Vay nóng Homecredit

Truyện:Trần Duyên - Chương 391

Trần Duyên
Trọn bộ 521 chương
Chương 391: Mộ anh hùng (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-521)

Siêu sale Shopee


Lời nói của Kỷ Nhược Trần vừa dứt, Cửu U minh diễm lập tức xông ra khỏi cơ thể, ngưng tụ thành đô án Bắc Đẩu thất tinh trên không trung hăn chỉ tay vào một ngôi sao trong số đó, cảnh vật xung quanh liền biến ảo, trong nháy mặt tựa như bãi biển hóa nương dâu, Chỉ trong một nháy mắt, thân thể Ký Nhược Trần đã xuyên thủng tầng mây, cao tới vạn trượng.

Thế giới này lại trở thành cảnh tượng khác. Những dãy núi trước đây đã trở thành những bờ đất quanh có, những tảng đá lớn khắp nơi thực ra chỉ là những hạt cát đá rất nhỏ. Những cây cổ thụ chọc trời kia là từng gốc liễu rủ thấp bé, mà vốn là những cây cối trong mắt hắn lại là cây cỏ kỳ lạ mọc rải rác trên mặt đất.

Trước mặt hắn có một thiếu niên anh tuấn đang đứng, hắn mặc áo bào hoa râm, tựa lụa tựa gấm, phát ra ánh sáng nhu hoà, không biết là dùng loại vải vóc nào dệt thành. Khuôn mặt thiếu niên này như vẽ, làn da như mỡ động vóc dáng cũng không cao lớn, chỉ đứng đến ngực Kỷ Nhược Trần.

Nhưng nếu nhìn kỹ khuôn mặt hắn lại thấy biến ảo liên tục, lúc nam lúc nữ, thỉnh thoảng âm trầm, thỉnh thoảng chất phác, không biết người nào mới là bộ dạng thực sự của hắn. Nhưng đại đa số thời gian, hắn biểu hiện ra chính là khuôn mặt một thiếu niên tuấn tú.

Thấy Kỷ Nhược Trần đột nhiên cao lớn lên, thậm chí còn cao hơn cả mình, khuôn mặt thiếu niên này bất giác hiện lên vẻ hoảng sợ, sau đó lại chuyển thành tức giận, chỉ tay vào Kỷ Nhược Trần giận dữ nói:

"Chẳng qua chỉ là một tên Hữu Tướng thế giới nho nhỏ, lại dám bừa bãi như thế? Tiên uy của bổn tiên như biển, Hữu Tướng thế giới chẳng qua chỉ là một kĩ xảo nhỏ mà thôi! Nếu không cho người thấy sự lợi hại, tin rằng ngươi cũng không biết thủ đoạn của bồn tiên! Lần này sẽ để người biết được Không gian hoang vu trong mặt thượng tiên chẳng qua cũng chỉ bằng lòng bàn tay, các loại ma thần thực ra cũng chẳng khác gì con kiến hội!"

Tay trái thiếu niên niệm thần chú, lập tức trời sụp đất nứt, thiên địa chấn động vô số tia sáng màu bạc từ trên không trung buông xuống hội tụ trên ngón tay hắn, ngưng tụ thành một ánh sao sắc bén sáng đến không thể tưởng tượng nồi!

Hai tay Kỷ Nhược Trần cũng lặng lẽ dấy lên ngọn lửa màu lam, lọn tóc bay múa, rất nhiều điểm sáng sau lưng cũng từ từ bừng lên.

Thỉnh thoảng có cơn gió thổi qua giữa hai người, cát đá tung bay trong gió rồi lại dần dần trở nên trong suốt, sau khi phát sáng lên liền biến thành màu xám nhạt rồi tan thành mây khói.

Hai lực lượng vô cùng mạnh mẽ giằng co với nhau, tựa như không bao giờ ngừng nghỉ.

Trên không trung bỗng vang lên tiếng sấm, cả vùng đất rạn nứt, dung nham phun trào. Lại có một viên sao băng xẹt qua trên không trung ánh sáng như máu, lưu lại một vệt sáng thật dài màu máu ở phía sau, nhìn lại tựa như bầu trời bị cắt ra, lôi hỏa kiếp vẫn từ vết rách tuôn ra.

Trong lúc như chỉ mành treo chuông này, Kỷ Nhược Trần bỗng thản nhiên nói: "Ngươi luôn miệng tự xưng bồn tiên nhưng thử sử dụng cũng không phải đạo lực của tiền gia, tu luyện cũng không phải Nhân Uân tử khí đi? Thứ người sử dụng chính là Cửu Thiên tinh thần lực sao?"

Cho dù đã nhìn thấu bộ dạng thực sự của thiếu niên này, nhưng khi bắt đầu đại chiến rồi, Kỷ Nhược Trần vẫn phát hiện giữa mình và thiếu niên này còn một khoảng cách không thể vượt qua được.

Giờ phút này trên áo bào của thiếu niên có ánh sao rực rỡ, hai mươi tám ngôi sao lớn bay múa quanh thân, tương ứng với Nhị thập bát tú, bảo vệ các nơi yếu hại trên toàn thân hắn.

Mỗi lần hắn vung tay sẽ có hàng trăm ánh sao bay ra, tựa như thiêu thân lao vào ngọn lửa màu lam hộ thân của Kỳ Nhược Trần.

Ánh sao vừa chạm phải ngọn lửa màu lam sẽ lập tức nổ tung ngọn lửa màu lam hừng Thực lập tức co rụt lại. Uy lực của mỗi ngôi sao cũng không lớn, song khi hàng trăm ngàn ngôi sao liên tục nổ tung uy lực lúc này lại tuyệt đối không phải tầm thường.

Kỷ Nhược Trần chỉ cảm thấy chân nguyên từ Văn Vương Sơn Hà đỉnh cuồn cuộn không ngừng chảy ra để bổ sung cho ngọn lửa quanh người, mặc dù có thể tạm thời duy trì không thắng không bại, nhưng đôi tay thiếu niên kia lại vung lên không ngừng, mỗi lần phất tay chính là mấy trăm ngôi sao đánh tới.

Hắn trực tiếp dẫn động Tinh Thần lực trên chín tầng trời, pháp lực luôn luôn vô cùng đầy đủ, mà Kỳ Nhược Trần chỉ có thể dựa vào chân nguyên từ ngọn lửa trong Văn Vương Sơn Hà đỉnh của bản thân để chống đỡ, cứ kéo dài như thế, ai thắng ai bại, không cần hỏi cũng rõ ràng.

Thiếu niên này dẫn động Tinh Thần lực(lực lượng của những ngôi sao trên chín tầng trời như cá voi hút nước, dậy sóng không dứt, vẻ mặt nhẹ nhàng thoải mái, không thấy có chút mệt mỏi và cố sức nào.

Có thể vận dụng Tinh Thần lực tự nhiên như vậy, tuyệt không phải bất kỳ một loại pháp môn hay đạo thuật có thể làm được. Mặc dù hắn không thể nào là bản thể của Tinh quân, song rất có khả năng là thân ngoại hóa thân(phân thân) của một vị Tinh quân nào đó.

Chỉ đấu pháp với thiếu niên trong chốc lát, trong lòng Kỳ Nhược Trần đã hiểu rõ thân phận của hắn.

Cứ việc ngọn lửa bên trong định đã sắp sửa khô kiệt những nét mặt Kỷ Nhược Trần vẫn không chút thay đổi vừa vận dụng ngọn lửa biến ảo ra ba con Viêm long mạnh mẽ tấn công hai mươi tám tinh tú hộ thân của thiếu niên không ngừng nghỉ, vừa bình tĩnh nói:

"Tinh quân còn không chịu thừa nhận thân phận sao? Vậy thì không cần nói cũng được, chỉ là Tinh quân vốn muốn thành toàn điều gì cho ta, lại muốn nhận được điều gì từ ta đây?"

Thiếu niên kia ngạc nhiên với sự bền bỉ của Kỷ Nhược Trần, lấy tính toán của hắn, chân nguyên của Kỷ Nhược Trần hắn là phải sớm khô cạn mới uúng, nhưng hắn đã chống đỡ trong tay mình trong thời gian cả nén nhang tại sao vẫn không thấy chút mệt mỏi nào?

Nơi này lại không giống với phàm trận, Tinh Thần lực gần như vô cùng vô tận, cho hắn mặc sức sử dụng. Mà tu vi của Kỷ Nhược Trần còn cách cảnh giới Thượng Thanh rất xa, cho dù đột nhiên mạnh mẽ đến mức nào đi chăng nữa, cùng lắm cũng chỉ là cảnh giới Thượng Thanh mà thôi. Chân nguyên Thượng Thanh tầm thường tại sao có thể bên bị được như vậy?

Khi trong lòng hắn còn đang nghi ngờ không dứt lại nghe thấy Kỷ Nhược Trần hỏi như thế, vì vậy suy nghĩ thay đổi thật nhanh, nói:

"Bổn tiên thương xót số mệnh người nhiều đau khổ, giúp người tản đi chín chín tám mười một viên thanh Minh Thần Tiêu lối châu trong thiên kiếp, lại cho người ấn núp tại trong pháp giới giới của ta để tránh đi đại kiếp chắc chắn sẽ gặp phải khi đi tới nhân gian. Để báo đáp lại, bồn tiện chỉ vẻn vẹn cho ngươi ba năm dương thọ, ở Nhân gian đi lại ba năm mà thôi."

"Trừ điều đó ra?"

Kỷ Nhược Trần mim cưới hỏi, vừa điều khiển và con Viêm long bay loạn xung quanh thiếu niên mãnh liệt cắn xé, vừa nói tiếp:

"Dùng ba năm dương thọ để đổi lấy không bị thêm kiến thiêu đốt thân thể, như vậy ta lại chiếm được lợi ích lớn. Tinh quân hẳn là còn có yêu cầu khác sao!"

Vẻ mặt thiếu niên kia vừa động, nói:

"Đương nhiên trừ điều đó ra còn có yêu cầu khác! Chẳng hạn như chia sẻ phương pháp tu luyện Cửu U minh diễm của ngươi Cho ta."

Kỷ Nhược Trần gật đầu nói: "Một đốm lửa nhỏ có thể thiêu rụi cả thảo nguyên. Trừ điều đó ra?"

Thiếu niên hừ một tiếng, lòng bàn tay ngưng tụ ra vô số Tinh Thần lực, biến thành một luồng ánh sáng màu trắng sữa đặc sệt như ngọn lửa từ ánh sao ngưng tụ thành dịch thể. Thứ này nhìn như nước nhưng thực ra lại là lửa, chính là Tinh viêm do Tinh Thân lực ngưng tụ thành, thực sự vô cùng nóng bỏng

"Tinh mang trong lòng bàn tay ta đã không phải là hoa, mà là diễm cao hơn một tầng! Có Cửu Diệu Tinh Diễm này, ta còn phải tham lam chút ấm hoa đó của ngươi sao?"

Thiếu niên khinh thường sau đó lại nói:

"Nhưng là, chỉ bằng âm hoả, ba năm dương thọ và đi lại tại nhân gian trong ba năm vẫn không đủ để đổi lấy khó khăn khi tránh qua thiên kiếp. Ừ, không bằng như vậy, ta xem mạng người nhiều hoa đào, đó cũng là kiếp nạn nặng nề, trong ba năm này ta sẽ giúp người đối phó."

Kỷ Nhược Trần vẫn mỉm cười như trước, nói: "Cũng có thể thương lượng, từ điều đó ra?"


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-521)