← Ch.290 | Ch.292 → |
Chiến trường Chính Tà nằm ở giữa đại lục Phong Vân, như chiếc thắt lưng ngăn cách liên minh Quang Minh và liên minh Hắc Ám.
Vị trí chiến trường này vốn là trung tâm hoạt độat của toàn bộ các chủng tộc trên đại lục, kiến trúc phân bố khá rộng lớn nên sẽ có không ít những thông đạo được kiến tạo bí mật, trải qua vạn năm vẫn còn số ít thông đạo bảo trì được như cũ, cái mà Dương An phát hiện chính là một trong số đó.
Thông đạo này đi qua vị trí Hắc Phong thành hiện tại, thông với hệ thống thoát nước ngầm của thành, tức là đi qua thông đạo này sẽ có thể không bị phát hiện, tiến vào đệ nhất đại thành của liên minh Hắc Ám, nơi tụ tập nhiều cường giả Hắc Ám nhất.
Đợi cho tất cả mọi người khôi phục xong liền tiếp tục đi sâu vào bên trong.
Lần trước Dương An chỉ thăm dò đến thạch thất của Hưu Bá Đặc, đối với tình huống bên trong cũng không rõ ràng lắm, bởi vậy Dương An vô cùng cẩn thận nhưng có Lỹ Nhĩ Tư chi nhãn đi trước dò đường nên vẫn khá an toàn.
Bên trong thông đạo thi thoangr xuất hiện một ít quái cường hóa 5x nhưng dưới sự hợp lực của sáu người thì không mất bao lâu để xử lý, hơn nữa lượng exp đám quái này "biếu" cũng không tệ. Bí đạo (thông đạo bí mật) này quanh co khúc khuỷu nhưng không có đường rẽ, không lo bị lạc, chỉ có điều hơi xa cộng thêm thời gian phải xử lý quái vật nên lại càng chậm, mất hơn hai tiếng đồng hồ mới đi đến cuối.
Đúng vậy, là cuối đường, một bức tường đá đã chắn ngang con đường phía trước.
- Theo bản đồ chỉ dẫn, phía sau bức tường này chính là thủy đạo (đường đi men theo hệ thống thoát nước ngầm) bên dưới Hắc Phong thành, hay nói cách khác là bước qua bức tường này là chúng ta đã chínhh thức tiến vào phạm vi của Hắc Phong thành.
Dương An nhìn vào bản đồ lấy được trên người Vong Linh xạ thủ rồi nói, sắc mặt ngưng trọng.
- Đúng là trên bản đồ nói vậy, nhưng chúng ta vượt qua bức tường này thế nào? Nó không phải công trình dễ dàng bị công phá đâu nha~!
Phá Nha cau mày nói.
- Hay để tơ dùng Bạo Diễm Phong thử xem có phá được nó không?
Pháp Lỗ Địch nói.
- Được rồi, để tôi thử Bạo Liệt Kiếm* xem sao!
Quang Phong nói, hắn rút trọng kiếm sau lung ra xông lên trước.
(*Kiếm của Quang Phong gắn loại tinh thạch khác nhau sẽ biến hình và công năng khác nhau, nên có thể có nhiều tên gọi)
- Đừng manh động!
Ám Luân liền kêu Quang Phong dừng lại rồi nói tiếp:
- Nhiệm vụ đã chỉ đến nơi đây, nếu có xuất hiện tường đá thì dùng lực cũng chưa chắc đã phá hủy được nó, hãy tiếp tục suy nghĩ xem có đầu mối gì không đi!
- Ấy, anh nói câu này tôi mới nhớ, bức tường này không phải dùng sức có thể phá hủy được, chắc phải dùng "chìa khóa kia" mở ra.
Dương An có chút giật mình, liền lấy trong trong hành trong ra pho tượng Phi Điểu, khẽ cười nói:
- Có lẽ đây là chìa khóa mở cửa.
Ám Luân cũng đồng ý với ý kiến của hắn nói:
- Tiểu Ngả nói không chừng đúng đó. Mau tìm xem có dấu vết cơ quan nào không!
- Được!
Sau khi nói một tiếng, sáu người liền phân công nhau tìm kiếm, gõ từng viên gạch, sở mó từng tấc tường, không bỏ qua một vị trí nào.
- Mọi người đến xem này, vị trí này có tiếng vang rất lạ!
Mạnh Tử Lăng dùng pháp trượng gõ trên tường đã phát hiện một chỗ bất thường.
Vừa nghe nói có phát hiện, tất cả mọi người đều đi tới.
Dương An nhìn Phá Nha gật đầu, Phá Nha lập tức hiểu ý đi lên trước dùng chủy thủ gõ nhẹ vài cái, đúng là phát ra tiếng vang lạ thường, mọi người lập tức vui vẻ hẳn lên. Phá Nha tỉ mỉ tìm kiếm, gõ gõ, một lúc sau tìm được một khe hở bí mật. Hắn đưa lưỡi chủy thủ vào đẩy tảng đá che lấp đi, quả nhiên bên trong là một cái lỗ có sáu cạnh.
- Tốt lắm!
Dương An nhìn Tử Lăng mỉm cười tán thưởng, sau đó đem pho tượng Phi Điểu đặt vào trong lỗ nhẹ nhàng ấn một cái...
"Răng rắc!"Thanh âm chuyển động của cơ quan vang lên, bức tường sừng sững chắn ngang con đường từ từ chìm xuống, tình cảnh phía sau cũng chậm rãi hiện ra. Bức tường này không ngờ được làm bằng đá hoa cương dày đến hơn một mét, may mắn lúc nãy không dùng lực phá hủy nếu không thì cửa chẳng phá được lại làm hỏng cơ quan bên dưới.
Tường đá chậm rãi mở ra, Dương An kêu mọi người lùi về ngách nhỏ phía sau đề phòng sau bức tường có nguy hiểm, nhiệm vụ do thám sẽ do Lỹ Nhĩ Tư chi nhãn đảm nhận.
Sau tường đá là thông đạo thoát nước ngầm, cửa thông với thông đạo được mở ở một nơi bí mật và kín đáo, nếu cửa đá khép lại thì từ bên ngoài rất khó phát hiện.
Không gian trong thủy đạo rất tối, rộng khoảng năm mét, ở giữa là dòng nước thải chảy qua, chỉ có hai con đưởng nhỏ rộng khoảng nửa mét cho người đi ở hai bên hành lang.
- Ba trăm mét phía trước không có quái vật, đi thôi!
Dương An thông báo tin tức nhìn qua "mắt nhỏ" cho mọi người.
- Trên bản đồ không có vị trí thiên lao của Hắc Phong thành, cũng không biết vị trí của tên phản đồ Vưu Thản, không bằng chúng ta tới phủ đệ của Trương Bá Luân trước kia xem có tìm được manh mối nào không!
Dương An khống chế "mắt nhỏ" thăm dò, còn Ám Luân và những người khác cùng nhau phân tích xem hành động kế tiếp như thế nào.
- Chỉ có cách đó thôi!
Dương An nói:
- Phủ đệ của Trương Bá Luân ở phía Tây Nam thành tức là ở bên trái chúng ta.
Mọi người cũng tỏ vẻ đồng ý sau đó lập tức sắp xếp lại đội ngũ tiến vào thủy đạo.
- A!
Vừa mới đi vào phạm vi thủy đạo, Dương An đã cảm giác như mình bị chóng mặt, tựa như có một nguồn năng lượng tà ác xâm nhập đến linh hồn, khiến cho người ta cảm thấy u uất, trong lòng không kìm được mà nổi lên cảm xúc u buồn, cừu hận và các loại cảm xúc tiêu cực khác.
- Không tốt, là ăn mòn linh hồn!
Dương An thầm kêu không ổn, hắn nhớ lại lại lúc làm nhiệm vụ "cứu vớt Tây Lạc", khi tiên vào huyết vụ cũng có cảm giác tương tự, linh hồn bị đả kích, thân thể không theo khống chế.
Nhưng ngay sau đó, một chuyện kỳ lạ đã xảy ra, Dương An cảm giác như ở trung tâm linh hồn mình có một nguồn năng lượng màu xanh nhạt chậm rãi lan tỏa, tản mát ra bên ngoài thân thể." Đinh ~" một tiếng, cả người hắn tỉnh táo trở lại, thân thể cũng khôi phục lại bình thường.
Nhưng Dương An lại phát hiện ra những người khác không có hồi tỉnh, vẫn ngây ngốc như cũ, ánh mắt trống rỗng vô hồn.
- Nhất đinh là tiến vào phạm vi Hắc Phong thành liền bị năng lượng tà ác gây ảnh hưởng đến ý trí người chơi Quang Minh.
Dương An phỏng đoán, có điều hắn vẫ không biết tại sao mình lại tỉnh táo trở lại, chỉ mơ hồ hoài nghi có liên quan đến Nguyệt chi thần lực.
← Ch. 290 | Ch. 292 → |