Truyện ngôn tình hay

Truyện:Trần Duyên - Chương 378

Trần Duyên
Trọn bộ 521 chương
Chương 378: Đường sinh tử (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-521)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sau hai mươi ngày yên lặng hành quân ở chỗ sâu trong Thương Dã, cuối cùng hắn cũng dẫn theo hơn một vạn minh binh đi tới lãnh địa của Hồng.

Ma vật bên trong Thương Dã đều có lãnh địa của riêng mình, Ma thần luôn di động trên không trung như Hồng cũng không ngoại lệ, thường ngày Hồng du đãng trên Thương Dã kiếm ăn, ngày cuối một năm mới trở về lãnh địa của mình.

Hồng kiếm ăn dọc theo một khu vực rộng lớn, thực ra cũng được xem như lãnh địa của nó, những vùng đất này lại khác, đây là sào huyệt của Hồng.

Hồng kiếm ăn không phân lớn nhỏ, chỉ cần là ma vật, âm khí trong vòng trăm dặm đều xem như thức ăn của nó, một lần hút vào tựa như cá voi hút nước, trừ một số ít ma vật thực sức mạnh mẽ và một số may mắn chạy thoát, còn lại đều bị cơn lốc kia cuốn vào trong miệng khổng lồ của Hồng.

Vì vậy phạm vi ngàn dặm quanh sào huyệt của Hồng không có bất kỳ ma vật nào dám can đảm hoạt động, cũng không có bất kỳ ma vật nào có thể sinh tồn.

Nơi Kỷ Nhược Trần đặt chân tới là một vùng đất chết hoàn toàn yên lặng.

Trên vùng đất này tràn ngập sương mù màu xanh đen, mùi hôi thối nồng nặc, đây là uể khí do Hồng bài tiết ra khi trở về nghỉ ngơi sau một vòng kiểm ăn.

Sương mù này vô cùng độc, đại quân minh binh chẳng qua chỉ dừng lại bên bờ vùng đất chết, sương mù cũng không quá nồng nặc, nhưng là mỗi khi gió lạnh đưa tới một đoàn sương mù, áo giáp trên người Minh Tốt sẽ bị ăn mòn một mảnh.

Hắn đứng trên từ địa, Tu La trong tay phát ra ánh sáng xanh lam yếu ớt, ánh sáng kia cũng không chói mắt lắm, nhưng sự vận đục trước mặt lại không thể che đậy đi, sương mù màu xanh nồng đậm đến mức gần như biến thành màu đen ở trước mặt dường như trở nên trong suốt. Sương mù kia cuồn cuộn không chừng như có linh tính, lặng lẽ tránh khỏi phạm vi ba trường xung quanh hắn.

Tựa như một cơn lốc xoáy vô hình nổ tung lấy nơi Kỷ Nhược Trần đặt chân làm trung tâm, sương mù màu xanh đậm bỗng nhiên cấp tốc lui lại, để lộ ra một mảnh đất rộng chừng mười dặm. Thần thức của hắn bao phủ vững vàng vùng không gian này, đem mệnh lệnh truyền xuống cho từng minh binh.

Một vạn hai ngàn minh binh bỗng nhiên di động, chiến trận hình vuông tản ra, mỗi tên đều chạy đến một vị trí riêng, không có binh khí, minh binh ra sức dùng đôi tay mình đào bới trên nền đất đã cứng rắn. Đám cuồng thì chiến họ cũng vội vàng xuống khỏi vật cưỡi, gia nhập vào đội ngũ đang đào bới.

Mặc dù bề mặt vùng đất chết này cứng rắn nhưng dưới sự đào móc hăng hái của hơn vạn minh binh, từng khe rãnh bắt đầu xuất hiện, khe rãnh kéo dài ra, liên tiếp với nhau.

Nếu quan sát từ trên không trung có thể thấy được một pháp trận khổng lồ đang thành hình, trước sau không quá thời gian nửa ngày, trận pháp đã hoàn thành, đám Minh tốt đã sớm biết được vị trí của mình, mỗi tên đều tiếp tục đào sâu xuống phía dưới một hố sâu nửa tượng tại vị trí của mình.

Tu La vung lên, Minh Tốt dựng hàng rào xung quanh trận pháp, đem lều trại mang theo trải ra, lại dựng lên một cột đá cao cao, treo lá cờ có chữ Kỷ lên. Sau khi làm xong tất cả những việc này, đám âm tốt như thuỷ triều tin vào các lều trại, khoanh chân ngồi xuống hố đã đào trước đó.

Thời gian một ngày, một quân doanh đơn giản đã hoàn thành.

Hắn đứng một mình tại cửa lớn ngoài quân doanh, Tu La chi thẳng lên trời, ánh sáng màu lam vô cùng chói mắt xông thẳng về phía cuối chân trời!

Không biết qua bao lâu, cả vùng đất bỗng nhiên khẽ rung động lại qua một lát nữa, tiếng sấm nổ ầm ầm từ nơi xa vô tận truyền đến, càng ngày càng vang càng ngày càng mãnh liệt, sẩm mang theo gió, trong gió có điện, uy thế không thể nói hết!

Giữa tiếng sấm nổ không ngừng nghĩ, từng cây cột đá tạo thành hàng rào quân doanh dồn dập nổ tung lều trại tung bay trong cơn cuồng phong dường như lúc nào cũng có thể bị gió cuốn đi! Ngay cả cây cột cờ bên trong quân doanh kia cũng bị cong gập, ngọn cờ gần như chỉ thẳng xuống đất!

Hắn biết, gió này, lôi này, điện này chẳng qua chỉ là tiếng rít gào do Hồng nổi giận phát ra mà thôi. Bản thể Hồng còn ở ngoài ngàn dặm, nhưng rất nhanh sẽ trở về sào huyệt.

Phía ngoài ngàn dặm, Hồng cảm ứng được sào huyệt của mình khác thường liên lập tức bay nhanh về. Mười vạn xúc tua vung vây nhịp nhàng, một một lần vung vẩy, thân thể vô cùng khổng lồ của Hồng sẽ tiến lên mười dặm.

Mười vạn ma nhãn(mắt) quanh thân Hồng trợn tròn, ánh sáng màu vàng mờ mịt bắn ra ngoài khiến trận gió trên bầu trời cũng bị tách ra. Sau khi bay chàng trăm dặm, phân phía trước thân thể Hồng bỗng nhiên nứt ra, tách thành sáu mảnh, lộ ra một cái miệng khổng lồ vô cùng kinh khủng.

Trong cái miệng khổng lồ, cả mười vạn chiếc răng đều dựng đứng, lại một tiếng rít gào vang lên, ầm ầm tiến về phía trước, cả vùng đất cũng bị lưu lại dấu vết thật sâu, còn có âm linh, ma vật đếm không hết bị hoạ lây.

Hồng giận dữ, Ma thần như nó, linh tính thực tế đã cao siêu, mình tốt vừa tiến vào sào huyệt, Hồng đã biết được. Lúc đầu nó vẫn cho là những con bò sát nhỏ này bị lạc đường, vừa ng thấy hơi thở của nó đương nhiên sẽ bị dọa đến xụi lơ trên mặt đất.

Năng lực mạnh một chút thì đã sớm chạy trối chết, nếu không cũng bị nhốt ở trong vùng đất chết, chờ nó trở lại liền trở thành thức ăn. Mà mặc dù đám bò sát nhỏ này số lượng có đông đảo, nhưng với chút thực lực này, thực sự không đáng giá được nó cố ý trở về một chuyến.

Nhưng khiến Hồng không ngờ được chính là, sau khi đám bỏ sát này ngửi được hơi thở của nó chẳng những không lập tức chạy trối chết, trái lại còn dựng hang ở trong sào huyệt của nó. Lớn mật như vậy!

Không biết đã bao nhiêu năm, Hỗng chưa gặp khiêu khích trần trụi như vậy! Nó lập tức bỏ lại hành trình kiếm ăn vừa mới bắt đầu, quay đầu giết trở về lãnh địa.

Nhưng là vừa mới đi được nửa đường, xa xa lại có một cột sáng màu xanh lam từ trong sào huyệt của nó dâng lên, xông thẳng lên chín tầng trời, ở ngoài cả ngàn dặm cũng có thể thấy được!

Cột sáng này vừa xông lên, tức là trực tiếp khiêu chiến Hồng hơn nữa làm như vậy, mấy Ma thần thực lực mạnh mẽ trong phạm vi mấy vạn dặm Thương Dã này cũng sẽ chú ý đến nơi này.

Mặc dù nó mơ hồ cảm thấy chuyện này hơi quỷ dị khó nói thành lời, nhưng dưới sự chú ý của những Ma thân này, Hồng đã không còn đường lui nữa.

Rất nhanh Hồng đã thấy được mảnh đại doanh mới được xây dựng lên trong lãnh địa của mình, lá cờ cao cao tung bay, cùng với người đang đơn độc ng trước đại doanh kia.

Mặc dù với Hồng mà nói, Kỷ Nhược Trần thực sự là so với một con sâu nhỏ cũng không bằng thậm chí phải dùng tới cả trăm ma nhãn đồng thời tập trung mới có thể thấy rõ khuôn mặt hắn. Nhưng khí thế của con sâu nhỏ kia lại như một cây châm đâm vào khiến nó cực kỳ khó chịu.

Xúc tua trên thân thể Hồng cùng vẫn thay thế to lớn đã dừng ở bên trên quân doanh. Nó cố ý hạ thấp, uy áp như núi đột nhiên phủ xuống cả vùng đất nổ vang vô số vết nứt lan tràn trên mặt đất, hàng rào quanh quận Coan hoàn toàn sụp đổ, từng mảng lớn lều trại cũng bị đè sập. Thi thể, máu thịt bị nghiêng nhất của Minh Tốt thỉnh thoảng lại lộ ra từ phía dưới lều trại.

Hồng vô cùng hài lòng với lần lập uy này của mình, chỉ là con sâu nhỏ đứng trước quân doanh vẫn đứng vững không ngã, thậm chí ngay cả thân hình cũng không chút lay động thực sự là hơi không hoàn mỹ.

Ý niệm vô cùng khổng lồ của Hồng ập xuống con sâu nhỏ đang đứng trước quân doanh: "Bọn người dám can đảm xâm phạm lãnh địa của ta, tại sao?"

Ý niệm của Hồng to lớn tựa như có thể khiến Trường Giang chảy ngược, mưa rơi đồi chiều, nếu như Ký Nhược Trần hơi yêu một chút, trực tiếp bị ý niệm này đánh thành tro bụi cũng không phải không thể. Song ý niệm đã ập xuống nhưng con sâu nhỏ kia vẫn như một khối đá ngầm, mặc cho sóng to gió lớn vẫn lù lù bất động.

Nhưng rốt cuộc Hồng cũng đã có được lời đáp lại của con sâu nhỏ kia: "Thay ta phá vỡ bức tường ngăn cách Lục giới, khai thông con đường đến nhân gian."

Cùng là ý niệm đáp lại, từ lượng mà nói, một là sông lớn dậy sóng, một là giọt nước nhỏ bé, hoàn toàn không thể so sánh với nhau. Nhưng nếu như xét về mặt tinh khiết, một như nước tuyết tan chảy, còn lại là nước trong vô cùng tinh khiết.

Khi vừa tiếp xúc với ý niệm của hắn, Hồng liền cảm thấy mình giống như một mảnh rừng rậm khôn cùng ý niệm của con sâu nhỏ này lại như một môi lửa nhỏ, dĩ nhiên cũng làm nó loáng thoáng cảm thấy hơi đau nhói và cảm giác hơi sợ hãi mà ngay cả mình cũng không thể tin được. Chính là cái gọi là một đốm lửa nhỏ cũng có thể thiêu rụi cả thảo nguyên khô căn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-521)