Vay nóng Tinvay

Truyện:Trần Duyên - Chương 379

Trần Duyên
Trọn bộ 521 chương
Chương 379: Đường sinh tử (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-521)

Siêu sale Shopee


Song khi nghe được yêu cầu của hắn, nghe được giọng nói tựa như trên cao nhìn xuống đó, Hồng lập tức cũng không kiềm chế nổi sự kiêu ngạo và tức giận của mình:

"Một khi mở ra bức tường ngăn cách giữa Lục giới sẽ lập tức sản sinh âm sát kiếp vận ngàn dặm, uy lực chỉ hơn chứ không kém so với thiên kiếp của con người! Bằng Ma thần tôn sự như ta cũng bị đánh tan đi ba ngàn năm đạo hạnh! Người có năng lực gì mà giám ngông cuồng như vậy?"

Kỷ Nhược Trần khẽ mỉm cười, chẳng biết tại sao, Hồng đang ở trên không trung lại phát hiện mình có thể thấy rõ ràng nụ cười của hắn, chừng ba trăm ma nhãn màu vàng kim phản chiếu nụ cười của hắn. Mà trong đôi mắt xanh biếc âm u của hắn cũng phản chiếu ra vô số ma nhãn của Hồng.

"Sớm biết ngươi không chịu, như vậy..."

Kỳ Nhược Trần mỉm cười nói, nụ cười kia vẫn còn treo trên khoé môi nhưng giọng nói của hắn đã chuyển thành lạnh như băng biến thành một tiếng gào lớn:

"Ta dùng phương pháp phá vỡ bức tường ngăn cách Lục giới của mình!"

Hồng tung hoành trên Thương Dã đã gần ngàn năm, khi một lời của hắn thốt ra, ngàn ma nhãn phía dưới bụng đã đồng thời sáng lên, cái miệng không lộ dưới bụng khẽ nhếch lên, phun ra một luồng khí xanh chàng trăm trượng! Khí xanh như rồng rít gào lao xuống trong nháy mắt đã bao phủ cả đại doanh và Kỳ Nhược Trần vào bên trong.

Luồng đan khí Hồng phun ra này không chỉ vô cùng độc mà uy lực cũng cực kỳ mãnh liệt, đan khí từ trên cao vạn trượng phủ xuống sức nặng thực sự không thua gì một ngọn núi!

Chỉ trong chốc lát, mặt đất trong phạm vi mười dặm đầu tiên là ầm ầm rung động, sau đó không ngừng nổ vang bị đan khí trực tiếp ép lún xuống mười thượng lại bị khí độc từ nội đan ăn mòn sâu thêm ba mươi tượng một hố sâu mấy chục trường trong nháy mắt đã xuất hiện trên vùng đất chết mênh mông mịt mờ!

Đan khí giống như đôi mắt kéo dài của Hồng tất cả tình hình bên dưới đều truyền lại cho Hồng biết. Phun ra một luồng đan khí, Hồng đã cảm thấy rõ ràng cả toàn quân doanh đã bị đan khí ăn mòn thành tro bụi trong thời gian một hơi thở, trong doanh không còn một ma vật nào có thể sinh tồn, một vạn hai ngàn Minh Tốt liền tan thành mây khói như thế.

Thuộc hạ gây yếu, vậy con sâu nhỏ này có thể mạnh được đến đâu? Cho dù hắn giãy dụa được một lát, nhưng đan khí của Hồng cũng đâu phải khí độc tầm thường có thể sánh được, đã bị nó luyện thành gần như thực chất, cho dù phun ra khỏi thân thể cũng ngưng tụ không tiêu tan, không trải qua mười năm nhất định sẽ không suy yếu đi chút nào. Mà khi đó, không biết trên vùng đất chết tại Thương Dã này đã bị ăn mòn thành một cái hố khổng lồ đến mức nào.

Một chiêu tiêu diệt đại địch, Hồng đầu tiên là cảm thấy thoải mái, lại hơi tức giận. Kẻ quan sát trận chiến này ở phía ngoài không chỉ có một vị Ma thần, mình chống lại một con sâu nhỏ như vậy dĩ nhiên lại phí nhiều công sức như thế, lại còn cố ý hỏi mục đích tiến đến của hắn, có thể nói là vô cùng mất mặt.

Mà con sâu nhỏ kia thậm chí cũng đám khiêu chiến uy nghiêm của nó, uy nghiêm Ma thần của mình đương nhiên sẽ khiến người hoài nghi.

Mình vốn chỉ xếp hạng cuối cùng trong số các Ma thần, trải qua lần ồn ào thế này, không biết các Ma thần khác có nhân cơ hội làm khó dễ hay không, xem ra lãnh địa thất vật vã với khoanh vùng được lại phải giảm đi hơn ngàn dặm.

Nhưng mà cứ kết thúc như vậy sao? Vừa nhớ tới đôi mắt xanh biếc sâu thẳm kia, Hồng bỗng nhiên lại thấy hơi lo sợ.

Hồng vừa nghĩ đến điều này, bỗng nhiên giữa đạn khi tràn ngập bên dưới bỗng có hai điểm màu lam sáng lên, hai điểm sáng này yếu ớt như thế, chẳng qua chỉ như hai giọt nước trong suốt. Nhưng hai điểm sáng này lại cũng chói mắt như thế, hầu như vừa xuất hiện đã chiếm giữ toàn bộ ý thức của Hồng!

Hàng trăm ma nhãn đồng thời cảm thấy đau đớn không thể chịu đựng nổi, trong nháy mắt đã xuất hiện đầy tơ máu, sau đó toàn bộ nổ tung! Đau đau từng cơn nội tiếp nhau ăn mòn ý thức Hồng, đau đến những xúc tua của nó cũng quẫy loạn, thân hình khổng lồ run rẩy tạo lên vô số cơn lốc xoáy! Tiếng gào thét đau đớn của nó lập tức vang dội khắp cả vùng đất chết.

Trong cơn đau đớn vô tận, Hồng đã nhận ra những ma nhãn mới nổ tung vừa rồi đều bị phản chiếu trong đôi mắt hắn. Đó là một con mắt như thế nào, chẳng lẽ nói, chỉ cần có thể bị ánh mắt phản chiếu lại liền nhất định sẽ bị huỷ diệt?

Hẳn là nên như thế, trong ý thức của Hồng xuất hiện đáp án rõ ràng, đây là trực giác của một Ma thân như nó, đáp án này khiến nó không rét mà run. Bởi vì đây là một đôi mắt Hồng cũng không thể nào hiệu nồi!

Hồng không chần chờ nữa, cái miệng khổng lồ lại phun ra một luồng đan khí xanh thẫm đến mức biến thành màu đen chỉ lớn chừng một trường nhanh như chớp bắn thẳng về phía Con sâu nhỏ kia!

Đan khí màu lục nồng đậm phía dưới bỗng cuồn cuộn chuyển động một con Hội long(rồng màu xám) đột nhiên từ trong làn sương đan khí xông ra, nghênh đón đan khí xanh đen của Hồng.

Hội Longrít gào như sấm, chân trước vung lên, thậm chí xé mở cả đan khí xanh đen của Hồng tựa như rẽ sóng nước xông thẳng lên phía Hồng đang trôi nổi trên cao!

Hồng lại kinh hãi lần nữa, đan khí vừa va chạm với hội long, nó đã biết ngay con Hồi Longnày thực chất là do âm khí của một vạn hai ngàn minh binh biến thành, chi là quân doanh kia rõ ràng đã bị đan khí của mình ăn mòn thành tro bụi, minh binh tại sao lại có thể ngưng tụ thành hội long?

Trừ khi, trừ khi trước khi đan khí phủ xuống, tất cả Minh Tốt trong quân doanh kia đã bị xoá đi ý thức, biến thành âm khí thuần tuý. Bất luận là loại ma vật nào đều có hai loại bản năng quan trọng nhất, thứ nhất là sinh tồn, thứ hai là kiếm ăn.

Những Minh Tốt này tại sao lại cam chịu từ bỏ thân thể, ý thức của mình để biến thành âm khí, ngưng tụ thành một con âm long như vậy?

Vừa chạm tới đan khí, vô số oán niệm hung ác ẩn chứa trong âm long đã khiến Hồng hiểu, những Minh Tốt này cũng không phải là cam tâm tình nguyện, mà là bị dùng bí pháp nào đó trực tiếp luyện thành âm long.

Bản thân những oán niệm này chính là một trong những căn nguyên uy lực của âm long, Minh Tốt khi bị chôn vùi càng không cam lòng, thần thông của âm long càng lớn.

Nhưng minh binh cũng chỉ là minh binh, loại ma vật như con kiến hội này, đừng nói là một vạn hai ngàn, cho dù là một trăm hai mươi vạn cũng sao có thể là đối thủ của Hồng?

Trên lưng và trước sau thân thể của Hồng đều mở ra một cái miệng khổng lồ, ba miệng khổng lồ đồng thời hít một hơi thật sau, thân thể lập tức bành trướng gấp đôi!

Chỗ sâu trong cái miệng dưới bụng đã có một điểm sáng màu đen lóe lên, một ngụm đan khí này của nó phun ra, bất kể phía dưới là ai cũng đều phải ta thành tro bụi!

Cho dù con sâu nhỏ kia có trốn xuống dưới đất cũng vô dụng, uy lực của một kích kia có thể dễ dàng xuyên thấu vạn trượng mặt đất!

Lần này nó tụ lực khiến luồng đan khí xanh đen kia lập tức hơi chậm lại, Hồi Longnhân cơ hội này đột nhiên gầm lên, dĩ nhiên lại tự động nổ tung! Sóng sương mù màu xám xông ngược lên trên, trong nháy mắt đã tách đan khí của Hồng ra! Lần nắm bắt thời cơ này có thể nói là vô cùng chuẩn xác.

Hội Longnổ tung rồi tàn đi một thân ảnh mờ nhạt bay ra từ trong cơ thể hội long, lao về phía Hồng với tốc độ không thể tưởng tượng nổi.

Ma nhãn lớn nhất dưới bụng Hồng hoảng sợ trợn trừng lên, trong ma nhãn phản chiếu rõ ràng thân ảnh Kỷ Nhược Trần!

Chi thấy hắn xách theo Tu La sải bước chạy tới, trên không trung tựa như có bậc thang vô hình để hắn bước lên. Tốc độ của Kỷ Nhược Trần nhìn như không nhanh lắm, mỗi bước đều đề cho ma nhận thấy rõ ràng nhưng thực ra tốc độ của hắn đã nhanh đến cực điểm, chỉ lưu lại tàn ảnh màu lam nhạt trên không trung.

TuLa phát ra hai vệt sáng màu lam trên không trung cũng không thấy rõ động tác của nó thế nào, trăm ngàn xúc tua ngăn cản trên đường đã lập tức gãy lìa, rơi lả tả xuống phía dưới.

Ở trong mắt Hồng Ký Nhược Trần vừa mới xuất hiện từ phía trong Hội Long đã lập tức đứng ở phía trước mặt mình, cho nên nó liền thấy ma nhãn của mình đã hoàn toàn bị cặp mắt xanh biếc kia phản chiếu lại!

Phịch một tiếng, ma nhãn nở thành một đoàn hơi nước, máu thịt ở ngay phía dưới mấy trường cũng nổ tung! Chỉ thấy TuLa cũng đồng thời tuôn ra ánh sáng màu lam chói mắt, hắn đã xách mâu nhảy thẳng vào trong cái động do con mắt lưu lại. Hắn vung Tu La như gió. chém giết thẳng vào chỗ sâu trong!

Lúc này Hồng mới biết được tin tức quan trọng nhất do ngàn vạn ma nhãn hội tụ tới này.

Hồng gầm lên giận dữ, nhưng cũng không có bao nhiêu hoảng sợ. Nó chính là thân thể Ma thần, vô cùng không lỗ, lỗ thủng Ký Nhược Trần vừa chui vào so với thân thể của nó, ngay cả một miếng nhỏ do con muỗi chích ra cũng không bằng.

Ý niệm của Hồng vừa động vùng bụng bị Kỷ Nhược Trần chui vào lập tức cứng rắn như thiết tinh, từng tầng giáp xác xuất hiện trong bụng ngăn cản Kỹ Nhược Trần tấn công vào sâu hơn.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-521)