Vay nóng Tima

Truyện:Thế Giới Hoàn Mỹ - Chương 1774

Thế Giới Hoàn Mỹ
Trọn bộ 2015 chương
Chương 1774: Quần hùng hạ giới
0.00
(0 votes)


Chương (1-2015)

Siêu sale Shopee


Thạch quốc của hiện tại cường thịnh cực kỳ, cử lực lượng đi đều tra Thiên Nga thánh giả nên vô cùng dễ dàng, đương nhiên chuyện này được tiến hành vô cùng bí mật nếu không đánh rắn động cỏ thì sẽ không hay.

Thiên Nga thánh giả, nó còn sống, đây nằm ngoài dự liệu của Thạch Hạo.

Dù gì, đây cũng là tồn tại được các lộ nhân vật trong đại hoang tôn làm thánh giả nên chắc chắn không phải là chuyện nhỏ, nếu như bị đệ tử của mình nuốt trọn là sự thật thì quả thật không còn gì để nói nữa.

"Sư phụ, phía giới môn rất náo nhiệt, có rất nhiều người xuống đây, ồn ào vô cùng, vả lại cũng có người nhắc tới tên của sư phụ nữa đó, sư phụ có muốn đi gặp không?" Xích Long đã tới.

Giới môn của Hư Thần giới đã được phong ấn lại.

Điểu gia cùng với Tinh Bích đại gia không muốn đau đầu nên đóng luôn cánh cửa lại, chặn đứng đám người ở bên kia để nơi đây trở lại yên tĩnh.

Thạch Hạo nghĩ đi nghĩ lại, nói: "Ngươi tới đó truyền ra một câu, Hoang đã bị phế bỏ, không thể nào tiến vào Hư Thần giới được, không cách nào đi gặp cố nhân."

Xích Long Cát Cô nghe thế thì há miệng, sắc mặt vô cùng kỳ quái, tên sư phụ bỉ ổi này chẳng phải là kẻ tốt lành gì, muốn lừa gạt người để sau này dụ họ vào bẫy à?

"Chẳng phải sư phụ rất tốt đó sao, vả lại, bọn họ tiến vào Hư Thần giới này thì thể nào cũng biết được chuyện." Cát Cô lẩm bẩm.

"Bớt nói nhảm, nói ngươi đi thì ngươi cứ đi, chẳng phải bọn họ không thể xuống đây được à?" Thạch Hạo quát lớn.

Cuối cùng, phía giới môn của Hư Thần giới được Xích Long nhắn gửi, cách nhau cặp cửa đá truyền sang nói cho người của thượng giới biết, Hoang đã bị phế, hiện tại không cách nào tiến vào quốc gia tinh thần được nữa.

"Không thể nào, làm sao Hoang sẽ bị phế được chứ?!" Có người không tin lớn tiếng hét.

Đây là một số người có thiện ý với Thạch Hạo, rất muốn hắn sẽ sáng tạo nên kỳ tích và một ngày nào đó tái hiện lên thế gian, không chấp nhận sự thật này.

"Huynh đệ của ta làm sao có khả năng bị phế được chứ, dù là dính Chiết Tiên chú thì hắn cũng có thể chịu đựng được mới đúng!" Tào Vũ Sinh gầm nhẹ, mà Thiên Giác nghĩ lại càng phẫn nộ hơn nện thẳng lên giới môn.

Một nhóm bạn bè cũ của Thạch Hạo thở dài, không có chuyện gì tệ hại hơn chuyện này, không ngờ Thạch Hạo đã gặp bất trắc và bị phế bỏ như thế.

"Ha ha ha ha ha..." Có người cười lớn, có đám người của Vương gia Kim gia trên cửu Thiên, tất nhiên cũng có các giáo chủ của Ba ngàn châu như Thiên quốc, Minh thổ...

"Cười cái rắm, coi chừng ông mày làm thịt sạch các ngươi!" Tiểu Thiên Giác nghĩ trừng mắt đầy lạnh lẽo về mấy người kia.

"Người trẻ tuổi chớ có kích động, chúng ta cũng chỉ nghĩ tới một vài chuyện khác mà thôi." Có người nói.

"Đừng có động thủ." Tào Vũ Sinh nói nhỏ.

Bởi vì sứ giả của Tiên vực cũng đang ở đây, bên cạnh hắn có vài người đang trầm mặt không nói một lời nào, tuyệt đối đều là các đại cao thủ.

ba vị nhân tài của Tiên vực vừa mới tiến vào Hư Thần giới đã biến mất thì làm sao bọn họ không tức giận chứ, bọn họ tới từ Tiên vực và gặp khó dễ ở ngay hạ giới thấp bé này, thành ra sinh phản cảm.

Nhưng, với sự tự ý hành động của ba người này, tự động rời khỏi đội ngũ sứ giả và tùy tiện tiến vào Hư Thần giới cũng làm cho bọn họ oán hận nhất định.

Chỉ có điều, cùng tới từ Tiên vực, mặc kệ ba người trẻ tuổi kia sai như thế nào thì trong mắt sứ giả cũng chỉ có bọn họ mới có quyền trách phạt.

"Người điều khiển Hư Thần giới, xin rời ra nói một lời." Nhưng lúc này vị sứ giả này lên tiếng, thân phận của hắn không hề bình thường.

Nhưng mà lại gặp ngay phải Điểu gai cùng Tinh Bích đại gia, bởi vì hai lão già này chẳng hề đểm xỉa tới, bĩu môi nói chuyện với nhau.

"Kẻ kia có thể ra lệnh cho chúng ta à?"

"Không thể."

"Vậy thì nói hắn cút đi!"

"Long nhi, lại đây, nói cho bọn họ biết, Hư Thần giới cũng không phải là nơi bọn họ có thể tới, nhanh nhanh cút đi!"

Xích Long chẳng biết nói gì nữa, đầu tiên là cái tên xưng hô Long nhi không được tự nhiên kia, kế nữa là phương thức xử lý chuyện của hai lão già này quá cứng nhắc, còn qua loa hơn cả tên sư phụ bỉ ổi kia của mình?

"Cứ nói như vậy?" Cát Cô hỏi.

"Ừ, cứ nói thế."

Xích Long nhắm mắt đi tới trước giới môn rồi vỗ vỗ, nói: "Đừng có ôn ào nữa, giới chủ, à, người quản lý Hư Thần giới nhờ ta nói rằng, cút hết đi, đừng có đứng ở đây làm chướng mắt bọn họ!"

Mọi người bên kia: "..."

Hư Thần giới sao lại quỷ quái thế này? Cứ thế nói bọn họ cút, kể cả là sứ giả của Tiên vực cũng giật mình không dám tin vào tai mình.

"To gan, ngươi có biết đang nói chuyện với ai không đó hả, trong thiên hạ này đều nghe theo sự chỉ huy của Tiên vực, bọn ngươi dám cãi lời à?" Một người quát lên.

Ánh mắt của sứ giả lạnh tanh, như vầy chẳng hề nể mặt đuổi khách, từ khi tiến vào cửu Thiên thập Địa tới giờ vẫn chưa hề gặp qua chuyện nào như hiện tại.

"Hai vị lão gia, giờ nên chửi gì nữa đây?" Xích Long thỉnh giáo, hắn không biết đối đáp ra sao nữa.

"Trẻ nhỏ dễ dạy!" Điểu gia khen ngợi.

"Có thể dạy?" Xích Long oán thầm, nói chuyện với hai ông lão này tuyệt đối không thể dùng tư duy của người thường để suy xét, không chửi thì sẽ nói đạo lý à?

"Đi, nói cho tên khốn bên kia biết, về Tiên vực thỉnh giáo chút rồi hẳn trở lại đây, nếu không sẽ chuốc họa cho chính mình." Tinh Bích đại gia bình tĩnh nói.

Xích Long Cát Cô rất vâng lời đi tới chế nhạo sỉ nhục khiến đám bên kia chỉ biết hai mắt nhìn nhau.

"Lão già bên này nói, các ngươi mau mau tè ra quần trở về Tiên vực thỉnh giáo các đại nhân vật của mình, hỏi xem thử đây là nơi nào, còn dám giương oai thì đập chết toàn bộ!"

Sau khi nghe được mấy câu này thì Điểu gia cùng Tinh Bích đại gia đều trợn tròn mắt, cảm thấy tên nhóc này không hiền lành gì.

"Bị tên khốn Thạch Hạo dạy hư rồi à?"

"Dòng dõi chân long, ông cho rằng đều là người lương thiện à, năm xưa là chủng tộc từng đạp lên vô số hài cốt để quật khởi, không phải hiền lành gì đâu."

Cát Cô làu bàu thế nhưng cũng không còn cách nào cả.

Bên kia lại như vỡ tổ, mấy người tới từ Tiên vực tức giận không thôi oanh kích lên giới môn.

Dù cho là sứ giả của Tiên vực cũng ngẩn ngơ rồi nhớ tới một chuyện do một tồn tại cấp bậc hóa thạch cổ xưa nói ra, cửu Thiên thập Địa có rất nhiều nơi không thể xông loạn, lẽ nào ngoại trừ Cấm khu ra thì nơi này cũng có điều gì đó quái lạ?

"Ta chỉ muốn biết, Thạch Hạo hắn... đã trở thành phàm nhân à?" Có một cô gái nhẹ nhàng truyền âm sang.

"Ngươi là ai, Nguyệt Thiền, Thanh Y, Ma nữ hay là Yêu Nguyệt, hoặc là Vương Hi?" Cát Cô kể hàng loạt cái tên.

Bởi vì hắn từng sinh sống qua ở Thạch thôn nên đã nghe được một vài chuyện trên thượng giới có liên quan với Thạch Hạo, cho nên đã nhớ kỹ mấy cái tên này.

Bên kia giới môn có vài cô gái sắc mặt vẫn bình thản thế nhưng trong ánh mắt lại có tia sáng đảo qua, ước ao có thể đánh nổ giới môn này.

"Hoang đã bị phế bỏ hay chưa?" Có người lên tiêng. s

"Nói thế nào ta, sư phụ ta tuy rằng đã mất sạch đạo hạnh thế nhưng không tới lượt các ngươi cười nhạo." Xích Long nói.

"Hắn không bị phế à!" Có người lên tiếng.

"Nực cười, hiện tại còn muốn tạo nên kỳ tích à, Chí tôn của Tiên điện ta dám lấy nhân cách của mình ra đảm bảo, hắn chắc chắn không thể bước lên con đường tu hành được!" Người của Tiên điện cũng tới.

Mấy ngày sau đó phía giới môn không cách nào yên tĩnh được, những người kia chẳng hề rời đi.

Mặc kệ nơi này, Thạch Hạo dựa vào những manh mối đã điều tra được tự mình đi truy tra tăm tích của Thiên Nga thánh giả, vận dụng bí pháp như Phản bản hoàn nguyên để truy tra tung tích.

Tới cuối cùng hắn cũng có chút đột phá, vững tin Thiên Nga thánh giả vẫn còn sống và đang tu hành bí pháp nào đó, hiện giờ trốn bên trong Hồng vực.

"Đi, đi xem thử sơn bảo tới cùng là thứ gì!" Thạch Hạo cùng Chu Yếm chuẩn bị lên đường.

Nhưng ngày hôm đó Xích Long lại tới và báo cho hắn một tin tức.

"Điểu gia và Tinh Bích đại gia phiền muộn không thôi, sau đó đã mở ra giới môn và đưa đám người kia xuống."

Thạch Hạo thất kinh, hai ông lão này muốn gây phiền phức cho hắn à, hắn vẫn không có dự định gặp gỡ đám người kia, muốn sống an nhàn ở hạ giới này, muốn sinh hoạt đúng khuôn khổ nơi đây, không muốn lại bị người khác ngó nghiêng nhìn chằm chằm nữa.

Hiện giờ chính là thời kỳ ngủ đông của hắn, thực lực không đạt tới một cảnh giới nào đó thì hắn nghĩ mình sẽ không lộ diện.

"Đám này tiến vào Hư Thần giới rất có thể sẽ gây nên một cuộc rối loạn, để ta vào xem thử hai lão già kia muốn làm gì!" Thạch Hạo nói.

"Bọn họ cũng không có làm loạn gì mà bị nhốt cả rồi, đang ở bên trong một khu vực đầy sương mù, hiện tại hai lão già đó rất đau đầu, hình như, khu vực đó dù là hai lao cũng không thể khống chế hoàn toàn được." Xích Long nói.

Việc này làm Thạch Hạo ngây người, quả nhiên lại kiến thức được sự vô căn cứ tới cỡ nào của hai lão già này.

"Sao bọn họ lại làm thế chứ?" Thạch Hạo không hài lòng.

"Không vừa mắt đám người đó nên muốn trừng trị bọn họ. Hai vị tiền bối từng nói, khu vực này chính là địa phương rèn luyện hiếm thấy cho sư phụ, có thể giúp sư phụ đột phá lên cảnh giới Chí tôn." Xích Long đáp.

Thạch Hạo sững sờ không nói gì nữa, cứ thế tiến vào Hư Thần giới.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2015)