← Ch.291 | Ch.293 → |
Thần lực đặc biệt của Nguyệt Ảnh xạ thủ được gọi là Nguyệt chi thần lực, nhưng tác dụng của nó ra sao thì Dương An không không có tìm hiểu được nhiều thậm chí có thể nói là mù tịt. Nhưng hào quang xanh nhạt phóng thích ra từ sâu trong linh hồn kia thì Dương An vẫn đoán đó chính là Nguyệt chi thần lực.
Dương An phá tan trói buộc xong thì phát hiện tình huống của các thành viên khác nghiêm trọng hơn, ánh mắt trống rỗng vô hồn, nhưng kỳ quái là mấy sủng vật được triệu hoán ra không có chịu ảnh hưởng, đặc biệt là hai con mèo nhỏ một đen một trắng kia của Ám Luân.
Chỉ thấy hai con mèo con liên tục đi vòng quanh Ám Luân, không ngừng kêu 'Meo meo meo meo', sinh ra một tần số xung kích kỳ ảo nào đó.
- A!
Ám Luân nhẹ nhàng rên rỉ một tiếng, ngón tay hơi nhúc nhích.
- Ám Luân, mau thi triển Khu Tán Thuật đi!
Thấy Ám Luân khôi phục một chút thần trí ngay lập tức Dương An quát to trong kênh đội ngũ.
- A~!
Giống như nghe thấy tiếng của Dương An quát to, Ám Luân khẽ kêu một tiếng rồi giơ quyền trượng lên, mà hai con mèo nhỏ dưới đất lại càng kêu to hơn.
"Xoạt ~ "
Một đạo thánh quang từ trên trời giáng xuống, khiến cho cả thủy đạo xám xịt cũng được chiếu sáng ngời, đó chính là kỹ năng quần thể Khu Tán Thuật mà Ám Luân mạnh mẽ thi triển. Qua mấy kỹ năng chúc phúc thần thánh, tâm trí của mọi người cũng chầm chậm hồi tỉnh lại.
- Mọi người không sao chứ?
Dương An ân cần hỏi thăm đồng thời vỗ vai Ám Luân, giơ ngón cái lên, Ám Luân hiểu ý gật đầu cười.
- Vừa rồi làm sao thế? Chúng ta vừa bị khống chế hả?
Mấy người Pháp Lỗ Địch, Phá Nha đều có cảm giác nghi hoặc.
Ám Luân lắc đầu nói:
- Không phải bị khống chế, mà là hơi thở Tà Ác tại nơi này khiến cho ý chí của chúng ta bị ăn mòn, may mắn tiểu Ngả nhắc nhở tôi. Thủy đạo này tập trung rất nhiều tà khí, khi người chơi Quang Minh tiến vào đây thì tâm hồn sẽ rất dễ nảy sinh những cảm xúc tiêu cực và nhũng thứ cảm xúc ấy sẽ được phóng đại lên nhiều lần. :
- Mọi người nhìn nhắc nhở của hệ thống đi, hiện tại chúng ta đã tiến vào phạm vi của Hắc Phong thành nên thuộc tính bản thân bị giảm đi.
Ám Luân lại nói.
So sự quen thuộc với trò chơi của thì Dương An cảm thấy mình không thể nào bằng Ám Luân.
Mọi người nhanh chóng xem nhắc nhở của hệ thống, phát hiện sau khi tiến vào Hắc Phong thành thì toàn bộ thuộc tính giảm 10%, bất quá có một người ngoại lệ đó chính là Dương An.
Dương An cũng xem qua nhật ký hệ thống, phát hiện chỉ có nhắc nhở hắn đã tiến vào phạm vi Hắc Phong thành nhưng thuộc tính lại không bị ảnh hưởng. Thêm nữa hắn lại phát hiện ra một điều kỳ quái, bảng thuộc tính của hắn lại có thêm một dòng là Nguyệt chi thần lực, có độ mở ra là 1%.
- Chắc là do Nguyệt chi thần lực khiến mình miễn dịch với hạn chế khi tiến vào phạm vi trận doanh địch, nhưng mà 1% này có ý nghĩa gì?
Nghĩ được một chuyện thì kéo theo các chuyện khác này nảy sinh, thật là đau đầu.
Dương An lắc đầu, nghĩ không ra thì không cần nghĩ nữa.
- Đây là Hắc Phong thành, là địa bàn của địch nhân, có thể xuất hiện bất cứ tình huống gì nên mọi mọi người nhớ tập trung tinh thần làm việc cho tốt.
Dương An nhắc nhở mọi người lần cuối:
- Được rồi, chúng ta tiếp tục đi!
Biến cố vừa rồi xảy ra thật đột ngột, loại công kích nhằm vào linh hồn này thật khó lòng phòng bị nhưng đã có kinh nghiệm nên mọi người đều cảnh giác hơn. Đặc biệt là Ám Luân, thi thoảng lại thi triển Khu Tán Thuật, hai con mèo nhỏ cũng đi vòng quanh mọi người, tiếng kêu của chúng nó cũng có tác dụng thanh tỉnh linh hồn.
Bản đồ Hưu Bá Đặc rơi ra biểu hiện rõ vị trí và lộ tuyến phủ đệ cũ của Trương Bá Luân, mọi người đi theo chỉ dẫn của bản đồ là có thể tới nơi, trên đường đi cũng không gặp quái vật gì, có vẻ rất an toàn.
- Mọi người có cảm giác thấy chỗ này quá yên tĩnh không? Vùng đất như này hẳn phải có quái vật chứ?
Trên đường đi Pháp Lỗ Địch đột nhiên nói.
- Con đường nay hẳn là con đường trước kia Trương Bá Luân và Hưu Bá Đặc sử dụng để ra vào Hắc Phong thành nên có thể không có quái vật.
Ám Luân nói.
- Đúng rồi đó!
Phá Nha đang ẩn thân cũng nói với vào trong kênh đội ngũ.
- Khoan! Mọi người có nghe thấy tiếng gì không?
Pháp Lỗ Địch lại nói trong kênh đội ngũ. Để phòng tránh những chuyện ngoài ý muốn nên khi tiến xuống lòng đất Dương An yêu cầu mọi người nói chuyện trong kênh đội ngũ, tránh cho âm thanh nói chuyện bị người phát hiện.
- Lão Địch chết tiệt đừng có dọa người ta nữa!
Mạnh Tử Lăng có vẻ hơi sợ hãi nói.
Dù sao Mạnh Tử Lăng cũng là con gái, lại ở vùng tối tăm âm u dọa người như thế này thì có ngọn gió lay nhẹ cũng sẽ gây ra sự sợ hãi.
Dương An đi phía sau, thấy thế liền bước lên khẽ nắm tay cô, truyền lại cảm giác an toàn, mà Tử Lăng cũng cảm thấy lòng mình ấm áp, quên đi sự sợ hãi.
- Tôi nói thiệt mà, mọi người nghe kỹ đi, có tiếng động kỳ quái đang hướng về phía chúng ta đó.
Pháp Lỗ Địch dung hợp với Ma Diễm Hoàng Kim Phong Hậu nên thính lực tăng lên rất nhiều, lại thêm lời nói nghiêm túc không giống với khi đùa giỡn khiến mọi người cũng cảnh giác lên. Nghe ngóng cẩn thận một hồi nhưng chỉ nghe được tiếng nước chảy róc rách chứ không phát hiện ra bất cứ thanh âm nào khác.
Mà Dương An cũng thi triển ra Ưng Nhãn Nguyệt Độc xem xét trước sau nhưng cũng không phát hiện ra cái gì, Pháp Lỗ Địch cũng nói âm thanh kia cũng biến mất.
- Không có phát hiện gì nhưng không có nghĩa là lão Địch nói sai, cho nên mọi người cẩn thận hơn một chút nữa, chúng ta đi tiếp.
Dương An thản nhiên nói.
Nhưng khi mọi người vừa bước đi, Pháp Lỗ Địch lại hô:
- Thanh âm kia lại xuất hiện rồi, hơn nữa lại rất gần đây, ở...
Pháp Lỗ Địch chưa nói hết câu thì thân thể đã bị kéo bay ra xa, rơi xuống giữa dòng nước giữa thông đạo.
Biến cố xảy ra bất ngờ khiến mọi người trở tay không kịp, nhưng tất cả đều là tay lão luyện nên rất nhanh bình tĩnh lại, mà Pháp Lỗ Địch cũng coi như nhanh tay, ngay lập tức giương đôi cánh côn trùng ra bay lên trên.
Trong ánh sáng ít ỏi chỉ nhìn thoáng thấy mắt cá chân Pháp Lỗ Địch bị một cái xúc tu màu đen quấn lấy lôi đi.
"Sưu ~ "
Dương An nhanh tay bắn ra mấy mũi tên, chặt đứt xúc tu quấn chân Pháp Lỗ Địch, nhưng không ngờ sau đó lại có nhiều xúc tu từ dưới dòng nước đen bắn về phía những người khác.
"Oành ~ "
Dương An lại bắn ra một mũi Quang Mạc Tiễn khiến cho thủy đạo tối đen trở lên trắng xóa.
- Mọi người lui lại sau mau!
Dương An nhảy sang bờ bên kia để lại khoảng trống cho những người khác lùi lại, quái vật đến quá bất ngờ lại ẩn náu ở nơi không ai ngờ tới, lúc này không thích hợp để đánh nhau với nó.
← Ch. 291 | Ch. 293 → |