← Ch.274 | Ch.276 → |
Đông Phương Trường Minh mang theo đám người Sơ Bát, Triệu Phong hóa thành một đạo hào quang bay nhanh vào bên trong vụ hải.
Nhờ có lực lượng cường đại của Đông Phương Trường Minh bảo vệ cho nên đoàn người cũng không có bị Huyễn Trận làm ảnh hưởng một đường đi tới không gặp phải bất cứ trở ngại nào.
Qua vài canh giờ đoàn người cuối cùng cũng đã đi tới trung tâm của biển sương mù trước mắt bọn họ là một biển hung trùng phô thiên cái địa không nhìn thấy điểm cuối.
Bên trong đó là một đám quái trùng đông nhung nhúc với đủ các loại hình dạng, biển quái trùng Đông Phương Trường Minh gặp được trước đó đã đủ kinh người nhưng nếu so với đám trùng ở đây thì lại như con kiến so với con voi không cách nào so sánh được.
Đây mới là Trùng Triều chân chính đã càn quét hơn phân nửa Quỷ Giới trong thời gian qua.
Giờ phút này chỉ thấy bọn chúng con thì giương nanh múa vuốt, con thì nhe hàm răng nhọn chia thành từng nhóm xông về phía Phong Đô Thành.
- Ầm!
Đối diện với thế công của bọn chúng công tác phòng ngự của Phong Đô Thành lập tức được triển khai một cách nhanh chóng.
Đầu tiên những cái cấm chế được bố trí sẵn trên tường thành đồng thời sáng lên tạo thành những màn hào quang màu đen bao bọc tường thành.
Tiếp theo trên tường thành xuất hiện hơn trăm cái tháp màu bạc, trên mặt ngoài mỗi cái tháp đều có một tầng lôi quang lượn lờ, mỗi một giây đều có hàng trăm đạo lôi điện từ trong đó bắn ra thiêu đốt những kẻ đang xông tới thành tro bụi.
Dưới chân mỗi tòa tháp lại cái hàng vạn quân sĩ Quỷ Tộc đang đứng dưới sự thống lĩnh của Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng cùng với chúng Quỷ Vương bọn họ chia thành từng nhóm hoặc sử dụng Thần thông, công pháp hoặc trực tiếp ngự sử quỷ khí phối hợp với hộ thành đại trận tiêu diệt kẻ địch.
Trong chớp mắt đã có mấy trăm vạn quái trùng táng thân trong tay bọn họ.
Như vậy thoạt nhìn qua thì có vẻ như quân lính hộ thành đang chiếm thế thượng phong.
Nhưng đáng tiếc sự thật lại hoàn toàn ngược lại số lượng của đám quái trùng thật sự quá nhiều cho dù mấy trăm vạn con bị tiêu diệt thì rất nhanh cũng đã có mấy trăm vạn con khác tiến lên thay thế vị trí của bọn chúng. Bọn chúng dùng chiến thuật lấy nhân mạng đổi lấy không gian từng nhóm từng nhóm không ngừng tiến lên công kích tường thành.
Với cách đánh liều mạng như vậy sau một lúc thì lớp màn hào quang bao phủ trên tường thành không ngừng suy yếu không bao lâu sau thì ầm ầm sụp đổ hoàn toàn.
Mất đi sự trợ giúp của cấm chế trên tường thành lực lượng công kích của Diệt Thế Thiên Lôi Đại Trận trên tường thành lập tức giảm đi hơn phân nửa bởi vì lúc này đám quái trùng không cần dùng cách phi hành mới có thể đến gần tường thành nữa mà có thể trực tiếp thi triển Thuật Độn Thổ đào địa đạo xông vào thành.
- Sơ Cửu ngươi lập tức dẫn một nửa Thiên Đội xuống bên dưới, chặn giết đám quái trùng đang xông vào cho ta tuyệt đối không thể để bọn chúng gây ra hỗn loạn trong thành!!
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng nhìn thấy cảnh đó trầm giọng kêu lên một tiếng. Mặc dù được gọi là Quỷ Hoàng nhưng dung mạo của nàng cũng không có chút đáng sợ chút nào ngược lại còn giống như một thiếu nữ nhân loại khoảng hai mươi lăm tuổi phi thường xinh đẹp.
Nếu phải tìm điểm khác biệt giữa nàng và các nhân loại bình thường thì có lẽ là đôi sừng cao vuốt màu đỏ trên trán nàng nhưng nó không làm dung mạo của nàng xấu đi chút nào mà còn tăng thêm cho nàng một phần anh khí ngất trời.
- Vâng đại nhân!
Quỷ Vương được điểm danh lập tức cung kính kêu lên một tiếng sau đó đem theo đại lượng Quỷ Tốt bay xuống dưới mặt đất chặn giết kẻ địch.
Nếu xét về thực lực chân chánh đám quái trùng đó còn lâu mới có thể so sánh với tinh binh được huấn luyện cẩn thận, bọn chúng vừa mới từ trong địa đạo chui ra đã bị Sơ Cửu Quỷ Vương dẫn dắt Quỷ Tốt vung đao chém thành hai nửa.
Nhưng giống như đã nói lúc trước quái trùng này thật sự quá nhiều mặc dù chỉ có một phần mười thông qua đường địa đạo tiến vào trong thành cũng đã hơn ngàn vạn con. Với số lượng như vậy cho dù chúng Quỷ Tốt có liều mạng chém giết nhưng cũng không thể nào giết chết hết được ngược lại theo thời gian qua đi đã có một số người sắc mặt trở nên tái nhợt, thở dốc từng tiếng rõ ràng là dấu hiệu cho thấy pháp lực trong người đang nhanh chóng tiêu hao.
- Ngân Nguyệt đại nhân cứ như vậy không được hay để thuộc hạ dẫn theo một nửa Thiên Đội còn lại xuống dưới chi viện cho Sơ Cửu!
Một tên Quỷ Vương khác đứng bên cạnh Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng nhìn thấy cảnh đó lo lắng nói.
- Không được! Cửu Không ta biết giao tình của ngươi cùng với Sơ Cửu xưa nay rất tốt, muốn ra tay giúp hắn là chuyện đương nhiên. Nhưng tình hình hiện tại của chúng ta không phải ngươi không biết cấm chế trên tường thành đã bị phá, công dụng của Diệt Thế Thiên Lôi Trận giảm đi một nửa muốn giữ được thành không bị công phá chỉ có thể dựa vào đại lượng quân lực mới có thể làm được nếu điều quân đi không phải cứu đầu này mà bỏ đầu kia sao?
Có điều ý kiến của hắn Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng trực tiếp lắc đầu phủ định.
- Quỷ Hoàng đại nhân những gì ngài nói thuộc hạ đều hiểu nhưng không lẽ chúng ta bỏ mặc Sơ Cửu cùng với chúng tướng sĩ ở phía dưới một mình đương đầu với nguy hiểm hay sao. Bọn họ là đồng bạn của chúng ta a!!
Quỷ Vương Cửu Không có chút không cam lòng nói.
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng nghe vậy sắc mặt trầm xuống trong mắt hiện ra một tia thống khổ.
Tuy rằng đều bởi vì Bổn Nguyên không được đầy đủ mà các loại tài nguyên khoáng sản thiếu thốn mà đời sống phi thường khó khăn nhưng thái độ người dân Đệ Ngũ Giới cùng với người dân Quỷ Giới đối diện vấn đề lại là hai thái cực hoàn toàn khác nhau. Điều này một phần cũng có liên quan tới phương pháp thống trị của Giới Chủ.
Ở Đệ Ngũ Giới do Thất Quân Chủ áp dụng phương pháp thống trị nhược nhục cường thực để mặc cho các tộc công phạt lẫn nhau dùng thực lực chiếm lấy không gian sinh tồn của mình. Cho nên các tộc ở đó luôn luôn sống trong trạng thái đề phòng lẫn nhau căn bản không thể đồng tâm.
Còn Quỷ Giới lại hoàn toàn khác do đã từng tận mắt chứng kiến khó khăn phải chạy trốn khắp nơi không có nhà để về của Quỷ Tộc từ thời Viễn Cổ cho nên Quỷ Chủ hiểu rõ tầm quan trọng của hòa bình vì vậy sau khi sáng lập Quỷ Giới ông ta đã định ra luật lệ tối cao là khi có mâu thuẫn các cư dân Quỷ Giới hoặc là tới tìm Thành Chủ hoặc tới đấu chiến đài đặt ở trung tâm của mỗi tòa thành trì quyết đấu với quy tắc chỉ được tổn thương chứ không thể giết chứ không được tự ý làm bậy!
Cách quản lý như vậy cộng thêm điều kiện sinh hoạt Tiên Thiên lâu ngày đã khiến cho Quỷ Tộc có một sự đồng lòng khó có chủng tộc nào có thể so sánh được!
Hiện giờ bắt buộc bọn họ từ bỏ đồng bạn đúng là không dễ dàng gì!
- Ngân Nguyệt
Trong lúc Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng đang suy nghĩ bên tai đột nhiên vang lên một tiếng nói.
Nàng ta quay đầu nhìn lại thì phát hiện kẻ lên tiếng là một Quái trùng mặt người đứng ở trung tâm của biển trùng.
- Phong Đô Thành sắp bị phá, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng mau chóng đầu hàng ta có thể không giết ngươi!
Quái trùng mặt người nhìn Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng kêu lên một tiếng trong lúc nói chuyện ánh mắt của nó lóe lên một luồng tà quang khó có thể che dấu, rõ ràng không có ý tốt với thân thể của nàng ta.
- Hừ! Ngươi đừng mơ tưởng Ngân Nguyệt ta đây hôm nay cùng sống cùng chết với Phong Đô tuyệt không đầu hàng loại súc sinh như ngươi!
Cảm nhận được ánh mắt đó Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng lộ ra vẻ chán ghét hừ lạnh một tiếng.
- Chúng ta hôm nay cùng sống cùng chết với Phong Đô tuyệt không đầu hàng loại súc sinh như ngươi!!
Mấy trăm vạn tướng sĩ Quỷ Tộc phía sau lưng nàng ta cũng quát lên.
- Hừ! Ta có lòng tốt mở cho các ngươi một con đường sống không ngờ các ngươi chẳng những không biết nắm bắt lấy lại còn dám mắng ta là súc sinh? Được lắm! Vậy ta không nương tay nữa các con đâu, san bằng chỗ này cho ta!!
Quái trùng mặt người nghe vậy khuôn mặt vặn vẹo lộ ra vẻ phẫn nộ cực kỳ hét lớn một tiếng.
- Chi chi chi....
Dưới mệnh lệnh của hắn ta đám quái trùng đồng thời phát ra phát ra những tiếng kêu chói tai sau đó hóa thành một cơ bảo xông về phía Phong Đô.
- Trương đại nhân xin ngài mau ra tay, nếu không Phong Đô của chúng ta sẽ nguy mất!
Sơ Bát đứng ở phía xa thấy vậy nhìn Đông Phương Trường Minh cầu khẩn nói.
- Yên tâm đi! Có ta ở đây Phong Đô hôm nay tuyệt đối sẽ không có việc gì!
Đông Phương Trường Minh cười nói một tiếng sau đó đưa cao tay phải vung lên một cái.
Trong chớp mắt cả tòa Phong Đô Thành đã bị một tầng hào quang giống như cái bát úp lên.
Tầng hào quang màu trắng này còn hùng mạnh hơn lớp cấm chế được dựng lên trước đây rất nhiều dù đám quái trùng có hung mãnh nhất thời cũng không thể vượt qua lôi trì nửa bước.
- Chuyện này là sao?
Ngân Nguyệt Quỷ Hoàng thấy vậy ngây người ra.
- Chuyện này là sao?
Trăm vạn Quỷ Tộc đại quân đứng trên tường thành cũng kinh ngạc kêu lên một tiếng bọn họ vốn đã sẵn tinh thần cùng với Thống soái quyết một trận tử chiến với kẻ địch không ngờ lại đột nhiên xảy ra dị biến này nhất thời không biết phải làm thế nào.
Nhưng bọn họ có kinh ngạc thế nào cũng không thể so sánh được với Quái trùng mặt người trước đó vì đề phòng có người phá rối chiến cuộc do mình bày ra hắn đã cẩn thận bố trí một tòa Huyễn Trận cực lớn bao bọc lấy Phong Đô Thành ngăn cách nó với bên ngoài hơn nữa vì đề phòng có người bước lầm vào còn đem Chí Bảo có thuộc tính Không Gian Chủ Thượng ban cho mình dung nhập vào trận.
Không ngờ khi sắp hái được thành quả thì lại xảy ra chuyện thử hỏi hắn làm sao có thể không tức giận!
- Tên khốn kiếp nào dám xen vào chuyện của lão tử mau cút ra đây cho ta!
Sau một lát hắn miễn cưỡng bình tĩnh lại cao giọng quát lên một tiếng.
- Là ta!
Tiếng nói vừa dứt thì thân hình của Đông Phương Trường Minh đã xuất hiện trước mặt Quái trùng mặt người nhìn hắn nói.
- Ngươi là ai?
Quái trùng mặt người mắt thấy đối phương có thể vô thanh vô thức đến trước mặt mình thì liền biết người trước mắt không đơn giản trên mặt lộ ra vẻ đề phòng hỏi.
- Ngươi không cần biết ta là ai! Chỉ cần biết ngày hôm nay Phong Đô Thành này ta bảo định rồi là được. Mau chóng dẫn người của ngươi rời đi nếu không chớ trách ta không khách sáo!!
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt nói.
- Không khách sáo! Tiểu quỷ cuồng vọng hôm nay ta nhất định sẽ cho ngươi trả giá đắt!
Nhìn thấy đối phương mở miệng xem thường mình Quái trùng mặt người tức giận quát lên một tiếng sau đó há miệng phun ra một luồng khói đen về phía trước.
- Đây là Diệt Thần Độc do ta ngưng luyện mấy ngàn năm mới thành tiểu quỷ cuồng vọng nó nhất định sẽ biến ngươi thành vũng nước!
Trong lòng Quái trùng mặt người âm thầm cười lạnh nghĩ.
Nhưng sự thật lại khác xa với suy nghĩ của nó khi Diệt Thần Độc tiếp xúc với thân thể của Đông Phương Trường Minh chẳng những không hóa nó thành một vũng nước mà còn giống như gặp phải thiên địch vội vã tan ra xa.
- Sao lại như vậy?
Quái trùng mặt người kinh ngạc kêu lên một tiếng nó thật không ngờ được Diệt Thần Độc trước giờ bá đạo vô song của mình lại có lúc thất bại!
- Ngươi đã động thủ rồi thì đừng trách ta không cách sáo, tiếp chiêu đi!
Đông Phương Trường Minh cười nói một tiếng sau đó vung tay điểm ra một chỉ.
Nhìn thấy chỉ quang xông thẳng về phía mình thì trong lòng không hiểu tại sao lại sinh ra một cảm giác nguy cơ chưa từng có làm cho nó không chút do dự lập tức dốc hết toàn lực lui lại phía sau muốn thoát qua một chỉ đoạt mạng này.
Bất quá tốc độ của Quái trùng mặt người có thể so sánh cùng Đông Phương Trường Minh sao?
Đáp án đương nhiên là không! Cho nên chỉ trong chớp mắt thân thể của nó đã bị chỉ quang nghiền nát thành một đống máu chỉ có nguyên thần dùng bí pháp kịp thời chạy thoát hóa thành một đạo hào quang bay về phía xa.
- Không ngờ ngươi lại có thủ đoạn bảo mạng cao minh như vậy, có thể thoát được một chỉ của ta đáng để ta ra chiêu thứ hai!
Đông Phương Trường Minh kinh ngạc kêu lên một tiếng sau đó lại phát ra một chỉ thứ hai.
- Đại nhân ta biết sai rồi! Xin ngài tha thứ cho ta, ta hứa sau này sẽ không bao giờ quay lại tấn công Phong Đô nữa!
Quái trùng mặt người thấy chỉ quang đuổi sát phía sau thì lên tiếng cầu xin tha thứ.
- Vừa rồi ta đã cho ngươi cơ hội rời đi, nhưng ngươi quyết định ở lại vậy thì không thể trách ta rồi!!
Đáng tiếc đáp lại lời van xin của hắn lại là tiếng nói lạnh lùng của Đông Phương Trường Minh.
- Không! Ngươi không thể giết ta Chủ Thượng của ta sẽ không tha ngươi đâu!
Quái trùng mặt người phát ra một tiếng kêu thảm thiết cuối cùng rồi hoàn toàn bị một chỉ của Đông Phương Trường Minh nghiền nát.
Hình thần cụ diệt!
- Thống lĩnh của các ngươi đã đi rồi, các ngươi cũng đi theo hắn luôn đi!
Sau khi giải quyết xong Quái trùng mặt người Đông Phương Trường Minh lại nhìn đám quái trùng quanh thân mình cười nói.
- Ầm!
Tiếp theo không đợi bọn chúng kịp phản ứng màn hào quang hắn tạo ra lúc trước đã ầm ầm sụp đổ hóa thành một dòng sông lửa hướng về phía trước cuốn đi.
Trong chớp mắt đám quái trùng lập tức bị đốt thành tro ngay cả những con đang ở trong Phong Đô cũng vậy tất cả đều bị đốt thành tro.
Sơ Bát đứng ở phía xa thấy vậy trợn mắt há hốc mồm cả lên một chiêu này của Đông Phương Trường Minh tuy thoạt nhìn qua rất giống với chiêu thức của hắn lúc trước. Nhưng lại khác biệt rất xa một chiêu lúc trước của hắn dốc toàn lực cũng chỉ có thể thiêu cháy trăm vạn quái trùng còn cái này Đông Phương Trường Minh chỉ tùy ý vung tay một cái đã có thể tạo ra lực sát thương hơn hắn gấp mấy ngàn mấy vạn lần rồi!!
- Đây chính là thực lực của cường giả Lục Tà Đạo sao? Khó trách Quỷ Hoàng đại nhân lại bảo ta đi tìm bọn họ xem ra lần này Quỷ Giới chúng ta được cứu rồi!
Sơ Bát âm thầm nghĩ.
← Ch. 274 | Ch. 276 → |