← Ch.273 | Ch.275 → |
- Đa tạ các vị đại nhân đã cứu mạng!
Sau một lát trăm tên Quỷ Tộc mới miễn cưỡng bình tĩnh lại dưới sự dẫn dắt của một lão giả hắc bào bay đến trước mặt hai người Đông Phương Trường Minh cung kính quỳ xuống nói.
- Tất cả đứng lên đi! Ta có một chút chuyện muốn hỏi các ngươi!
Sơ Bát vung tay lên một cái.
- Vâng!
Mấy trăm Quỷ Tộc lập tức đứng lên.
- Đại nhân có chuyện gì gì xin người cứ hỏi!
Lão giả hắc bào cung kính nhìn Sơ Bát nói.
Nhưng khi nhìn thấy dung mạo của Sơ Bát trên mặt ông ta lại xuất hiện vẻ kinh ngạc.
- Sao vậy? Ngươi nhận biết ta à?
Sơ Bát thấy vậy trên mặt lộ vẻ nghi hoặc nhìn lão giả hỏi.
- Bẩm Sơ Bát đại nhân tiểu nhân tên Triệu Phong là đội trưởng tiểu đội một của Huyền Đội trước đây đã từng có cơ duyên gặp được đại nhân ngài một lần!
Lão giả hắc bào nhìn Sơ Bát cung kính nói.
Phong Đô Quỷ Thành là Thủ phủ của Phong Đô đại lục trong thành có hai trăm vạn quỷ quân trú đóng được chia làm bốn đội Thiên, Địa, Huyền, Hoàng.
- Ngươi là tiểu đội trưởng đội một của Huyền Đội như vậy những người phía sau là thuộc hạ của ngươi rồi! Tại sao các ngươi lại ở đây có phải Phong Đô Quỷ Thành đã bị Trùng Triều tấn công rồi hay không?
Sơ Bát trầm giọng hỏi.
- Đúng vậy!
Lão giả Triệu Phong gật đầu.
- Sao lại có thể như vậy được? Không phải trước khi ta rời khỏi thành Trùng Triều mới chỉ đến mấy quận kế cạnh Phong Đô Quận của chúng ta như Lâm Hải, Bắc Tĩnh, Đồ Lâm hay sao tại sao chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi bọn chúng lại có thể bao vây Phong Đô của chúng ta được không lẽ mấy quận đó đều đã thất thủ rồi hay sao?
Tuy rằng trong lòng đã sớm có sự chuẩn bị tâm lý ngay từ đầu nhưng khi nhìn thấy cái gật đầu của Triệu Phong, Sơ Bát vẫn không nhịn được kinh hãi hỏi.
- Sơ Bát đại nhân người hiểu lầm rồi nhưng quận mà ngài vừa nói cũng không có thất thủ!
Nhưng làm cho Sơ Bát kinh ngạc là sau khi nghe được câu hỏi hắn Triệu Phong lại trực tiếp lắc đầu phủ nhận.
- Như vậy tại sao Phong Đô Quỷ Thành của chúng ta lại bị tấn công?
Sơ Bát không hiểu hỏi.
- Chuyện này sao? Là do đại quân chủ lực của đám Trùng Triều đó không biết đã dùng biện pháp gì từ vòng ngoài trực tiếp bỏ qua mấy quận kia trực tiếp truyền tống đến phía trước Phong Đô Thành của chúng ta phát động công kích, những cường giả trong thành không kịp đề phòng bị đánh cho cho tơi bời hoa lá xém chút nữa đã thất thủ cũng may nhờ có Vạn Lôi Diệt Thế Đại Trận trong thành mới có thể vãn hồi cục thế đẩy lùi kẻ địch, nhưng thế công của kẻ địch ngày càng hung mãnh Quỷ Hoàng đại nhân sợ không chống đỡ được bao lâu cho nên mới cử mấy người tiểu nhân ra khỏi thành đi tìm cứu binh!
Triệu Phong giải thích.
- Thì ra là vậy! Ngoài các ngươi ra Quỷ Hoàng đại nhân còn có cử thêm ai ra ngoài nữa không?
Sơ Bát gật đầu một cái rồi lại đặt câu hỏi.
Hắn theo Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng đã rất nhiều năm hiểu rất rõ tính cách của người chủ thượng này. Quỷ Hoàng xưa nay làm chuyện gì cũng rất cẩn trọng không hề khinh suất bao giờ chuyện quan trọng như đi cầu viện hắn tuyệt đối không thể chỉ phái một nhóm người đi nhất định còn có sắp xếp khác.
- Bẩm đại nhân ngoài chúng ta ra Quỷ Hoàng đại nhân quả thật còn có sắp xếp thêm mấy đội nữa cùng xuất phát, chúng ta định sẽ chia ra đi tới những quận hoặc là thành trì gần đây điều quân tới cứu viện cho Phong Đô!
Triệu Phong trầm giọng nói sự thật quả nhiên không khác với với suy nghĩ của Sơ Bát bao nhiêu.
- Nhưng trên đường đi không ngờ lại đột nhiên xuất hiện truy binh của Trùng Tộc cho nên theo tiểu nhân mạo muội nghĩ thì ngoài chúng ta may mắn gặp được hai vị cứu giúp ra những người khác e rằng đều đã gặp phải bất trắc rồi!
Hơi dừng lại một chút Triệu Phong đột nhiên lại đột nhiên chuyển giọng nói.
- Trương đại nhân bây giờ chúng ta phải làm sao?
Sơ Bát nhíu mày một chút rồi nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Trước tiên cứ đi tới Phong Đô Quỷ Thành xem tình hình thế nào đã!
Đông Phương Trường Minh suy nghĩ một lát rồi nói.
- Vâng! Vậy chúng ta lên đường thôi!
Sơ Bát nghe vậy đương nhiên không phản đối lập tức gật đầu một cái bởi vì bên trong Phong Đô vẫn còn vợ con cùng với thân nhân của hắn.
Tiếp theo dưới sự dẫn dắt của hai người đoàn người hóa thành một chùm hào quang tiếp tục bay về hướng tây.
- Triệu đại nhân người thanh niên bạch phát kia là ai vậy sao Sơ Bát đại nhân lại cung kính với hắn như vậy thuộc hạ nhìn thấy hắn không giống Quỷ Tộc cho lắm!!
Trên đường đi một tên quỷ tốt âm thầm truyền âm cho Triệu Phong hỏi.
- Ta cũng không biết hắn là ai nhưng một thời gian trước ta có nghe mấy vị Quỷ Soái đại nhân bàn bạc với nhau sở dĩ Sơ Bát đại nhân đột nhiên biến mất khỏi Phong Đô là do đang phụng mệnh của Quỷ Hoàng đại nhân tiến hành một nhiệm vụ quan trọng. Nhiệm vụ đó chính là đi tới Nhân Gian hoặc Thiên Giới tìm kiếm cứu binh giúp chúng ta đối kháng với Trùng Triều, hiện giờ ngài ấy đem theo thanh niên này quay về, vậy xem ra y chính là cứu binh đó rồi, các ngươi tuyệt đối không được thất lễ với đối phương nghe chưa?
Triệu Phong âm thầm dặn dò đám thuộc hạ sau lưng mình.
- Vâng!
Một trăm Quỷ Tốt nghe vậy đồng thanh nói.
Tuy dựa vào cảnh giới của bọn họ không cách nào nhận ra Đông Phương Trường Minh thật ra có thực lực như thế nào nhưng nhìn thái độ cung kính của Sơ Bát đối với đối phương cũng có thể nhận ra hắn không phải loại nhân vật đơn giản rất có khả năng là một tên Thiên Cấp cường giả trong truyền thuyết.
Loại cường giả này chỉ cần ho nhẹ một tiếng đã có thể khiến cho loại tiểu quỷ như bọn họ hồn siêu phách tán không biết bao nhiêu lần, bọn họ làm sao dám bất kính trước mặt hắn được chứ!
Lại qua thêm một ngày nữa đoàn người cuối cùng đã đến bên ngoài một cái vụ hải rộng lớn.
Trong phạm vi của vụ hải chỉ có một màu trắng xóa ngoài sương mù ra thì không còn nhìn thấy bất cứ thứ gì khác nữa.
- Nếu ta nhớ không lầm thì nơi này trước đây không phải một cái tiểu trấn ngoại vi của Phong Đô hay sao? Tại sao bây giờ lại biến thành một biển sương mù rồi??
Sơ Bát đảo mắt quan sát hoàn cảnh bốn phía một chút rồi nghi hoặc hỏi.
- Sơ Bát đại nhân ngài có chỗ không biết nơi này không phải một cái một cái vụ hải bình thường một tòa Huyễn Trận đó!
Triệu Phong bước ra giải thích.
- Huyễn Trận? Huyễn trận này thật ra do ai bố trí?
Sơ Bát hỏi.
- Là do đám quái trùng tới công thành làm. Bọn chúng vì sợ những tòa thành ở bốn phía nhận được tin Phong Đô chúng ta bị tấn công sẽ tới cứu viện cho nên đã bố trí nên Vụ Hải Huyễn Trận này để ngăn cách trong ngoài không để cho chúng ta liên lạc với người khác!
Triệu Phong giải thích.
- Không ngờ đám quái trùng đó ngoài việc biết phá hoại ra còn có bản lĩnh dựng nên một tòa đại trận có phạm vi bao phủ lớn đến như đúng là khiến cho người ta không thể tin tưởng a!
Sơ Bát nghe vậy cảm khái một tiếng.
- Nếu nơi này bị Huyễn Trận bao phủ vậy trước đây các ngươi làm sao ra ngoài được?
Tiếp theo hắn lại nhìn Triệu Phong hỏi.
- Bẩm đại nhân là nhờ vật này! Chiếc la bàn này là do các Trận Pháp Đại Sư trong Phong Đô hợp lực lại chế luyện thành có công dụng xác định phương hướng chính xác bên trong vụ hải lúc trước tiểu nhân cùng những người khác chính nhờ nó mới có thể bình an trốn ra khỏi Phong Đô đi đưa tin hiện giờ tin rằng nó cũng có thể dẫn chúng ta trở lại Phong Đô!
Triệu Phong trầm giọng nói.
Vừa nói hắn vừa lấy từ trong người ra một cái la bàn đưa tới trước mặt của Đông Phương Trường Minh cùng Sơ Bát giải thích công dụng của nó cho bọn họ nghe.
- Như vậy ngươi còn chờ đợi gì nữa không mau bắt đầu đi!
Sau khi nghe xong Sơ Bát nhìn Triệu Phong gật đầu nói.
- Vâng!
Triệu Phong gật đầu một cái sau đó nhanh chóng đưa tay truyền một đạo linh lực vào trong đó.
- Ầm!
Vừa nhận được linh lực của chủ nhân từ bên trong cái la bàn lập tức phát ra hào quang chói mắt bay lơ lửng lên trời, chiếc kim la bàn màu vàng bên trong dùng tốc độ mắt thường không thể nào thấy được xoay tròn như đang xác định phương hướng nhưng sau một lúc lại ảm đạm rơi trở lại vào tay của Triệu Phong.
- Sao lại như vậy? Triệu Phong ngươi không phải nói chiếc la bàn này có thể tìm được phương hướng chính xác để vào Phong Đô sao, tại sao bây giờ lại như thế này?
Sơ Bát thấy vậy nhìn Triệu Phong quát nhẹ một tiếng.
- Sơ Bát đại nhân xin ngài đừng nổi giận có lẽ trên đường chúng tiểu nhân bỏ chạy chiếc la bàn đã xảy ra một số vấn đề, để tiểu nhân thử lại một lần nữa xem sao!
Triệu Phong thấp giọng nói.
Sau đó chỉ thấy hắn lần nữa truyền một đạo linh lực vào trong la bàn khiến cho nó bay lên nhưng cũng giống như sau một lúc quay cuồng lại rơi xuống dưới đất.
Cứ như vậy lập đi lập lại rất nhiều lần cho dù Triệu Phong có thử thêm bao nhiêu lần cũng không thể khiến cho chiếc la bàn trong tay chỉ ra phương hướng chính xác được.
Theo thời gian qua đi trên mặt của Triệu Phong càng lúc càng hiện rõ vẻ gấp từng giọt mồ hôi to như hạt đậu lấm tấm tuông rơi ra trên trán hắn.
- Được rồi! Ngươi không cần thử nữa không có tác dụng gì đâu!
Đúng lúc này bên tai hắn đột nhiên lại vang lên một tiếng nói trầm thấp người lên tiếng không phải ai khác chính là kẻ từ nãy đến giờ luôn im lặng Đông Phương Trường Minh.
- Vị đại nhân này tại sao ngài lại nói la bàn trong tay tại hạ vô dụng?
Triệu Phong nhìn Đông Phương nghi hoặc hỏi.
- Tuy ta không biết trong vụ hải này thật ra ẩn chứa loại Huyễn Trận gì nhưng ta có thể cảm nhận được trước đây không lâu nó đã bị người khác đổi qua một lần!
Đông Phương Trường Minh nói.
- Đổi qua một lần? Tại sao lại như vậy?
Triệu Phong kinh ngạc hỏi.
- Theo ta thấy thì sau khi đám quái trùng đó phát hiện có người từ trong Phong Đô Quỷ Thành chạy ra thì một mặt đã sau người đuổi giết các ngươi một mặt khác thì thay đổi Huyễn Trận ở đây để đề phòng lỡ như các ngươi có chạy thoát thành công tìm được cứu binh trở lại thì cũng không thể vào trong Phong Đô được nữa!
Đông Phương Trường Minh nói.
- Thì ra là như vậy! Khó trách la bàn trong tay tại hạ lại mất linh!!
Triệu Phong nói.
- Trương đại nhân không biết ngài có cách phá trận đưa chúng ta vào trong Phong Đô hay không?
Sơ Bát nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi cách nghĩ của hắn rất đơn giản Đông Phương Trường Minh thân là Thiên Huyễn Đạo Chủ thì nhất định phải tinh thông Huyễn Đạo không thể bị một cái Huyễn Trận làm khó được.
- Muốn phá trận không phải khó, nhưng trước tiên phải xác định được thuộc tính của cái Huyễn Trận này trước đã!
Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.
Huyễn Trận cũng được chia ra làm rất nhiều loại ngoài ảo trận chuyên dùng để mê hoặc tâm thần người khác, có khốn trận chuyên dùng để giam giữ người phổ biến nhất ra thì còn có rất nhiều loại khác người ngoài không biết được.
- Xác định thuộc tính của trận pháp này? Làm như thế nào?
Sơ Bát hỏi.
- Rất đơn giản! Triệu Phong qua đây cho ta!
Đông Phương Trường Minh nhìn Triệu Phong kêu lên một tiếng.
- Trương đại nhân ngài gọi tiểu nhân có việc gì?
Triệu Phong bước tới hỏi.
- Ngươi theo hướng này bay lên bầu trời vụ hải cho ta!
Đông Phương Trường Minh nói.
Theo hướng này bay thẳng vào trong vụ hải? Chỉ cần làm như vậy có thể biết được thuộc tính của trận pháp này sao? Có phải quá đơn giản rồi hay không??
Triệu Phong nghe vậy trong lòng âm thầm nghi hoặc nhưng cũng không dám trái ý của Đông Phương Trường Minh nhanh chóng theo hướng hắn chỉ định bay đi.
- A!
Sau một lát bên trong Huyễn Trận đột nhiên lại vang lên một tiếng hét lớn.
- Triệu Phong ngươi không sao chứ?
Đông Phương Trường Minh cao giọng kêu lên một tiếng.
- Tại hạ không sao!
Tiếng nói của Triệu Phong từ trong tầng sương mù vang lên.
- Được! Như vậy trở về đi!
Đông Phương Trường Minh nói.
- Vâng!
Triệu Phong kêu lên một tiếng sau đó từ trong đám sương mù bay ra.
- Lúc nãy xảy ra chuyện gì tại sao ngươi lại kêu thảm như vậy?
Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Đại nhân tại hạ cũng không biết vừa rồi tại hạ làm theo lời của đại nhân hướng thẳng lên bầu trời vụ hải mà đi dọc đường cứ bay thẳng không chạm tới vật gì cả nhưng không biết tại sao lại đột nhiên va vào một vật nhìn kỹ lại thì bản thân đã té lăn cù trên mặt đất rồi! Thật quá tà môn rồi!!
Triệu Phong mang theo sợ hãi nói một tiếng.
- Ngươi đang bay lên trời đột nhiên lại té xuống mặt đất xem ra đây là một loại Huyễn Trận có thuộc tính nghịch chuyển không gian rồi!!
Đông Phương Trường Minh suy nghĩ một chút rồi nói.
- Huyễn trận có khả năng nghịch chuyển không gian? Trương đại nhân trận pháp này có lợi hại lắm không?
Sơ Bát nhìn Đông Phương hỏi.
- Yên tâm đi! Trận này lợi hại thì có lợi hại nhưng không làm khó được ta, bây giờ ta sẽ mang các ngươi vào trong Phong Đô Quỷ Thành!
Đông Phương Trường Minh cười nói vừa nói hắn vừa vận khởi chân nguyên trong người tạo thành một lớp màn sáng màu xanh nhạt bao bọc lấy đám người Sơ Bát.
Bọn người Sơ Bát thấy vậy cũng không chống cự để mặc cho hào quang đó bao bọc lấy bản thân.
Tiếp theo cả đoàn người hóa thành một chùm hào quang bay vào trong Vụ Hải Huyễn Trận.
← Ch. 273 | Ch. 275 → |