gia tăng, những mũi nhọn cảm giác sinh ra càng lúc càng nhiều, mà thể tích càng lúc càng nhỏ.

Những mũi kim cảm giác biến thành một đám mây cảm giác, xoay tròn vây quanh trục tâm. Điên cuồng mà vận động. Mà sợi cảm giác kia xoay tròn dưới tốc độ cao cơ hồ hoàn toàn bị kéo thẳng, hình thành trục tâm của đám mây cảm giác.

Ngay tích tắc khi những kim cảm giác biến thành đám mây cảm giác, Trong óc Trần Mộ bùng nổ loé lên một mảnh ánh sáng.

Trong phiến ánh sáng này, chung quanh hết thảy đều chiếu vào trong đầu của hắn.

Bàn làm việc trong phòng thí nghiệm, so với hắn dùng mắt thấy còn rỡ hơn. Mà ngay cả những đinh ốc trong góc tối nhất. Đều hiện ra vô cùng rõ ràng.

Trời ạ! Trần Mộ cảm giác như mình bị một luồng hạnh phúc mãnh liệt vô cùng thoáng cái đánh trúng!

Toàn bộ phòng thí nghiệm diện tích gần một ngàn sáu trăm thước vuông, từng góc đều không thể chạy thoát cảm giác của hắn. So với trước kia. Vô luận là rõ ràng hay là phạm vi cảm giác, đều rõ hơn nhiều lắm.

Cố nén vui mừng như điên, Trần Mộ tiếp tục đẩy nhanh hơn tốc độ xoay tròn cảm giác.

Vách phòng thí nghiệm tựa như kéo đến trước mặt hắn, hắn rõ ràng chứng kiến trên vách tường hoa văn dù nhỏ hơn sợi tóc. Hắn lập tức hiểu được, phạm vi cảm giác của mình hẳn là còn có thể mở rộng thêm một bước. Chỉ là bị vách phòng thí nghiệm ngăn trở, mới có thể hình thành loại tình huống trước mắt này.

Tiếp tục đẩy nhanh hơn tốc độ xoay tròn, khi đạt tới gấp mười lần tốc độ cực hạn trước kia, Trần Mộ bắt đầu cảm thấy không khỏe. Vì vậy hắn quyết đoán đình chỉ cảm giác xoay tròn.

Cảnh tượng phản chiếu trong đầu giống như thủy triều rút đi. Mà đám mây cảm giác lại hội tụ thành một sợi cảm giác, một lần nữa hình thành kếu cấu xoắn ốc song song.

Trần Mộ tựa như đột nhiên có được một món đồ chơi hết sức mới lạ, nên hăng hái bừng bừng nghiên cứu.

Hai sợi cảm giác này, Trần Mộ gọi sợi có thể hóa thành mây cảm giác là "Sợi số một", mà sợi kia, thì mệnh danh là "Sợi số hai ".

Trừ bỏ xoay tròn ở ngoài, hắn vẫn quen thuộc một loại cảm giác vận hành khác, đó chính là chấn động.

Kết cấu xoắn ốc song song cũng có tính chấn động đặc biệt, có nghĩa là tuyệt kỹ "Ngụy liễm tức pháp" của hắn không mất đi. Thoát thai từ "Liễm tức pháp" "Ngụy liễm tức pháp" đã hoàn toàn chiếm vị trí lớn nhất trong hệ thống kỹ năng của Trần Mộ."Liễm tức pháp" Cường đại vô cùng, nhưng tác dụng phụ mạnh cũng rất lớn.

Mà dù "Ngụy liễm tức pháp"uy lực không bằng "Liễm tức pháp" nhưng được Trần Mộ kết hợp các phước thức khác trong chiến đấu lại diệu dụng vô cùng.

Trừ điều này ra, kết cấu xoắn ốc song song vẫn sinh ra rất nhiều diệu dụng mới lạ. Mà tính chất của một sợi cảm giác Trần Mộ cũng đã hiểu. Sợi cảm giác này không cách nào như sợi cảm giác kia có thể hóa thành một chùm mũi nhọn cảm giác hoặc là đám mây cảm giác.

Nhưng nó lại có thể tùy ý biến hình, như một loại chất dẻo có thể tùy ý biến hoá thành các loại hình, nhưng lại cứng cỏi vô cùng, vô luận dùng sức như thế nào, cũng không thể bứt đứt nó được.

tính chất đặc biệt này cũng làm cho nó có được rất nhiều điểm thú vị, tỉ như nắn nó thành một sợi thật dài, nếu như lực khống chế xuất sắc một ít, thậm chí có thể dùng nó tết thành một cái nơ con bướm.

Việc thích ứng một loại cảm giác kết cấu mới không phải lá chuyện một ngày có thể hoàn thành, mà phải mất nhiều thời gian. Song, hiện tại Trần Mộ thiếu nhất lại chính là thời gian. Không có thời gian cho hắn chậm rãi cân nhắc, hắn có nhiều công việc phải gấp gáp hoàn thành.

Bốn sao sáo tạp!

Như Thu bị ảnh hưởng đến mức thoát lực! Nàng không nói gì nhìn Trần Mộ, không biết nên dùng ngôn ngữ gì để diễn ta sự khiếp sợ trong lòng, nguyên do cũng có thể là nàng hiện tại không còn sức để mở miệng.

Trải qua một đêm nghỉ ngơi, nàng cảm thấy hôm nay tinh thần không tệ. Nhưng nàng tuyệt đối không nghĩ tới, hôm nay lại chật vật hơn ngày hôm qua!

Điều chế tạp mặc là một công việc đòi hỏi phải hết sức chú ý, trải qua ngày hôm qua đối với Như Thu là loại người trí tuệ tuyệt luân nên tất cả quá trình nàng thuộc lòng trôi chảy.

Hôm nay công việc của nàng hiệu suất tăng cao năm mươi phần trăm, nàng phối chế sáu mươi ba bình tạp mặc. Nhưng nàng bất ngờ phát hiện, tốc độ chế biến tạp mặc của nàng không bằng tốc độ ông chủ chế tạo tạp phiến!

Trời ạ, đây chính là bốn sao tạp phiến, không phải ba sao tạp phiến, lại càng không phải là nhất tinh năng lượng tạp tiện tay là chế tạo. Nó có nhu cầu cực cao đối với cảm giác, cấu vân nó phức tạp vô cùng, nó đối với lực lượng của đầu ngọn bút mẫn cảm dị thường, vô số khó khăn đủ để nói nó chế tạo khó khăn cỡ nào.

Nàng thấy tận mắt ngày hôm qua ông chủ sau khi tiêu hao bốn mươi hai bình tạp mặc cơ thể đã mềm như bún.

Nhưng hôm nay thì sao?

Người tuyên cáo đầu hàng chính là nàng. Ông chủ hôm nay điên rồi, tốc độ chế tạo quá sức kinh khủng, phảng phất như hắn chế tạo nhất tinh năng lượng tạp. Có nhiều lúc, Ông chủ không thể chờ nàng chế tạo xong, mỗi một bình tạp mặc vừa chế tạo hoàn thành vừa đưa đến tay hắn thì ngay sau đó, Trần Mộ sẽ hoàn thành tạp phiến như cùng lúc.

Mà bình tạp mặc tiếp theo còn chưa hoàn thành. Suốt trong một ngày, Như Thu lúc nào cũng cảm giác có một đôi chân yên lặng bước dồn dập đuổi theo sau lưng nàng, thúc giục nàng liều mạng đẩy nhanh hơn tốc độ phối chế.

Gia tốc, gia tốc, lại gia tốc, mãi cho đến khi một tia khí lực cuối cùng của nàng cạn kiệt.

Nàng không rõ. Sao chỉ trong một đêm, ông chủ lại trở nên lợi hại như vậy?

Bất quá, nàng thật sự quá mệt mỏi, nên vấn đề này rất nhanh bị nàng vứt sang một bên, ngã đầu liền ngủ.

*****

Sáu mươi ba bình tạp mặc toàn bộ bị Trần Mộ tiêu hao không còn gì, xác xuất thành công vẫn rất thấp, hắn chỉ chế tạo thành công sáu tấm, xác xuất thành công không đủ mười phần trăm. Nhưng so với ngày hôm qua, có tiến bộ tương đối lớn.

Một trăm lẻ năm bình tạp mặc, giá năm triệu tài liệu, chia đều ra một lọ tạp mặc giá năm trăm vạn. Tiếu phí quá lớn làm Trần Mộ cảm thấy đau lòng vô cùng, nhưng hắn cũng hiểu được, đây là quá trình phải trải qua. Cũng may hắn hiện tại không thiếu tài chính. Hơn nữa từ xuyên hạ liên minh thu được năm trăm triệu đích vật tư, tuyệt đại đa số đều là tài liệu chế tạp.

Trần Mộ thu hoạch cũng không chỉ trên xác xuất thành công. Bốn sao tạp phiến đối với cảm giác yêu cầu cực cao, loại yêu cầu này bao gồm các phương diện, như cường độ, như cảm giác khống chế tinh tế.

Mỗi lần chế tạo ra tạp phiến, Trần Mộ tựa như đang tiến hành một lần huấn luyện, làm cho cảm giác hoàn toàn mới trong cơ thể hắn được một lần rèn luyện, làm cho hắn quen thuộc hơn nhiều cảm giác xa lạ này. Mỗi lần chế tạo ra tạp phiến, thực lực của hắn liền tiến bộ một nấc.

Huấn luyện khó khăn rất lớn và số lượng rất nhiều, làm cho Trần Mộ tiến bộ rất nhanh. Mà sau khi tiêu hao hết sáu mươi ba bình tạp mặc, Trần Mộ vẫn cảm giác được còn thừa sức, lúc này hắn mới bỗng nhiên chợt hiểu, nguyên lai cảm giác của mình đã tăng vọt rất nhiều.

Vừa chế tạo tạp phiến, vừa có thể rèn luyện cảm giác, có thể nói nhất cử lưỡng tiện. Một ngày trôi qua, Trần Mộ cảm thấy được mình đối với khống chế cảm giác tiến bộ to lớn. Bất quá ngẫm lại để tiến bộ như thế này, đã tốn hao ba triệu âu địch có thể nói đau nhức cũng vui sướng.

.....

Mạc Bố Lý chậm rãi khống chế cảm giác trong cơ thể, trên tay nắm một quả cầu ánh sáng màu đỏ. Cũng không thấy hắn làm động tác gì, chỉ thấy này quang cầu này đột nhiên bay ra rất nhiều chim nhỏ đỏ tươi kiều diễm, những con chim nhỏ chỉ hơi lớn hơn hạt đào. Mỗi khi bay ra một con chim nhỏ, trên tay Mạc Bố Lý quang cầu lại thu nhỏ.

Khi chú chim cuối cùng bay ra, quang cầu trên tay Mạc Bố Lý cũng tiêu tán. Hai mươi chú chim nhỏ đỏ tươi vui sướng xoay quanh đỉnh đầu hắn, màn này xinh đẹp nhưng lại làm cho tuyết hoa tạp tu đoàn đội viên chung quanh mỗi người lộ ra vẻ kính sợ.

Mạc Bố Lý chợt hoắc mắt. Những chú chim trên đỉnh đầu hắn đột nhiên hóa thành hai mươi đạo ánh sáng, hướng bia ngắm trước mặt hắn bay đi!

Ba ba ba!

Hai mươi đạo ánh sáng, liên tục không ngừng đánh trúng giữa bia ngắm. Mỗi một đạo ánh sáng màu đỏ đều dễ dàng xuyên thấu bia ngắm. Sau khi ánh sáng màu đỏ xuyên thấu bia ngắm sau, một lần nữa lại hóa thành chim nhỏ màu đỏ, xoay mình bay trở về, một lần nữa vui sướng xoay quanh đỉnh đầu Mạc Bố Lý.

Mà trên bia ngắm, bất ngờ lưu lại hai mươi lỗ nhỏ tạo thành hình một bông hoa tuyết, đây là dấu hiệu của tuyết hoa tạp tu đoàn.

Mạc Bố Lý hài lòng thu hồi ánh mắt. Đoạn thời gian này, cảm giác khống chế của hắn lại có một tia tinh tiến. Thực lực tới tình trạng này nếu muốn tiến thêm một bước có thể nói khó khăn càng thêm khó khăn. Cũng may đoạn thời gian này không có những chuyện khác quấy nhiễu, khiến cho hắn có thể chuyên tâm huấn luyện, mới có được tia tiến bộ này.

Làm người phụ trách một tạp tu đoàn thanh danh hiển hách, hắn phải quan tâm rất nhiều chuyện, rất khó có thời gian nhẹ nhàng buông lỏng.

Bất quá, cuộc sống này cũng rất nhanh phải kết thúc.

A Triết nói:

- Đại khái ba ngày nữa, vật phẩm chúng ta cần sẽ có đủ.

- Nhanh vậy sao?

vẻ mặt Mạc Bố Lý kinh ngạc, hai mươi chú chim nhỏ màu đỏ dưới sự điều khiển của hắn. Làm các loại vận động thú vị. Nếu như có Tiếu Ba ở đây, nhất định sẽ phát hiện, những chú chim nhỏ này tương tự lần trước hắn biểu thị. Song mặc dù giống nhau, nhưng lại có bản chất khác nhau. những chú của Mạc Bố Lý mặc dù xinh đẹp, nhưng lại ẩn chứa sát khí chết người!

A Triết cười:

- Đúng vậy, ta cũng không ngờ bọn họ hiệu suất quá nhanh. Gần đây bọn họ chế tạo một nhóm linh kiện, chính là dùng để mở rộng sản xuất. Nhờ vậy chúng ta cũng rốt cuộc đã có thể động thân. Nơi địa phương khỉ ho cò gáy này, ta đã ở lâu đến độ bực mình.

Mạc Bố Lý a a cười:

- Ta thấy ngươi lại nhớ đến lão bà của người rồi. Dù tư khách nhĩ địa khu này đích xác có chút hẻo lánh, tuyết tia trùng tạp tu đoàn lại nguyện ý sống ở chỗ này. Đúng là có quặng tử huỳnh vẫn là đáng giá.

Hắn vừa nói, vừa điều khiển những con chim nhỏ

A Triết lười biếng duỗi lưng, miệng lầm bầm:

- Ta cũng không rãnh đi quản tạp tu đoàn nhỏ này. A vũ không biết có mập lên không? Nàng ta vốn vô tư lự. A lị tương đối thông minh. Khẳng định sẽ gầy. Bức tranh Nguyệt vẽ lúc ta ra đi mới được một nửa, không biết đã họa xong chưa?"

Mạc Bố Lý cười mắng:

- Ngươi thật là, sau này nhất định là chết trên bụng nữ nhân.

A Triết cũng không tưởng giận, cười hắc hắc:

- Đoàn trưởng, ngươi cũng không nói ta như vậy a. Nữ nhân của ngươi không như ngươi thích trong lòng. Bất quá, ta cảm giác được nàng chưa chắc cảm kích a."

Chim nhỏ trên bầu trời bay múa bỗng dưng bị kiềm lại. Mạc Bố Lý đột nhiên có chút mất hứng. Đi tới khu nghỉ ngơi ngồi xuống. Mất đi khống chế chim nhỏ màu đỏ liền chậm rãi tiêu tán trong không khí.

A Triết mỉm cười. Ngồi xuống cạnh Mạc Bố Lý. Hai người quan hệ vô cùng tốt, tình như huynh đệ, mà Mạc Bố Lý vì lớn tuổi hơn nên luôn luôn cực kì chiếu cố hắn. A Triết cũng biết, Mạc Bố Lý nhãn giới cực cao, nữ tử bình thường căn bản khó lọt vào mắt hắn. Lần này gặp phải một nữ tử làm hắn động lòng, tự nhiên sẽ có chút suy tính hơn thiệt.

- Thanh Thanh phong hoa tuyệt đại, trí tuệ tới tâm linh, một thân bản lĩnh so với ta chỉ cao hơn, đoàn chúng ta tuyệt đối không ai là đối thủ của nàng. Hơn nữa kiến thức nàng uyên bác, lời ăn tiếng nói bất phàm, người vừa lại dịu dàng nhu thuận, ta không xứng với nàng. Mạc Bố Lý trầm giọng nói.

- Ha ha, đại ca, ngươi đừng nên tự hạ thấp mình! Ngươi là ai? Đường đường là đoàn trưởng tuyết hoa tạp tu đoàn!

- A Triết cười cười, chợt lộ ra biểu tình nghi hoặc:

- Nhưng phải nói, ta nhìn không thấu nữ nhân này.

Mạc Bố Lý cất tiếng cười to, lo lắng trên mặt biến mất, hắn vỗ vai A Triết:

- Rốt cuộc có lúc tiểu tử ngươi cũng nhìn không thấu nữ nhân a!

A Triết lắc đầu:

- Đại ca, ngươi nghĩ sao a. Nếu chân tướng đúng như ngươi nói vậy, Thanh Thanh cô nương này thân thủ khẳng định lợi hại phi phàm.

Mạc Bố Lý quả quyết nói:

- Đúng vậy. Mặc dù chưa từng xem qua Thanh Thanh cô nương ra tay, nhưng thực lực của nàng ta chỉ có thể dùng bốn chữ hình dung ---- sâu không lường được.

A Triết gật đầu, lại có điều hỏi:

- Nhưng đại ca, cao thủ lợi hại như vậy, làm sao có thể vô tình xuất hiện? Ngươi có hỏi qua lai lịch Thanh Thanh cô nương hay không?

sắc mặt Mạc Bố Lý chợt ngưng trọng. A Triết nói xong không sai, cao thủ trình độ như vậy, không chỉ có khó có khả năng không ai biết đến, hơn nữa cũng tuyệt đối có lai lịch xuất xứ. Hắn lúc này mới ý thức được, mình lại bỏ qua một vấn đề như thế trọng yếu.

- Ta đã tra qua. Tạp tu tên là Thanh Thanh có rất nhiều, nhưng cảm giác cường độ cấp sáu trở lên, có năm người, nhưng ta đều đã tra được. Ta nghĩ muốn biết, nàng có phài là tạp tu của thiên đông lý khu hay không?

A Triết mặt không chút thay đổi nói.

Mạc Bố Lý im lặng không nói gì, nhưng cẩn thận lắng nghe A Triết phân tích.

- Một nữ tạp tu thực lực nhất lưu, kiến thức bất phàm, hẳn sẽ không vô danh mới đúng. Khó nhất là, Thanh Thanh cô nương khí chất hào phóng, cũng khó trách đại ca sẽ thích nàng.

Mạc Bố Lý gật đầu:

- Không tệ, Thong dong đạm định, ta cảm thấy không gì có thể làm nàng động dung.

- Ta dám khẳng định, xuất thân Thanh Thanh nhất định cao quý bất phàm. nhân vật lợi hại như vậy, cũng tuyệt đối không phải thế lực bình thường có thể bồi dưỡng ra.

Do dự nhìn Mạc Bố Lý, A Triết cuối cùng vẫn quyết định nói ra suy đoán trong lòng mình:

- Cả liên bang, có năng lực bồi dưỡng ra nhân vật như Thanh Thanh cô nương, có khả năng nhất là lục đại.

Mạc Bố Lý hoắc mắt ngẩng đầu, đôi mắt hổ loé sáng:

- Ngươi hoài nghi nàng là người của lục đại?

- Điều này có khả năng nhất. Đại ca, ngươi nói, trừ bỏ lục đại, ai dám nói có thể giúp đoàn chúng ta thực lực tiến thêm một bước? Đây không phải là Thanh Thanh cô nương đã hứa sao?

A Triết hỏi ngược lại.

Mạc Bố Lý im lặng, qua một hồi lâu, mới mở miệng:

- Nếu như nàng thật sự xuất thân từ lục đại, vậy lại có chuyện gì đến phải mượn lực lượng chúng ta?

A Triết cười lạnh:

- Chuyện này cũng không nhất định. Thiên đông lý khu đến cùng vẫn địa bàn của Sương Nguyệt Hàn Châu, những người khác muốn làm chuyện gì, cũng chỉ có vượt qua Sương Nguyệt Hàn Châu. Rất hiển nhiên, chúng ta là một lựa chọn không tệ.

Thanh âm Mạc Bố Lý trầm xuống:

- Nàng sẽ nhờ chúng ta làm chuyện gì?

- Không biết.

A Triết lắc đầu, liếc nhìn Mạc Bố Lý, trong lòng thở dài một tiếng, miệng nói:

- Chắc là đại sự. Nàng bỏ ra tâm tư cũng đủ lớn, vậy yêu cầu cũng nhất định sẽ không nhỏ. Bất quá, chỉ cần đừng cho chúng ta đi tiến công Sương Nguyệt Hàn Châu, ha ha, cụ thể thế nào, còn phải xem nàng đưa ra thành tựu đến tột cùng như thế nào.

Hắn lo lắng nhìn Mạc Bố Lý:

- Đại ca không nên quá lo lắng. Quân bài trong tay nàng còn chưa vạch trần, lúc này nghĩ gì đều còn quá sớm. Hơn nữa, ta tin tưởng nàng cũng tuyệt đối sẽ không nhằm vào chúng ta mà đến. Chúng ta cùng nàng, chẳng qua là một hồi hợp tác mà thôi.

Ánh mắt Mạc Bố Lý lập tức sáng ngời vài phần, thấy A Triết cười nhẹ nhìn mình, nét mặt già nua không khỏi đỏ lên:

- A Triết ngươi yên tâm, vô luận như thế nào, ta cũng sẽ không vì chuyện riêng! Tuyết hoa tạp tu đoàn không thể tại trên tay của ta đi xuống.

Nói xong câu này, thần sắc Mạc Bố Lý kiên định.

A Triết một lần nữa khôi phục bộ dáng lười biếng:

- Ừ Ừ, ta biết ta biết. Bất quá ta nói đại ca a, ngươi không bằng trực tiếp hướng Thanh Thanh cô nương biểu lộ......

nét mặt già nua của Mạc Bố Lý lại hồng, đơn giản vươn tay bóp cổ A Triết khiến h8a1c tắc tiếng.

Ánh mắt Mạc Bố Lý tựa hồ có chút phức tạp khó hiểu.

*****

Cảm giác dẫn dắt đầu ngọn bút chảy xuôi xuống tạp mặc, trong tích tắc khi tạp mặc cùng tạp phiến trắng tiếp xúc liền phát sinh sự khế hợp kì diệu vô cùng. Cảm giác không ngừng biến ảo chấn động thật nhỏ vô cùng, nhưng lại làm độ khế hợp giữa tạp mặc và tạp phiến trắng không ngừng phát sinh biến hóa phong phú vô cùng.

Duy trì liên tục cảm giác chấn động tần suất cao đối với chế tạp sư yêu cầu cực cao, cảm giác ở loại trạng thái này trôi qua hết sức kinh người. làm sao hoàn mỹ bảo trì cảm giác chấn động, mà có thể hạn chế tối đa cảm giác hao tổn, đây là vấn đề mỗi một vị cao cấp chế tạp sư đều gặp phải.

Tạp phiến càng cao cấp, kỹ xảo vận dụng càng phức tạp, những kỹ xảo này đối với cảm giác yêu cầu càng cao.

Như hiện tại có cao cấp chế tạp sư nào kế bên Trần Mộ, nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện, đây chỉ là bốn sao tạp phiến, nhưng lại dính dáng đến khá nhiều kỹ xảo vượt qua bốn sao tạp phiến, những kỹ xảo nhỏ mà phong phú này của cảm giác chấn động, là những kỹ xảo điển hình mà cao cấp năm sao tạp phiến mới có thể sử dụng đến.

Nhưng đây chỉ là bốn sao tạp phiến.

Nhữ Thu thiên phú kinh người, nhưng là cuối cùng vẫn còn trẻ, những kỹ xảo cao cấp này đối với nàng thật sự quá khó khăn. Nhưng này cũng không cản trở nàng hiểu được ý nghĩa mà những kỹ xảo này ẩn chứa. Bốn sao tạp phiến lại bao hàm nhiều kỹ xảo cao cấp như thế! Nàng rất tò mò, tạp phiến này đến tột cùng sẽ thần kỳ như thế nào?

Về phần Trần Mộ, cũng không cảm thấy những kỹ xảo này có gì đáng làm người khác chú ý. Hắn nghiên cứu hệ thống tri thức chế tạp của phạm sâm đặc liên quan đến đoạn thời gian tự học nhất tinh huyễn tạp. Hắn đối với hệ thống tri thức chế tạp của phạm sâm đặc thật sự còn nhiều điều cần phải hiểu rõ.

Mà từ khi có được thần bí tạp phiến, bên trong tri thức rộng lớn hấp dẫn tất cả tâm thần hắn, chỉ vì nghiên những tri thức này cơ hồ hao hết tất cả tinh lực của hắn. Hắn làm sao có thời giờ đi học hệ thống tri thức chế tạp của phạm sâm đặc? Cho tới bây giờ, hắn tựa hồ còn chưa có gặp vấn đề gì thần bí tạp phiến giải quyết không được.

Hắn đã quen sử dụng trù tri thức để giải quyết vấn đề, hơn nữa hiệu quả cũng không tệ lắm.

Thần bí tạp phiến chỉ có thể cung cấp tri thức lý luận, mà trên thực tế sử dụng vĩnh viễn so với lý luận phải khó hơn nhiều.

Những mãnh vụn cảm giác chấn động nhỏ mà tràn ngập biến hóa mang đến cho Trần Mộ cực lớn phiền toái, hơi có không cẩn thận, bất cứ một lần chấn động xuất hiện sai lầm nào, tạp phiến này cũng sẽ bị thất bại. Trên ngàn vạn lần chấn động, quy luật biến hóa của chúng. Trần Mộ đã hết sức quen thuộc. Nhưng chính vì như thế, xác suất xuất hiện sai lầm vẫn tương đối lớn. Bảo trì chuyên chú trên vạn lần chấn động toàn bộ chính xác, điều này tuyệt đối là một khó khăn siêu cao.

Phiền toái cũng không chỉ có chuyện này. Bởi vì muốn tạp mặc và tạp phiến trắng khế hợp, cũng phải tiêu hao cảm giác. Hơn nữa bị vây dưới trạng thái chấn động, hao tổn cũng nhanh hơn trạng thái khác đến cực điểm. Làm sao khống chế cảm giác, đem chấn động nén đến tận khả năng khu vực nhỏ nhất, điều này đối với chế tạp sư trình độ khống chế yêu cầu hết sức cao.

Kết cấu cảm giác hoàn toàn mới, giúp cho Trần Mộ thể nghiệm hoàn toàn mới. Mặc dù sai lầm không ngừng, nhưng khi chế tạo tạp phiến cảm giác thong dong lại làm cho hắn mừng rỡ dị thường. Hắn biết, hiện tại chẳng qua là mình còn chưa đủ quen thuộc. Nên còn có nhiều sai lầm như vậy. Một khi mình cảm giác quen thuộc xong, xác xuất thành công nhất định tăng lên rất nhiều.

Quả nhiên, qua hơn mười ngày sau, xác xuất thành công của Trần Mộ nhất thời phình to.

Hiện tại xác xuất thành công của hắn đã đạt tới trên năm mươi phần trăm, xác xuất thành công như vậy đối với bất cứ một gã chế tạp sư nào, đều là khá ưu tú. Mỗi chế tạp sư đều tinh thông một chủng loại tạp phiến, tỉ như có người am hiểu cao cấp chiến đấu huyễn tạp, có người am hiểu cao cấp phụ trợ huyễn tạp. Trong lĩnh vực bọn họ am hiểu, xác xuất thành công nếu so với các tạp phiến khác cao hơn rất nhiều. Nhưng là đối với một chế tạp sư mà nói, tại một loại tạp phiến xác xuất thành công đạt tới năm mươi phần trăm. Liền có đủ tư cách tuyên bố hắn tinh thông loại tạp phiến này.

Bất quá, Trần Mộ hiển nhiên cũng không hài lòng thành tích này. Đã quen xác xuất thành công tám mươi phần trăm trở lên, làm sao có thể dễ dàng chịu mức xác xuất thành công năm mươi phần trăm?

Trong mắt hắn, năm mươi phần trăm xác xuất thành công chỉ có thể tính là thất bại.

Theo Trần Mộ càng ngày càng tài giỏi thì lượng công việc của Nhữ Thu cũng càng lúc càng lớn. Trần Mộ hiện tại chế tạo tốc độ rất nhanh, mỗi ngày cần rất nhiều tạp mặc. Nhữ Thu vốn có vài phần tâm cao khí ngạo, phương diện chế tạp không dám so với Trần Mộ. Nhưng nếu như ngay cả phối chế tạp mặc cũng làm không được, vậy nàng không thể chịu được? Nàng muốn chứng minh cho Trần Mộ là có nàng giá trị!

Vì vậy, nàng mỗi ngày làm việc như lao công, dung nhan mỗi ngày đều ám khói, nhìn qua vô cùng thê thảm.

Thây một cô gái như Nhữ Thu bị áp bức đến mức này. Ngay cả người luôn thích lừa gạt người khác như Hề Bình cũng chịu không được.

- Ông chủ, ta xem nên tìm cho tiểu Thu nhi mấy vị trợ thủ a? Ngươi xem nàng mỗi ngày đều mệt đến ngất ngư, nếu cứ như vậy, chỉ sợ sẽ suy sụp a!

Hề Bình thử hỏi Trần Mộ. Hắn cũng biết, Trần Mộ chế tạp dính dáng đến rất nhiều bí mật, cho nên cũng không dám lung tung xuất ra chủ ý.

- Ừ!

Nghe Hề Bình nói thế, Trần Mộ cũng nhận thấy Nhữ Thu đoạn thời gian này đích xác có chút khổ cực. Hắn trước giờ không để ý chuyện này, là bởi vì hắn lấy chính mình tiêu chuẩn để cân nhắc Nhữ Thu. Đối với hắn mà nói, loại trình độ này thật sự là rất bình thường. Vô luận là chế tạo tạp phiến, hay là thực chiến luyện tập, thường thường còn nặng hơn so với chuyện này.

Nhưng Nhữ Thu chẳng qua là một cô gái, lúc này hắn mới nhớ tới mấy ngày này Nhữ Thu ngẫu nhiên lộ ra vẻ mặt cam chịu.

Xem ra, cũng là một người quật cường a, Trần Mộ thầm đánh giá.

Suy nghĩ một chút, Trần Mộ nói với Hề Bình:

- Chuyện này để ta xử lý, chúng ta đi sắc lặc thị một chuyến.

Ra khỏi phòng thí nghiệm, Trần Mộ nhất thời bị khí thế ngất trời bên trong sơn cốc hù dọa giật mình.

Toa xe ra vào không ngừng, chúng nó không ngừng bốc dỡ hàng hoá, nơi này nghiễm nhiên như một bến tàu bận rộn. Mà việc kiến thiết sơn cốc cũng không dừng lại, hiện tại sơn cốc đã sớm không chỉ có đơn lẻ một tòa cốc sào. Rất nhiều kiến trúc đột ngột từ mặt đất mọc lên, tuyết tia trùng sơn cốc hiện tại tựa như một cái tiểu bảo.

Đã bị khí thế bên trong sơn cốc ảnh hưởng, tâm tình Trần Mộ nhất thời trở nên thư sướng rất nhiều.

Đi trên đường. Trần Mộ phát hiện, rất nhiều toa xe khi gặp phải xe bọn họ, đều nhường đường. Hoặc là gữi đi tín hiệu ân cần thăm hỏi.

Hơi suy nghĩ một chút, Trần Mộ liền hiểu được chuyện gì xảy ra. Xem ra, tuyết tia trùng tạp tu đoàn tại tư khách nhĩ địa khu địa vị đã xác định.

- Bọn Mạc Bố Lý đã đi?

Trần Mộ đột nhiên nhớ tới tin tức mấy ngày hôm trước Hề Bình báo cáo.

Hề Bình gật đầu:

- Bọn họ đã đi bốn ngày trước. sản lượng Chúng ta tăng cao, nhóm hàng hóa đầu tiên bọn họ muốn đã giao xong, bọn họ vội vã trở về, vừa lúc vài khu vực phát sinh chiến đấu vừa mới chấm dứt, bọn họ liền lên đường quay về thiên hồ thành. Bất quá bọn họ vẫn lâp tại sắc lặc thị một chi nhạnh, ngài muốn đi chỗ đó nhìn một chút không?

- Hôm nay không cần. Chúng ta nhận người trước.

Trần Mộ suy nghĩ một chút, lắc đầu nói.

Khi Trần Mộ và Hề Bình tới trung tâm phục vụ tạp tu, lần này hưởng thụ đãi ngộ khác biệt.

Nghênh đón bọn họ chính là người phú trách trung tâm phục vụ tạp tu Tạp Duy Nhĩ.

Tạp Duy Nhĩ trên mặt tràn ngạp vui mừng, tự mình đón chào:

- Trần tiên sinh đại giá quang lâm, hoan nghênh hoan nghênh!

Hề Bình gần đây cùng các nhân vật trong yếu của tư khách nhĩ địa khu đều rất quen, cười hướng Trần Mộ giới thiệu nói:

- Vị này chính là người phụ trách trung tâm phục vụ tạp tu Tạp DuyNhĩ. Aa, có Tạp Duy Nhĩ tiên sinh hỗ trợ, chúng ta hôm nay xem ra nhất định có thể đạt được ước muốn a!

- Ngươi hảo!

Trần Mộ hướng Tạp Duy Nhĩ ý bảo.

Tạp DuyNhĩ vừa mừng vừa sợ nói:

- Không dám không dám, Hề chủ quản quá nâng cao tại hạ. Đến đến đến, chúng ta đi vào. Trần tiên sinh thỉnh!"

Nhìn Tạp Duy Nhĩ cung cung kính kính, còn đám nhân viên cũng không dám thở mạnh, trong lòng Trần Mộ đầy tư vị, không nghĩ tới chính mình cũng có thể có một ngày hưởng thụ đãi ngộ như vậy.

Đi vào phòng khách quý, Trần Mộ đi thẳng vào vấn đề nói:

- Chúng ta lần này đến đây, hy vọng chiêu mộ mấy vị nhân viên chế tạp.

Tạp Duy Nhĩ vốn đang muốn cùng Trần Mộ giao tình, bất quá hắn rất am hiểu tâm tư người khác, lập tức ý thức được Trần Mộ là một người không thích nói nhảm, hắn vội vàng nói:

- Không thành vấn đề không thành vấn đề, chúng ta nơi này mặc dù tạp tu là chủ lực. Nhưng đăng ký chế tạp sư cũng có ước chừng năm nghìn người.

Ngay sau đó hắn hướng Trần Mộ giới thiệu:

- Ngài nhìn trên màn hình trước mặt, có tất cả tư liệu về những chế tạp sư này, tên tuổi, lĩnh vực am hiểu, cấp bậc các loại kỹ năng. Ngài chỉ cần nhẹ nhàng điểm vào tên của bọn họ, liền có thể đọc được tư liệu lí lịch bọn họ.

Trên cái bàn trước mặt Trần Mộ phập phềnh một quang mạc hơi trong suốt bên trên có rất nhiều tên người, Trần Mộ tùy ý điểm vào một cái tên: Lỗ Minh, cao cấp chế tạp sư, cảm giác cấp năm trung giai. Tài liệu xử lý: Cao cấp, có được danh hiệu năm sao tài liệu sư. Phối chế tạp mặc: Cao cấp. Có được danh hiệu năm sao pha trộn cho cân đối sư. kỹ xảo: Cao cấp.

Trần Mộ có chút hối hận vì không dẫn theo Nhữ Thu cùng đi. Vì những danh xưng xa lạ này hắn hoàn toàn không biết.

Hắn chỉ vào quang mạc hỏi Tạp Duy Nhĩ:

- Cái gì gọi là năm sao tài liệu sư? Cái gì lại bảo năm sao pha trộn cân đối sư?

Tạp Duy Nhĩ ngẩn ra, hắn không ngờ Trần Mộ lại hỏi đên một vấn đề quá sức đơn giản nên hơi ngơ ngẫn. Còn nói chiêu mộ cái gì chế tạp sư? Hiện tại này đó lão bản, mỗi người thường dân vẫn thích vung tay múa chân.

Tạp Duy Nhĩ trong bụng thầm trách, nhưng trên mặt không lộ ra, mà chuyên nghiệp giải thích:

- Kỹ năng Chế tạp sư chủ yếu chia làm ba phần. Một là xử lý tài liệu, hai là kỹ xảo phối chế, ba là kỹ xảo chế tạp. Ba tiêu chuẩn này phân biệt khác nhau. Mỗi một lần đánh giá đều dựa vào ba hạng này. Tỉ như ngài thấy vị Lỗ Minh này, hắn là cao cấp xử lý tài liệu, phối chế tạp mặc cũng cao cấp, kỹ xảo chế tạo cao cấp, chỉ có ba hạng này đều cao cấp, mới có thể đạt chức vị cao cấp chế tạp sư.

Mà cùng một hạng kỹ xảo, các chế tạp sư khác đều là cao cấp, như vậy thì làm sao phán đoán trình độ bọn họ cao thấp ra sao? Như vậy liên quan đến chức danh. Có thể có chức danh, nói rõ hắn ở phương diện này tạo nghệ thâm hậu. Tỉ như Lỗ Minh này, hắn rõ ràng là một chế tạp sư tinh thông xử lý tài liệu cùng phối chế tạp mặc, mà kỹ xảo chế tạo còn lại là uy hiếp. Chế tạp sư như vậy, thích hợp đảm nhiệm công việc trợ lý.

Trần Mộ chợt hiểu ra và hứng thú tìm hiểu tất cả danh sách. Hắn thấy rất nhiều chức danh cổ quái, như cái gì tinh vi huyễn tạp sư, hồng bồi sư, thủy tẩy sư, nghiền nát sư......

Hỏi qua Tạp Duy Nhĩ mới biết được, cái gọi là hồng bồi sư là chỉ chế tạp sư tinh thông xử lý sấy khô tài liệu. Mà thủy tẩy sư là chế tạp sư tinh thông kỹ xảo dùng chất lỏng hoà tan để phân chất tài liệu. Nghiền nát sư càng quái lạ, bọn họ đối với việc nghiền nát tài liệu yêu cầu độ tinh tế hết sức ngặt nghèo.

Xem nét mặt Trần Mộ có vẻ hứng thú, một bên Hề Bình vẻ mặt có chút quái dị.

Ở trong lòng hắn, ông chủ là ai? Hắn là vua chế tạo seri tap phiến vang danh thiên hạ, dùng chữ thiên tài thiếu niên đã không đủ để diễn tả hắn. Hắn là nhân vật thiếu niên cấp đại sư chế tạp hiếm thấy tại liên bang từ trước tới nay!

Một chế tạp sư như vậy, làm sao mà ngay cả vấn đề thường thức như vậy cũng không hiểu? Chẳng lẽ ông chủ xem Tạp Duy Nhĩ không vừa mắt, muốn đùa một chút hắn sao? Hề Bình không cách nào giải thích, bất quá hắn thức thời không mở miệng, mà là làm bộ cái gì cũng không nghe thấy, đứng ở một bên.

- À, ta chọn xong rồi, là những người này.

Trần Mộ rốt cuộc chấm dứt chọn lựa.

Tạp DuyNhĩ vội vàng đi tới nhìn qua, khi thất những người Trần Mộ chọn lựa, ánh mắt hắn nhất thời quái dị hẳn lên. Hắn không khỏi nhắc nhở Trần Mộ:

- Trần tiên sinh, những chế tạp sư này chỉ sợ hơi non, bọn họ tại phương diện kỹ xảo chế tạo không có chức gọi, mặc dù giá thuê bọn họ rất thấp, nhưng nếu như để cho bọn họ chế tạo tạp phiến, ngài sẽ lãng phí rất nhiều tài liệu mà hiệu quả rất ít.

Nghe Tạp Duy Nhĩ nhắc nhở, Trần Mộ khá bất ngờ, nhìn Tạp Duy Nhĩ ánh mắt trở nên thân thiện rất nhiều, hắn cười cười, nhưng rất kiên định nói:

- Ta biết, bất quá ta muốn chính là những người này.

Thấy Trần Mộ khẳng định, Tạp Duy Nhĩ thức thời không lắm miệng, lập tức liên lạc với đám chế tạp sư kia.

Theo như Tạp Duy Nhĩ, đám chế tạp sư này mừng như bắt được vàng, sau khi biết được tin tức liền lập tức cấp bách chạy tới trung tâm phục vụ tạp tu.

*****

Mang theo năm tên chế tạp sư am hiểu xử lý tài liệu và tỉ lệ pha trộn trở lại trụ sở, tất cả được phái đến làm trợ lý cho Nhữ Thu khiến áp lực của nàng đột nhiên giảm đi.

Những chế tạp sư này quả nhiên không hổ là có được danh hiệu xử lý tài liệu cùng tỉ lệ pha trộn. Bọn họ hiệu suất đều cực kì kinh người. Thậm chí có hai người hiệu suất có thể vượt qua Nhữ Thu, năm người hợp lực. Sản lượng tăng lên đáng sợ.

Ngày thứ nhất bọn họ chế tạo hoàn thành hai trăm bình tạp mặc.

Bọn họ đối với giá tài liệu nắm khá vững, thoáng tính toán, bọn họ liền bất ngờ phát hiện, bọn họ chế tạo giá trị mười triệu âu địch tạp mặc!

Đám chế tạp sư này bình thường lám sao xa xỉ như thế? Mới vào làm ngày thứ nhất. liền phối chế giá trị mười triệu âu địch tạp mặc. Bọn họ không bao giờ dám nghĩ đến. Điều này cũng khiến cho bọn họ càng cảm nhận chủ nhân mới tài lực hùng hậu khiến bọn họ hưng phấn không thôi. Đối với tiền đồ tràn ngập tin tưởng.

Nếu như cứ như vậy, dù là sau này bọn họ chuyên lo xử lý tài liệu và tỉ lệ pha trộn cho cân đối. Bọn họ cũng nhất định đạt được danh hiệu càng cao cấp, cũng không cần lo lắng cho cuộc sống sau này.

Một vài người trong đám chế tạp sư vẫn không đáp ứng tốt, bọn họ trước giờ đều làm trợ lý người khác. Cho nên mới làm cho hệ thống kỹ năng không cân đối. chỉ am hiểu xử lý tài liệu cùng pha trộn cho cân đối. Mặc dù hiện tại làm công việc cũng không khác trước cũng, nhưng tài liệu qua tay cấp bậc hơn xa ngày xưa. Điều này đối với phát triển kỹ năng bọn họ có hữu ích cực lớn.

Bởi vì bọn họ đều gặp qua các loại khó khăn. Biết nhân gian ấm lạnh. Mỗi người rất hiểu sự thật, cứ việc Nhữ Thu nhỏ hơn so với bọn họ. Nhưng không có ai bất mãn. Bọn họ biết cơ hội trước mắt này khó được, đều liều mạng làm việc. Hy vọng tận lực nắm giữ một ít kỹ năng.

Bọn họ làm việc chăm chỉ, khiến cho lượng tạp mặc làm ra sản lượng tăng cao!

Ngày thứ nhất hai trăm bình. Ngày thứ hai tựu đạt tới hai trăm năm mươi bình, mà ngày thứ ba càng lại đạt tới con số kinh người là ba trăm bình!

Hề Bình mỗi ngày đều hãi hùng khiếp vía. Nhìn một ngày tiêu hao hơn mười triệu, mấy trăm triệu chỉ sợ rất nhanh sẽ xài hết. Mà một ngàn hơn tám trăm triệu Kiều Phi còn nợ trong thời gian ngắn cũng sẽ không có, cũng may mới hoàn thành đơn hàng đầu tiên của tuyết hoa tạp tu đoàn, Hề Bình nhận được bảy trăm triệu tiền hàng của tuyết hoa tạp tu đoàn chi trả.

Đốt đi...... Đốt đi......

Hề Bình mỗi ngày đều thì thào như bị bệnh thần kinh, vì dùng tiền tốc độ này. So với đốt tiền nhanh hơn nhiều lắm.

Bởi vì mỗi ngày sử dụng rất nhiều tài liệu. Hề Bình bắt buộc phải mua của nhất phẩm hãng buôn số tài liệu tương ứng. Nên nét mặt già nua của Tư Đăng Nhĩ tiên sinh cười như nở hoa. Tuyết tia trùng tạp tu đoàn từ khi bọn họ cung cấp hàng hóa. Trong vòng một đêm chuyển biến thành bạn hàng lớn nhất tại tư khách nhĩ địa khu. Hắn làm sao không cười hết cỡ?

Tài liệu tuyết tia trùng tạp tu đoàn đặt mua cuồn cuộn không ngừng vận chuyển về tuyết tia trùng sơn cốc.

Trần Mộ không còn thong dong như mấy ngày hôm trước. Một ngày hai ba trăm bình tạp mặc, đối với hắn mà nói. Là một lượng công việc kinh khủng. Tính sơ sơ, hắn mỗi ngày ít nhất phải làm việc hai mươi mấy giờ mới có thể đem tất cả tạp mặc tiêu hao hết.

Một lọ tạp mặc năm trăm vạn âu địch a. Nếu như trong ngày đó không sử dụng, tạp mặc sẽ biến chất. Như vậy có nghĩa năm trăm vạn âu địch phí hao vô dụng.

Vừa nghĩ đến năm trăm vạn. Trần Mộ tiếc đứt rưột! Phải chế tác bao nhiêu nhất tinh năng lượng tạp mới có thể kiếm được?

Trần Mộ cắn răng. Trừng lớn hai mắt đỏ bừng. Vắt hết sức lực. Kiên trì đến cùng chế tạo tạp phiến.

Nhữ Thu mấy hôm nay thật cao hứng. Mấy ngày trước nàng bị buộc đến tình trạng thê thảm như vậy, không ngờ trong nháy mắt, tình huống liền thay đổi. Có năm tên thủ hạ. Cuộc sống của nàng quá thật rất nhàn nhã.

Bất quá. Nữ nhân luôn luôn thù dai, đây đại khái là bản tính của tất cả nữ nhân, Nhữ Thu cũng không ngoại lệ.

Nhớ đến mấy ngày trước mình bị Trần Mộ áp bức bóc lột bi thảm đến như vậy. Nàng hận đến nghiến răng. Vì vậy. Hai ngày này nàng không cho mình thoải mái, mà ngược lại, nàng dành tất cả thời gian để chế tạo tạp mặc, chứng kiến vận khí bào nhèo mỗi ngày của hắn, trong lòng nàng đắc ý đến cực điểm.

Mặc dù nàng không cách nào nhìn thấu vị chủ nhân này, nhưng cũng hiểu được một ít tính cách đặc điểm của hắn. Nàng tin tưởng. Trần Mộ vô luận như thế nào cũng sẽ không bỏ mặt tạp mặc biến chất lãng phí.

Quả nhiên, căn bản không cần nàng thúc giục. Trần Mộ liền điên cuồng chế tạo tạp phiến, áp lực toàn bộ chuyển dời qua Trần Mộ. Nhữ Thu càng thêm đắc ý tâm tình đại sướng.

Một mình trong phòng tối liên tục làm việc một thời gian dài. Trần Mộ trở thành một kiểu người máy. Nhưng động tác trên tay chuẩn xác nhanh chóng còn hơn cả máy.

Ba Cách Nội Nhĩ nhìn những tap tu xếp hàng chỉnh tề thẳng tắp trước mắt. Trên mặt lộ ra vẻ hài lòng hiếm thấy.

- Báo cho các ngươi một tin tức tốt. Kì bồi huấn ban đầu đã hoàn thành. Thành tích của các tiểu tổ cũng đã có, các ngươi đều đủ tư cách! Tin tức tốt là. Các ngươi có thể tự do lựa chọn rời đi hoặc là lưu lại.

Trong tất cả đám tạp tu xuất hiện dao động. Bất quá mấy ngày này huấn luyện đã khắc sâu trong tâm trí bọn họ cái gì là kỉ luật, không người nào lộn xộn cũng không ai nói lời nào.

- Không tồi, không tồi!

Ba Cách Nội Nhĩ càng hài lòng cười:

- Các ngươi đã thông qua một khảo nghiệm cuối cùng. Hiện tại ta tuyên bố. Các ngươi tất cả đều đủ tư cách. Dựa theo các điều khoản thoả thuận. Hiện tại các ngươi có thể lựa chọn rời đi hoặc là lưu lại, bất quá.....

Hắn dừng lại một chút:

- Ta có mấy câu muốn nói với các ngươi.

Ánh mắt của hắn chậm rãi đảo qua các tạp tu. Trên mặt lộ ra vẻ trào phúng:

- Khi ta mới vừa nhìn thấy các ngươi rất không xong. Kêu loạn một đoàn. Không có tinh thần. Không có kỉ luật. ngay cả thổ phỉ cũng không bằng. Mà các ngươi. Sợ khổ sợ cực, một chút thương tổn là đã ngao rên la. Quả thực như đàn bà!

- Nói thật. Ta khi đó căn bản xem thường các ngươi, trong mắt ta các ngươi không xứng với danh hiệu tạp tu! Các ngươi khiếp nhược, nhát gan, sợ chết, không có khí chất. Mẹ nó! Ta chưa bao giờ gặp ai thối nát như vậy! Hắc hắc. Hơn nữa ngay cả thứ cặn bã cũng không bằng lại xưng là tạp tu!

Đám tạp tu phía dưới nhất thời rất nhiều người đều lộ ra vẻ tức giận. Thậm chí có người giân đến đỏ mắt, bất quá dưới dâm uy của Ba Cách Nội Nhĩ. Những tạp tu này đành nín nhịn.

- Ta nói sai lầm sao chứ?

Trên mặt Ba Cách Nội Nhĩ vẻ trào phúng càng nặng. Trong tích tắc khi đám tạp tu muốn bùng nổ. Hắn đột nhiên cao giọng nói:

- Nhưng các ngươi còn chưa tới tình trạng không thuốc chữa! Các ngươi nhìn xem các ngươi hiện tại ra sao. Còn muốn vài hôm trước, vô luận huấn luyện khổ cực cỡ nào các ngươi cũng có thể hoàn thành. Bởi vì các ngươi đã hoàn thành huấn luyện thể lực buồn tẻ và khó khăn nhất! Nếu như trước kia, các ngươi làm được không? Hiện tại các ngươi. Cử chỉ có phong phạm. Tiến lui có độ. Biết phối hợp đoàn đội! Trước kia, các ngươi làm được không?

- Ngẫm lại những kẻ chịu không được khổ mà rời đi, sau này bọn họ nhất định sẽ hối hận. Bởi vì bọn họ thiếu chí khí nam nhân, tự làm mất đi cơ hội chứng minh thân mình! Bọn họ nhát gan như chuột, sợ khó khăn đau nhức, bọn họ vẫn chấp nhận một cuộc sống vứt đi mà không tự biết! Mà các ngươi. Đã dùng hành động của các ngươi bảo vệ sự tôn nghiêm của mình! Vô luận các ngươi lựa chọn lưu lại hay rời đi, các ngươi có cũng đủ lý do kiêu ngạo!

Đám tạp tu không tự kìm hãm được mỗi người đều ưỡn ngực kiêu hãnh.

- Phương diện khác. Ta không có gì muốn nói, lựa chọn lưu lại. Các điều khoản đãi ngộ các ngươi lập tức có thể thấy được, ta tin tưởng đủ cho các ngươi hài lòng. Phương diện khác, ta không cam đoan hay hứa hẹn gì. Ta không thể cam đoan các ngươi nhất định có thể sống. Cũng không thể cam đoan các ngươi nổi tiếng thiên hạ, điều duy nhất ta có thể hứa hẹn là. Ta sẽ cho các ngươi trở thành một vị tạp tu chính thức!

Vẻ mặt nghiêm túc, Ba Cách Nội Nhĩ trầm giọng nói:

- Như vậy. Hiện tại chính là lúc các ngươi lựa chọn!

Hắn nói xong. Liền không nhìn đến đám tạp tu. Trực tiếp rời đi.

Công việc thống kê hoàn thành rất nhanh, có một ngàn năm trăm tạp tu lựa chọn lưu lại. Mà có hơn sáu trăm danh tạp tu lựa chọn rời đi. Con số này vượt xa Ba Cách Nội Nhĩ dự liệu. Tại hắn thấy. Có thể có một ngàn người lựa chọn lưu lại cũng đã không tồi.

Bất quá Ba Cách Nội Nhĩ đã phải lo lắng rất nhanh sau đó. Đó là tạp phiến cho đám tạp tu.

Một ngàn năm trăm tạp tu, nghĩa là phải có một ngàn năm trăm tạp phiến, con số này vượt xa dự tính, lúc trước bọn họ dự tính một ngàn tạp phiến là đủ. Giờ thì nhiều hơn một nửa. Vấn đề khá lớn.

Nghĩ vậy, trong lòng hắn nhất thời hết sức lo lắng. Liến vội vàng đi tìm Hề Bình, muốn hắn hỏi thăm ông chủ chuẩn bị giải quyết vấn đề tạp phiến này như thế nào.

......

Trong thế giới đen trắng. Chỉ có đường nét không ngừng biến hóa. Đầu ngọn bút ngưng tụ dù một điểm cảm giác chấn động Trần Mộ cũng nhận thấy rất rõ ràng.

Bao nhiêu ngày rồi? Trần Mộ không nhớ rõ.

Đầu óc của hắn trống rỗng, trừ bỏ tạp phiến. Trừ bỏ vài phần cấu vân tạp phiến hắn đã hết sức quen thuộc. Trừ bỏ quy luật cảm giác chấn động, hắn không nghe thấy gì bên ngoài. Trong mắt hắn thế giới mất đi màu sắc, chỉ còn lại hai màu đen trắng, hắn như người máy. Không biết mệt mỏi, không biết dừng lại nghỉ ngơi.

Hắn một mực lặp đi lặp lại động tác chế tạp, liên tục làm đi làm lại khống chế cảm giác chấn động!

Hắn không chú ý tới. Nhữ Thumỗi lần đem tạp mặc đến cho hắn gương mặt đầy kính sợ và sùng bái, hắn cũng không chú ý tới trong cơ thể cảm giác lặng yên diễn ra một ít biến hóa rất nhỏ. Giống như trải qua trăm ngàn lần rèn luyện lặp đi lặp lại. Mặc dù không khác gì trước. Nhưng bên trong đã cứng cỏi như thép! Hắn không có chú ý tới. Trước kia khống chế tia cảm giác gian nan vô cùng, Phải hết hết sức cẩn thận khống chế những mãnh vỡ biến hóa phong phú của cảm giác chấn động. Hiện tại chỉ cần lơ đãng cũng hoàn thành.

Hắn cũng không biết. Làm Nhữ Thu cảm thấy kính sợ và sùng bái. Là hắn giống như một pho tượng gỗ chỉ còn có ánh mắt và sự tập trung chuyên chú.

Crypto.com Exchange

Chương (1-567)